Sự kiện hot search qua được vài ngày, Miêu Hân liền thông báo với Phí Khả việc chuyển nhà. Hành lý của Phí Khả cũng không có mấy kiện, cậu cùng trợ lý hai người là chuyển xong xuôi.
Miêu Hân đưa cậu đi xem nhà mới.
Nhà mới là một tòa nhà rất đẹp, nằm ở khu biệt thự có tính bảo mật rất cao, Phí Khả cơ hồ là vừa nhìn đã thích tòa nhà này.
“Đẹp quá a.” Phí Khả cảm thán.
Miêu Hân nói: “Đẹp, có thể không đẹp sao? Dùng cả đống tiền giấy mà dựng lên, có thể không đẹp sao?”
Phí Khả luôn biết sự khác biệt giữa mình và Lục Hình Văn, nhưng từ nơi mình sinh sống đến nơi này, sự khác biệt này liền bị lộ ra rõ ràng một cách tàn khốc.
Nhà mới là theo phong cách hiện đại đơn giản, tràn ngập cảm giác thiết kế. Vườn không lớn, tường và cây xanh được bố trí dày đặc làm cho căn nhà trở nên kín đáo, người bên ngoài nhìn không rõ nhà bên trong.
Miêu Hân nhấn chuông cửa, cửa liền được mở ra, là Phùng Kiệt.
Phùng Kiệt đón họ vào cửa, giới thiệu với Phí Khả các nơi khác, nói: “Nhà là mua dưới danh của Hình Văn, nhưng cậu ấy rất ít khi đến đây ở, không thích nơi này diện tích lớn. Cậu ấy cơ bản toàn là ở căn hộ trong thành phố, bất quá hai người các cậu hiện tại, vẫn là tốt hơn nên chuyển đến đây. Tuy rằng không cần phải sống chung, nhưng căn nhà rộng, không gian riêng của mỗi người cũng tương đối nhiều hơn.”
Trang bị nội thất trong nhà là một màu nâu rất dễ chịu, tường màu trắng sữa, gia cụ màu nâu, đa số là làm từ gỗ, làm người ta cảm thấy ấm áp dễ chịu.
Lầu 1 là phòng khách, phòng nghe nhìn, phòng thể dục, phòng ăn và nhà bếp, tầng hai là phòng sách và phòng ngủ.
“Thời gian gấp gáp, anh sẽ gọi người dọn dẹp thêm một lần nữa, bất quá cũng còn mấy chỗ chưa có dọn xong. Cậu trước cứ ở đây, có cái gì cần lau dọn, cậu lúc nào cũng có thể nói với anh.”
Phùng Kiệt đưa bọn họ lên cầu thang, là một cầu thang thuần gỗ màu nâu.
“Phòng ngủ của hai người ở tầng trên, uhm, yên tâm, mỗi người một phòng.”
Phòng ngủ của Phí Khả và Lục Hình Văn cách nhau một phòng sách, trong phòng được bố trí rất đẹp, nhìn qua cửa sổ có thấy bóng cây bên ngoài lay động.
Đứng bên cửa sổ, Phí Khả mới phát hiện phía sau vườn còn có một hồ bơi.
Phí Khả líu lưỡi, người có tiền quả nhiên xa xỉ, ở nơi tấc đất tấc vàng này, có loại biệt thự này thì thôi đi lại còn có hồ bơi.
Nhưng đây bất quá cũng là căn nhà dưới tên của Lục Hình Văn mà thôi.
Một đoàn người xuống lầu, Phùng Kiệt nói Phí Khả ngồi ở phòng khách, có ý muốn nói chuyện riêng. Miêu Hân đem hành lý vào, bèn rời đi trước.
Phùng Kiệt đi thẳng vào vấn đề: “Trên tiết mục, cậu ứng đối không tệ.”
Phí Khả cúi đầu, nhìn hoa văn trên sàn gỗ dưới chân.
“Chiếu theo thân phận hiện tại của cậu, trên tiết mục nói như vậy là rất tốt, hiệu quả cũng không tệ. Bất quá ----“ Phùng Kiệt chuyển đề tài, “Chúng ta là một team, sau này cậu muốn nói cái gì, trước tiên nên cùng team thương lượng, đúng không? Bởi vì dư luận trên mạng rất kỳ ảo, nắm cũng không nắm được, không biết lúc nào, nói sai một câu, cư dân mạng có thể lôi mười tám đời tổ tông của cậu ra mắng một trận.”
Phí Khả gật đầu, nhẹ giọng nói một tiếng “Uhm”.
Phùng Kiệt thấy cậu ngoan ngoãn, vài lời định nói liền cảm thấy không nhẫn tâm nói ra. Nhưng y là người đại diện, có lúc những chuyện Lục Hình Văn không nghĩ tới, y phải thay anh nghĩ tới, chuẩn bị cho tốt.
“Anh đã hỏi qua Hình Văn rồi, hóa ra năm ngoái hai cậu đã thực sự gặp qua a, đúng là duyên phận. Cậu xem con người của Hình Văn tuy là ngoài mặt lãnh tĩnh, nhưng thật là làm người cũng không tệ. Bất quá, cậu ấy có lúc … chỉ là không quan tâm, âu phục phục mười mấy vạn đối với cậu ấy không tính là gì, bởi vậy bị người ta làm bẩn cũng không sao.”
Phí Khả níu chặt lấy cái sofa bên dưới.
“Anh nói chuyện trực tiếp, cậu đừng tức giận, không phải là nhằm vào cậu, thực ra chuyện của Du Vân làm anh sợ chết khiếp. Chúng ta cứ nói lời không hay trước, cậu cùng Hình Văn hợp tác, là hôn nhân hợp đồng, mấy năm sắp tới còn cần phải hợp tác một thời gian nữa, bởi vậy, cái này, vẫn nên là công tư phân minh, sau này mới có thể rõ ràng, đúng chứ?”
Phí Khả nhất thời liền hiểu ý của Phùng Kiệt, y sợ cậu trở giò lợi dụng Lục Hình Văn, giống như Du Vân.
Cậu đối với Lục Hình Văn hoàn toàn không có loại ý tứ đó, nhưng bị nhắc khéo kiểu “Cậu không có tư cách thích anh ấy”, thực sự khó mà chịu nổi.
Nhưng Phí Khả nghĩ đến việc bản thân mình dùng hôn nhân để đổi lấy tài nguyên và tiền bạc, cũng không trách người người ta nói với cậu như vậy.
Phí Khả không nghĩ nhiều, ngẩng đầu cố gắng lộ ra vẻ mặt cười cười, giải thích nói: “Không cần lo lắng, em là thẳng nam, trước giờ không có thích nam.”
Phùng Kiệt sững người, sau đó cười lớn nói: “Cậu trên tiết mục nói chuyện thâm tình đến mức anh thực sự bị dọa luôn, còn sợ là Lục Hình Văn lại phát tán cái mị lực phải gió của hắn! Cậu đừng trách anh, thực ra mấy năm nay thay Lục Hình Văn xử lý mấy cái mối tranh chấp tình cảm thật quá đáng ghét, cậu không biết có bao nhiêu người muốn theo đuổi hắn ta đâu, có bao nhiêu người muốn sống muốn chết vì hắn!”
Phùng Kiệt yên tâm, rất nhanh liền rời đi. Còn lại một mình Phí Khả thu dọn hành lý, Bào Tiểu Thụy vốn định ở lại, bị cậu từ chối, nói là chỉ có một chút hành lý đơn giản mà thôi.
Phí Khả tâm tình không tốt lắm, không muốn Bào Tiểu Thụy nhìn ra.
Lúc lên hot search, Phí Khả nghĩ sẽ bị Miêu Hân mắng một trận, mắng cậu nói năng bậy bạ, mắng cậu không nói một tiếng với cô. Ngày đó kết thúc ghi hình, Miêu Hân hỏi cậu, có tình huống nào khó chống đỡ không. Phí Khả nghĩ nghĩ, thấy cũng không đến nổi là khó chống đỡ, liền nói với Miêu Hân là không có.
Cái câu mà cậu nói “giống như thiên sứ”, nguyên nhân lớn là do bị Ngụy Hạ chọc tức.
Tuy nhiên đó cũng là điều trong lòng cậu thực sự nghĩ...
Nhưng cái loại hành vi lấy ảnh đế làm lá chắn, lấy anh thay cậu để trút giận, cũng làm cho cậu cảm thấy hơi nhục nhã.
Cậu đích thực là một tiểu trong suốt 108 tuyến như Ngụy Hạ nói, nhiệt độ của cậu, đều là từ Lục Hình Văn mà ra. Tự bản thân cậu, thực sự không có sở trường gì để thu hút người khác.
Thế mà, cậu rốt cuộc cũng lấy thân phận là bạn trai của ảnh đế ra khoe khoang chút hư vinh.
Chút hư vinh đó giống như là rễ gai, quấn đến mức cậu đứng ngồi không yên, toàn thân khó chịu.
Cậu thực sự không có cách nào đem chút hư vinh đó biểu lộ trước mặt Miêu Hân. Cậu nghĩ, dù là nói với Miêu Hân, cái đoạn video đó chắc chắn cũng sẽ bị phát lên, không thể cắt bỏ được, không bằng cứ để nó vô thanh vô tức mà phát ra, không cần phải kinh động người khác.
Cậu ngàn vạn lần không nghĩ tới, đoạn video này, cư nhiên thành hot search.
Mà Miêu Hân lại không có mắng cậu, chỉ nói với cậu là, hiệu quả không tệ, cậu cuối cùng cũng thông suốt rồi, biết cọ cọ nhiệt độ của ảnh đế, nhưng mà nhiệt độ của ảnh đế không dễ cọ, nhất định phải nắm chắc được mức độ.
Giống như Miêu Hân với Phùng Kiệt, mọi người đều không nghĩ câu nói đó là thật, đều nghĩ cậu vì tăng độ hot mà nói dối.
Cậu kỳ thực, vì việc ngày hôm đó mà rất muốn nói với Lục Hình Văn một câu xin lỗi.
Hiện tại có vẻ là cũng không cần thiết.
Lục Hình Văn rất bận, chuyến lưu diễn kéo dài hơn một tháng, sau đó còn phải chụp hình, phỏng vấn cho một số tạp chí. Trong suốt ba tháng Phí Khả không nhìn thấy Lục Hình Văn quay về, ngược lại hành lý của Lục Hình Văn gửi đến một ít, để ở phòng khách, không ai mở ra, không ai dọn dẹp.
Hoặc là giữa tháng Lục Hình Văn có quay về, chỉ là không đến ở trong căn nhà này.
Mà ngày cưới lại sắp đến.
Miêu Hân thỉnh thoảng đưa vài tấm hình cho cậu, hỏi cậu hôn lễ làm như vầy có được không, chọn hoa như vầy có được không, loại rượu này thì sao.
Phí Khả làm sao có ý kiến, vốn cũng không phải kết hôn thật, cậu đương nhiên đều ok hết.
Trong khi đó Phùng Kiệt còn mời nhiều thợ may nổi tiếng đến nhà đo may quần áo cho Phí Khả. Phí Khả vào giới giải trí hơn một năm, vẫn chưa từng mặc qua lễ phục đặt may. Hiện tại sắp được mặc, nhưng lại không phải do bản thân đạt được.
Miêu Hân tìm thầy dạy hình thể cho Phí Khả, mỗi tuần lên lớp bốn lần. Còn đem theo một đống tài liệu, nói là giáo trình dạy học của học viện điện ảnh quốc gia, để cậu luyện tập đài từ.
Phí Khả đối với việc mình có thể trở thành đại minh tinh hay không vẫn còn ôm nghi vấn, nhưng làm sư ngày nào, gõ mõ ngày ấy, đã phải làm công việc này, thì trước tiên cứ luyện tập cho tốt phần cơ bản, ít nhất thì cũng không làm mất mặt ảnh đế.
Rất nhanh, Miêu Hân đem tới vài tờ kịch bản, báo với cậu, ba ngày sau thử vai.
Miêu Hân đưa cậu đi xem nhà mới.
Nhà mới là một tòa nhà rất đẹp, nằm ở khu biệt thự có tính bảo mật rất cao, Phí Khả cơ hồ là vừa nhìn đã thích tòa nhà này.
“Đẹp quá a.” Phí Khả cảm thán.
Miêu Hân nói: “Đẹp, có thể không đẹp sao? Dùng cả đống tiền giấy mà dựng lên, có thể không đẹp sao?”
Phí Khả luôn biết sự khác biệt giữa mình và Lục Hình Văn, nhưng từ nơi mình sinh sống đến nơi này, sự khác biệt này liền bị lộ ra rõ ràng một cách tàn khốc.
Nhà mới là theo phong cách hiện đại đơn giản, tràn ngập cảm giác thiết kế. Vườn không lớn, tường và cây xanh được bố trí dày đặc làm cho căn nhà trở nên kín đáo, người bên ngoài nhìn không rõ nhà bên trong.
Miêu Hân nhấn chuông cửa, cửa liền được mở ra, là Phùng Kiệt.
Phùng Kiệt đón họ vào cửa, giới thiệu với Phí Khả các nơi khác, nói: “Nhà là mua dưới danh của Hình Văn, nhưng cậu ấy rất ít khi đến đây ở, không thích nơi này diện tích lớn. Cậu ấy cơ bản toàn là ở căn hộ trong thành phố, bất quá hai người các cậu hiện tại, vẫn là tốt hơn nên chuyển đến đây. Tuy rằng không cần phải sống chung, nhưng căn nhà rộng, không gian riêng của mỗi người cũng tương đối nhiều hơn.”
Trang bị nội thất trong nhà là một màu nâu rất dễ chịu, tường màu trắng sữa, gia cụ màu nâu, đa số là làm từ gỗ, làm người ta cảm thấy ấm áp dễ chịu.
Lầu 1 là phòng khách, phòng nghe nhìn, phòng thể dục, phòng ăn và nhà bếp, tầng hai là phòng sách và phòng ngủ.
“Thời gian gấp gáp, anh sẽ gọi người dọn dẹp thêm một lần nữa, bất quá cũng còn mấy chỗ chưa có dọn xong. Cậu trước cứ ở đây, có cái gì cần lau dọn, cậu lúc nào cũng có thể nói với anh.”
Phùng Kiệt đưa bọn họ lên cầu thang, là một cầu thang thuần gỗ màu nâu.
“Phòng ngủ của hai người ở tầng trên, uhm, yên tâm, mỗi người một phòng.”
Phòng ngủ của Phí Khả và Lục Hình Văn cách nhau một phòng sách, trong phòng được bố trí rất đẹp, nhìn qua cửa sổ có thấy bóng cây bên ngoài lay động.
Đứng bên cửa sổ, Phí Khả mới phát hiện phía sau vườn còn có một hồ bơi.
Phí Khả líu lưỡi, người có tiền quả nhiên xa xỉ, ở nơi tấc đất tấc vàng này, có loại biệt thự này thì thôi đi lại còn có hồ bơi.
Nhưng đây bất quá cũng là căn nhà dưới tên của Lục Hình Văn mà thôi.
Một đoàn người xuống lầu, Phùng Kiệt nói Phí Khả ngồi ở phòng khách, có ý muốn nói chuyện riêng. Miêu Hân đem hành lý vào, bèn rời đi trước.
Phùng Kiệt đi thẳng vào vấn đề: “Trên tiết mục, cậu ứng đối không tệ.”
Phí Khả cúi đầu, nhìn hoa văn trên sàn gỗ dưới chân.
“Chiếu theo thân phận hiện tại của cậu, trên tiết mục nói như vậy là rất tốt, hiệu quả cũng không tệ. Bất quá ----“ Phùng Kiệt chuyển đề tài, “Chúng ta là một team, sau này cậu muốn nói cái gì, trước tiên nên cùng team thương lượng, đúng không? Bởi vì dư luận trên mạng rất kỳ ảo, nắm cũng không nắm được, không biết lúc nào, nói sai một câu, cư dân mạng có thể lôi mười tám đời tổ tông của cậu ra mắng một trận.”
Phí Khả gật đầu, nhẹ giọng nói một tiếng “Uhm”.
Phùng Kiệt thấy cậu ngoan ngoãn, vài lời định nói liền cảm thấy không nhẫn tâm nói ra. Nhưng y là người đại diện, có lúc những chuyện Lục Hình Văn không nghĩ tới, y phải thay anh nghĩ tới, chuẩn bị cho tốt.
“Anh đã hỏi qua Hình Văn rồi, hóa ra năm ngoái hai cậu đã thực sự gặp qua a, đúng là duyên phận. Cậu xem con người của Hình Văn tuy là ngoài mặt lãnh tĩnh, nhưng thật là làm người cũng không tệ. Bất quá, cậu ấy có lúc … chỉ là không quan tâm, âu phục phục mười mấy vạn đối với cậu ấy không tính là gì, bởi vậy bị người ta làm bẩn cũng không sao.”
Phí Khả níu chặt lấy cái sofa bên dưới.
“Anh nói chuyện trực tiếp, cậu đừng tức giận, không phải là nhằm vào cậu, thực ra chuyện của Du Vân làm anh sợ chết khiếp. Chúng ta cứ nói lời không hay trước, cậu cùng Hình Văn hợp tác, là hôn nhân hợp đồng, mấy năm sắp tới còn cần phải hợp tác một thời gian nữa, bởi vậy, cái này, vẫn nên là công tư phân minh, sau này mới có thể rõ ràng, đúng chứ?”
Phí Khả nhất thời liền hiểu ý của Phùng Kiệt, y sợ cậu trở giò lợi dụng Lục Hình Văn, giống như Du Vân.
Cậu đối với Lục Hình Văn hoàn toàn không có loại ý tứ đó, nhưng bị nhắc khéo kiểu “Cậu không có tư cách thích anh ấy”, thực sự khó mà chịu nổi.
Nhưng Phí Khả nghĩ đến việc bản thân mình dùng hôn nhân để đổi lấy tài nguyên và tiền bạc, cũng không trách người người ta nói với cậu như vậy.
Phí Khả không nghĩ nhiều, ngẩng đầu cố gắng lộ ra vẻ mặt cười cười, giải thích nói: “Không cần lo lắng, em là thẳng nam, trước giờ không có thích nam.”
Phùng Kiệt sững người, sau đó cười lớn nói: “Cậu trên tiết mục nói chuyện thâm tình đến mức anh thực sự bị dọa luôn, còn sợ là Lục Hình Văn lại phát tán cái mị lực phải gió của hắn! Cậu đừng trách anh, thực ra mấy năm nay thay Lục Hình Văn xử lý mấy cái mối tranh chấp tình cảm thật quá đáng ghét, cậu không biết có bao nhiêu người muốn theo đuổi hắn ta đâu, có bao nhiêu người muốn sống muốn chết vì hắn!”
Phùng Kiệt yên tâm, rất nhanh liền rời đi. Còn lại một mình Phí Khả thu dọn hành lý, Bào Tiểu Thụy vốn định ở lại, bị cậu từ chối, nói là chỉ có một chút hành lý đơn giản mà thôi.
Phí Khả tâm tình không tốt lắm, không muốn Bào Tiểu Thụy nhìn ra.
Lúc lên hot search, Phí Khả nghĩ sẽ bị Miêu Hân mắng một trận, mắng cậu nói năng bậy bạ, mắng cậu không nói một tiếng với cô. Ngày đó kết thúc ghi hình, Miêu Hân hỏi cậu, có tình huống nào khó chống đỡ không. Phí Khả nghĩ nghĩ, thấy cũng không đến nổi là khó chống đỡ, liền nói với Miêu Hân là không có.
Cái câu mà cậu nói “giống như thiên sứ”, nguyên nhân lớn là do bị Ngụy Hạ chọc tức.
Tuy nhiên đó cũng là điều trong lòng cậu thực sự nghĩ...
Nhưng cái loại hành vi lấy ảnh đế làm lá chắn, lấy anh thay cậu để trút giận, cũng làm cho cậu cảm thấy hơi nhục nhã.
Cậu đích thực là một tiểu trong suốt 108 tuyến như Ngụy Hạ nói, nhiệt độ của cậu, đều là từ Lục Hình Văn mà ra. Tự bản thân cậu, thực sự không có sở trường gì để thu hút người khác.
Thế mà, cậu rốt cuộc cũng lấy thân phận là bạn trai của ảnh đế ra khoe khoang chút hư vinh.
Chút hư vinh đó giống như là rễ gai, quấn đến mức cậu đứng ngồi không yên, toàn thân khó chịu.
Cậu thực sự không có cách nào đem chút hư vinh đó biểu lộ trước mặt Miêu Hân. Cậu nghĩ, dù là nói với Miêu Hân, cái đoạn video đó chắc chắn cũng sẽ bị phát lên, không thể cắt bỏ được, không bằng cứ để nó vô thanh vô tức mà phát ra, không cần phải kinh động người khác.
Cậu ngàn vạn lần không nghĩ tới, đoạn video này, cư nhiên thành hot search.
Mà Miêu Hân lại không có mắng cậu, chỉ nói với cậu là, hiệu quả không tệ, cậu cuối cùng cũng thông suốt rồi, biết cọ cọ nhiệt độ của ảnh đế, nhưng mà nhiệt độ của ảnh đế không dễ cọ, nhất định phải nắm chắc được mức độ.
Giống như Miêu Hân với Phùng Kiệt, mọi người đều không nghĩ câu nói đó là thật, đều nghĩ cậu vì tăng độ hot mà nói dối.
Cậu kỳ thực, vì việc ngày hôm đó mà rất muốn nói với Lục Hình Văn một câu xin lỗi.
Hiện tại có vẻ là cũng không cần thiết.
Lục Hình Văn rất bận, chuyến lưu diễn kéo dài hơn một tháng, sau đó còn phải chụp hình, phỏng vấn cho một số tạp chí. Trong suốt ba tháng Phí Khả không nhìn thấy Lục Hình Văn quay về, ngược lại hành lý của Lục Hình Văn gửi đến một ít, để ở phòng khách, không ai mở ra, không ai dọn dẹp.
Hoặc là giữa tháng Lục Hình Văn có quay về, chỉ là không đến ở trong căn nhà này.
Mà ngày cưới lại sắp đến.
Miêu Hân thỉnh thoảng đưa vài tấm hình cho cậu, hỏi cậu hôn lễ làm như vầy có được không, chọn hoa như vầy có được không, loại rượu này thì sao.
Phí Khả làm sao có ý kiến, vốn cũng không phải kết hôn thật, cậu đương nhiên đều ok hết.
Trong khi đó Phùng Kiệt còn mời nhiều thợ may nổi tiếng đến nhà đo may quần áo cho Phí Khả. Phí Khả vào giới giải trí hơn một năm, vẫn chưa từng mặc qua lễ phục đặt may. Hiện tại sắp được mặc, nhưng lại không phải do bản thân đạt được.
Miêu Hân tìm thầy dạy hình thể cho Phí Khả, mỗi tuần lên lớp bốn lần. Còn đem theo một đống tài liệu, nói là giáo trình dạy học của học viện điện ảnh quốc gia, để cậu luyện tập đài từ.
Phí Khả đối với việc mình có thể trở thành đại minh tinh hay không vẫn còn ôm nghi vấn, nhưng làm sư ngày nào, gõ mõ ngày ấy, đã phải làm công việc này, thì trước tiên cứ luyện tập cho tốt phần cơ bản, ít nhất thì cũng không làm mất mặt ảnh đế.
Rất nhanh, Miêu Hân đem tới vài tờ kịch bản, báo với cậu, ba ngày sau thử vai.
/77
|