Chương 4: Chịu cái nhà này đủ lắm rồi (2/2)
Mỗi sáng sớm phụ trách sữa bò, cà phê, nước trái cây cho hết thảy đồng nghiệp trong phòng làm việc của bộ hậu cần, còn phải phụ trách đưa báo đến trên bàn của mỗi người.
Còn có người ném công việc không thuộc về Cố Hề Hề cho cô, Cố Hề Hề cũng sẽ nhận lấy trăm phần trăm, sau đó tăng ca làm hết.
Cô chính là một cô gái bình thường đã có hơi thấp kém như thế.
Không có tên đại học tốt làm bối cảnh, không có kinh nghiệm du học nước ngoài, có thể làm việc ở cái tập đoàn tài chính siêu cấp Châu Á Châu Âu này, cô đã cảm thấy rất đủ rồi.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Tháng ngày bận bận bịu bịu, làm cho cô hoảng hốt cảm thấy cái hôm buổi tối một tháng trước đó, người đàn ông kia, còn có những chuyện khiến người ta đau khổ kia, đều chỉ là một cơn ác mộng.
Cố Hề Hề theo thường lệ sáng sớm đưa cà phê, nước trái cây mà các đồng nghiệp trong văn phòng muốn đều lần lượt đặt từng cái đến trước bàn làm việc của bọn họ, sau đó để văn kiện đã tăng ca làm tối hôm qua đều để ở trên bàn của bọn họ.
Vào đúng lúc này, các đồng nghiệp mới dồn dập bước vào văn phòng.
"Chào buổi sáng!" Cố Hề Hề cung kính chào hỏi với bọn họ, nhưng không có ai phản ứng cô chút nào.
Cố Hề Hề ngượng ngùng thu tay về, chuẩn bị trở về vị trí của mình tiếp tục làm việc.
Vào đúng lúc này, bộ trưởng bộ hậu cần đột nhiên vội vội vàng vàng vọt vào, vừa vào cửa liền bắt chuyện "Tổng giám đốc đột nhiên tổ chức hội đồng quản trị, mọi người cũng phải đi hỗ trợ, còn có cô, Cố Hề Hề cô cũng tới!"
Cố Hề Hề sững sờ, đẩy nhanh tiến độ đi theo sát tới.
Những đồng nghiệp xung quanh kia đã thành thói quen hết thảy văn kiện của mình đều nhét vào trong lồng ngực của Cố Hề Hề, sau đó cười vui vẻ cùng nhau rời đi.
Bọn họ đã quen thuộc từ lâu, chỉ cần Cố Hề Hề ở đây, bọn họ thật giống như đột nhiên không có tay vậy, mặc kệ chuyện gì cũng sẽ giao cho Cố Hề Hề đi làm, sau đó bọn họ chỉ cần nghiệm thu thành quả là xong rồi.
Cũng may Cố Hề Hề cũng không ngại, vất vả ôm một đống lớn văn kiện liền đi theo sau.
Cô đỡ trái hở phải ôm một đống lớn cặp văn kiện hầu như muốn cao hơn đỉnh đầu cùng những người khác chen ở trong thang máy, không ngừng mà xin lỗi đối với người bên cạnh.
Cửa thang máy vừa mở, Cố Hề Hề liền lảo đảo đi theo phía sau những người khác chạy chậm về hướng phòng họp to lớn.
Vừa lúc đó, không biết ai hô một tiếng "Tổng giám đốc đến rồi!"
Sau đó một đám người vốn còn có hỗn tạp tiếng chói tai trong nháy mắt yên tĩnh lại, tự động nhường ra một con đường đứng thành hai hàng.
Cố Hề Hề cũng cảm nhận được một luồng khí chất mạnh mẽ che ngợp bầu trời thẩm thấu lại đây, không nhịn được xoay người một cái, muốn nhìn một chút cái người mang đến khí chất mạnh mẽ này rốt cuộc là tình hình gì.
Kết quả bỗng nhiên mắt tối sầm lại, đại não là một mảnh mê muội, văn kiện trong tay lập tức văng tung tóe, cả người ngã về phía trước.
Tất cả mọi người đều khó có thể tin nhìn tình cảnh trước mắt này, trong đầu của bọn họ chỉ còn lại một thanh âm lần này Cố Hề Hề chết chắc rồi!
Vậy mà ở trường hợp công khai đụng vào tổng giám đốc, sẽ chờ bị khai trừ đi!
Doãn Tư Thần đang nhanh chân đi về hướng phòng họp, đột nhiên liền nhìn thấy một cô gái lảo đảo từ trong đám người ôm một đống lớn cặp văn kiện vọt ra, cặp văn kiện vung thành một chỗ, liền quăng về hướng trên người anh.
Anh theo bản năng muốn tách ra, nhưng khi anh nhìn thấy dáng vẻ của cô gái, thì liền theo bản năng tiến lên một bước ôm cô gái vào trong ngực.
Xung quanh là một trận tiếng hít vào, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người!
Trời ạ, tổng giám đốc vậy mà ôm lấy cô ta?
/1751
|