Yang ba ba ôm mèo đen ngủ một đêm thật ngon, JunHyung lại bị đối phương ép tới nằm ác mộng liên tục.
Ngủ mà còn được mỹ nhân ôm vào trong lòng, thật là vô cùng hạnh phúc; nhưng sau khỉ tỉnh lại bị người áp đến thở không nổi, đó lại là thống khổ vạn phần! Cơ mà nửa người dưới lại hưng phấn bừng bừng, trạng thái này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
(=皿=)
Ông đây tốt xấu gì bây giờ cũng chỉ là một con mèo, mặc dù là đực....
A, được rồi, vấn đề chính là ở đây, chẳng lẽ chỉ cần buổi sáng tỉnh dậy thì nửa người dưới liền đặc biệt phấn khởi sao? Rõ ràng là không có nằm mộng xuân mà!
Tháng ba, tháng tư, tháng năm là mùa xuân đi, cho nên nói, mùa xuân là mùa mèo... phát tình sao!?
YoSeob nằm trên giường, giương mắt nhắm mắt mở nhìn cái đồng hồ báo thức, chín giờ, so với bình thường dậy trễ hơn một tiếng.
Cũng như mọi thứ bảy khác, đến GoodLuck Quán đọc sách.
Không có gì hạnh phúc hơn khi được hưởng thụ một ngày tự do tại một nơi yên lặng....
Nghiêng người nhìn xem nhóc kia đã tỉnh hay chưa thì đã thấy con mèo của cậu vẫn im lặng nằm trên tay, đôi mắt xanh lục không an phận chuyển động ở trên người cậu ngắm tới ngắm lui.
Tất cả loài mèo đều tinh quái như vậy, thật là đáng yêu a! Cảm giác ngọt ngào an nhàn từ từ rót đầy cơ thể, tựa hồ như có một loại lực lượng làm cho nội tâm trở nên mềm mại.
YoSeob bỗng nhiên bắt đầu sinh ra ý nghĩ, nếu Tiểu Hắc là người thì tốt rồi. Có thể mở miệng nói chuyện, biểu đạt tư tưởng, thật là có ý tứ a! Nếu thực sự là con của mình, chính mình khẳng định sẽ nằm ì trên giường phân phó nhóc đi nấu cơm, còn muốn nhóc phải làm trứng chần nước sôi, thịt kho tàu, cơm nắm mè cuộn bắp cải...
Lúc mình rời khỏi nhà, nhóc sẽ nói với mình: baba đi đường bình an, về sớm một chút!
Khi trở về, ở khoảng cách rất xa cũng có thể ngửi được từ trong nhà truyền đến mùi thơm của cơm, còn có đông qua thang hòa phiên gia sao đản*, sau đó mở cửa, nhóc sẽ chào đón mình bằng một cái ôm, ân, còn phải có hôn môi...
Yang YoSeob ngươi xác định ngươi muốn đối phương trở thành con cậu chứ không phải là bà xã đi? Đứa con cũng sẽ làm mấy món trứng chần nước sôi cho cậu ăn sao? Này không phải là việc chỉ có con gái hoặc bạn gái mới có thể làm sao? Cho dù là con gái cũng tuyệt đối là phải nhỏ hơn 13 tuổi a! Con gái qua 13 tuổi tuyệt đối sẽ không ở cái lúc ba ba trở về liền chạy tới hôn môi a!!!
YoSeob đương nhiên không biết mấy chuyện này, cậu chưa từng có một buổi sinh hoạt gia đình bình thường, cũng không có anh em chị gái, càng chưa có yêu ai. Cái loại cuộc sống bất bình thường này cứ từ từ lớn dần, làm cho cái cách lý giải tình cảm của cậu trước nay chưa từng chạm đến ngưỡng vấn đề ái muội kia-- quan hệ người với người sâu sắc nhất, ràng buộc nhất, hẳn là cha con đi, nhưng đáng tiếc ba ba của cậu lại là người lãnh huyết vô tình.
Ngủ mà còn được mỹ nhân ôm vào trong lòng, thật là vô cùng hạnh phúc; nhưng sau khỉ tỉnh lại bị người áp đến thở không nổi, đó lại là thống khổ vạn phần! Cơ mà nửa người dưới lại hưng phấn bừng bừng, trạng thái này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
(=皿=)
Ông đây tốt xấu gì bây giờ cũng chỉ là một con mèo, mặc dù là đực....
A, được rồi, vấn đề chính là ở đây, chẳng lẽ chỉ cần buổi sáng tỉnh dậy thì nửa người dưới liền đặc biệt phấn khởi sao? Rõ ràng là không có nằm mộng xuân mà!
Tháng ba, tháng tư, tháng năm là mùa xuân đi, cho nên nói, mùa xuân là mùa mèo... phát tình sao!?
YoSeob nằm trên giường, giương mắt nhắm mắt mở nhìn cái đồng hồ báo thức, chín giờ, so với bình thường dậy trễ hơn một tiếng.
Cũng như mọi thứ bảy khác, đến GoodLuck Quán đọc sách.
Không có gì hạnh phúc hơn khi được hưởng thụ một ngày tự do tại một nơi yên lặng....
Nghiêng người nhìn xem nhóc kia đã tỉnh hay chưa thì đã thấy con mèo của cậu vẫn im lặng nằm trên tay, đôi mắt xanh lục không an phận chuyển động ở trên người cậu ngắm tới ngắm lui.
Tất cả loài mèo đều tinh quái như vậy, thật là đáng yêu a! Cảm giác ngọt ngào an nhàn từ từ rót đầy cơ thể, tựa hồ như có một loại lực lượng làm cho nội tâm trở nên mềm mại.
YoSeob bỗng nhiên bắt đầu sinh ra ý nghĩ, nếu Tiểu Hắc là người thì tốt rồi. Có thể mở miệng nói chuyện, biểu đạt tư tưởng, thật là có ý tứ a! Nếu thực sự là con của mình, chính mình khẳng định sẽ nằm ì trên giường phân phó nhóc đi nấu cơm, còn muốn nhóc phải làm trứng chần nước sôi, thịt kho tàu, cơm nắm mè cuộn bắp cải...
Lúc mình rời khỏi nhà, nhóc sẽ nói với mình: baba đi đường bình an, về sớm một chút!
Khi trở về, ở khoảng cách rất xa cũng có thể ngửi được từ trong nhà truyền đến mùi thơm của cơm, còn có đông qua thang hòa phiên gia sao đản*, sau đó mở cửa, nhóc sẽ chào đón mình bằng một cái ôm, ân, còn phải có hôn môi...
Yang YoSeob ngươi xác định ngươi muốn đối phương trở thành con cậu chứ không phải là bà xã đi? Đứa con cũng sẽ làm mấy món trứng chần nước sôi cho cậu ăn sao? Này không phải là việc chỉ có con gái hoặc bạn gái mới có thể làm sao? Cho dù là con gái cũng tuyệt đối là phải nhỏ hơn 13 tuổi a! Con gái qua 13 tuổi tuyệt đối sẽ không ở cái lúc ba ba trở về liền chạy tới hôn môi a!!!
YoSeob đương nhiên không biết mấy chuyện này, cậu chưa từng có một buổi sinh hoạt gia đình bình thường, cũng không có anh em chị gái, càng chưa có yêu ai. Cái loại cuộc sống bất bình thường này cứ từ từ lớn dần, làm cho cái cách lý giải tình cảm của cậu trước nay chưa từng chạm đến ngưỡng vấn đề ái muội kia-- quan hệ người với người sâu sắc nhất, ràng buộc nhất, hẳn là cha con đi, nhưng đáng tiếc ba ba của cậu lại là người lãnh huyết vô tình.
/22
|