Thần Tiễn đang đắm chìm trong một cảnh giới kỳ diệu.
Một thế giới của vô số những dòng hạt màu xanh, lấy hắn làm trung tâm, đang không ngừng cuồn cuộn đổ về. Mỗi một hạt xanh lục đó được cơ thể hắn tham lam giữ lấy và hấp thụ, đồng thời chen chúc trong từng thớ thịt của hắn, tống khứ ra vô số tạp chất không tên trong cơ thể.
Thế giới này rất sạch, rất tinh khiết. Thần Tiễn cảm giác được, hắn hít thở từng hơi cũng thấy thần thanh khí sảng, toàn thân mát dịu, rồi lại thấy ấm áp. Những dòng nước bẩn được cơ thể hắn cưỡng ép thải ra ngoài trong mỗi lỗ chân lông, bao hàm cả độc tố Shirayuki truyền vào lúc trước. Mọi thứ đều bị dòng không khí cực kỳ sạch sẽ, cực kỳ tinh khiết này tẩy rửa, cho tới khi không còn lại gì.
Hắn đang lột xác.
Giống như bị một luồng chất tẩy cực mạnh đi qua cơ thể, tất cả tạp chất đều bị bài trừ, còn lại chỉ có dưỡng chất phục vụ tốt nhất cho cơ thể mà thôi.
Quá trình lột xác cải tạo thân thể này nếu nói theo kiểu khoa học, chính là cơ thể đang tiến hóa, tự cân bằng những đoạn mã gen ưu tú, đưa nó lên làm tính trội, hiển lộ hoàn toàn ra ngoài. Nói theo ngôn ngữ của một thế giới khác, đó chính là đột phá luyện khí thuật, tiến lên trúc cơ kỳ.
Nhưng đối với trường hợp của Thần Tiễn, hắn còn đột phá thêm một thứ khác nữa, đó chính là siêu năng lực ánh sáng kia. Thứ ánh sáng mạnh mẽ, mỗi đòn đánh ra đều giống như tia laze, mang đậm khí tức hủy diệt không thể kháng cự. Cũng chính luồng ánh sáng này biến thành cột trụ muốn xuyên thấu bầu trời thực nghiệm đảo, bảo vệ cho hắn có thể an nhàn mà tiến cấp.
…
Nội tâm của Thần Tiễn đang có một sự đấu tranh dữ dội, giữa hai thái cực tương phản: Giữ lấy sự kiêu ngạo của mình, dù cho ngọn lửa sinh mạng có bị thế nhân lạnh lung dập tắt hay từ bỏ nó, đồng hóa và sống cùng với thế giới xung quanh !?
Thầy của hắn đã dạy hắn, từ khi xác nhận tu luyện theo con đường của ông ta, bản thân hắn đã mang trên mình một danh hiệu mới, một tu chân giả. Xác định thân phận của mình thuộc về thế giới tu đạo, cách biệt với phàm nhân. Con đường tu luyện của bọn họ chính là nghịch thiên di hành, tức là làm trái với đạo trời, giống như thay vì thuận theo thiên nhiên mà sống, bọn họ lại có khả năng bắt thiên nhiên vì bọn họ mà cống hiến lên sức sống. Cường hoành và ép buộc như vậy, cần có một nội tâm kiên định, một dũng khí không thể nghi ngờ, chính những thứ ấy đã xây dựng lên lòng kiêu ngạo của các tu chân giả.
Thế giới của tu chân giả được gọi là tiên giới. Chỉ cần Thần Tiễn có thể tu luyện tới những cảnh giới cuối cùng, hắn có thể tùy ý xé rách không gian mà đặt chân tới đó. Chỉ có điều, hiện tại hắn vẫn còn quá nhỏ yếu, vẫn phải ở lại một thế giới thấp kém hơn tiên giới rất nhiều, được gọi là nhân giới, hay thông dụng hơn, là trái đất.
Người ở trái đất thua xa tu chân giả về mọi mặt, yếu hơn, nhanh già hơn, thậm chí khả năng đọc và ghi nhớ cũng kém hơn rất nhiều. Thế nhưng bù lại, họ có khả năng thừa hưởng các siêu năng lực đặc biệt tỏa ra từ một khối lập phương lớn ở nhân trái đất. Sư phụ hắn gọi nó là Định giới lập phương, còn tập đoàn IMI đang thống trị trái đất đặt cho nó một cái tên rất đơn giản: Cube.
Cube liên tục xoay tròn ở tâm trái đất. Nó giống như mặt trời, tỏa ra vô số những đoạn sóng bức xạ tới khắp nơi trên trái đất, ảnh hưởng mạnh mẽ tới thể chất cư dân nơi đây, kết quả là biến họ trở thành các ESPer (siêu năng lực gia) đầu tiên. Càng về sau những gì hấp thụ được từ cube càng được làm rõ, vô số loại hình dụng cụ hay vũ khí sử dụng năng lượng của nó càng được tìm ra, giống sư các nòng pháo quang hạt trên các soái hạm, hoặc giống như các bộ giáp MS được ứng dụng rộng rãi trong quân đội bây giờ.
Có thể nói, tất cả các loại hình dị nhân hay siêu vũ khí tối tân nhất của trái đất, đều đến từ Cube.
Thần Tiễn với thân phận là tu chân giả, vẫn luôn xem thường sự tồn tại của Cube, siêu năng lực đối với hắn có cũng được, không có cũng chẳng sao. Bởi vậy ngoại trừ những tình huống bất khả kháng, hắn chẳng mấy khi dùng tới siêu năng lực của mình, dù rằng thứ ánh sáng hủy diệt bá đạo vô cùng kia thừa sức chôn vùi cả một đạo quân.
Đối với Thần Tiễn, thứ năng lực có được do Cube ban cho này vốn không phải của mình, hắn vĩnh viễn không muốn dựa dẫm vào nó. Hắn chọn con đường trở thành một tu chân giả để ngạo thị chúng sinh, dùng sức bản thân để bắt thiên địa như ý, không phải dựa dẫm vào một nhân tố khó khống chế như Cube.
Phương pháp tu luyện của tu chân giả hóa thần kỳ Trương Chân, sư phụ của Thần tiễn dạy cho hắn là giữ lấy sự kiêu ngạo của bản thân, đồng thời không ngừng mạnh mẽ lên để bảo vệ sự kiêu ngạo đó.
Phải kiêu ngạo đứng trên tất cả chúng sinh, vạn vật, mọi thứ đều phải theo ý ta, không có ngoại lệ, tu luyện đến cảnh giới cao thâm có thể cưỡng ép thiên địa nguyên khí làm theo ý muốn,dung nạp vào cơ thể của mình, rồi luyện hóa nó, tăng cường sức mạnh bản thân. Nếu đại thành, dời núi, lấp bể chỉ bằng một ý niệm.
Nhưng vào lúc sinh tử quan đầu, Thần tiễn không ngờ lại vứt sự kiêu ngạo này sang một bên. Hắn lăn lộn chạy chối chết như chó nhà có tang, úp mặt vào ngực đàn bà để cô ta lộ sơ hở mà tiếp tục giãy dụa cầu sinh...
Sắp chết đến nơi, hắn đột nhiên nhận ra bản thân mình nhỏ bé đến mức nào, cũng nhận ra thế giới này rộng lớn ra sao.
Thế giới này được phủ đầy bởi những luồng sức mạnh sáng chói như ánh mặt trời, chỉ là người thường không nhận ra mà thôi. Từ sư phụ, Thần tiễn được biết, những luồng sáng tỏa ra giống như vô hạn, kích thích nhân loại vượt quá khả năng vốn có của thân thể yếu ớt, hình thành siêu năng lực hay ma thuật, tất cả đều được sản sinh bởi khối lập phương đang xoay tròn không ngừng đó.
Một khối lập phương vĩ đại.
Khối lập phương này là căn nguyên của vạn vật, tất cả các đạo thuật, công pháp sử dụng sức mạnh siêu nhiên đều đến từ nó. Thậm chí kể cả siêu năng lực của những dị năng giả khác có được, cũng là nhờ có thể cảm ngộ được một tia uy lực trong số vô cùng vô tận năng lực của thứ này.
Người của trường sinh đảo gọi nó là cube, đông phương gọi là định giới lập phương, tây phương gọi là Pandora box. Từ sư phụ, hắn biết được, mỗi một đại thế giới đều có một bảo vật với uy năng khủng khiếp như thế này, bảo vệ, duy trì sự tồn tại cho thế giới đó.
Thần tiễn lúc sắp chết chợt nhận ra muốn siêu việt khối lập phương này, dùng sự kiêu ngạo của mình mà ép nó tuân theo là một việc khó khăn đến mức nào. Tất nhiên nếu có thể thành công, thực lực của bản thân có lẽ sẽ tiến lên một tầng siêu việt mới.
Chỉ là lúc này, hắn làm gì có thời gian mà làm vậy
Cảm nhận sự nhỏ bé của bản thân, cảm nhận thiên địa rộng lớn xung quanh mình, hắn chợt nghĩ ra một thứ: Cứ coi như mình là một hạt cát nhỏ giữa sa mạc, nhưng chỉ cần có thể tác động đến những hạt cát xung quanh, rồi những hạt cát đó lại tác động đến những hạt cát khác nữa, cứ thế, nếu cho đủ thời gian, một cơn bão cát cũng có thể sinh ra.
Theo đó một cái đập cánh của con bướm nhỏ bé có thể gây ra sự thay đổi (dù rất nhỏ) trong điều kiện gốc của hệ vật lý, dẫn đến kết quả là những thay đổi lớn về thời tiết như cơn lốc tại một địa điểm cách nơi con bướm đập cách hàng vạn km, chỉ là việc này diễn ra liên tục, một lần đập cánh là sinh ra cơn lốc, hai lần lại dập tắt cơn lốc.
Cứ thế cứ thế.
Chỉ là con bướm không ý thức được sự đập cánh của mình sẽ có ảnh hưởng thế nào với thế giới thôi. Nếu hắn làm được như con bướm, hay hạt cát đó...
Tại sao phải đứng trên thiên địa, sao không hòa mình vào để dẫn động thiên địa xung quanh, đây là điều mà thần tiễn cảm ngộ được, lúc ý thức được sự bé nhỏ của bản thân.
Tất nhiên cảm ngộ thì cảm ngộ, nhưng không phải cứ muốn là được.
Lấy ví dụ hạt cát vừa rồi, muốn tự thân nó tác động đến những hạt cát khác, bản thân nó cũng phải có một động lực thật lớn. Động lực này lấy đâu ra, tất nhiên là cần ngoại lực.
Thần tiễn may mắn, trong cơ thể của hắn có một ngoại lực cực lớn. Luồng ánh sáng tạo ra từ siêu năng lực của hắn, lại giống với hào quang vô tận tỏa ra từ Cube đến không ngờ, ánh sáng có khả năng hủy diệt và tiến hóa vô hạn, lúc này trở thành vật dẫn đồng bộ hóa cao nhất với sức mạnh của khối lập phương kia.
Dù chỉ có một tia nho nhỏ, nhưng thứ này ngay vào lúc Thần tiễn cảm ngộ, đã sử dụng cơ thể hắn như một vật trung gian, thu hút năng lượng xung quanh để tự tăng trưởng.
Vì vậy dẫn đến cảnh tượng thiên địa nguyên khí xung quanh bị dẫn động, còn cái bọc ánh sáng bao quanh thần tiễn và Shirayuki càng lúc càng chói mắt.
Những dòng năng lượng xung quanh ào ào tràn vào cơ thể Thần tiễn, đúng hơn là chui vào sợi ánh sáng nằm trên cột sống của hắn, thuận tiện tu sửa, cải tạo thêm cơ thể của chủ nhân thứ ánh sáng này một chút. Vì vậy tốc độ lành vết thương của hắn lúc này so với một vampire có khả năng tái tạo siêu mạnh còn muốn nhanh hơn.
Tiến hóa, sắp hoàn tất rồi.
...
Thần Tiễn đang trong cõi u mê, mơ mơ tỉnh tỉnh, toàn tâm cảm nhận đột phá, không hề biết rằng, phía bên ngoài đang vì mình mà dấy lên một hồi tranh chấp không có khói nhưng cũng sắp tóe lửa.
Một tiểu hòa thượng cả người bọc trong kim quang phật tự, một thiếu nữ phiêu diêu như tiên tử, cùng thanh ngọc kiếm lơ lửng trên không tỏa ra sát khí bức người, và một Takeshi bị khí thế của hai người này dọa lui, thành thật đứng im một góc không ho he tiếng nào, chỉ cố gắng dỏng tai nghe bọn họ nói chuyện.
"Phật giới không có hứng thú với định phách thần quang của nhân giới, nhưng bần tăng có hứng thú với người được luồng sáng này thừa nhận. Không biết nữ thí chủ có thể nhường một bước không !?"
Tiểu hòa thượng ngẩng đầu nhìn cột sáng chọc trời sau lưng thiếu nữ, cất giọng ôn hòa nói với vẻ thưởng thức.
"Chắc ngươi cũng cảm nhận được thiên địa linh khí đang bị dẫn động, khí chất của người tu chân trúc cơ kỳ rõ mồn một từ hắn tỏa ra, bất kể người tu chân nào ở nhân giới cũng đều là phản đồ của tiên giới ! Trước khi bọn ta thanh lý môn hộ, không ai được phép động đến !" Thiếu nữ đứng chắn trước cột sáng lơ lửng vung ống tay áo phất phơ nói với vẻ kiên quyết.
"Kể cả dùng giao tình mấy ngàn năm giữa tiên giới và phật giới cũng không thể nhường nhịn !?" Tiểu hòa thượng vẫn ôn tồn hỏi.
"Không thể ! Người này, hôm nay ta nhất định phải đem đi !"
Không khí ngưng trọng dị thường.
...
Takeshi ở một bên ù ù cạc cạc nghe mà chẳng hiểu gì, nhưng có một điểm hắn chắc chắn được, Thần Tiễn đã rơi vào mắt xanh của hai vị đại nhân vật này rồi, chạy kiểu gì cũng không thoát.
"Thôi, thế cũng được, chỉ cần ngươi biến khỏi tầm mắt ta, tất cả đều có thể chấp nhận được !"
Một thế giới của vô số những dòng hạt màu xanh, lấy hắn làm trung tâm, đang không ngừng cuồn cuộn đổ về. Mỗi một hạt xanh lục đó được cơ thể hắn tham lam giữ lấy và hấp thụ, đồng thời chen chúc trong từng thớ thịt của hắn, tống khứ ra vô số tạp chất không tên trong cơ thể.
Thế giới này rất sạch, rất tinh khiết. Thần Tiễn cảm giác được, hắn hít thở từng hơi cũng thấy thần thanh khí sảng, toàn thân mát dịu, rồi lại thấy ấm áp. Những dòng nước bẩn được cơ thể hắn cưỡng ép thải ra ngoài trong mỗi lỗ chân lông, bao hàm cả độc tố Shirayuki truyền vào lúc trước. Mọi thứ đều bị dòng không khí cực kỳ sạch sẽ, cực kỳ tinh khiết này tẩy rửa, cho tới khi không còn lại gì.
Hắn đang lột xác.
Giống như bị một luồng chất tẩy cực mạnh đi qua cơ thể, tất cả tạp chất đều bị bài trừ, còn lại chỉ có dưỡng chất phục vụ tốt nhất cho cơ thể mà thôi.
Quá trình lột xác cải tạo thân thể này nếu nói theo kiểu khoa học, chính là cơ thể đang tiến hóa, tự cân bằng những đoạn mã gen ưu tú, đưa nó lên làm tính trội, hiển lộ hoàn toàn ra ngoài. Nói theo ngôn ngữ của một thế giới khác, đó chính là đột phá luyện khí thuật, tiến lên trúc cơ kỳ.
Nhưng đối với trường hợp của Thần Tiễn, hắn còn đột phá thêm một thứ khác nữa, đó chính là siêu năng lực ánh sáng kia. Thứ ánh sáng mạnh mẽ, mỗi đòn đánh ra đều giống như tia laze, mang đậm khí tức hủy diệt không thể kháng cự. Cũng chính luồng ánh sáng này biến thành cột trụ muốn xuyên thấu bầu trời thực nghiệm đảo, bảo vệ cho hắn có thể an nhàn mà tiến cấp.
…
Nội tâm của Thần Tiễn đang có một sự đấu tranh dữ dội, giữa hai thái cực tương phản: Giữ lấy sự kiêu ngạo của mình, dù cho ngọn lửa sinh mạng có bị thế nhân lạnh lung dập tắt hay từ bỏ nó, đồng hóa và sống cùng với thế giới xung quanh !?
Thầy của hắn đã dạy hắn, từ khi xác nhận tu luyện theo con đường của ông ta, bản thân hắn đã mang trên mình một danh hiệu mới, một tu chân giả. Xác định thân phận của mình thuộc về thế giới tu đạo, cách biệt với phàm nhân. Con đường tu luyện của bọn họ chính là nghịch thiên di hành, tức là làm trái với đạo trời, giống như thay vì thuận theo thiên nhiên mà sống, bọn họ lại có khả năng bắt thiên nhiên vì bọn họ mà cống hiến lên sức sống. Cường hoành và ép buộc như vậy, cần có một nội tâm kiên định, một dũng khí không thể nghi ngờ, chính những thứ ấy đã xây dựng lên lòng kiêu ngạo của các tu chân giả.
Thế giới của tu chân giả được gọi là tiên giới. Chỉ cần Thần Tiễn có thể tu luyện tới những cảnh giới cuối cùng, hắn có thể tùy ý xé rách không gian mà đặt chân tới đó. Chỉ có điều, hiện tại hắn vẫn còn quá nhỏ yếu, vẫn phải ở lại một thế giới thấp kém hơn tiên giới rất nhiều, được gọi là nhân giới, hay thông dụng hơn, là trái đất.
Người ở trái đất thua xa tu chân giả về mọi mặt, yếu hơn, nhanh già hơn, thậm chí khả năng đọc và ghi nhớ cũng kém hơn rất nhiều. Thế nhưng bù lại, họ có khả năng thừa hưởng các siêu năng lực đặc biệt tỏa ra từ một khối lập phương lớn ở nhân trái đất. Sư phụ hắn gọi nó là Định giới lập phương, còn tập đoàn IMI đang thống trị trái đất đặt cho nó một cái tên rất đơn giản: Cube.
Cube liên tục xoay tròn ở tâm trái đất. Nó giống như mặt trời, tỏa ra vô số những đoạn sóng bức xạ tới khắp nơi trên trái đất, ảnh hưởng mạnh mẽ tới thể chất cư dân nơi đây, kết quả là biến họ trở thành các ESPer (siêu năng lực gia) đầu tiên. Càng về sau những gì hấp thụ được từ cube càng được làm rõ, vô số loại hình dụng cụ hay vũ khí sử dụng năng lượng của nó càng được tìm ra, giống sư các nòng pháo quang hạt trên các soái hạm, hoặc giống như các bộ giáp MS được ứng dụng rộng rãi trong quân đội bây giờ.
Có thể nói, tất cả các loại hình dị nhân hay siêu vũ khí tối tân nhất của trái đất, đều đến từ Cube.
Thần Tiễn với thân phận là tu chân giả, vẫn luôn xem thường sự tồn tại của Cube, siêu năng lực đối với hắn có cũng được, không có cũng chẳng sao. Bởi vậy ngoại trừ những tình huống bất khả kháng, hắn chẳng mấy khi dùng tới siêu năng lực của mình, dù rằng thứ ánh sáng hủy diệt bá đạo vô cùng kia thừa sức chôn vùi cả một đạo quân.
Đối với Thần Tiễn, thứ năng lực có được do Cube ban cho này vốn không phải của mình, hắn vĩnh viễn không muốn dựa dẫm vào nó. Hắn chọn con đường trở thành một tu chân giả để ngạo thị chúng sinh, dùng sức bản thân để bắt thiên địa như ý, không phải dựa dẫm vào một nhân tố khó khống chế như Cube.
Phương pháp tu luyện của tu chân giả hóa thần kỳ Trương Chân, sư phụ của Thần tiễn dạy cho hắn là giữ lấy sự kiêu ngạo của bản thân, đồng thời không ngừng mạnh mẽ lên để bảo vệ sự kiêu ngạo đó.
Phải kiêu ngạo đứng trên tất cả chúng sinh, vạn vật, mọi thứ đều phải theo ý ta, không có ngoại lệ, tu luyện đến cảnh giới cao thâm có thể cưỡng ép thiên địa nguyên khí làm theo ý muốn,dung nạp vào cơ thể của mình, rồi luyện hóa nó, tăng cường sức mạnh bản thân. Nếu đại thành, dời núi, lấp bể chỉ bằng một ý niệm.
Nhưng vào lúc sinh tử quan đầu, Thần tiễn không ngờ lại vứt sự kiêu ngạo này sang một bên. Hắn lăn lộn chạy chối chết như chó nhà có tang, úp mặt vào ngực đàn bà để cô ta lộ sơ hở mà tiếp tục giãy dụa cầu sinh...
Sắp chết đến nơi, hắn đột nhiên nhận ra bản thân mình nhỏ bé đến mức nào, cũng nhận ra thế giới này rộng lớn ra sao.
Thế giới này được phủ đầy bởi những luồng sức mạnh sáng chói như ánh mặt trời, chỉ là người thường không nhận ra mà thôi. Từ sư phụ, Thần tiễn được biết, những luồng sáng tỏa ra giống như vô hạn, kích thích nhân loại vượt quá khả năng vốn có của thân thể yếu ớt, hình thành siêu năng lực hay ma thuật, tất cả đều được sản sinh bởi khối lập phương đang xoay tròn không ngừng đó.
Một khối lập phương vĩ đại.
Khối lập phương này là căn nguyên của vạn vật, tất cả các đạo thuật, công pháp sử dụng sức mạnh siêu nhiên đều đến từ nó. Thậm chí kể cả siêu năng lực của những dị năng giả khác có được, cũng là nhờ có thể cảm ngộ được một tia uy lực trong số vô cùng vô tận năng lực của thứ này.
Người của trường sinh đảo gọi nó là cube, đông phương gọi là định giới lập phương, tây phương gọi là Pandora box. Từ sư phụ, hắn biết được, mỗi một đại thế giới đều có một bảo vật với uy năng khủng khiếp như thế này, bảo vệ, duy trì sự tồn tại cho thế giới đó.
Thần tiễn lúc sắp chết chợt nhận ra muốn siêu việt khối lập phương này, dùng sự kiêu ngạo của mình mà ép nó tuân theo là một việc khó khăn đến mức nào. Tất nhiên nếu có thể thành công, thực lực của bản thân có lẽ sẽ tiến lên một tầng siêu việt mới.
Chỉ là lúc này, hắn làm gì có thời gian mà làm vậy
Cảm nhận sự nhỏ bé của bản thân, cảm nhận thiên địa rộng lớn xung quanh mình, hắn chợt nghĩ ra một thứ: Cứ coi như mình là một hạt cát nhỏ giữa sa mạc, nhưng chỉ cần có thể tác động đến những hạt cát xung quanh, rồi những hạt cát đó lại tác động đến những hạt cát khác nữa, cứ thế, nếu cho đủ thời gian, một cơn bão cát cũng có thể sinh ra.
Theo đó một cái đập cánh của con bướm nhỏ bé có thể gây ra sự thay đổi (dù rất nhỏ) trong điều kiện gốc của hệ vật lý, dẫn đến kết quả là những thay đổi lớn về thời tiết như cơn lốc tại một địa điểm cách nơi con bướm đập cách hàng vạn km, chỉ là việc này diễn ra liên tục, một lần đập cánh là sinh ra cơn lốc, hai lần lại dập tắt cơn lốc.
Cứ thế cứ thế.
Chỉ là con bướm không ý thức được sự đập cánh của mình sẽ có ảnh hưởng thế nào với thế giới thôi. Nếu hắn làm được như con bướm, hay hạt cát đó...
Tại sao phải đứng trên thiên địa, sao không hòa mình vào để dẫn động thiên địa xung quanh, đây là điều mà thần tiễn cảm ngộ được, lúc ý thức được sự bé nhỏ của bản thân.
Tất nhiên cảm ngộ thì cảm ngộ, nhưng không phải cứ muốn là được.
Lấy ví dụ hạt cát vừa rồi, muốn tự thân nó tác động đến những hạt cát khác, bản thân nó cũng phải có một động lực thật lớn. Động lực này lấy đâu ra, tất nhiên là cần ngoại lực.
Thần tiễn may mắn, trong cơ thể của hắn có một ngoại lực cực lớn. Luồng ánh sáng tạo ra từ siêu năng lực của hắn, lại giống với hào quang vô tận tỏa ra từ Cube đến không ngờ, ánh sáng có khả năng hủy diệt và tiến hóa vô hạn, lúc này trở thành vật dẫn đồng bộ hóa cao nhất với sức mạnh của khối lập phương kia.
Dù chỉ có một tia nho nhỏ, nhưng thứ này ngay vào lúc Thần tiễn cảm ngộ, đã sử dụng cơ thể hắn như một vật trung gian, thu hút năng lượng xung quanh để tự tăng trưởng.
Vì vậy dẫn đến cảnh tượng thiên địa nguyên khí xung quanh bị dẫn động, còn cái bọc ánh sáng bao quanh thần tiễn và Shirayuki càng lúc càng chói mắt.
Những dòng năng lượng xung quanh ào ào tràn vào cơ thể Thần tiễn, đúng hơn là chui vào sợi ánh sáng nằm trên cột sống của hắn, thuận tiện tu sửa, cải tạo thêm cơ thể của chủ nhân thứ ánh sáng này một chút. Vì vậy tốc độ lành vết thương của hắn lúc này so với một vampire có khả năng tái tạo siêu mạnh còn muốn nhanh hơn.
Tiến hóa, sắp hoàn tất rồi.
...
Thần Tiễn đang trong cõi u mê, mơ mơ tỉnh tỉnh, toàn tâm cảm nhận đột phá, không hề biết rằng, phía bên ngoài đang vì mình mà dấy lên một hồi tranh chấp không có khói nhưng cũng sắp tóe lửa.
Một tiểu hòa thượng cả người bọc trong kim quang phật tự, một thiếu nữ phiêu diêu như tiên tử, cùng thanh ngọc kiếm lơ lửng trên không tỏa ra sát khí bức người, và một Takeshi bị khí thế của hai người này dọa lui, thành thật đứng im một góc không ho he tiếng nào, chỉ cố gắng dỏng tai nghe bọn họ nói chuyện.
"Phật giới không có hứng thú với định phách thần quang của nhân giới, nhưng bần tăng có hứng thú với người được luồng sáng này thừa nhận. Không biết nữ thí chủ có thể nhường một bước không !?"
Tiểu hòa thượng ngẩng đầu nhìn cột sáng chọc trời sau lưng thiếu nữ, cất giọng ôn hòa nói với vẻ thưởng thức.
"Chắc ngươi cũng cảm nhận được thiên địa linh khí đang bị dẫn động, khí chất của người tu chân trúc cơ kỳ rõ mồn một từ hắn tỏa ra, bất kể người tu chân nào ở nhân giới cũng đều là phản đồ của tiên giới ! Trước khi bọn ta thanh lý môn hộ, không ai được phép động đến !" Thiếu nữ đứng chắn trước cột sáng lơ lửng vung ống tay áo phất phơ nói với vẻ kiên quyết.
"Kể cả dùng giao tình mấy ngàn năm giữa tiên giới và phật giới cũng không thể nhường nhịn !?" Tiểu hòa thượng vẫn ôn tồn hỏi.
"Không thể ! Người này, hôm nay ta nhất định phải đem đi !"
Không khí ngưng trọng dị thường.
...
Takeshi ở một bên ù ù cạc cạc nghe mà chẳng hiểu gì, nhưng có một điểm hắn chắc chắn được, Thần Tiễn đã rơi vào mắt xanh của hai vị đại nhân vật này rồi, chạy kiểu gì cũng không thoát.
"Thôi, thế cũng được, chỉ cần ngươi biến khỏi tầm mắt ta, tất cả đều có thể chấp nhận được !"
/84
|