Hương Bạc Hà

Chương 47: Kết thúc: Tự bạch của Hứa Tri Mẫn

/48


Rất khó hình dung anh của tôi là một người như thế nào.

Tôi từng hỏi anh: “Có bao giờ anh định bỏ em chưa?”

Anh thừa nhận: “Có.”

Tôi lại hỏi: “Vậy vì sao không bỏ em đi?”

Anh nói với ý tứ sâu xa: “Vì vào ngày sinh nhật mười tám tuổi của em, anh đã giao khế ước bán thân cho em rồi.”

Tôi bỗng chốc vỡ lẽ, thì ra là…

Anh đắc ý: “Em tưởng đó là gì?”

Đến giờ phút này thì tôi thành thật thừa nhận: “Em tưởng đó là vòng chân hay nhẫn cưới.”

Cuối cùng, tôi mở hộp trang sức màu tuyết trắng kia ra trước mặt anh, nhìn thấy tờ giấy gấp vuông vắn đặt trên đáy hộp bằng vải bông màu trắng, tâm trạng không ngôn từ nào diễn tả được. Anh của tôi, luôn là một người thực tế.

Trong phòng mở bài hát I’ll never break your heart. Anh gỡ chiếc nhẫn bạc trên ngón út dịu dàng đeo vào ngón áp út của tôi: “Em có thể ký không?”

Tôi khẽ đáp ‘Vâng’, mở trang giấy trong hộp ra, ký và ghi họ tên của mình bên dưới phần ký tên của anh trên tờ đơn xin đăng ký kết hôn – Hứa Tri Mẫn.


/48

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status