Chap
26:
Buổi tiệc diễn ra rất vui vẻ , ai cũng không ngờ rằng chủ tịch của một tập đoàn ngầm – có quyền lực nhất thế giới lại chính là Jan người con gái chỉ có 17 tuổi, 5 bằng đại học- tiểu thư của tập đoàn Angel. Quá xuất xắc phải không. Nhưng những thông tin của hôm nay không ai dám nói ra vì miếng cơm manh áo
Ba mẹ Joe: Cháu về nha
Jan: dạ, chúc hai bác bữa tối vui vẻ
Ba Joe: con đưa tiểu thư Khánh Băng về đi
Jan: Dạ , cháu tự về được rồi
BA Joe: cháu là cành vàng mà, cứ để Joe đưa cháu về đi
Jan: cám ơn hai bác, cháu xin phép ra về
Ba Joe: con trai mau đưa Khánh Băng về đi
Joe: dạ
Đợi Joe đi được một lúc
Ba Joe: Em thấy sao?
Mẹ Joe: cháu ấy quả là người tốt, cư xử rất tôn trọng người lớn, khiến ai cũng phải nể
-Em nói đúng nhưng còn việc đính hôn của Joe thì sao đây
_Hủy đi , mà em nhớ không lầm ông nội Joe hồi trước có đính hôn với một người nào đó- nhưng nghe nói gia đình họ đã mất tích
-Em nhắc anh mới nhớ, ông nội Joe kêu mình qua Anh bàn về chuyện đính hôn, hình như ba đã tìm thấy họ rồi
_Không biết đứa con trai có chịu nghe lời ông nó không đây
-Anh cũng không biết nữa
* Quay lại với nó
-Nhà cậu ở đâu mình đưa về
_Ngoại ô
-Mình biết nơi đó mà chuyện..
_Hôm nay chứ gì
-Ừ
_Im lặng là vàng
-Mình biết rồi nhưng còn nụ hôn đó
_Coi như không có chuyện gì đi, cậu giúp tôi một lần coi như tôi nợ sau này gia đình có khó khăn gì cứ nói
-Cậu không nợ mình cái gì cả, dù gì cậu cũng giúp tôi không phải đính hôn, coi như chúng ta không ai nợ ai
_OK
-Tới rồi, cho mình địa chỉ đi
_Sweet House
-Nhà mình cũng gần đó
_Zậy sao?
-Ừ
Buổi tiệc diễn ra rất vui vẻ , ai cũng không ngờ rằng chủ tịch của một tập đoàn ngầm – có quyền lực nhất thế giới lại chính là Jan người con gái chỉ có 17 tuổi, 5 bằng đại học- tiểu thư của tập đoàn Angel. Quá xuất xắc phải không. Nhưng những thông tin của hôm nay không ai dám nói ra vì miếng cơm manh áo
Ba mẹ Joe: Cháu về nha
Jan: dạ, chúc hai bác bữa tối vui vẻ
Ba Joe: con đưa tiểu thư Khánh Băng về đi
Jan: Dạ , cháu tự về được rồi
BA Joe: cháu là cành vàng mà, cứ để Joe đưa cháu về đi
Jan: cám ơn hai bác, cháu xin phép ra về
Ba Joe: con trai mau đưa Khánh Băng về đi
Joe: dạ
Đợi Joe đi được một lúc
Ba Joe: Em thấy sao?
Mẹ Joe: cháu ấy quả là người tốt, cư xử rất tôn trọng người lớn, khiến ai cũng phải nể
-Em nói đúng nhưng còn việc đính hôn của Joe thì sao đây
_Hủy đi , mà em nhớ không lầm ông nội Joe hồi trước có đính hôn với một người nào đó- nhưng nghe nói gia đình họ đã mất tích
-Em nhắc anh mới nhớ, ông nội Joe kêu mình qua Anh bàn về chuyện đính hôn, hình như ba đã tìm thấy họ rồi
_Không biết đứa con trai có chịu nghe lời ông nó không đây
-Anh cũng không biết nữa
* Quay lại với nó
-Nhà cậu ở đâu mình đưa về
_Ngoại ô
-Mình biết nơi đó mà chuyện..
_Hôm nay chứ gì
-Ừ
_Im lặng là vàng
-Mình biết rồi nhưng còn nụ hôn đó
_Coi như không có chuyện gì đi, cậu giúp tôi một lần coi như tôi nợ sau này gia đình có khó khăn gì cứ nói
-Cậu không nợ mình cái gì cả, dù gì cậu cũng giúp tôi không phải đính hôn, coi như chúng ta không ai nợ ai
_OK
-Tới rồi, cho mình địa chỉ đi
_Sweet House
-Nhà mình cũng gần đó
_Zậy sao?
-Ừ
/48
|