Sau khi rời khỏi công ty, nó đến một shop hoa tươi nào đó chọn cho mình những bó hoa oải hương sau đó bắt taxi đến một nơi quen thuộc nhưng đã xa cách với nó bao năm.
Tiếng giày cao gót khô khóc bước nhẹ ở lối đi. Đặt nhẹ bó hoa xuống và gỡ kính ra, nó nhìn thẳng vào hai ngôi mộ kia môi mấp máy nói nhẹ.
- B..a...m..ẹ...Trịnh....Fasmin đến thăm hai người... Người nhà đối với con rất tốt, con cảm thấy mình rất hạnh phúc với hiện tại, cũng có thể tươi cười...ba mẹ...an tâm yên nghĩ nhé...- dù k phải ba mẹ ruột, dù bà Trịnh có đối xử tệ bạc hiểu lầm nó trước đây nhưng nó đã tha thứ nó đã mở lòng hơn và tha thứ tất cả xem như mình bước sang trang mới cũng tự cho bản thân mình cơ hội. Độc thoại một lúc nó lại bắt taxi đến một nơi khác.
- Resd....rất cảm ơn anh đã hiểu cho tôi..anh và Jessica rất đẹp đôi cô ấy cũng rất yêu anh. Chắc hai người cũng đang hạnh phúc ở nơi ấy. Cảm giác nơi này thật yên bình phải không?
..................................................
Không biết nói gì hơn, nó đặt bó hoa hồng trắng giữa hai ngôi mộ cũng như tác hợp cho hắn và Jessica, vẫn là tiếng bước chân khô khốc.. Jame, cảm giác không có sức mạnh ấy trong người thật thoải mái...
Phải, từ lúc nó tỉnh lại, khả năng ngoại cảm của nó k còn nữa, nó như một con người mới cười nói nhiều hơn. Mọi người cũng rất mừng vì điều này.
......................................................................
Hôm nay là đêm giáng sinh, nhưng thời tiết ở nơi này vẫn thế, k lạnh lắm làm nó có phần khó thích nghi. Nhìn cách phối trang phục của nó cũng biết. Nó chọn cho mình chiếc đầm đen k tay cổ vest, phần đuôi lai xòe trong khi thời tiết ở đây đã 23 độ, nó ngồi trong xe nhìn ra ngoài thì thấy người người choàng khăn kín cả cổ trong khi nó chả hề hấn gì...
..........ting..................
- ÔI....Hàn Băng...cháu về lúc nào thế...Vào nhà...ngoài này lạnh lắm....- mẹ Rick thấy nó thì mừng rỡ, vì sau bao ngày gặp lại. Nó vào nhà gửi xong túi quà cầm trên tay, nó nhận ra trong nhà toàn người thân quen.
- Zeny, anh Hai....chị Min...sao có mặt đông đủ vậy? - Nó cũng bất ngờ.
- Là anh bí mật mời họ đến. Em đừng ngại, cứ tự nhiên...- Rick từ trong bếp ra đến bên nó rất tự nhiên mời nó ngồi, trong Rick rất thư sinh trong chiếc áo sơ mi trắng. Rin thấy vậy diễn nhiên hiểu ý của em trai mình, vậy cũng tốt Rin cũng rất muốn có em dâu là nó.
- Em về sao k bảo anh hai ra đón hả? Phạt....phải phạt...- vì tính đã đổi và khá thân thiện với mọi người nên nó đồng ý chịu phạt, mà đâu phải chỉ mình Bin phạt nó. Thấy thế liền bị mọi người hùa theo. Từ lúc nó ở bệnh viện về trong bụng nó k có gì cả..h còn thêm mấy ly rượu này nữa...Nhưng nó thấy mọi người vui vẽ nên k nỡ từ chối...Bàn ăn đã dọn sẵn nên mọi người cũng nhanh chóng nhập tiệc mừng giáng sinh. Trong lúc ăn nó không ngừng nhận được lời hỏi thăm từ ba mẹ Rick.
- Fasmin à..ở Luân Đôn con sống thế nào? - mẹ Rick hỏi nó.
- Con sống rất tốt bác Tống ông nội và ông ngoại cùng anh ba rất thương con.
- Còn công việc của con thế nào?? Con về đây sống luôn à.?- ba Rick rất quan tâm nó.
- Công việc của con vẫn ổn. Con đã chuyển công tác về đây rồi ạ...
- Con đang làm ở đâu...
- Con...
- Fasmin đang công tá ở bệnh viện nhà mình đấy ba mẹ.. Rất giỏi nữa là đằng khác...- Rick chen ngang trả lời dùm nó.
- Vậy giờ con là bác sĩ à...thế đã ý định lập gia đình chưa? con có bạn trai chưa? - mẹ Rick hỏi dồn mà bà k để ý rằng đôi mắt nó đã nhìn sang hướng khác sau khi nghe câu hỏi đó. Rick quan sát nó rất kĩ.
- Vẫn chưa bác ạ. còn chuyện lập gia đình con cũng chưa nghĩ đến. - Nó nhẹ nhàng nói, Rick vui mừng sau khi nghe câu trả lời đó. Còn mẹ Rick như rất hài lòng khi nghe câu trả lời kia.
- thế giống Duy A6n nhà bác quá rồi, nó mãi lo làm k lo đến việc gia đình, hối nó có bạn gái nó cũng ậm ừ cho qua...
- Mẹ à....- Rick nhìn sang mẹ mình, Rin và Justy và mọi người chỉ cười cười vì đã quá hiểu ý tứ trong lời nói của mẹ Rick.
- Con xin phép ra ngoài có điện thoại. - Nó ra ngoài sau đó lại vào rất nhanh. Sau đó lại xin phép về trước vì lí do có việc bận. Vừa đi vài bước.
- Fasmin.....Fasmin..- nó quay lại thì tah6y1 Rick chạy ra trên tay còn có chiếc áo vest.
- Có chuyện gì sao? - nó lịch sự hỏi.
- Đêm giáng sinh nay rất lạnh, em lại k có áo khoác, sẽ rất lạnh. Những lời mẹ anh nói lúc nãy mong em đừng để trong lòng. - Rick nhẹ nhàng khoác chiếc áo vest lên người nó nhưng nó lại nhẹ nhàng gỡ ra.
- cảm ơn anh, nhưng tôi đã quen ạnh, nhiệt độ này k ảnh hưởng gì đến tôi đâu...còn những điều mà bác Tống nói lúc nãy, tôi k quan tâm lắm...tôi đi đây...- lời nói có phần lạnh nhạt nhưng nó cũng chào rời khỏi với nụ cười xã giao. Rick cũng cười nhưng anh hụt hẫng với hành động và lời nói của nó.
Fasmin........anh sẽ k giống như anh của anh mà chờ đợi đâu em..hạnh phúc phải do mình tự giành lấy.... Rick đứng đó một mình nhìn theo hướng người con gái kia rời đ, trong lòng k ngừng toan tính điều gì đó.
/56
|