Địa chỉ mà Isi vẽ cho Tarzan đã lồ lộ trước mắt. Đó là một khu vực vắng bóng cửa hàng cửa hiệu. Thỉnh thoảng mới thấy một ngọn đèn đường. Tarzan đếm các căn nhà.
- Nó kia rồi!
Xung quanh ngôi nhà là cây cối um tùm. Bịt bùng những bụi gai dại. Bình thường có lẽ chẳng ai nghĩ rằng trong đó có một ngôi nhà.
Ba thằng bò lại gần. Ô cửa sổ sáng đèn nhưng chủ nhà đã buông rèm kín mít. Tarzan trườn qua chiếc ghế băng cạnh bụi rậm không một tiếng động, nhưng với Tròn Vo thì… đừng hòng. Thằng mập mỗi lần phải bò đều sinh tật bò… ngang. Chớ gì nữa, nó vướng ngay một cái thùng tôn tưới nước khiến cái thùng lăn trúng hòn đá tạo nên một âm thanh kinh dị.
Xoooảng…
Ngay lập tức trong nhà có tiếng động. Tarzan nói nhỏ:
- Dọt lẹ đi…
Karl và Kloesen rút dù nhanh chóng. Tarzan lủi như con rắn vô một góc tối, nơi cánh cửa mở ra sẽ che khuất hắn.
Hai gã đàn ông xộc ra. Nhìn hình dạng chúng Tarzan đoán ngay được là ai. Một thằng khổng lồ tướng như đô vật lên tiếng:
- Đi hướng này Gino, tôi chơi phía kia.
Tụi bay chỉ thấy chuột mối thôi chứ thấy tao thì khó đấy – Tarzan nghĩ. Linh tính quả không đánh lừa hắn. Berni mò vào đây vậy mà hay.
Hai gã lăm lăm súng trong tay, rẽ làm hai ngả lùng sục trong vườn. Tarzan xoay người lọt vào trong nhà lẹ như một con mèo.
Thứ đầu tiên đập vô mắt Tarzan là cửa xuống tầng hầm mở toang. Cánh cửa bằng gỗ sồi đồ sộ giống cổng thành. Hắn đảo mắt nhìn qua phòng khách. Một ý nghĩ thoáng qua đầu hắn: Rủi bất chợt chúng quay lại thì sao chớ? Mặc kệ, đã phiêu lưu thì mạo hiểm là cái chắc rồi.
Tarzan xuống dưới hầm. Hắn quan sát chớp nhoáng các phòng. Coi, có một cái phòng kì cục y chang một xưởng in. Một chiếc máy photocopy màu hiện đại đặt trong góc. Những cọc tiền giấy loại 100 mark nằm ngay ngắn trên bàn. Tiền giả. Nhưng giống hệt tiền thật.
Tarzan mơ hồ nghe lỗ tai lùng bùng lời thanh tra Glockner: Chú còn đang nhức đầu vì tiền giả. Mớ tiền 100 mark tinh vi đó chỉ có thể làm ra bởi một loại máy photocopy màu tối tân nhất.
Tarzan choáng váng. Bọn tội phạm mà hắn đụng độ quả thật liều… cùng mình. Hết cướp nhà băng rồi chơi bạc giả. Tarzan tập trung mọi thính giác ráng nghe động tĩnh. Hai thằng vẫn đang quần thảo khắp khu vườn.
Hắn vòng trở lại căn phòng đầu tiên, trên cửa cắm sẵn cái chìa khóa. Hắn mở cửa và nghe tiếng người thở. Lạy Chúa, Berni đây rồi.
Ánh sáng bên ngoài hắt vào yếu ớt nhưng cũng đủ cho hắn nhìn thấy anh chàng bụi đời Berni tay bị trói giật cánh khuỷu, hai chân cũng bị cột chặt còn mồm bị nhét đầy giẻ. Ngó cái cằm gã kìa… trời hỡi, sưng vều như quả trứng gà.
Tarzan lẳng lặng cởi trói cho Berni:
- Có còn nhớ mình không?
- Chúa ơi, Tarzan. Làm sao bạn lại có mặt ở đây?
- Suỵt, nói nhỏ. Hai thằng đó có thể quay lại ngay giờ…
- Mình đột nhập vào đây đêm qua bằng lối cửa sổ. Cứ tưởng vớ được một món bở ai dè hai tên khốn kiếp đó theo dõi sát nút. Chúng chờ mình xuống tầng hầm liền tới chặn đường. Chấn song cửa hầm thì rất chắc. Cùng đường mình phải lao lên. Vậy là lãnh nguyên một cú trời giáng vô mặt. Tỉnh dậy thấy đã bị trói vậy nè. Chúng thì thầm là sẽ cho mình về chầu âm phủ sau khi chúng hoàn tất kế hoạch in tiền.
Tarzan đóng cánh cửa lại. Hai đứa vọt lẹ lên bậc thang. Ngoài vườn, tiếng hai gã kháo nhau oang oang:
- Vô nhà đi Thiebel. Tao nghĩ thằng rình rập biến rồi.
- Tao cuộc đó là con mèo thôi.
Tarzan chỉ tay vô phòng ngủ:
- Chui vào đó, Berni!
Hai đứa nấp vô phòng ngủ. Cửa ra vào vẫn để mở.
Tarzan nghe tiếng giày của hai thằng cướp bước xuống tầng hầm. Mắt hắn sáng lên:
- Trời độ tụi mình rồi Berni. Chúng ta sẽ khóa trái cánh cửa đồ sộ đó nhốt chúng lại. Cửa tầng hầm chắc lắm. Mười phút sau đội đặc nhiệm sẽ có mặt.
Hai thằng trườn trên sàn nhà đến đóng cửa tầng hầm không một tiếng động. Chìa khóa đã cắm sẵn ở đó. Khóa trái. Vậy là xong!
Tarzan chụp ngay máy điện thoại. Hắn quay số:
- Chú Glockner đó phải không? Cháu, Tarzan đây. Cháu đang ở… và đã…
*
Chưa đầy năm phút, ba xe tuần tra của đội cảnh sát đặc nhiệm đã có mặt êm ru không rú còi inh ỏi. Berni rụt rè đứng sau lưng ba quái.
Thanh tra Glockner nhìn Tarzan và Karl không biết nên khen ngợi hay khiển trách.
Tarzan nói:
- Hai tên tội phạm ở dưới tầng hầm đều có súng.
Nhưng cả Gino lẫn Thiebel đều đã không dùng đến súng. Chúng bị quá bất ngờ. Bất ngờ vì tiếng loa gắn ngay trên đường xuống hầm dõng dạc ra lệnh:
- Gino và Thiebel nghe đây: Vứt súng xuống, tay giơ khỏi đầu và bước từng bước lên cầu thang! Sau một phút, sẽ xịt hơi cay.
Chưa đến một phút chúng đã đứng trên miệng hầm. Đao Phủ Thiebel há hốc mồm, còn Gino trừng trừng nhìn mọi người.
Căn nhà bị xét toàn bộ. Những người thi hành nhiệm vụ tìm thấy bao tiền đựng 400.000 mark chúng ăn cướp ở nhà băng. Tang vật được niêm phong cẩn thận.
Tarzan nhìn ông thanh tra:
- Xin giới thiệu với chú, đây là Berni. Chính nhờ việc truy tìm tung tích anh ta mà tụi cháu phát giác được sào huyệt bọn tội phạm quốc tế.
Glockner ngạc nhiên ngắm Berni:
- Cháu hãy giải thích rõ hơn.
- Câu chuyện khá dài, có liên quan tới cô gái Isi mà cháu và Gaby tình cờ làm quen ở công viên. Đầu đuôi như sau…
Thanh tra Glockner nghe xong câu chuyện cổ tích thế kỷ 21 về nàng lọ lem đi… bụi mà bàng hoàng. Ông nhìn Berni với vẻ trách móc:
- Sao cậu lại có thể hành động thiếu suy nghĩ như vậy?
Berni ấp úng gì đó trong cổ họng. Gã xấu hổ là cái chắc.
Ông thanh tra nói:
- Dù sao cuộc đời đã mở mắt cho cháu. Âu đây cũng là thời điểm cháu nhận ra tội lỗi của mình.
Tarzan đề nghị:
- Chú có thể ghé qua nhà một chút được không chú Glockner? Isi đang là khách của Gaby ở nhà chú. Cô ấy vô cùng hoảng sợ khi nghe đến chú. Cháu nghĩ rằng sự có mặt của chú trên đường trở về Tổng nha sẽ làm cô ấy biết rằng chú đã tha thứ cho Isi và Berni.
Thanh tra Glockner cười:
- Được, nhưng chỉ ba phút thôi.
*
Xe tuần tra dừng lại trước cửa hàng thực phẩm “Công Chúa”. Đoàn quân chiến thắng hả hê hùng dũng đi vào nhà. Thanh tra Glockner mở khóa. Trong nhà im ắng, vẳng tiếng Oskar rên ư ử trong phòng Gaby. Tròn Vo, vì uống quá nhiều nước nên vừa bước vào nhà đã chạy tọt vô phòng vệ sinh ở gian ngoài.
Thanh tra Glockner vui vẻ gọi to:
- Em và con đâu rồi? Bọn tôi đã về đây.
Tất cả kéo vào phòng khách. Coi, trên đi-văng là ba con tin tại gia: bà Glockner, Gaby và Isi ngồi ủ rũ, mặt mũi xám như chì.
Tarzan vô sau cùng, hắn đưa tay định đóng cánh cửa thì một giọng đàn ông khàn đục cất lên:
- Cấm động đậy!
Kohaut đứng ngay góc cửa. Mặt tái dại và hốc hác như đang ốm nặng. Nhưng vẫn đặc biệt nguy hiểm.
Tay Kohaut cầm súng chĩa vào ông thanh tra. Nhưng cặp mắt của gã lại “nghía” Tarzan như muốn nói: Lại là mày ư? Thằng chọi con này.
Glockner đứng như trời trồng:
- Sao hả em, hả Margot. Tại sao lại có chuyện này?
Kohaut quát:
- Câm mồm! Ngồi tất cả xuống đi-văng. Lẹ lên!
Tiếng xối nước trong phòng vệ sinh nghe văng vẳng xa xôi. Kohaut đã bước ra khỏi chỗ, đứng xoay lưng lại phía cửa. Vừa lúc đó Kloesen bước ra. Như mọi khi, thằng mập đi giày đế kếp rất êm. Nó vừa dợm bước khỏi cánh cửa đã kịp khựng lại trước những gì nhìn thấy. Khuôn mặt trăng rằm càng tròn xoe. Cái miệng há ra tính chào hỏi vui vẻ giờ há hốc như miệng cá mắc mồi giun.
Glockner hỏi:
- Ông muốn gì ở đây?
- Câm mồm! Không đứa nào được động đậy! Tao cảnh cáo đó.
Kloesen lại xuất hiện.
Coi, thằng mập khệ nệ ôm một cái bình sứ lớn, cao đến nửa mét, vẫn để ở chỗ giá treo quần áo. Bình sứ chắc chắn là nặng.
Bôộôp!
Tròn Vo đỏ mặt tía tai nâng bình lên quá đầu rồi nện mạnh vào gáy Kohaut. Cái bình vỡ tan.
Kohaut lảo đảo.
Tarzan bật người phóng một cú đá vào bàn tay cầm súng của gã. Khẩu súng văng ra một góc…
Kloesen gọi:
- Chú Glockner, cháu cần một cái bình nữa!
Nhưng đòn đánh như vậy là vừa đủ, tên tội phạm từ từ đổ quỵ xuống như một cuốn phim quay chậm.
Tròn Vo đạp một chân lên vai gã, tay chống nạnh. Tư thế của người chiến thắng!
Tarzan khen ngợi:
- Hoan hô Kloesen. Mày đã cứu cả nhà.
Mắt thằng mập sáng ngời nhưng ngay sau đó, nó lại phóng vô nhà vệ sinh như hỏa tiễn.
- Margot, chuyện gì đã xảy ra vậy?
*
Trong túi của Kohaut là số tiền xu bán hàng quyên góp của trường nội trú. Còn nguyên nhân của hàng loạt sự kiện nằm trong túi ngực gã: 37 viên kim cương lấp lánh.
Chúng đã trở thành nỗi nguy hiểm cho bao người.
Công Chúa nhặt một viên đặt vào ngón tay đeo nhẫn.
- Thật thiên thần. Ước gì có được một viên như thế này vào ngày cưới.
- Thế thì người chồng tương lai của con phải dồn tiền tiết kiệm khá lâu đấy. – Ông Glockner trêu con gái.
Kohaut, Gorden, Thiebel đều hội ngộ trong phòng hỏi cung và được đăng kí phần ăn tại nhà giam mà Người Áo Bonsen đang thiếu người làm bạn.
Tròn Vo bình luận:
- Thế nào thằng phản bội Kohaut cũng bị đám “Người Anh Em” giành phần ăn trong nhà tù. Chuyện đó mà xảy ra thì thà chết còn sướng hơn. Mình rất sợ cách trả thù bằng cách giật cơm nơi miệng.
Leni Stegmueller được giải phóng khỏi nỗi khiếp sợ triền miên.
Ông giám đốc ngân hàng Jacoby trích thưởng cho bốn đứa khá đậm, vì nhờ chúng mà người ta thu hồi được cho nhà băng khoản tiền bị cướp.
Tarzan gửi ngay tiền thưởng của hắn vào tiết kiệm. Hắn biết rõ để làm gì.
Có thể sau này Gaby sẽ thay đổi ý kiến.
Nhưng biết đâu mười năm sau Gaby vẫn giữ được niềm yêu thích một viên kim cương thì sao?
Biết đâu lúc đó viên kim cương to nhất Moque lại xuất hiện?
Và, biết đâu hắn sẽ có thể…
GIỚI THIỆU TẬP SAU
Trong thành phố xuất hiện nhiều vụ mất trộm như đã có chỉ điểm từ trước. Lũ đạo chích chỉ viếng thăm những tư gia giàu có và không lắp hệ thống báo động…
Một đêm nọ, TKKG tình cờ bắt gặp một kẻ mặc đồ đen, đeo mặt nạ đen đột nhập vào ngôi biệt thự giàu có…
TKKG đời nào bỏ qua cơ hội trời cho này. Chớ còn phải hỏi!
- Nó kia rồi!
Xung quanh ngôi nhà là cây cối um tùm. Bịt bùng những bụi gai dại. Bình thường có lẽ chẳng ai nghĩ rằng trong đó có một ngôi nhà.
Ba thằng bò lại gần. Ô cửa sổ sáng đèn nhưng chủ nhà đã buông rèm kín mít. Tarzan trườn qua chiếc ghế băng cạnh bụi rậm không một tiếng động, nhưng với Tròn Vo thì… đừng hòng. Thằng mập mỗi lần phải bò đều sinh tật bò… ngang. Chớ gì nữa, nó vướng ngay một cái thùng tôn tưới nước khiến cái thùng lăn trúng hòn đá tạo nên một âm thanh kinh dị.
Xoooảng…
Ngay lập tức trong nhà có tiếng động. Tarzan nói nhỏ:
- Dọt lẹ đi…
Karl và Kloesen rút dù nhanh chóng. Tarzan lủi như con rắn vô một góc tối, nơi cánh cửa mở ra sẽ che khuất hắn.
Hai gã đàn ông xộc ra. Nhìn hình dạng chúng Tarzan đoán ngay được là ai. Một thằng khổng lồ tướng như đô vật lên tiếng:
- Đi hướng này Gino, tôi chơi phía kia.
Tụi bay chỉ thấy chuột mối thôi chứ thấy tao thì khó đấy – Tarzan nghĩ. Linh tính quả không đánh lừa hắn. Berni mò vào đây vậy mà hay.
Hai gã lăm lăm súng trong tay, rẽ làm hai ngả lùng sục trong vườn. Tarzan xoay người lọt vào trong nhà lẹ như một con mèo.
Thứ đầu tiên đập vô mắt Tarzan là cửa xuống tầng hầm mở toang. Cánh cửa bằng gỗ sồi đồ sộ giống cổng thành. Hắn đảo mắt nhìn qua phòng khách. Một ý nghĩ thoáng qua đầu hắn: Rủi bất chợt chúng quay lại thì sao chớ? Mặc kệ, đã phiêu lưu thì mạo hiểm là cái chắc rồi.
Tarzan xuống dưới hầm. Hắn quan sát chớp nhoáng các phòng. Coi, có một cái phòng kì cục y chang một xưởng in. Một chiếc máy photocopy màu hiện đại đặt trong góc. Những cọc tiền giấy loại 100 mark nằm ngay ngắn trên bàn. Tiền giả. Nhưng giống hệt tiền thật.
Tarzan mơ hồ nghe lỗ tai lùng bùng lời thanh tra Glockner: Chú còn đang nhức đầu vì tiền giả. Mớ tiền 100 mark tinh vi đó chỉ có thể làm ra bởi một loại máy photocopy màu tối tân nhất.
Tarzan choáng váng. Bọn tội phạm mà hắn đụng độ quả thật liều… cùng mình. Hết cướp nhà băng rồi chơi bạc giả. Tarzan tập trung mọi thính giác ráng nghe động tĩnh. Hai thằng vẫn đang quần thảo khắp khu vườn.
Hắn vòng trở lại căn phòng đầu tiên, trên cửa cắm sẵn cái chìa khóa. Hắn mở cửa và nghe tiếng người thở. Lạy Chúa, Berni đây rồi.
Ánh sáng bên ngoài hắt vào yếu ớt nhưng cũng đủ cho hắn nhìn thấy anh chàng bụi đời Berni tay bị trói giật cánh khuỷu, hai chân cũng bị cột chặt còn mồm bị nhét đầy giẻ. Ngó cái cằm gã kìa… trời hỡi, sưng vều như quả trứng gà.
Tarzan lẳng lặng cởi trói cho Berni:
- Có còn nhớ mình không?
- Chúa ơi, Tarzan. Làm sao bạn lại có mặt ở đây?
- Suỵt, nói nhỏ. Hai thằng đó có thể quay lại ngay giờ…
- Mình đột nhập vào đây đêm qua bằng lối cửa sổ. Cứ tưởng vớ được một món bở ai dè hai tên khốn kiếp đó theo dõi sát nút. Chúng chờ mình xuống tầng hầm liền tới chặn đường. Chấn song cửa hầm thì rất chắc. Cùng đường mình phải lao lên. Vậy là lãnh nguyên một cú trời giáng vô mặt. Tỉnh dậy thấy đã bị trói vậy nè. Chúng thì thầm là sẽ cho mình về chầu âm phủ sau khi chúng hoàn tất kế hoạch in tiền.
Tarzan đóng cánh cửa lại. Hai đứa vọt lẹ lên bậc thang. Ngoài vườn, tiếng hai gã kháo nhau oang oang:
- Vô nhà đi Thiebel. Tao nghĩ thằng rình rập biến rồi.
- Tao cuộc đó là con mèo thôi.
Tarzan chỉ tay vô phòng ngủ:
- Chui vào đó, Berni!
Hai đứa nấp vô phòng ngủ. Cửa ra vào vẫn để mở.
Tarzan nghe tiếng giày của hai thằng cướp bước xuống tầng hầm. Mắt hắn sáng lên:
- Trời độ tụi mình rồi Berni. Chúng ta sẽ khóa trái cánh cửa đồ sộ đó nhốt chúng lại. Cửa tầng hầm chắc lắm. Mười phút sau đội đặc nhiệm sẽ có mặt.
Hai thằng trườn trên sàn nhà đến đóng cửa tầng hầm không một tiếng động. Chìa khóa đã cắm sẵn ở đó. Khóa trái. Vậy là xong!
Tarzan chụp ngay máy điện thoại. Hắn quay số:
- Chú Glockner đó phải không? Cháu, Tarzan đây. Cháu đang ở… và đã…
*
Chưa đầy năm phút, ba xe tuần tra của đội cảnh sát đặc nhiệm đã có mặt êm ru không rú còi inh ỏi. Berni rụt rè đứng sau lưng ba quái.
Thanh tra Glockner nhìn Tarzan và Karl không biết nên khen ngợi hay khiển trách.
Tarzan nói:
- Hai tên tội phạm ở dưới tầng hầm đều có súng.
Nhưng cả Gino lẫn Thiebel đều đã không dùng đến súng. Chúng bị quá bất ngờ. Bất ngờ vì tiếng loa gắn ngay trên đường xuống hầm dõng dạc ra lệnh:
- Gino và Thiebel nghe đây: Vứt súng xuống, tay giơ khỏi đầu và bước từng bước lên cầu thang! Sau một phút, sẽ xịt hơi cay.
Chưa đến một phút chúng đã đứng trên miệng hầm. Đao Phủ Thiebel há hốc mồm, còn Gino trừng trừng nhìn mọi người.
Căn nhà bị xét toàn bộ. Những người thi hành nhiệm vụ tìm thấy bao tiền đựng 400.000 mark chúng ăn cướp ở nhà băng. Tang vật được niêm phong cẩn thận.
Tarzan nhìn ông thanh tra:
- Xin giới thiệu với chú, đây là Berni. Chính nhờ việc truy tìm tung tích anh ta mà tụi cháu phát giác được sào huyệt bọn tội phạm quốc tế.
Glockner ngạc nhiên ngắm Berni:
- Cháu hãy giải thích rõ hơn.
- Câu chuyện khá dài, có liên quan tới cô gái Isi mà cháu và Gaby tình cờ làm quen ở công viên. Đầu đuôi như sau…
Thanh tra Glockner nghe xong câu chuyện cổ tích thế kỷ 21 về nàng lọ lem đi… bụi mà bàng hoàng. Ông nhìn Berni với vẻ trách móc:
- Sao cậu lại có thể hành động thiếu suy nghĩ như vậy?
Berni ấp úng gì đó trong cổ họng. Gã xấu hổ là cái chắc.
Ông thanh tra nói:
- Dù sao cuộc đời đã mở mắt cho cháu. Âu đây cũng là thời điểm cháu nhận ra tội lỗi của mình.
Tarzan đề nghị:
- Chú có thể ghé qua nhà một chút được không chú Glockner? Isi đang là khách của Gaby ở nhà chú. Cô ấy vô cùng hoảng sợ khi nghe đến chú. Cháu nghĩ rằng sự có mặt của chú trên đường trở về Tổng nha sẽ làm cô ấy biết rằng chú đã tha thứ cho Isi và Berni.
Thanh tra Glockner cười:
- Được, nhưng chỉ ba phút thôi.
*
Xe tuần tra dừng lại trước cửa hàng thực phẩm “Công Chúa”. Đoàn quân chiến thắng hả hê hùng dũng đi vào nhà. Thanh tra Glockner mở khóa. Trong nhà im ắng, vẳng tiếng Oskar rên ư ử trong phòng Gaby. Tròn Vo, vì uống quá nhiều nước nên vừa bước vào nhà đã chạy tọt vô phòng vệ sinh ở gian ngoài.
Thanh tra Glockner vui vẻ gọi to:
- Em và con đâu rồi? Bọn tôi đã về đây.
Tất cả kéo vào phòng khách. Coi, trên đi-văng là ba con tin tại gia: bà Glockner, Gaby và Isi ngồi ủ rũ, mặt mũi xám như chì.
Tarzan vô sau cùng, hắn đưa tay định đóng cánh cửa thì một giọng đàn ông khàn đục cất lên:
- Cấm động đậy!
Kohaut đứng ngay góc cửa. Mặt tái dại và hốc hác như đang ốm nặng. Nhưng vẫn đặc biệt nguy hiểm.
Tay Kohaut cầm súng chĩa vào ông thanh tra. Nhưng cặp mắt của gã lại “nghía” Tarzan như muốn nói: Lại là mày ư? Thằng chọi con này.
Glockner đứng như trời trồng:
- Sao hả em, hả Margot. Tại sao lại có chuyện này?
Kohaut quát:
- Câm mồm! Ngồi tất cả xuống đi-văng. Lẹ lên!
Tiếng xối nước trong phòng vệ sinh nghe văng vẳng xa xôi. Kohaut đã bước ra khỏi chỗ, đứng xoay lưng lại phía cửa. Vừa lúc đó Kloesen bước ra. Như mọi khi, thằng mập đi giày đế kếp rất êm. Nó vừa dợm bước khỏi cánh cửa đã kịp khựng lại trước những gì nhìn thấy. Khuôn mặt trăng rằm càng tròn xoe. Cái miệng há ra tính chào hỏi vui vẻ giờ há hốc như miệng cá mắc mồi giun.
Glockner hỏi:
- Ông muốn gì ở đây?
- Câm mồm! Không đứa nào được động đậy! Tao cảnh cáo đó.
Kloesen lại xuất hiện.
Coi, thằng mập khệ nệ ôm một cái bình sứ lớn, cao đến nửa mét, vẫn để ở chỗ giá treo quần áo. Bình sứ chắc chắn là nặng.
Bôộôp!
Tròn Vo đỏ mặt tía tai nâng bình lên quá đầu rồi nện mạnh vào gáy Kohaut. Cái bình vỡ tan.
Kohaut lảo đảo.
Tarzan bật người phóng một cú đá vào bàn tay cầm súng của gã. Khẩu súng văng ra một góc…
Kloesen gọi:
- Chú Glockner, cháu cần một cái bình nữa!
Nhưng đòn đánh như vậy là vừa đủ, tên tội phạm từ từ đổ quỵ xuống như một cuốn phim quay chậm.
Tròn Vo đạp một chân lên vai gã, tay chống nạnh. Tư thế của người chiến thắng!
Tarzan khen ngợi:
- Hoan hô Kloesen. Mày đã cứu cả nhà.
Mắt thằng mập sáng ngời nhưng ngay sau đó, nó lại phóng vô nhà vệ sinh như hỏa tiễn.
- Margot, chuyện gì đã xảy ra vậy?
*
Trong túi của Kohaut là số tiền xu bán hàng quyên góp của trường nội trú. Còn nguyên nhân của hàng loạt sự kiện nằm trong túi ngực gã: 37 viên kim cương lấp lánh.
Chúng đã trở thành nỗi nguy hiểm cho bao người.
Công Chúa nhặt một viên đặt vào ngón tay đeo nhẫn.
- Thật thiên thần. Ước gì có được một viên như thế này vào ngày cưới.
- Thế thì người chồng tương lai của con phải dồn tiền tiết kiệm khá lâu đấy. – Ông Glockner trêu con gái.
Kohaut, Gorden, Thiebel đều hội ngộ trong phòng hỏi cung và được đăng kí phần ăn tại nhà giam mà Người Áo Bonsen đang thiếu người làm bạn.
Tròn Vo bình luận:
- Thế nào thằng phản bội Kohaut cũng bị đám “Người Anh Em” giành phần ăn trong nhà tù. Chuyện đó mà xảy ra thì thà chết còn sướng hơn. Mình rất sợ cách trả thù bằng cách giật cơm nơi miệng.
Leni Stegmueller được giải phóng khỏi nỗi khiếp sợ triền miên.
Ông giám đốc ngân hàng Jacoby trích thưởng cho bốn đứa khá đậm, vì nhờ chúng mà người ta thu hồi được cho nhà băng khoản tiền bị cướp.
Tarzan gửi ngay tiền thưởng của hắn vào tiết kiệm. Hắn biết rõ để làm gì.
Có thể sau này Gaby sẽ thay đổi ý kiến.
Nhưng biết đâu mười năm sau Gaby vẫn giữ được niềm yêu thích một viên kim cương thì sao?
Biết đâu lúc đó viên kim cương to nhất Moque lại xuất hiện?
Và, biết đâu hắn sẽ có thể…
GIỚI THIỆU TẬP SAU
Trong thành phố xuất hiện nhiều vụ mất trộm như đã có chỉ điểm từ trước. Lũ đạo chích chỉ viếng thăm những tư gia giàu có và không lắp hệ thống báo động…
Một đêm nọ, TKKG tình cờ bắt gặp một kẻ mặc đồ đen, đeo mặt nạ đen đột nhập vào ngôi biệt thự giàu có…
TKKG đời nào bỏ qua cơ hội trời cho này. Chớ còn phải hỏi!
/703
|