Vòng xoắn Cổ Loa cơn lốc cường chiếm năng lượng, tuy nhiên đã chậm một bước nên chỉ đoạt được ba phần. Mạc Kha thấy Hàn Tinh muốn tranh đoạt năng lượng hừ một tiếng lạnh lùng, ”Trễ rồi con ạ!” Lập tức khởi động ý niệm, “Nã Quang Tróc Nguyệt” kiếm ý.
Mọi người tuy chỉ ở ngoải quan khán, cũng cảm nhận một nỗi bất an, khí huyết loạn chuyển trống ngực nện thình thịch , đồng thời như bị ngàn vạn ánh mắt tinh quang nhìn chằm chặp vào mình, bất kể xoay xở thế nào cũng không thoát, cảm giác hoàn toàn bị khống chế sợ hãi vô cùng. Hàn Tinh đương nhiên cảm giác còn mạnh liệt hơn ai hết, vòng xoáy Cổ Loa năng lượng Bá Vương Thương thu hết vào trong rơi vào trong tay Hàn Tinh.
Hàn Tinh thấy kiếm chiêu của đối phương đã đến, biết không sao kịp đón tiếp nên vội thối lui, hít một hơi thật sâu toàn thân trở nên nhẹ nhàng, niệm ý truyền đến Bá Vương Thương xoay như chong chóng tạo thành một bức màn quang thuẫn dày đặc.
Mọi người trong mắt chỉ còn thấy phía trước hai đạo ảnh một đen một trắng đen đuổi nhau trên bầu trời, nhanh như sao xẹt, một chuỗi âm thanh sắc bén tinh tinh chói tai dính nối vào nhau nghe rợn cả người.
Hàn Tinh bị kiếm ý đánh chật vật chịu không nổi, mồ hôi lạnh sau lưng ướt đẫm, không còn biết đã bị đánh thối lui bao nhiêu vòng miễn cưỡng còn có thể khống chế đường lui. Hàn Tinh không ngờ kiếm ý của đối phương chẳng những sắc bén mạnh liệt còn biến hóa liên miên bất tận, lực đạo càng lúc càng tăng. Tình trạng này nếu không tìm được cách phá giải ắt phải chịu hao tổn chân nguyên đến kiệt lực.
Mạc Kha xuất kiếm vừa chiêu đầu thừa cơ chiếm thượng phong khiến đối phương bị đánh lui liên tiếp vô phương xoay sở, trong lòng an tâm không ít.
-”Thằng này còn nhiều bảo khí lợi hại, mười mấy tảng đá năm xưa còn chưa chịu mang ra sử dụng, chẳng lẽ hắn có cách phá chiêu kiếm ý này. Hừ xem mày làm sao phá được kiếm ý mười tầng, còn có thần thông lĩnh vực không gian.”
Trong khi đó Mỵ Lan lo lắng, đôi bàn tay nắm chặt, ướt đẫm mồ hôi. Hàn Tinh bị đánh chật vật mặc dù kiếm chiêu được màn thương ảnh che chở nhưng nàng cảm thấy thân chàng bị kiếm lực công kích bay ngược, không biết bao nhiêu lần nhưng cuối cùng không việc gì, bước lui vẫn không loạn, nhẹ nhàng nhanh nhẹn hóa giải lực lượng lực phảm chấn hết đợt này đến đợt khác. Nàng liếc qua Dì Trân Trân thấy nàng cũng bất an như mình, ánh mắt không chớp nhìn vào trận đấu, nhưng biểu hiện rõ ràng sự lo lắng. “Chẳng lẽ lần này chàng không tiếp được một chiêu kiếm ý “Nã Quang Tróc Nguyệt”? Làm sao bây giờ.. Làm sao bây giờ? Mỵ Lan tâm trạng cuống lên, không biết làm cách nào cứu giúp, e rằng Hàn Tinh nguy đến nơi bỗng nghe dì Trân Trân truyền âm: “Yên tâm đi! Hắn chuẩn bị phản công.
Lúc này ngoài tiếng tinh tinh đinh tai, đấu trường tuyệt đối yên tĩnh bên phía đông không hiểu bọn Thiên Đạo Hội trưởng lão Hồng Tham Du và Hoa Nhược Vân , ngay cả hội chủ Trần Chí Thanh cũng đã lẻn vào xem nhiệt náo. Huỳnh Nghị và Đặng Nhất Kình sau khi về đến Bạch Thiên Thành không yên tâm Hàn Tinh một mình trong tay địch lại xuất phát đến Thiên Ma Tông, lẻn vào xem ngay lúc Hàn Tinh chiến đấu với Bất Bại thần vương Mạc Kha.
Thiên Đạo Hội biết chuyện Hàn Tinh, vì cứu muốn vãn Lê đại gia tộc một mình chịu đến Thiên ma Tông đổi lấy sự an nguy của Lê gia tộc. Tin tức tung ra khiến cao thủ các tông phái, đại gia tộc liền lẻn đến xem ngay cả Trang gia tộc, và Tôn gia tộc đều có cao thủ đến xem.
Trân Trân vừa trấn an Mỵ Lan xong quả nhiên Hàn Tinh gầm lên một tiếng đột nhiên ngừng bước, tay phải ngón cái khẽ bật ra một chỉ trầm trọng không lường, Bá Vương Thương lập tức đình chỉ xoay, màn phòng ngự thu về, kiếm khí lập tức xông đến.
Ai nấy giật mình tỉnh giấc mắt sáng lên không dám chớp sợ lỡ dịp xem một màn đặc sắc.
Kiếm khí ập vào liền bị một bức tường vô hình ngăn trở không tiến lên thêm được một ly, ai tinh mắt sẽ thấy chập trùng dầy đặc những đợt khí sóng từ ngón tay cái của Hàn Tinh phát ra.
Các xa ngoài ngàn dặm hai cụ già đang ngồi uống trà hàn huyên, bỗng một cụ ngẩn người, ánh mắt ngưng trọng sáng lên.
- Chuyện gì vậy lão Phan?
- Có một thanh niên đang thi triển Hư Vô chỉ của tôi.
- Như vậy tốt rồi, hẳn là đệ tử hay đồ tôn của lão.
- Không phải đâu lão Tô, thanh niên này tôi không quen biết. Chỉ pháp của hắn có điểm khác biệt, nhưng chung quy căn bản vẫn là Hư Vô Chỉ chiêu giữ nhà mạnh nhất. Đặc biệt hơn tu vi của hắn thần tướng đỉnh phong lại dám tranh đấu với thần ma vương, ngay cả đại đệ tử của tôi cũng chưa chắc thắng nổi hắn, mặc dù là thần vương cấp bậc ba.
- Lão Phan, hay là đồ tôn của ông từ Tiên giới mới phi thăng, lão chẳng kể đã từng thu một nữ tử tại Yêu Cầm giới gì đó.
- Không thể nào, Hồng Linh mấy năm trước tu vi còn yếu kém, hoàng tiên còn chưa được sao lại có thể nhận đệ tử cao cường cấp này. Tôi muốn đến xem cho rõ.
Hai cụ già lập tức biến mất tại chỗ, có mặt ngay trong số khán giả Thiên Ma tông.
Ngón tay cái Hàn Tinh lại tăng cường lực lượng phát ra sóng kình mãnh liệt đẩy lui kiếm khí ra ngoài ba chục trượng. Bá Vương Thương trong tay trái Hàn Tinh bỗng rung lên, tiếng reo mừng chỉ có Hàn Tinh cảm ứng, chiến ý tăng vọt. Hàn Tinh niệm động, Bá Vương Thương lập tức vọt ra vận tốc ánh sáng thành một đạo ánh sáng, xé tan không gian, không gì cản trở được, kiếm khí của Mạc Kha lập tực bị đánh tan, bay ra phía ngoài chém loạn xạ vào tầng khí phòng ngự cái lồng phá thủng tiếp tục chém đến thiên ma tông đệ tử chết mấy ngàn, trong số đó gồm có cả Thần Ma Tướng.
Trong khi Bá Vương Thương phá không gian nhắm cổ họng Mạc Kha vọt đến khí thế hung mãnh khiến Mạc Kha dù đã cảnh giác cũng khò lòng tránh kịp, Mạc Kha vung kiếm lên che cổ họng một cách miễn cưỡng.
- Coong!
Một tiếng thanh thúy đinh tai, Bá Vương Thương đánh trúng bản Vấn Tội thần kiếm, đẩy ngược Mạc Kha mấy trăm trượng. Bá Vương Thương một kích không thành công liền trở về tay Hàn Tinh còn Mạc Kha cảm giác hồ khẩu tê rần thiếu chút nữa kiếm bị đánh bay. Hắn vận công một hồi mới thấy đỡ, đem kiếm lên kiểm tra thấy không hư hao gì mới yên tâm.
Hàn Tinh cầm Bá Vương Thương trong tay, thầm nhủ “Đáng tiếc! Thật đáng tiếc, nếu Bá Vương Thương vừa không bị tiêu hao năng lượng trong lúc làm màn hộ thuẩn đón đỡ chiêu kiếm ý Nã Quang Tróc Nguyệt, thì chiêu phản công vừa rồi đối phương không chỉ bị đẩy lui đơn giản như vậy. Lại thêm thanh Vấn Tội bảo kiếm của đối phương phẩm chất thông thiên nên không việc gì.” Bá Vương Thương cũng không hư hại gì, chỉ bị tiêu hao năng lượng, năng lược mới thu được trước đây không còn một tia, còn hao tổn bản thân năng lượng một ít.
Mọi người không ngừng phân tích tình thế, Hư Vô Lão tổ Phan Văn Tú thở dài truyền âm nói cho Tô Phi:
- “Hàn Tinh này bị đối phương chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa, nơi đây hắc ám ma khí dầy đặc, trong khi ngũ hành khí, tiên khí thần khí chẳng có bao nhiêu, tu vi cảnh giới lại còn kém đối phương một cấp bậc, thật khó mà thắng được.”
- “Tuy vậy khí thế, chiến ý của Hàn Tinh cường mãnh, dường như còn cất giấu bản lãnh không chịu thi triển ra hết.”
- Phải rồi! Nếu hắn đem Hư Vô Chỉ của tôi ra thi triển thì ít nhất không thua tên kia, nhưng dường như hắn chỉ biết một chiêu giữ nhà.
Hàn Tinh quả thật muốn thi triển lĩnh vực thần thông, nhất là Quang Minh lĩnh vực. Ở đây cao thủ như mây, lộ ra lĩnh vực sẽ khiến kẻ thù nhận ra sau đó nghiên cứu tìm cách phá giải mình lấy gì đánh lén. Chàng quyết định thật nhanh sẵn lúc mình đang chiếm thượng phong nên quyết định thi triển Lôi Điện lĩnh vực.
Mạc Kha vừa mừng vì Vấn Tội bảo kiếm không hư hại, Hàn Tinh từ đôi mắt đã chiếu ra hai luồng ánh tinh quang, hắn cảnh giác lùi lại nhưng cảnh vật biến đổi, sắc mặt liền khó coi miệng hô: lĩnh vực, không ngờ đối phương tu vi cảnh giới thần tướng lại tinh thông lĩnh vực. Thằng này thật ghê gớm, cảnh giới của mình thăng cấp thần ma vương mới lĩnh ngộ một chút lĩnh vực, trước đó vô phương, không ngờ đối phương làm được. Phen này muốn thắng cũng rất thảm.
Mạc Kha vội xuất ra một cây dù bảo bối che mưa, thật ra hắn dùng trong mỗi khi phải nghênh đón thiên lôi, độ kiếp thăng cấp không phải để che mưa mà là ngăn đón lôi điện. Kiện bảo khí này trước nay chỉ dùng để che chắn Thiên Lôi, chứ chưa bao giờ dùng để đối địch, không ngờ hôm nay lại có diệu dụng.
Hàn Tinh thấy đối phương trước sợ hãi sau đó tự tin xuất ra cây dù chàng ngạc nhiên, nhưng vẫn đánh xuống mấy đạo lôi điện, thấy đối phương lấy dù đón lấy không sao cả. Mạc Kha hất cắm đắc ý thách thức, ý bảo lôi điện thì đã làm gì được ta...
Hàn Tinh hừ một tiếng... Để ta xem, cây dù bảo bối của hắn chịu được bao lâu. Chàng suy tính một hồi bỗng nhớ đến Cổ Loa thạch liền vui vẻ, xem mày vừa bị lôi điện kích phá vừa bị đá nện xem cây dù bảo bối chịu được bao lâu.
Một trận mưa đá bất chợt rơi xuống, Mạc Kha cả kinh, bất đắc dĩ lấy dù che thân. Hắn nhận ra quả là mấy tảng đá mình đã từng chịu đòn thảm bại, nay số lượng tăng lên gấp bội từ trên nện xuống, thỉnh thoảng lại có viên bắn chéo, tạt ngang thật khổ.
Cây dù bảo bối vốn phẩm chất không cao thần khí trung phẩm so ra còn kém mấy viên đá của Hàn Tinh nên chẳng mấy chốc bị đá nện tan tành, ngay sau đó lôi điện lại đến..
Mạc Kha bị lôi điện công kích lên thân đau đớn tê dại da đầu, cháy khét nhiều chỗ chật vật không chịu nổi, hắn liền gầm thét miệng không ngớt đọc câu thần chú bí ẩn, không ai hiểu..
Mọi người tuy chỉ ở ngoải quan khán, cũng cảm nhận một nỗi bất an, khí huyết loạn chuyển trống ngực nện thình thịch , đồng thời như bị ngàn vạn ánh mắt tinh quang nhìn chằm chặp vào mình, bất kể xoay xở thế nào cũng không thoát, cảm giác hoàn toàn bị khống chế sợ hãi vô cùng. Hàn Tinh đương nhiên cảm giác còn mạnh liệt hơn ai hết, vòng xoáy Cổ Loa năng lượng Bá Vương Thương thu hết vào trong rơi vào trong tay Hàn Tinh.
Hàn Tinh thấy kiếm chiêu của đối phương đã đến, biết không sao kịp đón tiếp nên vội thối lui, hít một hơi thật sâu toàn thân trở nên nhẹ nhàng, niệm ý truyền đến Bá Vương Thương xoay như chong chóng tạo thành một bức màn quang thuẫn dày đặc.
Mọi người trong mắt chỉ còn thấy phía trước hai đạo ảnh một đen một trắng đen đuổi nhau trên bầu trời, nhanh như sao xẹt, một chuỗi âm thanh sắc bén tinh tinh chói tai dính nối vào nhau nghe rợn cả người.
Hàn Tinh bị kiếm ý đánh chật vật chịu không nổi, mồ hôi lạnh sau lưng ướt đẫm, không còn biết đã bị đánh thối lui bao nhiêu vòng miễn cưỡng còn có thể khống chế đường lui. Hàn Tinh không ngờ kiếm ý của đối phương chẳng những sắc bén mạnh liệt còn biến hóa liên miên bất tận, lực đạo càng lúc càng tăng. Tình trạng này nếu không tìm được cách phá giải ắt phải chịu hao tổn chân nguyên đến kiệt lực.
Mạc Kha xuất kiếm vừa chiêu đầu thừa cơ chiếm thượng phong khiến đối phương bị đánh lui liên tiếp vô phương xoay sở, trong lòng an tâm không ít.
-”Thằng này còn nhiều bảo khí lợi hại, mười mấy tảng đá năm xưa còn chưa chịu mang ra sử dụng, chẳng lẽ hắn có cách phá chiêu kiếm ý này. Hừ xem mày làm sao phá được kiếm ý mười tầng, còn có thần thông lĩnh vực không gian.”
Trong khi đó Mỵ Lan lo lắng, đôi bàn tay nắm chặt, ướt đẫm mồ hôi. Hàn Tinh bị đánh chật vật mặc dù kiếm chiêu được màn thương ảnh che chở nhưng nàng cảm thấy thân chàng bị kiếm lực công kích bay ngược, không biết bao nhiêu lần nhưng cuối cùng không việc gì, bước lui vẫn không loạn, nhẹ nhàng nhanh nhẹn hóa giải lực lượng lực phảm chấn hết đợt này đến đợt khác. Nàng liếc qua Dì Trân Trân thấy nàng cũng bất an như mình, ánh mắt không chớp nhìn vào trận đấu, nhưng biểu hiện rõ ràng sự lo lắng. “Chẳng lẽ lần này chàng không tiếp được một chiêu kiếm ý “Nã Quang Tróc Nguyệt”? Làm sao bây giờ.. Làm sao bây giờ? Mỵ Lan tâm trạng cuống lên, không biết làm cách nào cứu giúp, e rằng Hàn Tinh nguy đến nơi bỗng nghe dì Trân Trân truyền âm: “Yên tâm đi! Hắn chuẩn bị phản công.
Lúc này ngoài tiếng tinh tinh đinh tai, đấu trường tuyệt đối yên tĩnh bên phía đông không hiểu bọn Thiên Đạo Hội trưởng lão Hồng Tham Du và Hoa Nhược Vân , ngay cả hội chủ Trần Chí Thanh cũng đã lẻn vào xem nhiệt náo. Huỳnh Nghị và Đặng Nhất Kình sau khi về đến Bạch Thiên Thành không yên tâm Hàn Tinh một mình trong tay địch lại xuất phát đến Thiên Ma Tông, lẻn vào xem ngay lúc Hàn Tinh chiến đấu với Bất Bại thần vương Mạc Kha.
Thiên Đạo Hội biết chuyện Hàn Tinh, vì cứu muốn vãn Lê đại gia tộc một mình chịu đến Thiên ma Tông đổi lấy sự an nguy của Lê gia tộc. Tin tức tung ra khiến cao thủ các tông phái, đại gia tộc liền lẻn đến xem ngay cả Trang gia tộc, và Tôn gia tộc đều có cao thủ đến xem.
Trân Trân vừa trấn an Mỵ Lan xong quả nhiên Hàn Tinh gầm lên một tiếng đột nhiên ngừng bước, tay phải ngón cái khẽ bật ra một chỉ trầm trọng không lường, Bá Vương Thương lập tức đình chỉ xoay, màn phòng ngự thu về, kiếm khí lập tức xông đến.
Ai nấy giật mình tỉnh giấc mắt sáng lên không dám chớp sợ lỡ dịp xem một màn đặc sắc.
Kiếm khí ập vào liền bị một bức tường vô hình ngăn trở không tiến lên thêm được một ly, ai tinh mắt sẽ thấy chập trùng dầy đặc những đợt khí sóng từ ngón tay cái của Hàn Tinh phát ra.
Các xa ngoài ngàn dặm hai cụ già đang ngồi uống trà hàn huyên, bỗng một cụ ngẩn người, ánh mắt ngưng trọng sáng lên.
- Chuyện gì vậy lão Phan?
- Có một thanh niên đang thi triển Hư Vô chỉ của tôi.
- Như vậy tốt rồi, hẳn là đệ tử hay đồ tôn của lão.
- Không phải đâu lão Tô, thanh niên này tôi không quen biết. Chỉ pháp của hắn có điểm khác biệt, nhưng chung quy căn bản vẫn là Hư Vô Chỉ chiêu giữ nhà mạnh nhất. Đặc biệt hơn tu vi của hắn thần tướng đỉnh phong lại dám tranh đấu với thần ma vương, ngay cả đại đệ tử của tôi cũng chưa chắc thắng nổi hắn, mặc dù là thần vương cấp bậc ba.
- Lão Phan, hay là đồ tôn của ông từ Tiên giới mới phi thăng, lão chẳng kể đã từng thu một nữ tử tại Yêu Cầm giới gì đó.
- Không thể nào, Hồng Linh mấy năm trước tu vi còn yếu kém, hoàng tiên còn chưa được sao lại có thể nhận đệ tử cao cường cấp này. Tôi muốn đến xem cho rõ.
Hai cụ già lập tức biến mất tại chỗ, có mặt ngay trong số khán giả Thiên Ma tông.
Ngón tay cái Hàn Tinh lại tăng cường lực lượng phát ra sóng kình mãnh liệt đẩy lui kiếm khí ra ngoài ba chục trượng. Bá Vương Thương trong tay trái Hàn Tinh bỗng rung lên, tiếng reo mừng chỉ có Hàn Tinh cảm ứng, chiến ý tăng vọt. Hàn Tinh niệm động, Bá Vương Thương lập tức vọt ra vận tốc ánh sáng thành một đạo ánh sáng, xé tan không gian, không gì cản trở được, kiếm khí của Mạc Kha lập tực bị đánh tan, bay ra phía ngoài chém loạn xạ vào tầng khí phòng ngự cái lồng phá thủng tiếp tục chém đến thiên ma tông đệ tử chết mấy ngàn, trong số đó gồm có cả Thần Ma Tướng.
Trong khi Bá Vương Thương phá không gian nhắm cổ họng Mạc Kha vọt đến khí thế hung mãnh khiến Mạc Kha dù đã cảnh giác cũng khò lòng tránh kịp, Mạc Kha vung kiếm lên che cổ họng một cách miễn cưỡng.
- Coong!
Một tiếng thanh thúy đinh tai, Bá Vương Thương đánh trúng bản Vấn Tội thần kiếm, đẩy ngược Mạc Kha mấy trăm trượng. Bá Vương Thương một kích không thành công liền trở về tay Hàn Tinh còn Mạc Kha cảm giác hồ khẩu tê rần thiếu chút nữa kiếm bị đánh bay. Hắn vận công một hồi mới thấy đỡ, đem kiếm lên kiểm tra thấy không hư hao gì mới yên tâm.
Hàn Tinh cầm Bá Vương Thương trong tay, thầm nhủ “Đáng tiếc! Thật đáng tiếc, nếu Bá Vương Thương vừa không bị tiêu hao năng lượng trong lúc làm màn hộ thuẩn đón đỡ chiêu kiếm ý Nã Quang Tróc Nguyệt, thì chiêu phản công vừa rồi đối phương không chỉ bị đẩy lui đơn giản như vậy. Lại thêm thanh Vấn Tội bảo kiếm của đối phương phẩm chất thông thiên nên không việc gì.” Bá Vương Thương cũng không hư hại gì, chỉ bị tiêu hao năng lượng, năng lược mới thu được trước đây không còn một tia, còn hao tổn bản thân năng lượng một ít.
Mọi người không ngừng phân tích tình thế, Hư Vô Lão tổ Phan Văn Tú thở dài truyền âm nói cho Tô Phi:
- “Hàn Tinh này bị đối phương chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa, nơi đây hắc ám ma khí dầy đặc, trong khi ngũ hành khí, tiên khí thần khí chẳng có bao nhiêu, tu vi cảnh giới lại còn kém đối phương một cấp bậc, thật khó mà thắng được.”
- “Tuy vậy khí thế, chiến ý của Hàn Tinh cường mãnh, dường như còn cất giấu bản lãnh không chịu thi triển ra hết.”
- Phải rồi! Nếu hắn đem Hư Vô Chỉ của tôi ra thi triển thì ít nhất không thua tên kia, nhưng dường như hắn chỉ biết một chiêu giữ nhà.
Hàn Tinh quả thật muốn thi triển lĩnh vực thần thông, nhất là Quang Minh lĩnh vực. Ở đây cao thủ như mây, lộ ra lĩnh vực sẽ khiến kẻ thù nhận ra sau đó nghiên cứu tìm cách phá giải mình lấy gì đánh lén. Chàng quyết định thật nhanh sẵn lúc mình đang chiếm thượng phong nên quyết định thi triển Lôi Điện lĩnh vực.
Mạc Kha vừa mừng vì Vấn Tội bảo kiếm không hư hại, Hàn Tinh từ đôi mắt đã chiếu ra hai luồng ánh tinh quang, hắn cảnh giác lùi lại nhưng cảnh vật biến đổi, sắc mặt liền khó coi miệng hô: lĩnh vực, không ngờ đối phương tu vi cảnh giới thần tướng lại tinh thông lĩnh vực. Thằng này thật ghê gớm, cảnh giới của mình thăng cấp thần ma vương mới lĩnh ngộ một chút lĩnh vực, trước đó vô phương, không ngờ đối phương làm được. Phen này muốn thắng cũng rất thảm.
Mạc Kha vội xuất ra một cây dù bảo bối che mưa, thật ra hắn dùng trong mỗi khi phải nghênh đón thiên lôi, độ kiếp thăng cấp không phải để che mưa mà là ngăn đón lôi điện. Kiện bảo khí này trước nay chỉ dùng để che chắn Thiên Lôi, chứ chưa bao giờ dùng để đối địch, không ngờ hôm nay lại có diệu dụng.
Hàn Tinh thấy đối phương trước sợ hãi sau đó tự tin xuất ra cây dù chàng ngạc nhiên, nhưng vẫn đánh xuống mấy đạo lôi điện, thấy đối phương lấy dù đón lấy không sao cả. Mạc Kha hất cắm đắc ý thách thức, ý bảo lôi điện thì đã làm gì được ta...
Hàn Tinh hừ một tiếng... Để ta xem, cây dù bảo bối của hắn chịu được bao lâu. Chàng suy tính một hồi bỗng nhớ đến Cổ Loa thạch liền vui vẻ, xem mày vừa bị lôi điện kích phá vừa bị đá nện xem cây dù bảo bối chịu được bao lâu.
Một trận mưa đá bất chợt rơi xuống, Mạc Kha cả kinh, bất đắc dĩ lấy dù che thân. Hắn nhận ra quả là mấy tảng đá mình đã từng chịu đòn thảm bại, nay số lượng tăng lên gấp bội từ trên nện xuống, thỉnh thoảng lại có viên bắn chéo, tạt ngang thật khổ.
Cây dù bảo bối vốn phẩm chất không cao thần khí trung phẩm so ra còn kém mấy viên đá của Hàn Tinh nên chẳng mấy chốc bị đá nện tan tành, ngay sau đó lôi điện lại đến..
Mạc Kha bị lôi điện công kích lên thân đau đớn tê dại da đầu, cháy khét nhiều chỗ chật vật không chịu nổi, hắn liền gầm thét miệng không ngớt đọc câu thần chú bí ẩn, không ai hiểu..
/501
|