Đầu mùa đông gió rét thấu xương, xen lẫn không khí ẩm ướt. Con đường băng ẩm ướt được che phủ bởi lớp sương mù mỏng. Ba con khoái mã chạy nhanh phát ra tiếng vó ngựa lộc cộc lộc cộc. Tuấn mã thở hổn hển, không ngừng thả ra khói trắng, tiếng vó ngựa cũng tỏ ra rất nặng nề, chứng tỏ đã đi được chặng đường dài. Trên ngựa chính là Hách Liên Minh Kính, Sở Liên Phong, còn có một đái đao thị vệ Hoàng thượng ban cho. Áo lông cừu trên người có chút nhăn nhíu bẩn thỉu. Trên mặt cũng bị gió rét làm tê cứng, chẳng qua là roi trong tay thủy chung không có dừng lại.
Trời âm u, đảo mắt cái đã bị mây đen bao phủ. "Không tốt, trời lại muốn mưa. Chúng ta phải tăng tốc lên, có lẽ có thể tới được thị trấn trước mặt."
Hách Liên Minh Kính nhìn bầu trời "Đáng chết, trời lại mưa." Trong tay giơ roi, hai chân đá bụng ngựa, đi về phía trước.
Ba người mặc dù trời mưa to, trú kịp vào khách điếm nhưng lại bị dính chút mưa. Hách Liên Minh Kính nhìn mưa to ào ào ngoài cửa sổ, bất đắc dĩ thở dài một cái.
Sở Liên Phong tiến tới, vỗ bả vai Hách Liên Minh Kính an ủi "Hiền đệ, chúng ta đã đi ngày đêm hơn nửa tháng rồi, khoảng bốn năm ngày sẽ đến biên giới Tây Vực là có thể tìm được Quận chúa rồi."
"Cái gì? Còn tới bốn năm ngày nữa à." Ánh mắt Hách Liên Minh Kính vô cùng ảm đạm, giống như nghe được kết quả không như ý. Trong mắt lộ ra vô tận nhớ nhung. Lần đầu tiên phát giác nguyên lai bốn năm ngày lại dài đăng đẵng như vậy, Đại tiểu thư, ta rất là nhớ ngươi.. Nguyên lai ta lại nhớ ngươi như vậy.
"Hiền đệ, ngu huynh có chuyện không thể hiểu nổi."
"Chuyện gì?"
"Ban đầu lá thư này rõ ràng chính là lợi dụng điểm yếu Quận chúa uy hiếp ngươi, sao ngươi không cho phép ta cầu Hoàng thượng hạ chỉ xuất binh cứu Quận chúa, mà là lấy danh nghĩa Khâm sai đi biên giới Tây Vực?"
Hách Liên Minh Kính nhìn phía xa, bình tĩnh nói "Mặc dù ta không biết Hạ Lan Yên vì sao phải bắt cóc Đại tiểu thư, nhưng ta biết nàng cũng không phải là người xấu, cũng sẽ không làm thương tổn Đại tiểu thư. Nàng muốn ta đi Trà Sơn tộc nhất định có lý do nào đó."
"Ngươi tin tưởng nàng tới vậy à, ta thấy nàng căn bản là lợi dụng ngươi thôi."
"Ta nghĩ, một người hết lòng vì tộc nhân của mình không thể là người lừa gạt được, cũng không phải vì bản thân nàng, mà là vì tộc của nàng. Huống chi Hoàng thượng cũng đáp ứng phải phái người điều tra chuyện ở Tây Vực, chẳng qua là đem chuyện này nói trước mà thôi. Chỉ bất quá..." Tiếng mưa rơi trên mặt đất đánh vào lòng Hách Liên Minh Kính.
Sở Liên Phong biết Hách Liên Minh Kính lại đang nhớ tới Quận chúa, không tiếng động đi ra khỏi phòng.
Hơn nửa tháng trước, thời điểm Hách Liên Minh Kính đến tìm hắn, hắn đã hoàn toàn biết, lòng Hách Liên Minh Kính đối với Quận chúa đã sớm tình căn thâm chủng. Vốn hẳn là phải điều động đại đội nhân mã, hành quân ba tháng, nhưng cố gắng trong vòng một tháng phải tới nơi. Phần ân tình này.. sợ rằng mình là... Sở Liên Phong tự giễu cười một tiếng, ta đang nói chuyện hoang đường gì vậy.Chương 65: Trà Sơn tộc
1.8K 140 0
bởi khoailang213
Theo dõi
Đầu mùa đông gió rét thấu xương, xen lẫn không khí ẩm ướt. Con đường băng ẩm ướt được che phủ bởi lớp sương mù mỏng. Ba con khoái mã chạy nhanh phát ra tiếng vó ngựa lộc cộc lộc cộc. Tuấn mã thở hổn hển, không ngừng thả ra khói trắng, tiếng vó ngựa cũng tỏ ra rất nặng nề, chứng tỏ đã đi được chặng đường dài. Trên ngựa chính là Hách Liên Minh Kính, Sở Liên Phong, còn có một đái đao thị vệ Hoàng thượng ban cho. Áo lông cừu trên người có chút nhăn nhíu bẩn thỉu. Trên mặt cũng bị gió rét làm tê cứng, chẳng qua là roi trong tay thủy chung không có dừng lại.
Trời âm u, đảo mắt cái đã bị mây đen bao phủ. "Không tốt, trời lại muốn mưa. Chúng ta phải tăng tốc lên, có lẽ có thể tới được thị trấn trước mặt."
Hách Liên Minh Kính nhìn bầu trời "Đáng chết, trời lại mưa." Trong tay giơ roi, hai chân đá bụng ngựa, đi về phía trước.
Ba người mặc dù trời mưa to, trú kịp vào khách điếm nhưng lại bị dính chút mưa. Hách Liên Minh Kính nhìn mưa to ào ào ngoài cửa sổ, bất đắc dĩ thở dài một cái.
Sở Liên Phong tiến tới, vỗ bả vai Hách Liên Minh Kính an ủi "Hiền đệ, chúng ta đã đi ngày đêm hơn nửa tháng rồi, khoảng bốn năm ngày sẽ đến biên giới Tây Vực là có thể tìm được Quận chúa rồi."
"Cái gì? Còn tới bốn năm ngày nữa à." Ánh mắt Hách Liên Minh Kính vô cùng ảm đạm, giống như nghe được kết quả không như ý. Trong mắt lộ ra vô tận nhớ nhung. Lần đầu tiên phát giác nguyên lai bốn năm ngày lại dài đăng đẵng như vậy, Đại tiểu thư, ta rất là nhớ ngươi.. Nguyên lai ta lại nhớ ngươi như vậy.
"Hiền đệ, ngu huynh có chuyện không thể hiểu nổi."
"Chuyện gì?"
"Ban đầu lá thư này rõ ràng chính là lợi dụng điểm yếu Quận chúa uy hiếp ngươi, sao ngươi không cho phép ta cầu Hoàng thượng hạ chỉ xuất binh cứu Quận chúa, mà là lấy danh nghĩa Khâm sai đi biên giới Tây Vực?"
Hách Liên Minh Kính nhìn phía xa, bình tĩnh nói "Mặc dù ta không biết Hạ Lan Yên vì sao phải bắt cóc Đại tiểu thư, nhưng ta biết nàng cũng không phải là người xấu, cũng sẽ không làm thương tổn Đại tiểu thư. Nàng muốn ta đi Trà Sơn tộc nhất định có lý do nào đó."
"Ngươi tin tưởng nàng tới vậy à, ta thấy nàng căn bản là lợi dụng ngươi thôi."
"Ta nghĩ, một người hết lòng vì tộc nhân của mình không thể là người lừa gạt được, cũng không phải vì bản thân nàng, mà là vì tộc của nàng. Huống chi Hoàng thượng cũng đáp ứng phải phái người điều tra chuyện ở Tây Vực, chẳng qua là đem chuyện này nói trước mà thôi. Chỉ bất quá..." Tiếng mưa rơi trên mặt đất đánh vào lòng Hách Liên Minh Kính.
Sở Liên Phong biết Hách Liên Minh Kính lại đang nhớ tới Quận chúa, không tiếng động đi ra khỏi phòng.
Hơn nửa tháng trước, thời điểm Hách Liên Minh Kính đến tìm hắn, hắn đã hoàn toàn biết, lòng Hách Liên Minh Kính đối với Quận chúa đã sớm tình căn thâm chủng. Vốn hẳn là phải điều động đại đội nhân mã, hành quân ba tháng, nhưng cố gắng trong vòng một tháng phải tới nơi. Phần ân tình này.. sợ rằng mình là... Sở Liên Phong tự giễu cười một tiếng, ta đang nói chuyện hoang đường gì vậy.
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
[BH] Trời ban nhiệm vụ lớn cho Tư Nhâm Dã [Edit] by HacMieuLy
[BH] Trời ban nhiệm vụ lớn cho Tư Nhâm Dã [E...
By HacMieuLy
69.9K 2.7K
Tên truyện: Trời ban nhiệm vụ lớn cho Tư Nhâm Dã
Tác giả: Cật Liễu Mộc Ngư Đích Miêu
Editor: gru2110
Thể loại: Cổ đại, hoan hỉ oan gia, 1x1, HE
Nhân vật chính: Tư Nhâm Dã. Võ Sở Vũ
Phối hợp diễn: Nhâm Hảo Nhi, Võ Hàm Vũ, Tư Lương, Lâm Tử Phong và các nhân vật.
Trạng thái: 27 chương + 4 ngoại truyện
Nguồn:
Trời âm u, đảo mắt cái đã bị mây đen bao phủ. "Không tốt, trời lại muốn mưa. Chúng ta phải tăng tốc lên, có lẽ có thể tới được thị trấn trước mặt."
Hách Liên Minh Kính nhìn bầu trời "Đáng chết, trời lại mưa." Trong tay giơ roi, hai chân đá bụng ngựa, đi về phía trước.
Ba người mặc dù trời mưa to, trú kịp vào khách điếm nhưng lại bị dính chút mưa. Hách Liên Minh Kính nhìn mưa to ào ào ngoài cửa sổ, bất đắc dĩ thở dài một cái.
Sở Liên Phong tiến tới, vỗ bả vai Hách Liên Minh Kính an ủi "Hiền đệ, chúng ta đã đi ngày đêm hơn nửa tháng rồi, khoảng bốn năm ngày sẽ đến biên giới Tây Vực là có thể tìm được Quận chúa rồi."
"Cái gì? Còn tới bốn năm ngày nữa à." Ánh mắt Hách Liên Minh Kính vô cùng ảm đạm, giống như nghe được kết quả không như ý. Trong mắt lộ ra vô tận nhớ nhung. Lần đầu tiên phát giác nguyên lai bốn năm ngày lại dài đăng đẵng như vậy, Đại tiểu thư, ta rất là nhớ ngươi.. Nguyên lai ta lại nhớ ngươi như vậy.
"Hiền đệ, ngu huynh có chuyện không thể hiểu nổi."
"Chuyện gì?"
"Ban đầu lá thư này rõ ràng chính là lợi dụng điểm yếu Quận chúa uy hiếp ngươi, sao ngươi không cho phép ta cầu Hoàng thượng hạ chỉ xuất binh cứu Quận chúa, mà là lấy danh nghĩa Khâm sai đi biên giới Tây Vực?"
Hách Liên Minh Kính nhìn phía xa, bình tĩnh nói "Mặc dù ta không biết Hạ Lan Yên vì sao phải bắt cóc Đại tiểu thư, nhưng ta biết nàng cũng không phải là người xấu, cũng sẽ không làm thương tổn Đại tiểu thư. Nàng muốn ta đi Trà Sơn tộc nhất định có lý do nào đó."
"Ngươi tin tưởng nàng tới vậy à, ta thấy nàng căn bản là lợi dụng ngươi thôi."
"Ta nghĩ, một người hết lòng vì tộc nhân của mình không thể là người lừa gạt được, cũng không phải vì bản thân nàng, mà là vì tộc của nàng. Huống chi Hoàng thượng cũng đáp ứng phải phái người điều tra chuyện ở Tây Vực, chẳng qua là đem chuyện này nói trước mà thôi. Chỉ bất quá..." Tiếng mưa rơi trên mặt đất đánh vào lòng Hách Liên Minh Kính.
Sở Liên Phong biết Hách Liên Minh Kính lại đang nhớ tới Quận chúa, không tiếng động đi ra khỏi phòng.
Hơn nửa tháng trước, thời điểm Hách Liên Minh Kính đến tìm hắn, hắn đã hoàn toàn biết, lòng Hách Liên Minh Kính đối với Quận chúa đã sớm tình căn thâm chủng. Vốn hẳn là phải điều động đại đội nhân mã, hành quân ba tháng, nhưng cố gắng trong vòng một tháng phải tới nơi. Phần ân tình này.. sợ rằng mình là... Sở Liên Phong tự giễu cười một tiếng, ta đang nói chuyện hoang đường gì vậy.Chương 65: Trà Sơn tộc
1.8K 140 0
bởi khoailang213
Theo dõi
Đầu mùa đông gió rét thấu xương, xen lẫn không khí ẩm ướt. Con đường băng ẩm ướt được che phủ bởi lớp sương mù mỏng. Ba con khoái mã chạy nhanh phát ra tiếng vó ngựa lộc cộc lộc cộc. Tuấn mã thở hổn hển, không ngừng thả ra khói trắng, tiếng vó ngựa cũng tỏ ra rất nặng nề, chứng tỏ đã đi được chặng đường dài. Trên ngựa chính là Hách Liên Minh Kính, Sở Liên Phong, còn có một đái đao thị vệ Hoàng thượng ban cho. Áo lông cừu trên người có chút nhăn nhíu bẩn thỉu. Trên mặt cũng bị gió rét làm tê cứng, chẳng qua là roi trong tay thủy chung không có dừng lại.
Trời âm u, đảo mắt cái đã bị mây đen bao phủ. "Không tốt, trời lại muốn mưa. Chúng ta phải tăng tốc lên, có lẽ có thể tới được thị trấn trước mặt."
Hách Liên Minh Kính nhìn bầu trời "Đáng chết, trời lại mưa." Trong tay giơ roi, hai chân đá bụng ngựa, đi về phía trước.
Ba người mặc dù trời mưa to, trú kịp vào khách điếm nhưng lại bị dính chút mưa. Hách Liên Minh Kính nhìn mưa to ào ào ngoài cửa sổ, bất đắc dĩ thở dài một cái.
Sở Liên Phong tiến tới, vỗ bả vai Hách Liên Minh Kính an ủi "Hiền đệ, chúng ta đã đi ngày đêm hơn nửa tháng rồi, khoảng bốn năm ngày sẽ đến biên giới Tây Vực là có thể tìm được Quận chúa rồi."
"Cái gì? Còn tới bốn năm ngày nữa à." Ánh mắt Hách Liên Minh Kính vô cùng ảm đạm, giống như nghe được kết quả không như ý. Trong mắt lộ ra vô tận nhớ nhung. Lần đầu tiên phát giác nguyên lai bốn năm ngày lại dài đăng đẵng như vậy, Đại tiểu thư, ta rất là nhớ ngươi.. Nguyên lai ta lại nhớ ngươi như vậy.
"Hiền đệ, ngu huynh có chuyện không thể hiểu nổi."
"Chuyện gì?"
"Ban đầu lá thư này rõ ràng chính là lợi dụng điểm yếu Quận chúa uy hiếp ngươi, sao ngươi không cho phép ta cầu Hoàng thượng hạ chỉ xuất binh cứu Quận chúa, mà là lấy danh nghĩa Khâm sai đi biên giới Tây Vực?"
Hách Liên Minh Kính nhìn phía xa, bình tĩnh nói "Mặc dù ta không biết Hạ Lan Yên vì sao phải bắt cóc Đại tiểu thư, nhưng ta biết nàng cũng không phải là người xấu, cũng sẽ không làm thương tổn Đại tiểu thư. Nàng muốn ta đi Trà Sơn tộc nhất định có lý do nào đó."
"Ngươi tin tưởng nàng tới vậy à, ta thấy nàng căn bản là lợi dụng ngươi thôi."
"Ta nghĩ, một người hết lòng vì tộc nhân của mình không thể là người lừa gạt được, cũng không phải vì bản thân nàng, mà là vì tộc của nàng. Huống chi Hoàng thượng cũng đáp ứng phải phái người điều tra chuyện ở Tây Vực, chẳng qua là đem chuyện này nói trước mà thôi. Chỉ bất quá..." Tiếng mưa rơi trên mặt đất đánh vào lòng Hách Liên Minh Kính.
Sở Liên Phong biết Hách Liên Minh Kính lại đang nhớ tới Quận chúa, không tiếng động đi ra khỏi phòng.
Hơn nửa tháng trước, thời điểm Hách Liên Minh Kính đến tìm hắn, hắn đã hoàn toàn biết, lòng Hách Liên Minh Kính đối với Quận chúa đã sớm tình căn thâm chủng. Vốn hẳn là phải điều động đại đội nhân mã, hành quân ba tháng, nhưng cố gắng trong vòng một tháng phải tới nơi. Phần ân tình này.. sợ rằng mình là... Sở Liên Phong tự giễu cười một tiếng, ta đang nói chuyện hoang đường gì vậy.
BẠN CŨNG SẼ THÍCH
[BH] Trời ban nhiệm vụ lớn cho Tư Nhâm Dã [Edit] by HacMieuLy
[BH] Trời ban nhiệm vụ lớn cho Tư Nhâm Dã [E...
By HacMieuLy
69.9K 2.7K
Tên truyện: Trời ban nhiệm vụ lớn cho Tư Nhâm Dã
Tác giả: Cật Liễu Mộc Ngư Đích Miêu
Editor: gru2110
Thể loại: Cổ đại, hoan hỉ oan gia, 1x1, HE
Nhân vật chính: Tư Nhâm Dã. Võ Sở Vũ
Phối hợp diễn: Nhâm Hảo Nhi, Võ Hàm Vũ, Tư Lương, Lâm Tử Phong và các nhân vật.
Trạng thái: 27 chương + 4 ngoại truyện
Nguồn:
/87
|