Lần đầu tiên Tròn Vo có ý muốn dành quyền chủ trì cuộc họp của TKKG. Tứ quái chỉ còn buổi học cuối cùng trước khi nghỉ hè rồi sau đó sẽ tản mát mỗi người mỗi ngả.
Thằng mập lau mồ hôi trán dù cả bọn đang núp dưới một bóng cây trong sân trường:
- Trời nóng muốn chảy mỡ. Cũng may mình không phải là một ngọn nến bằng sáp. Hừ, một ngọn nến gặp nóng rực kiểu này sẽ tan thành nước và nó làm sao còn sống để thông báo với các chiến hữu một tin quan trọng.
Gaby cười khuyến khích:
- Khai mạc được đó, Kloesen. Sau này mình sẽ đề nghị đại ca cho bạn chuyên việc điều hành các hội nghị Tứ quái.
Tròn Vo tít mắt:
- Vậy hả, vậy thì các bạn hãy nghe tôi nói đây: Mùa hè này, chúng ta sẽ đi du lịch thế giới!
- Hả?
- Cái gì?
Tròn Vo hãnh diện nói liền một hơi:
- Tụi mình sẽ du lịch qua Tây Ban Nha. Ông bà chủ hãng sôcôla Sauerlich đã đặt sẵn nơi nghỉ tại khách sạn Palast nổi tiếng nhìn ra bờ biển Marbella sang trọng. Và vì tôi là con trai của họ nên tôi cũng sẽ được tới đó…
Máy Tính Điện Tử nhướng mày sau cặp kính cận than:
- Xì, chuyện nội bộ vậy mà cũng bày đặt bắt tụi tao nghe sao mập!
Tròn Vo gân cổ:
- Ê quân sư, tao chưa nói hết mà.
Karl chào thua liền:
- Ờ, vậy thì… mày nói tiếp nghe coi.
Tròn Vo phùng mang:
- Vậy thì mày nên vểnh tai mà nghe cho thủng đây nè: Những người ghiền kẹo sôcôla trên trần gian này thường chứa tình nhân loại trong cái bụng tổ chảng. Tao cũng đâu có khác họ…
Tarzan sốt ruột, gịuc:
- Có gì cứ nói toạc ra đi mập. Bữa nay sao triết lí lôi thôi quá vậy.
- Ừ, thì tao nói liền đây: Các bạn không ai được từ chối chuyến du hành tới Marbella, tới khách sạn Palast cùng với gia đình nhà Sauerlich!
Công bố của Kloesen quả là một tin động trời. Nhưng Gaby lại ỉu xìu:
- Đi chơi Tây Ban Nha thì ai chẳng ham. Nhưng kinh phí của gia đình mình hạn chế lắm, mẹ mình mới dồn tiền mua một mảnh đất nhỏ nên năm nay cả nhà đành thôi đi nghỉ.
Karl cũng gật gù:
- Mình cũng không tin ba mẹ sẽ cho mình đi một chuyến tốn kém như vậy. Khách sạn Palast! Chà, tiền tiêu như nước. Không, Willi à. Hè này TKKG đành tạm chia tay mỗi đứa một phương thôi.
Tròn Vo cười rất ma quái:
- Bữa nay sao các bạn tối dạ quá vậy! Ông già Sauerlich nhờ mình chuyển lời mời các bạn, ổng bao hết mờ.
Gaby đột nhiên thì thào, như không tin nổi điều vừa nghe:
- Tụi mình được mời? Bạn nói thiệt không Willi?
Tròn Vo gật liên tiếp bốn gật:
- Thiệt chớ! Năm vừa qua trong khi chúng ta mài đũng quần trên ghế nhà trường thì ngài Hermann Sauerlich đã “mài” sôcôla thành món tẩm bổ hảo hạng cho loài người và ông cũng được Thượng đế hậu tạ bằng một số doanh thu đáng kể. Khi túi đã rủng rỉnh tiền, ông liền nhớ ngay tới lũ nhỏ mà ông yêu quý và muốn cho chúng hưởng một mùa hè thật tuyệt vời… Rõ cả rồi chớ, các chiến hữu?
Gaby bật dậy như một chiếc lò xo bay tới ôm choàng lấy Kloesen, ghì chặt. Thằng mập đỏ bừng mặt, như thể nó đã phơi nắng cả năm giờ liền trên bãi biển. Chưa hết, Công Chúa còn nhảy chân sáo quanh Tròn Vo, miệng tía lia:
- Willi muôn năm! Ông già bạn cũng muôn năm luôn! Tuyệt vời! Bốn đứa tụi mình cùng đi kia mà! Lại đến một nơi hấp dẫn như thế.
Vậy mà sự hào hứng của Gaby lại không một mảy may ảnh hưởng đến Tarzan. Coi, mặt mày hắn buồn xo. Tròn Vo chưng hửng:
- Mày, mày… sao bí xị vậy đại ca?
Tarzan đặt tay lên vai Tròn Vo, giọng nghiêm nghị:
- Cảm ơn mày, Willi! Lời mời của gia đình mày thật đáng quý, và xin chúc mọi người một chuyến đi nghỉ kì thú. Nhưng tiếc rằng tao không thể cùng đi được.
- Cááái gììì?
Thằng mập choáng váng. Gaby sững sờ. Karl như tê dại.
Tarzan cũng cười méo xệch. Hắn tránh không nhìn Công Chúa, nhắc lại:
- Mình không thể đi cùng các bạn được!
Gaby chợt nổi nóng:
- Vì sao chớ? Bạn bị cấm sang Tây Ban Nha à? Hay bạn sợ nắng nóng? Mình không tin, một nhà thể thao như bạn mà. Vậy cái gì giữ chân bạn nào? Hay bạn muốn thử sống không có bạn bè một thời gian?
Karl can:
- Thôi nào, Công Chúa. Bạn bắt đầu nói năng lộn xộn rồi đó.
Rồi Karl nhìn thấy Gaby rưng rưng nước mắt. Nó hiểu: nếu không có Tarzan đi cùng, với Gaby chuyến đi du lịch sẽ chẳng còn thú vị nữa.
Tarzan không nói gì. Hắn chỉ im lặng nhìn cô bạn gái.
Gaby bước lại gần Tarzan, áp má vào vai hắn.
Hắn khẽ vuốt tóc cô bé. Và rất khẽ, ôm cô vào người, giọng buồn buồn:
- Các bạn đều đã biết mình rất ít khi được gặp má mình. Và má thì đã vất vả biết bao nhiêu để nuôi mình ăn học. Cuối tuần này má mình được nghỉ phép năm trong ba tuần. Má con mình đã chờ đợi những ngày nghỉ này cả năm trời rồi. Đó, lí do mình phải từ bỏ chuyến du lịch Marbella cùng các bạn là vậy…
Gaby xuôi tay, la lên:
- Đồ quỷ, vậy mà bạn có thèm báo gì với mình đâu.
- Thì mình nghĩ có gì đâu mà phải báo, Công Chúa. Mình đi nghỉ hè như mọi người mà.
Karl nhíu mày:
- Có thể mày đề nghị má dời ngày nghỉ phép lui lại được không?
- Không! Mình biết ở hãng làm việc của má mình mọi việc bao giờ cũng diễn ra như đã định trước.
Tội nghiệp Kloesen. Lần đầu tiên nó điều khiển hội nghị TKKG mà “nghị quyết” lại bị một thành viên chủ chốt bỏ phiếu trắng thê thảm. Thiếu Tarzan thì chuyến đi của cả nhóm bể như chơi. Và nó lại có nguy cơ phải một mình đi nghỉ cùng gia đình. Ớn quá hà!
Không riêng gì Tròn Vo mà cả Karl Máy Tính lẫn Công Chúa đều xìu như quả bóng xì hơi.
Tròn Vo bặm môi ra vẻ suy nghĩ dữ lắm. Sau cùng nó tuyên bố:
- Tôi đã có một kế hoạch khiến tất cả chúng ta đều đoàn tụ.
Gaby mở lớn mắt:
- Sao hở Kloesen?
- Hạ hồi phân giải Gaby ạ.
Thằng mập lau mồ hôi trán dù cả bọn đang núp dưới một bóng cây trong sân trường:
- Trời nóng muốn chảy mỡ. Cũng may mình không phải là một ngọn nến bằng sáp. Hừ, một ngọn nến gặp nóng rực kiểu này sẽ tan thành nước và nó làm sao còn sống để thông báo với các chiến hữu một tin quan trọng.
Gaby cười khuyến khích:
- Khai mạc được đó, Kloesen. Sau này mình sẽ đề nghị đại ca cho bạn chuyên việc điều hành các hội nghị Tứ quái.
Tròn Vo tít mắt:
- Vậy hả, vậy thì các bạn hãy nghe tôi nói đây: Mùa hè này, chúng ta sẽ đi du lịch thế giới!
- Hả?
- Cái gì?
Tròn Vo hãnh diện nói liền một hơi:
- Tụi mình sẽ du lịch qua Tây Ban Nha. Ông bà chủ hãng sôcôla Sauerlich đã đặt sẵn nơi nghỉ tại khách sạn Palast nổi tiếng nhìn ra bờ biển Marbella sang trọng. Và vì tôi là con trai của họ nên tôi cũng sẽ được tới đó…
Máy Tính Điện Tử nhướng mày sau cặp kính cận than:
- Xì, chuyện nội bộ vậy mà cũng bày đặt bắt tụi tao nghe sao mập!
Tròn Vo gân cổ:
- Ê quân sư, tao chưa nói hết mà.
Karl chào thua liền:
- Ờ, vậy thì… mày nói tiếp nghe coi.
Tròn Vo phùng mang:
- Vậy thì mày nên vểnh tai mà nghe cho thủng đây nè: Những người ghiền kẹo sôcôla trên trần gian này thường chứa tình nhân loại trong cái bụng tổ chảng. Tao cũng đâu có khác họ…
Tarzan sốt ruột, gịuc:
- Có gì cứ nói toạc ra đi mập. Bữa nay sao triết lí lôi thôi quá vậy.
- Ừ, thì tao nói liền đây: Các bạn không ai được từ chối chuyến du hành tới Marbella, tới khách sạn Palast cùng với gia đình nhà Sauerlich!
Công bố của Kloesen quả là một tin động trời. Nhưng Gaby lại ỉu xìu:
- Đi chơi Tây Ban Nha thì ai chẳng ham. Nhưng kinh phí của gia đình mình hạn chế lắm, mẹ mình mới dồn tiền mua một mảnh đất nhỏ nên năm nay cả nhà đành thôi đi nghỉ.
Karl cũng gật gù:
- Mình cũng không tin ba mẹ sẽ cho mình đi một chuyến tốn kém như vậy. Khách sạn Palast! Chà, tiền tiêu như nước. Không, Willi à. Hè này TKKG đành tạm chia tay mỗi đứa một phương thôi.
Tròn Vo cười rất ma quái:
- Bữa nay sao các bạn tối dạ quá vậy! Ông già Sauerlich nhờ mình chuyển lời mời các bạn, ổng bao hết mờ.
Gaby đột nhiên thì thào, như không tin nổi điều vừa nghe:
- Tụi mình được mời? Bạn nói thiệt không Willi?
Tròn Vo gật liên tiếp bốn gật:
- Thiệt chớ! Năm vừa qua trong khi chúng ta mài đũng quần trên ghế nhà trường thì ngài Hermann Sauerlich đã “mài” sôcôla thành món tẩm bổ hảo hạng cho loài người và ông cũng được Thượng đế hậu tạ bằng một số doanh thu đáng kể. Khi túi đã rủng rỉnh tiền, ông liền nhớ ngay tới lũ nhỏ mà ông yêu quý và muốn cho chúng hưởng một mùa hè thật tuyệt vời… Rõ cả rồi chớ, các chiến hữu?
Gaby bật dậy như một chiếc lò xo bay tới ôm choàng lấy Kloesen, ghì chặt. Thằng mập đỏ bừng mặt, như thể nó đã phơi nắng cả năm giờ liền trên bãi biển. Chưa hết, Công Chúa còn nhảy chân sáo quanh Tròn Vo, miệng tía lia:
- Willi muôn năm! Ông già bạn cũng muôn năm luôn! Tuyệt vời! Bốn đứa tụi mình cùng đi kia mà! Lại đến một nơi hấp dẫn như thế.
Vậy mà sự hào hứng của Gaby lại không một mảy may ảnh hưởng đến Tarzan. Coi, mặt mày hắn buồn xo. Tròn Vo chưng hửng:
- Mày, mày… sao bí xị vậy đại ca?
Tarzan đặt tay lên vai Tròn Vo, giọng nghiêm nghị:
- Cảm ơn mày, Willi! Lời mời của gia đình mày thật đáng quý, và xin chúc mọi người một chuyến đi nghỉ kì thú. Nhưng tiếc rằng tao không thể cùng đi được.
- Cááái gììì?
Thằng mập choáng váng. Gaby sững sờ. Karl như tê dại.
Tarzan cũng cười méo xệch. Hắn tránh không nhìn Công Chúa, nhắc lại:
- Mình không thể đi cùng các bạn được!
Gaby chợt nổi nóng:
- Vì sao chớ? Bạn bị cấm sang Tây Ban Nha à? Hay bạn sợ nắng nóng? Mình không tin, một nhà thể thao như bạn mà. Vậy cái gì giữ chân bạn nào? Hay bạn muốn thử sống không có bạn bè một thời gian?
Karl can:
- Thôi nào, Công Chúa. Bạn bắt đầu nói năng lộn xộn rồi đó.
Rồi Karl nhìn thấy Gaby rưng rưng nước mắt. Nó hiểu: nếu không có Tarzan đi cùng, với Gaby chuyến đi du lịch sẽ chẳng còn thú vị nữa.
Tarzan không nói gì. Hắn chỉ im lặng nhìn cô bạn gái.
Gaby bước lại gần Tarzan, áp má vào vai hắn.
Hắn khẽ vuốt tóc cô bé. Và rất khẽ, ôm cô vào người, giọng buồn buồn:
- Các bạn đều đã biết mình rất ít khi được gặp má mình. Và má thì đã vất vả biết bao nhiêu để nuôi mình ăn học. Cuối tuần này má mình được nghỉ phép năm trong ba tuần. Má con mình đã chờ đợi những ngày nghỉ này cả năm trời rồi. Đó, lí do mình phải từ bỏ chuyến du lịch Marbella cùng các bạn là vậy…
Gaby xuôi tay, la lên:
- Đồ quỷ, vậy mà bạn có thèm báo gì với mình đâu.
- Thì mình nghĩ có gì đâu mà phải báo, Công Chúa. Mình đi nghỉ hè như mọi người mà.
Karl nhíu mày:
- Có thể mày đề nghị má dời ngày nghỉ phép lui lại được không?
- Không! Mình biết ở hãng làm việc của má mình mọi việc bao giờ cũng diễn ra như đã định trước.
Tội nghiệp Kloesen. Lần đầu tiên nó điều khiển hội nghị TKKG mà “nghị quyết” lại bị một thành viên chủ chốt bỏ phiếu trắng thê thảm. Thiếu Tarzan thì chuyến đi của cả nhóm bể như chơi. Và nó lại có nguy cơ phải một mình đi nghỉ cùng gia đình. Ớn quá hà!
Không riêng gì Tròn Vo mà cả Karl Máy Tính lẫn Công Chúa đều xìu như quả bóng xì hơi.
Tròn Vo bặm môi ra vẻ suy nghĩ dữ lắm. Sau cùng nó tuyên bố:
- Tôi đã có một kế hoạch khiến tất cả chúng ta đều đoàn tụ.
Gaby mở lớn mắt:
- Sao hở Kloesen?
- Hạ hồi phân giải Gaby ạ.
/703
|