Chương 16: Thiếu phu nhân Doãn gia là cao quý (1/2)
Vào lúc này, các người hầu phía sau dồn dập mở hộp ra, show các đồ vật trong hộp cho bà ngoại Cố xem.
Lúc bà ngoại Cố nhìn thấy những thứ đặt trong hộp kia đều là một số nhân sâm, sừng hươu, hải sâm, các thứ vật phẩm quý báu bổ dưỡng, thậm chí còn có một bộ trà cụ chế tạo bằng vàng ròng, con ngươi đều trợn trừng.
Mẹ chồng Cố Chân Chân cũng đều nhìn mà trợn tròn mắt!
Những thứ đồ này đều là đồ trị giá hết mấy vạn nha!
So với nhà bọn họ keo kiệt 3 vạn đồng, chỉ cần những đồ bổ này cũng đã trị giá mấy trăm ngàn!
Mới vừa rồi người nhà chồng Cố Chân Chân còn khoe khoang Santana 2000 và 3 vạn đồng lễ hỏi của bọn họ thoắt cái sắc mặt triệt để đổi xanh.
Cái xe và lễ hỏi kia của bọn họ gộp lại, ngay cả một tiêu chí của người ta cũng không mua được có được hay không!
Bà ngoại Cố mở lớn miệng rất lâu sau đó, cuối cùng cũng coi như phục hồi lại tinh thần, nhanh chóng mời bà Doãn phu nhân và Doãn Tư Thần vào nhà.
Cố Hề Hề nghi hoặc liếc mắt nhìn Doãn Tư Thần, lúc Doãn Tư Thần đi ngang qua bên cạnh Cố Hề Hề, đưa tay nhẹ nhàng nắm chặt ngón tay Cố Hề Hề, mười ngón nắm chặt kéo cô cùng nhau đi vào trong.
Cố Hề Hề sững sờ, ngón tay vừa thu lại, có chút chống cự Doãn Tư Thần tới gần.
"Coi như là đóng phim, cũng phải diễn giống một chút." Doãn Tư Thần nhỏ giọng nói: "Nể tình tôi cho cô mặt mũi nhiều như thế, đừng để những người khác nhìn ra sơ hở."
"Ác. . ." Lúc này Cố Hề Hề mới phục hồi tinh thần lại, tùy ý Doãn Tư Thần nắm tay mình vào trong phòng.
Nhìn thấy Cố Hề Hề nghe lời phối hợp như thế, đáy mắt Doãn Tư Thần lóe qua một tia sung sướng.
Hai người lần đầu tiên dùng tư thái thân mật như vậy xuất hiện ở trước mặt những người khác, Cố Hề Hề nhất thời cảm thấy có chút không tự nhiên.
Nhưng không chờ cô rút ngón tay của chính mình ra, liền lần thứ hai bị Doãn Tư Thần nắm chặt.
Ngón tay Doãn Tư Thần rất mềm mại mạnh mẽ, là rất nhiều người phụ nữ thích, nhưng vào giờ phút này Cố Hề Hề là thật sự không thích nổi.
Cục diện trước mắt đã vượt qua sự khống chế của cô, cô không thể nào đoán trước được cái bà nội tham lam kia của mình sẽ đưa ra loại yêu cầu gì.
Lúc này Cố Hề Hề rất mâu thuẫn.
Vừa muốn cho bà nội làm khó dễ Doãn gia, làm cái kết hôn này không được, vừa hy vọng bà nội không cần làm khó dễ quá mức, để cho mình không nhấc nổi đầu lên.
Kỳ thực trong lòng cô rất rõ ràng, cái hôn nhân này sớm muộn là phải làm, mình căn bản không có chỗ nào để trốn.
Nhưng trong tiềm thức, chính là không muốn cam tâm luồn cúi đối với vận mệnh như vậy.
Có thể là cảm nhận được Cố Hề Hề mâu thuẫn, con ngươi Doãn Tư Thần nhẹ nhàng đảo qua khuôn mặt Cố Hề Hề, đáy mắt lóe qua một tia đen tối không rõ.
Doãn Tư Thần suy nghĩ một chút, thả mềm khí thế của chính mình.
Quả nhiên, Cố Hề Hề rõ ràng thả lỏng hơn rất nhiều.
Cô đang sợ mình? Là sợ quyền lợi địa vị của mình hay là sợ cái gì?
Doãn Tư Thần vốn là muốn nói với cô không cần sốt sắng, nhưng không biết tại sao, lời chưa kịp ra khỏi miệng lại đã biến thành: "Cô đều là sốt sắng như vậy, đối với đứa trẻ là không có chỗ tốt."
Đáy lòng Cố Hề Hề buông lỏng, cô liền biết, Doãn gia hành động lớn như vậy chống đỡ mặt mũi cho mình, đơn giản chính là lo lắng cho tâm tình mình không tốt, ảnh hưởng bảo bảo trong bụng.
Làm sao có thể chứ?
Dù cho Doãn gia không cho mình mặt mũi lớn như vậy, mình cũng sẽ làm cho mình thật vui vẻ, chỉ có như vậy đứa trẻ mới sẽ khỏe mạnh lớn lên.
"Anh yên tâm, tôi sẽ không ảnh hưởng đến đứa trẻ. Điểm ấy tâm trạng đối với tôi mà nói, đã không tính là gì." Cố Hề Hề lạnh nhạt trả lời.
/1751
|