Hôn nhân ngọt ngào: Chồng trước nửa đêm đến gõ cửa

Chương 3: không phải cố ý mạo phạm ngươi

/3


Chương 3: không phải cố ý mạo phạm ngươi

" Phó Diệp! Phó trong sư phó,Diệp trong lá cây Diệp ".

Mục Cẩm gật đầu biểu thị đã biết, len lén liếc qua  người đàn ông có cảm giác tồn tại rất mạnh bên cạnh, thật ra cô cũng muốn hỏi thử xem hắn tên là gì? nhưng người ta hiển nhiên rất không muốn để ý cô, đương nhiên cô sẽ không tự mình làm mình mất mặt.

" Tiểu Cẩm, cô muốn nào để đi a?

Đi nơi nào, cô làm gì có nơi nào để đi a?

Mục Cẩm định nói cô cũng không biết đi nơi nào, lời nói còn chưa có ra tới miệng, xe đột nhiên quẹo một vòng rồi dừng lại.

Thân thể Mục Cẩm không kịp kiểm soát ngã về bên phải, trong lúc hỗn loạn dây cột tóc móc vào tay áo Hoắc Thừa Dịch, tóc dài đen nhánh rơi xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn không biết có đập vào đâu không.

Mục Cẩm nâng mắt, nhưng lại chạm phải hai mắt đen như chim ưng, phía trong mắt thâm trầm, không có bỏ qua cho ai ,Mục Cẩm ngây ngẩn cả người!

Cô gái ngã vào trên đùi của hắn, tay nhỏ bé nắm chặt bắp đùi của hắn, làm cho Hoắc Thừa Dịch ngạc nhiên chính là cảm xúc mềm mại như vậy, chính mình thế nhưng lại không đẩy ra.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái hiện lên vô cùng bối rối, như bộc trường thẳng phát trải lên trên đùi của hắn, Hoắc Thừa Dịch ngửi thấy trên mái tóc gợn sóng của cô  có mùi thơm ngát, ung dung thản nhiên giật giật ngón tay, nhịn xuống kích động muốn vuốt nhẹ lên mái tóc của cô.

" Không biết tại sao lại xuất hiện mèo con? Boss, tiểu cẩm, các ngươi....." Phó Diệp quay đầu, trông thấy một màn ái muội này, kinh sửng sốt trợn to hai mắt:

" Không có, chuyện gì, đi? ".

Sau khi Mục Cẩm ý thức được mình vừa làm gì, vội vàng ngồi trở lại vị trí của mình, nhận thấy được ánh mắt trêu chọc của phó Diệp kia, còn có người đàn ông bên cạnh không thể bỏ qua ánh mắt kia, Mục Cẩm rất tiền đồ liền cúi đầu.

Hoắc Thừa Dịch nâng mắt, nhíu mày thản nhiên nhìn thoáng qua phó Diệp, thấy hắn còn ở trong trạng thái bị kinh hãi, không vui nói: " Còn không lái xe! ".

Phó Diệp hoài nghi nhìn thoáng qua boss đại nhân, thấy hắn vẫn nghiêm túc, boss kiêu ngạo đẹp mắt, liền yên tâm lái xe.

Vừa rồi hắn thế mà từ trong mắt boss tthấy xẹt qua một tia nóng bỏng, loại nóng bỏng này đối với phụ nữ mới có, hắn tuyệt đối là hoa mắt.

Ừ, hoa mắt !

Mục Cẩm len lén liếc mắt ngắm người đàn ông bên cạnh, cắn môi ngượng ngùng nói: " Này, vừa rồi tôi không phải cố ý! ".

" Tôi tên Hoắc Thừa Dịch! " Người đàn ông đột nhiên nói.

Mục Cẩm sửng sốt hồi lâu mới hiểu, hắn đây là đang tự giới thiệu.

" Hoắc tiên sinh, ban nãy thật xin lỗi, tôi không phải cố ý muốn mạo phạm ngươi! "

" Muốn đi đâu? " Người đàn ông hỏi.

Mục Cẩm nhẹ nhàng níu lấy quần dài, cô cảm thấy chủ đề này bọ hắn đều hỏi ở trên đường đi, đột nhiên không muốn trả lời.

Hoắc Thừa Dịch cảm giác được cô gái đang kháng cự, trong lòng dâng lên một cỗ buồn bực, nhưng rất nhanh đã bị hắn xem nhẹ.

Xe lái vào biệt thự từ bên ngoài nhìn vào một chút không chớp mắt, xe từ cổng chính đi vào, bảo vệ trị an thấy biển số xe liền cho đi, Mục Cẩm nhìn thoáng qua chữ trên cổng chính --- hinh Trúc viên.

Xe dừng lại, Hoắc Thừa Dịch mở cửa xe, đỗi với Phó Diệp phân phó nói: " Phó Diệp, cậu trở cô về! ". Nói xong, liền xuống xe.

Mục Cẩm ma xui quỷ khiến nắm âu phục của người bên cạnh, Hoắc Thừa Dịch cúi đầu mắt nhìn tay nhỏ bé trắng noản nắm vạt áo hắn,mắt chim ưng hiện lên một chút tĩnh mịch.

" Hoắc... Hoắc tiên sinh, biệt thự này ngoài phòng anh ra còn có phòng sao? " Mục Cẩm cúi đầu ngượng ngùng nói.

Hoắc Thừa Dịch kéo cong khóe miệng, cô bé này thật sự là được, muốn ở lại nhà hắn cứ việc nói thẳng nha, lại còn hỏi một cái có phòng hay không.
Hoắc Thừa Dịch bận tối mắt mà vẫn thong dong ngồi xuống, đúng lúc có thể thấy cô lo lắng mà cắn môi, lông mi thật dài rũ xuống, Hoắc Thừa Dịch nhất thời tâm chơi đùa nổi lên.

" Đương nhiên có, sau đó thì sao? ".

" Tôi có thể ở lại....Ở lại đây sao? " Chờ tôi tìm được nhà nhất định dọn đi! ".

Mục Cẩm nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi măt ướt trong suốt lộ vể cầu xin,
Hoắc Thừa Dịch thấy thiếu chút nữa mềm lòng đáp ứng rồi.

Nha đầu kia, tuổi còn trẻ còn đi học sẽ như thế nào cùng người bác lớn tuổi giống nhau!

" Ở khách sạn một đêm cần một trăm, huống hồ hinh Trúc viên của ta chính là một chút cũng không thua cái gọi là khách sạn năm sao! Cho cô ờ cũng được, bất quá, cô có thể lấy cái gì đền bù cho tôi? " Hoắc Thừa Dịch thản nhiên cười.

Hắn là một thương nhân, chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn.

Phó Diệp nhíu mày, che miệng cười trộm, đối với loại hành vi lừa gạt Tiểu cô
nương tuổi trẻ này của boss đại nhân có chút coi thường.

Ngày hôm nay, lão bản nhà hắn nay không biết ăn phải cái gì, lẽ thường tuyệt không hạn chế ra bài, không lý do gây rắc rối cho một cô nương người ta làm gì?

Mục Cẩm nản lòng, cô biết mình đột nhiên đưa ra yêu cầu ở lại trong nhà hắn thật đường đột, nói không chừng hắn sẽ cho là cô cho là cô là có ý xấu. Huống hồ, chính mình nói nói đó có đồ vật này nọ có thể đền bù hắn a?

Trên người cô cũng chỉ còn lại hơn hai trăm đồng, trong sổ tiết kiệm còn có một chút tiền, nhưng mà tiền thuê một gian phòng bình thường nhất cũng không đủ.
Hoắc Thừa Dịch nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn rối rắm của cô, trên mặt vẫn đang bình tĩnh, trong lòng lại dâng lên một cỗ vui sướng thản thiên, Như vậy cũng có thể khiến cho cảm xúc hắn biến hóa một cái tiểu nhân bỉ ổi, Hoắc Thừa Dịch nói không hiếu kỳ mới kỳ lạ.

Trừ mẹ hắn ra, đến nay không có một người nào, không có người phụ nữ nào có thể khiến cho hắn trừ bỏ chán ghét ngoài ra còn có không kiên nhẫn.phải nghiên cứu một chút, cô rốt cuộc có ma lực gì?

Hoắc thừa dịch nhấc khóe miệng:" biết làm việc nhà không? ".

Mục Cẩm vừa nghe, rất nhanh gật đầu : " có! tôi có thể giúp anh làm việc nhà! " lúc cô ở Mục gia không có cái gì là cô chưa làm qua, cả nhà quả thực đem cô làm người hầu giống nhau sai bảo.

Hoắc Thừa Dịch ngoắc một cái môi mỏng, bước chân dài xuống xe.

Mục Cẩm chớp chớp mắt to, trên khuôn mặt nhỏ nhắn một mảnh mờ mịt.

Phó Diệp buồn cười ho khụ: " anh ấy đã đồng ý, cô còn không đuổi theo! ".

" Oh! " Mục Cẩm vui vẻ cười, mở cửa xe, đẩy Phó Diệp ra liền chạy đến bên người Hoắc Thừa Dịch.

Mục Cẩm nhìn bóng lưng người đàn ông kía, âm thầm khen ngợi, ban nãy ở trên xe nhìn không ra, thì ra boss mặt lạnh này là một đại chân dài, người này cao chí ít một mét tám lăm trở lên. Chính cô đã một mét sáu năm, ở trong đám nữ sinh coi như ca rồi, bất quá cùng với anh ta cũng chỉ đến bờ vai của anh ta.

Mục Cẩm cẩn thận đánh giá tòa biệt thự hinh Trúc viên này, từ bên ngoài xem thật không có nhiều đẹp đẽ, nhưng mà ̣ sau khi đi vào liền gặp phát hiện nơi này mọi thứ đồ vật này nọ đều đẹp đẽ như vậy cũng không phải, khu vực cũng không phải thường được chú ý, cảnh vật vô cùng đẹp, còn có rất nhiều cây cối đắt tiền..

Tha hồ ở lối đi bộ cản người, kế tiếp cũng có thể ngăn lại cường hào, Mục Cẩm không thể không cảm thán vận khí của mình.

" Tiểu Cẩm, có thấy hài lòng với biệt thự này không? " Phó Diệp ngừng xe, liền đi tới.

Mục Cẩm gật đầu: "Tạm được đi! "

" tôi cho cô biết a, phía sau biết thự này còn có hồ bơi, lúc cô buồn chán cũng có thể đi câu cá! "Phó Diệp vốn là cái người hay cuời,, nói vài ba câu cùng với Mục Cẩm ăn khớp rồi.
" Có thật không? Tôi thật sự có thể đi câu sao? trước kia ba tôi thường mang tôi đi hồ chứa nước câu cá! " Mục Cẩm nghĩ tới ba, đột nhiên liền hiện lên bi thương.

Phó Diệp thấy nàng nhắc tới ba của cô thì trên mặt hiện lên một mảnh ảm đạm, liền đoán được có thể ba của cô đã xảy ra chuyện gì, phó nhanh chóng chuyển chủ đề : " Hinh Trúc viên này hả, đồ ăn là ăn ngon nhất, từ nay về sau cô có lộc ăn! ".


/3

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status