Đây chỉ mới là các môn phái tu chân của đạo gia. Ngoài ra còn có các môn phái tu phật giả của Mật tông, tu yêu giả của Yêu đạo, tu ma giả của Ma môn. Chỉ có điều sau khi trải qua cuộc đại chiến của chín trăm năm trước thì trừ tu chân phái của đạo gia ra, ba thế lực còn lại trong một đêm đều biến mất một cách thần bí. Không ai có thể ngờ sau chín trăm năm, ma đầu của ma môn lại xuất hiện tị khu vực của cửu âm địa sát. Nếu như hắn có thể hấp thu cửu âm sát khí thì hậu quả không ai dám tưởng tượng.. Lực lượng của chánh đạo từ sau cuộc đại chiến đó cũng đi yếu đi ất niều. Cao thủ cùng rất nhiều pháp quyết tu chân cao cấp khác đã biến mất cũng trong cuộc đại chiến này. Cộng thêm xã hội hiện đại phá hoại mỹ cảnh quá lớn khiến cho linh khí trên địa cầu đã ít lại càng ít thêm. Dưới điều kiện như vậy khiến cho lực lượng tu chân của đạo gia như hiện nay vô pháp kháng cự cùng ma môn.
Tình huống của ma môn thì tốt hơn rất nhiều. Mặc dù trong cuộc đại chiến đo. cao thủ của ma môn chết không ít nhưng phương pháp tu luyện của ma môn chính là hấp thu oán khí, âm khí trong thiên địa. Nhân loại thế tục càng đọa lạc thì càng cung cấp năng lượng cho bọn họ. Huyền Huyền đạo nhân đem tình thế hiện tại nói sơ lược cho các môn phái biết. Sau đó, tất cả môn phái đều tuyển chọn các đệ tử có tu vi từ nguyên anh trở lên, còn các đệ tử khác thì đều lưu ở nhà đề phòng ma môn đánh lén.
(Chú thích: trong tu chân chia làm các giai đoạn sau : khai quang, linh hư, tích cốc, tâm động, nguyên hóa, nguyên anh, li hợp, không minh, tịch diệt, độ kiếp, đại thành tổng cộng mười một giai đoạn. Trong mỗi giai đoạn lại chia ra làm tiền trung hậu tam kì)
Hai canh giờ sau, Huyền Huyền đạo nhân dẫn theo hơn hai ngan tinh anh của tu chân giới tới Lâm Hải đại học. Vì để tránh cho không ảnh hưởng tới xã hội thế tục, Huyền Huyền đạo nhân cùng cửu đại trưởng môn thiết lập lấy một đạo kết giới
“Không Minh, khi xưa ngươi không bẩm báo với bổn tôn, lại tự ý thiết lập tru tà đại trận. Ngươi cho rằng Cửu âm địa sát lại dễ dàng trấn ấp vậy sao?”
Huyền Huyền đạo nhân sắc mặt âm trầm nhìn bạch phát lão giả nói. thần sắc của bạch phát lão giả ảm đạm:
“Sư tôn, Không Minh biết tội. Mọi việc xảy ra đều là do đệ tử.......”
“Các vị tiền bối, ta nghĩ hiện tại không phải là tranh cãi xem ai đúng ai sai. Chúng ta mau tìm cách để đối phó với Cửu âm địa sát cùng ma vương của Ma môn thì tốt hơn”
Dương Hoa thấy bọn họ đi lạc đề liền lên tiếng đề tỉnh
“To gan, tiểu tử vô tri ở đâu, dám xúc phạm chưởng giáo bổn phái ”
Một thị đồng bên cạnh Huyền Huyền đạo nhân tức thì lên tiếng giận dữ. Bạch phát lão giả vội nói
“Sư tôn, vị tiểu ca này chính là người đầu tiên phát hiện ra Cửu âm địa sát. Hắn còn thiết lập xung quanh đây Thiên cương linh hỏa trận nữa”
“Ủa”
Huyền Huyền đạo nhân nhãn quang vụt sáng:
“Không sai, Thiên cương linh hỏa trận này quả là rất cao thâm”
Thiên Nhất đạo trưởng của Mao sơn bước tới đầy vẻ kích động:
“Không sai, đầy đúng là diệt ma pháp trận của bổn môn – Thiên cương linh hỏa trận. Không biết vị tiểu ca này từ đâu mà học được nó vậy?”
Dương Hoa lãnh đạm trả lời:
“Không dấu các vị tiền bối, trận pháp này cùng các lá bùa là do vãn bối từ một quyển cổ thư mà học được. Quyển cổ thư này là do vãn bối mua được từ vỉa hè bên đường với giá năm phân tiền thôi”
Lời nói vừa dứt khiến các cao thủ tu chân ai nấy cũng đưa mắt nhìn nhau một cách kỳ lạ. Thiên Nhất đạo trưởng lộ vẻ xấu hổ bối rối...
“Huyền Huyền đạo huynh, Cửu âm địa sát này khuya nay mới bộc phát. Hiện tại chúng ta còn có vài canh giờ nữa. Ta đề nghị môn nhân các phái liên thủ lập Thiên Huyền Vô cực đại trận để có thể trấn áp đi sát khí”
Người vừa lên tiếng chính là trưởng môn đương nhiệm của Thục Sơn – Đan Huyền đại sư.
“Không sai, hơn nữa chúng ta còn phải tiến hành thật nhanh, trước khi ma vương tới đây nhất định phải hoàn thành. Chỉ cần không để hắn hấp thu sát khí thì hắn cũng sẽ không thu hoạch được gì đâu”
Ngời vừa lên tiếng là Phiêu Diêu tiên tử của Thiên Âm các. Dương Hoa bất giác theo tiếng nói đưa mắt nhìn theo. Đập vào mắt hắn là một khuôn mặt tuyệt sắc. đôi mắt to tròn, đôi hàng mi nhỏ nhắn cong vút. Hai nhãn châu lóng lanh như hai viên bảo thạch. Trên cái mũi cao nhỏ nhắn kia lấm tấm vài giọt mồ hôi, đôi môi hồng cong trong rất mê hoặc
“Thanh thủy xuất phù dung
Thiên nhiên khứ điêu sức”
(Đại khái hiểu là nước hồ thiếu đi hoa sen thì cũng giống như thiên nhiên mất đi vẻ đẹp vậy. Dịch thơ thì không biết dịch....mọi người thông cảm nhé)
Dương Hoa bất giác ngâm lên hai câu, đây cũng chính là tâm sự trong lòng hắn. Nếu như không phải là mơ thì nói không chừng Dương Hoa đã bất chấp tất cả để truy cầu cho được nữ tử thần bí đó. Đáng tiếc là....
“A......”
Phiêu diêu tiên tử nghe thấy lời thanh của Dương Hoa bất giác thấy kì lạ:
“Vị tiểu ca này sao lại nhìn thấy ta thì lập tức than như thế?”
Thanh âm vang lên rất ngọt ngào khiến cho người ta không biết rất dễ hiểu lầm. Đám nam nhân tu chân đi theo bất giác nhìn Dương Hoa đố kị. Nếu như ánh mắt có thể giết người thì có lẽ Dương Hoa đã chết cả trăm, cả ngàn lần rồi
“Vị tỷ tỷ xinh đẹp, ta thở dài là vì nguyên nhân khác, không hề có chút quan hệ gì với nàng”
Thanh âm lãnh đạm của Dương Hoa vang lên bất giác khiến cho Phiêu Diêu tiên tử sững người. Một trăm năm qua, chính xác một trăm năm, trong ký ức của nàng chưa hề có nam tử nào đối với nàng thờ ơ như thế này
“Tiểu tử muốn chết”
“Đắc tội với tiên tử, ngươi đúng là không muốn sống nữa rồi”
“Tiên tử, hãy để ta thay nàng dạy dỗ cái tên tiểu tử khôn biết trời cao đất dày này”
............................
Đám nam nhân tu chân nhất thời ầm ĩ cả lên, ai cũng muốn vì Phiêu Diêu tiên tử ra sức. Trưởng lão cùng trưởng môn của thập đại môn phái không kìm được lắc đầu thầm than:
“Ngày tàn của tu giả sắp tới rồi”
“Im lặng, mọi người hãy chuẩn bị, năm phút sau bắt đầu bố trí Huyền Thiên vô cực đại trận”
Đối với vị đệ nhất nhân của tu chân giới này, đám đệ tử kia ai nấy cũng đều có một phần kính sợ. Lời nói của Huyền Huyền đạo nhân vừa vang ra, chúng nhân tức thì im lặng, đem tu vi bản thân điều tức tới trạng thái tốt nhất. Phiêu Diêu tiên tử đưa mắt nhìn chúng đệ tử, thầm than:
“Đúng là một đám vô sỉ lại còn dám mơ tưởng ‘tố nữ chân nguyên’ trong người ta sao”
“Côn Lôn Quy Nguyên trận” thành
“Thục Sơn Tử thanh tiên kiếm trận” thành
“Toàn Chân phái Thất tinh thiên cương trận” thành
“Thiên La môn Tinh huyền La thiên trận” thành
“Thanh Thành phái Lưỡng nghi Diệt ma đại trận” thành
.......................................
Mười đại môn phái cùng hơn trăm môn phái nhỏ khác tự mình tạo thành trận pháp trấn phái của mình. Sau đó ai cũng đứng chờ đợi các trận hợp nhất. Huyền Huyền đạo nhân đưa mắt nhìn các phái bố trận, lộ vẻ hài lòng hét lớn:
“Hợp trận”
Dương Hoa từ xa xa nhìn các phái bố trận, trong lòng bỗng trỗi lên một cảm xúc khó tả, thậm chí còn muốn tiến tới hủy diệt hết tất cả. Nếu như bây giờ có một cái gương ở đây thì Dương Hoa nhất định sẽ thấy đôi mắt của hắn sớm đã đỏ rực, giữa mi tâm xuất hiện một ấn kí màu hồng
“Sát........”
“Huyền Thiên vô cực đại trận” phát ra một cổ năng lượng cường đại khiến cho Dương Hoa thật khó mà chịu đựng được. Hắn cảm thấy cả người như muốn vỡ tan. Cổ sát ý mạnh mẽ trong mộng tưởng bất giác lại trào dâng trong đầu hắn
Tình huống của ma môn thì tốt hơn rất nhiều. Mặc dù trong cuộc đại chiến đo. cao thủ của ma môn chết không ít nhưng phương pháp tu luyện của ma môn chính là hấp thu oán khí, âm khí trong thiên địa. Nhân loại thế tục càng đọa lạc thì càng cung cấp năng lượng cho bọn họ. Huyền Huyền đạo nhân đem tình thế hiện tại nói sơ lược cho các môn phái biết. Sau đó, tất cả môn phái đều tuyển chọn các đệ tử có tu vi từ nguyên anh trở lên, còn các đệ tử khác thì đều lưu ở nhà đề phòng ma môn đánh lén.
(Chú thích: trong tu chân chia làm các giai đoạn sau : khai quang, linh hư, tích cốc, tâm động, nguyên hóa, nguyên anh, li hợp, không minh, tịch diệt, độ kiếp, đại thành tổng cộng mười một giai đoạn. Trong mỗi giai đoạn lại chia ra làm tiền trung hậu tam kì)
Hai canh giờ sau, Huyền Huyền đạo nhân dẫn theo hơn hai ngan tinh anh của tu chân giới tới Lâm Hải đại học. Vì để tránh cho không ảnh hưởng tới xã hội thế tục, Huyền Huyền đạo nhân cùng cửu đại trưởng môn thiết lập lấy một đạo kết giới
“Không Minh, khi xưa ngươi không bẩm báo với bổn tôn, lại tự ý thiết lập tru tà đại trận. Ngươi cho rằng Cửu âm địa sát lại dễ dàng trấn ấp vậy sao?”
Huyền Huyền đạo nhân sắc mặt âm trầm nhìn bạch phát lão giả nói. thần sắc của bạch phát lão giả ảm đạm:
“Sư tôn, Không Minh biết tội. Mọi việc xảy ra đều là do đệ tử.......”
“Các vị tiền bối, ta nghĩ hiện tại không phải là tranh cãi xem ai đúng ai sai. Chúng ta mau tìm cách để đối phó với Cửu âm địa sát cùng ma vương của Ma môn thì tốt hơn”
Dương Hoa thấy bọn họ đi lạc đề liền lên tiếng đề tỉnh
“To gan, tiểu tử vô tri ở đâu, dám xúc phạm chưởng giáo bổn phái ”
Một thị đồng bên cạnh Huyền Huyền đạo nhân tức thì lên tiếng giận dữ. Bạch phát lão giả vội nói
“Sư tôn, vị tiểu ca này chính là người đầu tiên phát hiện ra Cửu âm địa sát. Hắn còn thiết lập xung quanh đây Thiên cương linh hỏa trận nữa”
“Ủa”
Huyền Huyền đạo nhân nhãn quang vụt sáng:
“Không sai, Thiên cương linh hỏa trận này quả là rất cao thâm”
Thiên Nhất đạo trưởng của Mao sơn bước tới đầy vẻ kích động:
“Không sai, đầy đúng là diệt ma pháp trận của bổn môn – Thiên cương linh hỏa trận. Không biết vị tiểu ca này từ đâu mà học được nó vậy?”
Dương Hoa lãnh đạm trả lời:
“Không dấu các vị tiền bối, trận pháp này cùng các lá bùa là do vãn bối từ một quyển cổ thư mà học được. Quyển cổ thư này là do vãn bối mua được từ vỉa hè bên đường với giá năm phân tiền thôi”
Lời nói vừa dứt khiến các cao thủ tu chân ai nấy cũng đưa mắt nhìn nhau một cách kỳ lạ. Thiên Nhất đạo trưởng lộ vẻ xấu hổ bối rối...
“Huyền Huyền đạo huynh, Cửu âm địa sát này khuya nay mới bộc phát. Hiện tại chúng ta còn có vài canh giờ nữa. Ta đề nghị môn nhân các phái liên thủ lập Thiên Huyền Vô cực đại trận để có thể trấn áp đi sát khí”
Người vừa lên tiếng chính là trưởng môn đương nhiệm của Thục Sơn – Đan Huyền đại sư.
“Không sai, hơn nữa chúng ta còn phải tiến hành thật nhanh, trước khi ma vương tới đây nhất định phải hoàn thành. Chỉ cần không để hắn hấp thu sát khí thì hắn cũng sẽ không thu hoạch được gì đâu”
Ngời vừa lên tiếng là Phiêu Diêu tiên tử của Thiên Âm các. Dương Hoa bất giác theo tiếng nói đưa mắt nhìn theo. Đập vào mắt hắn là một khuôn mặt tuyệt sắc. đôi mắt to tròn, đôi hàng mi nhỏ nhắn cong vút. Hai nhãn châu lóng lanh như hai viên bảo thạch. Trên cái mũi cao nhỏ nhắn kia lấm tấm vài giọt mồ hôi, đôi môi hồng cong trong rất mê hoặc
“Thanh thủy xuất phù dung
Thiên nhiên khứ điêu sức”
(Đại khái hiểu là nước hồ thiếu đi hoa sen thì cũng giống như thiên nhiên mất đi vẻ đẹp vậy. Dịch thơ thì không biết dịch....mọi người thông cảm nhé)
Dương Hoa bất giác ngâm lên hai câu, đây cũng chính là tâm sự trong lòng hắn. Nếu như không phải là mơ thì nói không chừng Dương Hoa đã bất chấp tất cả để truy cầu cho được nữ tử thần bí đó. Đáng tiếc là....
“A......”
Phiêu diêu tiên tử nghe thấy lời thanh của Dương Hoa bất giác thấy kì lạ:
“Vị tiểu ca này sao lại nhìn thấy ta thì lập tức than như thế?”
Thanh âm vang lên rất ngọt ngào khiến cho người ta không biết rất dễ hiểu lầm. Đám nam nhân tu chân đi theo bất giác nhìn Dương Hoa đố kị. Nếu như ánh mắt có thể giết người thì có lẽ Dương Hoa đã chết cả trăm, cả ngàn lần rồi
“Vị tỷ tỷ xinh đẹp, ta thở dài là vì nguyên nhân khác, không hề có chút quan hệ gì với nàng”
Thanh âm lãnh đạm của Dương Hoa vang lên bất giác khiến cho Phiêu Diêu tiên tử sững người. Một trăm năm qua, chính xác một trăm năm, trong ký ức của nàng chưa hề có nam tử nào đối với nàng thờ ơ như thế này
“Tiểu tử muốn chết”
“Đắc tội với tiên tử, ngươi đúng là không muốn sống nữa rồi”
“Tiên tử, hãy để ta thay nàng dạy dỗ cái tên tiểu tử khôn biết trời cao đất dày này”
............................
Đám nam nhân tu chân nhất thời ầm ĩ cả lên, ai cũng muốn vì Phiêu Diêu tiên tử ra sức. Trưởng lão cùng trưởng môn của thập đại môn phái không kìm được lắc đầu thầm than:
“Ngày tàn của tu giả sắp tới rồi”
“Im lặng, mọi người hãy chuẩn bị, năm phút sau bắt đầu bố trí Huyền Thiên vô cực đại trận”
Đối với vị đệ nhất nhân của tu chân giới này, đám đệ tử kia ai nấy cũng đều có một phần kính sợ. Lời nói của Huyền Huyền đạo nhân vừa vang ra, chúng nhân tức thì im lặng, đem tu vi bản thân điều tức tới trạng thái tốt nhất. Phiêu Diêu tiên tử đưa mắt nhìn chúng đệ tử, thầm than:
“Đúng là một đám vô sỉ lại còn dám mơ tưởng ‘tố nữ chân nguyên’ trong người ta sao”
“Côn Lôn Quy Nguyên trận” thành
“Thục Sơn Tử thanh tiên kiếm trận” thành
“Toàn Chân phái Thất tinh thiên cương trận” thành
“Thiên La môn Tinh huyền La thiên trận” thành
“Thanh Thành phái Lưỡng nghi Diệt ma đại trận” thành
.......................................
Mười đại môn phái cùng hơn trăm môn phái nhỏ khác tự mình tạo thành trận pháp trấn phái của mình. Sau đó ai cũng đứng chờ đợi các trận hợp nhất. Huyền Huyền đạo nhân đưa mắt nhìn các phái bố trận, lộ vẻ hài lòng hét lớn:
“Hợp trận”
Dương Hoa từ xa xa nhìn các phái bố trận, trong lòng bỗng trỗi lên một cảm xúc khó tả, thậm chí còn muốn tiến tới hủy diệt hết tất cả. Nếu như bây giờ có một cái gương ở đây thì Dương Hoa nhất định sẽ thấy đôi mắt của hắn sớm đã đỏ rực, giữa mi tâm xuất hiện một ấn kí màu hồng
“Sát........”
“Huyền Thiên vô cực đại trận” phát ra một cổ năng lượng cường đại khiến cho Dương Hoa thật khó mà chịu đựng được. Hắn cảm thấy cả người như muốn vỡ tan. Cổ sát ý mạnh mẽ trong mộng tưởng bất giác lại trào dâng trong đầu hắn
/12
|