“Người tình đầu tiên của Ngô Vân là cha Nam Hồng, Hồ Lợi Dân?” Nhược Nạp lúng ta lúng túng nói.
“Như vậy tựa hồ rất nhiều chuyện có thể giải thích rõ rồi. Tần Khải tại sao lại dễ dàng tha thứ cho sự phản bội của Ngô Vân? Sau khi tốt nghiệp tại sao có thể vào làm trong công ty Hồ Lợi Dân? Tại sao Nam Hồng lại tức giận? Tại sao Nam Hồng lại chán ghét thù hằn Nam Hồng?” Bàng Ngọc Phong nói.
“Vậy có nghĩa là lúc lên đại học thì Nam Hồng đã biết về tin tức cha mình”. Đinh Hoài Đông nói.
“Nếu là như vậy, tại sao lúc ấy Nam Hồng không đi R thị mà đợi đến tận tháng năm năm nay mới đi?” Lưu Cường nói.
“Tháng ba năm nay cô ấy gặp Tần Khải nên nhất định là biết được thứ gì đó cho nên mới đi R thị”.
“Chuyện này nhất định là có liên quan tới Hồ Lợi Dân, lấy tính cách Nam Hồng mà nói, nếu như trong lòng có nghi ngờ không biết rõ ràng chắc chắn là cô ấy không hy vọng, thậm chí tôi hoài nghi, kể từ khi biết quan hệ giữa Hồ Lợi Dân và Ngô Vân, Nam Hồng nhất định không kiểm tra thực hư, mặc dù nói là vì mẹ nên cô ấy rất ít khi biểu lộ tình cảm về cha, nhưng nhất định cô ấy rất quan tâm”. Nhược Nạp nói.
“Trong “Bí truyền kính viễn thị” rốt cuộc có bí mật gì?”
“Lưu Đội!”
“Tuyết Tĩnh? Sao cô lại tới đây?”
Lưu Cường nghi ngờ nhìn Bạch Tuyết Tĩnh đẩy cửa vào.
“Có điểm quan trọng tới báo, Lưu cục trưởng nói tôi tới báo cho sếp”. Bạch Tuyết Tĩnh hơi lo lắng nói.
“Vị này là?” Bàng Ngọc Phong hỏi.
“Đây là điều tra viên đội tôi, Bạch Tuyết Tĩnh. Tuyết Tĩnh, vị này là đội trưởng cảnh sát hình sự thị đội, là người phụ trách trực tiếp án kiện chúng ta lần này”.
“Chào anh”.
“Chào cô”.
“Có tình hình quan trọng gì mà cô phải đặc biệt chạy tới?”
“Vụ án rất quan trọng, tôi tới để tham chiến”.
“Có cần phải hồi báo cho lãnh đạo không?” Bàng Đội nghe Bạch Tuyết Tĩnh nói nghiêm trọng,
“Chúng ta cần phải hợp đồng tác chiến, đây là tài liệu, Lưu đội, anh nhìn qua một chút đi”. Bạch Tuyết Tĩnh nói xong, một hơi uống hết nước Nhược Nạp đưa tới.
Lưu Cường cẩn thận xem tài liệu, sắc mặt mỗi lúc một ngưng trọng.
“Bàng đội, tôi và anh đi gặp cục trưởng, những người còn lại ở chỗ này chờ, lúc chúng tôi về sẽ mở cuộc họp khẩn cấp, đúng rồi, Bàng đội, cho người điều tất cả thành viên đội anh tới đây đi, cũng cần phải tham gia”.
Bàng đội gật đầu, cùng Lưu Cường đi ra khỏi phòng làm việc.
“Án gì mà nghiêm trọng như thế? Có thể tiết lộ một chút hay không?” Huyền Mạc hỏi Bạch Tuyết Tĩnh.
Bạch Tuyết Tĩnh nói: “Có thể, theo tình báo của bộ công an nhận được thì đột nhiên xuất hiện một lượng ma túy lớn ở biên giới, hơn nữa rất có thể mấy người có tiền sẽ đến R thị, bởi vì bọn họ trước giờ không hoạt động tập thể, như vậy nguy hiểm rất lớn, nhưng rõ ràng nơi này là món hấp dẫn khổng lồ, đáng để cho bọn họ cam nguyện mạo hiểm”.
“Nghiêm trọng như thế? Vậy có phải án tử bên chúng ta sẽ thả một chút không?” Huyền Mạc nói.
“Không nhất định, nơi này có đầu mối liên quan tới các công ty đa quốc gia RB ở R thị, công tỷ này cùng lúc có quan hệ tới án tử của các vị”.
“Không phải là công ty Hồ Lợi Dân chứ?”
“Bingo. Đúng rồi”.
“Chúng tôi vừa mới tìm được chút liên quan, làm sao bên cô đã biết có quan hệ với án tử”.
“Tôi xem báo cáo giai đoạn Lưu Đội, tên sát thủ kia quả thật rất phù hợp với đặc thù với lính đánh thuê, hơn nữa chúng ta nhận được một báo cáo là nhiều công ty RB lúc đầu năm từng hướng Việt Nam mượn binh đoàn lính đánh thuê số lượng tài chính không nhỏ, nhưng đây là đầu mối hết sức bí mật, chúng tôi cho người mạo hiểm nằm vùng mới phát hiện được tin tức, cho nên chúng tôi không có cách nào lấy chứng nhận cùng điều tra”.
“Có quan hệ gì với tập đoàn buôn lậu thuốc phiện?”
“Nằm vùng ẩn trong tập đoàn buôn lậu thuốc phiên nói đám lính đánh thuê cùng tập đoàn buôn lậu thuốc phiện có quan hệ rất mật thiết cho nên hắn báo tin cho chúng tôi chú ý công ty này”.
“Chẳng lẽ Hồ Lợi Dân liên lụy đến buôn lậu thuốc phiện?”
“Bây giờ còn khó mà nói, nhưng tài chính công ty hắn đúng là có khoản mục từ ngoài vào. Còn nữa, các anh đã tra được nơi giam cầm Tần Truyện Canh rồi đúng không? Có mấy vật mẫu được đưa lên tỉnh giám định, chúng tôi phát hiện có một loại vật, vật này chỉ có ở Việt Nam”.
“Thứ gì? Tại sao chúng tôi không nghe báo cáo?”
“Giám định báo cáo lần này là tôi mang tới, dĩ nhiên các vị chưa nhìn tới rồi. Loại vật này là thực vật, tên là quả Truy Phong, thế nào? Chưa nghe qua sao?”
“Quả Truy Phong, còn gọi là quả báng, thịt quả có độc, nhưng thoa ngoài da có thể trị phong thấp”. Lê Ngạn nói.
Bạch Tuyết Tĩnh nhìn Lê Ngạn một lượt, nói với Huyền Mạc: “Anh có thể xác định đó là một người mà không phải hình người trên máy tính?”
Nhược Nạp cười nói: “Đừng nói đùa, nói tiếp đi”.
“Đúng, là quả Truy Phong thì chứng minh là hung thủ từ bên Việt Nam tới, rất có thể là lính đánh thuê được mướn tới”.
“Nói cách khác, rất có khả năng là công ty Hồ Lợi Dân buôn lậu thuốc phiện?”
“Mọi người nói xem, có quan hệ gì tới quyển sách kia không?” Huyền Mạc nói.
“Không phải là Nam Hồng không phát hiện ra chuyện gì sao? Cho nên mới nói có thể nguy hiểm tính mạng, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ?” Nhược Nạp bất a hỏi.
“Quyển sách kia mặc dù trân quý nhưng những phiên bản không phải là không tìm được, nhất định có điểm gì mấu chốt, chỉ có bản gốc mới có được”.
Đang nói, đám người Bàng Ngọc Phong trở lại, còn có thêm các thành viên khác, Phùng cục trưởng cục thành phố đi trước, nhìn dáng dấp có lẽ thành phố rất coi trọng chuyện này.
“Vị này chính là Lê tiên sinh sao?” Phùng cục trưởng nói.
“Vâng”. Bàng Ngọc Phong giới thiệu.
“Cảm ơn cậu đã trợ giúp chúng tôi, tôi rất bội phục năng lực phá án của cậu”.
“Phùng cục trưởng quá khen”. Lê Ngạn nói.
“Chuyện kế tiếp có thể sẽ càng lúc càng thêm phức tạp và nghiêm trọng, hi vọng cậu có thể tận lực giúp đỡ chúng tôi, tôi đại biểu toàn bộ cảnh sát công an thị cảm tạ”.
“Tôi nhất định cố gắng hết sức”.
“Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi, Lưu Đội, anh nói qua một chút đi”.
“Bởi vì vì án quan trọng, tình thế nghiêm trọng, cho nên tôi liền làm thay việc người khác, là thế này, theo tình báo tỉnh nhận được, tập đoàn buôn lậu thuốc phiên ở biên giới đột nhiên biến động, các nhân vật cao cấp liên tiếp lộ diện, hơn nữa trong một thời gian ngắn nhất có thể tới thành phố R”.
Phía dưới vang lên tiếng nghị luận.
“Tôi biết mọi người cảm thấy tin tức này đáng nghi, nhưng, tin tức này tuyệt đối không có vấn đề, dĩ nhiên chỗ này tôi không thể tiết lộ rõ nhưng tôi đảm bảo nó có độ tin cậy. Tỉnh và thậm chí là công an bộ cũng vô cùng coi trọng chuyện này, hơn nữa cảnh sát hình sự quốc tế cũng đã bí mật triển khai hành động.
Lại nói trong thanh phố chúng ta còn có một công ty đa quốc gia là công ty RB, công ty này đầu năm từng hướng Việt Nam mượn một lượng lớn lính đáng thuê với số tiền không nhỏ, mà đám lính đánh thuê này cùng tập đoàn buôn lậu thuốc phiện lại có liên lạc mật thiết, cho nên chúng tôi hoài nghi ở bên trong công ty RB có người liên quan tới chuyện này, cái này trên tỉnh đã bước đầu nhận được tin tức”.
Phùng cục nói tiếp: “Theo phân tích của chúng tôi thì những biểu hiện này có chứng cớ chứng minh chúng liên quan tới nhau, lúc trước chúng ta đang điều tra và giải quyết án giết người liên hoàn thì rất có thể có dính líu tới chuyện này, bất luận hung thủ thần bí giết người kia hay là tổng tài Hồ Lợi Dân, nhân viên Tần Khải thì cũng là công tác ttrọng điểm kế tiếp.
Các đồng chí, tính nghiêm trọng của chuyện này không cần tôi phải nói nhiều, đối với chúng ta đây là một sự khiêu chiến nghiêm trọng, chúng ta nhất định không thể để cho bọn tội phạm này được như ý”.
“Như vậy tựa hồ rất nhiều chuyện có thể giải thích rõ rồi. Tần Khải tại sao lại dễ dàng tha thứ cho sự phản bội của Ngô Vân? Sau khi tốt nghiệp tại sao có thể vào làm trong công ty Hồ Lợi Dân? Tại sao Nam Hồng lại tức giận? Tại sao Nam Hồng lại chán ghét thù hằn Nam Hồng?” Bàng Ngọc Phong nói.
“Vậy có nghĩa là lúc lên đại học thì Nam Hồng đã biết về tin tức cha mình”. Đinh Hoài Đông nói.
“Nếu là như vậy, tại sao lúc ấy Nam Hồng không đi R thị mà đợi đến tận tháng năm năm nay mới đi?” Lưu Cường nói.
“Tháng ba năm nay cô ấy gặp Tần Khải nên nhất định là biết được thứ gì đó cho nên mới đi R thị”.
“Chuyện này nhất định là có liên quan tới Hồ Lợi Dân, lấy tính cách Nam Hồng mà nói, nếu như trong lòng có nghi ngờ không biết rõ ràng chắc chắn là cô ấy không hy vọng, thậm chí tôi hoài nghi, kể từ khi biết quan hệ giữa Hồ Lợi Dân và Ngô Vân, Nam Hồng nhất định không kiểm tra thực hư, mặc dù nói là vì mẹ nên cô ấy rất ít khi biểu lộ tình cảm về cha, nhưng nhất định cô ấy rất quan tâm”. Nhược Nạp nói.
“Trong “Bí truyền kính viễn thị” rốt cuộc có bí mật gì?”
“Lưu Đội!”
“Tuyết Tĩnh? Sao cô lại tới đây?”
Lưu Cường nghi ngờ nhìn Bạch Tuyết Tĩnh đẩy cửa vào.
“Có điểm quan trọng tới báo, Lưu cục trưởng nói tôi tới báo cho sếp”. Bạch Tuyết Tĩnh hơi lo lắng nói.
“Vị này là?” Bàng Ngọc Phong hỏi.
“Đây là điều tra viên đội tôi, Bạch Tuyết Tĩnh. Tuyết Tĩnh, vị này là đội trưởng cảnh sát hình sự thị đội, là người phụ trách trực tiếp án kiện chúng ta lần này”.
“Chào anh”.
“Chào cô”.
“Có tình hình quan trọng gì mà cô phải đặc biệt chạy tới?”
“Vụ án rất quan trọng, tôi tới để tham chiến”.
“Có cần phải hồi báo cho lãnh đạo không?” Bàng Đội nghe Bạch Tuyết Tĩnh nói nghiêm trọng,
“Chúng ta cần phải hợp đồng tác chiến, đây là tài liệu, Lưu đội, anh nhìn qua một chút đi”. Bạch Tuyết Tĩnh nói xong, một hơi uống hết nước Nhược Nạp đưa tới.
Lưu Cường cẩn thận xem tài liệu, sắc mặt mỗi lúc một ngưng trọng.
“Bàng đội, tôi và anh đi gặp cục trưởng, những người còn lại ở chỗ này chờ, lúc chúng tôi về sẽ mở cuộc họp khẩn cấp, đúng rồi, Bàng đội, cho người điều tất cả thành viên đội anh tới đây đi, cũng cần phải tham gia”.
Bàng đội gật đầu, cùng Lưu Cường đi ra khỏi phòng làm việc.
“Án gì mà nghiêm trọng như thế? Có thể tiết lộ một chút hay không?” Huyền Mạc hỏi Bạch Tuyết Tĩnh.
Bạch Tuyết Tĩnh nói: “Có thể, theo tình báo của bộ công an nhận được thì đột nhiên xuất hiện một lượng ma túy lớn ở biên giới, hơn nữa rất có thể mấy người có tiền sẽ đến R thị, bởi vì bọn họ trước giờ không hoạt động tập thể, như vậy nguy hiểm rất lớn, nhưng rõ ràng nơi này là món hấp dẫn khổng lồ, đáng để cho bọn họ cam nguyện mạo hiểm”.
“Nghiêm trọng như thế? Vậy có phải án tử bên chúng ta sẽ thả một chút không?” Huyền Mạc nói.
“Không nhất định, nơi này có đầu mối liên quan tới các công ty đa quốc gia RB ở R thị, công tỷ này cùng lúc có quan hệ tới án tử của các vị”.
“Không phải là công ty Hồ Lợi Dân chứ?”
“Bingo. Đúng rồi”.
“Chúng tôi vừa mới tìm được chút liên quan, làm sao bên cô đã biết có quan hệ với án tử”.
“Tôi xem báo cáo giai đoạn Lưu Đội, tên sát thủ kia quả thật rất phù hợp với đặc thù với lính đánh thuê, hơn nữa chúng ta nhận được một báo cáo là nhiều công ty RB lúc đầu năm từng hướng Việt Nam mượn binh đoàn lính đánh thuê số lượng tài chính không nhỏ, nhưng đây là đầu mối hết sức bí mật, chúng tôi cho người mạo hiểm nằm vùng mới phát hiện được tin tức, cho nên chúng tôi không có cách nào lấy chứng nhận cùng điều tra”.
“Có quan hệ gì với tập đoàn buôn lậu thuốc phiện?”
“Nằm vùng ẩn trong tập đoàn buôn lậu thuốc phiên nói đám lính đánh thuê cùng tập đoàn buôn lậu thuốc phiện có quan hệ rất mật thiết cho nên hắn báo tin cho chúng tôi chú ý công ty này”.
“Chẳng lẽ Hồ Lợi Dân liên lụy đến buôn lậu thuốc phiện?”
“Bây giờ còn khó mà nói, nhưng tài chính công ty hắn đúng là có khoản mục từ ngoài vào. Còn nữa, các anh đã tra được nơi giam cầm Tần Truyện Canh rồi đúng không? Có mấy vật mẫu được đưa lên tỉnh giám định, chúng tôi phát hiện có một loại vật, vật này chỉ có ở Việt Nam”.
“Thứ gì? Tại sao chúng tôi không nghe báo cáo?”
“Giám định báo cáo lần này là tôi mang tới, dĩ nhiên các vị chưa nhìn tới rồi. Loại vật này là thực vật, tên là quả Truy Phong, thế nào? Chưa nghe qua sao?”
“Quả Truy Phong, còn gọi là quả báng, thịt quả có độc, nhưng thoa ngoài da có thể trị phong thấp”. Lê Ngạn nói.
Bạch Tuyết Tĩnh nhìn Lê Ngạn một lượt, nói với Huyền Mạc: “Anh có thể xác định đó là một người mà không phải hình người trên máy tính?”
Nhược Nạp cười nói: “Đừng nói đùa, nói tiếp đi”.
“Đúng, là quả Truy Phong thì chứng minh là hung thủ từ bên Việt Nam tới, rất có thể là lính đánh thuê được mướn tới”.
“Nói cách khác, rất có khả năng là công ty Hồ Lợi Dân buôn lậu thuốc phiện?”
“Mọi người nói xem, có quan hệ gì tới quyển sách kia không?” Huyền Mạc nói.
“Không phải là Nam Hồng không phát hiện ra chuyện gì sao? Cho nên mới nói có thể nguy hiểm tính mạng, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ?” Nhược Nạp bất a hỏi.
“Quyển sách kia mặc dù trân quý nhưng những phiên bản không phải là không tìm được, nhất định có điểm gì mấu chốt, chỉ có bản gốc mới có được”.
Đang nói, đám người Bàng Ngọc Phong trở lại, còn có thêm các thành viên khác, Phùng cục trưởng cục thành phố đi trước, nhìn dáng dấp có lẽ thành phố rất coi trọng chuyện này.
“Vị này chính là Lê tiên sinh sao?” Phùng cục trưởng nói.
“Vâng”. Bàng Ngọc Phong giới thiệu.
“Cảm ơn cậu đã trợ giúp chúng tôi, tôi rất bội phục năng lực phá án của cậu”.
“Phùng cục trưởng quá khen”. Lê Ngạn nói.
“Chuyện kế tiếp có thể sẽ càng lúc càng thêm phức tạp và nghiêm trọng, hi vọng cậu có thể tận lực giúp đỡ chúng tôi, tôi đại biểu toàn bộ cảnh sát công an thị cảm tạ”.
“Tôi nhất định cố gắng hết sức”.
“Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi, Lưu Đội, anh nói qua một chút đi”.
“Bởi vì vì án quan trọng, tình thế nghiêm trọng, cho nên tôi liền làm thay việc người khác, là thế này, theo tình báo tỉnh nhận được, tập đoàn buôn lậu thuốc phiên ở biên giới đột nhiên biến động, các nhân vật cao cấp liên tiếp lộ diện, hơn nữa trong một thời gian ngắn nhất có thể tới thành phố R”.
Phía dưới vang lên tiếng nghị luận.
“Tôi biết mọi người cảm thấy tin tức này đáng nghi, nhưng, tin tức này tuyệt đối không có vấn đề, dĩ nhiên chỗ này tôi không thể tiết lộ rõ nhưng tôi đảm bảo nó có độ tin cậy. Tỉnh và thậm chí là công an bộ cũng vô cùng coi trọng chuyện này, hơn nữa cảnh sát hình sự quốc tế cũng đã bí mật triển khai hành động.
Lại nói trong thanh phố chúng ta còn có một công ty đa quốc gia là công ty RB, công ty này đầu năm từng hướng Việt Nam mượn một lượng lớn lính đáng thuê với số tiền không nhỏ, mà đám lính đánh thuê này cùng tập đoàn buôn lậu thuốc phiện lại có liên lạc mật thiết, cho nên chúng tôi hoài nghi ở bên trong công ty RB có người liên quan tới chuyện này, cái này trên tỉnh đã bước đầu nhận được tin tức”.
Phùng cục nói tiếp: “Theo phân tích của chúng tôi thì những biểu hiện này có chứng cớ chứng minh chúng liên quan tới nhau, lúc trước chúng ta đang điều tra và giải quyết án giết người liên hoàn thì rất có thể có dính líu tới chuyện này, bất luận hung thủ thần bí giết người kia hay là tổng tài Hồ Lợi Dân, nhân viên Tần Khải thì cũng là công tác ttrọng điểm kế tiếp.
Các đồng chí, tính nghiêm trọng của chuyện này không cần tôi phải nói nhiều, đối với chúng ta đây là một sự khiêu chiến nghiêm trọng, chúng ta nhất định không thể để cho bọn tội phạm này được như ý”.
/96
|