Tarzan và Karl uổng công phục kích gã khùng Lambster mà không thu được kết quả gì. Trời ạ, gã ở lì trong nhà bác sĩ Tickel khiến hai đứa cứ thập thò bên kia đường chờ mỏi mắt.
- Hết đêm đến nơi rồi đại ca.
Tiếng của Karl nghe buồn thiu. Tarzan che miệng ngáp:
- Đành phải về thôi. Nhất định không có Gaby ở đây rồi. Tụi mình sẽ chết rét một cách vô ích. Lambster tới gặp Tickel là điều dễ hiểu mà.
- Tao biết. Có lẽ gã đang xưng tội với cha nội Tickel về vụ con chó chăng?
- Hạ hồi phân giải. Nào, thông thái lên giùm tao, quân sư. Chúng ta sẽ tìm dấu vết của Gaby ở chỗ nào bây giờ đây?
- Tao có cảm giác tụi mình theo Lambster là chệch dấu vết.
- Thì… bởi vậy tao mới cần sự cố vấn của mày. Chúng ta đã mất thời gian cực kì lãng xẹt. Nhưng thôi, thừa còn hơn để sót. Thêm nữa, cũng có lúc tụi mình bị cảm tính đánh lừa chớ.
- Vậy chuồn thôi hả?
- Ờ, chuồn. Nhưng tụi mình sẽ vòng qua nhà cô Schmahlich một chút, về chuyện Natascha. Giờ này hẳn cô ấy đã ở nhà.
Hai quái lập tức lên đường. Cũng hên cho tụi nó là căn hộ nhà cô Schmahlich còn sáng đèn.
Mái tóc dài đen mượt của cô xõa xuống từ cửa sổ khi Tarzan bấm chuông.
- Xin chào, ai đấy?
Tarzan nói lớn:
- Tụi em muốn có một lời khuyên, thưa cô. Tốt nhất là ngay bây giờ, nếu cô có thể tiếp tụi em ạ.
- Ồ, em đấy hả, Tarzan? Cả Karl nữa à?
- Dạ. Tụi em xin lỗi cô. Lẽ ra tụi em phải xưng tên trước. Mà lại khuya khoắt thế này.
- Được rồi, các em vào đi.
Angelika hình như cũng vừa về tới nhà, còn chưa thay quần áo. Cô mặc áo len chui, quần vải Flaner. Một phụ nữ xinh đẹp, 28 tuổi, thon thả và hồn nhiên. Hai hàng mi cong rợp của cô chỉ thua hàng mi của Gaby một chút mà thôi.
- Sao, có chuyện gì nào? Thế giới sụp đổ ở đâu à?
- Karl Máy Tính bốc một mớ hạnh nhân rang muối bỏ trong đĩa và cười:
- Có đó, thưa cô. Thế giới chưa đến nỗi sụp đổ nhưng đang có nhiều chuyện nghiêm trọng xảy ra ạ.
Tarzan bắt đầu kể về Natascha Senf, về những rắc rối giữa cha mẹ cô bé, về tai họa xảy ra hồi tối với con Bello.
Angelika chăm chú lắng nghe. Cô nhỏ nhẹ:
- Về hoàn cảnh của gia đình Natascha thì không có cách giải quyết nào cả. Tôi sẽ dành thời gian để an ủi và giải tỏa tâm trạng buồn nản của em ấy. Còn chuyện con chó Bello thì quả thật khủng khiếp. Các em đã xử sự đúng, chừng nào Natascha chưa ổn định về tâm lí thì nói dối cô bé vẫn là biện pháp cần thiết. Em cứ phải bám chắc lấy câu chuyện về một mái nhà mới của Bello, Tarzan ạ. Tuy nhiên…
Nhà tâm lí nữ ngập ngừng:
- Tuy nhiên tôi đề nghị các em ráng kiếm cho Natascha một con chó khác. Các em có thể nhờ Gaby, em ấy có quan hệ mật thiết với “Hiệp hội bảo vệ thú vật”. Thế nào Gaby lại chẳng đem về cho Natascha một con Boxer mới thay cho Bello.
- Cảm ơn cô. Tạm thời cô săn sóc Natascha giùm tụi em.
Cô Angelika chợt bật cười khúc khích:
- Tôi làm như vậy là hơi khó coi đấy. Như các em đã biết, Ottmar Tickel là bác sĩ tâm lí chuyên lo cho học sinh trường nội trú. Nếu tôi chăm sóc cho Natascha, khác nào cướp bệnh nhân của ông ấy, mặc dù…
Tarzan cũng cười, đón lời:
- Ý cô muốn nói là: mặc dù ông ta đố dám giận cô, bởi vì ông ấy say mê cô phải không ạ?
Angelika kinh ngạc:
- Các em biết chuyện đó nữa à?
Karl góp chuyện:
- Cả trường đều biết, thưa cô. Kể cả chuyện mới đây ông ấy mời cô đến một tiệm rượu nữa ạ.
Angelika không nén nổi hài hước:
- Lại còn thế nữa đấy. Phải, có vẻ như tôi là dạng người được ông ta có cảm tình.
Tarzan gặng thêm:
- Nhưng ông ta không phải dạng người mà cô có cảm tình, phải không ạ?
Angelika lại bật cười:
- Ồ cái đó không liên quan gì tới em, nghe chưa. Ottmar Tickel sùng bái tôi, thậm chí không ngại tốn kém vì tôi. Nhưng tôi đâu có cho ông ta hi vọng gì. Cái cách ông ta tặng quà tôi mới lạ chứ. Chiều nay, trong thùng thư nhà tôi có một chiếc hộp nhỏ. Tôi đoán ông ta đích thân bỏ vào. Các em biết không, cả một chuỗi hạt kim cương trong chiếc hộp. Tất nhiên, tôi sẽ trả lại ông ta thôi.
Hai quái như bị điện giật. Ê, chuỗi kim cương đã thu hút hết sự chú ý của chúng. Nó nằm đây mà ông ta dám tri hô là bị mất trộm, thế là thế nào?
Tarzan ấp úng:
- Sùng bái vậy mới ghê chớ. Tụi em được phép ngắm món trang sức ấy một chút chứ ạ?
- Được chứ.
Angelika quay ra với món quà tặng “độc chiêu” để trên bàn. Máy Tính Điện Tử nhìn trừng trừng. Đúng là kim cương thứ thiệt, giá 12.000 mark, y chang như Tickel đã diễn tả. Coi, ba sợi dây chuyền bằng vàng, một trái tim cũng bằng vàng, cách trang trí… Ôi Lạy Chúa!
Karl lẩm bẩm:
- Lạy Chúa, lão đã nói láo trắng trợn đến thế là cùng. Rõ ràng lão cố tình bịa ra vụ trộm để moi tiền của hãng bảo hiểm.
Tarzan gật gù:
- Và lão có vẻ rất chắc ăn. Lão đinh ninh sẽ không bao giờ lộ chuyện gian trá này.
Cô Angelika hết nhìn Tarzan lại nhìn Karl:
- Các em làm nhảm cái gì như người mộng du vậy. Làm ơn giải thích cho tôi được không?
Hai quái bèn kể lại tất cả. Angelika nghe xong bàng hoàng:
- Tôi thật sự sửng sốt đấy. Hi vọng ở đây có sự nhầm lẫn. Rất có thể ông ta có hai chuỗi kim cương.
Máy Tính Karl lắc đầu:
- Không có chuyện đó đâu, thưa cô. Tickel đã mô tả đúng chuỗi này.
Tarzan suy đoán:
rằng đã nhớ lầm nơi để chuỗi kim cương. Vì thế tốt hơn hết...
- Ừ nhỉ, tôi bây giờ cũng cảm thấy sờ sợ khi chạm vào chuỗi hạt này. Thôi được, tôi quyết định sẽ săn sóc tinh thần cho Natascha bất chấp sự phản đối, nếu có, của Tickel. Và khi gặp riêng bà Senf, tôi cũng muốn cho bà biết sự thật về con Bello. Các em nghĩ sao?
Tarzan gật đầu:
- Được chứ ạ! Tụi em sẽ lo vụ con chó thế chỗ con Bello. Natascha vậy là đã được gửi vào đôi tay ân cần nhất. Giờ thì em xin nói tới điểm mấu chốt nhất. Thưa cô, hôm qua bọn tự xưng là những Thầy Tu Kinh Dị đã đe dọa một cô gái bằng thư nặc danh gắn vào ghi-đông xe và tối nay cô gái ấy đã mất tích. Tụi em…
- Cô gái ấy là ai vậy?
Tarzan ngừng lại dụ dự rồi hắng giọng:
- Cô bí mật cho tụi em, bởi nạn nhân chính là… Gaby.
Cô Angelika bàng hoàng thì thào:
- Lạy Chúa tôi!
- Cô biết tụi em muốn gì. Vậy theo cô, liệu có thể là tên nào nấp sau vụ này? Một kẻ muốn gây sợ hãi trong thiên hạ chẳng hạn.
Angelika suy nghĩ hồi lâu, đoạn hỏi lại:
- Các em không nghi ngờ gì đám bạn cùng trường sao?
Tarzan ngỡ ngàng. Trời ạ, rõ ràng hắn đã quên một hậu trường quan trọng nhất. Một trò đùa man rợ như thế có thể do những thằng “nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò” gây ra lắm chớ. Bất giác, hắn nhớ lại:
- Tụi em cũng có một vài kẻ thù. Chẳng hạn như gã Obermeier trong Ban tự quản học sinh.
Quân sư Karl bổ sung:
- Hoặc gã chiến hữu Feindt của nó nữa chứ. Hai đứa vừa kể đều thuộc dạng “đầu gấu”.
Tarzan băn khoăn:
- Tuy nhiên ngoại trừ bọn chúng có đúng hai mạng như hai thằng Thầy Tu Kinh Dị, còn ngoài ra hai tên láu cá đó chưa đáng mặt làm liều. Cả hai thằng đều mê làm quỷ sứ ở vũ trường hơn đóng vai các Thầy Tu Kinh Dị. Đó không phải lối chơi của chúng.
Angelika tư lự:
- Tôi sẽ suy nghĩ thêm về đám Thầy Tu Kinh Dị ấy. Một lúc không thể nhớ ra được mọi chuyện. Tôi phải làm gì với chuỗi kim cương đây? Không lẽ tôi đành đợi tới khi thanh tra Glockner gõ cửa?
Tarzan gật đầu:
- Cô phải đợi cô ạ.
- Giờ thì tôi phải tống các em ra khỏi cửa thôi. Chúng ta sẽ liên lạc với nhau sau. Tôi buồn ngủ quá rồi.
- Hết đêm đến nơi rồi đại ca.
Tiếng của Karl nghe buồn thiu. Tarzan che miệng ngáp:
- Đành phải về thôi. Nhất định không có Gaby ở đây rồi. Tụi mình sẽ chết rét một cách vô ích. Lambster tới gặp Tickel là điều dễ hiểu mà.
- Tao biết. Có lẽ gã đang xưng tội với cha nội Tickel về vụ con chó chăng?
- Hạ hồi phân giải. Nào, thông thái lên giùm tao, quân sư. Chúng ta sẽ tìm dấu vết của Gaby ở chỗ nào bây giờ đây?
- Tao có cảm giác tụi mình theo Lambster là chệch dấu vết.
- Thì… bởi vậy tao mới cần sự cố vấn của mày. Chúng ta đã mất thời gian cực kì lãng xẹt. Nhưng thôi, thừa còn hơn để sót. Thêm nữa, cũng có lúc tụi mình bị cảm tính đánh lừa chớ.
- Vậy chuồn thôi hả?
- Ờ, chuồn. Nhưng tụi mình sẽ vòng qua nhà cô Schmahlich một chút, về chuyện Natascha. Giờ này hẳn cô ấy đã ở nhà.
Hai quái lập tức lên đường. Cũng hên cho tụi nó là căn hộ nhà cô Schmahlich còn sáng đèn.
Mái tóc dài đen mượt của cô xõa xuống từ cửa sổ khi Tarzan bấm chuông.
- Xin chào, ai đấy?
Tarzan nói lớn:
- Tụi em muốn có một lời khuyên, thưa cô. Tốt nhất là ngay bây giờ, nếu cô có thể tiếp tụi em ạ.
- Ồ, em đấy hả, Tarzan? Cả Karl nữa à?
- Dạ. Tụi em xin lỗi cô. Lẽ ra tụi em phải xưng tên trước. Mà lại khuya khoắt thế này.
- Được rồi, các em vào đi.
Angelika hình như cũng vừa về tới nhà, còn chưa thay quần áo. Cô mặc áo len chui, quần vải Flaner. Một phụ nữ xinh đẹp, 28 tuổi, thon thả và hồn nhiên. Hai hàng mi cong rợp của cô chỉ thua hàng mi của Gaby một chút mà thôi.
- Sao, có chuyện gì nào? Thế giới sụp đổ ở đâu à?
- Karl Máy Tính bốc một mớ hạnh nhân rang muối bỏ trong đĩa và cười:
- Có đó, thưa cô. Thế giới chưa đến nỗi sụp đổ nhưng đang có nhiều chuyện nghiêm trọng xảy ra ạ.
Tarzan bắt đầu kể về Natascha Senf, về những rắc rối giữa cha mẹ cô bé, về tai họa xảy ra hồi tối với con Bello.
Angelika chăm chú lắng nghe. Cô nhỏ nhẹ:
- Về hoàn cảnh của gia đình Natascha thì không có cách giải quyết nào cả. Tôi sẽ dành thời gian để an ủi và giải tỏa tâm trạng buồn nản của em ấy. Còn chuyện con chó Bello thì quả thật khủng khiếp. Các em đã xử sự đúng, chừng nào Natascha chưa ổn định về tâm lí thì nói dối cô bé vẫn là biện pháp cần thiết. Em cứ phải bám chắc lấy câu chuyện về một mái nhà mới của Bello, Tarzan ạ. Tuy nhiên…
Nhà tâm lí nữ ngập ngừng:
- Tuy nhiên tôi đề nghị các em ráng kiếm cho Natascha một con chó khác. Các em có thể nhờ Gaby, em ấy có quan hệ mật thiết với “Hiệp hội bảo vệ thú vật”. Thế nào Gaby lại chẳng đem về cho Natascha một con Boxer mới thay cho Bello.
- Cảm ơn cô. Tạm thời cô săn sóc Natascha giùm tụi em.
Cô Angelika chợt bật cười khúc khích:
- Tôi làm như vậy là hơi khó coi đấy. Như các em đã biết, Ottmar Tickel là bác sĩ tâm lí chuyên lo cho học sinh trường nội trú. Nếu tôi chăm sóc cho Natascha, khác nào cướp bệnh nhân của ông ấy, mặc dù…
Tarzan cũng cười, đón lời:
- Ý cô muốn nói là: mặc dù ông ta đố dám giận cô, bởi vì ông ấy say mê cô phải không ạ?
Angelika kinh ngạc:
- Các em biết chuyện đó nữa à?
Karl góp chuyện:
- Cả trường đều biết, thưa cô. Kể cả chuyện mới đây ông ấy mời cô đến một tiệm rượu nữa ạ.
Angelika không nén nổi hài hước:
- Lại còn thế nữa đấy. Phải, có vẻ như tôi là dạng người được ông ta có cảm tình.
Tarzan gặng thêm:
- Nhưng ông ta không phải dạng người mà cô có cảm tình, phải không ạ?
Angelika lại bật cười:
- Ồ cái đó không liên quan gì tới em, nghe chưa. Ottmar Tickel sùng bái tôi, thậm chí không ngại tốn kém vì tôi. Nhưng tôi đâu có cho ông ta hi vọng gì. Cái cách ông ta tặng quà tôi mới lạ chứ. Chiều nay, trong thùng thư nhà tôi có một chiếc hộp nhỏ. Tôi đoán ông ta đích thân bỏ vào. Các em biết không, cả một chuỗi hạt kim cương trong chiếc hộp. Tất nhiên, tôi sẽ trả lại ông ta thôi.
Hai quái như bị điện giật. Ê, chuỗi kim cương đã thu hút hết sự chú ý của chúng. Nó nằm đây mà ông ta dám tri hô là bị mất trộm, thế là thế nào?
Tarzan ấp úng:
- Sùng bái vậy mới ghê chớ. Tụi em được phép ngắm món trang sức ấy một chút chứ ạ?
- Được chứ.
Angelika quay ra với món quà tặng “độc chiêu” để trên bàn. Máy Tính Điện Tử nhìn trừng trừng. Đúng là kim cương thứ thiệt, giá 12.000 mark, y chang như Tickel đã diễn tả. Coi, ba sợi dây chuyền bằng vàng, một trái tim cũng bằng vàng, cách trang trí… Ôi Lạy Chúa!
Karl lẩm bẩm:
- Lạy Chúa, lão đã nói láo trắng trợn đến thế là cùng. Rõ ràng lão cố tình bịa ra vụ trộm để moi tiền của hãng bảo hiểm.
Tarzan gật gù:
- Và lão có vẻ rất chắc ăn. Lão đinh ninh sẽ không bao giờ lộ chuyện gian trá này.
Cô Angelika hết nhìn Tarzan lại nhìn Karl:
- Các em làm nhảm cái gì như người mộng du vậy. Làm ơn giải thích cho tôi được không?
Hai quái bèn kể lại tất cả. Angelika nghe xong bàng hoàng:
- Tôi thật sự sửng sốt đấy. Hi vọng ở đây có sự nhầm lẫn. Rất có thể ông ta có hai chuỗi kim cương.
Máy Tính Karl lắc đầu:
- Không có chuyện đó đâu, thưa cô. Tickel đã mô tả đúng chuỗi này.
Tarzan suy đoán:
rằng đã nhớ lầm nơi để chuỗi kim cương. Vì thế tốt hơn hết...
- Ừ nhỉ, tôi bây giờ cũng cảm thấy sờ sợ khi chạm vào chuỗi hạt này. Thôi được, tôi quyết định sẽ săn sóc tinh thần cho Natascha bất chấp sự phản đối, nếu có, của Tickel. Và khi gặp riêng bà Senf, tôi cũng muốn cho bà biết sự thật về con Bello. Các em nghĩ sao?
Tarzan gật đầu:
- Được chứ ạ! Tụi em sẽ lo vụ con chó thế chỗ con Bello. Natascha vậy là đã được gửi vào đôi tay ân cần nhất. Giờ thì em xin nói tới điểm mấu chốt nhất. Thưa cô, hôm qua bọn tự xưng là những Thầy Tu Kinh Dị đã đe dọa một cô gái bằng thư nặc danh gắn vào ghi-đông xe và tối nay cô gái ấy đã mất tích. Tụi em…
- Cô gái ấy là ai vậy?
Tarzan ngừng lại dụ dự rồi hắng giọng:
- Cô bí mật cho tụi em, bởi nạn nhân chính là… Gaby.
Cô Angelika bàng hoàng thì thào:
- Lạy Chúa tôi!
- Cô biết tụi em muốn gì. Vậy theo cô, liệu có thể là tên nào nấp sau vụ này? Một kẻ muốn gây sợ hãi trong thiên hạ chẳng hạn.
Angelika suy nghĩ hồi lâu, đoạn hỏi lại:
- Các em không nghi ngờ gì đám bạn cùng trường sao?
Tarzan ngỡ ngàng. Trời ạ, rõ ràng hắn đã quên một hậu trường quan trọng nhất. Một trò đùa man rợ như thế có thể do những thằng “nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò” gây ra lắm chớ. Bất giác, hắn nhớ lại:
- Tụi em cũng có một vài kẻ thù. Chẳng hạn như gã Obermeier trong Ban tự quản học sinh.
Quân sư Karl bổ sung:
- Hoặc gã chiến hữu Feindt của nó nữa chứ. Hai đứa vừa kể đều thuộc dạng “đầu gấu”.
Tarzan băn khoăn:
- Tuy nhiên ngoại trừ bọn chúng có đúng hai mạng như hai thằng Thầy Tu Kinh Dị, còn ngoài ra hai tên láu cá đó chưa đáng mặt làm liều. Cả hai thằng đều mê làm quỷ sứ ở vũ trường hơn đóng vai các Thầy Tu Kinh Dị. Đó không phải lối chơi của chúng.
Angelika tư lự:
- Tôi sẽ suy nghĩ thêm về đám Thầy Tu Kinh Dị ấy. Một lúc không thể nhớ ra được mọi chuyện. Tôi phải làm gì với chuỗi kim cương đây? Không lẽ tôi đành đợi tới khi thanh tra Glockner gõ cửa?
Tarzan gật đầu:
- Cô phải đợi cô ạ.
- Giờ thì tôi phải tống các em ra khỏi cửa thôi. Chúng ta sẽ liên lạc với nhau sau. Tôi buồn ngủ quá rồi.
/703
|