Chap 58 : Cuộc đời này bức hắn đến không thở nổi
*Đề nghị không copy dưới mọi hình thức, đây là mình tự sáng tác, không phải edit hay đăng lại. Cảm ơn <3
Phòng 527
“tách”
Giọt nước mắt nơi khóe mắt Cự Giải liên tục từng giọt lăn dài chảy dọc xuống thái dương rồi thấm đẫm xuống gối. Đã rất lâu rồi, Cự Giải đã khóc rất lâu rồi. Đôi mắt cô vẫn nhắm nghiền. Nhưng từ giây phút Kim Ngưu bất chấp tất cả để vào căn phòng bệnh nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, từ giây phút Kim Ngưu phải đau đớn rời khỏi đây. Cự Giải vẫn khóc mãi không ngừng, bác sĩ tuy đã đến kiểm tra, cũng không nhận định nổi tình trạng này, khi cô vẫn hôn mê, nhưng nước mắt thì lại không ngừng chảy xuống. Cứ chảy mãi, chảy mãi, hệt như dòng sông dài chẳng biết đến khi nào ngừng lại.
Phải làm sao đây?
Mã Phu Nhân và Bạch Vân Thiên, đều không tin, hay chính xác hơn là không muốn tin, trên đời này hình thành một tình yêu vĩ đại có thể vượt qua khỏi cái chết, vượt qua khỏi mọi thứ khiến Cự Giải tỉnh lại.
Mà tại sao lại không có?
Chỉ là không muốn tin. Không muốn chấp nhận.
Đến Bạch Vân Thiên cổ họng cũng phải nghẹn ắng lại, đáy mắt hắn ngập tia lửa máu, nhưng lại vương giọt nước chững lại như muốn rơi xuống. Đôi khi người ta khóc không phải vì yếu đuối mà vì người ta đã phải mạnh mẽ trong một thời gian quá dài. Bạch Vân Thiên, hắn đã nhìn Cự Giải bao lâu rồi? Hắn đã yêu cô bao lâu rồi? Hắn đã đơn phương cô bao lâu rồi?
Không biết nữa. Hắn không tính. Nhưng có lẽ là yêu cô nhiều đến nỗi hắn không biết bắt đầu đếm từ khi nào. Hắn sai, càng yêu cô, hắn càng thấy hắn sai. Hắn sai vì quá khứ đã từng từ bỏ cô. Hắn hối hận, thực sự hối hận. Cua là một cô gái đáng yêu, đáng yêu đến nỗi, giây phút cô tặng hắn một đóa hoa, nói rằng cô thích hắn. Hắn liền nguyện cả đời này bên cô. Nhưng, hắn đâu ngờ, giây phút hắn buông lỏng tay cô, vô tình nắm lấy tay một người con gái khác đỏng đảnh và tài giỏi hơn cô. Cô đã thực sự không chờ hắn nữa.
Hắn luôn ngỡ rằng, ngày đó, cô yêu hắn nhiều hơn. Vì người nào tỏ tình trước, người đó sẽ yêu đối phương nhiều hơn. Mãi đến sau này, hắn mới nhận ra rằng, đúng là cô yêu hắn nhiều hơn, nhưng không có nghĩa là cô sẽ đứng một chỗ đợi để hắn rong chơi với những cô gái khác trước mắt.
Không có nghĩa đó.
Cũng không có lý đó.
Hắn thực sự hối hận rồi. Ngày cô đi, cả thế giới của hắn đều sụp đổ. Những người con gái qua đường, đối với hắn, nhất định không phải là để yêu. Đối với hắn, yêu là một người bản thân cả đời cũng không từ bỏ, nhưng vẫn cho phép bản thân rong chơi đùa vui với những cô gái khác xung quanh.
Đấy là lý của hắn. Còn cô, thì không có lý đó.
Ngày hắn ở bên cô, nếu hắn đã rong chơi thêm với những cô gái khác, thì cô sẽ là người ra đi. Vì nếu hắn yêu cô, nhất định hắn sẽ không có người thứ hai. Còn khi hắn đã có người thứ hai, thì hắn đừng lựa chọn cô nữa.
Cô không đau lòng vì quá khứ hạnh phúc hay hiểm nguy cận kề. Nỗi buồn khổ lớn nhất là cô chẳng để lại sau lưng thứ gì khiến hắn phải rơi lệ. Hắn năm lần bảy lượt đều nói yêu cô, nhưng thực ra, cũng là chưa từng khóc vì cô, chưa từng đau lòng vì cô. Từ trước về sau, hắn vẫn mãi chỉ muốn có được cô. Muốn cô như mèo nhỏ, quanh năm suốt tháng bên cạnh để hắn trêu ghẹo. Thật ra, trong tình yêu, hắn đã hiểu sai rằng hắn cũng yêu cô.
Sự thật có thể khiến chúng ta đau khổ trong một lúc, nhưng nỗi đau mà bạn phải trải qua vì bị lừa dối, phản bội thì có thể kéo dài đến hết đờ. Thì ra, Cự Giải trong quá khứ, không yếu đuối như chúng ta vẫn tưởng. Cô mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn bất kì cô gái nào trên đời này.
“Vân Thiên, cháu ở đây với Cự Giải”. Mã Phu nhân nghẹn giọng, lặng lẽ cúi đầu rời khỏi căn phòng. Đây là Trương Vân Nghi? Đây là Mã phu nhân cao cao tại thượng? Trước nay cao ngạo, ngông cuồng không sợ ai?
Không phải.
Nhầm rồi.
Mã phu nhân từ khi nào thành ra bộ dạng này? Đến ngẩng cao đầu cũng chẳng còn dám nữa. Thật ra, không phải là không dám, mà là không thể. Bà mệt mỏi quá rồi, ngẩng cao lên nữa với ai đây? Nước cờ này, bà đã đi sai ư?
Cự giải, là mẹ sai…xin con, đừng khóc nữa !
Bà thấy, con gái bà khóc rất nhiều.
Bà nghe, con gái bà đã cử động tay khi Kim Ngưu đến.
Bà thấy, con gái bà khi tỉnh tảo dùng tận tâm hết sức để yêu Vương Hỏa Kim Ngưu.
Cả một đời bà. Chưa từng yêu ai sâu đậm như vậy, cũng chưa từng được ai yêu sâu đậm như vậy. Nên bà vốn không tin, bà không tin có tình yêu đậm sâu tồn tại trên trần gian này. Bà vốn không muốn tin, con gái bà lại yêu một người đến tàn phế tâm can, bà cũng không tin, có một người đàn ông yêu con gái bà đến chẳng màng tính mạng.
Vì bà chưa từng được yêu, nên bà cũng không tin nó tồn tại.
Rốt cuộc, nước cờ này là bà đi sai sao?
You May Like by Mỗi đêm, bạn sẽ bị mất 1kg, nếu bạn sẽ làm điều này trước khi ngủ Trương Vân Nghi một đời minh mẫn, nay lại dùng sự minh mẫn để hại con gái mình ư?
Cả một đời bà vì con, vì gia đình, đến cuối cùng, tình yêu là gì, bà còn chưa từng biết, chưa từng được cảm nhận.
Bảo bối, mẹ sai thật rồi ?!!….
Đủ nắng hoa sẽ nở và đủ yêu thương thì hạnh phúc sẽ đong đầy. Đến bao giờ, bầu trời cung hoàng đạo mới nở ra một đóa hoa đây?
“Tiing”
[Kim Ngưu, cháu đến với Cự Giải bây giờ, có được không?]
Khu Trung Cư Tấn Bộ, Quốc lộ A
[ Kim Ngưu, cháu đến với Cự Giải bây giờ, có được không?]
[Kim Ngưu,em rất muốn chết đi cho rồi, nếu em chết, anh sẽ buồn chứ?]
“Tiing”
Máy Kim Ngưu đồng thời hiện lên hai tin nhắn. Hắn im lặng.
Lại một lần nữa. Lão Thiên đùa với hắn rồi.
Hiện tại, hắn đứng trước khu trung cư của Song Như. Không sai, là Song Như. Cô ta nhắn tin cho hắn, rõ ràng là muốn đi tìm cái chết. Hắn không yêu Song Như, hắn yêu là Cự Giải, nhưng…hắn lại không cho phép một ai chết vì hắn. Hắn rất sợ. Hắn phải lựa chọn. Cự Giải và Song Như.
Cự Giải đang đợi hắn, cô ấy đang đợi hắn. Hắn lại chẳng thể đến.
Lần nữa, hắn lại sai rồi.
Tại sao hắn lại đến đây?
Vì thương hại?
Không biết nữa. Chỉ là hắn không muốn ai phải chết.
Cự Giải, em đợi anh, có được không?
Khuôn mặt Kim Ngưu hốc hác, đôi mắt mỏi mệt nhìn lên căn phòng sáng đèn nơi Song Như sống, nhàn nhạt lại không biết là hắn đang cười, hay đang muốn khóc? Không nhận định nổi. Hắn cười, cười giễu cho cái số phận, cho cái trò đùa khắc nghiệt của tình yêu. Hay hắn khóc, hắn khóc thay cho sự bất lực của bản thân?
Trong chốc lát, hắn đã đứng trước cửa phòng của Âu Dương Song Như. Cửa phòng cô để mở, rõ ràng chính là đợi hắn. Chính là chờ để hắn vào.
“Anh đến rồi? Em biết anh sẽ đến.”
Phá tan bầu không khí lạnh lẽo, ảm đạm. Song Như cất lời, cô mặc chiếc váy trắng, mái tóc dài chải chuốt buông xõa đặt trên bờ vai thon gọn. Dáng vẻ xinh đẹp nằm trên chiếc giường trải ga trắng chính giữa căn phòng. Đôi chân dài miên man trải dài lả lơi. Căn phòng được chiếu sáng bằng thứ ánh sáng màu đỏ, khiến căn phòng trở lên quỷ dị lại có chút đáng sợ.
Không, điều hắn để ý không phải là như vậy. Mà…chính là ở cổ tay của Song Như, cô ta cắt tay, vết cắt cách cần cổ tay xuống khoảng 2 phân, máu chảy vương lên cả chiếc đầm trắng tinh khiết, thấm một mảng ở ga giường mềm mại óng ả. Tuy nhiên, khuôn mặt Song Như lại trang điểm rất đậm, rất xinh đẹp, khiến đôi môi cô dù mất máu cũng chẳng thể nhợt nhạt đi phần nào. Đôi mắt có phần khiêu gợi hết lượt mà nhún vai thong thả đưa mắt nhìn Kim Ngưu. Song Như giây phút này rất đẹp, đẹp nhất trong những người điên.
Máu. Nhiều máu quá. Máu màu đỏ, mùi tanh nồng sực lên sống mũi hắn.
“Song Như, CÔ ĐIÊN À?”
Giây phút, Kim Ngưu hét lên một tiếng, xông thẳng đến chỗ của Âu Dương Song Ngư, cánh tay hắn thô bạo túm lấy cô mà gằn lên điên loạn. Cô sao phải ép hắn đến bước này? Tại sao phải ép hắn đến bước này? Cô mang cả tính mạng của cô ra để bức hắn, bức hắn đến nghẹt thở, bức hắn đến tuyệt vọng, bức hắn đến không tìm được đường lui.
“Riing”
Bất chợt, điện thoại hắn reo lên liên hồi. Đáy mắt Kim Ngưu hoang mang tột độ của sự sợ hãi, hắn sợ rằng là tin báo về Cự Giải, hắn nửa muốn nghe, nửa lại không định nghe. Cuối cùng, đầu dây bên kia thật không sai…
[ – “Kim Ngưu, cháu có thể bây giờ lập tức… đến chỗ Cự Giải không? Tim con bé đập rất yếu, cả người không chút sức lực, con bé khóc rất nhiều, khóc đến cả người yếu đi…”]
Đầu dây bên kia là một loạt lời nói của Mã phu nhân. Không những thế, hắn còn nghe rõ, tiếng nấc nghẹn ngào của người đàn bà sống cả đời vì con. Hi sinh vì con. Chỉ muốn một đời mong con an yên.
Hắn…ngây người trong khoảng khắc.
“Tách”
Nước mắt hắn không hẹn mà đột ngột rơi.
Người đối diện bức hắn, ông trời bức hắn, cuộc đời này chính là bức hắn và cô đến nghẹt thở.
Hắn tuyệt vọng đến mức chỉ muốn bật khóc như trẻ con.
Cự Giải đang rất yếu, cô đang đợi hắn.
Nhưng trước mắt, Song Như cũng máu chảy rất nhiều. Tuy tay hắn đã nắm lấy vết cắt để máu ngừng chảy, nhưng sao chiếc váy trắng lại ngày càng bị thấm đẫm.
“Kim Ngưu, anh tuyệt vọng đến thế sao?”
Nụ cười Song Như nhàn nhạt.
* Làng nước ơi viết chap này au cũng khóc luôn đây các độc giả ạ :( Nhói hộ luôn, bí bách thực sự.
Hết chap 58……..
Tâm sự tác giả :
– Cảm ơn các bạn đã ủng hộ, Sau khi đọc xin cho mình vài lời bình luận và đừng quên vote cho truyện của mình nhé <3
– Được 10 bình luận + 10 vote mình sẽ tiếp tục ra chap.
Yêu cả nhà <3
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ <3
#Tiểu_Ngư_Nhi
*Đề nghị không copy dưới mọi hình thức, đây là mình tự sáng tác, không phải edit hay đăng lại. Cảm ơn <3
Phòng 527
“tách”
Giọt nước mắt nơi khóe mắt Cự Giải liên tục từng giọt lăn dài chảy dọc xuống thái dương rồi thấm đẫm xuống gối. Đã rất lâu rồi, Cự Giải đã khóc rất lâu rồi. Đôi mắt cô vẫn nhắm nghiền. Nhưng từ giây phút Kim Ngưu bất chấp tất cả để vào căn phòng bệnh nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, từ giây phút Kim Ngưu phải đau đớn rời khỏi đây. Cự Giải vẫn khóc mãi không ngừng, bác sĩ tuy đã đến kiểm tra, cũng không nhận định nổi tình trạng này, khi cô vẫn hôn mê, nhưng nước mắt thì lại không ngừng chảy xuống. Cứ chảy mãi, chảy mãi, hệt như dòng sông dài chẳng biết đến khi nào ngừng lại.
Phải làm sao đây?
Mã Phu Nhân và Bạch Vân Thiên, đều không tin, hay chính xác hơn là không muốn tin, trên đời này hình thành một tình yêu vĩ đại có thể vượt qua khỏi cái chết, vượt qua khỏi mọi thứ khiến Cự Giải tỉnh lại.
Mà tại sao lại không có?
Chỉ là không muốn tin. Không muốn chấp nhận.
Đến Bạch Vân Thiên cổ họng cũng phải nghẹn ắng lại, đáy mắt hắn ngập tia lửa máu, nhưng lại vương giọt nước chững lại như muốn rơi xuống. Đôi khi người ta khóc không phải vì yếu đuối mà vì người ta đã phải mạnh mẽ trong một thời gian quá dài. Bạch Vân Thiên, hắn đã nhìn Cự Giải bao lâu rồi? Hắn đã yêu cô bao lâu rồi? Hắn đã đơn phương cô bao lâu rồi?
Không biết nữa. Hắn không tính. Nhưng có lẽ là yêu cô nhiều đến nỗi hắn không biết bắt đầu đếm từ khi nào. Hắn sai, càng yêu cô, hắn càng thấy hắn sai. Hắn sai vì quá khứ đã từng từ bỏ cô. Hắn hối hận, thực sự hối hận. Cua là một cô gái đáng yêu, đáng yêu đến nỗi, giây phút cô tặng hắn một đóa hoa, nói rằng cô thích hắn. Hắn liền nguyện cả đời này bên cô. Nhưng, hắn đâu ngờ, giây phút hắn buông lỏng tay cô, vô tình nắm lấy tay một người con gái khác đỏng đảnh và tài giỏi hơn cô. Cô đã thực sự không chờ hắn nữa.
Hắn luôn ngỡ rằng, ngày đó, cô yêu hắn nhiều hơn. Vì người nào tỏ tình trước, người đó sẽ yêu đối phương nhiều hơn. Mãi đến sau này, hắn mới nhận ra rằng, đúng là cô yêu hắn nhiều hơn, nhưng không có nghĩa là cô sẽ đứng một chỗ đợi để hắn rong chơi với những cô gái khác trước mắt.
Không có nghĩa đó.
Cũng không có lý đó.
Hắn thực sự hối hận rồi. Ngày cô đi, cả thế giới của hắn đều sụp đổ. Những người con gái qua đường, đối với hắn, nhất định không phải là để yêu. Đối với hắn, yêu là một người bản thân cả đời cũng không từ bỏ, nhưng vẫn cho phép bản thân rong chơi đùa vui với những cô gái khác xung quanh.
Đấy là lý của hắn. Còn cô, thì không có lý đó.
Ngày hắn ở bên cô, nếu hắn đã rong chơi thêm với những cô gái khác, thì cô sẽ là người ra đi. Vì nếu hắn yêu cô, nhất định hắn sẽ không có người thứ hai. Còn khi hắn đã có người thứ hai, thì hắn đừng lựa chọn cô nữa.
Cô không đau lòng vì quá khứ hạnh phúc hay hiểm nguy cận kề. Nỗi buồn khổ lớn nhất là cô chẳng để lại sau lưng thứ gì khiến hắn phải rơi lệ. Hắn năm lần bảy lượt đều nói yêu cô, nhưng thực ra, cũng là chưa từng khóc vì cô, chưa từng đau lòng vì cô. Từ trước về sau, hắn vẫn mãi chỉ muốn có được cô. Muốn cô như mèo nhỏ, quanh năm suốt tháng bên cạnh để hắn trêu ghẹo. Thật ra, trong tình yêu, hắn đã hiểu sai rằng hắn cũng yêu cô.
Sự thật có thể khiến chúng ta đau khổ trong một lúc, nhưng nỗi đau mà bạn phải trải qua vì bị lừa dối, phản bội thì có thể kéo dài đến hết đờ. Thì ra, Cự Giải trong quá khứ, không yếu đuối như chúng ta vẫn tưởng. Cô mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn bất kì cô gái nào trên đời này.
“Vân Thiên, cháu ở đây với Cự Giải”. Mã Phu nhân nghẹn giọng, lặng lẽ cúi đầu rời khỏi căn phòng. Đây là Trương Vân Nghi? Đây là Mã phu nhân cao cao tại thượng? Trước nay cao ngạo, ngông cuồng không sợ ai?
Không phải.
Nhầm rồi.
Mã phu nhân từ khi nào thành ra bộ dạng này? Đến ngẩng cao đầu cũng chẳng còn dám nữa. Thật ra, không phải là không dám, mà là không thể. Bà mệt mỏi quá rồi, ngẩng cao lên nữa với ai đây? Nước cờ này, bà đã đi sai ư?
Cự giải, là mẹ sai…xin con, đừng khóc nữa !
Bà thấy, con gái bà khóc rất nhiều.
Bà nghe, con gái bà đã cử động tay khi Kim Ngưu đến.
Bà thấy, con gái bà khi tỉnh tảo dùng tận tâm hết sức để yêu Vương Hỏa Kim Ngưu.
Cả một đời bà. Chưa từng yêu ai sâu đậm như vậy, cũng chưa từng được ai yêu sâu đậm như vậy. Nên bà vốn không tin, bà không tin có tình yêu đậm sâu tồn tại trên trần gian này. Bà vốn không muốn tin, con gái bà lại yêu một người đến tàn phế tâm can, bà cũng không tin, có một người đàn ông yêu con gái bà đến chẳng màng tính mạng.
Vì bà chưa từng được yêu, nên bà cũng không tin nó tồn tại.
Rốt cuộc, nước cờ này là bà đi sai sao?
You May Like by Mỗi đêm, bạn sẽ bị mất 1kg, nếu bạn sẽ làm điều này trước khi ngủ Trương Vân Nghi một đời minh mẫn, nay lại dùng sự minh mẫn để hại con gái mình ư?
Cả một đời bà vì con, vì gia đình, đến cuối cùng, tình yêu là gì, bà còn chưa từng biết, chưa từng được cảm nhận.
Bảo bối, mẹ sai thật rồi ?!!….
Đủ nắng hoa sẽ nở và đủ yêu thương thì hạnh phúc sẽ đong đầy. Đến bao giờ, bầu trời cung hoàng đạo mới nở ra một đóa hoa đây?
“Tiing”
[Kim Ngưu, cháu đến với Cự Giải bây giờ, có được không?]
Khu Trung Cư Tấn Bộ, Quốc lộ A
[ Kim Ngưu, cháu đến với Cự Giải bây giờ, có được không?]
[Kim Ngưu,em rất muốn chết đi cho rồi, nếu em chết, anh sẽ buồn chứ?]
“Tiing”
Máy Kim Ngưu đồng thời hiện lên hai tin nhắn. Hắn im lặng.
Lại một lần nữa. Lão Thiên đùa với hắn rồi.
Hiện tại, hắn đứng trước khu trung cư của Song Như. Không sai, là Song Như. Cô ta nhắn tin cho hắn, rõ ràng là muốn đi tìm cái chết. Hắn không yêu Song Như, hắn yêu là Cự Giải, nhưng…hắn lại không cho phép một ai chết vì hắn. Hắn rất sợ. Hắn phải lựa chọn. Cự Giải và Song Như.
Cự Giải đang đợi hắn, cô ấy đang đợi hắn. Hắn lại chẳng thể đến.
Lần nữa, hắn lại sai rồi.
Tại sao hắn lại đến đây?
Vì thương hại?
Không biết nữa. Chỉ là hắn không muốn ai phải chết.
Cự Giải, em đợi anh, có được không?
Khuôn mặt Kim Ngưu hốc hác, đôi mắt mỏi mệt nhìn lên căn phòng sáng đèn nơi Song Như sống, nhàn nhạt lại không biết là hắn đang cười, hay đang muốn khóc? Không nhận định nổi. Hắn cười, cười giễu cho cái số phận, cho cái trò đùa khắc nghiệt của tình yêu. Hay hắn khóc, hắn khóc thay cho sự bất lực của bản thân?
Trong chốc lát, hắn đã đứng trước cửa phòng của Âu Dương Song Như. Cửa phòng cô để mở, rõ ràng chính là đợi hắn. Chính là chờ để hắn vào.
“Anh đến rồi? Em biết anh sẽ đến.”
Phá tan bầu không khí lạnh lẽo, ảm đạm. Song Như cất lời, cô mặc chiếc váy trắng, mái tóc dài chải chuốt buông xõa đặt trên bờ vai thon gọn. Dáng vẻ xinh đẹp nằm trên chiếc giường trải ga trắng chính giữa căn phòng. Đôi chân dài miên man trải dài lả lơi. Căn phòng được chiếu sáng bằng thứ ánh sáng màu đỏ, khiến căn phòng trở lên quỷ dị lại có chút đáng sợ.
Không, điều hắn để ý không phải là như vậy. Mà…chính là ở cổ tay của Song Như, cô ta cắt tay, vết cắt cách cần cổ tay xuống khoảng 2 phân, máu chảy vương lên cả chiếc đầm trắng tinh khiết, thấm một mảng ở ga giường mềm mại óng ả. Tuy nhiên, khuôn mặt Song Như lại trang điểm rất đậm, rất xinh đẹp, khiến đôi môi cô dù mất máu cũng chẳng thể nhợt nhạt đi phần nào. Đôi mắt có phần khiêu gợi hết lượt mà nhún vai thong thả đưa mắt nhìn Kim Ngưu. Song Như giây phút này rất đẹp, đẹp nhất trong những người điên.
Máu. Nhiều máu quá. Máu màu đỏ, mùi tanh nồng sực lên sống mũi hắn.
“Song Như, CÔ ĐIÊN À?”
Giây phút, Kim Ngưu hét lên một tiếng, xông thẳng đến chỗ của Âu Dương Song Ngư, cánh tay hắn thô bạo túm lấy cô mà gằn lên điên loạn. Cô sao phải ép hắn đến bước này? Tại sao phải ép hắn đến bước này? Cô mang cả tính mạng của cô ra để bức hắn, bức hắn đến nghẹt thở, bức hắn đến tuyệt vọng, bức hắn đến không tìm được đường lui.
“Riing”
Bất chợt, điện thoại hắn reo lên liên hồi. Đáy mắt Kim Ngưu hoang mang tột độ của sự sợ hãi, hắn sợ rằng là tin báo về Cự Giải, hắn nửa muốn nghe, nửa lại không định nghe. Cuối cùng, đầu dây bên kia thật không sai…
[ – “Kim Ngưu, cháu có thể bây giờ lập tức… đến chỗ Cự Giải không? Tim con bé đập rất yếu, cả người không chút sức lực, con bé khóc rất nhiều, khóc đến cả người yếu đi…”]
Đầu dây bên kia là một loạt lời nói của Mã phu nhân. Không những thế, hắn còn nghe rõ, tiếng nấc nghẹn ngào của người đàn bà sống cả đời vì con. Hi sinh vì con. Chỉ muốn một đời mong con an yên.
Hắn…ngây người trong khoảng khắc.
“Tách”
Nước mắt hắn không hẹn mà đột ngột rơi.
Người đối diện bức hắn, ông trời bức hắn, cuộc đời này chính là bức hắn và cô đến nghẹt thở.
Hắn tuyệt vọng đến mức chỉ muốn bật khóc như trẻ con.
Cự Giải đang rất yếu, cô đang đợi hắn.
Nhưng trước mắt, Song Như cũng máu chảy rất nhiều. Tuy tay hắn đã nắm lấy vết cắt để máu ngừng chảy, nhưng sao chiếc váy trắng lại ngày càng bị thấm đẫm.
“Kim Ngưu, anh tuyệt vọng đến thế sao?”
Nụ cười Song Như nhàn nhạt.
* Làng nước ơi viết chap này au cũng khóc luôn đây các độc giả ạ :( Nhói hộ luôn, bí bách thực sự.
Hết chap 58……..
Tâm sự tác giả :
– Cảm ơn các bạn đã ủng hộ, Sau khi đọc xin cho mình vài lời bình luận và đừng quên vote cho truyện của mình nhé <3
– Được 10 bình luận + 10 vote mình sẽ tiếp tục ra chap.
Yêu cả nhà <3
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ <3
#Tiểu_Ngư_Nhi
/62
|