Lúc nhận được điện thoại của Úc Hà Tâm, Bạch Dư Tây vừa vào phòng giáo viên. Hôm nay là lần đầu tiên anh lên lớp nên cũng đến sớm một chút cho chuyên nghiệp.
Có điều, cái gọi là sớm của anh là…
“Cậu là Bạch Dư Tây, giáo viên mới đến đúng không? Bây giờ ở nhà ăn của trường không còn bữa sáng đâu, cậu ăn sáng chưa?”
Một đồng nghiệp trung tuổi cùng phòng giáo viên nhìn thấy anh, lập tức nhiệt tình chào hỏi.
Xem ra, hiệu trưởng đã thông báo hết tin tức anh chuyển tới đây rồi.
“À, tôi họ Cao, chủ nhiệm lớp 12-5, cậu cứ gọi tôi là chị Cao đi.” Cô giáo Cao kia rất nhiệt tình, đưa tay kéo anh ra giới thiệu với các giáo viên khác.
Đúng lúc này, điện thoại của Bạch Dư Tây lại vang lên.
Anh rút điện thoại ra, nhìn màn hình hiển thị một cái, xua tay ra hiệu cho cô giáo Cao chờ một chút rồi đi ra ngoài nghe điện thoại.
“Dư Tây, cô học trò xinh đẹp kia của anh bị sốt rồi, anh xin nghỉ cho con bé nhé!” Giọng Úc Hà Tâm hơi mơ hồ, vừa nghe là biết đang ăn gì đó. Bình thường cô ta ngủ nướng một chút là sát giờ làm nên luôn nhét đại thứ gì đó vào mồm.
“Học trò xinh đẹp của tôi à?”
“Tề Tiểu Tô ấy.”
Bạch Dư Tây chợt sững người, sao Tề Tiểu Tô lại ở chỗ Úc Hà Tâm, còn phát sốt?
“Tề Tiểu Tô bị sốt á? Cô ấy ở nhà em à?”
Chỗ anh đang đứng rất gần phòng học lớp 12-1, lúc này vừa khéo Chu Thuần đang chuẩn bị bước vào lớp, tai chợt nghe thấy câu này.
Tề Tiểu Tô.
Ba chữ đó như phím tạm dừng khiến chân phải đang sắp bước vào lớp của cậu khựng ngay lại, cậu dừng chân, quay người nhìn. Hoàng Vũ Chân luôn nắm chắc thời gian vào lớp của Chu Thuần lúc này cũng đang điều chỉnh vẻ mặt, định nở một nụ cười xinh đẹp nhất với cậu, nhưng lại thấy Chu Thuần quay người, dựa vào cửa không vào lớp.
Ở bên này, Bạch Dư Tây cũng không phát hiện ra động tác của Chu Thuần, anh đang nghe Úc Hà Tâm giải thích qua vì sao Tề Tiểu Tô lại ở nhà cô ta, còn bị sốt cao.
Úc Hà Tâm vội vàng đi làm cũng không nói nhiều, “Dù sao anh cũng cứ xin nghỉ cho con bé đi, cô giúp việc trong nhà chăm sóc con bé rồi, không sao đâu. Thế nhé, hôm nay em bận lắm, cúp máy đây.”
Bạch Dư Tây cúp điện thoại, ngừng một chút rồi quay người định xuống lầu. Anh vừa quay đầu nhìn thấy ngay một nam sinh dáng cao ráo đứng dựa vào cửa lớp 12-1. Trường học quy định mỗi thứ hai, thứ tư, thứ sáu hàng tuần đều phải mặc đồng phục, nam sinh này cũng không ngoại lệ, mặc bộ đồng phục rộng thùng thình quê mùa kia, nhưng dáng người cao ráo hơi gầy của cậu mặc bộ đồng phục này lên lại khiến nó thêm vài phần tuấn tú, thế nên Bạch Dư Tây cũng không khỏi nhìn cậu thêm hai cái.
Anh vội vàng xuống lầu, đi đến phòng giáo viên khối 11.
Chu Thuần đứng ở góc cầu thang nhìn xuống, thấy chỉ một lát sau, anh lại bước ra đi về phía này thì mới quay người bước vào phòng học lớp 12-1.
Chỗ ngồi của cậu cách bàn của Hoàng Vũ Chân một lối đi, lối đi cũng chỉ rộng bằng một cánh tay con gái. Hoàng Vũ Chân quay đầu nhìn cậu, khẽ cắn môi dưới, nói: “Chu Thuần, sao cậu lại quen đàn em lớp 11 thế?”
“Đàn em lớp 11?” Chu Thuần liếc nhìn cô ta một cái, “Cậu nói Tề Tiểu Tô à?”
Thấy thái độ của cậu khá tốt, trong lòng Hoàng Vũ Chân hơi yên tâm, khẽ mỉm cười gật đầu: “Thì ra cô ấy tên là Tề Tiểu Tô à? Tên đáng yêu thật đấy. Nhưng mà, hình như lúc trước có thấy cậu đi với em ấy đâu, chẳng lẽ em Tề Tiểu Tô…”
Chu Thuần giơ tay ra hiệu cho cô ta ngừng lại, “Tôi và cô ấy quen nhau thế nào, hình như cũng không liên quan gì đến cậu thì phải.” Nói xong cậu rút quyển sách tiếng Anh ra xem, nhét tai nghe vào, không để ý đến cô ta nữa.
Hoàng Vũ Chân cắn môi dưới, trong mắt lóe lên vẻ âm u.
Sau giờ tự học, tiết đầu tiên là tiết tiếng Anh. Các bạn lớp 12-1 đã biết hôm nay sẽ có giáo viên mới tới, vì có vấn đề từ trước nên Hoàng Vũ Chân và nữ sinh mặt tròn kia cũng không nói với các bạn học khác rằng họ đã gặp thầy giáo đó rồi. Trước giờ học, bạn học cả lớp đều thầm đoán xem vị giáo viên đó thế nào, nhưng cũng có bạn học đã phát hiện ra Bạch Dư Tây.
“Vừa rồi đi qua phòng giáo viên nhìn thấy có người lạ lắm, chắc là thầy ấy đấy. Nhưng chỉ nhìn bóng lưng thôi cũng biết là trai đẹp rồi…”
“Chắc chắn là trai đẹp, nhìn bóng lưng là biết, cao cao gầy gầy, chủ yếu là phải xem khí chất.”
Mọi người vẫn còn đang bàn tán xôn xao thì chuông vào lớp vang lên. Cùng với tiếng chuông ấy, một người đàn ông trẻ tuổi bước vào lớp học khiến mắt các nữ sinh trong lớp đều biến thành hình trái tim.
Quần âu dài màu nâu nhạt, áo sơ mi màu xanh nhạt, một chiếc áo vest mỏng màu lam nhạt rất vừa người, cài một cúc làm tôn lên dáng người của anh, khí chất nhã nhặn. Điều quan trọng nhất là trẻ trung, nhìn chỉ tầm 23, 24 tuổi.
“Đẹp trai quá, đẹp trai quá!”
“Ôi trời ơi, thầy là giáo viên tiếng Anh của bọn em thật ạ? Sao tự dưng thấy hạnh phúc thế này?”
Nghe giọng nói mê trai của đám nữ sinh trong lớp, trong lòng đám nam sinh đều thấy chua chua. Hừ, cùng lớp với hotboy của trường đã quá lắm rồi, giờ cả thầy giáo cũng đẹp trai thế này, có cho họ sống nữa không hả?
Tuy trường Nhất Trung rất nghiêm trong chuyện yêu sớm nhưng trong lớp họ vẫn có 3, 4 đôi yêu ngầm, còn hẹn với nhau cùng thi vào một trường đại học, mấy nữ sinh kia thấy bạn trai mình ghen thì lập tức quay sang nhìn họ cười cầu hòa.
Ánh mắt Bạch Dư Tây như điện, lập tức nhìn thấy hết tình hình trong lớp, ai có động tác gì cũng không thể qua được mắt anh, bao gồm cả mấy nữ sinh lần trước đuổi theo Tề Tiểu Tô nữa.
Còn có nam sinh ban nãy dựa vào cửa kia.
“Chào mọi người, lần đầu gặp mặt, tôi xin tự giới thiệu một chút. Tôi họ Bạch, nhưng mà, thương lượng với các bạn học một chút nhé, đừng gọi tôi là Tiểu Bạch, vì tôi biết có rất nhiều người nuôi mèo nuôi chó ở nhà đều gọi là Tiểu Bạch. Nếu thực sự không muốn gọi tôi là thầy Bạch, thì tôi có thể miễn cưỡng chấp nhận cách gọi là ‘lão Bạch’.”
Phòng học vang lên tiếng cười to.
Bạch Dư Tây quay người viết ba chữ “Bạch Dư Tây” lên bảng đen, rồi quay người giới thiệu tiếp: “Bạch Dư Tây, tên của tôi. Chắc chắn có rất nhiều bạn học sẽ đi thăm dò tìm hiểu tin tức của tôi. Chi bằng thế này đi, các bạn muốn hỏi gì, cứ hỏi thẳng tôi. Có thể trả lời tôi sẽ trả lời, không thể trả lời thì các bạn cũng đừng lãng phí thời gian đi điều tra nữa nhé, được không?”
“Được ạ!”
Không khí lập tức sôi động hẳn lên. Các học sinh làm sao không thích một thầy giáo giá trị nhan sắc cực cao lại thân thiện hài hước thế này chứ?
Có nữ sinh bạo dạn giơ tay, hỏi một lèo: “Xin hỏi thầy Bạch năm nay bao nhiêu tuổi, chiều cao cân nặng thế nào, có vợ chưa ạ?”
Trong lớp cười ầm cả lên, nhưng cũng hô hào Bạch Dư Tây trả lời.
Bạch Dư Tây cười, vẫn thoải mái đáp: “24 tuổi, 1m79, cân nặng à, tầm 64kg, chưa kết hôn.”
“Có bạn gái chưa ạ?” Lập tức có người hỏi tiếp.
“Chưa có.”
Waaaa, còn chưa có bạn gái nữa chứ! Một người đàn ông ưu tú thế này mà lại chưa có bạn gái!
Đột nhiên có nam sinh hỏi: “Có phải thầy Bạch lái xe Porsche màu bạc đến trường không ạ?”
“Không sai.”
Có tiền có sắc, còn chưa có bạn gái, đi đâu mà tìm bây giờ…
Lúc này, đột nhiên có một giọng nói thong thả vang lên: “Xin hỏi thầy Bạch có phải họ hàng của Tề Tiểu Tô không?”
Có điều, cái gọi là sớm của anh là…
“Cậu là Bạch Dư Tây, giáo viên mới đến đúng không? Bây giờ ở nhà ăn của trường không còn bữa sáng đâu, cậu ăn sáng chưa?”
Một đồng nghiệp trung tuổi cùng phòng giáo viên nhìn thấy anh, lập tức nhiệt tình chào hỏi.
Xem ra, hiệu trưởng đã thông báo hết tin tức anh chuyển tới đây rồi.
“À, tôi họ Cao, chủ nhiệm lớp 12-5, cậu cứ gọi tôi là chị Cao đi.” Cô giáo Cao kia rất nhiệt tình, đưa tay kéo anh ra giới thiệu với các giáo viên khác.
Đúng lúc này, điện thoại của Bạch Dư Tây lại vang lên.
Anh rút điện thoại ra, nhìn màn hình hiển thị một cái, xua tay ra hiệu cho cô giáo Cao chờ một chút rồi đi ra ngoài nghe điện thoại.
“Dư Tây, cô học trò xinh đẹp kia của anh bị sốt rồi, anh xin nghỉ cho con bé nhé!” Giọng Úc Hà Tâm hơi mơ hồ, vừa nghe là biết đang ăn gì đó. Bình thường cô ta ngủ nướng một chút là sát giờ làm nên luôn nhét đại thứ gì đó vào mồm.
“Học trò xinh đẹp của tôi à?”
“Tề Tiểu Tô ấy.”
Bạch Dư Tây chợt sững người, sao Tề Tiểu Tô lại ở chỗ Úc Hà Tâm, còn phát sốt?
“Tề Tiểu Tô bị sốt á? Cô ấy ở nhà em à?”
Chỗ anh đang đứng rất gần phòng học lớp 12-1, lúc này vừa khéo Chu Thuần đang chuẩn bị bước vào lớp, tai chợt nghe thấy câu này.
Tề Tiểu Tô.
Ba chữ đó như phím tạm dừng khiến chân phải đang sắp bước vào lớp của cậu khựng ngay lại, cậu dừng chân, quay người nhìn. Hoàng Vũ Chân luôn nắm chắc thời gian vào lớp của Chu Thuần lúc này cũng đang điều chỉnh vẻ mặt, định nở một nụ cười xinh đẹp nhất với cậu, nhưng lại thấy Chu Thuần quay người, dựa vào cửa không vào lớp.
Ở bên này, Bạch Dư Tây cũng không phát hiện ra động tác của Chu Thuần, anh đang nghe Úc Hà Tâm giải thích qua vì sao Tề Tiểu Tô lại ở nhà cô ta, còn bị sốt cao.
Úc Hà Tâm vội vàng đi làm cũng không nói nhiều, “Dù sao anh cũng cứ xin nghỉ cho con bé đi, cô giúp việc trong nhà chăm sóc con bé rồi, không sao đâu. Thế nhé, hôm nay em bận lắm, cúp máy đây.”
Bạch Dư Tây cúp điện thoại, ngừng một chút rồi quay người định xuống lầu. Anh vừa quay đầu nhìn thấy ngay một nam sinh dáng cao ráo đứng dựa vào cửa lớp 12-1. Trường học quy định mỗi thứ hai, thứ tư, thứ sáu hàng tuần đều phải mặc đồng phục, nam sinh này cũng không ngoại lệ, mặc bộ đồng phục rộng thùng thình quê mùa kia, nhưng dáng người cao ráo hơi gầy của cậu mặc bộ đồng phục này lên lại khiến nó thêm vài phần tuấn tú, thế nên Bạch Dư Tây cũng không khỏi nhìn cậu thêm hai cái.
Anh vội vàng xuống lầu, đi đến phòng giáo viên khối 11.
Chu Thuần đứng ở góc cầu thang nhìn xuống, thấy chỉ một lát sau, anh lại bước ra đi về phía này thì mới quay người bước vào phòng học lớp 12-1.
Chỗ ngồi của cậu cách bàn của Hoàng Vũ Chân một lối đi, lối đi cũng chỉ rộng bằng một cánh tay con gái. Hoàng Vũ Chân quay đầu nhìn cậu, khẽ cắn môi dưới, nói: “Chu Thuần, sao cậu lại quen đàn em lớp 11 thế?”
“Đàn em lớp 11?” Chu Thuần liếc nhìn cô ta một cái, “Cậu nói Tề Tiểu Tô à?”
Thấy thái độ của cậu khá tốt, trong lòng Hoàng Vũ Chân hơi yên tâm, khẽ mỉm cười gật đầu: “Thì ra cô ấy tên là Tề Tiểu Tô à? Tên đáng yêu thật đấy. Nhưng mà, hình như lúc trước có thấy cậu đi với em ấy đâu, chẳng lẽ em Tề Tiểu Tô…”
Chu Thuần giơ tay ra hiệu cho cô ta ngừng lại, “Tôi và cô ấy quen nhau thế nào, hình như cũng không liên quan gì đến cậu thì phải.” Nói xong cậu rút quyển sách tiếng Anh ra xem, nhét tai nghe vào, không để ý đến cô ta nữa.
Hoàng Vũ Chân cắn môi dưới, trong mắt lóe lên vẻ âm u.
Sau giờ tự học, tiết đầu tiên là tiết tiếng Anh. Các bạn lớp 12-1 đã biết hôm nay sẽ có giáo viên mới tới, vì có vấn đề từ trước nên Hoàng Vũ Chân và nữ sinh mặt tròn kia cũng không nói với các bạn học khác rằng họ đã gặp thầy giáo đó rồi. Trước giờ học, bạn học cả lớp đều thầm đoán xem vị giáo viên đó thế nào, nhưng cũng có bạn học đã phát hiện ra Bạch Dư Tây.
“Vừa rồi đi qua phòng giáo viên nhìn thấy có người lạ lắm, chắc là thầy ấy đấy. Nhưng chỉ nhìn bóng lưng thôi cũng biết là trai đẹp rồi…”
“Chắc chắn là trai đẹp, nhìn bóng lưng là biết, cao cao gầy gầy, chủ yếu là phải xem khí chất.”
Mọi người vẫn còn đang bàn tán xôn xao thì chuông vào lớp vang lên. Cùng với tiếng chuông ấy, một người đàn ông trẻ tuổi bước vào lớp học khiến mắt các nữ sinh trong lớp đều biến thành hình trái tim.
Quần âu dài màu nâu nhạt, áo sơ mi màu xanh nhạt, một chiếc áo vest mỏng màu lam nhạt rất vừa người, cài một cúc làm tôn lên dáng người của anh, khí chất nhã nhặn. Điều quan trọng nhất là trẻ trung, nhìn chỉ tầm 23, 24 tuổi.
“Đẹp trai quá, đẹp trai quá!”
“Ôi trời ơi, thầy là giáo viên tiếng Anh của bọn em thật ạ? Sao tự dưng thấy hạnh phúc thế này?”
Nghe giọng nói mê trai của đám nữ sinh trong lớp, trong lòng đám nam sinh đều thấy chua chua. Hừ, cùng lớp với hotboy của trường đã quá lắm rồi, giờ cả thầy giáo cũng đẹp trai thế này, có cho họ sống nữa không hả?
Tuy trường Nhất Trung rất nghiêm trong chuyện yêu sớm nhưng trong lớp họ vẫn có 3, 4 đôi yêu ngầm, còn hẹn với nhau cùng thi vào một trường đại học, mấy nữ sinh kia thấy bạn trai mình ghen thì lập tức quay sang nhìn họ cười cầu hòa.
Ánh mắt Bạch Dư Tây như điện, lập tức nhìn thấy hết tình hình trong lớp, ai có động tác gì cũng không thể qua được mắt anh, bao gồm cả mấy nữ sinh lần trước đuổi theo Tề Tiểu Tô nữa.
Còn có nam sinh ban nãy dựa vào cửa kia.
“Chào mọi người, lần đầu gặp mặt, tôi xin tự giới thiệu một chút. Tôi họ Bạch, nhưng mà, thương lượng với các bạn học một chút nhé, đừng gọi tôi là Tiểu Bạch, vì tôi biết có rất nhiều người nuôi mèo nuôi chó ở nhà đều gọi là Tiểu Bạch. Nếu thực sự không muốn gọi tôi là thầy Bạch, thì tôi có thể miễn cưỡng chấp nhận cách gọi là ‘lão Bạch’.”
Phòng học vang lên tiếng cười to.
Bạch Dư Tây quay người viết ba chữ “Bạch Dư Tây” lên bảng đen, rồi quay người giới thiệu tiếp: “Bạch Dư Tây, tên của tôi. Chắc chắn có rất nhiều bạn học sẽ đi thăm dò tìm hiểu tin tức của tôi. Chi bằng thế này đi, các bạn muốn hỏi gì, cứ hỏi thẳng tôi. Có thể trả lời tôi sẽ trả lời, không thể trả lời thì các bạn cũng đừng lãng phí thời gian đi điều tra nữa nhé, được không?”
“Được ạ!”
Không khí lập tức sôi động hẳn lên. Các học sinh làm sao không thích một thầy giáo giá trị nhan sắc cực cao lại thân thiện hài hước thế này chứ?
Có nữ sinh bạo dạn giơ tay, hỏi một lèo: “Xin hỏi thầy Bạch năm nay bao nhiêu tuổi, chiều cao cân nặng thế nào, có vợ chưa ạ?”
Trong lớp cười ầm cả lên, nhưng cũng hô hào Bạch Dư Tây trả lời.
Bạch Dư Tây cười, vẫn thoải mái đáp: “24 tuổi, 1m79, cân nặng à, tầm 64kg, chưa kết hôn.”
“Có bạn gái chưa ạ?” Lập tức có người hỏi tiếp.
“Chưa có.”
Waaaa, còn chưa có bạn gái nữa chứ! Một người đàn ông ưu tú thế này mà lại chưa có bạn gái!
Đột nhiên có nam sinh hỏi: “Có phải thầy Bạch lái xe Porsche màu bạc đến trường không ạ?”
“Không sai.”
Có tiền có sắc, còn chưa có bạn gái, đi đâu mà tìm bây giờ…
Lúc này, đột nhiên có một giọng nói thong thả vang lên: “Xin hỏi thầy Bạch có phải họ hàng của Tề Tiểu Tô không?”
/1139
|