[Không, tôi không tin cái tin này. Đây không thể là sự thật được.]
[Đẳng cấp của Lâm Nguyên Sinh mất sạch rồi.]
[Ăn dưa cũng phải có chút não chứ, Lục Hình Văn đưa người vào đoàn phim? Ảnh đế mà cần phải đưa người vào đoàn phim sao? Đây đúng là chuyện nực cười nhất năm.]
[Fan CP đây là đang chuyển chủ đề sao? Nói không chừng không phải là Lục Hình Văn, mà là Phí Khả tự mình đưa nhét mình vào đoàn phim. Với cái trình độ của Phí Khả, không đập tiền vào, sao có thể ăn được cái bánh của Lâm Nguyên Sinh? Chỉ dựa vào việc hắn diễn một bộ cổ ngẫu sao? (mắc cười) ]
[Nữu Hổ Lộc.Khả lần này thật sự là lên máy bay ngồi rồi, quả thật là bay đụng trời luôn nha! Từ một diễn viên 108 tuyến, cái công tác đàng hoàng gì cũng không có, đến lúc nhận được nam thứ hai trong phim giờ vàng độc quyền*, đến nhận được chương trình thực tế, bây giờ còn tiến vào đoàn phim của đạo diễn nổi tiếng. Không đến một năm, y liền không chờ nổi mà gia nhập giới điện ảnh luôn. Y là học toán phải không? Tôi thấy y là tốt nghiệp khóa đóng kịch chuyên nghiệp thì có, vậy mới ra chuyện.]
[Có vài người sợ là không thể tự mình chua tới chết.]
[Lâm Nguyên Sinh quá sa ngã rồi, là một tiểu thuyết hay, những diễn viên khác đều có thực lực, làm sao có thể để một tên không chuyên nghiệp trộn lẫn vào.]
[Sa ngã là Lục Hình Văn đi? Đây còn chưa tới một năm, bị Phí Khả mê hoặc, cái bánh nào cũng dám đưa cho Phí Khả ăn, không sợ nghẹn chết.]
[Không phải, toàn bộ chuyện này thực sự mắc cười. Mấy người không nhớ đến một năm trước, nhật ký trò chuyện Du Vân tung ra? Hình đây, mấy người xem xem. Du Vân chỉ trích Lục Hình Văn, trước mặt khán giả trực tiếp đánh vào mặt hắn, nói hắn không đủ tư cách để tranh cái vai diễn nào đó. Lúc đó Lục Hình Văn còn có phẩm chất nghề nghiệp a, biết không thể nhét người riêng của mình vào đoàn phim, hiện tại Lục Hình Văn là làm sao đây? Bị Phí Khả đập đầu?]
[Chà chà, Du Vân cần phải đi theo Phí Khả mà học tập thuật mê hoặc nha~]
[Tuổi nhỏ chính là không giống nhau ~ Phí Khả so với Lục Hình Văn nhỏ hơn mười tuổi, tuổi tác khác biệt như vậy, qua mấy năm nữa Lục Hình Văn đều già rồi, kết không với y không phải vì danh lợi thì là vì cái gì?]
[Nếu có một người già đẹp trai như Lục Hình Văn, xin hãy gọi cho tôi, cảm ơn.]
[Người trung niên yêu đương, giống như nhà cũ phát hỏa, không cứu nổi.]
[Câu nói vàng của Phí fan trong hôm nay: Lục Hình Văn là một người đàn ông trung niên giống như nhà cũ phát hỏa.]
[Tôi bây giờ thật sự thông cảm cho Du Vân, bị chỉnh thảm như vậy, đã ở cùng với Lục Hình Văn, một cái tài nguyên cũng không vét được. Bây giờ nhìn Phí Khả, Du Vân, có ngưỡng mộ không?]
[Kính nhờ các antifa làm ơn trước hết cho cho xong mấy cái phỏng vấn được không? Nhà sản xuất phim đã nói rồi, Khả Khả là thông qua casting mà vào đoàn phim, đồng thời Lục Hình Văn căn bản không tham gia tuyển chọn diễn viên!]
[Uhm, Phí Khả nhất định là dựa vào kỹ năng diễn xuất tinh xảo mà được chọn. chọc cười.jpg.]
Miêu Hân có chút muốn bạo phát.
Phí Khả thiên tân vạn khổ dựa vào Không Bình Dịch, dựa vào chương trình thực tế mà tích lũy được chút hảo cảm, vì được chọn vào đoàn phim, toàn bộ đều bị hủy trong phút chốc.
Toàn bộ cư dân mạng, đối với Phí Khả đều là trào phúng.
Những giải thích của một số ít fan, căn bản không có người qua đường nào muốn nghe.
Những người qua đường vốn đang trung lập, nhìn thấy nhiều trào phúng như vậy, không tự giác cũng bị ảnh hưởng.
Lúc đầu Miêu Hân gọi điện cho Phí Khả, dặn dò cậu đừng lên weibo nói loạn.
“Mấy cái bình luận trên mạng, em đều đừng xem, miễn cho tức giận, tức giận lên nói loạn là coi như xong đời. Qua mấy ngày, chị sẽ tìm một tài khoản doanh tiêu để phát ra thông cáo về việc em chuẩn bị quay phim nghiêm túc như thế nào, thủy quân cũng sẽ điều hướng dư luận, là được rồi.”
Không ngờ là, Miêu Hân thì tức giận muốn nổ, Phí Khả lại dường như không để ý chút nào, ngược lại khuyên nhủ Miêu Hân: “Hân tỷ, chị mới là là người đừng lên mạng nữa. Mọi người không tin em là bình thường, ngay cả em cũng cảm thấy không thể tin được. Bây giờ có nói cái gì cũng không có tác dụng, cố gắng quay xong phim, nếu em diễn được, mọi người tự nhiên sẽ công nhận. Nếu em diễn không được, bị phê bình cũng là điều nên có mà.”
Miêu Hân nghe mà phát ngốc: “Nói theo đạo lý của em, mọi người đều không cần khống chế bình luận, không cần làm PR hay thuê thủy quân rồi.”
Phí Khả đồng ý: “Uhm, không sai. Lục tiên sinh nói, nghệ sĩ phải dựa vào tác phẩm mà nói chuyện, những thứ khác đều không đáng quan tâm.”
Miêu Hân: “…… Lời của anh ta em nghe một chút là được rồi, đừng học theo, biết chưa? Chúng ta không cùng đường với anh ta, em tuyệt đối đừng bị anh ta tẩy não.”
Phí Khả: “……….”
Sau khi casting kết thúc, Lục Hình Văn và Phí Khả hai người vẫn sống ở căn hộ cho thuê ở ngoại ô. Ở đó được nửa tháng, cuối cùng bị người xung quánh phát hiện là minh tinh, dẫn tới một trận náo động, còn lên tin tức.
Nếu chỉ có một mình Lục Hình Văn mang khẩu trang thì còn được, hai người đều đội nón lưỡi trai, mang khẩu trang, mục tiêu này quá lớn rồi. Ngày ngày ra ra vào vào mang khẩu trang, có lúc còn ngồi trên băng ghế công viên nhỏ cả buổi chiều, cái gì cũng không làm, cũng không đi làm. Không được mấy ngày, công chúng xung quanh cảm thấy hai người có chút khả nghi, chạy đi báo công an, để họ đặc biệt chú ý hai người đó.
Anh công an quan sát mấy ngày, cảm thấy hai người này tuy là hòa đồng lễ phép, nhưng đúng thật là rất khả nghi, tìm tới tận cửa, điều tra chứng minh thư.
Trong chốc lát, liền phát hiện hóa ra là đại minh tinh.
Giấy không gói được lửa, sau đó nam phụ lão ấu* xung quanh đều biết.
*nguyên văn: đại gia đại ma.
Lục Hình Văn và Phí Khả chỉ có thể rời đi.
Sau đó Phùng Kiệt phát ra thông cáo, thổi phồng một trận rằng ảnh đế và Phí Khả chuyên nghiệp như thế nào, nghiêm túc trải nghiệm cuộc sống ở tầng lớp thấp. Dư luận có hơi thay đổi, nhưng đại đa số đối với Phí Khả vẫn không có thái độ tốt.
[Lại chiêu trò, tôi thấy phòng công tác của Lục Hình Văn thật sự làm chăm chỉ làm chiêu trò, từ năm ngoái đến năm nay, làm biết bao nhiêu là chiêu trò.]
[Thông cáo đừng có mà thổi phồng thái quá, đợi năm sau ra rạp, lại lúng túng.]
[Chiêu trò? Những người nói lời này xin vui lòng đi tra một chút về Lục Hình Văn có được không? Mỗi một bộ phim, mỗi một vai diễn, anh luôn vô cùng nghiêm túc mà đối đãi. Lúc quay, anh đến công ty thực tập ba tháng, tin tức năm đó đều được đăng lên, còn phỏng vấn những người đồng nghiệp làm chung lúc đó, chân chân chính chính làm 3 tháng.]
[Còn nói là không phải làm dáng? Trước đây có thể thực tập 3 tháng, bây giờ mới có mấy ngày đã bị người ta phát hiện? Trùng hợp như vậy?]
[Tôi chỉ có thể nói là, đại khái vì trước đây chỉ có mỗi mình anh ấy, bây giờ còn dắt theo một người ngoài nữa.]
[Lầu trên xin đừng quên người ta là LOOK tình yêu thần tiên*!]
*nguyên văn: lầu trên LOOK thần tiên ái tình cảnh cáo. Đại khái là ngôn ngữ mạng đường ngang ngõ tắt, thôi thì dịch ý.
[Tôi nghi ngờ là hai ngày nay có kẻ nào đó đang tác quái, LOOK nữ hài các bạn đừng quan tâm. Khả Khả có được tài nguyên tốt, có người tức đến phát điên.]
Hai người Lục Hình Văn và Phí Khả căn bản là không lên mạng, chuyên tâm chuẩn bị kịch bản.
Lục Hình Văn phát hiện, từ lúc quay về biệt thự, Phí Khả không được tự tại như lúc còn ở căn nhà thuê đó. Lúc sống ở căn nhà thuê, rửa rau nấu cơm đều là Phí Khả làm, bạn nhỏ này làm những việc đó vô cùng rành rọt, mỗi ngày đều hỏi anh muốn ăn gì. Mỗi sáng thức dậy, quét nhà, làm đồ ăn sáng, luyện tập, đọc kịch bản với anh, chăm chỉ cần mẫn vô cùng, người cũng hoạt bát hẳn lên.
Vừa về tới biệt thự, cậu ngược lại giống như cái bong bóng bị đâm thủng, ỉu xìu.
Nơi này không cần cậu quét tước, nấu cơm, đều có dì giúp việc làm rồi. Cậu cũng không đi tới đi lui khắp nơi giống như lúc còn ở trong căn nhà thuê đó, ở biệt thự, cậu chỉ ở trong phòng mình hoặc ở trong phòng sách, chỉ lúc ăn cơm mới đi ra nhà bếp hay phòng khách.
Giống như là, ở nơi này cậu chỉ là một người khách.
Lục Hình Văn cho đến bây giờ mới phát hiện, Phí Khả đã sống ở đây gần một năm rồi, nhưng dường như cậu không mua sắm thêm bao nhiêu đồ đạc.
Sản phẩm điện tử, sách, đồ chơi, không có, ít nhất là trong tầm mắt của Lục Hình Văn, không có bất kỳ món đồ nào cũng Phí Khả.
Trong cả tòa nhà này, Phí Khả quy quy củ củ mà đem đồ đạc của mình để trong phòng, ngoài nơi đó ra, chỉ có mỗi cái tách uống nước và một chiếc xe.
Một năm rồi, Lục Hình Văn cư nhiên đến bây giờ mới phát hiện ra.
Phí Khả ngồi đối diện anh đọc kịch bản: “Cha em ở đây, mẹ em ở đây, gia đình em ở đây. Nhưng có lúc em lại cảm thấy, nơi đây không phải nhà mình.”
Phí Khả đọc xong thì dừng lại, chờ lời thoại của Lý Tề, lại không thấy.
Cậu ngẩng đầu nhìn Lục Hình Văn, Lục Hình Văn nhìn thẳng cậu, ánh mắt có hơi làm người ta hoảng.
Phí Khả không dám nhìn trực tiếp Lục Hình Văn, ánh mắt có hơi né tránh, hỏi: “Làm sao vậy?”
Lục Hình Văn mở miệng, nói ra một chuyện không có liên quan đến lời thoại: “Chúng ta đi mua nhà mới đi.”
“Cái gì?” Phí Khả ngu người.
“Mua một cái nhà mới, thuê kiến trúc sư, trang trí thành hình dáng mà em thích. Em không thích căn nhà đang sống phải không?” Lục Hình Văn nói.
“Em, em không có không thích mà!” Phí Khả có chút không hiểu nổi Lục Hình Văn đang nghĩ cái gì.
“Vẫn là nên mua nhà mới đi, trang trí ở đây anh cũng không thích, lúc mua nhà thì đã thấy trong nhà được trang trí xong rồi.” Lục Hình Văn nói, “Không gian ở đây được quy hoạch thật sự là không hợp lý.”
Vừa nói Lục Hình Văn vừa lập tức gọi điện thoại cho Phùng Kiệt, hỏi: “Gần đây có căn nhà nào tốt không? Anh giúp tôi để ý một chút, tôi muốn mua một căn mới.”
Phùng Kiệt: “……Cả đời mới thấy cậu lần đầu tiên chủ động gọi điện thoại cho tôi kêu mua bất động sản, đã xảy ra chuyện gì? Cậu gặp phải kích thích gì? Không phải là muốn mua nhà tặng cho Phí Khả đi??”
Lục Hình Văn còn chưa kịp nói gì, Phùng Kiệt đã tạt cho anh một chậu nước lạnh: “Đừng nghĩ nữa, cậu không có tiền.”
Lục Hình Văn nhìn Phí Khả ở đối diện đang ngoan ngoãn chờ anh nói chuyện điện thoại, không cách nào tin vào tai mình, hỏi ngược: “Cái gì?”
“Cậu không giỏi đếm số đúng không?” Phùng Kiệt trào phúng, “Cố gắng nhờ Phí Khả dạy toán cho đi. Năm ngoái, cậu bao một cái đảo để tổ chức hôn lễ, quyên 20 triệu, mua một cái xe Maserati. Năm nay quay, cậu không nhận thù lao, trực tiếp đem đầu tư, còn không đủ, lại tăng thêm 50 triệu đầu tư. Cậu cảm thấy cậu còn tiền sao? Nếu như mà phòng vé Đường Phổ Khê không đạt tới mức kỳ vọng, vậy thì năm sau cậu sẽ vẫn nghèo như vậy nguyên một năm, thậm chí có thể phá sản.”
Lục Hình Văn: “……..”
Phùng Kiệt tiếp tục trào phúng: “Cậu còn muốn mua nhà cho người ta? Lần trước tặng Maserati người ta cũng không muốn nhận, cậu tặng nhà người ta muốn nhận chắc? Tôi cảm thấy chàng trai trẻ Phí Khả này không tệ, không bị vật chất mê hoặc, cậu đừng phí sức nữa. Mà không phải là cậu nói, trước khi quay phim xong không theo đuổi người ta? Tại sao cậu -------“
Lục Hình Văn ngắt lời Phùng Kiệt đang lải nhải: “Anh gửi bảng tài chính cho tôi xem thử.”
Ngắt điện thoại xong, Lục Hình Văn nhìn Phí Khả, nhớ ra mới phút trước anh còn son sắt mà thề là phải mua nhà mới, bây giờ không thể thoái thác, anh nghĩ nghĩ, nói: “Chúng ta bán cái nhà này đi, rồi đi mua nhà mới.”
Phí Khả nhớ tới lời Phùng Kiệt nói lúc trước, đoán rất có thể là tài chính của Lục Hình Văn đang có vấn đề.
Phí Khả khuyên: “Ở đây cũng tốt mà, không cần phải đổi. Nếu muốn mua căn mới, có thể đợi lúc thu lại tiền đầu tư, rồi đi mua. Nhà mới phải lắp đặt xong, lại phải thông gió một trận mới ở được, trong thời gian đó, chuyển tới chuyển lui, rất phiền phức.”
Lục Hình Văn nhìn cậu: “Vậy chúng ta tìm người sửa sang tòa nhà này?”
Phí Khả lắc đầu: “Không cần sửa a…..”
“Sửa thành dạng mà em thích.” Lục Hình Văn nói, “Gần một năm rồi, em đối với nơi này cảm giác vẫn rất xa lạ, giống như đang ở trọ, không giống như ở nhà, thậm chí không được tự tại như trong căn nhà thuê kia.”
Phí Khả cảm thấy bản thân càng lúc càng không hiểu nổi Lục Hình Văn.
Cậu đúng là đang ở trọ thật mà, nếu không thì là gì?
Bọn họ không phải là kết hôn giả sao?
Lúc đó đã nói rồi, sau một năm thì lặng lẽ dọn ra, thỉnh thoảng phát thông cáo là được rồi.
Ở căn nhà thuê đó, cậu tự tại như vậy đại khái là vì đó là một căn nhà bình thường, ở đó, bọn họ là Tiểu Hòa và Lý Tề, không phải là Phí Khả và Lục Hình Văn.
[Đẳng cấp của Lâm Nguyên Sinh mất sạch rồi.]
[Ăn dưa cũng phải có chút não chứ, Lục Hình Văn đưa người vào đoàn phim? Ảnh đế mà cần phải đưa người vào đoàn phim sao? Đây đúng là chuyện nực cười nhất năm.]
[Fan CP đây là đang chuyển chủ đề sao? Nói không chừng không phải là Lục Hình Văn, mà là Phí Khả tự mình đưa nhét mình vào đoàn phim. Với cái trình độ của Phí Khả, không đập tiền vào, sao có thể ăn được cái bánh của Lâm Nguyên Sinh? Chỉ dựa vào việc hắn diễn một bộ cổ ngẫu sao? (mắc cười) ]
[Nữu Hổ Lộc.Khả lần này thật sự là lên máy bay ngồi rồi, quả thật là bay đụng trời luôn nha! Từ một diễn viên 108 tuyến, cái công tác đàng hoàng gì cũng không có, đến lúc nhận được nam thứ hai trong phim giờ vàng độc quyền*, đến nhận được chương trình thực tế, bây giờ còn tiến vào đoàn phim của đạo diễn nổi tiếng. Không đến một năm, y liền không chờ nổi mà gia nhập giới điện ảnh luôn. Y là học toán phải không? Tôi thấy y là tốt nghiệp khóa đóng kịch chuyên nghiệp thì có, vậy mới ra chuyện.]
[Có vài người sợ là không thể tự mình chua tới chết.]
[Lâm Nguyên Sinh quá sa ngã rồi, là một tiểu thuyết hay, những diễn viên khác đều có thực lực, làm sao có thể để một tên không chuyên nghiệp trộn lẫn vào.]
[Sa ngã là Lục Hình Văn đi? Đây còn chưa tới một năm, bị Phí Khả mê hoặc, cái bánh nào cũng dám đưa cho Phí Khả ăn, không sợ nghẹn chết.]
[Không phải, toàn bộ chuyện này thực sự mắc cười. Mấy người không nhớ đến một năm trước, nhật ký trò chuyện Du Vân tung ra? Hình đây, mấy người xem xem. Du Vân chỉ trích Lục Hình Văn, trước mặt khán giả trực tiếp đánh vào mặt hắn, nói hắn không đủ tư cách để tranh cái vai diễn nào đó. Lúc đó Lục Hình Văn còn có phẩm chất nghề nghiệp a, biết không thể nhét người riêng của mình vào đoàn phim, hiện tại Lục Hình Văn là làm sao đây? Bị Phí Khả đập đầu?]
[Chà chà, Du Vân cần phải đi theo Phí Khả mà học tập thuật mê hoặc nha~]
[Tuổi nhỏ chính là không giống nhau ~ Phí Khả so với Lục Hình Văn nhỏ hơn mười tuổi, tuổi tác khác biệt như vậy, qua mấy năm nữa Lục Hình Văn đều già rồi, kết không với y không phải vì danh lợi thì là vì cái gì?]
[Nếu có một người già đẹp trai như Lục Hình Văn, xin hãy gọi cho tôi, cảm ơn.]
[Người trung niên yêu đương, giống như nhà cũ phát hỏa, không cứu nổi.]
[Câu nói vàng của Phí fan trong hôm nay: Lục Hình Văn là một người đàn ông trung niên giống như nhà cũ phát hỏa.]
[Tôi bây giờ thật sự thông cảm cho Du Vân, bị chỉnh thảm như vậy, đã ở cùng với Lục Hình Văn, một cái tài nguyên cũng không vét được. Bây giờ nhìn Phí Khả, Du Vân, có ngưỡng mộ không?]
[Kính nhờ các antifa làm ơn trước hết cho cho xong mấy cái phỏng vấn được không? Nhà sản xuất phim đã nói rồi, Khả Khả là thông qua casting mà vào đoàn phim, đồng thời Lục Hình Văn căn bản không tham gia tuyển chọn diễn viên!]
[Uhm, Phí Khả nhất định là dựa vào kỹ năng diễn xuất tinh xảo mà được chọn. chọc cười.jpg.]
Miêu Hân có chút muốn bạo phát.
Phí Khả thiên tân vạn khổ dựa vào Không Bình Dịch, dựa vào chương trình thực tế mà tích lũy được chút hảo cảm, vì được chọn vào đoàn phim, toàn bộ đều bị hủy trong phút chốc.
Toàn bộ cư dân mạng, đối với Phí Khả đều là trào phúng.
Những giải thích của một số ít fan, căn bản không có người qua đường nào muốn nghe.
Những người qua đường vốn đang trung lập, nhìn thấy nhiều trào phúng như vậy, không tự giác cũng bị ảnh hưởng.
Lúc đầu Miêu Hân gọi điện cho Phí Khả, dặn dò cậu đừng lên weibo nói loạn.
“Mấy cái bình luận trên mạng, em đều đừng xem, miễn cho tức giận, tức giận lên nói loạn là coi như xong đời. Qua mấy ngày, chị sẽ tìm một tài khoản doanh tiêu để phát ra thông cáo về việc em chuẩn bị quay phim nghiêm túc như thế nào, thủy quân cũng sẽ điều hướng dư luận, là được rồi.”
Không ngờ là, Miêu Hân thì tức giận muốn nổ, Phí Khả lại dường như không để ý chút nào, ngược lại khuyên nhủ Miêu Hân: “Hân tỷ, chị mới là là người đừng lên mạng nữa. Mọi người không tin em là bình thường, ngay cả em cũng cảm thấy không thể tin được. Bây giờ có nói cái gì cũng không có tác dụng, cố gắng quay xong phim, nếu em diễn được, mọi người tự nhiên sẽ công nhận. Nếu em diễn không được, bị phê bình cũng là điều nên có mà.”
Miêu Hân nghe mà phát ngốc: “Nói theo đạo lý của em, mọi người đều không cần khống chế bình luận, không cần làm PR hay thuê thủy quân rồi.”
Phí Khả đồng ý: “Uhm, không sai. Lục tiên sinh nói, nghệ sĩ phải dựa vào tác phẩm mà nói chuyện, những thứ khác đều không đáng quan tâm.”
Miêu Hân: “…… Lời của anh ta em nghe một chút là được rồi, đừng học theo, biết chưa? Chúng ta không cùng đường với anh ta, em tuyệt đối đừng bị anh ta tẩy não.”
Phí Khả: “……….”
Sau khi casting kết thúc, Lục Hình Văn và Phí Khả hai người vẫn sống ở căn hộ cho thuê ở ngoại ô. Ở đó được nửa tháng, cuối cùng bị người xung quánh phát hiện là minh tinh, dẫn tới một trận náo động, còn lên tin tức.
Nếu chỉ có một mình Lục Hình Văn mang khẩu trang thì còn được, hai người đều đội nón lưỡi trai, mang khẩu trang, mục tiêu này quá lớn rồi. Ngày ngày ra ra vào vào mang khẩu trang, có lúc còn ngồi trên băng ghế công viên nhỏ cả buổi chiều, cái gì cũng không làm, cũng không đi làm. Không được mấy ngày, công chúng xung quanh cảm thấy hai người có chút khả nghi, chạy đi báo công an, để họ đặc biệt chú ý hai người đó.
Anh công an quan sát mấy ngày, cảm thấy hai người này tuy là hòa đồng lễ phép, nhưng đúng thật là rất khả nghi, tìm tới tận cửa, điều tra chứng minh thư.
Trong chốc lát, liền phát hiện hóa ra là đại minh tinh.
Giấy không gói được lửa, sau đó nam phụ lão ấu* xung quanh đều biết.
*nguyên văn: đại gia đại ma.
Lục Hình Văn và Phí Khả chỉ có thể rời đi.
Sau đó Phùng Kiệt phát ra thông cáo, thổi phồng một trận rằng ảnh đế và Phí Khả chuyên nghiệp như thế nào, nghiêm túc trải nghiệm cuộc sống ở tầng lớp thấp. Dư luận có hơi thay đổi, nhưng đại đa số đối với Phí Khả vẫn không có thái độ tốt.
[Lại chiêu trò, tôi thấy phòng công tác của Lục Hình Văn thật sự làm chăm chỉ làm chiêu trò, từ năm ngoái đến năm nay, làm biết bao nhiêu là chiêu trò.]
[Thông cáo đừng có mà thổi phồng thái quá, đợi năm sau ra rạp, lại lúng túng.]
[Chiêu trò? Những người nói lời này xin vui lòng đi tra một chút về Lục Hình Văn có được không? Mỗi một bộ phim, mỗi một vai diễn, anh luôn vô cùng nghiêm túc mà đối đãi. Lúc quay
[Còn nói là không phải làm dáng? Trước đây có thể thực tập 3 tháng, bây giờ mới có mấy ngày đã bị người ta phát hiện? Trùng hợp như vậy?]
[Tôi chỉ có thể nói là, đại khái vì trước đây chỉ có mỗi mình anh ấy, bây giờ còn dắt theo một người ngoài nữa.]
[Lầu trên xin đừng quên người ta là LOOK tình yêu thần tiên*!]
*nguyên văn: lầu trên LOOK thần tiên ái tình cảnh cáo. Đại khái là ngôn ngữ mạng đường ngang ngõ tắt, thôi thì dịch ý.
[Tôi nghi ngờ là hai ngày nay có kẻ nào đó đang tác quái, LOOK nữ hài các bạn đừng quan tâm. Khả Khả có được tài nguyên tốt, có người tức đến phát điên.]
Hai người Lục Hình Văn và Phí Khả căn bản là không lên mạng, chuyên tâm chuẩn bị kịch bản.
Lục Hình Văn phát hiện, từ lúc quay về biệt thự, Phí Khả không được tự tại như lúc còn ở căn nhà thuê đó. Lúc sống ở căn nhà thuê, rửa rau nấu cơm đều là Phí Khả làm, bạn nhỏ này làm những việc đó vô cùng rành rọt, mỗi ngày đều hỏi anh muốn ăn gì. Mỗi sáng thức dậy, quét nhà, làm đồ ăn sáng, luyện tập, đọc kịch bản với anh, chăm chỉ cần mẫn vô cùng, người cũng hoạt bát hẳn lên.
Vừa về tới biệt thự, cậu ngược lại giống như cái bong bóng bị đâm thủng, ỉu xìu.
Nơi này không cần cậu quét tước, nấu cơm, đều có dì giúp việc làm rồi. Cậu cũng không đi tới đi lui khắp nơi giống như lúc còn ở trong căn nhà thuê đó, ở biệt thự, cậu chỉ ở trong phòng mình hoặc ở trong phòng sách, chỉ lúc ăn cơm mới đi ra nhà bếp hay phòng khách.
Giống như là, ở nơi này cậu chỉ là một người khách.
Lục Hình Văn cho đến bây giờ mới phát hiện, Phí Khả đã sống ở đây gần một năm rồi, nhưng dường như cậu không mua sắm thêm bao nhiêu đồ đạc.
Sản phẩm điện tử, sách, đồ chơi, không có, ít nhất là trong tầm mắt của Lục Hình Văn, không có bất kỳ món đồ nào cũng Phí Khả.
Trong cả tòa nhà này, Phí Khả quy quy củ củ mà đem đồ đạc của mình để trong phòng, ngoài nơi đó ra, chỉ có mỗi cái tách uống nước và một chiếc xe.
Một năm rồi, Lục Hình Văn cư nhiên đến bây giờ mới phát hiện ra.
Phí Khả ngồi đối diện anh đọc kịch bản: “Cha em ở đây, mẹ em ở đây, gia đình em ở đây. Nhưng có lúc em lại cảm thấy, nơi đây không phải nhà mình.”
Phí Khả đọc xong thì dừng lại, chờ lời thoại của Lý Tề, lại không thấy.
Cậu ngẩng đầu nhìn Lục Hình Văn, Lục Hình Văn nhìn thẳng cậu, ánh mắt có hơi làm người ta hoảng.
Phí Khả không dám nhìn trực tiếp Lục Hình Văn, ánh mắt có hơi né tránh, hỏi: “Làm sao vậy?”
Lục Hình Văn mở miệng, nói ra một chuyện không có liên quan đến lời thoại: “Chúng ta đi mua nhà mới đi.”
“Cái gì?” Phí Khả ngu người.
“Mua một cái nhà mới, thuê kiến trúc sư, trang trí thành hình dáng mà em thích. Em không thích căn nhà đang sống phải không?” Lục Hình Văn nói.
“Em, em không có không thích mà!” Phí Khả có chút không hiểu nổi Lục Hình Văn đang nghĩ cái gì.
“Vẫn là nên mua nhà mới đi, trang trí ở đây anh cũng không thích, lúc mua nhà thì đã thấy trong nhà được trang trí xong rồi.” Lục Hình Văn nói, “Không gian ở đây được quy hoạch thật sự là không hợp lý.”
Vừa nói Lục Hình Văn vừa lập tức gọi điện thoại cho Phùng Kiệt, hỏi: “Gần đây có căn nhà nào tốt không? Anh giúp tôi để ý một chút, tôi muốn mua một căn mới.”
Phùng Kiệt: “……Cả đời mới thấy cậu lần đầu tiên chủ động gọi điện thoại cho tôi kêu mua bất động sản, đã xảy ra chuyện gì? Cậu gặp phải kích thích gì? Không phải là muốn mua nhà tặng cho Phí Khả đi??”
Lục Hình Văn còn chưa kịp nói gì, Phùng Kiệt đã tạt cho anh một chậu nước lạnh: “Đừng nghĩ nữa, cậu không có tiền.”
Lục Hình Văn nhìn Phí Khả ở đối diện đang ngoan ngoãn chờ anh nói chuyện điện thoại, không cách nào tin vào tai mình, hỏi ngược: “Cái gì?”
“Cậu không giỏi đếm số đúng không?” Phùng Kiệt trào phúng, “Cố gắng nhờ Phí Khả dạy toán cho đi. Năm ngoái, cậu bao một cái đảo để tổ chức hôn lễ, quyên 20 triệu, mua một cái xe Maserati. Năm nay quay, cậu không nhận thù lao, trực tiếp đem đầu tư, còn không đủ, lại tăng thêm 50 triệu đầu tư. Cậu cảm thấy cậu còn tiền sao? Nếu như mà phòng vé Đường Phổ Khê không đạt tới mức kỳ vọng, vậy thì năm sau cậu sẽ vẫn nghèo như vậy nguyên một năm, thậm chí có thể phá sản.”
Lục Hình Văn: “……..”
Phùng Kiệt tiếp tục trào phúng: “Cậu còn muốn mua nhà cho người ta? Lần trước tặng Maserati người ta cũng không muốn nhận, cậu tặng nhà người ta muốn nhận chắc? Tôi cảm thấy chàng trai trẻ Phí Khả này không tệ, không bị vật chất mê hoặc, cậu đừng phí sức nữa. Mà không phải là cậu nói, trước khi quay phim xong không theo đuổi người ta? Tại sao cậu -------“
Lục Hình Văn ngắt lời Phùng Kiệt đang lải nhải: “Anh gửi bảng tài chính cho tôi xem thử.”
Ngắt điện thoại xong, Lục Hình Văn nhìn Phí Khả, nhớ ra mới phút trước anh còn son sắt mà thề là phải mua nhà mới, bây giờ không thể thoái thác, anh nghĩ nghĩ, nói: “Chúng ta bán cái nhà này đi, rồi đi mua nhà mới.”
Phí Khả nhớ tới lời Phùng Kiệt nói lúc trước, đoán rất có thể là tài chính của Lục Hình Văn đang có vấn đề.
Phí Khả khuyên: “Ở đây cũng tốt mà, không cần phải đổi. Nếu muốn mua căn mới, có thể đợi lúc thu lại tiền đầu tư, rồi đi mua. Nhà mới phải lắp đặt xong, lại phải thông gió một trận mới ở được, trong thời gian đó, chuyển tới chuyển lui, rất phiền phức.”
Lục Hình Văn nhìn cậu: “Vậy chúng ta tìm người sửa sang tòa nhà này?”
Phí Khả lắc đầu: “Không cần sửa a…..”
“Sửa thành dạng mà em thích.” Lục Hình Văn nói, “Gần một năm rồi, em đối với nơi này cảm giác vẫn rất xa lạ, giống như đang ở trọ, không giống như ở nhà, thậm chí không được tự tại như trong căn nhà thuê kia.”
Phí Khả cảm thấy bản thân càng lúc càng không hiểu nổi Lục Hình Văn.
Cậu đúng là đang ở trọ thật mà, nếu không thì là gì?
Bọn họ không phải là kết hôn giả sao?
Lúc đó đã nói rồi, sau một năm thì lặng lẽ dọn ra, thỉnh thoảng phát thông cáo là được rồi.
Ở căn nhà thuê đó, cậu tự tại như vậy đại khái là vì đó là một căn nhà bình thường, ở đó, bọn họ là Tiểu Hòa và Lý Tề, không phải là Phí Khả và Lục Hình Văn.
/77
|