Thế là 1 tuần cũng trôi qua nhanh chóng với bao chuyện vui mà chúng nó gây ra. Hôm nay, ả Đan lại đến trường vs 2 tên vệ sĩ lúc nào cũng kè kè ở bên. Kể từ khi xảy ra mấy sự cố đáng tiếc kia. Cha ả đã tăng cường thêm vệ sĩ để bảo vệ cho ả.
- Thế nào? Đã điều tra ra chưa?_ Ả ngồi tựa lưng vào cái ghế chân vắt vẻo khoanh tay trước ngực hỏi tên vệ sĩ.
- Thưa tiểu thư! Tôi đã điều tra ra rồi. Đây là tất cả những j mà tôi biết được trong những ngày qua._ Tên vệ sĩ mặc đồ đen trông chả khác j xã hội đen kính cẩn trả lời.
- Được. Ông làm việc rất tốt. Ta sẽ kêu cha ta thưởng cho ông một phần quà hậu hĩnh_ Ả nói.
- Dạ. Cảm ơn tiểu thư._ Tên đó rối rít cảm ơn.
Thế là ả Đan cầm tờ lí lịch của nó trên tay từ từ đọc. “ Họ tên Diệp Bảo Ngọc. Con gái của tập đoàn Diệp ngọc. Cha là Diệp Phong ông chủ của những công ty cửa hàng về lĩnh vực đá quý trải dài khắp trong và ngoài nước. Rất thong minh, xinh đẹp. Qua Nhật du học năm 14 tuổi. Hiện có 1 công ty về lĩnh vực thời trang tại Nhật……………….”.
- Cũng được đấy chứ? Nhưng dù mày có tài giỏi cỡ nào thì cũng ko thoát khỏi tay tao đâu_ Ả lẩm bẩm xong đút tay vào cái túi xáh hàng hiệu loại mới ra với lấy con Lumia 800 ra gọi cho ai đó. Sauk hi kết thúc cuộc gọi nhỏ nhếch miệng cười nụ cười man dợ. Tay nắm chặt khiến tờ lí lịch có in hình nó nhàu nát.
Hôm nay bọn nó cũng đến lớp sớm. Lại ngồi tán vài 3 câu chuyện để giết thời gian. Nhỏ Ly rất hào hứng khi kể đến chiếc túi xách hàng độc mà mình vừa mới mua được. Sam cũng ko kém phần sôi nổi khi kể về buổi dạ tiệc tối qua. Chỉ còn Windy và nó là ngồi lắc đầu ngao ngán. Bọn hắn cũng rôm rả khi bàn luận về vấn đề bóng đá. Nào là hôm qua Mancheto thắng Bồ Đào nha- những chú bò tót tận 2-0 liền. Rồi là dạo này Way đã cua được thêm mấy em chân dài xinh gái nhưng đầu óc lại là quả nho……… Rồi vv và vv.
Nếu ko có tiếng chuông reo lên báo hiệu giờ học đã vào thì chúng nó cũng chả chở về chỗ ngồi. Nhỏ Ly nhìn ngó xung quanh rồi tự dưng reo lên:
- Haha. Tự do. Yeah
- Yeah cái con khỉ. Hồ ly đến kìa._ Windy nói.
- Đâu đâu_ Nhỏ ly hỏi.
- Mù thì cũng phải nhìn thấy mờ mờ chứ. Lông hồ ly trắng muốt kia kìa._ Sam nói.
- Ừa. Tụt cả hứng._ Nhỏ ly xịu mặt trông đáng yêu vô cùng.
Ả Đan bước vào với cái mặt ko thể nào nghếch cao hơn. Ngông nghênh ko thèm chào hỏi cô giáo hay liếc nhìn ai đến 1 cái. Àh. Có ả liếc nhìn hắn rồi tự dưng cười 1 cái roxtwowi. Đáp lại vs nụ của ả là khuân mặt ko chút cảm xúc làm ả tức điên. Giậm chân uỳnh uỳnh đi về chỗ. 2 tiết trôi qua nhanh chóng. Cả lũ 7 người chúng nó kéo nhau xuống căng- teen. Khi đã ngồi vào bàn nó chuẩn bị cho cái ống hút lên mồm thì….. èo cái j đó nhớt nhớt đỏ vào người nó.
- Asih. Cái j thế này?_ Nó hét lên.
- Ui xin lỗi bạn nha mình ko cố ý. Bạn có sao ko?_ Ả Đan vờ hỏi thăm lấy cái khăn giấy phủi phủi chỗ nó vừa bị nước cam đổ vào.
- Ko sao_ Nói xong nó đứng lên đi về phía mua đò ăn. Ả Đan thấy thế thì nhảy ngay vào chỗ nó ngồi. Vừa định mở mồm ra thì “ ào” 1 dòng nước đỏ cũng nhớt ko kém nước cam dội thẳng vào đầu ả.
- AAaaaaa!!!!! Ai?_ Ả hét.
- Ui xin lỗi nha. Là tui cố tình đó_ Nó nói mồm nở nụ cười nhìn gian hết chỗ.
- Cô được lắm_ Ả quắc mắt nhìn nó.
- Chỉ là “ ăn miếng chả miếng” thôi mà_ Nó nhún vai tỏ vẻ vô tội.
- Hừ. Mày cứ chờ đấy_ Ả nói.
- Này tôi nghe chị nói câu đấy bao nhiêu lần rùi ý nhỉ?_ Windy chống cằm tỏ vẻ suy nghĩ.
- Phải trên dưới chục lần rùi em ạh_ Nhỏ ly nhanh nhảu trả lời.
- Chục là ít. Ít nhất phải trên dưới trăm lần ( ui phét dã man mới có 3 lần) ý chứ._ Sam nói_ Nhưng có thấy cô làm được cái trò j đâu_ Mỉa mai.
- Hừ. Sẽ sớm thôi. _ Ả nói rồi bỏ đi.
- Này cô ta nói zậy là sao nhỉ?_ Vic hỏi.
-Hỏi chúa để bít thêm chi tiết_ Nó nún vai cầm tờ khăn ướt lau lau cái áo.
- Chắc có mưu đồ j đây_ Windy.
- Đồ cáo già._ Sam.
- Cô ta rất có thế lực. Chắc chắn cô ta sẽ làm trò j đó tổn hại ko ít thì nhìu đến sally. Vì vậy cô cần cẩn thận._ Way suy nghĩ rồi nói.
- Yên tâm tôi đâu phải là cái hạng dễ chơi. Vì thế mọi người cứ yên tâm. Hi_ Nó tự tin nói.
- Ừ anh sẽ bên em_ Hắn bây giờ mới lên tiếng.
Thế là cả lũ ngồi cười nói rôm rả đánh chén hết đống thức ăn đã được 3 chàng mang ra. Ở cách đó ko xa tại 1 gốc cây lớn có 1 đứa con gái àh nhầm cô gái đứng đó tay nắm chặt miệng lẩm nhẩm cái j ko rõ. Nhìn nó bằng ánh mắt căm hận. ( tg: mắt đã nhỏ lại còn đi nhìn trộm. cg: im. Mát ta là mắt bồ câu đó tg: mắt hồ ly thì có). Xong cô gái quay người bỏ đi. Chuông reo lên chúng nó lại hối hả vào lớp học nốt 2 tiết văn của ông thầy siêu khó tính.
Sáng hôm sau:
- E hèm. Tôi có chuyện muốn nói với mọi người_ Ả Đan đứng trên bục giảng.
- J? Nói nhanh. Sáng ra nghe hồ ly nói xuiiiii lắm._ Ly nói cố kéo dài chữ xui.
- Hừ. Ta đây đang zui ko thèm chấp vặt vs lũ các người. Hèm. Ngày mai là sinh nhật tôi nên cha tôi có tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ. Mong các bạn đến góp zui_ Ả nói.
- Đến đó ý hả?_ Windy hỏi.
- Uk._ Ả đáp.
- Được. Được. Đi liền_ Sam và Ly cùng đồng thanh. Xong lại nhìn nhau mỉm cười đắc ý.
- Được. Zậy tối mai 19h tại nhà tôi. Mong mọi người đến đông đủ và……._ Ả xuống chỗ nó ghé vào tai nó nói thầm_ Cô sẽ là món quà rất ý nghĩa mà tôi nhận được trong sn ngày mai.
- Hừ. Tôi ko dễ chơi như cô nghĩ đâu. Vì vậy hãy cẩn thận nhé. Ko người bị hại chính là cô đấy_ Nó cười nửa miệng đáp lại.
- Được vậy hãy chờ đến ngày mai xem ai sẽ là kẻ phải hối hận nhé_ Ả tiếp tục.
- Được thôi. Tôi rất sẵn lòng._ Nó cũng ko vừa.
Nói xong ả bước về chỗ ngồi. Môi nở nụ cười khinh khỉnh để lại cho tất cả mọi người 1 dấu chấm hỏi to đùng. Hội Sam, Windy, Ly, Way, vic và cả hắn đưa ánh mắt khó hiểu về nó. Nhận được ánh mắt đó nó chỉ cười rồi nhún vai càng làm cho bọn kia cảm thấy tò mò hơn. Cuối giờ học, bốn đứa nó dẫn nhau đi shopping. Trên xe cả lũ cố gặng hỏi nó mà mãi ko cậy mồm nó ra được. Nó chỉ nói mỗi câu:
- Mai rồi mọi người sẽ biết thôi mà.
Thế là cả lũ đành im lặng vì biết có hỏi cũng chả được j. Rồi Sam và Ly quay ra nhìn nhau và bàn cái kế hoạch để quậy phá sn ả. Bọn nó vào một cái trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố. Sau 1 hồi chọn đi chọn lại cuối cùng nó cũng được 3 người kia chọn cho 1 bộ váy dạ hội màu trắng. Chiếc váy quay này có phần trên ôm sát người. Phía dười bó sát đến giữa đùi và có 1 đường xẻ dài đến gót chân. Chiếc váy trông rất đẹp và trang nhã. Đi kèm với chiếc váy đó là 1 đôi giày cao gót 7 phân màu trắng có đính đá. Rất hợp với bộ váy. Sam chọn 1 chiếc váy màu đỏ trông rất kiêu xa. Windy chọn một bộ cánh màu nude . Còn Ly thì chọn một bộ váy ngắn ngang đùi màu vàng trông rất là nổi bật. Thanh toán tiền xong 4 nàng lại vi vu vô nhà hàng ăn uống xả strees.
Bọn hắn cũng vậy. Cả 3 đang vi vu tại một shop mang cái tên “ play boy”. 3 chàng chia nhau ra tìm bộ đồ mình cần. Đi đến đâu vic cũng nháy mắt huýt sáo làm mấy em nhân viên cứ phải gọi là máu mũi xịt dần dần. Hắn thì ko nói j còn Way thì cũng cười cợt rồi nói mấy câu bong đùa làm mấy em thi nhau mặt đỏ ửng cả lên. Một lúc sau, 3 người bước ra ngoài. Hắn đang khoác trên người 1 bộ vest màu trắng rất hợp với chiếc váy của nó. Way và Vic thì mặc 1 bộ vest màu đen. Cả 3 chàng toát lên một vẻ đẹp rất chi là “manly”. Mấy em nhân viên nhìn ko chớp mắt. Ko nói được câu nào tay chân bỗng trở lên thừa thãi. Hăn thấy zậy thì hét to lên 1 cái làm cả cửa hàng đang trên mây trở lại vs thực tế. Thanh toán xong bọn hắn lại vô bar làm 1 chầu nữa rồi mới về nhà. Thế là lại hết 1 ngày.
Tua nhanh nha. Tối hôm nay tại nhà Đan:
Mọi người đã đến gần đông đủ. Chỉ còn thiếu 7 đứa nó. Ả Đan cứ thấp thỏm chờ đợi sợ màn kịch hay sẽ bị phá bỏ và sợ cả hắn ko đến nữa. Ả đang miên man thì “ kiit”. 1 chiếc xe limo dừng lại tất cả mọi người ngoảnh mặt ra nhìn. Đầu tiên bước xuống xe là 1 chàng trai với bộ vest màu đen đang đưa tay ra để mời cô gái. Tiếp theo là một cô gái với bộ cánh màu trắng bước xuống mỉm cười thật tươi. Rồi lận lượt mấy người còn lại bước xuống. Ai cũng có đôi có cặp trừ nhỏ Kim Ly ra. Nhưng nhỏ vẫn cười toe toét mới lạ chứ. Bọn nó bước vào làm ai cũng phải trầm trồ khen ngợi. Ả Đan tức ra mặt lầm bầm : “ Tính chơi trội sao?”. Rôi bước đến gần bọn nó:
- Rất vui vì mọi người đã đến.
- Chúc mừng sn!_ Cả lũ nói rồi chìa quà về phía ả.
- Cảm ơn. Mọi người khách sáo quá._ Ả cười giả lả.
- Ko thể nói thế được. Vì ko có ai đi dự sn mà ko có quà cả_ Nó nói.
- Được rồi. Mời_ Ả nói rồi bước vào trong. Bọn nó cũng lật đật theo sau.
- E hèm. Rất cảm ơn vì hôm nay mọi người đã bớt chút thời gian đến đây dự buổi tiệc sn này của tiểu thư chúng tôi. Sau đây là vài lời nói của tiểu thư!_ Tiếng MC vang lên.
- Chào tất cả mọi người. Tôi là : Hồ Linh Đan. Rất hân hạnh vì mọi người đã đến đây dự buổi tiệc nhỏ này. Hôm nay là sn tròn 18t của tôi. Và ba tôi đã làm cả buổi tiệc này để mừng tôi. Tôi rất vui và 1laanf nữa tôi rất cam rơn vì sự có mặt đông đủ của mọi người. Bây giờ thì xin nhập tiệc._ Ả vừa nói xong thì đèn tắt hết. Một chiếc xe đẩy bánh đi ra. Đó là 1 chiếc bánh 3 tầng có in dòng chữ bằng socola “ Happy birthday!”. Ả chắp tay nguyện ước j đó rồi cầm lấy con dao nhỏ cắt bánh ra. Mọi người vỗ tay rào rào. Rồi đèn sáng pháo hoa được bắn lên. Ai cũng trầm trồ khen ngợi.
Xong xuôi mọi người bắt đầu nhập tiệc. Bọn nó cũng đứng ở một chỗ tay cầm ly rượu và bắt đầu huyên thuyên. Một lúc sau, có 1 chiếc xe màu đen dừng lại. Bảo vệ chạy ra mở xe. Bước xuống xe là 1 quý bà tầm 40- 45 j đó. Trông bà rất sang trọng với bộ váy màu đen và bộ trang sức được làm bằng đá ngọc bích. Bà đi vào trong chợt nó la lên:
- Bà Anna Trương!
- Em biết bà ấy sao?_ Hắn hỏi.
- Tất nhiên em là fan hâm mộ của bà ý mà._ Nó nói ma fmawts vẫn nhìn về phía bà.
- Chào bà. Rất hân hạnh vì bà đã đến_ Ông Tinh hồ hởi ra chào đón bà.
- Ko có j. Đây có phải con gái ông ko? Thật xinh đẹp._ Bà nhìn ả rôif khen.
- Bà quá khen. Cháu là fan hâm mộ bà đó. Những bộ trang sức do bà làm ra thật là sang trọn và quý phái. Cháu rất thích bộ sưu tập viên mery này…_ Ả đang đứng đó huyên thuyên tay đang mân mê cái vòng trên cổ thì bà len qua 1 bên đến đứng trước nó.
- Chào cô!
- Chào bà_ Nó cúi đầu kính cẩn.
- Cô có xương quai xanh rất đẹp và khuân mặt của cô cũng thật là tuyệt vời.
- Cảm ơn bà!_ Nó cười.
- Cháu có thể làm người mẫu cho bộ sưu tập đá quý mới của ta được ko?_ Bà hỏi nó.
- Ôh. Rất xin lỗi bà. Có lẽ cháu phải từ chối rồi._ Nó nói mà mặt có vẻ tiếc nuối_ Nhưng chúa có những người bạn rât tuyệt vời nên bà hãy thử mời họ xem._ Nó nói rồi đẩy 3 người kia lên.
- Oh. Đúng là họ rất tuyệt vời. Nhưng cháu có thể cho ta biết lí do mà cháu từ chối ta được ko?_ BÀ hỏi.
- Ah. Vì cháu đã nhận làm người mẫu cho bà clarskon rồi ạh.
- Ôh. Thật bất ngờ. Cháu…_ Bà định hỏi tiếp thì chuông điện thoại của nó reo.
- Thành thật xin lỗi bà_ Nó cúi đầu.
- Ko sao cháu nghe máy đi.
- Dạ_ Nó nói rồi lấy con dế iu ra. Nhìn thấy số lạ mà còn là của nwocs ngoài nên nó cũng có chút thắc mắc. Nhưng rồi có cũng nhấc máy:
- Hello! I’m Sally!
- ………………..
- What happened?
- …………
- Who?
- ……………….
Không hỉu người đó nói j mà mặt nó co lại, đỏ bừng lên vẻ tức giận. Tay nó nắm chặt cái ly làm cho cái ly nứt ra rồi vỡ tanh bành. Một mảnh thủy tinh nhỏ cứa vào tay nó làm cho máu chảy ra. Cả bọn xúm xít vào xem nó có sao ko nhưng nó liền lắc đầu. Mọi người thì quay lại nhìn nó với con mắt tò mò. Còn ả Đan thì đứng đó cười khoái trí.
- Ok. I going to soon_ Nó dập máy rồi rẽ bọn kia ra đi đến chỗ ả Đan thầm thì vào tai ả_ Cô cũng được đó chứ. Nhưng tôi đã nói rồi đúng ko? Tôi ko dễ chơi đâu. Vì thế đừng hòng lật được tôi. Hãy chống mắt lên mà xem “ crystal” của mẹ cô cũng sẽ sớm phá sản trong ngày 1 ngày 2 thui. Đến lúc đấy kẻ thắng kẻ thua sẽ được phân bại mà thôi._ Nói xong nó quay đi.
- Cô sẽ ko bao giờ làm được điều đó. Và tôi sẽ là người chiến thắng._ Ả nói vừa đủ nghe cho cả hai trong khi chân đang giẫm vào váy nó làm cho chiếc váy rách 1 vệt dài từ chỗ bị xẻ. Nó quay lại cười nhạt 1 cái rồi cầm lấy tà váy lên và soạt mảnh vải dời luôn khỏi khổ chủ rơi xuống đất. Xong nó quay mặt bước đi để lại mọi người với ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn thíc thú. Bọn kia thấy thế cũng vội chào bà Anna rồi chạy theo nó. Lúc đi qua ả hắn còn nói:
- Em thật quá đáng.
- Các người vào được rồi đó_ Ly lôi điện thoại ra gọi cho ai rồi nói thế.
Luc bọn nó leo hết lên xe thì cũng là lúc mọi người trong kia đang nháo nhào hét ầm ĩ lên. “ ối rắn rắn”. Đó là thành quả của Ly và Sam khi nghĩ ra trò này. Bên trong kia những em rắn đang ngoe nguẩy cái đầu chào đón những vị khách mới. Nhìn quang cảnh lúc này thật là vui.
- Thế nào? Đã điều tra ra chưa?_ Ả ngồi tựa lưng vào cái ghế chân vắt vẻo khoanh tay trước ngực hỏi tên vệ sĩ.
- Thưa tiểu thư! Tôi đã điều tra ra rồi. Đây là tất cả những j mà tôi biết được trong những ngày qua._ Tên vệ sĩ mặc đồ đen trông chả khác j xã hội đen kính cẩn trả lời.
- Được. Ông làm việc rất tốt. Ta sẽ kêu cha ta thưởng cho ông một phần quà hậu hĩnh_ Ả nói.
- Dạ. Cảm ơn tiểu thư._ Tên đó rối rít cảm ơn.
Thế là ả Đan cầm tờ lí lịch của nó trên tay từ từ đọc. “ Họ tên Diệp Bảo Ngọc. Con gái của tập đoàn Diệp ngọc. Cha là Diệp Phong ông chủ của những công ty cửa hàng về lĩnh vực đá quý trải dài khắp trong và ngoài nước. Rất thong minh, xinh đẹp. Qua Nhật du học năm 14 tuổi. Hiện có 1 công ty về lĩnh vực thời trang tại Nhật……………….”.
- Cũng được đấy chứ? Nhưng dù mày có tài giỏi cỡ nào thì cũng ko thoát khỏi tay tao đâu_ Ả lẩm bẩm xong đút tay vào cái túi xáh hàng hiệu loại mới ra với lấy con Lumia 800 ra gọi cho ai đó. Sauk hi kết thúc cuộc gọi nhỏ nhếch miệng cười nụ cười man dợ. Tay nắm chặt khiến tờ lí lịch có in hình nó nhàu nát.
Hôm nay bọn nó cũng đến lớp sớm. Lại ngồi tán vài 3 câu chuyện để giết thời gian. Nhỏ Ly rất hào hứng khi kể đến chiếc túi xách hàng độc mà mình vừa mới mua được. Sam cũng ko kém phần sôi nổi khi kể về buổi dạ tiệc tối qua. Chỉ còn Windy và nó là ngồi lắc đầu ngao ngán. Bọn hắn cũng rôm rả khi bàn luận về vấn đề bóng đá. Nào là hôm qua Mancheto thắng Bồ Đào nha- những chú bò tót tận 2-0 liền. Rồi là dạo này Way đã cua được thêm mấy em chân dài xinh gái nhưng đầu óc lại là quả nho……… Rồi vv và vv.
Nếu ko có tiếng chuông reo lên báo hiệu giờ học đã vào thì chúng nó cũng chả chở về chỗ ngồi. Nhỏ Ly nhìn ngó xung quanh rồi tự dưng reo lên:
- Haha. Tự do. Yeah
- Yeah cái con khỉ. Hồ ly đến kìa._ Windy nói.
- Đâu đâu_ Nhỏ ly hỏi.
- Mù thì cũng phải nhìn thấy mờ mờ chứ. Lông hồ ly trắng muốt kia kìa._ Sam nói.
- Ừa. Tụt cả hứng._ Nhỏ ly xịu mặt trông đáng yêu vô cùng.
Ả Đan bước vào với cái mặt ko thể nào nghếch cao hơn. Ngông nghênh ko thèm chào hỏi cô giáo hay liếc nhìn ai đến 1 cái. Àh. Có ả liếc nhìn hắn rồi tự dưng cười 1 cái roxtwowi. Đáp lại vs nụ của ả là khuân mặt ko chút cảm xúc làm ả tức điên. Giậm chân uỳnh uỳnh đi về chỗ. 2 tiết trôi qua nhanh chóng. Cả lũ 7 người chúng nó kéo nhau xuống căng- teen. Khi đã ngồi vào bàn nó chuẩn bị cho cái ống hút lên mồm thì….. èo cái j đó nhớt nhớt đỏ vào người nó.
- Asih. Cái j thế này?_ Nó hét lên.
- Ui xin lỗi bạn nha mình ko cố ý. Bạn có sao ko?_ Ả Đan vờ hỏi thăm lấy cái khăn giấy phủi phủi chỗ nó vừa bị nước cam đổ vào.
- Ko sao_ Nói xong nó đứng lên đi về phía mua đò ăn. Ả Đan thấy thế thì nhảy ngay vào chỗ nó ngồi. Vừa định mở mồm ra thì “ ào” 1 dòng nước đỏ cũng nhớt ko kém nước cam dội thẳng vào đầu ả.
- AAaaaaa!!!!! Ai?_ Ả hét.
- Ui xin lỗi nha. Là tui cố tình đó_ Nó nói mồm nở nụ cười nhìn gian hết chỗ.
- Cô được lắm_ Ả quắc mắt nhìn nó.
- Chỉ là “ ăn miếng chả miếng” thôi mà_ Nó nhún vai tỏ vẻ vô tội.
- Hừ. Mày cứ chờ đấy_ Ả nói.
- Này tôi nghe chị nói câu đấy bao nhiêu lần rùi ý nhỉ?_ Windy chống cằm tỏ vẻ suy nghĩ.
- Phải trên dưới chục lần rùi em ạh_ Nhỏ ly nhanh nhảu trả lời.
- Chục là ít. Ít nhất phải trên dưới trăm lần ( ui phét dã man mới có 3 lần) ý chứ._ Sam nói_ Nhưng có thấy cô làm được cái trò j đâu_ Mỉa mai.
- Hừ. Sẽ sớm thôi. _ Ả nói rồi bỏ đi.
- Này cô ta nói zậy là sao nhỉ?_ Vic hỏi.
-Hỏi chúa để bít thêm chi tiết_ Nó nún vai cầm tờ khăn ướt lau lau cái áo.
- Chắc có mưu đồ j đây_ Windy.
- Đồ cáo già._ Sam.
- Cô ta rất có thế lực. Chắc chắn cô ta sẽ làm trò j đó tổn hại ko ít thì nhìu đến sally. Vì vậy cô cần cẩn thận._ Way suy nghĩ rồi nói.
- Yên tâm tôi đâu phải là cái hạng dễ chơi. Vì thế mọi người cứ yên tâm. Hi_ Nó tự tin nói.
- Ừ anh sẽ bên em_ Hắn bây giờ mới lên tiếng.
Thế là cả lũ ngồi cười nói rôm rả đánh chén hết đống thức ăn đã được 3 chàng mang ra. Ở cách đó ko xa tại 1 gốc cây lớn có 1 đứa con gái àh nhầm cô gái đứng đó tay nắm chặt miệng lẩm nhẩm cái j ko rõ. Nhìn nó bằng ánh mắt căm hận. ( tg: mắt đã nhỏ lại còn đi nhìn trộm. cg: im. Mát ta là mắt bồ câu đó tg: mắt hồ ly thì có). Xong cô gái quay người bỏ đi. Chuông reo lên chúng nó lại hối hả vào lớp học nốt 2 tiết văn của ông thầy siêu khó tính.
Sáng hôm sau:
- E hèm. Tôi có chuyện muốn nói với mọi người_ Ả Đan đứng trên bục giảng.
- J? Nói nhanh. Sáng ra nghe hồ ly nói xuiiiii lắm._ Ly nói cố kéo dài chữ xui.
- Hừ. Ta đây đang zui ko thèm chấp vặt vs lũ các người. Hèm. Ngày mai là sinh nhật tôi nên cha tôi có tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ. Mong các bạn đến góp zui_ Ả nói.
- Đến đó ý hả?_ Windy hỏi.
- Uk._ Ả đáp.
- Được. Được. Đi liền_ Sam và Ly cùng đồng thanh. Xong lại nhìn nhau mỉm cười đắc ý.
- Được. Zậy tối mai 19h tại nhà tôi. Mong mọi người đến đông đủ và……._ Ả xuống chỗ nó ghé vào tai nó nói thầm_ Cô sẽ là món quà rất ý nghĩa mà tôi nhận được trong sn ngày mai.
- Hừ. Tôi ko dễ chơi như cô nghĩ đâu. Vì vậy hãy cẩn thận nhé. Ko người bị hại chính là cô đấy_ Nó cười nửa miệng đáp lại.
- Được vậy hãy chờ đến ngày mai xem ai sẽ là kẻ phải hối hận nhé_ Ả tiếp tục.
- Được thôi. Tôi rất sẵn lòng._ Nó cũng ko vừa.
Nói xong ả bước về chỗ ngồi. Môi nở nụ cười khinh khỉnh để lại cho tất cả mọi người 1 dấu chấm hỏi to đùng. Hội Sam, Windy, Ly, Way, vic và cả hắn đưa ánh mắt khó hiểu về nó. Nhận được ánh mắt đó nó chỉ cười rồi nhún vai càng làm cho bọn kia cảm thấy tò mò hơn. Cuối giờ học, bốn đứa nó dẫn nhau đi shopping. Trên xe cả lũ cố gặng hỏi nó mà mãi ko cậy mồm nó ra được. Nó chỉ nói mỗi câu:
- Mai rồi mọi người sẽ biết thôi mà.
Thế là cả lũ đành im lặng vì biết có hỏi cũng chả được j. Rồi Sam và Ly quay ra nhìn nhau và bàn cái kế hoạch để quậy phá sn ả. Bọn nó vào một cái trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố. Sau 1 hồi chọn đi chọn lại cuối cùng nó cũng được 3 người kia chọn cho 1 bộ váy dạ hội màu trắng. Chiếc váy quay này có phần trên ôm sát người. Phía dười bó sát đến giữa đùi và có 1 đường xẻ dài đến gót chân. Chiếc váy trông rất đẹp và trang nhã. Đi kèm với chiếc váy đó là 1 đôi giày cao gót 7 phân màu trắng có đính đá. Rất hợp với bộ váy. Sam chọn 1 chiếc váy màu đỏ trông rất kiêu xa. Windy chọn một bộ cánh màu nude . Còn Ly thì chọn một bộ váy ngắn ngang đùi màu vàng trông rất là nổi bật. Thanh toán tiền xong 4 nàng lại vi vu vô nhà hàng ăn uống xả strees.
Bọn hắn cũng vậy. Cả 3 đang vi vu tại một shop mang cái tên “ play boy”. 3 chàng chia nhau ra tìm bộ đồ mình cần. Đi đến đâu vic cũng nháy mắt huýt sáo làm mấy em nhân viên cứ phải gọi là máu mũi xịt dần dần. Hắn thì ko nói j còn Way thì cũng cười cợt rồi nói mấy câu bong đùa làm mấy em thi nhau mặt đỏ ửng cả lên. Một lúc sau, 3 người bước ra ngoài. Hắn đang khoác trên người 1 bộ vest màu trắng rất hợp với chiếc váy của nó. Way và Vic thì mặc 1 bộ vest màu đen. Cả 3 chàng toát lên một vẻ đẹp rất chi là “manly”. Mấy em nhân viên nhìn ko chớp mắt. Ko nói được câu nào tay chân bỗng trở lên thừa thãi. Hăn thấy zậy thì hét to lên 1 cái làm cả cửa hàng đang trên mây trở lại vs thực tế. Thanh toán xong bọn hắn lại vô bar làm 1 chầu nữa rồi mới về nhà. Thế là lại hết 1 ngày.
Tua nhanh nha. Tối hôm nay tại nhà Đan:
Mọi người đã đến gần đông đủ. Chỉ còn thiếu 7 đứa nó. Ả Đan cứ thấp thỏm chờ đợi sợ màn kịch hay sẽ bị phá bỏ và sợ cả hắn ko đến nữa. Ả đang miên man thì “ kiit”. 1 chiếc xe limo dừng lại tất cả mọi người ngoảnh mặt ra nhìn. Đầu tiên bước xuống xe là 1 chàng trai với bộ vest màu đen đang đưa tay ra để mời cô gái. Tiếp theo là một cô gái với bộ cánh màu trắng bước xuống mỉm cười thật tươi. Rồi lận lượt mấy người còn lại bước xuống. Ai cũng có đôi có cặp trừ nhỏ Kim Ly ra. Nhưng nhỏ vẫn cười toe toét mới lạ chứ. Bọn nó bước vào làm ai cũng phải trầm trồ khen ngợi. Ả Đan tức ra mặt lầm bầm : “ Tính chơi trội sao?”. Rôi bước đến gần bọn nó:
- Rất vui vì mọi người đã đến.
- Chúc mừng sn!_ Cả lũ nói rồi chìa quà về phía ả.
- Cảm ơn. Mọi người khách sáo quá._ Ả cười giả lả.
- Ko thể nói thế được. Vì ko có ai đi dự sn mà ko có quà cả_ Nó nói.
- Được rồi. Mời_ Ả nói rồi bước vào trong. Bọn nó cũng lật đật theo sau.
- E hèm. Rất cảm ơn vì hôm nay mọi người đã bớt chút thời gian đến đây dự buổi tiệc sn này của tiểu thư chúng tôi. Sau đây là vài lời nói của tiểu thư!_ Tiếng MC vang lên.
- Chào tất cả mọi người. Tôi là : Hồ Linh Đan. Rất hân hạnh vì mọi người đã đến đây dự buổi tiệc nhỏ này. Hôm nay là sn tròn 18t của tôi. Và ba tôi đã làm cả buổi tiệc này để mừng tôi. Tôi rất vui và 1laanf nữa tôi rất cam rơn vì sự có mặt đông đủ của mọi người. Bây giờ thì xin nhập tiệc._ Ả vừa nói xong thì đèn tắt hết. Một chiếc xe đẩy bánh đi ra. Đó là 1 chiếc bánh 3 tầng có in dòng chữ bằng socola “ Happy birthday!”. Ả chắp tay nguyện ước j đó rồi cầm lấy con dao nhỏ cắt bánh ra. Mọi người vỗ tay rào rào. Rồi đèn sáng pháo hoa được bắn lên. Ai cũng trầm trồ khen ngợi.
Xong xuôi mọi người bắt đầu nhập tiệc. Bọn nó cũng đứng ở một chỗ tay cầm ly rượu và bắt đầu huyên thuyên. Một lúc sau, có 1 chiếc xe màu đen dừng lại. Bảo vệ chạy ra mở xe. Bước xuống xe là 1 quý bà tầm 40- 45 j đó. Trông bà rất sang trọng với bộ váy màu đen và bộ trang sức được làm bằng đá ngọc bích. Bà đi vào trong chợt nó la lên:
- Bà Anna Trương!
- Em biết bà ấy sao?_ Hắn hỏi.
- Tất nhiên em là fan hâm mộ của bà ý mà._ Nó nói ma fmawts vẫn nhìn về phía bà.
- Chào bà. Rất hân hạnh vì bà đã đến_ Ông Tinh hồ hởi ra chào đón bà.
- Ko có j. Đây có phải con gái ông ko? Thật xinh đẹp._ Bà nhìn ả rôif khen.
- Bà quá khen. Cháu là fan hâm mộ bà đó. Những bộ trang sức do bà làm ra thật là sang trọn và quý phái. Cháu rất thích bộ sưu tập viên mery này…_ Ả đang đứng đó huyên thuyên tay đang mân mê cái vòng trên cổ thì bà len qua 1 bên đến đứng trước nó.
- Chào cô!
- Chào bà_ Nó cúi đầu kính cẩn.
- Cô có xương quai xanh rất đẹp và khuân mặt của cô cũng thật là tuyệt vời.
- Cảm ơn bà!_ Nó cười.
- Cháu có thể làm người mẫu cho bộ sưu tập đá quý mới của ta được ko?_ Bà hỏi nó.
- Ôh. Rất xin lỗi bà. Có lẽ cháu phải từ chối rồi._ Nó nói mà mặt có vẻ tiếc nuối_ Nhưng chúa có những người bạn rât tuyệt vời nên bà hãy thử mời họ xem._ Nó nói rồi đẩy 3 người kia lên.
- Oh. Đúng là họ rất tuyệt vời. Nhưng cháu có thể cho ta biết lí do mà cháu từ chối ta được ko?_ BÀ hỏi.
- Ah. Vì cháu đã nhận làm người mẫu cho bà clarskon rồi ạh.
- Ôh. Thật bất ngờ. Cháu…_ Bà định hỏi tiếp thì chuông điện thoại của nó reo.
- Thành thật xin lỗi bà_ Nó cúi đầu.
- Ko sao cháu nghe máy đi.
- Dạ_ Nó nói rồi lấy con dế iu ra. Nhìn thấy số lạ mà còn là của nwocs ngoài nên nó cũng có chút thắc mắc. Nhưng rồi có cũng nhấc máy:
- Hello! I’m Sally!
- ………………..
- What happened?
- …………
- Who?
- ……………….
Không hỉu người đó nói j mà mặt nó co lại, đỏ bừng lên vẻ tức giận. Tay nó nắm chặt cái ly làm cho cái ly nứt ra rồi vỡ tanh bành. Một mảnh thủy tinh nhỏ cứa vào tay nó làm cho máu chảy ra. Cả bọn xúm xít vào xem nó có sao ko nhưng nó liền lắc đầu. Mọi người thì quay lại nhìn nó với con mắt tò mò. Còn ả Đan thì đứng đó cười khoái trí.
- Ok. I going to soon_ Nó dập máy rồi rẽ bọn kia ra đi đến chỗ ả Đan thầm thì vào tai ả_ Cô cũng được đó chứ. Nhưng tôi đã nói rồi đúng ko? Tôi ko dễ chơi đâu. Vì thế đừng hòng lật được tôi. Hãy chống mắt lên mà xem “ crystal” của mẹ cô cũng sẽ sớm phá sản trong ngày 1 ngày 2 thui. Đến lúc đấy kẻ thắng kẻ thua sẽ được phân bại mà thôi._ Nói xong nó quay đi.
- Cô sẽ ko bao giờ làm được điều đó. Và tôi sẽ là người chiến thắng._ Ả nói vừa đủ nghe cho cả hai trong khi chân đang giẫm vào váy nó làm cho chiếc váy rách 1 vệt dài từ chỗ bị xẻ. Nó quay lại cười nhạt 1 cái rồi cầm lấy tà váy lên và soạt mảnh vải dời luôn khỏi khổ chủ rơi xuống đất. Xong nó quay mặt bước đi để lại mọi người với ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn thíc thú. Bọn kia thấy thế cũng vội chào bà Anna rồi chạy theo nó. Lúc đi qua ả hắn còn nói:
- Em thật quá đáng.
- Các người vào được rồi đó_ Ly lôi điện thoại ra gọi cho ai rồi nói thế.
Luc bọn nó leo hết lên xe thì cũng là lúc mọi người trong kia đang nháo nhào hét ầm ĩ lên. “ ối rắn rắn”. Đó là thành quả của Ly và Sam khi nghĩ ra trò này. Bên trong kia những em rắn đang ngoe nguẩy cái đầu chào đón những vị khách mới. Nhìn quang cảnh lúc này thật là vui.
/26
|