Mệt mỏi.........Nó(N.Vy) từ từ mở mắt...Xung quanh toàn là màu trắng, mùi thuốc men nồng nặc...Vậy chắc là bệnh viện rồi...cách trang trí này là của bệnh viện Nhân Ái...Nó cựa mk cố gắng chống tay ngồi dậy...Cạch...
- A! Cô chủ tỉnh rồi à?- Bà quản gia vui mừng
- Sao tôi lại ở đây?- Nó ngạc nhiên
- Thiếu gia nhà họ Hoàng đã đưa cô vào đây!
- Thiếu gia nhà họ Hoàng? À! Hoàng Nhật Long hả? Tôi chỉ nhớ chúng tôi đã vào xe đông lạnh và bị kẹt lại mà!
- Nghe m.n kể lại là trong lúc cô ngất đi, cậu Long nghe thấy tiếng xe cứu thương ngang qua đã liều mk phá cửa may là người tài xế chốt cửa lỏng nên dùng sức mạnh một chút là mở đc ngay. Rồi cậu ấy dùng chút sức lực còn lại kêu m.n tới giúp và đưa cô vào bệnh viện luôn- Bà quản gia ôn tồn kể lại
Nó thì chăm chú lắng nghe...Chợt nhận ra điều j đó và hỏi:
- Thế cậu ta đâu rồi?
- Cậu ấy ngất ngay sau cô và đang ở phòng bên cạnh ạ!
- Vậy hả? Tôi sang thăm đc chứ?
- Lát nữa đi ạ! Cô đã ăn j đâu từ tối qua đến sáng nay mà!
- À vâng! Bà mua cho tôi bát cháo nhé!- Nó cũng cảm thấy đói lắm rồi
- Vâng cô ngồi đợi nhé!
Bà quản gia từ từ đi ra ngoài rồi nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
Nó nhìn ra cửa sổ...Ánh nắng ban mai thật chan hòa và ấm áp...Cây cối xanh tươi...Chim ca hát líu lo...Bầu không khí này thật dễ chịu...Lâu lắm rồi mới có cảm giác ấm áp này...Mà...Ấm áp ư? Đúng rồi hôm qua Nhật Long có ôm mk, hắn cũng tốt chứ cx ko chảnh chọe như mk nghĩ là mấy. Đợi mk ăn cháo xong sẽ qua thăm và cảm ơn hắn.
Cạch, bà quản gia bước vào trên tay là bát cháo thơm phưng phức
- Wao! Ngon quá! Cảm ơn bà nhé!
- Không có gì! Cô chủ khỏe là tôi vui rồi. À cô ăn xong nhớ uống thuốc nhé! Tôi xin phép đi làm nốt công việc
- Vâng bà đi đi ạ!- Nó tươi cười vẫy tay chào bà quản gia
Nó thổi cho cháo nguội bớt rồi chén nhanh khinh khủng(con gái mà ăn uống thế này đây) rồi nhanh chóng uống thuốc. Đứng dậy vươn vai rồi nhẹ nhàng ra khỏi phòng. Nó bước thật nhanh sang phòng bên cạnh-phòng của N.Long.
Mở cửa nhẹ nhàng bước vào, nó thấy hắn đang ngủ. Hắn ngủ mà trông vẫn thật đẹp. Đôi hàng mi dài cong vút, sống mũi cao mà thẳng, đôi môi quyến rũ, ngọt ngào. Đã vậy ánh nắng còn chiếu sáng vào khuôn mặt ấy trông lại càng tuyệt vời biết bao. Bỗng nhiên nó muốn \\\mi\\\ hắn một cái dù nghịch ngợm đến đâu nhưng nó vẫn là con gái mà. Tuy có rất nhiều kháng thể chống lại trai đẹp nhưng trước cảnh đẹp khó hững hờ này thì kháng thể cũng phải bó tay!...
Mà trời ơi! Nó đang nghĩ linh tinh j vậy chứ? Ai thèm mi cái tên khùng khùng thấy ghét này! Nhưng dù sao cx phải cảm ơn hắn, hắn cứu mk một mạng cơ mà!
Thế là ko biết nó âm mưu gì lén lút đi ra khỏi phòng...
Một lát sau quay lại thì đã thấy hắn dậy rồi.
- Cô cũng bệnh sau còn sang thăm tôi?-Long ngạc nhiên
- Có sao đâu! Anh cứu tôi mà! À mà này tôi mua cho cậu loại trái cây cậu thích nhất đây!
- Thích nhất ??? Cô biết tôi thích j chứ?-Long tròn xoe mắt
- Tèn tén ten! Rotten Apple! Yeah!- Vy giơ cái túi to đùng lên tay chỉ chỉ
- Cái j? Cô dám mua táo thối cho người bệnh sao? - Long hậm hực
- Í! Quên! Là Táo, Táo Phú Sĩ nhé! Hái từ Nhật Bản đấy! - Vy cười tươi rói
- Woa thật hả? Tận N. Bản cơ á? Tôi đặt mua mãi mà có đc đâu? Sao cô lại...-Hắn ngạc nhiên cực độ
-Ui giời ơi! Tôi là ai hả? Haha...Sao lại có từ không ở đây cơ chứ?
- Uk nhỉ? Hì! Gọt vỏ cho tôi đi! - Long cười vô tư như một đứa trẻ
- Ây da! To gan quá vậy dám nhờ tôi gọt vỏ hả? Nể tình anh cứu tôi đó nha ít khi tôi gọt trái cây lắm đó!
- Để xem tài năng của cô nào!
- Ok luôn! Mở to mắt ra xem nhé! - Vy cười tươi, xinh đẹp, quyến rũ khiến Long mê mẩn. Bàn tay nhẹ nhàng lấy những quả táo đỏ mọng thơm ngon ra, tay từ từ uốn cong nhẹ nhàng chuyển động cùng con dao tạo thành những hình gợn sóng đẹp mắt vô cùng.
-Chà đảm đang quá ta!- Long uốn lưỡi lên khen
- Quá khen! Quá khen!-Vy cười hì hì vs Long
-A! Tại cậu đó! Đứt tay rồi nè-Vy suýt xoa ngón tay vừa bị đứt vẫn đang chảy máu kia
- Ui! XIn lỗi nhé!- Long hốt hoảng, cầm lấy tay Vy rồi cầm máu cho cô
Đúng lúc đó, cửa phòng mở, một cô gái trông cx khá là xinh đẹp quý phái bước vào...
- A! Đây là...?-Vy ngập ngừng hỏi
- Tôi là vk chưa cưới của anh ấy!-Cô gái tự tin trả lời, nhìn thẳng vào mắt của N.Vy
- A! Cô chủ tỉnh rồi à?- Bà quản gia vui mừng
- Sao tôi lại ở đây?- Nó ngạc nhiên
- Thiếu gia nhà họ Hoàng đã đưa cô vào đây!
- Thiếu gia nhà họ Hoàng? À! Hoàng Nhật Long hả? Tôi chỉ nhớ chúng tôi đã vào xe đông lạnh và bị kẹt lại mà!
- Nghe m.n kể lại là trong lúc cô ngất đi, cậu Long nghe thấy tiếng xe cứu thương ngang qua đã liều mk phá cửa may là người tài xế chốt cửa lỏng nên dùng sức mạnh một chút là mở đc ngay. Rồi cậu ấy dùng chút sức lực còn lại kêu m.n tới giúp và đưa cô vào bệnh viện luôn- Bà quản gia ôn tồn kể lại
Nó thì chăm chú lắng nghe...Chợt nhận ra điều j đó và hỏi:
- Thế cậu ta đâu rồi?
- Cậu ấy ngất ngay sau cô và đang ở phòng bên cạnh ạ!
- Vậy hả? Tôi sang thăm đc chứ?
- Lát nữa đi ạ! Cô đã ăn j đâu từ tối qua đến sáng nay mà!
- À vâng! Bà mua cho tôi bát cháo nhé!- Nó cũng cảm thấy đói lắm rồi
- Vâng cô ngồi đợi nhé!
Bà quản gia từ từ đi ra ngoài rồi nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
Nó nhìn ra cửa sổ...Ánh nắng ban mai thật chan hòa và ấm áp...Cây cối xanh tươi...Chim ca hát líu lo...Bầu không khí này thật dễ chịu...Lâu lắm rồi mới có cảm giác ấm áp này...Mà...Ấm áp ư? Đúng rồi hôm qua Nhật Long có ôm mk, hắn cũng tốt chứ cx ko chảnh chọe như mk nghĩ là mấy. Đợi mk ăn cháo xong sẽ qua thăm và cảm ơn hắn.
Cạch, bà quản gia bước vào trên tay là bát cháo thơm phưng phức
- Wao! Ngon quá! Cảm ơn bà nhé!
- Không có gì! Cô chủ khỏe là tôi vui rồi. À cô ăn xong nhớ uống thuốc nhé! Tôi xin phép đi làm nốt công việc
- Vâng bà đi đi ạ!- Nó tươi cười vẫy tay chào bà quản gia
Nó thổi cho cháo nguội bớt rồi chén nhanh khinh khủng(con gái mà ăn uống thế này đây) rồi nhanh chóng uống thuốc. Đứng dậy vươn vai rồi nhẹ nhàng ra khỏi phòng. Nó bước thật nhanh sang phòng bên cạnh-phòng của N.Long.
Mở cửa nhẹ nhàng bước vào, nó thấy hắn đang ngủ. Hắn ngủ mà trông vẫn thật đẹp. Đôi hàng mi dài cong vút, sống mũi cao mà thẳng, đôi môi quyến rũ, ngọt ngào. Đã vậy ánh nắng còn chiếu sáng vào khuôn mặt ấy trông lại càng tuyệt vời biết bao. Bỗng nhiên nó muốn \\\mi\\\ hắn một cái dù nghịch ngợm đến đâu nhưng nó vẫn là con gái mà. Tuy có rất nhiều kháng thể chống lại trai đẹp nhưng trước cảnh đẹp khó hững hờ này thì kháng thể cũng phải bó tay!...
Mà trời ơi! Nó đang nghĩ linh tinh j vậy chứ? Ai thèm mi cái tên khùng khùng thấy ghét này! Nhưng dù sao cx phải cảm ơn hắn, hắn cứu mk một mạng cơ mà!
Thế là ko biết nó âm mưu gì lén lút đi ra khỏi phòng...
Một lát sau quay lại thì đã thấy hắn dậy rồi.
- Cô cũng bệnh sau còn sang thăm tôi?-Long ngạc nhiên
- Có sao đâu! Anh cứu tôi mà! À mà này tôi mua cho cậu loại trái cây cậu thích nhất đây!
- Thích nhất ??? Cô biết tôi thích j chứ?-Long tròn xoe mắt
- Tèn tén ten! Rotten Apple! Yeah!- Vy giơ cái túi to đùng lên tay chỉ chỉ
- Cái j? Cô dám mua táo thối cho người bệnh sao? - Long hậm hực
- Í! Quên! Là Táo, Táo Phú Sĩ nhé! Hái từ Nhật Bản đấy! - Vy cười tươi rói
- Woa thật hả? Tận N. Bản cơ á? Tôi đặt mua mãi mà có đc đâu? Sao cô lại...-Hắn ngạc nhiên cực độ
-Ui giời ơi! Tôi là ai hả? Haha...Sao lại có từ không ở đây cơ chứ?
- Uk nhỉ? Hì! Gọt vỏ cho tôi đi! - Long cười vô tư như một đứa trẻ
- Ây da! To gan quá vậy dám nhờ tôi gọt vỏ hả? Nể tình anh cứu tôi đó nha ít khi tôi gọt trái cây lắm đó!
- Để xem tài năng của cô nào!
- Ok luôn! Mở to mắt ra xem nhé! - Vy cười tươi, xinh đẹp, quyến rũ khiến Long mê mẩn. Bàn tay nhẹ nhàng lấy những quả táo đỏ mọng thơm ngon ra, tay từ từ uốn cong nhẹ nhàng chuyển động cùng con dao tạo thành những hình gợn sóng đẹp mắt vô cùng.
-Chà đảm đang quá ta!- Long uốn lưỡi lên khen
- Quá khen! Quá khen!-Vy cười hì hì vs Long
-A! Tại cậu đó! Đứt tay rồi nè-Vy suýt xoa ngón tay vừa bị đứt vẫn đang chảy máu kia
- Ui! XIn lỗi nhé!- Long hốt hoảng, cầm lấy tay Vy rồi cầm máu cho cô
Đúng lúc đó, cửa phòng mở, một cô gái trông cx khá là xinh đẹp quý phái bước vào...
- A! Đây là...?-Vy ngập ngừng hỏi
- Tôi là vk chưa cưới của anh ấy!-Cô gái tự tin trả lời, nhìn thẳng vào mắt của N.Vy
/20
|