Sau hai tuần, hôn lễ của anh và cô chính thức được tổ chức.
Có nói đây là một hôn lễ thế kỉ cũng không quá.
Vẫn là bờ biển nơi anh cầu hôn cô trước đó, nhưng sau lời cầu hôn là một hôn lễ, chính thức gắn kết họ không tách rời.
Số lượng khách mời lên đến hơn một nghìn, bao gồm cả người thân, bạn bè và đồng nghiệp của cả hai.
Sau khi lên danh sách khách mời, Nhược Vy nhớ ra người bạn thân cũ lúc đại học của cô- Diệp Cẩn Huyên. ( còn ai nhớ bả ko? Lâu r tui cx quên béng mất????)
Thiệp mời được phát đi, ai ai cũng háo hức đến dự hôn lễ của hai doanh nhân thành đạt nhất nhì thành phố này. Đa phần họ đều cho rằng đây sẽ lại là một cuộc liên hôn vì mục đích thương mại.
***
Từ sớm, Nhược Vy đã bị Hà Nhiên lôi dậy để thay váy cưới và trang điểm.
Mái tóc mềm mượt được búi rối lại phía sau đầu, hai bên tóc mái rũ xuống mềm mại uyển chuyển. Trên đầu là một chiếc gương miện vô cùng đẹp mắt và đắt giá.
Chiếc váy cưới do chính Tần Chính Nguyên thiết kế, đặt may theo số đo của cô bởi một nhà thiết kế váy cưới nổi tiếng nhất nước Pháp.
Toàn bộ chiếc váy cưới được làm bằng sợi tổng hợp từ lụa đắt đỏ, trên thân váy là 500 viên đá nhỏ trải đều thân váy.
Cổ váy được thiết kế cúp ngực chữ V có tay, ôm sát lấy vòng một đầy đặn, vòng hai con kiến nhỏ nhắn thướt tha.
Chiều dài phía sau chiếc váy ước tính phải lên tới hơn 2 mét, khăn voan trên đầu cũng dài tới đuôi váy.
Một chiếc váy độc nhất vô nhị về độ xa hoa và kiều diễm.
Nhược Vy tựa như một nàng công chúa xinh đẹp bước ra từ trong thế giới cổ tích.
***
Đến giờ lành, khách khứa đã ngồi vào vị trí khách mời, Ngôn Phóng ở bên trên kiêm luôn vị trí MC mới thông báo:
- Giờ lành đã đến, mời cô dâu tiến vào!
Trên con đường trải thảm hoa trắng như những bông tuyết, Nhược Vy được ba Tần khoác tay dắt vào.
Trên môi cô nở nụ cười hạnh phúc nhìn người đàn ông đứng trên sân khấu.
Đây là chồng cô, là người đàn ông đã định gắn kết với cô suốt đời.
Ba Tần đưa cô đến trước mặt anh, đặt tay cô vào tay anh, ông nói:
- Dù Vy Vy không phải con gái ta, nhưng nếu con còn làm tổn thương con bé thêm một lần nữa, không cần con bé phải bỏ con, ta cũng sẽ từ con!
- Dạ con biết ạ!
- Chúc hai con hạnh phúc.
- Vâng!
Tần Chính Nguyên nắm lấy tay cô, cả hai đứng cạnh nhau, nam thanh nữ tú sóng vai trên sân khấu.
- Xin mời cô dâu chú rể trao nhẫn cho nhau.
Hà Nhiên từ bên cạnh cầm lên hai chiếc hộp nhung đựng nhẫn cưới trao cho hai người.
Tần Chính Nguyên cầm tay cô, lồng chiếc nhẫn nữ vào ngón áp út của cô, môi anh hiếm khi lộ nụ cười mang theo tia cưng chiều và hạnh phúc.
Đến lượt Nhược Vy cầm nhẫn trao cho anh, cô cũng nhìn anh nở nụ cười mãn nguyện, nụ cười của sự vui vẻ trong ngày hạnh phúc của hai người.
- Vy Vy, anh yêu em!
- Em cũng yêu anh.
Hai người trao nhau nụ hôn ngọt ngào trong tiếng reo hò của quan khách đến dự.
Nơi khóe mắt cả hai đều đỏ lên, minh chứng cho tình yêu mặn nồng, không gì có thể chia rẽ họ lần thứ hai.
Tình yêu không phải là những lời thề non hẹn biển, chỉ đơn giản là cùng nhau bình yên qua ngày.
Yêu một người là nghĩ về người đó cuối cùng trước khi đi ngủ và nhớ về người đó đầu tiên khi tỉnh dậy. Duyên do trời định, phận do trời tạo nhưng hạnh phúc là do chính bản thân mình tạo ra!
Tình yêu đâu phải vì tiền.
Tình yêu đâu phải ngẫu nhiên mà thành.
Tình yêu đâu phải tranh giành.
Tình yêu là phải chân thành, thủy chung!
Anh yêu em, vì vậy anh sẽ luôn bên cạnh em, quan tâm em vì em mà làm tất cả. chỉ cần em hạnh phúc. Anh chỉ cần, dù khó khăn đến đâu em vẫn luôn bên cạnh anh, cùng anh đi qua những ngày giông tố. Để phía cuối con đường chính là hạnh phúc của hai ta.
Anh có biết không, những dòng sông dù có chảy quanh co đến đâu cũng sẽ chảy về thiên đường. Và những người yêu nhau dù đi cả vòng trái đất vẫn quay về bên cạnh nhau.
Yêu, là vì nhau!
***Hoàn chính văn***
Còn ngoại truyện nha mọi người. Lịch up sẽ là thứ 2, thứ 4, thứ 6 hàng tuần ạ!
Có nói đây là một hôn lễ thế kỉ cũng không quá.
Vẫn là bờ biển nơi anh cầu hôn cô trước đó, nhưng sau lời cầu hôn là một hôn lễ, chính thức gắn kết họ không tách rời.
Số lượng khách mời lên đến hơn một nghìn, bao gồm cả người thân, bạn bè và đồng nghiệp của cả hai.
Sau khi lên danh sách khách mời, Nhược Vy nhớ ra người bạn thân cũ lúc đại học của cô- Diệp Cẩn Huyên. ( còn ai nhớ bả ko? Lâu r tui cx quên béng mất????)
Thiệp mời được phát đi, ai ai cũng háo hức đến dự hôn lễ của hai doanh nhân thành đạt nhất nhì thành phố này. Đa phần họ đều cho rằng đây sẽ lại là một cuộc liên hôn vì mục đích thương mại.
***
Từ sớm, Nhược Vy đã bị Hà Nhiên lôi dậy để thay váy cưới và trang điểm.
Mái tóc mềm mượt được búi rối lại phía sau đầu, hai bên tóc mái rũ xuống mềm mại uyển chuyển. Trên đầu là một chiếc gương miện vô cùng đẹp mắt và đắt giá.
Chiếc váy cưới do chính Tần Chính Nguyên thiết kế, đặt may theo số đo của cô bởi một nhà thiết kế váy cưới nổi tiếng nhất nước Pháp.
Toàn bộ chiếc váy cưới được làm bằng sợi tổng hợp từ lụa đắt đỏ, trên thân váy là 500 viên đá nhỏ trải đều thân váy.
Cổ váy được thiết kế cúp ngực chữ V có tay, ôm sát lấy vòng một đầy đặn, vòng hai con kiến nhỏ nhắn thướt tha.
Chiều dài phía sau chiếc váy ước tính phải lên tới hơn 2 mét, khăn voan trên đầu cũng dài tới đuôi váy.
Một chiếc váy độc nhất vô nhị về độ xa hoa và kiều diễm.
Nhược Vy tựa như một nàng công chúa xinh đẹp bước ra từ trong thế giới cổ tích.
***
Đến giờ lành, khách khứa đã ngồi vào vị trí khách mời, Ngôn Phóng ở bên trên kiêm luôn vị trí MC mới thông báo:
- Giờ lành đã đến, mời cô dâu tiến vào!
Trên con đường trải thảm hoa trắng như những bông tuyết, Nhược Vy được ba Tần khoác tay dắt vào.
Trên môi cô nở nụ cười hạnh phúc nhìn người đàn ông đứng trên sân khấu.
Đây là chồng cô, là người đàn ông đã định gắn kết với cô suốt đời.
Ba Tần đưa cô đến trước mặt anh, đặt tay cô vào tay anh, ông nói:
- Dù Vy Vy không phải con gái ta, nhưng nếu con còn làm tổn thương con bé thêm một lần nữa, không cần con bé phải bỏ con, ta cũng sẽ từ con!
- Dạ con biết ạ!
- Chúc hai con hạnh phúc.
- Vâng!
Tần Chính Nguyên nắm lấy tay cô, cả hai đứng cạnh nhau, nam thanh nữ tú sóng vai trên sân khấu.
- Xin mời cô dâu chú rể trao nhẫn cho nhau.
Hà Nhiên từ bên cạnh cầm lên hai chiếc hộp nhung đựng nhẫn cưới trao cho hai người.
Tần Chính Nguyên cầm tay cô, lồng chiếc nhẫn nữ vào ngón áp út của cô, môi anh hiếm khi lộ nụ cười mang theo tia cưng chiều và hạnh phúc.
Đến lượt Nhược Vy cầm nhẫn trao cho anh, cô cũng nhìn anh nở nụ cười mãn nguyện, nụ cười của sự vui vẻ trong ngày hạnh phúc của hai người.
- Vy Vy, anh yêu em!
- Em cũng yêu anh.
Hai người trao nhau nụ hôn ngọt ngào trong tiếng reo hò của quan khách đến dự.
Nơi khóe mắt cả hai đều đỏ lên, minh chứng cho tình yêu mặn nồng, không gì có thể chia rẽ họ lần thứ hai.
Tình yêu không phải là những lời thề non hẹn biển, chỉ đơn giản là cùng nhau bình yên qua ngày.
Yêu một người là nghĩ về người đó cuối cùng trước khi đi ngủ và nhớ về người đó đầu tiên khi tỉnh dậy. Duyên do trời định, phận do trời tạo nhưng hạnh phúc là do chính bản thân mình tạo ra!
Tình yêu đâu phải vì tiền.
Tình yêu đâu phải ngẫu nhiên mà thành.
Tình yêu đâu phải tranh giành.
Tình yêu là phải chân thành, thủy chung!
Anh yêu em, vì vậy anh sẽ luôn bên cạnh em, quan tâm em vì em mà làm tất cả. chỉ cần em hạnh phúc. Anh chỉ cần, dù khó khăn đến đâu em vẫn luôn bên cạnh anh, cùng anh đi qua những ngày giông tố. Để phía cuối con đường chính là hạnh phúc của hai ta.
Anh có biết không, những dòng sông dù có chảy quanh co đến đâu cũng sẽ chảy về thiên đường. Và những người yêu nhau dù đi cả vòng trái đất vẫn quay về bên cạnh nhau.
Yêu, là vì nhau!
***Hoàn chính văn***
Còn ngoại truyện nha mọi người. Lịch up sẽ là thứ 2, thứ 4, thứ 6 hàng tuần ạ!
/62
|