Hợp Thể Song Tu

Chương 64: Cùng chết với ta. (1)

/456


Mái tóc của nàng không búi lên, cứ như vậy tùng tùng tán tán rũ xuống. Tóc xanh như suối, vừa vặn che kín mông nàng. Chỉ bất quá, vô luận trên mông của nàng hay là ngọc bối của nàng, đều lưu giữ lại một ít vết cào hồng hồng. Ừ, khi nàng còn tiểu điêu, hẳn bị Ninh Phàm cào móc mà ra.

Nữ yêu mắt như điện, nhưng mang một tia u oán, môi đỏ mọng còn mang từng chất dịch linh dược, màu trắng sữa chảy ra từ môi anh đào, hết sức dâm mỹ.

- Cô gái này dáng dấp có chút giống như ‘Thường Nga’.

Ninh Phàm tự lẩm bẩm, thưởng thức dáng người uyển chuyển của nữ yêu, ánh mắt không dời.

Thường Nga, theo người xưa có nói là một vị tiên tử trứ danh trên Thiên Đình. Loạn Cổ từng ra mắt cô gái này một lần, trong ký ức, kinh động lòng người.

Thực sự ánh mắt Ninh Phàm quét về phía ngọc bối và mông của nữ yêu, khiến cho sau lưng nữ yêu dâng lên một cảm giác nóng hừng hực. Vẻ mặt nàng nguyên bản lười biếng, thoáng chốc tức giận hết sức. Nàng xoay người, một tay che ngực, một tay ngăn trở giữa hai chân, căm tức nhìn Ninh Phàm.

- Tiểu tử thúi, nhìn đủ rồi sao.

Hừ! Hiện tại mình khôi phục thực lực Dung linh đỉnh phong, so với Bạch Cốt cự ma không yếu hơn nửa phân. Xú nam nhân này thật là không biết sống chết, còn dám chiếm tiện nghi mình.

- Vóc người không tệ.

Giọng nói Ninh Phàm mang nụ cười. Nụ cười này là do thực lực đề thăng mang tới sự ung dung. Nữ yêu Dung linh đỉnh phong, không cách nào mang đến cho hắn nửa phần cảm giác bị áp bách.

- Làm đỉnh lô của ta, hoặc là yêu sủng, hoặc là ở cùng ta nửa tháng, đi một vòng vào khu vực thứ ba. Ngươi lựa chọn một cái đi.

Khẩu khí Ninh Phàm ung dung ăn chắc nữ yêu, làm cho nàng vừa giận lại kinh. Cả kinh là Ninh Phàm trấn định quá mức.

Giận, dĩ nhiên là giọng Ninh Phàm cuồng vọng vô biên.

Đỉnh lô? Yêu sủng? Thế mà hắn cũng nói ra được. Hắn nghĩ hắn là ai? Chân tiên sao? Dám thu Toái hư nữ yêu làm yêu sủng!

Về phần ở cùng hắn nửa tháng, lời mập mờ này không giải thích được, khiến cho nữ yêu hơi có chút tức giận.

Mình dường như đã ở với xú nam nhân này năm ngày rồi! Hơn nữa xú nam nhân này gan lớn bằng trời, muốn bắt mình tiến vào trận vực thứ ba. Đơn giản một là không biết xấu hổ, hai là không muốn sống.

Gương mặt đẹp của nữ yêu do tức giận thay đổi lạnh như băng, không giận tự uy.

Tố thủ che ngực, có một tia khí chất không cách nào xâm phạm.

- Ngươi đừng chọc giận ta nữa. Nếu không ngươi sẽ hối hận!

Một cổ pháp lực ba văn vô hạn tiếp cận với Kim đan tản ra trên người nữ yêu.

Thế nhưng sóng gợn lúc thổi đến trước người Ninh Phàm lại quỷ dị bị phản chấn mà quay về.

Chớp mắt một cái, Ninh Phàm gần như không cho nữ yêu bất kỳ cơ hội xuất thủ nào, thức hải của hắn động một cái, lập tức trước người có ngay một đạo hắc ảnh lao ra, tản mát uy áp Kim đan trung kỳ lao đến gần trước người nữ yêu. Nữ yêu trong một thoáng đó đôi mắt đẹp cả kinh.

- Kim đan trung kỳ hóa thân. Chỉ có Toái hư lão quái mới có thể tế luyện hóa thân. Ngươi vì sao có thể có. A! Buông tay!

Bóng đen quá nhanh. Nữ yêu dù tu vi sắp đến Dung linh đỉnh phong căn bản không thể nào phòng ngự.

Lóe một cái, bóng đen xuất hiện sau lưng nữ yêu, đem thân người bao quát eo nhỏ nhắn ôm vào trong ngực, đầu ngón tay vận chuyển Thái Âm chỉ lực, điểm liên tục mấy cái vào ở trên lưng ngọc của nàng. Thần niện đồng thời thả ra, nhập vào nữ yêu thức hải , cũng không biết làm gì, thần niệm chợt nhanh chóng rút lui.

Sau một phen cử động quỷ, bóng đen tuy vẫn ôm chặc nữ yêu, nhưng cũng không tiếp tục cử động.

Trên mặt, lộ ra nụ cười độc nhất vô nhị giống với bổn tôn Ninh Phàm y như đúc.

Hóa thân cùng bổn tôn, bất quá chủ yếu và thứ yếu mà thôi. Thực tế đều là Ninh Phàm. Bất quá là một đao chém thành hai người.

- Ngươi làm gì.... Cái gì?

Nữ yêu kinh hãi, chỉ bị mấy ngón tay Ninh Phàm điểm liên tục, pháp lực trong cơ thể mình lại hoàn toàn rối loạn.

Nàng hơi giãy giụa, lại giống như thân thể lúc còn là tiểu điêu vậy, mềm nhũn vô lực, căn bản không thể nào tránh thoát vòng tay của Ninh Phàm, bị hắn ôm trong ngực.

Thấy ‘Tiểu điêu’ đang giãy giụa, còn muốn phản kháng, Ninh Phàm lắc đầu một cái, dùng bàn tay vỗ ở mông nữ yêu một cái, thịt nãy làm tay hắn bật ra, một tia tê dại và đau đớn truyền ra, càng làm cho chỉ lực tán loạn khắp trong cơ thể nữ yêu.

- Buông ra! Lão nương là Toái hư. Buông! Buông! Ư! Buông ta ra.... Ư!

Ánh mắt của nữ yêu mê ly, tựa hồ có thể chảy ra giọt nước. Nàng đường đường là Toái hư. Người ta gọi là ‘Mị Cơ’ – là nhân vật cao quý đến bực nào lại bị một tiểu bối Dung linh tùy ý gây khó dễ. Thân điêu thì cũng thôi đi, đã bị biến thành thân người, sao lại vẫn không phải là đối thủ của hắn.

- Vô... Sỉ...

Nữ yêu là cao thủ Toái hư, thấy người nào khó ưa là giết, mắng chửi người vô sỉ là lần đầu tiên.

Nàng có cảm giác giữa hai đùi, từng tia ấm áp chảy ra. Cảm giác này làm cho nàng sợ hãi, thân là nữ yêu, theo bản năng sợ hãi.

Chẳng lẽ mình rơi vào trong tay một tiểu bối mới chỉ là Dung linh như vậy, trở thành món đồ chơi của hắn hay sao?

Tiểu tử thúi này có thật là dám phá thân mình hay không, đem bản thân mình biến thành đỉnh lô để sắc bổ hay không?

Hắn dám!

Nữ yêu khẽ cắn răng, chấn tan sương mù trong mắt, thoáng khôi phục chút khí lực, nhất thời phát hiện hóa thân của Ninh Phàm ở sau lưng, khí tức mơ hồ có chút không ổn. Nàng tự nhiên biết đó là cái gì, cười lạnh một tiếng, uy hiếp nói:

- Không đúng... hóa thân của ngươi có thiếu sót. Ngươi không buông ta ra, ta sẽ ở trên hóa thân của ngươi cắn một cái, xem ra hóa thân của ngươi nhất định sẽ nổ tung tan đi hết.

Nữ yêu đưa cái lưỡi trơn nhẵn thơm tho thè ra, nhẹ nhàng liếm vào cánh tay của Ninh Phàm trong lúc hắn đưa ngang ngực.

Tư thế liếm láp đó rất giống như lúc thân thể của nàng còn tiểu điêu liếm láp vậy. Chẳng qua là lần này ở dưới mị thuật đầu độc, nữ yêu không những không cảm thấy chán ghét, ngược lại có một tia mê loạn.

Mà đầu lưỡi trơn trợt của nàng lạnh như băng, liếm qua cánh tay hóa thân rõ ràng khiến cho sống lưng của hóa thân run lên, nhanh chóng buông lỏng nữ yêu.

Trong mắt nữ yêu thoáng qua một tia khí tức kinh tâm động phách, Thái Âm chỉ mê loạn đã hoàn toàn tiêu biến. Ninh Phàm mơ hồ cảm giác nếu mình không buông nữ yêu ra, nữ yêu dự định sẽ làm ra hành động kinh người, lấy tự tổn làm cái giá, phá hủy hóa thân của mình.

Ánh mắt của Ninh Phàm chợt lóe, bổn tôn nhẹ nhàng bước ra một bước, lộ ra nụ cười nhân súc vô hại, thần niệm vừa thu lại, đem Niệm Phách hóa thân thu hồi về thức hải , từ xa xa mắt đối mắt với nữ yêu.

Quả nhiên, Toái hư nữ yêu không thể khinh thường, không ngờ nàng ta lại có biện pháp ở tu vi Dung linh, ngăn cản Kim đan hóa thân Thái Âm chỉ. May mà mình có thủ đoạn khác đã thành công, nhất định có thể khiến cho nàng ta phục tòng.

Hắn không thừa dịp làm nhục, bức bách nữ yêu. Đối phó người bất đồng phải dùng thủ đoạn bất đồng. Nữ yêu là Toái hư cao thủ, mình phải giữ cho nàng sự tôn nghiêm.

Nếu ép bức quá đáng, sợ rằng nàng thà tự vận cũng không chịu bị Ninh Phàm khống chế.

Ninh Phàm vốn cũng không cho là có thể thu phục Toái hư nữ yêu để làm đỉnh lô.


/456

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status