Tống Chung nói xong liền mang theo Hàn Ngọc Phương bay đi hướng khác.
- Không cần đâu!
Hàn Ngọc Phượng vội nói:
- Tuyền Cơ các cao thủ như mây, chàng thắng thế nào được?
- Hắc Hắc!
Tống Chung cười nhìn vào Tuyền Cơ Các không xa, trực tiếp xuất thuyền rồng hoàng kim ra.
Hàn Ngọc Phượng đột nhiên thấy một chiếc thuyền rồng cực lớn xuất hiện thì kinh hãi, mắt chữ o mồm chứ a.
- Có nó, Tuyền Cơ Các chỉ là rác rưởi!
Tống Chung hung tợn nói. Dứt lời hắn mang theo Hàn Ngọc Phượng bay vào thuyền rồng hoàng kim, thẳng hướng Tuyền Cơ Các.
Ở một góc bên cạnh chợt lóe sáng đột nhiên truyền đến tiếng cười vui sướng:
- Ha ha, quá vui, quá náo nhiệt!
Thủy Tĩnh ở bên cạnh nhìn sư phụ mình nhảy nhót như tiểu hài tử thì dở khóc dở cười. Vừa định mở miệng thì đã bị sư phụ nắm tay gắt gao đuổi theo sau thuyền rồng hoàng kim.
Lại nói đám người Tuyền Cơ Các mới vừa xoay sở chuẩn bị chưa lâu. Thì đã thấy một con thuyền rồng hoàng kim mấy trăm trượng cực kì uy vũ đằng đằng sát khí xuất hiện. Dù là hình thể hay đầu rồng dữ tợn trên thuyền rồng hoàng kim đều gây cho người ta áp lực thật lớn. Dù chưa đánh nhưng nó vừa đến đã làm cho người ta cảm giác uy hiếp mãnh liệt.
Đám người Tuyền Cơ Các vừa thấy thuyền rồng liền nhận ra nguy cơ, đều khẩn trương đề phòng. Hỏa Thanh Vân nhanh chóng mang theo mười vị đệ tử, còn có Hỏa Thiên Vũ cùng Hàn Băng Nhi đứng trước của đại điện, nhìn lên chiếc thuyền rồng hoàng kim khổng lồ. Nhất thời trong lòng đều có cảm giác bị một khối cự thạch chèn ép, khí thế chẳng khác nào gió thổi mưa giông trước cơn bão. Hỏa Thanh Vân vân nhìn chiếc thuyền rồng đáng sợ kia mà trong lòng sinh ra một tia lo lắng, chẳng qua nàng rất nhanh trấn tĩnh nói:
- Người tới là ai? Vì sao tự ý xông vào Tuyền Cơ Các?
- Người nói là Các chủ Tuyền Cơ Các Thanh Vân tiên cô sao?
Âm thanh Tống Chung từ phía trên vang vọng tới.
Hỏa Thanh Vân nhíu mày. Sau đó thừa nhận:
- Đúng là bổn tọa, nhưng chẳng biết ngươi là ai?
- Hắc hắc, ta là tán tu Tống Chung hôm nay tìm đến hai mẹ con ngươi cùng Hỏa Thiên Vũ, trả món nợ cũ!
Tống Chung hung tợn nói. Tuy rằng sớm đã chuẩn bị nhưng người ở dưới vừa nghe cũng lắp bắp kinh hãi. Thầm nói, hậu bối Huyền Thiên biệt viện này không kiêng nể gì tìm tới Tuyền Cơ Các, lá gan cũng thật quá lớn đi? Hay là hắn thực sự cùng các chủ đích thực có mối thù không đội trời chung nên mới liều chết đến đây?
Mà Hỏa Thanh Vân nghe Tống Chung nói xong thì tức điên lên mắng:
- Tống Chung. Ngươi chẳng qua là đồ bỏ đi của Huyền Thiên biệt viện, có tư cách gì ở đây giương oai?
- Tư cách của ta ở đây!
Tống Chung vừa nói liền vung tay, lập tức vạn đạo lôi quang hiện lên. Vô số khỏa hoàng kim thần lôi nện xuống như mưa. Hỏa Thanh Vân thấy thế tức khắc chấn động, không dám chậm trễ hai tay vội vàng huy vũ điều động Tuyền Cơ Các hộ sơn đại trận tiến hành phòng ngự. Chỉ thấy một đạo thần quang màu trắng đột nhiện hiện ra, hệt như một cái bát ngọc từ trên rơi xuống, đem cả ngọn núi ngàn dặm bao bọc lại.
Theo từng tiếng nổ vang. Thần lôi dừng ở trên hộ sơn đại trận. Vô số khỏa thần lôi màu vang bay lên trời, cả một vùng trời chói lòa kim quang rực rỡ. Chẳng qua, dù uy lực hoàng kim thần lôi mạnh mẽ nhưng cũng chỉ làm hộ sơn đại trận của người ra lay động. Cũng chưa có dấu hiệu sụp đổ.
Hỏa Thanh Vân thấy thế cười lạnh nói
- Tống Chung, nếu ngươi thực có chút bổn sự như đã nói. Ta xem ngươi lần này ra sao!
- Hừ!
Tống Chung cười lạnh nói:
- Ta cũng muốn xem hộ sơn đại trận của Tuyền Cơ Các có thể bảo vệ được đám tiện nhân các ngươi hay không!
Nói xong, Tống Chung lại huy động cánh tay. Lập tức kim quang trên thuyền rồng càng thêm mãnh liệt, một khỏa thần lôi màu vàng cực lớn có thứ tự oanh kích xuống. Công kích lúc này khác hắn lúc trước. Vừa rồi tuy thần lôi rất nhiều nhưng oanh kích không đều, tán loạn chỗ nào cũng có. Cho nên lực lượng phân tán. Nhưng lúc này rõ ràng đã có tính tập trung. Mấy trăm khỏa thần lôi thành một chùm, mỗi lần đánh một chút. Mà điểm này thường là chỗ yếu nhất trên hộ sơn đại trận, cho nên mỗi lần oanh kích xong đều khiến thần quang trên hộ sơn đại trận lay động, làm cho bọn người Hỏa Thanh Vân không thể không triệu tập linh khí từ nơi khác bù lại. Lúc này mới miễn cưỡng duy trì được hộ sơn đại trận.
Nhưng mà hộ sơn đại trận cứ bị rối loạn như thế, một hai lần thì không sao, nhưng mà cứ lâu dài thì hẳn sẽ loạn lên. Đám người Hỏa Thanh Vân thấy thế thì chấn động. Hộ sơn đại trận có mấy chỗ yếu kém, nhưng những chỗ này thường là cơ mật được ẩn giấu rất kĩ, không ai ngoài trận pháp đại tông sư mới có thể thấy sơ hở. Nói cách khác, ngoại nhân tùy tiện đánh lên, ngẫu nhiên đánh vào một sơ hở cũng xem như là may mắn.
Nhưng Tống Chung thì khác, trừ công kích lần đầu thăm dò. Công kích sau đó chẳng có lần nào thất bại, toàn bộ trúng vào điểm yếu nhất của hộ sơn đại trận. Đây tuyệt đối không phải trùng hợp, rõ ràng đối phương đã nắm giữ được nhược điểm của mình a! Cứ như vậy, uy lực của hộ sơn đại trận lập tức bị giảm mất một nửa. Cứ tiếp tục xu thế này thì chả mấy chốc mà bị công phá tan tành.
Hỏa Thanh Vân cũng không phải ngu ngốc, chớp mắt đã nhận ra chân tướng chửi ầm lên:
- Mai Hoa Thần nữ, ngươi muốn hại chết Tuyền Cơ Các sao?
Mai Hoa Thần Nữ ẩn thân ở một bên nghe thấy lầu bầu nói:
- Không đúng, ta chỉ giúp Tống Chung một chút bề ngoài. Cùng lắm chỉ công phá được bên ngoài đại trận thôi, tại sao hắn lại giống như nhìn thấy hết sơ hở nhỉ? Cứ vậy thì nguy rồi!
Mà Thủy Tĩnh bên cạnh khó hiểu hỏi:
- Sư phụ. Tai họa gì ?
- Đương nhiên, nguy to rồi!
Mai Hoa Thần Nữ nói:
- Tống Chung tuổi trẻ lại là Lôi Tu, đâu có khả năng là trận pháp đại tông sư a? Làm sao hắn chỉ căn cứ một chút bề ngoài mà đã nhìn ra tất cả sơ hở của hộ sơn đại trận Tuyền Cơ Các chứ?
- Sư phụ, Tống sư huynh có Cửu Mỹ Đồ!
Thủy Tĩnh nói:
- Chín vị nữ tu kia đều là Phân Thần đại viên mãn cao thủ, kiến thức uyên bác mà.
- Hả!
Mai Hoa Thần Nữ vừa nghe liền hét lớn:
- Hắn có Cửu Mỹ Đồ? trời ạ, hỏng rồi, hỏng hết đại sự rồi!
- Làm sao vậy?
Thủy Tĩnh vội hỏi.
- Đồ đệ, cừu oán của ta và Hỏa Thanh Vân không giả, nhưng mà chưa đến mức tiêu diệt Tuyền Cơ Các. Cho nên ta chỉ cho Tống Chung một chút sơ hở. Vốn tưởng rằng hắn nhiều lắm thì hủy đi Luyện Khí đường, luyện đan đường, thủy nguyên thần điện cũng được đi, coi như là đập phá hả giận thôi.
Mai Hoa Thần Nữ cười khổ nói:
- Nhưng lúc này xem ra đại điện quan trọng của Tuyền Cơ Các chỉ sợ cũng bị hủy rồi!
- Không phải chứ? Thủy Tĩnh cả kinh nói:
- Trong đại điện Tuyền Cơ Các đều là tinh hoa công pháp, cùng với các loại bảo bối quan trọng, là căn cơ của môn phái. Nếu Tuyền Cơ đại điện bị hủy, khác nào xóa tên Tuyền Cơ Các khỏi Thương Mang sơn! Không có hơn ngàn năm cũng chẳng thể nào trùng kiến lại được. Đã tới lúc này, Hỏa Thanh Vân mà truyền tin, sợ rằng Tuyền Cơ đạo tông cũng bị kinh động!
- Ta biết, ta cũng đâu có muốn a! Ai bảo Tống Chung kia lợi hại như vậy chứ?
Mai Hoa Thần Nữ bất đắc dĩ nói.
- Không được, chúng ta phải ngăn cản hắn, nếu mặc hắn hủy diệt Tuyền Cơ Các, hiển nhiên sẽ bị Tuyền Cơ đạo tông trả thù! Lúc đó, dù hắn có lợi hại mấy cũng bó tay chịu chết a!
Thủy Tĩnh sốt ruột nói. Dứt lời, nàng đã muốn đi ngăn cản nhưng bị Mai Hoa Thần Nữ giữ tay lại.
- Ai, xong rồi, tên Tống Chung chết toi phá hết rồi!
Mai Hoa Thần Nữ bất đắc dĩ nói.
- A!
Thủy Tĩnh nghe xong giật mình, quay ra nhìn thì thấy một màn cả đời khó quên. Thì ra, Tống Chung liên tiếp dùng thần lôi đánh cho hộ sơn đại trận của Tuyền Cơ Các tàn tạ không còn hình dạng, liền dứt khoát phát động tuyệt chiêu Tử Điện Hoàng Long pháo!
Chỉ thấy lôi cầu đường kính vài chục trượng, mang theo tử điện lấy khí thế hủy thiên diệt địa, tựa như Lưu Tinh lao thẳng xuống, dễ dàng phá tan thần quang hộ sơn đại trận, sau đó mãnh liệt đánh về tổng bộ Tuyền Cơ Các. Một vụ nổ cao tới vạn trượng, phạm vi ngàn dặm. Từ xa nhìn lại hệt như một cây trụ chống trời. Phía dưới là non xanh nước biếc, phía trên là một thế giới băng tuyết xinh đẹp, cảnh sắc mê người. Trên đó là kiến trúc hùng vĩ của Tuyền Cơ Các.
Bình thường, Tuyền Cơ Các tự nhiên vững như núi Thái Sơn, có vô số đạo pháp bảo vệ, dù động đất cũng không ảnh hưởng. Nhưng lúc này thì khác, Tử Điện Hoàng Phong pháp đánh trúng trung tâm Tuyền Cơ Các, lập tức tạo ra một vụ nổ mạnh. Tuyền Cơ sơn sụp đổ tạo nên một lỗ hổng lớn vài trăm dặm. Tuyền Cơ phong sừng sững mấy vạn năm cao tới vạn trượng tưởng như bất khả xâm phạm, lúc này giống như một gã khổng lồ già sắp chết, mấy vạn đệ tử Tuyền Cơ Các trân trối nhìn đến chết lặng.
:0 (90):Các dịch giả đăng ký tại đây!!! (http://4vn/forum/showthread.php?p=637619#post637619)
Luận đàm và báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu (http://4vn/forum/showthread.php?70788-Luan-dam-va-bao-loi-Hon-Don-Loi-Tu)
/538
|