Tê dại…..Sợ hãi……
Đôi mắt Xử Nữ vô thức đã trở lên đục ngầu…..trở lên mờ ảo……
Nhìn thấy……
Xử Nhi nhìn thấy là một nữ và một nam….
Xử Nhi nhìn thấy là Lục Ái Mận và Lý Vũ Sư Tử….
Xử Nhi nhìn thấy họ là một người trên và một người dưới…..
Xử Nhi nhìn thấy là Ái Mận nơi trên và Sư Tử nơi dưới……..
Nếu như không phải là Sư Tử nơi đó…….có lẽ…….Xử Nữ sẽ nghĩ…..thực sự hình ảnh này là vô cùng lãng mạn…..
Nhưng……Hiện tại…….không có chút lãng mạn…….Xử Nhi chỉ cảm nhận từng cơn tê buốt nơi trái tim…….
Run rẩy….Sợ hãi…..Xử nữ giây phút vô thức đưa tay ôm miệng mình…..
Ngăn cản!
Ngăn cản cơn nấc nghẹn nơi cổ họng.
Ngăn cản những giọt lệ mặn sẽ tuôn rươi.
Ngăn cản chính mình đừng kích động.
Sau giây phút sững sờ…..Xử nữ cư nhiên cảm nhận thấy một sợi dây thần kinh như vừa bị cắt đứt phựt, toàn thân kích động run lên bần bật….
Chầm chậm…..nhẹ nhàng….phía Xử Nữ.
Lo lắng….Bàng hoàng…..phía Sư Tử.
Khoảng Khắc, Sư Tử hoảng hồn đẩy mạnh Lục Ái Mận rời khỏi thân thể, hoảng loạn bật dậy đứng chết trân trên sàn nhà lạnh ngắt……Khuôn mặt tối sầm lại hướng thẳng đến Xử nữ, vô thức mà cất lên thanh âm nhàn nhạt :
– “Xử…Xử nữ!! Sao cậu lại đi cùng Yết??”.
Nghe giứt đi thanh âm của Sư Tử….bất giác, Xử nữ lại khẽ bật cười…..một nụ cười đầy vẻ giễu cợt…..
Mưa!
Cơn mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, khung cảnh ngoài cửa sổ được bao trùm bởi một lớp “thác nước”, những hình dáng kỳ quái chảy xuống ngoài khung cửa, làm mờ đi những tòa nhà phía xa.
Tĩnh lặng. Cả căn biệt thự chìm vào trong sự tĩnh lặng chết chóc….
Hoàng Mã Xử Nữ vô thức cảm thấy kiệt sức….tâm thần vô tình lại rơi vào trạng thái bất định….Cười…..nụ cười nơi khóe miệng Xử nữ lại càng được khoét sâu thêm….
Tự chế nhạo bản thân mình…
Trong lúc này. Trong lúc Xử nữ vừa thấy cái hình ảnh chết tiệt đó….Thì thậm chí, Sư Tử còn không thể giải thích cho cô đến một câu….một câu cũng không…..Ngược lại, hắn hỏi đến Xử nhi và Thiên yết??
Lúc này….Sư Tử đủ tư cách sao?
Khóe môi khoét sâu nụ cười nhạt, đôi mắt đục ngầu vô cùng lãnh băng, thanh âm của Xử Nữ bất giác theo cảm giác lạnh lẽo tê dại mà bật ra :
– “Sư Tử, cậu không có gì để nói với tôi à?”.
Lạnh lùng. Xử Nữ vẫn chỉ biết đưa dáng vẻ lạnh lùng đối mặt với Sư Tử, sắc mặt không quá nhiều cảm xúc, chỉ một sắc thái bình thản, một hơi thở nặng nề…
Cũng có thể….Người ta nói, sau mỗi lần vấp ngã, phụ nữ trở lên tàn nhẫn hơn.
Tình yêu sinh ra không phải lúc nào cũng làm cho con người ta hạnh phúc mà để cho chúng ta thấy mình mạnh mẽ đến chừng nào trong sự đau khổ và chịu đựng…Phải….
Chớp nhoáng, khuôn mặt điển trai của Sư Tử lại trở lên méo xệch, tái xanh….khựng lại….cổ họng bất giác đã bị tắc nghẹn không giứt lên được lấy một từ….khó khăn…..:
– “Tớ….”.
Sư Tử giây phút dường như tâm tư đã lên đến đỉnh của sự tội lỗi và hỗn loạn. Một bên là cô gái hắn yêu nhất, một bên là cốt nhục máu mủ ruột thịt của hắn. Hắn thực không biết tiếp theo phải làm gì….Không biết…..
– “Hiểu rồi!!”.
Chưa để Sư Tử kịp lên tiếng tiếp theo….thanh âm của Xử nhi vô tình lại vang lên cắt đứt đi lời nói nặng nề của Lý Vũ Sư Tử…cô quả thực đã mất đi hoàn toàn lòng tin đối với Sư Tử, cách đây một khắc, cô còn nghĩ, hắn sẽ giải thích.
Lạnh lùng, lãnh đạm, Xử nữ khom lưng cầm lấy chiếc túi sách dưới đất…thật nhẹ nhàng siết chiếc túi vào trong lòng….loạng choạng xoay người lách qua Thiên Yết….kiên nhẫn để không bật khóc….tê dại đạp từng gót dày nặng nề xuống nền gạch lát hoa……
Bước xuống….bước tiếp……Xử nữ bất giác chua xót bật cười thành tiếng.
Mà tại sao cô lại cười cơ chứ?? Vốn dĩ Xử nhi nghĩ rằng bản thân sẽ khóc một trận thật lớn cơ. Nhưng sự đau đớn trong lòng cô không hề vỡ òa theo hình ảnh mà mình đã thấy…ngược lại, Xử nữ bình tĩnh đến mức khiến chính bản thân còn cảm thấy kinh ngạc.
Tiếng mưa bên ngoài lạo xạo, bay theo những cơn gió, tí tách như không bao giờ có điểm dừng…Rất lâu sau, những người bên trong căn biệt thự mới bất ngờ có phản ứng….
Hoảng hốt, Sư Tử vội vàng bật dậy khỏi sofa, từng tiếng gót giày gấp gáp vang lên đều đặn….Từng bước nặng nề, Sư Tử sợ hãi chạy theo bóng hình mảnh mai của Xử Nữ….
Im lặng, Thiên Yết chỉ biết im lặng nghiêng người nhường đường cho Sư Tử…mặc dù….thực sự, với hình ảnh vừa rồi, Thiên yết thực sự chỉ muốn đấm cho thằng bạn một trận….
Cả đời này, Thiên Yết cũng không nghĩ đến…Sư Tử lại như vậy. Lại là một thằng đàn ông tệ đến như vậy.
Bất giác, phía bên trong căn biệt thự sang trọng, va chạm vào một ánh mắt sắc lạnh nhàn nhạt, nơi khóe miệng Thiên Yết cũng nhếch lên một đường :
– “Có vẻ….Cô đã dùng đến một cách gì đó, rất dơ bẩn! Nhỉ?”.
Dứt lời, Thiên Yết trở lại với dáng vẻ lạnh lùng, thong thả xoay người đi rời khỏi ánh mắt của người con gái xinh đẹp bên trong căn biệt thự…
Dù vậy….với Yết, hắn vẫn đủ thời gian để nhìn thấy sắc mặt tăm tối của Lục Ái Mận, vẫn thừa thời gian để nghe loáng thoáng qua thanh âm nhàn nhạt của Lục Ái Mận :
– “Trò chơi này, tôi sẽ thắng!”.
Nhẹ nhàng, Thiên Yết bước đến mép hiên lát gạch nổi bật…yên lặng….
Bên dưới, bên dưới từng bậc thang, Xử Nữ đã đá gót bước đến với giới hạn nơi ẩm ướt và nơi khô ráo…..trước khuôn mặt thanh tú của Xử nhi, trước đôi mắt đục ngầu mệt mỏi của Xử nhi….trước…..là cơn mưa tầm tã chưa có điểm dừng.
Sau bóng hình nhỏ bé của Xử nữ, sau thân ảnh đẹp đẽ của Xử nữ, sau gót giày của cô, là Sư Tử đang từng bước tiến tới ngày càng thêm gần cô…..rất gần….
“Bộp”
Bất ngờ, một cánh tay cứng cáp mạnh bạo tóm chặt lấy cổ tay mềm mại của Xử Nữ, theo sức mạnh của ai kia, cả cơ thể xinh đẹp của Xử nhi cứ theo đó mà rơi thẳng về phía sau, nhanh chóng, lúc này, bất giác đôi mắt Xử Nữ mở to kinh hãi, một sức mạnh ấm áp đang ôm trọn lấy cô. Ôm trọn lấy thân thể nhỏ bé của Xử nhi.
Trong một khoảng khắc, Hoàng Mã Xử Nữ chỉ biết đứng sững, mặc kệ để hắn bao trọn lấy cô. Vô thức, trái tim Xử nữ đập lên từng cơn mạnh mẽ, từng nhịp, từng nhịp, nhanh đến mức Xử nhi còn có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch liên hồi. Cô không thể động đậy. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, đến nỗi cô không kịp phản ứng.
Nhưng lại bất giác….trái tim Xử nữ lại nhói lên một cái đau đớn….Khựng lại…..Trong vô thức, Xử nhi đã được kéo trở về với thực tại…
– “Xin lỗi em!”. Sư Tử đau đớn siết chặt lấy Xử Nữ, khuôn mặt bất lực ngập tràn sự tội lỗi nặng nề.
Xử nữ khẽ nheo mắt, nụ cười nở rộ chế nhạo, thanh âm đồng thời toát ra đáp lại Sư Tử, theo đó lại là một sức mạnh trong vô thức, cô dùng sức đẩy mạnh thân thể to lớn đang bao trọn lấy mình :
– “Tôi kinh tởm anh!”.
Câu nói của cô vừa dứt, không chần chừ thêm một thời khắc, Xử Nữ lạnh lùng lao ra khỏi giới hạn khô ráo, từng hạt mưa tí tách cứ theo đó mà ướt lên khuôn mặt Hoàng Mã Xử Nữ….
Vào giây phút này, chả ai còn biết đến, trên khuôn mặt cô, là nước mắt…hay nước mưa.
Trước nay…cô đều nghĩ…..Điều đáng sợ không phải chia tay, mà là con người thấy lạc lõng và tuyệt vọng trong chính mối tình của mình…..
Ừ. giờ thì quả thực là thế rồi.
Nhanh chóng bước đến, Xử Nữ run rẩy chạm lên cửa chiếc BMW đã ướt nhòa đi nước mưa….lặng lẽ, bàn tay yếu đuối của cô bật mở cánh cửa, trầm mặc, tuyệt vọng ngồi vào bên trong xe, đôi mắt đục ngầu chỉ biết nhìn vào khung cảnh mờ ảo….
“Cộp….Cộp”
Bất ngờ, phía bên ngoài hòa trong tiếng mưa rơi, Thiên Yết từng bước hướng xuống dưới bậc thang, chậm rãi bước đến phía sau Sư Tử, thanh âm khàn đục lạnh lùng bất giác vang lên khe khẽ :
– “Sư tử, tôi không nghĩ cậu là người như vậy!”
– “…”
Không đáp lại, Sư Tử chỉ biết đứng chết trân tại chỗ.
Triệu Long Thiên Yết nhìn vào Sư tử hồi lâu, nụ cười trên môi phút chốc vô cùng gượng gạo, vô cùng đau nhói, lặng lẽ, Thiên Yết bước qua Sư Tử…chầm chậm tiến đến chiếc xe hạng sang trong cơn mưa, Thiên Yết ngồi vào bên ghế lái…khuôn mặt điển trai lạnh lùng hướng đến phía trước….
Im lặng. Thiên Yết lặng người vặn chìa khóa, xoay vô lăng, lạnh lùng lái chiếc xe rời khỏi biệt thự Lý Thị….rời khỏi….
Nhìn theo chiếc xe nhanh chóng quay đầu….Sư Tử dường như không thể chịu được nữa. Bước đến phía trước một bước….hắn muốn nhanh chóng chạy theo Xử Nữ….Nhưng….đột ngột….Một cánh tay mềm mịn dịu dàng từ lúc nào đã nắm chặt lấy cổ tay của Sư Tử…..Lục Ái Mận…..
– “Sư Tử…..em…..em cảm thấy không khỏe!!”.
Sững sờ….khựng lại……
Sư Tử chỉ biết đứng yên tại chỗ……
Xử nữ, tôi có lỗi với em…..ngàn vạn lần…….là tôi phụ em….mong em tha thứ…..
Bất lực, Sư Tử bất lực nhìn đến phía chiếc xe sang trọng phóng nhanh ra khỏi sân lớn trước Biệt Thự……lần này……….hắn…..Sư Tử…..hắn đã không giữ Xử nữ lại.
Là hắn phụ cô!
Hết chap 37………………..
#Tiểu_Ngư_Nhi
Đôi mắt Xử Nữ vô thức đã trở lên đục ngầu…..trở lên mờ ảo……
Nhìn thấy……
Xử Nhi nhìn thấy là một nữ và một nam….
Xử Nhi nhìn thấy là Lục Ái Mận và Lý Vũ Sư Tử….
Xử Nhi nhìn thấy họ là một người trên và một người dưới…..
Xử Nhi nhìn thấy là Ái Mận nơi trên và Sư Tử nơi dưới……..
Nếu như không phải là Sư Tử nơi đó…….có lẽ…….Xử Nữ sẽ nghĩ…..thực sự hình ảnh này là vô cùng lãng mạn…..
Nhưng……Hiện tại…….không có chút lãng mạn…….Xử Nhi chỉ cảm nhận từng cơn tê buốt nơi trái tim…….
Run rẩy….Sợ hãi…..Xử nữ giây phút vô thức đưa tay ôm miệng mình…..
Ngăn cản!
Ngăn cản cơn nấc nghẹn nơi cổ họng.
Ngăn cản những giọt lệ mặn sẽ tuôn rươi.
Ngăn cản chính mình đừng kích động.
Sau giây phút sững sờ…..Xử nữ cư nhiên cảm nhận thấy một sợi dây thần kinh như vừa bị cắt đứt phựt, toàn thân kích động run lên bần bật….
Chầm chậm…..nhẹ nhàng….phía Xử Nữ.
Lo lắng….Bàng hoàng…..phía Sư Tử.
Khoảng Khắc, Sư Tử hoảng hồn đẩy mạnh Lục Ái Mận rời khỏi thân thể, hoảng loạn bật dậy đứng chết trân trên sàn nhà lạnh ngắt……Khuôn mặt tối sầm lại hướng thẳng đến Xử nữ, vô thức mà cất lên thanh âm nhàn nhạt :
– “Xử…Xử nữ!! Sao cậu lại đi cùng Yết??”.
Nghe giứt đi thanh âm của Sư Tử….bất giác, Xử nữ lại khẽ bật cười…..một nụ cười đầy vẻ giễu cợt…..
Mưa!
Cơn mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, khung cảnh ngoài cửa sổ được bao trùm bởi một lớp “thác nước”, những hình dáng kỳ quái chảy xuống ngoài khung cửa, làm mờ đi những tòa nhà phía xa.
Tĩnh lặng. Cả căn biệt thự chìm vào trong sự tĩnh lặng chết chóc….
Hoàng Mã Xử Nữ vô thức cảm thấy kiệt sức….tâm thần vô tình lại rơi vào trạng thái bất định….Cười…..nụ cười nơi khóe miệng Xử nữ lại càng được khoét sâu thêm….
Tự chế nhạo bản thân mình…
Trong lúc này. Trong lúc Xử nữ vừa thấy cái hình ảnh chết tiệt đó….Thì thậm chí, Sư Tử còn không thể giải thích cho cô đến một câu….một câu cũng không…..Ngược lại, hắn hỏi đến Xử nhi và Thiên yết??
Lúc này….Sư Tử đủ tư cách sao?
Khóe môi khoét sâu nụ cười nhạt, đôi mắt đục ngầu vô cùng lãnh băng, thanh âm của Xử Nữ bất giác theo cảm giác lạnh lẽo tê dại mà bật ra :
– “Sư Tử, cậu không có gì để nói với tôi à?”.
Lạnh lùng. Xử Nữ vẫn chỉ biết đưa dáng vẻ lạnh lùng đối mặt với Sư Tử, sắc mặt không quá nhiều cảm xúc, chỉ một sắc thái bình thản, một hơi thở nặng nề…
Cũng có thể….Người ta nói, sau mỗi lần vấp ngã, phụ nữ trở lên tàn nhẫn hơn.
Tình yêu sinh ra không phải lúc nào cũng làm cho con người ta hạnh phúc mà để cho chúng ta thấy mình mạnh mẽ đến chừng nào trong sự đau khổ và chịu đựng…Phải….
Chớp nhoáng, khuôn mặt điển trai của Sư Tử lại trở lên méo xệch, tái xanh….khựng lại….cổ họng bất giác đã bị tắc nghẹn không giứt lên được lấy một từ….khó khăn…..:
– “Tớ….”.
Sư Tử giây phút dường như tâm tư đã lên đến đỉnh của sự tội lỗi và hỗn loạn. Một bên là cô gái hắn yêu nhất, một bên là cốt nhục máu mủ ruột thịt của hắn. Hắn thực không biết tiếp theo phải làm gì….Không biết…..
– “Hiểu rồi!!”.
Chưa để Sư Tử kịp lên tiếng tiếp theo….thanh âm của Xử nhi vô tình lại vang lên cắt đứt đi lời nói nặng nề của Lý Vũ Sư Tử…cô quả thực đã mất đi hoàn toàn lòng tin đối với Sư Tử, cách đây một khắc, cô còn nghĩ, hắn sẽ giải thích.
Lạnh lùng, lãnh đạm, Xử nữ khom lưng cầm lấy chiếc túi sách dưới đất…thật nhẹ nhàng siết chiếc túi vào trong lòng….loạng choạng xoay người lách qua Thiên Yết….kiên nhẫn để không bật khóc….tê dại đạp từng gót dày nặng nề xuống nền gạch lát hoa……
Bước xuống….bước tiếp……Xử nữ bất giác chua xót bật cười thành tiếng.
Mà tại sao cô lại cười cơ chứ?? Vốn dĩ Xử nhi nghĩ rằng bản thân sẽ khóc một trận thật lớn cơ. Nhưng sự đau đớn trong lòng cô không hề vỡ òa theo hình ảnh mà mình đã thấy…ngược lại, Xử nữ bình tĩnh đến mức khiến chính bản thân còn cảm thấy kinh ngạc.
Tiếng mưa bên ngoài lạo xạo, bay theo những cơn gió, tí tách như không bao giờ có điểm dừng…Rất lâu sau, những người bên trong căn biệt thự mới bất ngờ có phản ứng….
Hoảng hốt, Sư Tử vội vàng bật dậy khỏi sofa, từng tiếng gót giày gấp gáp vang lên đều đặn….Từng bước nặng nề, Sư Tử sợ hãi chạy theo bóng hình mảnh mai của Xử Nữ….
Im lặng, Thiên Yết chỉ biết im lặng nghiêng người nhường đường cho Sư Tử…mặc dù….thực sự, với hình ảnh vừa rồi, Thiên yết thực sự chỉ muốn đấm cho thằng bạn một trận….
Cả đời này, Thiên Yết cũng không nghĩ đến…Sư Tử lại như vậy. Lại là một thằng đàn ông tệ đến như vậy.
Bất giác, phía bên trong căn biệt thự sang trọng, va chạm vào một ánh mắt sắc lạnh nhàn nhạt, nơi khóe miệng Thiên Yết cũng nhếch lên một đường :
– “Có vẻ….Cô đã dùng đến một cách gì đó, rất dơ bẩn! Nhỉ?”.
Dứt lời, Thiên Yết trở lại với dáng vẻ lạnh lùng, thong thả xoay người đi rời khỏi ánh mắt của người con gái xinh đẹp bên trong căn biệt thự…
Dù vậy….với Yết, hắn vẫn đủ thời gian để nhìn thấy sắc mặt tăm tối của Lục Ái Mận, vẫn thừa thời gian để nghe loáng thoáng qua thanh âm nhàn nhạt của Lục Ái Mận :
– “Trò chơi này, tôi sẽ thắng!”.
Nhẹ nhàng, Thiên Yết bước đến mép hiên lát gạch nổi bật…yên lặng….
Bên dưới, bên dưới từng bậc thang, Xử Nữ đã đá gót bước đến với giới hạn nơi ẩm ướt và nơi khô ráo…..trước khuôn mặt thanh tú của Xử nhi, trước đôi mắt đục ngầu mệt mỏi của Xử nhi….trước…..là cơn mưa tầm tã chưa có điểm dừng.
Sau bóng hình nhỏ bé của Xử nữ, sau thân ảnh đẹp đẽ của Xử nữ, sau gót giày của cô, là Sư Tử đang từng bước tiến tới ngày càng thêm gần cô…..rất gần….
“Bộp”
Bất ngờ, một cánh tay cứng cáp mạnh bạo tóm chặt lấy cổ tay mềm mại của Xử Nữ, theo sức mạnh của ai kia, cả cơ thể xinh đẹp của Xử nhi cứ theo đó mà rơi thẳng về phía sau, nhanh chóng, lúc này, bất giác đôi mắt Xử Nữ mở to kinh hãi, một sức mạnh ấm áp đang ôm trọn lấy cô. Ôm trọn lấy thân thể nhỏ bé của Xử nhi.
Trong một khoảng khắc, Hoàng Mã Xử Nữ chỉ biết đứng sững, mặc kệ để hắn bao trọn lấy cô. Vô thức, trái tim Xử nữ đập lên từng cơn mạnh mẽ, từng nhịp, từng nhịp, nhanh đến mức Xử nhi còn có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch liên hồi. Cô không thể động đậy. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, đến nỗi cô không kịp phản ứng.
Nhưng lại bất giác….trái tim Xử nữ lại nhói lên một cái đau đớn….Khựng lại…..Trong vô thức, Xử nhi đã được kéo trở về với thực tại…
– “Xin lỗi em!”. Sư Tử đau đớn siết chặt lấy Xử Nữ, khuôn mặt bất lực ngập tràn sự tội lỗi nặng nề.
Xử nữ khẽ nheo mắt, nụ cười nở rộ chế nhạo, thanh âm đồng thời toát ra đáp lại Sư Tử, theo đó lại là một sức mạnh trong vô thức, cô dùng sức đẩy mạnh thân thể to lớn đang bao trọn lấy mình :
– “Tôi kinh tởm anh!”.
Câu nói của cô vừa dứt, không chần chừ thêm một thời khắc, Xử Nữ lạnh lùng lao ra khỏi giới hạn khô ráo, từng hạt mưa tí tách cứ theo đó mà ướt lên khuôn mặt Hoàng Mã Xử Nữ….
Vào giây phút này, chả ai còn biết đến, trên khuôn mặt cô, là nước mắt…hay nước mưa.
Trước nay…cô đều nghĩ…..Điều đáng sợ không phải chia tay, mà là con người thấy lạc lõng và tuyệt vọng trong chính mối tình của mình…..
Ừ. giờ thì quả thực là thế rồi.
Nhanh chóng bước đến, Xử Nữ run rẩy chạm lên cửa chiếc BMW đã ướt nhòa đi nước mưa….lặng lẽ, bàn tay yếu đuối của cô bật mở cánh cửa, trầm mặc, tuyệt vọng ngồi vào bên trong xe, đôi mắt đục ngầu chỉ biết nhìn vào khung cảnh mờ ảo….
“Cộp….Cộp”
Bất ngờ, phía bên ngoài hòa trong tiếng mưa rơi, Thiên Yết từng bước hướng xuống dưới bậc thang, chậm rãi bước đến phía sau Sư Tử, thanh âm khàn đục lạnh lùng bất giác vang lên khe khẽ :
– “Sư tử, tôi không nghĩ cậu là người như vậy!”
– “…”
Không đáp lại, Sư Tử chỉ biết đứng chết trân tại chỗ.
Triệu Long Thiên Yết nhìn vào Sư tử hồi lâu, nụ cười trên môi phút chốc vô cùng gượng gạo, vô cùng đau nhói, lặng lẽ, Thiên Yết bước qua Sư Tử…chầm chậm tiến đến chiếc xe hạng sang trong cơn mưa, Thiên Yết ngồi vào bên ghế lái…khuôn mặt điển trai lạnh lùng hướng đến phía trước….
Im lặng. Thiên Yết lặng người vặn chìa khóa, xoay vô lăng, lạnh lùng lái chiếc xe rời khỏi biệt thự Lý Thị….rời khỏi….
Nhìn theo chiếc xe nhanh chóng quay đầu….Sư Tử dường như không thể chịu được nữa. Bước đến phía trước một bước….hắn muốn nhanh chóng chạy theo Xử Nữ….Nhưng….đột ngột….Một cánh tay mềm mịn dịu dàng từ lúc nào đã nắm chặt lấy cổ tay của Sư Tử…..Lục Ái Mận…..
– “Sư Tử…..em…..em cảm thấy không khỏe!!”.
Sững sờ….khựng lại……
Sư Tử chỉ biết đứng yên tại chỗ……
Xử nữ, tôi có lỗi với em…..ngàn vạn lần…….là tôi phụ em….mong em tha thứ…..
Bất lực, Sư Tử bất lực nhìn đến phía chiếc xe sang trọng phóng nhanh ra khỏi sân lớn trước Biệt Thự……lần này……….hắn…..Sư Tử…..hắn đã không giữ Xử nữ lại.
Là hắn phụ cô!
Hết chap 37………………..
#Tiểu_Ngư_Nhi
/62
|