Chương 14. Người bạn háo sắc Đường Mật Mật
Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp An Cửu vẫn còn đang chìm trong mộng đẹp.
“Rầm”
Cửa bị đá văng, một cô gái Lolita khuôn mặt búp bê đáng yêu hưng phấn nhào vào giường lớn: “Cửu ơi! Mình đã về rồi! Mau thức dậy đi!”
“Hửm?” Đột nhiên cảm thấy không khí có gì đó không đúng, cô gái Lolita với khuôn mặt nhỏ cứng đờ, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, khuôn mặt nhỏ vừa mới hồng hào vì hưng phấn ngay lập tức trở nên tái xanh.
Dường như để trả lời cho những suy nghĩ trong lòng của cô, tấm chăn trên giường chậm rãi vén lên, gương mặt trắng nõn lộ ra từ trong mái tóc dài như tơ lụa, mà cặp mắt vốn trong veo như suối nước sâu thẳm lúc này lại tràn đầy lửa giận: “Đường -- Mật --- Mật!”
“Ha ha! Cái đó...... Cậu nghe tớ giải thích đã......” Chỉ không cẩn thận, mà cô ấy quên mất tính xấu mỗi khi thức dậy của Diệp An Cửu, thật ra tính khí này của An Cửu không phải lúc nào cũng thế, chỉ có lúc đang ngủ rất ngon mà lại bị đánh thức mới xuất hiện, mà mỗi lần Diệp An Cửu xuất hiện tính khí này, cô thật sự rất đáng sợ.
Đường Mật Mật vừa nuốt nước bọt vừa lùi về phía sau, cho đến cuối cùng cô ấy ngồi xổm trên mặt đất nửa đầu dựa vào trên mép giường: “Chỉ là do tớ quá hưng phấn, nên quên mất, bớt giận bớt giận!”
Vừa nói cô vừa tung tăng ra ngoài cửa, vội vàng kéo vali vào, đáng thương lấy lòng: “Cửu! Đây là đặc sản mà mình mua cho cậu, có rau củ sấy và thịt bò khô mà cậu thích nhất nữa nè, cậu nể tình mình vất vả nhiều ngày như vậy, lại vừa mới xuống máy bay, tha cho mình lần này nhé?
Cuối cùng, đại ma vương Diệp An Cửu lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, sau đó nằm xuống tiếp tục ngủ.
Đường Mật Mật vỗ vỗ ngực, nguy hiểm quá nguy hiểm quá, bảo vệ được cái mạng nhỏ này rồi! Sau đó trực tiếp quẳng hết mấy thứ này đi, kéo khăn tắm đi phòng tắm, tắm qua loa, sau đó trực tiếp xốc chăn của Diệp An Cửu rồi chui vào trong.
Diệp An Cửu: “Lăn về phòng cậu ngủ!”
Đường Mật Mật rúc vào trong giống như một con tằm cưng: “Không muốn đâu! Người ta rất nhiều ngày không được gặp cậu rồi, nhớ cậu chết đi được! Đúng rồi Cửu, cuối cùng thì mình cũng thấy được quy tắc ngầm nói trong tiểu thuyết rồi, ai da, đối phương thật đúng là rất có mắt nhìn, chỉ là nhìn tầm thường quá, nếu như đẹp trai giống anh mình, không chừng mình đã đi theo rồi!”
Diệp An Cửu mặc kệ cô ấy, khẽ nhúc nhích, tay đụng phải một khối ấm áp, Diệp An Cửu lập tức trợn mắt: “Cậu lại không mặc quần áo?”
Đường Mật Mật cười xấu xa, trực tiếp duỗi tay cởi quần áo của Diệp An Cửu: “Ngủ khỏa thân mang lại lợi ích cho tinh thần và thể chất, Cửu à, nhanh lên nào, để hai chúng ta tương thân tương ái thôi nào!”
“Đường Mật Mật!”
Cuối cùng, Diệp An Cửu bị người nào đó không biết xấu hổ tấn công ngực, vậy mà đối phương còn ghét bỏ, vô cùng kiêu ngạo hếch lên hai ngọn núi của chính mình: “Cửu à! Đừng tự ti, nếu cậu thích, mình có thể cho cậu sờ mà!”
“Cút”
Vết nhơ trong cuộc đời của Diệp An Cửu, chính là vào năm mười ba tuổi gặp một Loli nào đó đang xem phim người lớn, hiếm khi tốt bụng từ bi muốn uốn nắn lại tam quan của đối phương một chút, kết quả cuối cùng bị đối phương bám lấy, tam quan cũng vỡ vụn!
Diệp An Cửu cảm thấy lý do lớn nhất mà đến chính mình ngay cả nụ hôn đầu vẫn chưa có là bởi vì có một vết đen là cô bạn thân háo sắc này, rất nhiều lúc cô tự hỏi liệu mình có bị cong không.
Thật vất vả mới rời được giường, Diệp An Cửu bởi vì không ngủ đủ giấc mà chóng mặt, đen đủi chết đi được.
Mà việc đen đủi vẫn không dừng ở mỗi việc này.
Đường Mật Mật nhận được một chút thù lao đóng phim, cố ý để dành đợi quay về mời cô ăn cơm, hai người thay đồ đôi rồi cùng ra ngoài, ăn xong cơm trưa thì đi dạo quanh trung tâm thương mại, dạo được một nửa, Diệp An Cửu bỗng nhiên nhìn thấy quán cà phê đối diện có hai người ngồi cạnh cửa sổ, người đàn ông sáng sủa, khôi ngô tuấn tú kia cho dù chỉ nhìn thấy một bên mặt cô vẫn có thể chắc chắn đó là Tư Dận Diễn, mà ngồi đối điện anh là một người phụ nữ tao nhã và quyến rũ.
Nhìn không ra thái độ vui buồn của Tư Dận Diễn, nhưng nói chuyện một cách ung dung, thái độ nho nhã lịch sự, người phụ nữ đối diện chống cằm cười tươi như hoa.
Nhớ đến ánh mắt lạnh lùng buổi sáng ngày hôm qua, Diệp An Cửu phút chốc như bị nhéo chặt, rõ ràng người muốn cưới cô là anh, người muốn cô dọn qua sống chung cũng là anh, dựa vào cái gì lại thể hiện thái độ với cô?
“Cửu! Làm sao vậy?” Đường Mật Mật đang vô cùng vui vẻ ăn kẹo hồ lô cũng nhạy cảm góp vui.
Diệp An Cửu thu lại ánh mắt, mắt hơi tối sầm lại: “Mật mật! Cậu cảm thấy mình ngủ với Tư Dận Diễn rồi sẽ như thế nào?”
“Tư dận diễn? Chủ tịch của công ty Hoa Tư Quốc Tế?” cái miệng nhỏ của Đường Mật Mật mở lớn, đôi mắt cô sáng lên, hưng phấn khẳng định gật đầu: "Chủ ý này hay đó, có thân hình, có giá trị con người, có thân phận, ngủ một lần đáng giá, ngủ hai lần là kiếm được tiền rồi, Cửu à, cố lên! Chờ cậu thoát khỏi thân xử nữ, nhớ để lại cảm tưởng chi tiết một chút!”
Diệp An Cửu bật cười, theo như những gì cô nói, cô gả cho Tư Dận Diễn là giàu to rồi?
/1126
|