Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này Con Muốn
Chương 71 - Bạo Hành Gia Đình Xong Lại Tới Công Ty Bạo Chúng Ta.
/104
|
Editor: Ngạn Tịnh.
Tập đoàn Cố thị.
Thẩm Nhạc Thiên từ sáng sớm đã xoay chung quanh Lãnh Thấu như ruồi bu c**, “Lão nhị, lão nhị! Không phải lão đại nói tháng này muốn điều tôi đi Chấu Phi sao? Tại sao còn chưa có động tĩnh gì vậy? Có thể thúc giục giùm tôi không?”
Lãnh Thấu đẩy mắt kính một cái, “Cậu cho là bây giờ anh ấy còn rảnh rỗi quản cậu sao?”
Thẩm Nhạc Thiên lại chưa từ bỏ ý định chạy sang bên khác, “Lão tam, lão tam! Phần điều động nhân sự là thuộc anh quản, trực tiếp phê giúp tôi đi! Phê ba năm rưỡi, à mà một hai năm cũng được!”
Thịnh Vũ trực tiếp giơ chân đá hắn một cái, “Đức hạnh, lúc này lại muốn trốn một mình!”
“Mấy người nói, nếu như lúc này tôi lại đi chọc tức lão đại thêm một chút, có phải lão đại sẽ trực tiếp điều tôi đến nước Trảo Oa luôn không?” Thẩm Nhạc Thiên mơ ước vô cùng tốt đẹp.
Lãnh Thấu khẽ xùy, “Thiên quốc trái lại có khả năng hơn đấy.”
Thẩm Nhạc Thiên rốt cuộc vũ trụ nhỏ bạo phát, bùm bùm nổ tung, “Mỗi lần đều là như vậy, mỗi lần đều là như vậy, mỗi lần đều là như vậy! Sắp bị hai người kia, ách, không đúng, là hai ác thú kia giày vò đến điên rồi! Nếu lão đại quan tâm Tiểu Hồ Ly như vậy, trực tiếp bắt người về danh chính ngôn thuận nuôi là được rồi! Bạo hành gia đình xong lại tới công ty bạo chúng ta là cái rắm gì chớ chớ chớ!”
Tròng kính Lãnh Thấu thoáng qua một mảnh áng sáng bạc, “Thẩm Nhạc Thiên, xem ra tôi thật là đánh giá thấp sự can đảm của cậu rồi!”
Những chuyện này, trong lòng mấy người bọn họ đều có chút hiểu biết, chỉ là ai cũng không dám nói, cũng không thể nói rõ.
Bởi vì đây là điểm cấm của Cố Hành Thâm, mọi người ngầm hiểu không bát quái về điểm cấm này, bước vào là chết cmnl.
Thẩm Nhạc Thiên cũng ý thức được bản thân xúc động nói lời không nên nói, sợ hãi che miệng lại, nhưng cái miệng tiện vẫn không từ bỏ nói linh tinh, “Tôi lại không có nói cái gì sai... Lãnh bạo lực chính là kinh cmn khủng nhất rồi! Mỗi lần cãi nhau tâm tình của lão đại đều sẽ cực kém, chỉ nhìn gương mặt kia của anh ấy là có thể làm cho tâm hồn yếu ớt của tôi bị thương! Mỗi tối nằm mơ đều có thể nhìn thấy gương mặt âm trầm của Boss, anh nhìn xem da mặt mấy ngày nay của tôi kém thế nào rồi này!”
Thịnh Vũ quét mắt nhìn gương mặt dường như chơi bời quá độ của Thẩm Nhạc Thiên, trầm ngâm sờ cằm một cái, “Thật là không hiểu nổi! Thật ra thì... Tôi vẫn luôn hoài nghi một chuyện, có phải lão đại bị cuồng em gái không?”
Lãnh Thấu liếc mắt nhìn hắn một cái, “Cậu cũng muốn đi Thiên quốc làm bạn với lão tứ à?”
Thịnh Vũ ngượng ngùng cười, “Cũng không thể trách người khác nghĩ bậy được! Loại người có tính cách máu lạnh như lão đại, lại cưng chiều em gái như thế, quả thật là cưng chiều sắp đến độ biến thái luôn rồi, chẳng lẽ mấy người không cảm thấy kỳ quái sao?”
Thẩm Nhạc Thiên phụ họa, “Đúng vậy, cưng chiều Tiểu Hồ Ly còn có thể hiểu được, nhưng là em gái ruột a... Có phần cấm đoán một chút đi! Lần này lại còn vì Cố Tiểu Nhu mà đánh Tiểu Hồ Ly! Tôi đều nhìn không được! Tiểu Hồ Ly thật là đáng thương!”
Lãnh Thấu bình tĩnh nhấm một ngụm trà Phổ Nhĩ, “Đừng bận tâm bậy bạ, mấy năm nay lão đại cùng Tiểu Kiều náo biết bao nhiêu lần mấy người không phải không biết, một lần nghiêm trọng nhất thiếu chút nữa lấy cả mạng của lão đại, nhóc con kia vẫn thờ ơ không động lòng, vẫn tự bế tự hủy hoại tự ngược như cũ, chân trước lão đại vừa nói không để ý tới cô nhóc, kết quả còn không phải cũng vứt mấy lời đó sau đầu, vẫn cưng chiều cô ấy như cũ!”
“A, lời là nói như vậy. Lão đại đối với Tiểu Hồ Ly đúng là tốt, nhưng lần này lại không chút để ý tới luôn á! Là Cố Tiểu nhu đoạt người yêu của người ta trước, lão đại lại không giúp Tiểu Hồ Ly, còn ra tay, tổn thương lòng người đến nhường nào! Suy nghĩ một chút liền thấy ủy khuất!” Thẩm Nhạc Thiên đồng cảm Tiểu Hồ Ly đáng thương đến rơi lệ.
Tập đoàn Cố thị.
Thẩm Nhạc Thiên từ sáng sớm đã xoay chung quanh Lãnh Thấu như ruồi bu c**, “Lão nhị, lão nhị! Không phải lão đại nói tháng này muốn điều tôi đi Chấu Phi sao? Tại sao còn chưa có động tĩnh gì vậy? Có thể thúc giục giùm tôi không?”
Lãnh Thấu đẩy mắt kính một cái, “Cậu cho là bây giờ anh ấy còn rảnh rỗi quản cậu sao?”
Thẩm Nhạc Thiên lại chưa từ bỏ ý định chạy sang bên khác, “Lão tam, lão tam! Phần điều động nhân sự là thuộc anh quản, trực tiếp phê giúp tôi đi! Phê ba năm rưỡi, à mà một hai năm cũng được!”
Thịnh Vũ trực tiếp giơ chân đá hắn một cái, “Đức hạnh, lúc này lại muốn trốn một mình!”
“Mấy người nói, nếu như lúc này tôi lại đi chọc tức lão đại thêm một chút, có phải lão đại sẽ trực tiếp điều tôi đến nước Trảo Oa luôn không?” Thẩm Nhạc Thiên mơ ước vô cùng tốt đẹp.
Lãnh Thấu khẽ xùy, “Thiên quốc trái lại có khả năng hơn đấy.”
Thẩm Nhạc Thiên rốt cuộc vũ trụ nhỏ bạo phát, bùm bùm nổ tung, “Mỗi lần đều là như vậy, mỗi lần đều là như vậy, mỗi lần đều là như vậy! Sắp bị hai người kia, ách, không đúng, là hai ác thú kia giày vò đến điên rồi! Nếu lão đại quan tâm Tiểu Hồ Ly như vậy, trực tiếp bắt người về danh chính ngôn thuận nuôi là được rồi! Bạo hành gia đình xong lại tới công ty bạo chúng ta là cái rắm gì chớ chớ chớ!”
Tròng kính Lãnh Thấu thoáng qua một mảnh áng sáng bạc, “Thẩm Nhạc Thiên, xem ra tôi thật là đánh giá thấp sự can đảm của cậu rồi!”
Những chuyện này, trong lòng mấy người bọn họ đều có chút hiểu biết, chỉ là ai cũng không dám nói, cũng không thể nói rõ.
Bởi vì đây là điểm cấm của Cố Hành Thâm, mọi người ngầm hiểu không bát quái về điểm cấm này, bước vào là chết cmnl.
Thẩm Nhạc Thiên cũng ý thức được bản thân xúc động nói lời không nên nói, sợ hãi che miệng lại, nhưng cái miệng tiện vẫn không từ bỏ nói linh tinh, “Tôi lại không có nói cái gì sai... Lãnh bạo lực chính là kinh cmn khủng nhất rồi! Mỗi lần cãi nhau tâm tình của lão đại đều sẽ cực kém, chỉ nhìn gương mặt kia của anh ấy là có thể làm cho tâm hồn yếu ớt của tôi bị thương! Mỗi tối nằm mơ đều có thể nhìn thấy gương mặt âm trầm của Boss, anh nhìn xem da mặt mấy ngày nay của tôi kém thế nào rồi này!”
Thịnh Vũ quét mắt nhìn gương mặt dường như chơi bời quá độ của Thẩm Nhạc Thiên, trầm ngâm sờ cằm một cái, “Thật là không hiểu nổi! Thật ra thì... Tôi vẫn luôn hoài nghi một chuyện, có phải lão đại bị cuồng em gái không?”
Lãnh Thấu liếc mắt nhìn hắn một cái, “Cậu cũng muốn đi Thiên quốc làm bạn với lão tứ à?”
Thịnh Vũ ngượng ngùng cười, “Cũng không thể trách người khác nghĩ bậy được! Loại người có tính cách máu lạnh như lão đại, lại cưng chiều em gái như thế, quả thật là cưng chiều sắp đến độ biến thái luôn rồi, chẳng lẽ mấy người không cảm thấy kỳ quái sao?”
Thẩm Nhạc Thiên phụ họa, “Đúng vậy, cưng chiều Tiểu Hồ Ly còn có thể hiểu được, nhưng là em gái ruột a... Có phần cấm đoán một chút đi! Lần này lại còn vì Cố Tiểu Nhu mà đánh Tiểu Hồ Ly! Tôi đều nhìn không được! Tiểu Hồ Ly thật là đáng thương!”
Lãnh Thấu bình tĩnh nhấm một ngụm trà Phổ Nhĩ, “Đừng bận tâm bậy bạ, mấy năm nay lão đại cùng Tiểu Kiều náo biết bao nhiêu lần mấy người không phải không biết, một lần nghiêm trọng nhất thiếu chút nữa lấy cả mạng của lão đại, nhóc con kia vẫn thờ ơ không động lòng, vẫn tự bế tự hủy hoại tự ngược như cũ, chân trước lão đại vừa nói không để ý tới cô nhóc, kết quả còn không phải cũng vứt mấy lời đó sau đầu, vẫn cưng chiều cô ấy như cũ!”
“A, lời là nói như vậy. Lão đại đối với Tiểu Hồ Ly đúng là tốt, nhưng lần này lại không chút để ý tới luôn á! Là Cố Tiểu nhu đoạt người yêu của người ta trước, lão đại lại không giúp Tiểu Hồ Ly, còn ra tay, tổn thương lòng người đến nhường nào! Suy nghĩ một chút liền thấy ủy khuất!” Thẩm Nhạc Thiên đồng cảm Tiểu Hồ Ly đáng thương đến rơi lệ.
/104
|