Lôi châu trong suốt bay thành một đường cong trong không trung, chuẩn xác đáp xuống núi đá, lập tức một tiếng nổ vang trời, bụi đất tung bay, vô số đá vụn bay đi ra mấy chục trượng xa, sau khi bụi đất lặng xuống, Tống Chung kinh hãi pháp hiện, núi đá cao vài chục trượng đã bị nổ thành đá vụn, chỗ bị nổ lưu lại một vết lõm, uy lực tuyệt đối có thể cùng một Trúc cơ tu sĩ dùng đạo pháp công kích, tối thiểu trong tiên thiên cảnh giới khẳng định không ai có thể tiếp được một đòn đáng sợ như thế.
Nhìn thấy ngay cả quý thủy âm lôi không phải nổi tiếng về tấn công lắm cũng đã có uy lực như thế, trong lòng Tống Chung không ngừng vui mừng. Phải biết, đây mới chỉ có một khỏa âm lôi, nếu hắn một lần ném ra một nắm thì không phải là có thể trực tiếp nổ vụn cả núi đá ? Bảo sao lôi tu còn được hiệu xưng là khủng bố nhất, thì ra thần lôi quả là có đủ biến thái.
Chẳng qua, nói đi cũng phải nói lại, lôi tu tuy lợi hại nhưng điều kiện lại cần rất nhiều, quá hà khắc. Như quả không phải Tống Chung gặp may thì căn bản hắn cũng không có khả năng học được loại lôi thuật cường đại này.
Đầu tiên, chính là độ hi hữu của loại pháp thuật này liền chú định nó không có khả năng bị phổ cập. Thứ hai là độ nguy hiểm lúc tu luyện nó, nếu không phải Tống chung có một cơ thể cường hãn thì hắn sớm đã bị nổ tan xác rồi, căn bản không có cơ hội để tu luyện thành công.
Thông thường mà nói, tu sĩ phổ thông đều là ở Trúc cơ, thậm chí sau khi đạt đến Kim đan mới bắt đầu tu luyện lôi thuật, khi đó bọn họ mới có khả năng nắm giữ được những tình huống bất ngờ lúc tu luyện, Mà tu sĩ cấp bậc tiên thiên tưởng muốn tu tập sẽ tất phải có một cao thủ ở bên cạnh hộ pháp. Hiển nhiên vậy lại càng cần phải có một hậu đài vững chắc mới được, những tu sĩ bình thường thì đừng mong. Nhưng Tống Chung lại thông qua vận số siêu cấp đỏ tấy, không ngờ lại học được loại đạo thuật đáng sợ này, từ nay về sau, Tống Chung có thể nói là Một lôi trong tay, thiên hạ đi ngang.
Có quý thủy âm lôi khích lệ, Tống chung càng thêm nhiệt tình, hưng phấn chạy về tiếp tục sản xuất thần lôi của hắn. Thứ này ưu điểm kỳ thực không chỉ uy lực lớn mà mấu chốt nhất là ở chỗ có thể sản xuất từ trước rồi sau đó có thể bảo tồn lâu dài, lúc nào dùng cũng được, cực kỳ phương tiện. Duy nhất tiếc nuối là trên lôi cầu do lôi thuật chế tạo đều có ấn ký thần thức của người chế tạo, cho nên trừ bản thân hắn còn đâu không ai khác có thể sử dụng được. Cho nên sau khi làm ra thần lôi cũng chỉ có thể để một mình Tống Chung hắn dùng mà không thể đưa cho Hầu Tử phòng thân được.
Xuân đi thu tới, nháy mắt đã trải qua ba năm thời gian. Tống Chung cùng Hầu Tử cũng đã ẩn cư trong hang đá được ba năm. Hai năm trước Tiểu Hầu Tử rốt cục cũng tiến vào tiên thiên cảnh giới, chính thức trở thành một vị tu sĩ, còn thành công làm ngoại môn đệ tử của Huyền thiên biệt viện, thoát khỏi thân phận tiểu tư từ đó.
Thời điểm cầm được thân phận ngọc phù, hầu tử kích động vạn phần, cuối cùng lắp bắp mãi mới nói được :”Bàn ca, mạng của ta sau này đều là của ngươi !” Từ đó về sau, bên cạnh Tống Chung cũng có thêm một người bạn trung thành nữa.
Ngoài ra, Hàn Linh Phượng cùng Tống Chung cũng tạo thành mối quan hệ nam nữ trường kỳ ổn định, thuần khiết. Mỗi tháng nàng đều sẽ chủ động đến gặp Tống Chung ở trong căn phòng nhỏ kia, mỗi lần sau khi làm việc xong tu vi của cả hai đều cũng có sẽ tăng trưởng nhất định. Tống Chung thì hỗn độn pháp lực càng thêm cường đại, còn Hàn Linh Phượng thì pháp lực sẽ càng thêm tinh thuần, cũng có thể coi đây là một cách song tu khác loại.
Dưới sự trợ giúp không biết mệt mỏi của Tống Chung thực lực của Hàn Linh Phượng tăng lên phi thường nhanh, đã đạt tới tiên thiên thất trọng cảnh giới. Cũng có thể nói trong ba năm vừa qua nàng đã tiến lên ba cấp, tuyệt đối là một tốc độ biến thái, Hàn Linh Phượng tiến vào tiên thiên cảnh giới bảy tám năm qua cũng mới chỉ tiến tới đệ tứ trọng cảnh giới, khoảng hai năm một cấp. Vốn càng về sau càng khó tiến lên nhưng từ sau lúc nàng song tu cùng Tống Chung lại là một năm một cấp, tốc độ này không chỉ khiến Hàn Linh Phượng kinh hỉ không ngừng mà ngay cả những sư huynh đệ khác cũng đều cảm thấy bất ngờ, vô số người đều muốn tìm hiểu vì sao nàng lại có thể tu luyện với tốc độ nhanh như thế.
Hàn Linh Phượng đương nhiên không thể đem chuyện mình song tu cùng Tống Chung nói ra nên chỉ đành đổ cho một lý do khác. Trên thực tế Tống Chung cũng không nguyện ý công khai mối quan hệ cùng mình với Hàn Linh Phượng. Bởi vì Hàn Linh Phượng rất có danh khí trong số ngoại môn đệ tử, xuất thân lại cao quý, khí chất cao nhã, thiên phú cũng tính không tồi, khiến nàng thành tiêu điểm chú ý của mọi người. Bởi những lý do đó mà kẻ theo đuổi nàng không ít, tối thiểu cũng có mấy chục người, trong đó thậm chí có cả người từ nội môn.
Dưới tình huống đó Tống Chung cũng không hề muốn bởi vì ôm được mĩ nhân mà trở thành đối tượng chú ý của mọi người, hắn chỉ luôn muốn điệu thấp. Cho nên hắn cùng Hàn Linh Phượng bề ngoài luôn không hề có điểm nào dính dáng, tựa như hai người xa lạ, dù ngẫu nhiên có gặp nhau cũng không hề chào hỏi, cực kỳ lạnh nhạt. Thậm chí Hàn Linh Phượng còn cùng những người khác biểu thị thái độ cực kỳ xem thường đối với loại người không có phong phạm tu sĩ như Tống Chung.
Cho nên, trong mắt mọi người, hai người căn bản là hai thái cực như trời với đất, không có bất kỳ ai nghĩ rằng mỗi bận trăng tròn , trong một căn phòng gỗ nhỏ trên núi, nàng công chúa cao quý sẽ hầu hạ hết sức uyển chuyển dưới thân một gã mập, hết sức nhu thuận.
Còn về Tống Chung, ba năm vừa qua hắn thay đổi cũng là lớn nhất, tuy mặt ngoài nhìn hắn vẫn như cũ là một gã mập lôi thôi, bỉ ổi nhưng nhìn kĩ mới phát hiện gã mập chết bầm này đã ngấm ngầm trở thành cao thủ tiên thiên đệ ngũ trọng.
Sở dĩ tu vi của hắn tiến nhanh như vậy ngoài sự trợ giúp của Hàn Linh Phượng còn cùng cách tu luyện biến thái của hắn có liên quan.
Phải biết, một người có thể tu luyện nhanh hay không có liên quan rất lớn đến những điều kiện khách quan. Những điều kiện khách quan kia có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện gấp mấy lần, thậm chí gấp mấy chục lần, chỉ là yêu cầu cực cao, tiêu tốn kinh khủng, những người bình thường khó có thể thử được mà thôi.
Nói ngay cả Tống Chung, mỗi lần hắn tu luyện, đều muốn ăn mấy loại linh dược, ngoài năm loại ngũ hành linh đan giúp tăng tốc độ tu luyện hắn còn phải ăn thêm linh đan tăng thêm thần thức, linh đan tăng thêm cường độ kinh mạch, linh đan tăng thêm nhục thân cường độ, linh đan tăng nhanh hiệu suất hấp thu ngũ hành linh khí…. Những linh đan này đều có giá cực kỳ cao. Tống chung mỗi ngày tu luyện bốn tiếng, trước khi tu luyện đều ăn một lần, giá trọ một lần ăn đều khoảng mấy trăm viên linh thạch.
Một ngày chỉ tính riêng việc ăn những linh dược đó đổi thành người khác thì mấy ai có thể kiên trì nổi ? Kể cả những đại thế gia cũng chỉ có thể thỏa mãn một thiên tài mới được tiêu pha nổi như thế chứ còn những đệ tử bình thường khẳng định không thể nào hưởng thụ được đãi ngộ như thế.
Mà ngoài tiêu tốn linh đan, hoàn cảnh càng là một cỗ máy đốt tiền. Phải biết rằng ngay cả ở chỗ linh khí dày đặc như Huyền thiên biệt viện cũng không thể tuyệt đối thỏa mãn nhu cầu hoàn cảnh mà tu sĩ đòi hỏi. Cho nên hầu hết những môn phái lớn đều sẽ lập ra ngũ hành thần điện. Tuỷ như bên trong Huyền thiên biệt viện còn có Hỏa nguyên thần điện, Thủy nguyên thần điện cùng Thổ nguyên thần điện, mỗi tòa thần điện đều có một tụ linh đại trận rộng vài trăm mét, ở giữa là tòa thần điện lập bởi những tài liệu thượng đẳng. Bên trong thần điện có lượng ngũ hành linh khí nhiều gấp mấy chục lần ở ngoài, ở trong đó tu luyện lẽ dĩ nhiên chỉ cần tưởng tượng cũng rõ.
Chỉ có điều thần điện tiêu tốn quá khủng bố, động chút là mấy ngàn vạn linh thạch, còn có những tài liệu mà ngày cả dùng rất nhiều linh thạch cũng không mua nổi. Kể cả khi lập được rồi mỗi ngày cũng phải tốn vài vạn linh thạch cung cấp hoạt động của nó. Cho nên, cho dù với tài lực của Huyền thiên biệt viện cũng chỉ có thể thành lập và duy trì hoạt động của ba thần điện. Trong đó mỗi thần điện chỉ có thể cho một trăm người tiến vào tu luyện, đối với hơn một ngàn đệ tử nội môn hoàn toàn là không đủ dùng.
Ở chỗ này tốc độ tu luyện hơn hẳn bên ngoài gấp mấy lần nhưng điều kiện để có thể được vào cũng rất hà khắc, chỉ có đệ tử trực hệ cao tầng mới có thể vào được. Những đệ tử nội môn không có quan hệ cũng chỉ có thể tiêu phí rất nhiều linh thạch để đổi lấy cơ hội được tiến vào.
Mà Tống Chung số đỏ, có thể tu luyện trong không gian của chính mình, hơn nữa độ dày linh khí trong không gian của hắn thậm chí so với nguyên khí trong thần điện còn có phần dầy hơn, đến nỗi có thể tự động ngưng tụ thành ngũ hành linh thạch. Cho nên trong hoàn cảnh tu luyện đó Tống Chung có được kết quả tu luyện dĩ nhiên hơn xa những người khác.
Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn/forum/showthread.php?p=545910
/538
|