Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Q.5 - Chương 82: Chương 49.2

/1179


Editor: Tâm Thường Lạc

Ông chẳng thể nghĩ tới, lần bị tai nạn xe đó, muốn lấy mạng mình lại là đứa con gái nhỏ mà mình vẫn thương yêu!

Cận Chiêu Đông ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, che giấu chua xót mất mát trong mắt, dường như dùng hết khí lực để hít thở sâu một cái.

Kiều Hân Hủy lại ôm chân của ông thật chặt: "Chiêu Đông, tôi biết bây giờ anh đối với tôi và Niệm Chiêu rất thất vọng, tuy nhiên anh hãy nghe tôi nói, thật sự tôi không cố ý muốn Niệm Chiêu lừa gạt anh. . . . . ."

Nhưng Cận Chiêu Đông lần này ngay cả chân mày cũng không nâng một cái, chân của ông đạp qua bên cạnh, Kiều Hân Hủy lập tức nằm ở chỗ này không dậy nổi, bà ta ôm bụng bị đá đau, cắn răng để lần nữa nhào qua.

"Chiêu Đông, tôi biết sai rồi, là tôi nhất thời bị ma quỷ ám ảnh mới nói ra những lời đó!"

Kiều Hân Hủy khóc đến không kịp thở, Kiều Niệm Chiêu ở một bên vừa khóc vừa bò đến bên cạnh mẹ.

Cô ta ôm lấy Kiều Hân Hủy, ngẩng đầu khóc ròng nói với Cận Chiêu Đông: "Ba ơi, dù cho mẹ có lỗi, thế nhưng cũng chỉ là mẹ muốn làm vợ của ba thôi, ba hãy nghĩ lại một chút những gì mẹ đã làm cho ba, ba hãy suy nghĩ một chút. . . . . ."

"Mày câm miệng cho tao!" Cận Chiêu Đông lạnh lùng quát Kiều Niệm Chiêu!

Lúc này, bộ dáng Kiều Niệm Chiêu hoa lê đẫm mưa khổ sở động lòng người, nhưng ở trong mắt ông, đã sớm không còn bộ dạng đứa con gái nhỏ tủi thân thường ngày nữa, đúng là so với con bò cạp còn độc hơn mấy phần.

Chính là đứa con gái nhìn qua ngây thơ kém hiểu biết như vậy, thiếu chút nữa đẩy ông vào Quỷ Môn quan!

Ông chỉ vào Kiều Niệm Chiêu cả giận nói: "Tao còn chưa truy cứu mày, mày lại bắt đầu dạy dỗ tao rồi sao?"

Kiều Niệm Chiêu dọa cho sợ đến vội vàng lắc đầu: "Con không phải, ba ba, con không phải ý đó . . . . . ."

"Thiếu chút nữa tao đã quên mất, chuyện mật ong mày mới là thủ phạm chính, không ngờ hai mẹ con các người hùa nhau lừa gạt tôi! Rất tốt, rất tốt, tôi thật là quá xem thường các người! Còn mày là thường ngày tao đã quá dung túng mày rồi phải không?"

Cận Chiêu Đông giơ tay lên, một bạt tai sắp vung về phía Kiều Niệm Chiêu.

Kiều Hân Hủy đánh bạo bắt lấy tay của ông, một mặt che chở Kiều Niệm Chiêu, một mặt khó khăn ngẩng đầu lên khóc nói: "Chiêu Đông, đều là lỗi của tôi, nó cũng chỉ là nghe lời của tôi, anh tha cho nó đi! Muốn đánh anh đánh tôi là được!"

Cận Tử Kỳ ngồi trên cao, nhìn hai mẹ con khốc thiên thưởng địa*, lúc này, Kiều Hân Hủy xả thân che chở cho con, không gì đáng trách, nhưng một lời này cũng sẽ để cho Cận Chiêu Đông thân là một người đàn ông có thể phải mềm lòng.

(*) khốc thiên thưởng địa: thành ngữ, chỉ trong miệng kêu trời, đầu đập đất mà lớn tiếng kêu khóc. Hình dung đau lòng cực độ (Theo baidu)

Quả nhiên, Cận Chiêu Đông hừ lạnh một tiếng, vung Kiều Hân Hủy xuống đất, nhưng cũng không đánh Kiều Niệm Chiêu nữa.

Kiều Niệm Chiêu vội vàng đi đỡ mẹ vì mình gây ra mà ngã xuống ngồi dậy, hai mẹ con khóc thành


/1179

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status