- Ngươi không cần xin lỗi ta, người cần xin lỗi là sư huynh ngươi!
Mai Hoa Thần Nữ lạnh lùng nói:
- Các ngươi là sư huynh đệ đồng môn nhiều năm, ngươi lại dung túng Hỏa Thiên Vũ hại chết đệ tử duy nhất của hắn! Giờ còn bày trò muốn diệt đứa con duy nhất của người ta, Hỏa Long đạo nhân, ta thật không nhìn ra từ trước tới giờ ngươi tâm địa ngươi tàn nhẫn như thế? Ngươi không nên là người Huyền Thiên biệt viện, đó là sự xỉ nhục cho môn phái! Ngươi nên đến Thiên Dục Môn kìa, đó mới là chỗ của ngươi!
Hỏa Long đạo nhân cười khổ nói:
- Sư tỷ, một bên là Hồng sư huynh, một bên là tỷ tỷ ruột, thật khó cho ta mà!
- Cái Gì? thân tỷ tỷ?
Ngươi nói đến kẻ là nhân tình của Phong lão ma, trưởng lão Thiên Dục Môn?
Mai Hoa Thần Nữ cười lạnh nói:
- Một khi thân tỷ tỷ ngươi đã thế, vậy ngươi còn ở Huyền Thiên biệt viện làm gì? Sớm cút đi mà đầu nhập tỷ phu ngươi đi!
Hỏa Long đạo nhân nghe xong tái mặt giận dữ nói:
- Sư tỷ, tỷ tỷ ta là Các chủ Tuyền Cơ các cả đời trong sạch. Ngươi không thể tin lời gièm pha,hãm hại nàng!
- Lời gièm pha?
Mai Hoa Thần nữ nghe xong cười lạnh:
- Tỷ tỷ ngươi nếu trong sạch thì Hỏa Thiên Vũ ở đâu ra? Chẳng lẽ người khác không biết thân thế nàng, ta cũng không sao? Nàng chính là con gái người nọ!
Hỏa Long đạo nhân nghe xong mặt tái xanh khiếp sợ nói:
- Sư tỷ, người, người biết khi nào?
- Lần đầu tiên ta thấy Hỏa Thiên Vũ đã suy tính ra!
Mai Hoa Thần Nữ lạnh lùng nói:
- Lại nói, tỷ tỷ ngươi thực là tốt đến tột cùng, đoạt nam nhân của ta không nói, còn đưa đứa con hoang đến trước mặt ta! Sư đệ ngươi không ngờ còn vờ như không biết! Hừ!
Hỏa Long đạo nhân nghe xong thì vừa giận vừa xấu hổ. Thì ra cha của Hỏa Thiên Vũ chính là người yêu Mai Hoa Thần Nữ. Chỉ có điều công pháp của Mai Hoa Thần Nữ tương đối đặc thù nên nàng không thể phá thân, vì thế hai người tình cảm gắn bó nhưng chưa có cái gì vượt qua ranh giới.
Mà tỷ tỷ Hỏa Long đạo nhân Thanh Vân tiên cô cũng coi trọng người ta, chỉ tiếc mặc kệ nàng bám thế nào người nọ cũng chỉ khăng khăng một mực yêu Mai Hoa Thần Nữ. Thanh Vân tiên cô thực không hổ là truyền nhân của môn phái, tính tình nóng như lửa. Càng không có được thì càng truy cầu, cuối cùng không ngờ Thanh Vân tiên cô dùng thủ đoạn bỉ ổi, quan hệ với người ta vì vậy mà sinh ra Hỏa Thiên Vũ. Thanh Vân tiên cô tưởng rằng đã xong, không ngờ người nọ quá si tình với Mai Hoa Thần Nữ. Sau khi mắng nhiếc Thanh Vân tiên cô một trận xong cũng không gặp mặt Mai Hoa Thần Nữ nữa, chỉ đơn giản chạy biệt vô âm tín. Mà Thanh Vân tiên cô thì sợ hãi, chưa chồng mà chửa thì thực muối mặt. Không có nam nhân mà bụng đã phưỡn ra. Khẳng định là vô cung tai tiếng. Cùng đường, Thanh Vân tiên cô mới lấy cớ dạo chơi, tạm rời khỏi Tuyền Cơ các, sau đó lén sinh ra Hỏa Thiên Vũ đưa cho Hỏa Long đạo nhân nuôi. Nàng vốn tưởng rằng việc này không có giấu vết, hiển nhiên quá coi thường khả năng của Mai Hoa Thần Nữ.
Mai Hoa thần nữ gặp Hỏa Thiên Vũ lần đầu đã nhìn ra bóng dáng người yêu. Nàng tưởng rằng người yêu trốn đi vì cắm sừng Hỏa Long đạo nhân. Sợ hãi nên nàng vội dùng Chu Thiên dịch số, kết quả tính ra là con của Thanh Vân tiên cô. Mai Hoa Thần Nữ tức điên lên. Bởi vì nàng bị sư đệ xỏ mũi, bình thường nàng cùng Hỏa Long đạo nhân cùng Thanh Vân tiên cô quan hệ khá tốt, không ngờ họ làm việc này sau lưng mình.
Vốn Mai Hoa Thần Nữ muốn phát tác nhưng nghĩ đến tình đồng môn, nếu việc vỡ lở thì không chỉ Thanh Vân tiên cô cùng Hỏa Long đạo nhân xấu mặt, ngay cả môn phái cũng liên lụy. Cho nên cuối cùng nàng đành nhịn xuống. Bình thường xa lánh thế nhân, quan hệ cùng tỷ đệ Hỏa Long đạo nhân cũng lạnh nhạt dần. Nhưng Mai Hoa Thần Nữ không ngờ mình nhường hắn, hắn còn tính kế mình. Muốn dụ thuyền rồng hoàng kim của Tống Chung tới tiểu Mai sơn, để hoàng kim thần lôi bắn phá, tiểu Mai sơn không có hộ sơn đại trận cường đại che chở chẳng phải là thành tro tàn sao?
Nghĩ đến mình cùng người tình nhân vất vả mấy trăm năm xây dựng Tiểu Mai sơn thiếu chút nữa bị hủy trên tay Hỏa Long đạo nhân, thù cũ hận mới tức thì bạo phát. Mình càng nhân nhượng Hỏa Long đạo nhân càng lấn tới,(biên: câu này cải biến lại nghe cho dân dã) chính là tượng đất cũng chịu không nổi! Nghĩ vậy, ánh mắt Mai Hoa Thần Nữ lóe lên sát khí là Hỏa Long đạo nhân sợ tức mức chân run lẩy bẩy, cơ hồ đứng thẳng cũng khó.
Mà Đại Nhị tiên sinh bên cạnh thì dở khóc dở cười, thầm nói, Tống Chung bên ngoài chưa lo xong, bên trong lại vất vả lo Mai Hoa Thần Nữ! Chẳng lẽ Huyền Thiên biệt viện xui xẻo vậy sao? Tuy bọn họ không có nhiều giao tình với Mai Hoa thần nữ, nhưng dù sao cũng là đồng môn, hơn nữa tình huống khẩn cấp, cũng bất chấp nhiều lời. Đại tiên sinh vội chắn trước người Hỏa Long đạo nhân, chắp tay cầu xin:
- Sư tỷ, Hỏa Long chưởng viện không đúng. Nhưng trước mắt không phải lúc, Tống Chung còn đang bắn phá trên kia kìa! Chẳng lẽ ngài thấy chết không cứu sao?
- Đúng thế, trước cứu Huyền Thiên biệt viện đã! Đây là tâm huyết các sư tổ mấy ngàn năm!
Nhị tiên sinh cũng vội nói:
- Vạn nhất hủy trên tay chúng ta, vậy thì còn mặt mũi nào mà gặp liệt tổ liệt tông?
- Phi!
Mai Hoa Thần Nữ nhổ một bãi nước bọt mắng:
- Hai người các ngươi là cái lũ vương bát đản(con rùa thối)! Còn dám nhắc tới liệt tổ liệt tông ra trước mặt ta? Các ngươi trợ giúp Hỏa Long đạo nhân hãm hại Tống Chung, ngươi có nghĩ đến liệt tổ liệt tông thất vọng không?
Đừng thấy Mai Hoa Thần nữ khí chất cao nhã, thoát tục bất phàm, nhưng nàng mắng người thì còn bưu hãn hơn cả phàm tục. Đại Nhị tiên sinh cường giả là vậy mà bị nàng mắng cho đúng như máu chó đầm đìa(nguyên văn), lời ra đến cổ họng cũng nhanh chóng nuốt lại! Không có biệt pháp, hung danh Mai Hoa thần nữ, sát phạt quyết doán, đừng thấy Đại Nhị tiên sinh hợp sức có thể ngăn chặn Hỏa Long đạo nhân, nhưng trước mặt người ta chẳng khác gì cặn bã. Mai Hoa thần nữ phất tay cũng bị đánh chết tức thì, nào dám chống đối chính diện a?
Lúc này Hỏa Long đạo nhân đột nhiên tỉnh táo, ưỡn ngực nói thẳng:
- Sư tỷ, tỷ đệ chúng ta thực xin lỗi ngươi. Ngài muốn giết ta cũng cúi đầu, không oán nửa lời! Chì cầu ngài giết ta xong, cứu Huyền Thiên biệt viện, cứu các đệ tử!
Nói xong Hỏa Long đạo nhân nhắm mắt lại, mặc cho người ta xử lí. Mai Hoa Thần Nữ thấy thế thu sát khí lại, Mà lúc này Tống Chung đã phá mấy lỗ trên hộ sơn đại trận, mấy trăm khỏa hoàng kim thần lỗi đánh xuống, đem hơn mười tòa lầu các đánh tan tành. Trong đó vài vị Trúc Cơ đệ tử trốn không kịp bị nổ tứ phân ngũ liệt.
Bọn họ trên thân có đạo thuật cùng pháp khí phòng hộ. Dưới uy lực khủng bố của thần lôi quả thực không chịu nổi một kích, một chút tác dụng cũng không có tan thành mây khói. Thấy đệ tử chết thảm, Mai Hoa thần nữ cũng mềm lòng. Huyền Thiên biệt viện này dù sao cũng là nhà nàng, môn hạ đệ tử cũng khiến nàng lo lắng. Nếu Tống Chung thực sự phá hộ sơn đại trận, Hỏa Long đạo nhân, Đại Nhị tiên sinh là ba Nguyên Anh tu sĩ khẳng định không chết được, bọn họ có thể trốn lên trời. Nhưng mà đệ tử tám phần là chết dưới lửa giận của Tống Chung. Mai Hoa Thần Nữ dù sao cũng là phụ nữ, bất luận thế nào cũng không thể nhẫn tâm nhìn những đệ tử này bị giết.
Nghĩ vậy Mai Hoa thần nữ thở dài một hơi, lạnh lùng nói với Hỏa Long đạo nhân:
- Hỏa Long, nể tình xưa nghĩa cũ ta giúp ngươi một lần. Nhưng từ nay trở đi đừng gọi ta là sư tỷ! Những gì ta nợ các ngươi, giờ trả lại, không dính dáng đến nhau nữa!
Nói xong, Mai Hoa Thần Nữ lắc mình một cái đã mất dấu. Chỉ để lại Hỏa Long đạo nhân nước mắt như mưa, còn có Đại Nhị tiên sinh đang vỗ ngực thầm kêu may mắn.
Lúc này Tống Chung ở trên trời, giận dữ điên cuồng, vừa chửi cả nhà Hỏa Long đạo nhân, một bên cho thuyền rồng hoàng kim bắn loạn lên hộ sơn đại trận, chưa phá núi này thề không ngừng tay. Nhưng mà lúc hắn thật vất vả mới bắn phá ra một lỗ hổng, đang muốn thừa thắng xông lên. Một vị nữ tu cường đại đột nhiên xuất hiện trước thuyền rồng hoàng kim, đích xác Mai Hoa Thần Nữ.
Lúc này nàng mắt nàng mở to, tò mò nhìn Tống Chung thầm đánh giá:
- Đây là ma tinh mà đệ tử ta nhìn trúng? Quả nhiên là kẻ đáng sợ. Từ tướng mạo mà nói, kẻ này nhân sinh đầy chông gai trắc trở, đầy loạn thạch cản đừng. Nhưng hắn lỗ mãng phá chông gai, đập vụn đá bằng phương thức mãnh liệt, đạp lên vô số thi thể cao nhân mà lên đỉnh vinh quang. Kẻ này không thể đắc tội, bằng không sẽ là thi thể dưới chân hắn!
Mai Hoa Thần Nữ vừa xuất hiện ,Tống Chung liền nhận ra. Vẻn vẹn bằng phương thức đối phương quỷ dị khó lường, Tống Chung đã đoán ra nàng là người cực kì đáng sợ. Chỉ bằng đối phương không chút lo lắng sợ hãi, nhìn như chẳng hề có pháp lực. Trong lòng Tống Chung lại phát lạnh, ẩn ẩn chút dè chừng, sợ hãi. Ngay cả Phong lão ma dẫn ma nhập thể cũng không khiến hắn khẩn trương thế này. Cho nên, đối mặt Mai Hoa Thần Nữ hắn cảm thấy áp lực cực lớn, Tống Chung vội ngừng bắn phá, ngược lại tập trung lực lượng chuẩn bị đối phó địch nhân nguy hiểm này.
Mai Hoa Thần Nữ thấy Tống Chung khẩn trương tụ tập toàn bộ lôi cầu, hơn nữa nhắm vào mình, vẻ mặt đề phòng. Lập tức đoán ra ý định Tống Chung, nàng vội vàng mỉm cười nói:
- Ai nha! tiểu tử Tống gia, ta cũng đâu phải kẻ địch của ngươi! Ngươi cần gì khẩn trương mà đối đãi bất lịch sự với một nữ tử như thế chứ?
[DG: Dịch mệt phờ râu,bà con ủng hộ,dịch giả ủng hộ. Mại zô mại zô!
Biên: ta cũng vừa biên vừa dịch mệt phờ cả lông, về sau các chương càng ngày càng dài. Hai anh em lại một phen khổ chiến rồi. Mà bây giờ phong trào đi xuống, dịch giả cũng bỏ bê hết, anh em kêu gọi mãi cũng thấy nản. Hi vọng nhận thêm được nhiều sự ủng hộ từ các bạn!]
:0 (90):Các dịch giả đăng ký tại đây!!! (http://4vn/forum/showthread.php?p=637619#post637619)
Luận đàm và báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu (http://4vn/forum/showthread.php?70788-Luan-dam-va-bao-loi-Hon-Don-Loi-Tu)
/538
|