Bên ngoài Trống Đồng Trận, lão hồ ly lúc này cũng đã bay tới bên cạnh. Mặc dù có vòng hắc ám bao phủ bên ngoài để che dấu nhưng không hiểu bằng cách nào lão già này vẫn tìm ra được tung tích của nhóm người Văn Lục… linh thú quả là nhiều thiên phú đáng nể.
Đạt tới linh thú hoàng đỉnh cấp, chỉ một bước nữa lão hồ ly liền có thể đột phá lên linh thú thánh. Cho nên ngoại trừ cái đuôi, toàn thân hình lão cũng đã có thể biến đổi giống với một cụ lão nhân loại. Người ta nói “tinh thần già, tích cách liền già theo”…. Lão hồ ly hoàn toàn có thể biến thành một đứa con nít nhưng lão vẫn chọn hình tượng già lọm khọm chắc để hợp với trí tuệ của lão.
Trên lý thuyết linh thú phải đạt tới linh thú thánh mới có khả năng biến đổi thân hình thành hình dạng khác cũng như biến thành thân thể nhân loại. Đương nhiên điều này không được áp dụng cho yêu tinh, dù sao thì so với yêu tinh, linh thú phải tu luyện trong quãng thời gian dài gấp nhiều lần cho nên chỉ cần đạt tới hóa hình kỳ, yêu tinh liền có thể biến thành nhân loại giống như Ngọc Yêu mà lúc trước nhóm người Văn Lục gặp.
Bất quá việc gì cũng có ngoại lệ, cũng có nhiều linh thú chưa đạt linh thú hoàng cũng có khả năng biến hình thành nhân loại. Nhưng việc này cũng là phụ thuộc vào một số thiên tài địa bảo đặc biệt có công năng biến hình, hoặc một số đan dược mà nhân loại luyện chế ra. Nhưng mà điều đi ngược tự nhiên này sẽ gây ra một tác dụng phụ chính là những linh thú lợi dụng ngoại cảnh để biến hình này không có khả năng tu luyện công pháp của nhân loại. Phải biết rằng linh thú ban đầu chỉ là dựa vào thân thể để hấp thu linh khí mà tu luyện, cho nên nếu tu luyện thêm những công pháp mạnh mẽ của nhân loại, lại cộng với thiên phú thần thông của bọn chúng thì càng trở nên mạnh mẽ hơn nhiều so với nhân loại hoặc linh thú đồng cấp. Bởi vậy ngoài trừ không biết hoặc trường hợp bất đắc dĩ thì ít linh thú nào tự nguyện “cầm đèn chạy trước ô tô” như thế.
Phía ngoài, lão hồ ly bay tới sát Trống Đồng Trận cung hai tay khom người nói vọng tới:
- Bằng hữu nhân loại… Chúng ta nguyện ý trả đại giới, hy vọng bằng hữu giúp tộc đàn chúng ta qua cơn hiểm nghèo này. Nếu không dù phải đồng loạt tự bạo, chúng ta cũng phải kéo theo các vị làm đệm lưng đi cùng…
Tiếng của lão già mặc dù không xuyên qua được Trống Đồng nhưng dưới linh thức của mọi người vẫn tỏa ra xung quanh thì đều nghe rõ ràng. Nghe tiếng uy hiếp của lão già, cả nhóm đồng loạt cau mày phản cảm. Bất quá dưới tình huống khẩn cấp này, dù là có tinh quái như lão hồ ly này cũng có điều thất thố là chuyện bình thường, tuy nhiên Văn Lục cũng không tốt tính như vậy.
Từ trong trận, Văn Lục nhẹ nhàng bước ra ngoài. Đối với linh hồn cấp tám của hắn hiện tại mà nói, uy áp của Hấp Huyết Đại Trận vẫn chưa thấm vào đâu. Đương nhiên đó là đối với làn sương mù máu vẫn lan tỏa ra tứ phía, còn đối với vòng huyết cầu khổng lồ lại là chuyện khác. Ngay từ lúc trước nó đã ngăn chặn được linh thức của Văn Lục và Thủ Hộ Giả Lê rồi.
Đánh giá lão già hồ ly, Văn Lục lắc lắc đầu khiến cho tim lão già co bóp kịch liệt:
- Thứ lỗi! Chúng ta cũng không giúp gì được cả! Các ngươi cũng có quyền tự bạo thoải mái, lâu rồi không xem boom nổ, pháo hoa bắn. Các vị cứ tự nhiên biểu diễn, chúng ta ngồi xem cũng được…
Nói xong Văn Lục lại đủng đỉnh đi vào trận trước cặp mắt trắng dã tròn xoe của lão hồ ly. Đùa chơi sao? Có Trống Đồng Trận ở đây nhóm người Văn Lục đúng là cóc sợ tên linh thú hoàng nào tự bạo. Dù có ba trăm con đồng loạt tự bạo, biến cả khu vực thảo nguyên thành cái hố khổng lồ nhóm người Văn Lục cũng không hề chớp mắt lấy một cái. Trống Đồng Trận có nhược điểm là chỉ nằm im một chỗ mặc người ta đập phá nhưng lực phòng ngự thì quả thực dùng hai từ “khủng bố” để hình dung còn quá nhẹ. Đối với tu vi hiện tại của nhóm đệ tử tu thuật giả kết trận, dù là không gian giả cấp một cũng đừng hòng phá trận nhanh chóng được. Nếu lại kết hợp với thú cưỡi của cả nhóm thì hoàn toàn có lực chống lại công kích của không gian giả cấp hai. Lúc trước bị linh thú bao vây sở dĩ Hương không cho kết trận pháp này là bởi vì với nhiều linh thú như vậy dù là trận pháp có chống đỡ được cả ngàn vạn con linh thú đồng loạt công kích hay không còn chưa biết được. Hơn nữa một ngày không đập xong, thì một tháng, một năm… tin tưởng nhóm người Văn Lục ở trong trận cũng bị “mài” chết.
Nhưng mà tình huống hiện tại lại khác, ít nhất ngoại trừ hơn ba trăm con linh thú hoàng ra thì ngàn vạn con của các chủng tộc khác đều lo cho mình còn không xong, nói gì đối phó được với Trống Đồng Trận.
Đưa tay gõ gõ nhẹ lên quang mang trận pháp màu vàng đang lưu chuyển, sắc mặt lão hồ ly trùng xuống. Nếu xét ra tu vi hiện tại của lão cũng tương đương với cao thủ nhân loại ở cấp mười hai, đương nhiên lão cũng hiểu lực phòng ngự của trận pháp trước mắt biến thái cỡ nào. Bảo sao nhóm người bên trong lại tin tưởng như vậy.
Lại đưa mắt nhìn tộc đàn hồ ly của mình sắp sửa bước lên “con đường” về với tổ tiên, tâm can lão già lại nhói lên liên tục. Cuối cùng bất đắc dĩ thở dài, lão già chợt khụy hai chân xuống, quỳ mọp trên mặt đất nói:
- Ta sai rồi. Cầu xin bằng hữu nhân loại giúp tộc đàn chúng ta.
Bóng ảnh Văn Lục lại xuất hiện bên ngoài:
- Tình huống khẩn cấp, ta cũng không vòng vo. Xong việc này, năm mươi lăm linh thú hoàng chúng ta thu phục thuộc về chúng ta, hơn nữa phải là… toàn tâm toàn lực.
Lão hồ ly có chút ngẩn ra, tiếp đó gật gật đầu, ánh mắt cảm kích nhìn nhóm người Văn Lục. Dù sao trong mắt lão hồ ly, từ trước tới giờ nhân loại vốn nổi tiếng với công phu “sư tử ngoạm”, Văn Lục không cò kè mặc cả lại đưa ra điều kiện hoàn toàn có thể chấp nhận được như vậy khiến lão cảm kích. Một giây nói chuyện bên này là mấy ngàn con linh thú chết ngoài kia. Lão hồ ly nghe Văn Lục đồng ý giúp thì vui mừng lau nước mắt. Lúc trước lão cũng chỉ đoán bậy đoán bạ rằng nhóm người Văn Lục sẽ có cách giúp. Dù sao nhân loại với nhân loại chắc có cách khắc chế thứ khủng bố màu máu kia. Mặc dù đây là một tia hy vọng mỏng manh nhưng mà dưới tình huống như lũ tràn đồng không này thì một cọng dơm cũng phải bấu víu lấy.
- Còn một điều kiện! Toàn bộ linh thú hoàng ngoài kia hiện tại phải nghe theo sự sắp xếp của chúng ta. Nếu không chúng ta cũng vô lực giúp đỡ ngươi.
Lão hồ ly nhanh nhảu nói:
- Không thành vấn đề, đây là việc phải làm.
- Được rồi! Để chúng ta tin tưởng sau khi xong việc các ngươi không trở mặt thì lão cũng nên có chút thành ý chứ nhỉ?
Văn Lục tà tà cười. Không phải hắn câu giờ mà việc này đúng là phải xác định trước. Nếu không lại bị quây lần nữa thì Văn Lục mới khóc không ra nước mắt đâu. Dù sao lão già trước mắt cũng thuộc bộ tộc hồ ly nha. Giỡn mặt là chết lúc nào cũng không biết.
Lão hồ ly nghe vậy ngẩn người, ngay lập tức lão già tinh quái này hiểu được ý của Văn Lục. Thông minh dễ nói chuyện, lão già lập tức bức ra một giọt tinh huyết từ trên đỉnh đầu miệng lẩm nhẩm:
- Ta Hồ Quân xin thề sẽ không đối phó với bằng hữu nhân loại trước mặt dưới bất kỳ hình thức nào, nếu không sẽ bị trấn toái thành phấn bụi, vĩnh viễn không được siêu sinh.
Nói xong giọt tinh huyết trên đầu bùng nổ tan vào hư vô, không chỉ Văn Lục mà cả nhóm người ngồi trong Trống Đồng Trận cũng kinh dị cảm giác được quy tắc ở Địa Cầu Đại Hội Giới chấp nhận điều này. Thật là bất khả tư nghị, nó giống như hồn ngọc thông báo nhiệm vụ vậy… cứng rắn và không thể xoay chuyển. Có lẽ đây là một loại huyết thệ có tác dụng ở trong Địa Cầu Đại Hội Giới này, ra không gian khác lập tức mất hiệu quả, bất quá đối với Văn Lục vậy là đủ, kéo dài thời gian lại chết thêm nhiều linh thú lão già này lại oán mình thêm thì mệt.
- Rồi! Mặc dù ta cũng nên bắt đám linh thú hoàng ngoài kia nhưng mà tình huống không cho phép. Lão ra thông báo với nhóm linh thú hoàng đi…
Lão hồ ly cũng biết tình huống khẩn cấp, thân hình khẽ chuyển, chớp mắt đã xuất hiện ngoài xa. Văn Lục vẫn nở nụ cười tự tin quan sát huyết cầu khổng lồ một hồi rồi quay vào trong Trống Đồng Trận nói:
- Bắt đầu đi thôi!
Giữa trận pháp Trống Đồng, Hương lập tức ngồi xếp bằng xuống, hai tay khẽ động kết một loạt thủ ấn kỳ lạ. Những người bên cạnh cũng vừa chăm chú duy trì Trống Đồng Trận vận chuyển vừa chú ý bảo vệ cô nàng sát thủ này. Duy chỉ có Thủ Hộ Giả Lê và Văn Lục chớp mắt thân ảnh cũng đã xuất hiện ngoài xa.
Theo sát hai người là ba trăm hai mươi mốt cây tiểu kỳ nhỏ. Hơn ba trăm cây tiểu kỳ vừa bay tới tộc đàn linh thú liền chia ra, tự động mỗi cây đậu lên một linh thú hoàng. Những linh thú hoàng này nãy giờ gào thét ầm ĩ ngăn chặn linh thú cũng không có tác dụng. Nghe lão hồ ly nói được trợ giúp, mấy người đều vui mừng phấn khởi, hoàn toàn không kháng cự để những cây tiểu kỳ kia bám lên thân mình. Đang lúc cả nhóm còn ngẩn ngơ, lập tức một loạt mệnh lệnh được phát ra từ cây tiểu kỳ, hơn ba trăm con linh thú hoàng liền cuống cuống một hồi. Bất quá cũng may những mệnh lệnh này đối với trí tuệ của linh thú hoàng mà nói cũng không phải cao siêu gì, rất nhanh đã có linh thú hoàng chạy tới vị trí của mình, thi triển lực lượng.
PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53996
Đạt tới linh thú hoàng đỉnh cấp, chỉ một bước nữa lão hồ ly liền có thể đột phá lên linh thú thánh. Cho nên ngoại trừ cái đuôi, toàn thân hình lão cũng đã có thể biến đổi giống với một cụ lão nhân loại. Người ta nói “tinh thần già, tích cách liền già theo”…. Lão hồ ly hoàn toàn có thể biến thành một đứa con nít nhưng lão vẫn chọn hình tượng già lọm khọm chắc để hợp với trí tuệ của lão.
Trên lý thuyết linh thú phải đạt tới linh thú thánh mới có khả năng biến đổi thân hình thành hình dạng khác cũng như biến thành thân thể nhân loại. Đương nhiên điều này không được áp dụng cho yêu tinh, dù sao thì so với yêu tinh, linh thú phải tu luyện trong quãng thời gian dài gấp nhiều lần cho nên chỉ cần đạt tới hóa hình kỳ, yêu tinh liền có thể biến thành nhân loại giống như Ngọc Yêu mà lúc trước nhóm người Văn Lục gặp.
Bất quá việc gì cũng có ngoại lệ, cũng có nhiều linh thú chưa đạt linh thú hoàng cũng có khả năng biến hình thành nhân loại. Nhưng việc này cũng là phụ thuộc vào một số thiên tài địa bảo đặc biệt có công năng biến hình, hoặc một số đan dược mà nhân loại luyện chế ra. Nhưng mà điều đi ngược tự nhiên này sẽ gây ra một tác dụng phụ chính là những linh thú lợi dụng ngoại cảnh để biến hình này không có khả năng tu luyện công pháp của nhân loại. Phải biết rằng linh thú ban đầu chỉ là dựa vào thân thể để hấp thu linh khí mà tu luyện, cho nên nếu tu luyện thêm những công pháp mạnh mẽ của nhân loại, lại cộng với thiên phú thần thông của bọn chúng thì càng trở nên mạnh mẽ hơn nhiều so với nhân loại hoặc linh thú đồng cấp. Bởi vậy ngoài trừ không biết hoặc trường hợp bất đắc dĩ thì ít linh thú nào tự nguyện “cầm đèn chạy trước ô tô” như thế.
Phía ngoài, lão hồ ly bay tới sát Trống Đồng Trận cung hai tay khom người nói vọng tới:
- Bằng hữu nhân loại… Chúng ta nguyện ý trả đại giới, hy vọng bằng hữu giúp tộc đàn chúng ta qua cơn hiểm nghèo này. Nếu không dù phải đồng loạt tự bạo, chúng ta cũng phải kéo theo các vị làm đệm lưng đi cùng…
Tiếng của lão già mặc dù không xuyên qua được Trống Đồng nhưng dưới linh thức của mọi người vẫn tỏa ra xung quanh thì đều nghe rõ ràng. Nghe tiếng uy hiếp của lão già, cả nhóm đồng loạt cau mày phản cảm. Bất quá dưới tình huống khẩn cấp này, dù là có tinh quái như lão hồ ly này cũng có điều thất thố là chuyện bình thường, tuy nhiên Văn Lục cũng không tốt tính như vậy.
Từ trong trận, Văn Lục nhẹ nhàng bước ra ngoài. Đối với linh hồn cấp tám của hắn hiện tại mà nói, uy áp của Hấp Huyết Đại Trận vẫn chưa thấm vào đâu. Đương nhiên đó là đối với làn sương mù máu vẫn lan tỏa ra tứ phía, còn đối với vòng huyết cầu khổng lồ lại là chuyện khác. Ngay từ lúc trước nó đã ngăn chặn được linh thức của Văn Lục và Thủ Hộ Giả Lê rồi.
Đánh giá lão già hồ ly, Văn Lục lắc lắc đầu khiến cho tim lão già co bóp kịch liệt:
- Thứ lỗi! Chúng ta cũng không giúp gì được cả! Các ngươi cũng có quyền tự bạo thoải mái, lâu rồi không xem boom nổ, pháo hoa bắn. Các vị cứ tự nhiên biểu diễn, chúng ta ngồi xem cũng được…
Nói xong Văn Lục lại đủng đỉnh đi vào trận trước cặp mắt trắng dã tròn xoe của lão hồ ly. Đùa chơi sao? Có Trống Đồng Trận ở đây nhóm người Văn Lục đúng là cóc sợ tên linh thú hoàng nào tự bạo. Dù có ba trăm con đồng loạt tự bạo, biến cả khu vực thảo nguyên thành cái hố khổng lồ nhóm người Văn Lục cũng không hề chớp mắt lấy một cái. Trống Đồng Trận có nhược điểm là chỉ nằm im một chỗ mặc người ta đập phá nhưng lực phòng ngự thì quả thực dùng hai từ “khủng bố” để hình dung còn quá nhẹ. Đối với tu vi hiện tại của nhóm đệ tử tu thuật giả kết trận, dù là không gian giả cấp một cũng đừng hòng phá trận nhanh chóng được. Nếu lại kết hợp với thú cưỡi của cả nhóm thì hoàn toàn có lực chống lại công kích của không gian giả cấp hai. Lúc trước bị linh thú bao vây sở dĩ Hương không cho kết trận pháp này là bởi vì với nhiều linh thú như vậy dù là trận pháp có chống đỡ được cả ngàn vạn con linh thú đồng loạt công kích hay không còn chưa biết được. Hơn nữa một ngày không đập xong, thì một tháng, một năm… tin tưởng nhóm người Văn Lục ở trong trận cũng bị “mài” chết.
Nhưng mà tình huống hiện tại lại khác, ít nhất ngoại trừ hơn ba trăm con linh thú hoàng ra thì ngàn vạn con của các chủng tộc khác đều lo cho mình còn không xong, nói gì đối phó được với Trống Đồng Trận.
Đưa tay gõ gõ nhẹ lên quang mang trận pháp màu vàng đang lưu chuyển, sắc mặt lão hồ ly trùng xuống. Nếu xét ra tu vi hiện tại của lão cũng tương đương với cao thủ nhân loại ở cấp mười hai, đương nhiên lão cũng hiểu lực phòng ngự của trận pháp trước mắt biến thái cỡ nào. Bảo sao nhóm người bên trong lại tin tưởng như vậy.
Lại đưa mắt nhìn tộc đàn hồ ly của mình sắp sửa bước lên “con đường” về với tổ tiên, tâm can lão già lại nhói lên liên tục. Cuối cùng bất đắc dĩ thở dài, lão già chợt khụy hai chân xuống, quỳ mọp trên mặt đất nói:
- Ta sai rồi. Cầu xin bằng hữu nhân loại giúp tộc đàn chúng ta.
Bóng ảnh Văn Lục lại xuất hiện bên ngoài:
- Tình huống khẩn cấp, ta cũng không vòng vo. Xong việc này, năm mươi lăm linh thú hoàng chúng ta thu phục thuộc về chúng ta, hơn nữa phải là… toàn tâm toàn lực.
Lão hồ ly có chút ngẩn ra, tiếp đó gật gật đầu, ánh mắt cảm kích nhìn nhóm người Văn Lục. Dù sao trong mắt lão hồ ly, từ trước tới giờ nhân loại vốn nổi tiếng với công phu “sư tử ngoạm”, Văn Lục không cò kè mặc cả lại đưa ra điều kiện hoàn toàn có thể chấp nhận được như vậy khiến lão cảm kích. Một giây nói chuyện bên này là mấy ngàn con linh thú chết ngoài kia. Lão hồ ly nghe Văn Lục đồng ý giúp thì vui mừng lau nước mắt. Lúc trước lão cũng chỉ đoán bậy đoán bạ rằng nhóm người Văn Lục sẽ có cách giúp. Dù sao nhân loại với nhân loại chắc có cách khắc chế thứ khủng bố màu máu kia. Mặc dù đây là một tia hy vọng mỏng manh nhưng mà dưới tình huống như lũ tràn đồng không này thì một cọng dơm cũng phải bấu víu lấy.
- Còn một điều kiện! Toàn bộ linh thú hoàng ngoài kia hiện tại phải nghe theo sự sắp xếp của chúng ta. Nếu không chúng ta cũng vô lực giúp đỡ ngươi.
Lão hồ ly nhanh nhảu nói:
- Không thành vấn đề, đây là việc phải làm.
- Được rồi! Để chúng ta tin tưởng sau khi xong việc các ngươi không trở mặt thì lão cũng nên có chút thành ý chứ nhỉ?
Văn Lục tà tà cười. Không phải hắn câu giờ mà việc này đúng là phải xác định trước. Nếu không lại bị quây lần nữa thì Văn Lục mới khóc không ra nước mắt đâu. Dù sao lão già trước mắt cũng thuộc bộ tộc hồ ly nha. Giỡn mặt là chết lúc nào cũng không biết.
Lão hồ ly nghe vậy ngẩn người, ngay lập tức lão già tinh quái này hiểu được ý của Văn Lục. Thông minh dễ nói chuyện, lão già lập tức bức ra một giọt tinh huyết từ trên đỉnh đầu miệng lẩm nhẩm:
- Ta Hồ Quân xin thề sẽ không đối phó với bằng hữu nhân loại trước mặt dưới bất kỳ hình thức nào, nếu không sẽ bị trấn toái thành phấn bụi, vĩnh viễn không được siêu sinh.
Nói xong giọt tinh huyết trên đầu bùng nổ tan vào hư vô, không chỉ Văn Lục mà cả nhóm người ngồi trong Trống Đồng Trận cũng kinh dị cảm giác được quy tắc ở Địa Cầu Đại Hội Giới chấp nhận điều này. Thật là bất khả tư nghị, nó giống như hồn ngọc thông báo nhiệm vụ vậy… cứng rắn và không thể xoay chuyển. Có lẽ đây là một loại huyết thệ có tác dụng ở trong Địa Cầu Đại Hội Giới này, ra không gian khác lập tức mất hiệu quả, bất quá đối với Văn Lục vậy là đủ, kéo dài thời gian lại chết thêm nhiều linh thú lão già này lại oán mình thêm thì mệt.
- Rồi! Mặc dù ta cũng nên bắt đám linh thú hoàng ngoài kia nhưng mà tình huống không cho phép. Lão ra thông báo với nhóm linh thú hoàng đi…
Lão hồ ly cũng biết tình huống khẩn cấp, thân hình khẽ chuyển, chớp mắt đã xuất hiện ngoài xa. Văn Lục vẫn nở nụ cười tự tin quan sát huyết cầu khổng lồ một hồi rồi quay vào trong Trống Đồng Trận nói:
- Bắt đầu đi thôi!
Giữa trận pháp Trống Đồng, Hương lập tức ngồi xếp bằng xuống, hai tay khẽ động kết một loạt thủ ấn kỳ lạ. Những người bên cạnh cũng vừa chăm chú duy trì Trống Đồng Trận vận chuyển vừa chú ý bảo vệ cô nàng sát thủ này. Duy chỉ có Thủ Hộ Giả Lê và Văn Lục chớp mắt thân ảnh cũng đã xuất hiện ngoài xa.
Theo sát hai người là ba trăm hai mươi mốt cây tiểu kỳ nhỏ. Hơn ba trăm cây tiểu kỳ vừa bay tới tộc đàn linh thú liền chia ra, tự động mỗi cây đậu lên một linh thú hoàng. Những linh thú hoàng này nãy giờ gào thét ầm ĩ ngăn chặn linh thú cũng không có tác dụng. Nghe lão hồ ly nói được trợ giúp, mấy người đều vui mừng phấn khởi, hoàn toàn không kháng cự để những cây tiểu kỳ kia bám lên thân mình. Đang lúc cả nhóm còn ngẩn ngơ, lập tức một loạt mệnh lệnh được phát ra từ cây tiểu kỳ, hơn ba trăm con linh thú hoàng liền cuống cuống một hồi. Bất quá cũng may những mệnh lệnh này đối với trí tuệ của linh thú hoàng mà nói cũng không phải cao siêu gì, rất nhanh đã có linh thú hoàng chạy tới vị trí của mình, thi triển lực lượng.
PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53996
/382
|