"Ba vị, bảo tất cả những người bị thương trong đội ngũ của các ngươi tập trung lại đây. Raphael, bây giờ ta đã cho ngươi kiến thức một chút sự lợi hại của mèo nữ trong đội ngũ chúng ta".
Trâu Lượng cười nói, thật ra, hắn cũng rất thích loại không khí cuồng dã này, đừng nói bọn họ mà nếu là chính mình hắn cũng sẽ cảm thấy khó chịu. Dù sao thì chưa từng có một tế ti trị liệu nào xuất hiện, thương thế bình thường cũng cần có dược sư chuyên nghiệp chữa trị, nhất là tại nơi nguy hiểm như chỗ này.
Hiển nhiên Murphy và Buenaven đều nhìn thấy sự chờ mong trong mắt đối phương, lập tức đem những người bị thương tập trung lại. Raphael ngẩn ngơ không biết phải làm gì, có điều thấy Murphy và Buenaven đều làm theo hắn cũng gọi các chiến sĩ bị thương tới. Kì thực trong đội ngũ của họ không có ai không bị thương.
Bị một đám người nhìn chằm chằm Lộ Dao thật sự có chút sợ hãi, các chiến sĩ nhìn tế ti kiến tập yếu đuối này, không biết nàng muốn làm gì.
Trâu Lượng cho Lộ Dao một ánh mắt khuyến khích, "Trường hợp lớn cũng trải qua rồi, chút này có là gì!"
Lộ Dao bất giác nhớ lại biểu hiện của chính mình trên sân đấu, đối mặt với mấy vạn người, Shaman, Tổng đốc đều có, giờ chỉ là chuyện nhỏ.
Lòng tin đã có, khí chất cả người cũng trở nên bất đồng, khi quyền trượng chữa trị lộ ra, khí chất lại tiếp tục thay đổi, đầu ngẩng cao, vẻ mặt cũng trở nên trang nghiêm.
Quyền trượng xuất hiện, lập tức tiếng thảo luận rì rầm, thuộc tính rất thông thường nhưng +2 chữa trị là cái gì???
Nơi khác có thể còn không biết nhưng những người từ Daros thì không thể không rõ, việc nữ thần chữa trị giáng lâm mặc dù đã được giải thích nhưng dù sao mọi người cũng đều nhớ rõ.
Chẳng lẽ?
"Every night in my dreams
I see you. I feel you.
That is how I know you go on.
Far across the distance
And spaces between us
You have come to show you go on..."
Ánh sáng mênh mang phát ra từ quyền trượng, vẻ mặt các chiến sĩ Thú tộc hóa đá. Nhất là những người căn bản chưa nghe nói chuyện này thì càng há to miệng.
Dáng vẻ hết sức yếu đuối của Lộ Dao khi chiến đấu triệt để biến mất, khi chiến ca chữa trị vang lên thì đây chính là lãnh địa của nàng, thế giới của nàng.
Cùng với chiến ca chữa trị, ánh sáng bao phủ các chiến sĩ bị thương, cảm giác đau đớn trên người các chiến sĩ dần dần biến mất. Gã sát thủ báo trọng thương trong đội ngũ của Raphael vậy mà từ từ gượng dậy, bụng hắn bị xạ tuyến bằn trúng rất nghiêm trọng. Mặc dù đã bôi thuốc và băng bó tử tế nhưng hắn đã mất sức chiến đấu, hơn nữa còn cần một chiến sĩ chăm sóc.
Chiến ca chữa trị càng ngày càng lanh lảnh, Buenaven và Murphy đều không nhịn được vươn tay cảm thụ làn ánh sáng mênh mang này một chút, một luồng ấm áp truyền tới trên người.
Bọn họ không bị thương mà cũng có cảm giác thì các chiến sĩ bị thương sẽ cảm thấy càng rõ ràng.
"Đáp ứng ta, nhất định phải sống sót".
Quyền trượng chỉ về chiến sĩ tộc báo thương thế nặng nhất, ánh sáng tràn vào, tất cả mọi người đều nhìn... Cảm thấy đầu óc đều ngưng trệ.
Mà chiến sĩ tộc báo hấp hối nằm trên mặt đất vậy mà... ngồi dậy...
Sắc mặt Lộ Dao trở nên trắng xanh, Avril vội vàng đỡ lấy Lộ Dao, "Không có việc gì, nghỉ ngơi một chút là được".
"Ngũ muội, Emma, một lát nữa chiến đấu hai người chăm sóc Lộ Dao", Trâu Lượng gật đầu.
Chiến sĩ tộc báo đã mất nửa cái mạng vậy mà có thể đứng lên với sự trợ giúp của đồng đội, "Thần tích".
"Đội trưởng Raphael, đây chính là năng lực của tế ti Lộ Dao", Trâu Lượng lạnh nhạt nói.
Thấy chiến sĩ tộc báo lại có thể đứng lên, chiến sĩ bỉ mông kêu ngạo đi đến bên Lộ Dao, cúi người thật sâu, "Tha thứ cho sự ấu trĩ của ta, tế ti đại nhân tôn kính!"
Bỉ mông thuộc về loại hình ngờ nghệch cứng đầu, nếu liên quan đến thể diện thì càng cố chấp, chuyện có thể làm cho bọn họ cúi đầu thật sự không nhiều, Lộ Dao đã làm được.
Lộ Dao gật đầu, tính nàng vốn bao dung, thấy chiến sĩ tộc báo vùng vẫy muốn đứng lên Lộ Dao vội vàng ngăn cản, "Thân thể của bạn chưa hề khôi phục hoàn toàn. Chiến ca trị liệu chỉ tạm thời kích thích tính mạng của bạn để ngăn chặn thương thế, sau khi chiến đấu kết thúc phải điều dưỡng cho tốt".
"Vâng, tế ti đại nhân".
Chiến sĩ tộc báo cúi đầu nói, năng lực Lộ Dao bày ra đã cảm phục hắn, hắn biết thương thế của mình sẽ làm liên lụy đội ngũ, thậm chí hắn đã bảo đồng đội không cần lo lắng cho hắn.
Bây giờ mặc dù không thể chiến đấu nhưng ít ra có thể tự lo cho mình.
Một vài người bị vết thương nhẹ lúc này đã có thể cởi bỏ băng gạc, Trâu Lượng cũng than thở, sau khi thêm một điểm chữa trị thì một chút thương tổn da thịt đều có thể nhanh chóng khôi phục trong chiến ca, đúng là lợi hại.
Nhìn ánh mắt sùng kính xung quanh Lộ Dao cũng có chút xấu hổ.
"Lúc đầu nghe được tin đồn về nữ thần chữa trị ta còn chưa tin, bây giờ xem ra quả nhiên là danh bất hư truyền", trong ánh mắt Murphy lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Lợi hại, thật sự quá lợi hại, có tế ti Lộ Dao ở đây gan ta cũng lớn hơn nhiều".
Những kẻ xem thường Lộ Dao cho rằng ả mèo ngực to não bé này đến đây chỉ để du lịch quả thực phải xấu hổ vì ý nghĩ của mình.
Trong đội ngũ có tế ti trị liệu mạnh như vậy quả nhiên là gan cũng phải lớn hơi nhiều.
Arthur cảm thụ được số lượng đông đảo yêu linh xa xa, trận chiến đấu kế tiếp chắc chắn càng thêm gian khổ.
"Tiến lên, có điều tốt nhất mọi người phải tụ tập gần nhau", Buenaven cân nhắc một chút nhưng vẫn nghĩ không ra phương pháp tốt gì. Nếu như là yêu thú loại hình khác thì còn có thể dùng chút tiểu xảo, nhưng đối mặt với mắt ma thì thật sự rất phiền phức.
Murphy và Raphael cũng gật đầu, từ lúc Lộ Dao thể hiện bản lĩnh Raphael đã ngoan ngoãn hơn nhiều, cho dù Arthur vẫn rất rụt rè nhưng nhờ được thơm lây từ Lộ Dao nên người ta cũng không cần dùng ánh mắt khinh bỉ để nhìn hắn nữa.
Các chiến sĩ khác đều đang nhỏ giọng thảo luận, ánh mắt nhìn về phía Lộ Dao càng ngày càng nóng bỏng, đây chính là sự khác nhau giữa lọ hoa và tài nữ.
Ban đầu mặc dù Lộ Dao đẹp nhưng cùng lắm cũng chỉ là một tộc Cat ngực to não bé, người đàn ông mạnh mẽ sẽ không thích loại này. Nhưng sau một màn biến thân hoa lệ Lộ Dao đã trở thành một tế ti truyền kỳ có năng lực chữa trị, những người đàn ông này đương nhiên phải ngưỡng mộ.
Một đám người đến từ Daros thảo luận càng sôi nổi, từ lâu bọn họ đã nghe nói đến truyền thuyết tại sân đấu, thời gian đó cả Daros đều thảo luận về nữ thần chữa trị xinh đẹp, nhưng ai cũng không nghĩ tới nữ thần lại đang ở bên người mình.
Kéo một người chết từ địa ngục trở lại trước mặt hàng vạn người tuyệt đối là một thần tích chấn động, những người được chứng kiến cả đời cũng không quên được.
Sau đó Thần miếu giải thích đây là một loại chiến ca chữa trị dẫn đến rất nhiều người tuổi trẻ, đặc biệt là phụ nữ muốn trở thành tế ti chiến ca để học tập năng lực trong truyền thuyết này, đáng tiếc loại chiến ca này còn chưa mở cửa đối ngoại.
Hơn nữa đây là chiến ca thần ngữ, không phải ai cũng có thể nắm giữ.
Đương nhiên có người thích cũng sẽ có người khó chịu, chẳng hạn như Ella trong đội ngũ của Murphy. Thân là độc nữ, nàng có sắc đẹp tuyệt mỹ nhưng ai ai cũng kính nhi viễn chi với nàng, tài năng giống nhau mà số phận khác nhau. Cùng là thiên phú cực hạn chỉ có điều một là giết người, một là cứu người.
Samy trong đội ngũ của Buenaven cũng không thể không nhếch miệng, nàng thì càng không cần phải nói. Năng lực không cách nào so sánh, tướng mạo lại càng không cách nào so sánh. Huống hồ nàng mở miệng lão nương ngậm miệng lão nương, quả thật lực sát thương còn lớn hơn cả đàn ông.
"Các vị, thử thách phía trước phi thường khó khăn, chúng ta phải đoàn kết nhất trí vượt qua, cho nên yêu cầu mỗi đội viên đều dùng toàn lực, mặc kệ trước kia có xích mích gì bây giờ cũng đặt xuống đã".
Sư tử vàng Murphy nói, các đội trưởng khác cũng đều gật đầu đồng ý, chỉ cần không cẩn thận thì nói không chừng còn chưa thấy Tà nhãn ma vương đã thăng rồi.
"Chiến đội Cuồng Dã chúng ta đi đầu", Raphael nói.
"Cung thủ tập trung lại, sát thủ phụ trách hai cánh, chiến sĩ đi chính giữa, trọng điểm là che chở cung thủ", Buenaven nói, phân công nhiệm vụ rõ ràng cho cả ba tiểu đội còn lại.
"Người bị thương đi gần cung thủ, đồng thời bảo vệ tế ti Lộ Dao", Trâu Lượng nói. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm c.o.m
Sắp xếp như vậy có thể phát huy ra sức chiến đấu ở trình độ lớn nhất.
Raphael và Arnold đứng ở phía trước, hai người hét lên điên cuồng, thân thể không ngừng lớn lên, biến thành thú bỉ mông to lớn, "Anh em chúng ta đi trước".
Tăng ~ ~ ~
Sư tử vàng Murphy toàn thân trang bị đầy số liệu, rất thông thường nhưng mặc trên người Murphy lại tự nhiên sinh ra khí thế bất phàm, đại kiếm rút ra, "Cho ta một phần".
Buenaven bất đắc dĩ nhún vai, "Ôi, ta thích động não không thích động thủ", nói vậy nhưng hắn cũng đi tới phía trước nhất của đội ngũ.
Đội trưởng phải làm gương tốt, những người khác đều nhìn về phía Trâu Lượng, Trâu bạn học nhìn trái nhìn phải, "Cái này, ta đi cùng cung thủ".
Murphy cười cười gật đầu, "Cũng tốt, ngươi chịu trách nhiệm chỉ huy".
Thấy sư tử vàng cũng nói như vậy những người khác cũng không nói gì, cho dù là tế ti nhưng để cho một người đàn ông nói ra lời này thật sự cũng cần không ít dũng khí.
Ella nhếch miệng, cho dù nàng rất hứng thú với đàn ông nhưng loại người nhát gan này có cho nàng nàng cũng không cần.
Ngay cả cọp cái Samy cũng lộ ra ánh mắt khinh bỉ, nhưng cũng chỉ giới hạn trong ánh mắt, không hề lên tiếng châm chọc.
Với da mặt đã tôi luyện hai đời của mình, Trâu bạn học vẫn cười tủm tỉm đứng chung một chỗ cùng cung thủ người đẹp và chiến sĩ tộc báo trọng thương.
"Chiến".
Gầm ~ ~ ~
Tiếng gầm vang lên, hai chiến sĩ bỉ mông dẫn đầu xông vào, nhiệm vụ của bọn họ chính là để thu hút tấn công, các chiến sĩ thú biến theo sát phía sau, các sát thủ đi tiếp theo chờ đợi mục tiêu xuất hiện.
Đội ngũ tiến mạnh hơn năm mươi thước, hơi thở nguy hiểm đột nhiên xuất hiện.
Tăng tăng tăng...
Ánh sáng chói mắt bùng nổ từ trong bóng tối, vô số tia sáng bắn tới, trong nháy mắt chiến sĩ bỉ mông Arnold sức mạnh hơi kém một chút bị bắn ngã, mặc dù cung thủ đã bắn toàn lực nhưng căn bản vẫn vô dụng, số lượng quá nhiều.
Bọn họ trúng kế rồi, nơi này ít nhất có hai trăm mắt ma trở lên, nếu phân tán thì đội ngũ này có thể tiêu diệt, nhưng tập trung lại thì kẻ bị tiêu diệt chính là bọn họ.
Hơn nữa bên trong có tà nhãn ma.
"Lui".
Không cần nghĩ, một tiếng sư tử hống rung trời chuyển đất của Murphy vang lên, một tiếng hống này lộ ra sức mạnh chân thực của sư tử vàng, khí thế mạnh mẽ làm cho sự tấn công dồn dập của mắt ma trở nên tán loạn thưa thớt.
"Cung thủ tấn công".
Trâu Lượng quát, lui lại cũng phải có trật tự, phải cho các sát thủ và chiến sĩ đi phía trước lui lại, cung thủ bắn điên cuồng, lúc này có thể bắn trúng hay không đã không còn quan trọng.
Nhưng Avril vẫn rất lợi hại, nàng bất ngờ tìm được tà nhãn ma, cho đối phương một mũi tên, đáng tiếc không trúng yếu hại nhưng cũng trì hoãn được một chút thời gian.
Các chiến sĩ rút lui rất nhanh nhưng Murphy và Buenaven lại chưa lùi, bọn họ vẫn xuyên qua giữa các làn ánh sáng, cho dù mắt ma tấn công rất đáng sợ nhưng hai người vẫn ngăn chặn được.
/602
|