Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Q.5 - Chương 107: Chương 70

/1179


Editor: Tâm Thường Lạc

"Đại tiểu thư, công ty đã xảy ra chuyện, Kiều tiểu thư dẫn theo người nói muốn bán đất, chủ tịch giận đến không nhẹ, cô mau tới đây xem một chút đi!"

Bán đất, Kiều tiểu thư, hai từ nhạy cảm trong phút chốc chiếm lấy đầu óc của Cận Tử Kỳ.

Cô bỗng dưng đứng dậy, thậm chí cách điện thoại còn có thể nghe được đầu bên kia tiếng văn kiện bị ném đập xuống đất.

Lúc này Kiều Niệm Chiêu giống như con bọ phân rơi vào trong đống than đá, chỉ sợ không gây sức ép thì sẽ không ném ra cho cô ta!

Mới cách mấy ngày, tin tức hào môn có con gái riêng vẫn chưa qua đi, bây giờ lại muốn bán tài sản của nhà họ Cận để lấy tiền mặt rồi. . . . . .

Cận Tử Kỳ nâng trán, liếc nhìn Trâu Hướng bên kia tâm tình suy sụp, Tiêu Tiêu cũng nhận ra được có thể trong nhà Cận Tử Kỳ xảy ra chuyện quan trọng, liền chủ động xin đi giết giặc: "Chị Tử Kỳ, ở đây có em, chị đi đi!"

Cận Tử Kỳ cảm kích liếc nhìn Tiêu Tiêu, nói với thư ký bên đầu kia điện thoại: "Tôi lập tức đi tới."

Nói xong, cúp điện thoại, cùng Tiêu Tiêu vội vã tạm biệt, cầm túi xách xoay người đi ra ngoài.

Tiêu Tiêu đưa mắt nhìn Cận Tử Kỳ vội vã rời đi, sau đó nhìn về phía Trâu Hướng đang ngồi ở bên kia suy sụp tinh thần.

Anh ta cầm chai rượu ở trên bàn lên, vặn đầu chai một cái liền trút vào trong miệng, rượu Bạch Can nồng độ cao khiến anh ta bị nghẹn chảy cả nước mắt ra ngoài.

Cô chần chờ chốc lát, cắn cắn môi, lại đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bạn gái của Trâu Hướng, nói chính xác là bạn gái cũ, đã sớm cùng người đàn ông trung niên kia lái xe rời đi, lúc ngồi vào chiếc Bentley trên mặt tràn đầy nụ cười tươi tắn ngọt ngào.

Trong nháy mắt đó, Tiêu Tiêu thật giống như thấy được ngày đó, Tôn Hạo dẫn theo Kiều Niệm Chiêu đến chỗ nhà trọ cô thuê để lấy đồ, lại bị cô bắt gặp, nhưng anh ta vẫn ôm lấy Kiều Niệm Chiêu nhẹ lướt ngang qua người cô.

Cô vẫn luôn không quên ánh mắt khinh bỉ của Kiều Niệm Chiêu, và sau đó Kiều Niệm Chiêu lại thỉnh thoảng gọi điện tới Phong Kỳ vũ nhục cảnh cáo cô, để cho cô trở thành tiểu tam trong mắt các đồng nghiệp, đề phòng bị chèn ép xa lánh cô không thể không từ chức ra đi.

Tiêu Tiêu nhìn sang Trâu Hướng, sinh ra một loại cảm giác thê lương đồng bệnh tương liên.

Trâu Hướng lại gọi thêm một chai Bạch Can khác, khui nắp chai, sau đó vung mạnh chai muốn trút mạnh vào trong miệng, nhưng có một bàn tay mảnh khảnh đã chặn lại động tác của anh, bình phong bên cạnh đã có thêm một người đứng đấy.

"Tiểu Tiệp!" Trâu Hướng phản ứng theo bản năng thì níu lấy cái tay kia lại, chợt đứng lên, chiếc ghế ở sau lưng bị đá ngả lăn ra mặt đất, đôi mắt anh ta nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mắt, vậy mà, một giây kế tiếp thần sắc lại ảm đạm.

Người vừa tới cũng không phải là cô bạn gái mới vừa bỏ rơi anh ta, mà là một cô gái lạ lẫm trẻ tuổi.

Cô ta cũng đã kiên quyết ra đi như vậy, ánh mắt đó đầy kiên định, làm sao sẽ hối hận?

Khóe miệng Trâu Hướng nổi lên một nụ cười khổ sở, buông bàn tay của Tiêu Tiêu ra, lảo đảo lui về sau một bước, anh ta lại muốn quay sang chỗ ngồi lúc nảy để ngồi xuống lần nữa, lập tức cánh tay lại bị kéo lấy.

"Coi chừng!" Giọng nữ lo lắng có chút khẩn trương, Tiêu Tiêu đỡ lấy Trâu Hướng: "Cái ghế ngồi của anh đã ngã!"

Trâu Hướng và Tống Kỳ Diễn đứng cùng một chỗ, bình thường sẽ bị khí tràng cường thế của BOSS bao phủ, từ đó cảm thấy sự hiện hữu của anh ta bị hạ xuống, nhưng trên thực tế, thư ký Trâu cũng là một thanh niên tốt tiền đồ sáng sủa.

Giờ phút này, khuôn mặt thanh tú anh khí của anh ta đỏ bừng, hơn nữa trong lúc nhìn thấy sự đồng tình trong mắt Tiêu Tiêu, xấu hổ mà hất tay của cô ra: "Có cái gì hay đâu mà đồng tình, không phải là thất tình thôi sao?"

Anh ta kéo cái ghế ngồi đệm ở dưới mông mình, lắc lắc chai rượu, phát hiện không có rượu, liền muốn kêu nhân viên phục vụ.

Tiêu Tiêu bị rống nên có chút lúng túng, cô đứng ở bên cạnh bàn, nhận lấy những ánh mắt tò mò quan sát ở chung quanh, bởi vì khẩn trương mà mười ngón tay cô khấu chặt, cô cẩn thận nhường đường cho nhân viên phục vụ, nhìn ba chai rượu đặt lên trên bàn.

Trâu Hướng cũng không để ý tới cô, cứ thế mà uống rượu, phần lớn có ý không say không về.

Tiêu Tiêu ngồi cũng không xong, đứng cũng không được, chỉ ngây ngốc mà đâm tại chỗ.

Trâu Hướng có chút không nhìn nổi, không nhịn được trừng cô: "Tôi nói này, bà chị muốn làm gì thế? Tôi vẫn chưa muốn và cũng không cần bà chị đến chia sẻ giảng đạo, nếu bà chị muốn làm chuyện tốt thì ra cửa quẹo phải rồi đi thẳng tiếp, chỗ đó có viện dưỡng lão."

"Anh nói bậy, chỗ đó là nhà vệ sinh công cộng." Tiêu Tiêu nhíu mi tâm lên.

Trâu Hướng cười nhạo một tiếng, "Xen vào việc của người khác!" Liếc xéo cô một cái rồi lại không có đoạn sau.

Tiêu Tiêu cũng bị sự không khách khí của anh ta làm cho có chút nổi nóng, hảo tâm muốn khuyên anh ta một chút, lại bị cho là lòng lang dạ thú!

Cô dựng chiếc ghế đã ngã xuống lên, ngồi xuống đối diện với anh ta: "Thiên nhai chỗ nào không cỏ thơm, cần gì đơn phương yêu mến một cành hoa."

Trâu Hướng cười khẩy mà liếc cô một cái: "Đứng nói chuyện không đau thắt lưng, cô thì biết cái gì, đồ con nít


/1179

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status