Hướng Tới Tâm Nguyện Nhân Sinh Tiến Công Chiếm Đóng
Chương 19 - Huyết Phỉ. [Tgt1: Bia Đỡ Đạn Tiểu Thư Không Cam Lòng (18)]
/20
|
Editor: Grey Vũ.
Beta: Mạc Nhiên.
Trong nguyên tác thì lúc này, Kỷ thị đang cạnh tranh để giành được một hạng mục quốc tế. Hạng mục này có thể giúp Kỷ thị an toàn vượt qua thời kì biến động, vững vàng mà tiến thêm một bước, sau một thời gian lặng lẽ liền thật sự theo kịp nhịp đập của nhất lưu gia tộc.
Cuộc cạnh tranh cực kì khốc liệt, cái hạng mục quốc tế này thậm chí còn khiến cho gia tộc nhất lưu thế gia lâu đời có uy tín cũng thèm nhỏ dãi, không ai muốn từ bỏ cơ hội giúp gia tộc của mình tiến một bước dài hơn, mà vì nguyên nhân nào đó, tại ngày cạnh tranh cuối cùng, Kỷ thị lại chộp được hạng mục này. Còn về phần “nguyên nhân nào đó”, chính là do người ủy thác “Kỷ Dung Vũ” mang lại cho Kỷ gia cơ hội này.
Người ủy thác quả thật cực kì bất hạnh, bên ngoài cô tuy ngạo kiều (*), thực ra lại cực kì mẫn cảm và tự ti, cô hâm mộ và khát vọng được gia tộc chấp nhận nhưng từ trước đến nay lại không nhận được sự tôn trọng và tán thành nào cả.
(*) Ngạo kiều: Hay có thể hiểu là người có kiểu tính cách Tsundere- Những người rất dễ “xù lông” khi bị trêu chọc, nhưng bên trong cực kì ấm áp và tình cảm.
Người phụ trách hạng mục quốc tế này là một người nước ngoài, bản thân người này chính là người chỉ đạo hạng mục này, nhưng chẳng qua ông ta tự mình đến Trung Quốc chỉ để du lịch thả lỏng mà thôi, cho nên dù không phải là không thèm để ý chút nào đến buổi đấu thầu, nhưng ông ta vẫn cho mọi người một chút không gian để co dãn ở một mức độ nào đó. Thế nhưng hết lần này tới lần khác đều là Kỷ thị chộp được cơ hội này.
Người nước ngoài này tên là Miles, là một người thích đồ cổ. Tiền đối với ông ta mà nói chẳng qua chỉ là mấy con số mà thôi, lí do ông ta tới Trung Quốc chủ yếu là do đồ cổ. Ông ta có một phòng trưng bày cực kì nhiều thứ đồ cổ, thậm chí một số trân bảo còn sót lại của Trung Quốc ở nước ngoài anh ta cũng đã thu thập được không ít. Trong đó có một bộ ngọc huyết phỉ, là đồ vật mà ông ta quý nhất trong bộ sưu tập đồ cổ.
Một bộ huyết phỉ được chạm trổ tinh mĩ, cả bộ gồm hai mươi tư miếng, được khắc từ một khối huyết ngọc cực kì mỹ lệ, được danh gia điêu khắc, phải nói là có một không hai. Theo sách sử thì mặt trước của ngọc bội khắc lên những chiến công vĩ đại của XX hoàng đế trứ danh lịch sử tại Trung Quốc trong hai mươi tư năm trị vì, ghi lại sự thịnh vượng với mọi mặt mà ông ta đã làm được: trị thủy, chiến tranh, ra khơi, đổi mới, tình yêu, con cái,… Mặt trái của ngọc bội là lời hoàng đế tự mình tổng kết và đánh giá ông ta trong một năm qua, có giá trị khảo cổ và ý nghĩa lịch sử cực cao.
Miles là fan hâm mộ nước ngoài của vị hoàng đế này, ông ta mất ba mươi năm, huy động rất nhiều nhân và vật lực nhưng chỉ sưu tầm được có hai mươi ba mảnh, mảnh cuối cùng ông ta tìm mãi vẫn không thấy. Ông ta lần này đến Trung quốc ít nhiều cũng cho rằng đến cội nguồn của bộ huyết phỉ đó để thử chút may mắn, mà thật may mắn, nguyện vọng của ông ta được thực hiện.
Mảnh ngọc cuối cùng này ghi lại “chiến tranh”, được ông ta mua từ nhà họ Kỷ.
Tất nhiên, mảnh ngọc này là do vị mẹ đẻ không chút thân phận địa vị gì trao cho “Kỷ Dung Vũ”, cũng là bảo vật gia truyền mà tổ tiên cô ấy gặp may có được. “Kỷ Dung Vũ” một lần nghe thấy cha và anh trai nói chuyện liền nghĩ tới bảo vật gia truyền của mình, vì muốn được gia tộc và người thân thừa nhận, cô ấy đem mảnh ngọc vô giá, thứ duy nhất liên quan tới mẹ đẻ của mình “mang” ra ngoài.
Nhà họ Kỷ bán khối huyết phỉ này không những được giá cao mà còn giành được hạng mục này, do được Miles trợ giúp, bắt đầu nhanh chóng tiến lên trở thành nhất lưu gia tộc, nhưng ngay cả tiền bán huyết phỉ, một đồng “Kỷ Dung Vũ” cũng không được hưởng, hơn nữa vì chuyện xấu mà “Kỷ Dung Vũ” làm sau này, người ta đã triệt để quên sạch sẽ sự cống hiến của cô cho nhà họ Kỷ.
Không lợi dụng huyết phỉ? Kỷ Dung Vũ cô cũng không phải là đồ ngốc. Nhưng là người Trung Quốc, cho dù đây chỉ là thế giới ủy thác, cô cũng không lạnh lùng như người nhà họ Kỷ được. Nước Trung Quốc quả thật có rất nhiều phương diện không hề tốt, thậm chí còn có thể coi là xấu xa, nhưng cô là người Trung Quốc nên không thể vì vậy mà phỉ nhổ quốc gia, phỉ nhổ quê hương của mình. Nên Kỷ Dung Vũ chắc chắn sẽ lợi dụng huyết phỉ, nhưng cô tuyệt đối sẽ không bán mảnh huyết phỉ đặc biệt có giá trị to lớn này đi.
--- -----
Lời của editor: Chương này vừa khó hiểu vừa nhàm chán TvT.
Beta: Mạc Nhiên.
Trong nguyên tác thì lúc này, Kỷ thị đang cạnh tranh để giành được một hạng mục quốc tế. Hạng mục này có thể giúp Kỷ thị an toàn vượt qua thời kì biến động, vững vàng mà tiến thêm một bước, sau một thời gian lặng lẽ liền thật sự theo kịp nhịp đập của nhất lưu gia tộc.
Cuộc cạnh tranh cực kì khốc liệt, cái hạng mục quốc tế này thậm chí còn khiến cho gia tộc nhất lưu thế gia lâu đời có uy tín cũng thèm nhỏ dãi, không ai muốn từ bỏ cơ hội giúp gia tộc của mình tiến một bước dài hơn, mà vì nguyên nhân nào đó, tại ngày cạnh tranh cuối cùng, Kỷ thị lại chộp được hạng mục này. Còn về phần “nguyên nhân nào đó”, chính là do người ủy thác “Kỷ Dung Vũ” mang lại cho Kỷ gia cơ hội này.
Người ủy thác quả thật cực kì bất hạnh, bên ngoài cô tuy ngạo kiều (*), thực ra lại cực kì mẫn cảm và tự ti, cô hâm mộ và khát vọng được gia tộc chấp nhận nhưng từ trước đến nay lại không nhận được sự tôn trọng và tán thành nào cả.
(*) Ngạo kiều: Hay có thể hiểu là người có kiểu tính cách Tsundere- Những người rất dễ “xù lông” khi bị trêu chọc, nhưng bên trong cực kì ấm áp và tình cảm.
Người phụ trách hạng mục quốc tế này là một người nước ngoài, bản thân người này chính là người chỉ đạo hạng mục này, nhưng chẳng qua ông ta tự mình đến Trung Quốc chỉ để du lịch thả lỏng mà thôi, cho nên dù không phải là không thèm để ý chút nào đến buổi đấu thầu, nhưng ông ta vẫn cho mọi người một chút không gian để co dãn ở một mức độ nào đó. Thế nhưng hết lần này tới lần khác đều là Kỷ thị chộp được cơ hội này.
Người nước ngoài này tên là Miles, là một người thích đồ cổ. Tiền đối với ông ta mà nói chẳng qua chỉ là mấy con số mà thôi, lí do ông ta tới Trung Quốc chủ yếu là do đồ cổ. Ông ta có một phòng trưng bày cực kì nhiều thứ đồ cổ, thậm chí một số trân bảo còn sót lại của Trung Quốc ở nước ngoài anh ta cũng đã thu thập được không ít. Trong đó có một bộ ngọc huyết phỉ, là đồ vật mà ông ta quý nhất trong bộ sưu tập đồ cổ.
Một bộ huyết phỉ được chạm trổ tinh mĩ, cả bộ gồm hai mươi tư miếng, được khắc từ một khối huyết ngọc cực kì mỹ lệ, được danh gia điêu khắc, phải nói là có một không hai. Theo sách sử thì mặt trước của ngọc bội khắc lên những chiến công vĩ đại của XX hoàng đế trứ danh lịch sử tại Trung Quốc trong hai mươi tư năm trị vì, ghi lại sự thịnh vượng với mọi mặt mà ông ta đã làm được: trị thủy, chiến tranh, ra khơi, đổi mới, tình yêu, con cái,… Mặt trái của ngọc bội là lời hoàng đế tự mình tổng kết và đánh giá ông ta trong một năm qua, có giá trị khảo cổ và ý nghĩa lịch sử cực cao.
Miles là fan hâm mộ nước ngoài của vị hoàng đế này, ông ta mất ba mươi năm, huy động rất nhiều nhân và vật lực nhưng chỉ sưu tầm được có hai mươi ba mảnh, mảnh cuối cùng ông ta tìm mãi vẫn không thấy. Ông ta lần này đến Trung quốc ít nhiều cũng cho rằng đến cội nguồn của bộ huyết phỉ đó để thử chút may mắn, mà thật may mắn, nguyện vọng của ông ta được thực hiện.
Mảnh ngọc cuối cùng này ghi lại “chiến tranh”, được ông ta mua từ nhà họ Kỷ.
Tất nhiên, mảnh ngọc này là do vị mẹ đẻ không chút thân phận địa vị gì trao cho “Kỷ Dung Vũ”, cũng là bảo vật gia truyền mà tổ tiên cô ấy gặp may có được. “Kỷ Dung Vũ” một lần nghe thấy cha và anh trai nói chuyện liền nghĩ tới bảo vật gia truyền của mình, vì muốn được gia tộc và người thân thừa nhận, cô ấy đem mảnh ngọc vô giá, thứ duy nhất liên quan tới mẹ đẻ của mình “mang” ra ngoài.
Nhà họ Kỷ bán khối huyết phỉ này không những được giá cao mà còn giành được hạng mục này, do được Miles trợ giúp, bắt đầu nhanh chóng tiến lên trở thành nhất lưu gia tộc, nhưng ngay cả tiền bán huyết phỉ, một đồng “Kỷ Dung Vũ” cũng không được hưởng, hơn nữa vì chuyện xấu mà “Kỷ Dung Vũ” làm sau này, người ta đã triệt để quên sạch sẽ sự cống hiến của cô cho nhà họ Kỷ.
Không lợi dụng huyết phỉ? Kỷ Dung Vũ cô cũng không phải là đồ ngốc. Nhưng là người Trung Quốc, cho dù đây chỉ là thế giới ủy thác, cô cũng không lạnh lùng như người nhà họ Kỷ được. Nước Trung Quốc quả thật có rất nhiều phương diện không hề tốt, thậm chí còn có thể coi là xấu xa, nhưng cô là người Trung Quốc nên không thể vì vậy mà phỉ nhổ quốc gia, phỉ nhổ quê hương của mình. Nên Kỷ Dung Vũ chắc chắn sẽ lợi dụng huyết phỉ, nhưng cô tuyệt đối sẽ không bán mảnh huyết phỉ đặc biệt có giá trị to lớn này đi.
--- -----
Lời của editor: Chương này vừa khó hiểu vừa nhàm chán TvT.
/20
|