Được rồi anh ngủ đi!
Nói rồi 2 người mạnh ai nấy ngủ.
-Này!Anh ngủ chưa đấy.
-.............!
Thấy anh im lặng!Nghĩ anh ngủ rồi.Cô cũng bắt đầu chìm vào giấc ngủ,kí ức từng mảnh hiện về trong tâm trí của cô.
------------------------------------------------------------------------------------------------
-Mầy không phải con của tao!Không có mầy gia đình tao mới hạnh phúc -Cha của mỹ linh quát to
-Lúc mầy mới sinh ra đã gieo tai họa cho gia đình này rồi!Mầy là một con sao chổi.Không vì thương mẹ mầy tao đã cho mầy vô cô nhi viện từ lâu rồi-ông nói một cách khinh bỉ nhẫn tâm
-Mầy im đi!Đây là cháu của Tao.Mầy không có quyền đưa nó vào cô nhi viện-bà của cô ôm cô vào lòng quát cha cô
-Mẹ!Nó đã hại con dâu mẹ xém tí mất mạng đấy.Sao mẹ còn bênh vực nó -ông nói
-Con Ngọc nó sức khỏe yếu nên dĩ nhiên sẽ sinh khó đâu có liên quan gì đến cháu tao.Dù gì chuyện đó cũng đã lâu rồi đừng nên nhắc lại nữa.Mầy còn nói với con Ngọc là con của nó chết rồi trong khi đó mầy lại đem cháu tao vào cô nhi viện.Nó có cha có mẹ đàng hoàng lại là con nhà danh giá mà lại có người cha nhẫn tâm như mầy.Con Ngọc bây giờ nó ở Mỹ nhưng nếu nó biết con nó còn sống thì nó sẽ như thế nào?Nó sẽ rất thất vọng vì có 1 người chồng,người cha tàn nhẫn dám vức bỏ chính đứa con gái ruột của mình.
-Mẹ.....Con không cần biết,nó không phải là con của con.
Cha cô bước lại gần cô tỏ vẻ khinh bỉ.
-Hay là mầy muốn tiền!Tao cho mầy tiền.Tiền chứ gì tao có rất nhiều -nói rồi cha cô cầm 1 xấp tiền đập vào mặt cô.
-Mầy lấy đi!Hôm nay là sinh nhật mầy mà.Tao bố thí cho mầy đó!MẦY LẤY RỒI CÚT KHỎI ĐÂY CHO TAO-Cha cô chỉ vào những đồng tiền rơi xuống đất rồi quát lớn
Câu nói đó của cha cô như con dao sắt đâm sâu vào trái tim cô,nước mắt cô rơi từng dòng từng dòng.
-Tại sao cha lại làm như vậy!Con là con ruột của cha mà.-cô nói trong nước mắt
-MẦY KHÔNG PHẢI CON TAO!MẦY LÀ SAO CHỔI LÀ MỐI ĐE DỌA CỦA MẸ MẦY
Tất cả những gì cha cô nói.Từng chữ,từng chữ như in sâu vào tâm trí cô,Nước mắt cô rơi không kiểm soát được cứ từng dòng từng dòng,rơi theo những giọt đắng trong lòng cô,những nổi đau mà cô phải gánh chịu!Tại sao cha cô lại làm như vậy.Cô là con của ông ấy mà.Tại sao ông ấy lại lấy tiền ra sỉ nhục cô như vậy?Tại sao lại là ngày sinh nhật của cô?Cô đã làm gì sai tại sao lại đối với cô như thế ?Hàng ngàn câu hỏi nảy ra trong tâm trí cô.Cô cất tiếng nấc nhẹ trong cơn ác mộng đó.
-híc....híc -cô nấc nhẹ nước mắt rơi đến ướt gối
Anh nghe thấy tiếng nấc của cô, vội vàng đứng lên để xem có chuyện gì.Thật ra anh không ngủ,anh chỉ giả vờ ngủ,anh luôn được ngủ trong chăn êm nệm ấm bây giờ vì một cô gái mà lại phải ngủ dưới sàn nhà nên không được thoải mái.
-Cô sao vậy?-anh hỏi nhỏ
Nhưng anh chỉ thấy cô khóc,trong khi mắt vẫn nhắm nghiền
-Gặp ác mộng à?-anh nói rồi vuốt nhẹ tóc cô cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô.
-Yên nhé!Những giấc mơ xấu bay đi những giấc mơ hồng hãy luôn xuất hiện-anh nói nhỏ
Anh đắp chăn lại cho cô rồi an phận đi về chổ ngủ của mình.
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng hôm sau.
-Mỹ Linh à!Dậy đi học nhanh.-hà my gọi
-Sao vậy?Yên cho mình ngủ nào-cô nói giọng ngáy ngủ
-Dậy nhanh!Không đi học hả?-hà my cố gắng lôi cô dậy
-Này!Tôi không ngờ cô lại là con heo lười như vậy-anh cúi xuống nói nhỏ vào tai cô
-Yah!Tôi sao chứ?-cô bật dậy nói
-Ê!Mầy sao vậy.Bị quáng gà à!Tao đứng bên đây mà-Hà My mắt mở to hết cở nhìn cô
-Aizzzz thật là!-cô nói rồi đứng lên,tức giận đi vào phòng tắm làm vscn.
Nói rồi 2 người mạnh ai nấy ngủ.
-Này!Anh ngủ chưa đấy.
-.............!
Thấy anh im lặng!Nghĩ anh ngủ rồi.Cô cũng bắt đầu chìm vào giấc ngủ,kí ức từng mảnh hiện về trong tâm trí của cô.
------------------------------------------------------------------------------------------------
-Mầy không phải con của tao!Không có mầy gia đình tao mới hạnh phúc -Cha của mỹ linh quát to
-Lúc mầy mới sinh ra đã gieo tai họa cho gia đình này rồi!Mầy là một con sao chổi.Không vì thương mẹ mầy tao đã cho mầy vô cô nhi viện từ lâu rồi-ông nói một cách khinh bỉ nhẫn tâm
-Mầy im đi!Đây là cháu của Tao.Mầy không có quyền đưa nó vào cô nhi viện-bà của cô ôm cô vào lòng quát cha cô
-Mẹ!Nó đã hại con dâu mẹ xém tí mất mạng đấy.Sao mẹ còn bênh vực nó -ông nói
-Con Ngọc nó sức khỏe yếu nên dĩ nhiên sẽ sinh khó đâu có liên quan gì đến cháu tao.Dù gì chuyện đó cũng đã lâu rồi đừng nên nhắc lại nữa.Mầy còn nói với con Ngọc là con của nó chết rồi trong khi đó mầy lại đem cháu tao vào cô nhi viện.Nó có cha có mẹ đàng hoàng lại là con nhà danh giá mà lại có người cha nhẫn tâm như mầy.Con Ngọc bây giờ nó ở Mỹ nhưng nếu nó biết con nó còn sống thì nó sẽ như thế nào?Nó sẽ rất thất vọng vì có 1 người chồng,người cha tàn nhẫn dám vức bỏ chính đứa con gái ruột của mình.
-Mẹ.....Con không cần biết,nó không phải là con của con.
Cha cô bước lại gần cô tỏ vẻ khinh bỉ.
-Hay là mầy muốn tiền!Tao cho mầy tiền.Tiền chứ gì tao có rất nhiều -nói rồi cha cô cầm 1 xấp tiền đập vào mặt cô.
-Mầy lấy đi!Hôm nay là sinh nhật mầy mà.Tao bố thí cho mầy đó!MẦY LẤY RỒI CÚT KHỎI ĐÂY CHO TAO-Cha cô chỉ vào những đồng tiền rơi xuống đất rồi quát lớn
Câu nói đó của cha cô như con dao sắt đâm sâu vào trái tim cô,nước mắt cô rơi từng dòng từng dòng.
-Tại sao cha lại làm như vậy!Con là con ruột của cha mà.-cô nói trong nước mắt
-MẦY KHÔNG PHẢI CON TAO!MẦY LÀ SAO CHỔI LÀ MỐI ĐE DỌA CỦA MẸ MẦY
Tất cả những gì cha cô nói.Từng chữ,từng chữ như in sâu vào tâm trí cô,Nước mắt cô rơi không kiểm soát được cứ từng dòng từng dòng,rơi theo những giọt đắng trong lòng cô,những nổi đau mà cô phải gánh chịu!Tại sao cha cô lại làm như vậy.Cô là con của ông ấy mà.Tại sao ông ấy lại lấy tiền ra sỉ nhục cô như vậy?Tại sao lại là ngày sinh nhật của cô?Cô đã làm gì sai tại sao lại đối với cô như thế ?Hàng ngàn câu hỏi nảy ra trong tâm trí cô.Cô cất tiếng nấc nhẹ trong cơn ác mộng đó.
-híc....híc -cô nấc nhẹ nước mắt rơi đến ướt gối
Anh nghe thấy tiếng nấc của cô, vội vàng đứng lên để xem có chuyện gì.Thật ra anh không ngủ,anh chỉ giả vờ ngủ,anh luôn được ngủ trong chăn êm nệm ấm bây giờ vì một cô gái mà lại phải ngủ dưới sàn nhà nên không được thoải mái.
-Cô sao vậy?-anh hỏi nhỏ
Nhưng anh chỉ thấy cô khóc,trong khi mắt vẫn nhắm nghiền
-Gặp ác mộng à?-anh nói rồi vuốt nhẹ tóc cô cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô.
-Yên nhé!Những giấc mơ xấu bay đi những giấc mơ hồng hãy luôn xuất hiện-anh nói nhỏ
Anh đắp chăn lại cho cô rồi an phận đi về chổ ngủ của mình.
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng hôm sau.
-Mỹ Linh à!Dậy đi học nhanh.-hà my gọi
-Sao vậy?Yên cho mình ngủ nào-cô nói giọng ngáy ngủ
-Dậy nhanh!Không đi học hả?-hà my cố gắng lôi cô dậy
-Này!Tôi không ngờ cô lại là con heo lười như vậy-anh cúi xuống nói nhỏ vào tai cô
-Yah!Tôi sao chứ?-cô bật dậy nói
-Ê!Mầy sao vậy.Bị quáng gà à!Tao đứng bên đây mà-Hà My mắt mở to hết cở nhìn cô
-Aizzzz thật là!-cô nói rồi đứng lên,tức giận đi vào phòng tắm làm vscn.
/28
|