Màn đêm buông xuống, tiếng sóng vỗ vào bờ làm lòng người dấy lên một nỗi buồn nhưng có phần gì đó rất bình yên, mọi người đã chìm vào giấc ngủ chỉ có một con người đang lục đục mò dậy.
Dậy, dậy đi - Thái Điệp kéo An Vy ngồi dậy
Có chuyện gì thế? Trời còn đang tối mà - An Vy ngồi dậy mà mắt vẫn nhắm nghiền
Cậu có muốn đi biển giờ này không? - Thái Điệp thích thú nói. An Vy lắc đầu lia lịa rồi nằm xuống ngủ tiếp
Ơ này, dậy đi mà - Thái Điệp kéo An Vy dậy lắc lắc đầu làm nó tỉnh ngủ
Cậu làm sao thế? - An Vy bực bội
Đi với tôi ra biển đi mà, một mình sợ lắm - Thái Điệp giọng nài nỉ. An Vy cũng đành miễn cưỡng đi vào làm vệ sinh cá nhân. Thực ra nó cũng thích biển, chỉ trừ không thích bị phá giấc ngủ ngàn vàng, nhưng thôi bỏ đi.
An Vy thay đồ xong thì đi ra khoác thêm chiếc áo rồi cầm lấy điện thoại xem, 2 cuộc gọi nhỡ, 4 sms... Và - What??? 12h đêm? - An Vy rùng mình nhìn Thái Điệp
Thái Điệp cười trừ rồi kéo An Vy đi ra biển. Hình dáng nhỏ bé của hai cô gái rảo bước trên bãi cát mịn màng, tiếng sóng vỗ vào bờ, tiếng gió thổi hòa quyện vào nhau.
Sao cậu lại muốn ra biển giờ này? - An Vy đút tay vào túi bước đi nhẹ nhàng trên biển
Vì lòng tôi đang là một mớ hỗn độn, giống như màn đêm yên tĩnh bị tiếng gió, tiếng sóng làm khuấy đảo - Thái Điệp thở dài - Tôi cũng muốn được một lần đi dạo trên biển vào ban đêm để làn nước tràn lên bàn chân rồi rút đi, cảm giác ấy thật thích. Chỉ là đến bây giờ tôi mới tìm thấy người tôi muốn đi cùng - Thái Điệp hít một hơi thật sâu rồi thở ra nhẹ nhàng
Đúng vậy. Biển về đêm thật đẹp, nhưng lại khiến người lún sâu vào tâm trạng, khi ta buồn tâm trạng đó sẽ là buồn, khi ta vui tâm trạng đó sẽ là vui. - An Vy cười nhẹ
Ừ. Kỳ diệu ha - Thái Điệp cười buồn
Bây giờ cậu đang vui hay buồn? - An Vy nghiêng đầu nhìn Thái Điệp
Hôm nay tôi vô tình nghe được câu chuyện của cậu và Vũ Phong. Bế tắc, buồn bã, đau khổ, tổn thương là những gì tôi cảm nhận được ở hai người. Tình yêu là như vậy sao?
Cậu đang để ý tới ai à?
Thái Điệp nhìn An Vy một lúc rồi gật đầu - Sao cậu biết?
chỉ có những người đang yêu mới bận tâm đến những cảm xúc của tình yêu thôi. Người đó là Bảo Nam phải không? - An Vy ngồi xuống một tảng đá thả lỏng chân vào nước vẫy nhẹ
Tôi cũng không biết đấy có phải là tình yêu không? Nhưng tình cảm tôi đối với Bảo Nam rất khác so với Khánh Anh. Có một lần khi nhìn thấy Bảo Nam thân mật với một người con gái khác trong lòng tôi rất khó chịu, khi biết đó chỉ là em họ của cậu ta thì tôi cảm thấy rất vui. Vì những cảm xúc đó, tôi đã nghĩ rằng tôi yêu cậu ta mất rồi, nhưng tôi không giám nói ra vì không muốn mất đi tình bạn này. Cho nên... Thái Điệp cũng ngồi xuống cạnh An Vy chống tay về phía sau nhìn ra xa
Cho nên cậu luôn đấu khẩu với Bảo Nam để gây sự chú ý với cậu ta à? - An Vy bật cười xen vào cắt ngang lời Thái Điệp
Cậu nhìn ra à? - Thái Điệp xấu hổ nhìn xuống chân đạp nhẹ vào mặt nước
Sao cậu không can đảm tỏ tình một lần? - An Vy cùng nghịch nước với Thái Điệp
Nhiều lần tôi đã cố gắng gợi ý, nhưng cậu ta luôn nghĩ tôi đùa. Chắc cậu ta không có tình cảm với tôi đâu - Thái Điệp buồn rầu nói
Để tôi thử nhé? - An Vy quay qua nhìn Thái Điệp rồi khẽ gật đầu ý bảo hãy tin ở tôi
Dậy, dậy đi - Thái Điệp kéo An Vy ngồi dậy
Có chuyện gì thế? Trời còn đang tối mà - An Vy ngồi dậy mà mắt vẫn nhắm nghiền
Cậu có muốn đi biển giờ này không? - Thái Điệp thích thú nói. An Vy lắc đầu lia lịa rồi nằm xuống ngủ tiếp
Ơ này, dậy đi mà - Thái Điệp kéo An Vy dậy lắc lắc đầu làm nó tỉnh ngủ
Cậu làm sao thế? - An Vy bực bội
Đi với tôi ra biển đi mà, một mình sợ lắm - Thái Điệp giọng nài nỉ. An Vy cũng đành miễn cưỡng đi vào làm vệ sinh cá nhân. Thực ra nó cũng thích biển, chỉ trừ không thích bị phá giấc ngủ ngàn vàng, nhưng thôi bỏ đi.
An Vy thay đồ xong thì đi ra khoác thêm chiếc áo rồi cầm lấy điện thoại xem, 2 cuộc gọi nhỡ, 4 sms... Và - What??? 12h đêm? - An Vy rùng mình nhìn Thái Điệp
Thái Điệp cười trừ rồi kéo An Vy đi ra biển. Hình dáng nhỏ bé của hai cô gái rảo bước trên bãi cát mịn màng, tiếng sóng vỗ vào bờ, tiếng gió thổi hòa quyện vào nhau.
Sao cậu lại muốn ra biển giờ này? - An Vy đút tay vào túi bước đi nhẹ nhàng trên biển
Vì lòng tôi đang là một mớ hỗn độn, giống như màn đêm yên tĩnh bị tiếng gió, tiếng sóng làm khuấy đảo - Thái Điệp thở dài - Tôi cũng muốn được một lần đi dạo trên biển vào ban đêm để làn nước tràn lên bàn chân rồi rút đi, cảm giác ấy thật thích. Chỉ là đến bây giờ tôi mới tìm thấy người tôi muốn đi cùng - Thái Điệp hít một hơi thật sâu rồi thở ra nhẹ nhàng
Đúng vậy. Biển về đêm thật đẹp, nhưng lại khiến người lún sâu vào tâm trạng, khi ta buồn tâm trạng đó sẽ là buồn, khi ta vui tâm trạng đó sẽ là vui. - An Vy cười nhẹ
Ừ. Kỳ diệu ha - Thái Điệp cười buồn
Bây giờ cậu đang vui hay buồn? - An Vy nghiêng đầu nhìn Thái Điệp
Hôm nay tôi vô tình nghe được câu chuyện của cậu và Vũ Phong. Bế tắc, buồn bã, đau khổ, tổn thương là những gì tôi cảm nhận được ở hai người. Tình yêu là như vậy sao?
Cậu đang để ý tới ai à?
Thái Điệp nhìn An Vy một lúc rồi gật đầu - Sao cậu biết?
chỉ có những người đang yêu mới bận tâm đến những cảm xúc của tình yêu thôi. Người đó là Bảo Nam phải không? - An Vy ngồi xuống một tảng đá thả lỏng chân vào nước vẫy nhẹ
Tôi cũng không biết đấy có phải là tình yêu không? Nhưng tình cảm tôi đối với Bảo Nam rất khác so với Khánh Anh. Có một lần khi nhìn thấy Bảo Nam thân mật với một người con gái khác trong lòng tôi rất khó chịu, khi biết đó chỉ là em họ của cậu ta thì tôi cảm thấy rất vui. Vì những cảm xúc đó, tôi đã nghĩ rằng tôi yêu cậu ta mất rồi, nhưng tôi không giám nói ra vì không muốn mất đi tình bạn này. Cho nên... Thái Điệp cũng ngồi xuống cạnh An Vy chống tay về phía sau nhìn ra xa
Cho nên cậu luôn đấu khẩu với Bảo Nam để gây sự chú ý với cậu ta à? - An Vy bật cười xen vào cắt ngang lời Thái Điệp
Cậu nhìn ra à? - Thái Điệp xấu hổ nhìn xuống chân đạp nhẹ vào mặt nước
Sao cậu không can đảm tỏ tình một lần? - An Vy cùng nghịch nước với Thái Điệp
Nhiều lần tôi đã cố gắng gợi ý, nhưng cậu ta luôn nghĩ tôi đùa. Chắc cậu ta không có tình cảm với tôi đâu - Thái Điệp buồn rầu nói
Để tôi thử nhé? - An Vy quay qua nhìn Thái Điệp rồi khẽ gật đầu ý bảo hãy tin ở tôi
/96
|