“Được, tôi biết rồi, buổi tối mọi người đến phòng họp cùng nhau triển khai cuộc họp, được rồi, để cho bọn Đại Cương mang theo tin tức cùng tài liệu thu thập được tới, Mao Manh cùng Tiết Lan chịu trách nhiệm tập hợp, được rồi”. Bàng Ngọc Phong nói xong điện thoại quay sang nói với Lưu Cường: “Lưu đội, bên chỗ bọn họ có chút tiến triển, buổi tối mở cuộc họp, mọi người trao đổi một chút, cũng xác định bước hành động kế tiếp luôn”.
“Cũng tốt, Lê Ngạn, lần này anh em Huyền Mạc hình như có gì đó do dự, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Bọn họ đang điều tra án mất tích cho nên không ở chỗ này, có tiến triển gì họ sẽ liên lạc với chúng ta”.
“À, là như vậy”.
Buổi tối, trong phòng họp, tất cả mọi người đến đông đủ.
“Tiểu Tiết, cô bắt đầu đi”. Bàng Ngọc Phong nói.
“Vâng, trải qua một thời gian ngắn điều tra cùng phân tích, chúng ta có phát hiện vài điểm:
1. Vân tay ở cầu gỗ Liên Sơn đã phân tích xong, trong đó có một dấu vân tay của người bị hại Trương Kiến Quốc, một.. không thuộc về một trong những người bị hại còn lại, hẳn là thuộc về người bị hiềm nghi.
2. Dựa vào quản chế trong Liên Sơn, trải qua xác nhận của hướng dẫn viên du lịch, xác định bên trong đoàn lữ hành có một người nam không thuộc về đoàn, thân phận không rõ, thân mình cao ước chừng hơn 1m75, vóc người to lớn, đầu đội nón che sụp mặt, không cách nào nhận rõ mặt, hướng dẫn viên du lịch lại không lưu ý dung mạo nên không cách nào tiến hành bức họa được, căn cứ yêu cầu sáng nay của Bàng đội, chúng tôi đặc biệt tiến hành phác họa, cũng để cho Tần Truyện Canh nhận mặt, xác định chính là một trong hai tên cướp.
3. Lão trộm Sử Phú Ngân gặp chuyện không may, trong xe trên hiện trường có dấu vân tay, trải qua so sánh với dấu vân tay ở cầu gỗ Liên Sơn thì không khớp.
4. Tiến hành điều tra nhà lão trộm Sử Phú Ngân, kết quả phát hiện, lão đã gặp chuyện không may trước đó, quả thật từng xuất hiện một gã thuê nhà kỳ quái, thanh toán trước nửa năm tiền thuê nhà, hiện vẫn chưa liên lạc được, cuối cùng chủ phong dẫn cảnh sát vào trong nhà tiến hành điều tra, bên trong có mùi hôi thối cùng một đống khăn lông nhuộm máu, qua giám định thì tương ứng với DNA của lão trộm, hẳn là nơi kẻ hiềm nghi giấu thi thể, đồ đạc bên trong còn nguyên, hiện trường để lại một cái hòm nhỏ, bên trên có vân tay Sử Phú Ngân, hẳn là Sử Phú Ngân mang từ nhà đi, bên trong hòm có tiền mặt cùng một ít đồ trang sức đeo tay, ngoài ra không có thêm bất kỳ manh mối nào”.
5. Hôm nay đã lấy một mẫu thực vật sam dính trên người lão Ngũ Tần Truyện Canh đi giám định, kết quả là giống thủy sam, hẳn là có thể xác định ra nơi Tần Truyện Canh bị giam có loại thực vật này, chúng tôi trải qua kiểm tra đối chiếu thì phát hiện chỉ có sườn núi cách phía Nam thành phố ba dặm có loại thực vật này, kết hợp với thông tin xe lửa chạy qua, chúng tôi trên căn bản đã có vị trí đại khái.
6. Về điều tra Vương Hỉ Phong, vị hàng xóm kia đã trở lại, theo như lời hắn nói, ngày đó quả thật có người đã tới tìm Vương Hỉ Phong, bất quá người kia đội mũ và đeo kính đen, không nhìn mặt trực tiếp cho nên không thấy được bộ dáng, buổi tới trong nhà Vương Hỉ Phong có truyền ra ít động tĩnh, nhưng là hàng xóm nói đã quen với việc nhà Hỉ Phong phát ra động tĩnh kỳ quái cho nên không chú ý. Mấy tên Vương Hỉ Phong quen trong ngục có một người tên gọi Sở Văn Dương, nghe nói nhà tiêu thụ xe trộm, hắn ngồi tù cũng bởi trộm xe, hiện tại chúng tôi đang tìm tung tích Sở Văn Dương.
7. Về phần Ngô Vân chúng tôi cũng đã điều tra, trừ bạn trai Tần Khải không tìm được thì những người khác đều đã loại bỏ hiềm nghi. Bất quá chúng tôi phát hiện ở trong nhà Ngô Vân có chút kỳ quái, đó chính là có cây thủy sam giống trên người lão Ngũ, cho nên chúng tôi hoài nghi, hung thủ giết chết Ngô Vân cùng bắt cóc Tần Truyện Canh là cùng một đám người”.
“Như vậy xem ra án không có vấn đề gì, người hiềm nghi thông qua Tần Truyện Canh tìm được Sử Phú Ngân, lại thông qua Sử Phú Ngân tìm được Trương Kiến Quốc cùng Vương Hỉ Phong, hắn đang tìm một món đồ trọng yếu, thậm chí không tiếc giết người diệt khẩu, đây là một tính chất cực kỳ ác liệt, là án giết người hàng loạt, hiện tại chúng ta sẽ gửi tài liệu, báo lên cấp trên, dựa theo chỉ thị của lãnh đạo an bài bước hành động kế tiếp”. Lưu Cường nói.
“Được, trong khoảng thời gian này chúng ta cần làm gì?” Bàng Ngọc Phong hỏi.
“Tra ra nơi Tần Truyện Canh bị giam, mặt khác tiếp tục tìm kiếm Tần Khải bị mất tích”.
“Còn có Sở Văn Dương, nếu như ta đoán không sai, hắn hẳn là mục tiêu kế tiếp của hung thủ”. Lê Ngạn nói.
“Tại sao?”
“Rất rõ ràng, hắn không tìm được đồ hắn muốn tìm ở trên người Vương Hỉ Phong”.
Sau khi mọi người tản đi, Lưu Cường hỏi Lê Ngạn: “Nói qua cái nhìn của cậu đi”.
“Hiện tại chúng ta đã có phác họa cơ bản về án này, nhưng chúng ta không biết rốt cuộc mục tiêu của hung thủ là cái gì cho nên hiện tại chúng ta rất bị động, chúng ta hẳn là tìm được ngọn nguồn, đón phương hướng hung thủ, ngăn cản hắn, bắt hắn”. Lê Ngạn nói.
“Cậu nghĩ là?”
“Mấu người bị hại có liên quan với xe bị trộm, cho nên vấn đề này là trên xe, người kia muốn tìm đồ gì trên xe, cho nên tôi muốn biết đến tột cùng là có gì ở xe? Chủ xe là người nào? Vấn đề này có thể giúp chúng ta phát hiện nhiều hơn”.
“Nhưng là nhân thân mất xe không có vấn đề, chúng tôi đã điều tra cặn kẽ”. Bàng Ngọc Phong nói.
“Tôi sẽ không hoài nghi thân phận cùng bối cảnh bọn họ, bởi vì nếu có vấn đề, bọn họ cũng sẽ không tới báo cảnh sát, nhưng anh có thể xác định bọn họ không nói dối không?” Lê Ngạn nói.
Bàng Ngọc Phong không đáp.
“Còn nữa, tôi hoài nghi tên cướp thứ hai là Tần Khải”. Lê Ngạn đột nhiên nói.
Lưu Cường cùng Bàng Ngọc Phong không khỏi thất kinh.
“Thứ nhất, hung thủ ra tay không lưu tình, mà Tần Truyện Canh là một ngoại lễ, nói rõ tên cướp thứ hai có gì đó suy nghĩ, người này không chỉ biết lai lịch Tần Truyện Canh, còn biết hắn làm việc, nghỉ ngơi thế nào, hung thủ kia vì đạt mục đích đành phải nhượng bộ.
Thứ hai, nếu như là người xa lạ, giống như tên cướp thứ nhất, hắn không cần thiết ngụy trang kín thế, thậm chí cả tay cũng băng kín, tôi điều tra ảnh Tần Khải, tay trái hắn có một vết bớt, tôi nghĩ hắn sợ bị cha hắn nhậ ra nên mới như vậy, hơn nữa Tần Truyện Canh mặc dù không thấy rõ nhưng vẫn cảm thấy người này rất quen thuộc, chính là liên hệ phụ tử máu mủ.
Thứ ba, cây thủy sam trong nhà Ngô Vân, hẳn là Tần Khải mang đến, lấy quan hệ bọn họ mà nói, nếu như hắn có thể đến nhà Ngô Vân thì Ngô Vân có thể bị giết chính trong nhà cô ta, có cần thiết phải tới Liên Sơn? Hẳn là Ngô Vân phát hiện bí mật của Tần Khải, cho nên bị Tần Khải giết người diệt khẩu, điều này cũng làm cho xuất hiện một hung thủ giết người đặc thù không phù hợp khác, hành hạ quá độ đến chết cùng che dấu thi thể, thói quen gây án người này đã nói lên cách thể hiện đặc thù”.
“Nếu như dựa theo phân tích của cậu, Tần Khải hẳn là có ẩn tình trong chuyện này, cho nên, hắn mới bị uy hiếp đi bắt cóc cha mình, bởi vì hung thủ biết mảnh đất R thị này, không có gì có thể lọt qua mắt Tần Truyện Canh, nghĩ đến chắc chắn chuyện này có liên quan tính mạng, nếu không Tần Khải cũng sẽ không bắt cóc cha mình”. Lưu Cường tựa hồ đón nhận suy nghĩ của Lưu Cường.
“Cũng tốt, Lê Ngạn, lần này anh em Huyền Mạc hình như có gì đó do dự, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Bọn họ đang điều tra án mất tích cho nên không ở chỗ này, có tiến triển gì họ sẽ liên lạc với chúng ta”.
“À, là như vậy”.
Buổi tối, trong phòng họp, tất cả mọi người đến đông đủ.
“Tiểu Tiết, cô bắt đầu đi”. Bàng Ngọc Phong nói.
“Vâng, trải qua một thời gian ngắn điều tra cùng phân tích, chúng ta có phát hiện vài điểm:
1. Vân tay ở cầu gỗ Liên Sơn đã phân tích xong, trong đó có một dấu vân tay của người bị hại Trương Kiến Quốc, một.. không thuộc về một trong những người bị hại còn lại, hẳn là thuộc về người bị hiềm nghi.
2. Dựa vào quản chế trong Liên Sơn, trải qua xác nhận của hướng dẫn viên du lịch, xác định bên trong đoàn lữ hành có một người nam không thuộc về đoàn, thân phận không rõ, thân mình cao ước chừng hơn 1m75, vóc người to lớn, đầu đội nón che sụp mặt, không cách nào nhận rõ mặt, hướng dẫn viên du lịch lại không lưu ý dung mạo nên không cách nào tiến hành bức họa được, căn cứ yêu cầu sáng nay của Bàng đội, chúng tôi đặc biệt tiến hành phác họa, cũng để cho Tần Truyện Canh nhận mặt, xác định chính là một trong hai tên cướp.
3. Lão trộm Sử Phú Ngân gặp chuyện không may, trong xe trên hiện trường có dấu vân tay, trải qua so sánh với dấu vân tay ở cầu gỗ Liên Sơn thì không khớp.
4. Tiến hành điều tra nhà lão trộm Sử Phú Ngân, kết quả phát hiện, lão đã gặp chuyện không may trước đó, quả thật từng xuất hiện một gã thuê nhà kỳ quái, thanh toán trước nửa năm tiền thuê nhà, hiện vẫn chưa liên lạc được, cuối cùng chủ phong dẫn cảnh sát vào trong nhà tiến hành điều tra, bên trong có mùi hôi thối cùng một đống khăn lông nhuộm máu, qua giám định thì tương ứng với DNA của lão trộm, hẳn là nơi kẻ hiềm nghi giấu thi thể, đồ đạc bên trong còn nguyên, hiện trường để lại một cái hòm nhỏ, bên trên có vân tay Sử Phú Ngân, hẳn là Sử Phú Ngân mang từ nhà đi, bên trong hòm có tiền mặt cùng một ít đồ trang sức đeo tay, ngoài ra không có thêm bất kỳ manh mối nào”.
5. Hôm nay đã lấy một mẫu thực vật sam dính trên người lão Ngũ Tần Truyện Canh đi giám định, kết quả là giống thủy sam, hẳn là có thể xác định ra nơi Tần Truyện Canh bị giam có loại thực vật này, chúng tôi trải qua kiểm tra đối chiếu thì phát hiện chỉ có sườn núi cách phía Nam thành phố ba dặm có loại thực vật này, kết hợp với thông tin xe lửa chạy qua, chúng tôi trên căn bản đã có vị trí đại khái.
6. Về điều tra Vương Hỉ Phong, vị hàng xóm kia đã trở lại, theo như lời hắn nói, ngày đó quả thật có người đã tới tìm Vương Hỉ Phong, bất quá người kia đội mũ và đeo kính đen, không nhìn mặt trực tiếp cho nên không thấy được bộ dáng, buổi tới trong nhà Vương Hỉ Phong có truyền ra ít động tĩnh, nhưng là hàng xóm nói đã quen với việc nhà Hỉ Phong phát ra động tĩnh kỳ quái cho nên không chú ý. Mấy tên Vương Hỉ Phong quen trong ngục có một người tên gọi Sở Văn Dương, nghe nói nhà tiêu thụ xe trộm, hắn ngồi tù cũng bởi trộm xe, hiện tại chúng tôi đang tìm tung tích Sở Văn Dương.
7. Về phần Ngô Vân chúng tôi cũng đã điều tra, trừ bạn trai Tần Khải không tìm được thì những người khác đều đã loại bỏ hiềm nghi. Bất quá chúng tôi phát hiện ở trong nhà Ngô Vân có chút kỳ quái, đó chính là có cây thủy sam giống trên người lão Ngũ, cho nên chúng tôi hoài nghi, hung thủ giết chết Ngô Vân cùng bắt cóc Tần Truyện Canh là cùng một đám người”.
“Như vậy xem ra án không có vấn đề gì, người hiềm nghi thông qua Tần Truyện Canh tìm được Sử Phú Ngân, lại thông qua Sử Phú Ngân tìm được Trương Kiến Quốc cùng Vương Hỉ Phong, hắn đang tìm một món đồ trọng yếu, thậm chí không tiếc giết người diệt khẩu, đây là một tính chất cực kỳ ác liệt, là án giết người hàng loạt, hiện tại chúng ta sẽ gửi tài liệu, báo lên cấp trên, dựa theo chỉ thị của lãnh đạo an bài bước hành động kế tiếp”. Lưu Cường nói.
“Được, trong khoảng thời gian này chúng ta cần làm gì?” Bàng Ngọc Phong hỏi.
“Tra ra nơi Tần Truyện Canh bị giam, mặt khác tiếp tục tìm kiếm Tần Khải bị mất tích”.
“Còn có Sở Văn Dương, nếu như ta đoán không sai, hắn hẳn là mục tiêu kế tiếp của hung thủ”. Lê Ngạn nói.
“Tại sao?”
“Rất rõ ràng, hắn không tìm được đồ hắn muốn tìm ở trên người Vương Hỉ Phong”.
Sau khi mọi người tản đi, Lưu Cường hỏi Lê Ngạn: “Nói qua cái nhìn của cậu đi”.
“Hiện tại chúng ta đã có phác họa cơ bản về án này, nhưng chúng ta không biết rốt cuộc mục tiêu của hung thủ là cái gì cho nên hiện tại chúng ta rất bị động, chúng ta hẳn là tìm được ngọn nguồn, đón phương hướng hung thủ, ngăn cản hắn, bắt hắn”. Lê Ngạn nói.
“Cậu nghĩ là?”
“Mấu người bị hại có liên quan với xe bị trộm, cho nên vấn đề này là trên xe, người kia muốn tìm đồ gì trên xe, cho nên tôi muốn biết đến tột cùng là có gì ở xe? Chủ xe là người nào? Vấn đề này có thể giúp chúng ta phát hiện nhiều hơn”.
“Nhưng là nhân thân mất xe không có vấn đề, chúng tôi đã điều tra cặn kẽ”. Bàng Ngọc Phong nói.
“Tôi sẽ không hoài nghi thân phận cùng bối cảnh bọn họ, bởi vì nếu có vấn đề, bọn họ cũng sẽ không tới báo cảnh sát, nhưng anh có thể xác định bọn họ không nói dối không?” Lê Ngạn nói.
Bàng Ngọc Phong không đáp.
“Còn nữa, tôi hoài nghi tên cướp thứ hai là Tần Khải”. Lê Ngạn đột nhiên nói.
Lưu Cường cùng Bàng Ngọc Phong không khỏi thất kinh.
“Thứ nhất, hung thủ ra tay không lưu tình, mà Tần Truyện Canh là một ngoại lễ, nói rõ tên cướp thứ hai có gì đó suy nghĩ, người này không chỉ biết lai lịch Tần Truyện Canh, còn biết hắn làm việc, nghỉ ngơi thế nào, hung thủ kia vì đạt mục đích đành phải nhượng bộ.
Thứ hai, nếu như là người xa lạ, giống như tên cướp thứ nhất, hắn không cần thiết ngụy trang kín thế, thậm chí cả tay cũng băng kín, tôi điều tra ảnh Tần Khải, tay trái hắn có một vết bớt, tôi nghĩ hắn sợ bị cha hắn nhậ ra nên mới như vậy, hơn nữa Tần Truyện Canh mặc dù không thấy rõ nhưng vẫn cảm thấy người này rất quen thuộc, chính là liên hệ phụ tử máu mủ.
Thứ ba, cây thủy sam trong nhà Ngô Vân, hẳn là Tần Khải mang đến, lấy quan hệ bọn họ mà nói, nếu như hắn có thể đến nhà Ngô Vân thì Ngô Vân có thể bị giết chính trong nhà cô ta, có cần thiết phải tới Liên Sơn? Hẳn là Ngô Vân phát hiện bí mật của Tần Khải, cho nên bị Tần Khải giết người diệt khẩu, điều này cũng làm cho xuất hiện một hung thủ giết người đặc thù không phù hợp khác, hành hạ quá độ đến chết cùng che dấu thi thể, thói quen gây án người này đã nói lên cách thể hiện đặc thù”.
“Nếu như dựa theo phân tích của cậu, Tần Khải hẳn là có ẩn tình trong chuyện này, cho nên, hắn mới bị uy hiếp đi bắt cóc cha mình, bởi vì hung thủ biết mảnh đất R thị này, không có gì có thể lọt qua mắt Tần Truyện Canh, nghĩ đến chắc chắn chuyện này có liên quan tính mạng, nếu không Tần Khải cũng sẽ không bắt cóc cha mình”. Lưu Cường tựa hồ đón nhận suy nghĩ của Lưu Cường.
/96
|