Im A Devil!

Chương 26

/50


Tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn chui tọt xuống đất, hoặc là bốc hơi cũng được, còn hơn là cứ phải đứng ỳ ra như trời trồng thế này mà lại không biết nên làm sao cho phải. Một mặt bây giờ tôi chỉ muốn sấn đến bóp cổ tên đáng ghét kia rồi ra sao thì ra, mặt khác tôi đang cố bắt bộ óc của mình phải nặn bằng được câu nào đó để thanh minh cho cảnh vừa rồi Shirou trông thấy.

Ức phát khóc mà không khóc được cơ, lúc nãy khi vừa nghe cậu ấy cất tiếng hỏi tôi đã dùng hết sức để đẩy tên khốn kia ra, ai ngờ không những không được mà hắn còn tóm lấy gáy của tôi ép chặt vào nữa chứ. Tôi tức bụng nhe răng cắn cho một phát, hắn mới chịu thả tôi ra.

Hắn tưởng là cái mặt hắn đẹp trai thì ai cũng muốn hôn vào đó chắc, cái bệnh vênh của hắn xem ra nặng quá rồi.

Tôi vội vàng “chữa cháy”:

_ Không....không phải như cậu nghĩ đâu! Tôi và tên này không có gì cả, thật sự là không có gì cả! Chuyện vừa rồi chỉ là....chỉ là tại...

_ Đúng rồi, tôi và cô ta không có gì cả, chỉ là vẻ mặt muốn-được-kiss đó của cô ta khiến người khác hơi khó xử!

Sặc O_o hắn vừa phát ngôn cái khỉ gì thế? Tôi nghe có lộn không đây trời? Vẻ mặt MUỐN ĐƯỢC KISS á???? Ôi tôi tức hộc máu ra mất, sao mà hắn có thể nói a thành b nói trái thành phải một cách trắng trợn như thế chứ?

Coi cái mặt hắn in lù lù hai từ TRƠ TRẼN kìa, tôi hận mình không đủ can đảm mà tương vào đó vài quả đấm ôi lạy chúa (dù không được phép gọi nhưng mà) : con điên lên mất!!!!

Hắn thấy tôi phùng mang trợn mắt nhìn mình, không hiểu chỉ số trơ trẽ cao đến đâu mà chỉ liếc tôi một cái rồi thản nhiên nhếch mép cười, đưa tay lên miệng quệt vết máu trên môi - chiến tích đáng tự hào mà tôi vừa để lại - một cách rất thản nhiên như thể mọi chuyện vốn-phải-thế.

Kế đó hắn đi lướt qua tôi, “nhân tiện” ghé sát tai tôi ném vào đó mấy câu khiến tôi tức lộn cả ruột:

_ Xem ra cô vẫn chưa chừa rồi! Tôi sẽ không quên chủ nhân của vết cắn này đâu!

Nói xong hắn quay đầu định đi tiếp, nhưng đột nhiên lại ngoái lại:

_ À quên, tôi thù dai lắm đấy!!!

Dứt lời thì đi thẳng vào phòng, tuyệt nhiên chẳng thèm đếm xỉa đến ai cả.

Chọc cho tôi điên có vẻ làm hắn hạnh phúc quá nhỉ, hắn cầm tinh con gì không biết (chắc là cáo hoặc........dê cụ rồi >_
(Sau này tôi có lỡ quy tiên đột xuất thì di chúc của tôi chắc sẽ thế này: “làm ơn tổ chức tang lễ cho tôi vào ngày con trai chúa tể quỷ không còn cộp mác độc thân ý, hôm đồ khốn ấy cưới chẳng hạn. Trường hợp ngày đó không bao giờ đến thì chọn hôm nào hắn lên ngôi cũng được, còn ai đó muốn biết tại sao tôi chết thì tìm thằng điên vênh váo đó mà hỏi: sai lầm lớn nhất của anh là gì? Tôi cá là hắn cũng chẳng biết đâu, nhưng nhắc trước nếu ai đó muốn hỏi thì phải chắc chắn là bạn KHÔNG muốn sống nữa nhé!”)

_ Vào trong đi, ở ngoài lạnh không tốt đâu! – Shirou nói.

Chậc, quên béng cậu ấy. Tại vì đang bức xúc tên đáng ghét kia.

_ Chuyện vừa nãy.....tôi....

_ Bỏ đi, tôi không để ý đâu, tôi hiểu cậu mà.

_ Thật chứ?

_Ừ

_ Không giận chứ?

_ Chỉ tiếc là không có tư cách để giận thôi. - cậu ấy cười, đưa tay xoa xoa đầu tôi rồi nhẹ nhàng kéo tôi vào trong.

Hic, bạch mã hoàng tử đây nè, thượng đế ơi ngài chọn vai nhầm to rồi.

Một ngày rõ dài cuối cùng cũng the end.

Sáng nay tôi lại vác đôi mắt gấu trúc - kết quả của một đêm thức trắng chả biết để làm gì - đi học. Dù sao cũng tốt, tôi muốn đi cho sớm để khỏi phải đụng mặt hai hot boy cùng phòng. Thế đấy!

Trần Chỉ Nhược – cô bạn có cái tên nổi tiếng lại nhìn tôi với ánh mắt ngán ngẩm:

_ Đừng bảo là cậu thức đêm xem hoạt hình đấy nhá!

_ Không. – tôi đáp lại một cách uể oải.

_ Thế lại gì nữa?

_ Tên khốn đó làm mình mất ngủ.....hận không nhai xương hắn được!!!

_ À, cái tên mà lần trước cậu bảo là kẻ thù của cậu chứ gì? Thế cái thuốc mình bào chế đưa cậu đâu rồi đã dùng chưa?

_ Bà nó chứ, không đủ can đảm đi đầu độc con nhà người ta. – tôi đáp.

_ Đã nói là không chết đâu mà lo cơ mà.

_ Mình sợ lắm......haizzzz ...với lại chả nhớ quẳng đâu rồi ý.

_ Ôi nàng ơi là nàng, nàng có biết là bạn nàng mất bao công sức điều chế không?

_ Biết rồi biết rồi!!! – tôi ỉu xìu – mình mệt lắm

Chỉ Nhược thở dài, lắc đầu, lại cúi mặt xuống “nghiên cứu” núi bài tập về bùa chú. Tôi thì ngủ gục trên ghế, tranh thủ lúc giáo viên chưa vào, miệng vẫn không quên rủa xả “kẻ thù”: chả biết tên đó sinh ra có ích gì cho xã hội!

Hết tiết một, chuông reng làm tôi giật mình tỉnh giấc, cả giờ cứ gà gật rồi ngủ luôn lúc nào không biết. Tôi quay sang hỏi Chỉ Nhược:

_ Trong giờ mình có bị để ý không?

_ Không, nếu có mình đã đánh thức cậu dậy rồi.

_ Thế thì tốt! Oáp.... – tôi ngáp một cái rõ dài.

Bỗng loa phát thanh của trường thông báo

_ Học sinh lớp Lời nguyền chú ý, tiết hai là giờ học thử nghiệm, các em chuyển sang phòng A457 - lớp quỷ thuật tổng hợp, học gộp đợt 1. Xin nhắc lại....

Omg, học gộp, lại còn với lớp........!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Cả lớp tôi nhanh chóng thu dọn sách vở chuyển phòng học, riêng tôi cứ ngồi ỳ ra đó.

_ Nhanh nào Linh, được học cùng với lớp nổi tiếng nhất các trường trung học rồi đó!

_ Hic, ai mà thèm, sao số phận nghiệt ngã thế TTT____TTT

_ Lẩm bẩm gì đấy, đi nào, không mau là bị coi như cúp tiết thì tháng này phải trực nhật quét sân trường đó!

Sặc, quét sân trường??? Sân trường South Devil tôi từng nhắc đến một lần rồi đúng không? Nó còn rộng hơn một cái sân bay và mười cái sân golf nữa. Quét? Đến tết Công-gô mới xong á!

Thế là tôi đành miễn cưỡng để cô bạn cùng lớp kéo đi, thà chấp nhận lại đối mặt với hắn (dù sao thì về vẫn cứ gặp mà) còn hơn là trốn tiết và chấp nhận hành hạ bản thân với biện pháp kỷ luật của nhà trường..

/50

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status