Ngôi nhà gỗ trên biển.- Cậu đã ăn gì chưa?
Sam Sam cầm túi giấy đựng thức ăn đặt trên bàn nhìn Đại Lực đang ngồi trên ghế gỗ ở trước nhà kia. Đại Lực không nói gì cả. Sam Sam tiến tới, cô ôm lấy Đại Lực vào lòng mình.
- Đừng có buồn, cũng đừng có khóc. Bây giờ Dương Dương cần cậu, tập đoàn cũng cần cậu. Nếu như cậu gục ngã mọi người sẽ ra sao?
Đại Lực vẫn không nói gì, mắt vẫn hướng về phía biển mênh mông kia, cậu đưa tay lên chạm vào cánh tay đang ôm lấy mình kia. Giọt nước mắt của Sam Sam đã rơi trên cánh tay cậu.
- Hư hư, cô chết chắc rồi Lâm Sam Sam.
Một nụ cười nham hiểm vang lên. Khâu Nhược Linh ngồi trong xe bấm máy liên tục chụp được cảnh này. Ban sáng cô ta còn chụp được cảnh Sam Sam đưa Dương Dương đi học như mẹ đưa con tới trường. Thật là những khung cảnh 'tuyệt đẹp'. Tuy nhiên hình như cô ta chưa biết, Lâm Sam Sam là con người có thể đáng sợ và tàn nhẫn đến mức nào. Với Lâm Sam Sam nếu đã không thể giữ chỉ có thể buông và vứt bỏ. Dương Chí Phong cô không giữ được cô sẽ bỏ hắn đem cho Khâu Nhược Linh nhưng con của cô. Hai đứa nhỏ đó sẽ phải thuộc về cô mãi mãi không ai có thể tách chúng khỏi cô kể cả là ba của chúng.
Dương Chí Phong ngồi trong phòng chủ tịch, hắn đang suy nghĩ về chuyện gia đình mình. Sam Sam quả thật rất kiên quyết, hắn không biết một cô gái lúc nào cũng cười nói vui vẻ lại có thể đáng sợ như vậy. Bỗng có người gọi đến cho hắn. Dương Chí Phong thấy số quen quen nhưng nhất thời không biết là ai.
- "Phong....em về rồi đây."
Một giọng nói ngọt ngào êm dịu đã từ lâu hắn không còn được nghe. Khâu Nhược Linh đầu dây bên kia đang mỉm cười.
- "Gặp em ở Lovely Land được không? Em có chuyện muốn nói với anh. Em sẽ chờ anh đến. Em mong anh hãy đến Phong à."
Nói rồi cô ta cúp máy. Dương Chí Phong vẫn còn kinh ngạc vì chuyện này. Khâu Nhược Linh, sau gần 6 năm cô ta biệt tăm giờ còn nói sẽ gặp lại sao? Nhớ ngầy ấy cô ta cự tuyệt hắn tới cùng. Hắn cũng cho điều tra và biết được những gì cô ta nói với Sam Sam. Đúng là Sam Sam cũng có ý định nói nhưng là cô ta không muốn nghe. Vậy giờ tìm hắn làm gì?
Về phía Khâu Nhược Linh, sau khi cô ta cúp máy cũng là lúc nụ cười xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp ấy. Cô ta đoán chắc thế nào Dương Chí Phong cũng đến.
- Cuối cùng thì chúng ta cũng là của nhau thôi Phong.
Anh Quốc, tập đoàn SS.
- Chị mà cũng có nhã hứng đến thăm tôi sao?
- Thành quả của em đây Lucian.
Liz dơ đến trước mặt Lâm Sinh Sinh một tờ báo quốc tế, với một góc nhỏ là chuỗi nhà hàng Black Pearl cùng một lúc đã bị đánh sập. Hàng loạt những vụ ngộ độc xảy ra dẫn đến tình trạng phải phải bồi thường và đóng cửa. Nhà họ Lâm đã bị tận diệt đến gốc rễ và người gây ra không ai khác chính là một trong hai đứa trẻ song sinh của lời tiên tri từ các thế hệ trước. Đây đúng là một thảm cảnh.
- Sam Sam liệu đã nghe máy ghi âm đó chưa?
- Con bé đã biết rồi còn cần gì phải nghe?
Liz uống trà thích thú nói, cô là mới bay về đây từ chỗ đó, căn nhà đầy kí ức.
- Sam Sam chuẩn bị gặp khó khăn rồi, chị gái của em sẽ ra sao đây?
Lâm Sinh Sinh mỉm cười quỷ dị. Liz ngồi ghế uống trà nhìn cô, đây không còn là Lâm Sinh Sinh mà cô từng biết. Lâm Sinh Sinh trước kia rất hiền lành và dễ thương. Có lẽ bây giờ Lâm Sinh Sinh đó không còn mà chỉ tồn tại một Lucian Taylor.
Tại căn nhà đang bốc cháy của nhà họ Lâm, Sam Sam nhìn ba mẹ mình đang ở trong thư phòng mà vẫn chưa biết cả biệt thự bốc cháy kia.
- Vui chứ papa, mama?
Sam Sam nở nụ cười quỷ dị. Ba mẹ cô kinh ngạc khi nghe xong đoạn ghi âm đó.
- Con...con lấy nó ở đâu Sam Sam?
Mẹ cô sợ hãi lên tiếng. Sam Sam mỉm cười.
- Ở đâu không quan trọng mà quan trọng là tại sao hai người là ba mẹ lại có thể bỏ mặc con cái của mình. Kết cục ngày hôm nay là do chính hai người gây ra. Lâm Sinh Sinh vẫn còn sống, con bé là người đã sát hại cả gia tộc vào 5 năm trước. Hai người chỉ đơn giản nghĩ đó là vụ đánh bom tự sát?
- Không thể nào, là bọn ta đã tận mắt thấy xác con bé và trôn cất.
Mẹ cô sợ hãi nói, Sam Sam mỉm cười đáp cho họ một tấm ảnh về cái xác bị biến dạng gương mặt và cơ thể đó.
- Là một cái xác thế chỗ thôi. Sinh nhi đã được trùm của chúng nhận nuôi. Ngay từ đầu con bé đã cầu xin sự giúp đỡ từ ông ta. Là hai người tự chuốc lấy họa. Gia tộc của chúng ta chỉ còn duy nhất 4 người tồn tại là tôi, Sinh nhi, Liz và nhóc Thiên. Chúng tôi đều có chung đặc điểm là không tham gia tang lễ nhưng thực chất nó sâu xa hơn nhiều. Chính là vì chúng tôi hoàn toàn không có mặt trong cuộc họp này. Những kẻ đồng ý với phương án không cứu Sinh nhi đều bị con bé giết hết. Ngay đến anh hai và lão gia gia tài giỏi cỡ nào cũng bị con bé hạ gục.
- Con không thể bỏ mặc ba mẹ mình. Hãy gọi con rể giúp chúng ta.
Ba cô ánh mắt cầu xin. Sam Sam nhếch miệng cười, cô lúc này là mặc bộ đồ màu đen, đội thêm chiếc mũ mạng đen, găng tay đen cầm chiếc bật lửa vất xuống nền nhà khiến nó bốc cháy ngăn cách cả ba người.
- Xin hãy an nghỉ. Những chuyện còn lại tôi sẽ lo liệu dùm hai người.
- Mày là ác quỷ. Cả hai chị em mày đều là ác quỷ.........CHÚNG MÀY SẼ KHÔNG CÓ CÁI KẾT TỐT ĐẸP ĐÂU.
Ba cô hét lên đầy phẫn nộ. Sam Sam xoay người rời khỏi căn phòng, sau lưng cô lửa cứ ngùn ngụt từ trước. Sam Sam một mình bước ra khỏi biệt thự, cô đứng phía bên kia đường nhìn sang căn nhà lớn bốc cháy.
- Tôi đã biết cái kết của mình. Mỗi con người đều ẩn chứa con ác quỷ sâu trong tiềm thức. Chỉ là nó có trỗi dậy hay không thôi. Tất cả các người mới là ác quỷ. Chính các người dồn chị em tôi đến bước đường này. Đừng trách vì sao chúng tôi ác.
Sam Sam nói rồi rời đi, cô cầm cái ô màu đen bật lên vừa lúc cơn mưa rào trút cuống. Một thân hắc y trên đường phố giữa cơn mưa rào mùa đông này làm người ta ngạc nhiên. Những chiếc xe cứu hỏa và cứu thương đang ngược hướng với cô thẳng tới biệt thự. Dù họ có làm gì cũng kết thúc rồi.
- Sinh nhi....đừng vượt quá giới hạn nếu không ngay cả em chị cũng không tha thứ đâu.
Sam Sam lẩm bẩm một mình rồi lên một chiếc xe đỗ ở trong con hẻm. Sau đó cô đã phóng đi đến nhà trẻ để đón Dương Dương trước giờ. Hiện cô cần đưa Dương Dương đến với ba nó vì tối nay gia đình có sẽ có chuyện.
Lovely Land.
- Cô cần gì ở tôi?
- Phong, em rất nhớ anh.
Khâu Nhược Linh ôm chầm lấy Dương Chí Phong làm hắn ngạc nhiên. Cô kéo hắn ngồi xuống rồi đặt trước mặt hắn những tấm ảnh.
- Em không biết vợ anh lại như vậy? Năm đó nếu anh điều tra được cái gì, anh nghe được cái gì thì đó cũng là giả dối hết. Cậu ấy đã nói, cậu ấy đã nói rằng em không hợp với anh, rằng mọi thứ chỉ là...........
Khâu Nhược Linh khóc nức nở nhưng cô ta có biết rằng Dương Chí Phong chỉ chăm chăm nhìn vào những tấm ảnh đó. Cái gì thế kia? Vợ hắn đang ôm một người con trai khác không phải hắn, cô đang chăm sóc con trai của tên đó bỏ mặc con mình. Cô đưa nó đi mua đồ, đưa nó đến với ba mình. Cả ba người trông thật hạnh phúc. Đây là thứ cô theo đuổi sao? Tóm lại là từ trước giờ với cô hắn là gì? Hắn có vị trí trong lòng cô hay không? Đêm đó hắn đã không về nhà, Sam Sam đã ru hai đứa con đáng yêu của mình ngủ.
- Mẹ yêu cả hai đứa.
- Bọn con cũng yêu mama. Mama ngủ ngon.
Hai đứa nói rồi ngủ luôn. Sam Sam hôn chúc ngủ ngon rồi rời khỏi phòng. Cô không xem thường Khâu Nhược Linh được, cô ta đã gửi đến cho cô một món quà từ 5 phút trước đó là những tấm hình ân ái của hai người kèm theo là một tờ giấy ly hôn có chữ ký của hắn. Tốt thôi, nếu họ đã muốn chơi cô không ngại ngùng gì mà tham gia cùng họ. Lâm Sam Sam một khi chơi chưa từng biết thua là gì. Cô sẽ là người chiến thắng cuối cùng chứ không phải nhất thời. Cuộc hôn nhân này nên chấm rứt tại đây.
- Mama.....
Băng Băng chùm kín chăn khóc gọi thầm. Cô bé đã thấy được bưu phẩm gửi đến nhà. Vậy là mối quan hệ của ba mẹ rạn nứt hẳn rồi sao? Hai anh em phải làm sao đây? Liệu có bị chia cắt hay là không? Hạnh phúc mong manh, hạnh phúc giả tạo đó đã bắt đầu vỡ tan tành rồi sao?
- Ba, ba đang làm cái gì vậy?
Vũ Vũ cũng chùm chăn suy nghĩ, sao lại có nhiều chuyện xảy ra thế này? Từ trước đến nay ba của nhóc chưa từng qua đêm ở ngoài. Bây giờ ba lại làm vậy, còn thái độ của mẹ nữa. Mẹ đối với hai anh em rất kì quái, có chút gì đó lạnh nhạt mà cũng đầy yêu thương. Gia đình nhà họ Dương này sẽ đi về đâu đây? Chương sau sẽ là sự đổ vỡ hoàn toàn của gia đình, sẽ là màn chia ly trong lặng thầm không báo trước.
__________________
Đôi lời: rất cảm ơn mn đã theo dõi và ủng hộ truyện của kid, mn có gì cứ thẳng thắn nói ra, Kid sẽ tiếp thu và sửa chữa kịp thời ạ.
>> Kill ơi, gọi min về bên xử fic đi nhá, kid bận rồi ko giúp được đâu.
Sam Sam cầm túi giấy đựng thức ăn đặt trên bàn nhìn Đại Lực đang ngồi trên ghế gỗ ở trước nhà kia. Đại Lực không nói gì cả. Sam Sam tiến tới, cô ôm lấy Đại Lực vào lòng mình.
- Đừng có buồn, cũng đừng có khóc. Bây giờ Dương Dương cần cậu, tập đoàn cũng cần cậu. Nếu như cậu gục ngã mọi người sẽ ra sao?
Đại Lực vẫn không nói gì, mắt vẫn hướng về phía biển mênh mông kia, cậu đưa tay lên chạm vào cánh tay đang ôm lấy mình kia. Giọt nước mắt của Sam Sam đã rơi trên cánh tay cậu.
- Hư hư, cô chết chắc rồi Lâm Sam Sam.
Một nụ cười nham hiểm vang lên. Khâu Nhược Linh ngồi trong xe bấm máy liên tục chụp được cảnh này. Ban sáng cô ta còn chụp được cảnh Sam Sam đưa Dương Dương đi học như mẹ đưa con tới trường. Thật là những khung cảnh 'tuyệt đẹp'. Tuy nhiên hình như cô ta chưa biết, Lâm Sam Sam là con người có thể đáng sợ và tàn nhẫn đến mức nào. Với Lâm Sam Sam nếu đã không thể giữ chỉ có thể buông và vứt bỏ. Dương Chí Phong cô không giữ được cô sẽ bỏ hắn đem cho Khâu Nhược Linh nhưng con của cô. Hai đứa nhỏ đó sẽ phải thuộc về cô mãi mãi không ai có thể tách chúng khỏi cô kể cả là ba của chúng.
Dương Chí Phong ngồi trong phòng chủ tịch, hắn đang suy nghĩ về chuyện gia đình mình. Sam Sam quả thật rất kiên quyết, hắn không biết một cô gái lúc nào cũng cười nói vui vẻ lại có thể đáng sợ như vậy. Bỗng có người gọi đến cho hắn. Dương Chí Phong thấy số quen quen nhưng nhất thời không biết là ai.
- "Phong....em về rồi đây."
Một giọng nói ngọt ngào êm dịu đã từ lâu hắn không còn được nghe. Khâu Nhược Linh đầu dây bên kia đang mỉm cười.
- "Gặp em ở Lovely Land được không? Em có chuyện muốn nói với anh. Em sẽ chờ anh đến. Em mong anh hãy đến Phong à."
Nói rồi cô ta cúp máy. Dương Chí Phong vẫn còn kinh ngạc vì chuyện này. Khâu Nhược Linh, sau gần 6 năm cô ta biệt tăm giờ còn nói sẽ gặp lại sao? Nhớ ngầy ấy cô ta cự tuyệt hắn tới cùng. Hắn cũng cho điều tra và biết được những gì cô ta nói với Sam Sam. Đúng là Sam Sam cũng có ý định nói nhưng là cô ta không muốn nghe. Vậy giờ tìm hắn làm gì?
Về phía Khâu Nhược Linh, sau khi cô ta cúp máy cũng là lúc nụ cười xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp ấy. Cô ta đoán chắc thế nào Dương Chí Phong cũng đến.
- Cuối cùng thì chúng ta cũng là của nhau thôi Phong.
Anh Quốc, tập đoàn SS.
- Chị mà cũng có nhã hứng đến thăm tôi sao?
- Thành quả của em đây Lucian.
Liz dơ đến trước mặt Lâm Sinh Sinh một tờ báo quốc tế, với một góc nhỏ là chuỗi nhà hàng Black Pearl cùng một lúc đã bị đánh sập. Hàng loạt những vụ ngộ độc xảy ra dẫn đến tình trạng phải phải bồi thường và đóng cửa. Nhà họ Lâm đã bị tận diệt đến gốc rễ và người gây ra không ai khác chính là một trong hai đứa trẻ song sinh của lời tiên tri từ các thế hệ trước. Đây đúng là một thảm cảnh.
- Sam Sam liệu đã nghe máy ghi âm đó chưa?
- Con bé đã biết rồi còn cần gì phải nghe?
Liz uống trà thích thú nói, cô là mới bay về đây từ chỗ đó, căn nhà đầy kí ức.
- Sam Sam chuẩn bị gặp khó khăn rồi, chị gái của em sẽ ra sao đây?
Lâm Sinh Sinh mỉm cười quỷ dị. Liz ngồi ghế uống trà nhìn cô, đây không còn là Lâm Sinh Sinh mà cô từng biết. Lâm Sinh Sinh trước kia rất hiền lành và dễ thương. Có lẽ bây giờ Lâm Sinh Sinh đó không còn mà chỉ tồn tại một Lucian Taylor.
Tại căn nhà đang bốc cháy của nhà họ Lâm, Sam Sam nhìn ba mẹ mình đang ở trong thư phòng mà vẫn chưa biết cả biệt thự bốc cháy kia.
- Vui chứ papa, mama?
Sam Sam nở nụ cười quỷ dị. Ba mẹ cô kinh ngạc khi nghe xong đoạn ghi âm đó.
- Con...con lấy nó ở đâu Sam Sam?
Mẹ cô sợ hãi lên tiếng. Sam Sam mỉm cười.
- Ở đâu không quan trọng mà quan trọng là tại sao hai người là ba mẹ lại có thể bỏ mặc con cái của mình. Kết cục ngày hôm nay là do chính hai người gây ra. Lâm Sinh Sinh vẫn còn sống, con bé là người đã sát hại cả gia tộc vào 5 năm trước. Hai người chỉ đơn giản nghĩ đó là vụ đánh bom tự sát?
- Không thể nào, là bọn ta đã tận mắt thấy xác con bé và trôn cất.
Mẹ cô sợ hãi nói, Sam Sam mỉm cười đáp cho họ một tấm ảnh về cái xác bị biến dạng gương mặt và cơ thể đó.
- Là một cái xác thế chỗ thôi. Sinh nhi đã được trùm của chúng nhận nuôi. Ngay từ đầu con bé đã cầu xin sự giúp đỡ từ ông ta. Là hai người tự chuốc lấy họa. Gia tộc của chúng ta chỉ còn duy nhất 4 người tồn tại là tôi, Sinh nhi, Liz và nhóc Thiên. Chúng tôi đều có chung đặc điểm là không tham gia tang lễ nhưng thực chất nó sâu xa hơn nhiều. Chính là vì chúng tôi hoàn toàn không có mặt trong cuộc họp này. Những kẻ đồng ý với phương án không cứu Sinh nhi đều bị con bé giết hết. Ngay đến anh hai và lão gia gia tài giỏi cỡ nào cũng bị con bé hạ gục.
- Con không thể bỏ mặc ba mẹ mình. Hãy gọi con rể giúp chúng ta.
Ba cô ánh mắt cầu xin. Sam Sam nhếch miệng cười, cô lúc này là mặc bộ đồ màu đen, đội thêm chiếc mũ mạng đen, găng tay đen cầm chiếc bật lửa vất xuống nền nhà khiến nó bốc cháy ngăn cách cả ba người.
- Xin hãy an nghỉ. Những chuyện còn lại tôi sẽ lo liệu dùm hai người.
- Mày là ác quỷ. Cả hai chị em mày đều là ác quỷ.........CHÚNG MÀY SẼ KHÔNG CÓ CÁI KẾT TỐT ĐẸP ĐÂU.
Ba cô hét lên đầy phẫn nộ. Sam Sam xoay người rời khỏi căn phòng, sau lưng cô lửa cứ ngùn ngụt từ trước. Sam Sam một mình bước ra khỏi biệt thự, cô đứng phía bên kia đường nhìn sang căn nhà lớn bốc cháy.
- Tôi đã biết cái kết của mình. Mỗi con người đều ẩn chứa con ác quỷ sâu trong tiềm thức. Chỉ là nó có trỗi dậy hay không thôi. Tất cả các người mới là ác quỷ. Chính các người dồn chị em tôi đến bước đường này. Đừng trách vì sao chúng tôi ác.
Sam Sam nói rồi rời đi, cô cầm cái ô màu đen bật lên vừa lúc cơn mưa rào trút cuống. Một thân hắc y trên đường phố giữa cơn mưa rào mùa đông này làm người ta ngạc nhiên. Những chiếc xe cứu hỏa và cứu thương đang ngược hướng với cô thẳng tới biệt thự. Dù họ có làm gì cũng kết thúc rồi.
- Sinh nhi....đừng vượt quá giới hạn nếu không ngay cả em chị cũng không tha thứ đâu.
Sam Sam lẩm bẩm một mình rồi lên một chiếc xe đỗ ở trong con hẻm. Sau đó cô đã phóng đi đến nhà trẻ để đón Dương Dương trước giờ. Hiện cô cần đưa Dương Dương đến với ba nó vì tối nay gia đình có sẽ có chuyện.
Lovely Land.
- Cô cần gì ở tôi?
- Phong, em rất nhớ anh.
Khâu Nhược Linh ôm chầm lấy Dương Chí Phong làm hắn ngạc nhiên. Cô kéo hắn ngồi xuống rồi đặt trước mặt hắn những tấm ảnh.
- Em không biết vợ anh lại như vậy? Năm đó nếu anh điều tra được cái gì, anh nghe được cái gì thì đó cũng là giả dối hết. Cậu ấy đã nói, cậu ấy đã nói rằng em không hợp với anh, rằng mọi thứ chỉ là...........
Khâu Nhược Linh khóc nức nở nhưng cô ta có biết rằng Dương Chí Phong chỉ chăm chăm nhìn vào những tấm ảnh đó. Cái gì thế kia? Vợ hắn đang ôm một người con trai khác không phải hắn, cô đang chăm sóc con trai của tên đó bỏ mặc con mình. Cô đưa nó đi mua đồ, đưa nó đến với ba mình. Cả ba người trông thật hạnh phúc. Đây là thứ cô theo đuổi sao? Tóm lại là từ trước giờ với cô hắn là gì? Hắn có vị trí trong lòng cô hay không? Đêm đó hắn đã không về nhà, Sam Sam đã ru hai đứa con đáng yêu của mình ngủ.
- Mẹ yêu cả hai đứa.
- Bọn con cũng yêu mama. Mama ngủ ngon.
Hai đứa nói rồi ngủ luôn. Sam Sam hôn chúc ngủ ngon rồi rời khỏi phòng. Cô không xem thường Khâu Nhược Linh được, cô ta đã gửi đến cho cô một món quà từ 5 phút trước đó là những tấm hình ân ái của hai người kèm theo là một tờ giấy ly hôn có chữ ký của hắn. Tốt thôi, nếu họ đã muốn chơi cô không ngại ngùng gì mà tham gia cùng họ. Lâm Sam Sam một khi chơi chưa từng biết thua là gì. Cô sẽ là người chiến thắng cuối cùng chứ không phải nhất thời. Cuộc hôn nhân này nên chấm rứt tại đây.
- Mama.....
Băng Băng chùm kín chăn khóc gọi thầm. Cô bé đã thấy được bưu phẩm gửi đến nhà. Vậy là mối quan hệ của ba mẹ rạn nứt hẳn rồi sao? Hai anh em phải làm sao đây? Liệu có bị chia cắt hay là không? Hạnh phúc mong manh, hạnh phúc giả tạo đó đã bắt đầu vỡ tan tành rồi sao?
- Ba, ba đang làm cái gì vậy?
Vũ Vũ cũng chùm chăn suy nghĩ, sao lại có nhiều chuyện xảy ra thế này? Từ trước đến nay ba của nhóc chưa từng qua đêm ở ngoài. Bây giờ ba lại làm vậy, còn thái độ của mẹ nữa. Mẹ đối với hai anh em rất kì quái, có chút gì đó lạnh nhạt mà cũng đầy yêu thương. Gia đình nhà họ Dương này sẽ đi về đâu đây? Chương sau sẽ là sự đổ vỡ hoàn toàn của gia đình, sẽ là màn chia ly trong lặng thầm không báo trước.
__________________
Đôi lời: rất cảm ơn mn đã theo dõi và ủng hộ truyện của kid, mn có gì cứ thẳng thắn nói ra, Kid sẽ tiếp thu và sửa chữa kịp thời ạ.
>> Kill ơi, gọi min về bên xử fic đi nhá, kid bận rồi ko giúp được đâu.
/77
|