Giữa cô và ngài Ngải có quan hệ hợp tác.
Tuy rằng hai người có một bắt đầu không được vui vẻ cho lắm.
Hiện tại, nhìn thấy ngài Ngải, trong đầu Tề Tiểu Tô liền hiện lên lần gặp gỡ đầu tiên, hắn ngồi trong bồn tắm, vì thân thể hắn trần trụi mà Hệ thống Tiểu Nhất đã làm mờ tầm mắt cô.
Lúc đó, cô chỉ là một con kiến đang giãy giụa trên thế giới này.
Không vui vẻ, lòng mang căm hận, nhưng vì ông bà ngoại mà cô vẫn một mình tới đối mặt với những người này.
Nhưng mà sau vài tháng, cô đã có địa vị ngang bằng hắn, nhìn hắn nâng ly rượu lên mời mình từ xa.
Thế sự vô thường.
Đúng lúc trong đầu Tề Tiểu Tô xuất hiện bốn chữ này thì ngài Ngải cũng nói với Mã Chí Thành đứng đối diện mình.
“Thế sự vô thường.” Hắn nhấp một ngụm rượu, chất lỏng lạnh lẽo trôi vào cổ họng mang theo một vẻ cay đắng nhè nhẹ, “Trong thời gian ngắn như thế, cô bé lúc trước mà chúng ta cho rằng có thể tùy ý xoa nắn vo tròn trong lòng bàn tay đã trở thành Tề tổng. Chắc anh cũng bực bội lắm nhỉ?”
Hừ.
Mã Chí Thành không nói gì nhưng trong mắt có một chút lạnh lẽo.
“Ông chủ Mã có kiên nhẫn như thế, quả thực khiến tôi hơi bất ngờ đấy.”
Những lời này của ngài Ngải, Mã Chí Thành hiểu. Với thủ đoạn của Mã Chí Thành, trước kia nếu đã nhắm vào cô gái nào thì ai có thể thoát được chứ?
Cũng chính vì Tề Tiểu Tô làm hắn vấp phải trắc trở, làm hắn cảm thấy ít nhiều có sự mới mẻ nên mới sẵn lòng chơi đùa, con đường đi cũng quanh co hơn. Nếu ngay từ đầu hắn kéo cô lên giường thì cô lấy đâu ra thời gian để trưởng thành? Nói không chừng, lúc này hắn cũng đã chơi chán rồi.
Nhưng cũng do hắn coi thường, nếu ngay từ đầu Tề Tiểu Tô là loại con gái đó thì hắn làm gì có hứng thú lớn như vậy? Chính là vì cô liên tục từ chối hắn nên càng ngày hắn mới càng thấy có hứng thú với cô như vậy.
“Nghe nói, ngài Ngải định hợp tác với cô ta.” Mã Chí Thành thẹn quá thành giận nên lạnh lùng đáp.
Anh vẫn qua lại với Tề Tiểu Tô, đừng cho là tôi không biết.
Hiện giờ tôi và Tề Tiểu Tô đã đối đầu trực diện với nhau, anh Ngải nếu thật sự hợp tác với cô ta, vậy chúng ta cũng sẽ là kẻ địch.
Đều là người lọc lõi, sao lại nghe không hiểu chứ.
Nhưng ngài Ngải cũng chẳng thèm để ý tới cái đó, chỉ cười đáp: “Tiền đẻ ra tiền thôi mà.”
“Nói vậy là hợp tác rồi à?”
Ngài Ngải chỉ mỉm cười, không nói gì.
Lúc này, ở phía cửa hơi ồn ào.
“Chủ tịch Bạch tới rồi.”
“Bạch Thế Tuấn của tập đoàn Thế Giai tới.”
Có mấy người nhỏ giọng kinh ngạc kêu lên như thể không tin được là Bạch Thế Tuấn lại tới, nhưng lại cảm thấy đương nhiên, sau đó còn có tâm tình vui sướng khi thấy người gặp họa nữa.
Bạch Thế Tuấn đã đè tin Thế Vị bị hỏa hoạn xuống, tuy rằng không phải ai cũng biết nhưng trong vòng làm ăn nhỏ hẹp, ai cần biết thì cũng biết cả rồi, những người có thể tới đêm nay cũng toàn là những người có mánh lới và năng lực biết điều đó.
Thậm chí, nhóm những ông chủ tai thính mắt tinh lõi đời còn biết ông ta cố ý muốn mời người của Biên gia tới.
Đều là khách trong tiệc rượu, cùng nhiều người ở đây gặp gỡ người của Biên gia và làm chủ nhân mời đối phương tham gia tiệc đính hôn của con trai mình là hai việc không giống nhau.
Có không ít người thầm chờ mong được trông thấy cảnh Bạch Thế Tuấn bị khó xử.
Vì dù sao thì Bạch Thế Tuấn cũng là người cực kỳ sĩ diện, nếu không trước khi vụ hỏa hoạn xảy ra cũng sẽ không thỉnh thoảng để lộ tin tức khả năng sẽ mời người của Biên gia tới dự tiệc đính hôn của con mình.
Bọn họ cũng rất chờ mong vào Thế Vị.
Giờ Thế Vị đã bị thiêu sạch sẽ thành một đống than đen, bọn họ cho rằng tạm thời Bạch Thế Tuấn sẽ không xuất hiện trong các bữa tiệc như thế này mới đúng, thế khác nào trắng trợn vả vào mặt mình chứ.
Không ngờ, ông ta vẫn đến.
Càng làm cho bọn họ cảm thấy bất ngờ hơn chính là Bạch Thế Tuấn lại dẫn Úc Hà Tâm tới cùng.
Hơn nữa, ông ta còn mặc một bộ vest trắng từ đầu tới chân, miệng nở nụ cười, vừa nhìn thì thấy tâm tình rất tốt, thậm chí còn có vài phần khí phách hăng hái, giống như cổ phiếu của Thế Giai tăng vọt, giá thị trường tăng vọt, không có chuyện gì đáng lo lắng cả.
Mà đêm nay, vẻ đẹp của Úc Hà Tâm càng làm người ta kinh ngạc hơn.
Lại nói, Úc Hà Tâm cũng được coi là nhân vật của công chúng. Lúc trước, Cục Cảnh sát muốn chụp một tấm poster để tuyên truyền cho hình thượng của người cảnh sát nên Úc Hà Tâm đã đổi tới ba bộ cảnh phục, dáng người hoàn mỹ, khí chất hào hùng hơn người, gương mặt xinh đẹp nên người ta đã gọi cô ta là đóa hoa đẹp nhất Cục Cảnh sát. Hiện tại, poster ảnh của cô ta được lưu truyền với tốc độ chóng mặt trên mạng.
Đồng thời, chương trình Pháp luật của đài truyền hình thành phố D còn nhiều lần mời cô ta tới làm khách mời, rating cực cao. Lúc đầu, cũng có người nghi ngờ liệu có phải là vì cô ta có bố làm ở Cục Cảnh sát hay không, nhưng sau đó Úc Hà Tâm đã thể hiện năng lực và thân thủ của mình qua mấy vụ án nên người ta lập tức tin phục ngay.
Cô gái có tài, có sắc, gia đình có bối cảnh tất nhiên sẽ được rất nhiều người theo đuổi.
Nhưng người ta lại là thanh mai trúc mã với cậu chủ của tập đoàn Thế Giai, điểm này, thỉnh thoảng cô Úc vẫn ngẫu nhiên nói lộ ra trước mặt truyền thông.
Hiện tại cô ta sắp đính hôn với cậu Bạch, rất nhiều người đều nói đây là duyên trời tác hợp, tình yêu đẹp nhất gì đó.
Có điều, cậu Bạch kín tiếng hơn cô ta quá nhiều, có rất nhiều người thậm chí còn không biết tên của cậu Bạch này, không biết trông anh ta như thế nào.
Cậu Bạch kia cũng chưa từng xuất hiện trước công chúng cùng bố mình bao giờ.
Hôm nay, Úc Hà Tâm mặc một bộ lễ phục nửa trắng nửa hồng nhạt dài tới đầu gối, tay váy hơi bồng, cổ áo cũng rất kín đáo. Có thể là vì tới dự tiệc cùng bố chồng tương lai nên cô ta không hề mặc hở hang chỗ nào, ngược lại có vài phần ngây thơ đáng yêu, thoạt nhìn trông cứ như là con gái của Bạch Thế Tuấn ấy.
Tuy là thế, vẫn có người thấy vô cùng kỳ quái.
“Tại sao Bạch Thế Tuấn lại dẫn con dâu tương lai tới chứ?”
“Cậu Bạch không tới à?”
“Cứ cảm thấy cái tổ hợp này khá quái đản.”
Có người nhỏ giọng bàn tán.
Tề Tiểu Tô cũng đã nhìn thấy Bạch Thế Tuấn và Úc Hà Tâm, mắt hơi nheo lại. Sau chuyện Bạch Thế Tuấn độc ác muốn ra tay với Lưu Manh, cô cảm thấy ghét lão già này tới cực điểm, thậm chí còn làm cô thấy chán ghét hơn cả Mã Chí Thành.
Mà Bạch Thế Tuấn cũng nguy hiểm hơn Mã Chí Thành nhiều, bời vì ông ta vô cùng độc ác, lại còn giả tạo nữa.
Mã Chí Thành là kiểu người vừa nhìn đã biết không dễ chọc vào, tàn nhẫn và độc ác.
Bạch Thế Tuấn thì không.
Nhìn ông ta cười phong độ, nhẹ nhàng, dáng vẻ nho nhã bất phàm, sẽ có người xếp ông ta vào loại thương nhân có văn hóa, thậm chí ở tập đoàn Thế Giai còn có cả một nhóm fan của lãnh đạo, cảm thấy ông ta là một ông chú, một ông sếp vừa đẹp trai vừa hấp dẫn.
Rất ít người cảm thấy ông ta không tốt.
Người như thế mới đáng sợ, miệng nam mô bụng một bồ dao găm.
Cô đang định xoay người sang chỗ khác, không muốn giáp mặt với hai người kia, nhưng Úc Hà Tâm đã nhìn thấy cô.
“Chú Bạch, cháu nhìn thấy người quen, cháu qua đó một lát nhé.”
Bạch Thế Tuấn chưa nhìn thấy Tề Tiểu Tô, ông ta đang bận chào hỏi với mấy người bạn làm ăn cũ. Nghe thấy cô ta nói thế thì lộ ra vẻ từ ái: “Đi đi.”
Tề Tiểu Tô thấy Úc Hà Tâm đi thẳng tới chỗ mình thì quyết định đứng tại chỗ chờ cô ta.
“Tiểu Tô, không ngờ hôm nay lại gặp em ở đây.” Úc Hà Tâm mỉm cười quan sát cô rồi khen ngợi, “Hôm nay em xinh lắm.”
Ra vẻ tự nhiên thế này cứ như thể giữa hai người hoàn toàn không có khúc mắc gì vậy, y như lúc Bạch Dư Tây giới thiệu hai người làm quen với nhau.
Nghĩ đến việc mình còn từng được cô ta dẫn về nhà khi đang lang thang trên đường, ở lại Úc gia một đêm, Tề Tiểu Tô lại một lần nữa cảm thán thế sự vô thường.
“Cảm ơn, chị cũng xinh lắm.”
Úc Hà Tâm cười nói: “Chị và Dư Tây sẽ đính hôn, lễ đính hôn tổ chức vào tối ngày kia, muốn mời em tới tham dự, chắc hẳn là em sẽ tới đúng không?”
Tuy rằng hai người có một bắt đầu không được vui vẻ cho lắm.
Hiện tại, nhìn thấy ngài Ngải, trong đầu Tề Tiểu Tô liền hiện lên lần gặp gỡ đầu tiên, hắn ngồi trong bồn tắm, vì thân thể hắn trần trụi mà Hệ thống Tiểu Nhất đã làm mờ tầm mắt cô.
Lúc đó, cô chỉ là một con kiến đang giãy giụa trên thế giới này.
Không vui vẻ, lòng mang căm hận, nhưng vì ông bà ngoại mà cô vẫn một mình tới đối mặt với những người này.
Nhưng mà sau vài tháng, cô đã có địa vị ngang bằng hắn, nhìn hắn nâng ly rượu lên mời mình từ xa.
Thế sự vô thường.
Đúng lúc trong đầu Tề Tiểu Tô xuất hiện bốn chữ này thì ngài Ngải cũng nói với Mã Chí Thành đứng đối diện mình.
“Thế sự vô thường.” Hắn nhấp một ngụm rượu, chất lỏng lạnh lẽo trôi vào cổ họng mang theo một vẻ cay đắng nhè nhẹ, “Trong thời gian ngắn như thế, cô bé lúc trước mà chúng ta cho rằng có thể tùy ý xoa nắn vo tròn trong lòng bàn tay đã trở thành Tề tổng. Chắc anh cũng bực bội lắm nhỉ?”
Hừ.
Mã Chí Thành không nói gì nhưng trong mắt có một chút lạnh lẽo.
“Ông chủ Mã có kiên nhẫn như thế, quả thực khiến tôi hơi bất ngờ đấy.”
Những lời này của ngài Ngải, Mã Chí Thành hiểu. Với thủ đoạn của Mã Chí Thành, trước kia nếu đã nhắm vào cô gái nào thì ai có thể thoát được chứ?
Cũng chính vì Tề Tiểu Tô làm hắn vấp phải trắc trở, làm hắn cảm thấy ít nhiều có sự mới mẻ nên mới sẵn lòng chơi đùa, con đường đi cũng quanh co hơn. Nếu ngay từ đầu hắn kéo cô lên giường thì cô lấy đâu ra thời gian để trưởng thành? Nói không chừng, lúc này hắn cũng đã chơi chán rồi.
Nhưng cũng do hắn coi thường, nếu ngay từ đầu Tề Tiểu Tô là loại con gái đó thì hắn làm gì có hứng thú lớn như vậy? Chính là vì cô liên tục từ chối hắn nên càng ngày hắn mới càng thấy có hứng thú với cô như vậy.
“Nghe nói, ngài Ngải định hợp tác với cô ta.” Mã Chí Thành thẹn quá thành giận nên lạnh lùng đáp.
Anh vẫn qua lại với Tề Tiểu Tô, đừng cho là tôi không biết.
Hiện giờ tôi và Tề Tiểu Tô đã đối đầu trực diện với nhau, anh Ngải nếu thật sự hợp tác với cô ta, vậy chúng ta cũng sẽ là kẻ địch.
Đều là người lọc lõi, sao lại nghe không hiểu chứ.
Nhưng ngài Ngải cũng chẳng thèm để ý tới cái đó, chỉ cười đáp: “Tiền đẻ ra tiền thôi mà.”
“Nói vậy là hợp tác rồi à?”
Ngài Ngải chỉ mỉm cười, không nói gì.
Lúc này, ở phía cửa hơi ồn ào.
“Chủ tịch Bạch tới rồi.”
“Bạch Thế Tuấn của tập đoàn Thế Giai tới.”
Có mấy người nhỏ giọng kinh ngạc kêu lên như thể không tin được là Bạch Thế Tuấn lại tới, nhưng lại cảm thấy đương nhiên, sau đó còn có tâm tình vui sướng khi thấy người gặp họa nữa.
Bạch Thế Tuấn đã đè tin Thế Vị bị hỏa hoạn xuống, tuy rằng không phải ai cũng biết nhưng trong vòng làm ăn nhỏ hẹp, ai cần biết thì cũng biết cả rồi, những người có thể tới đêm nay cũng toàn là những người có mánh lới và năng lực biết điều đó.
Thậm chí, nhóm những ông chủ tai thính mắt tinh lõi đời còn biết ông ta cố ý muốn mời người của Biên gia tới.
Đều là khách trong tiệc rượu, cùng nhiều người ở đây gặp gỡ người của Biên gia và làm chủ nhân mời đối phương tham gia tiệc đính hôn của con trai mình là hai việc không giống nhau.
Có không ít người thầm chờ mong được trông thấy cảnh Bạch Thế Tuấn bị khó xử.
Vì dù sao thì Bạch Thế Tuấn cũng là người cực kỳ sĩ diện, nếu không trước khi vụ hỏa hoạn xảy ra cũng sẽ không thỉnh thoảng để lộ tin tức khả năng sẽ mời người của Biên gia tới dự tiệc đính hôn của con mình.
Bọn họ cũng rất chờ mong vào Thế Vị.
Giờ Thế Vị đã bị thiêu sạch sẽ thành một đống than đen, bọn họ cho rằng tạm thời Bạch Thế Tuấn sẽ không xuất hiện trong các bữa tiệc như thế này mới đúng, thế khác nào trắng trợn vả vào mặt mình chứ.
Không ngờ, ông ta vẫn đến.
Càng làm cho bọn họ cảm thấy bất ngờ hơn chính là Bạch Thế Tuấn lại dẫn Úc Hà Tâm tới cùng.
Hơn nữa, ông ta còn mặc một bộ vest trắng từ đầu tới chân, miệng nở nụ cười, vừa nhìn thì thấy tâm tình rất tốt, thậm chí còn có vài phần khí phách hăng hái, giống như cổ phiếu của Thế Giai tăng vọt, giá thị trường tăng vọt, không có chuyện gì đáng lo lắng cả.
Mà đêm nay, vẻ đẹp của Úc Hà Tâm càng làm người ta kinh ngạc hơn.
Lại nói, Úc Hà Tâm cũng được coi là nhân vật của công chúng. Lúc trước, Cục Cảnh sát muốn chụp một tấm poster để tuyên truyền cho hình thượng của người cảnh sát nên Úc Hà Tâm đã đổi tới ba bộ cảnh phục, dáng người hoàn mỹ, khí chất hào hùng hơn người, gương mặt xinh đẹp nên người ta đã gọi cô ta là đóa hoa đẹp nhất Cục Cảnh sát. Hiện tại, poster ảnh của cô ta được lưu truyền với tốc độ chóng mặt trên mạng.
Đồng thời, chương trình Pháp luật của đài truyền hình thành phố D còn nhiều lần mời cô ta tới làm khách mời, rating cực cao. Lúc đầu, cũng có người nghi ngờ liệu có phải là vì cô ta có bố làm ở Cục Cảnh sát hay không, nhưng sau đó Úc Hà Tâm đã thể hiện năng lực và thân thủ của mình qua mấy vụ án nên người ta lập tức tin phục ngay.
Cô gái có tài, có sắc, gia đình có bối cảnh tất nhiên sẽ được rất nhiều người theo đuổi.
Nhưng người ta lại là thanh mai trúc mã với cậu chủ của tập đoàn Thế Giai, điểm này, thỉnh thoảng cô Úc vẫn ngẫu nhiên nói lộ ra trước mặt truyền thông.
Hiện tại cô ta sắp đính hôn với cậu Bạch, rất nhiều người đều nói đây là duyên trời tác hợp, tình yêu đẹp nhất gì đó.
Có điều, cậu Bạch kín tiếng hơn cô ta quá nhiều, có rất nhiều người thậm chí còn không biết tên của cậu Bạch này, không biết trông anh ta như thế nào.
Cậu Bạch kia cũng chưa từng xuất hiện trước công chúng cùng bố mình bao giờ.
Hôm nay, Úc Hà Tâm mặc một bộ lễ phục nửa trắng nửa hồng nhạt dài tới đầu gối, tay váy hơi bồng, cổ áo cũng rất kín đáo. Có thể là vì tới dự tiệc cùng bố chồng tương lai nên cô ta không hề mặc hở hang chỗ nào, ngược lại có vài phần ngây thơ đáng yêu, thoạt nhìn trông cứ như là con gái của Bạch Thế Tuấn ấy.
Tuy là thế, vẫn có người thấy vô cùng kỳ quái.
“Tại sao Bạch Thế Tuấn lại dẫn con dâu tương lai tới chứ?”
“Cậu Bạch không tới à?”
“Cứ cảm thấy cái tổ hợp này khá quái đản.”
Có người nhỏ giọng bàn tán.
Tề Tiểu Tô cũng đã nhìn thấy Bạch Thế Tuấn và Úc Hà Tâm, mắt hơi nheo lại. Sau chuyện Bạch Thế Tuấn độc ác muốn ra tay với Lưu Manh, cô cảm thấy ghét lão già này tới cực điểm, thậm chí còn làm cô thấy chán ghét hơn cả Mã Chí Thành.
Mà Bạch Thế Tuấn cũng nguy hiểm hơn Mã Chí Thành nhiều, bời vì ông ta vô cùng độc ác, lại còn giả tạo nữa.
Mã Chí Thành là kiểu người vừa nhìn đã biết không dễ chọc vào, tàn nhẫn và độc ác.
Bạch Thế Tuấn thì không.
Nhìn ông ta cười phong độ, nhẹ nhàng, dáng vẻ nho nhã bất phàm, sẽ có người xếp ông ta vào loại thương nhân có văn hóa, thậm chí ở tập đoàn Thế Giai còn có cả một nhóm fan của lãnh đạo, cảm thấy ông ta là một ông chú, một ông sếp vừa đẹp trai vừa hấp dẫn.
Rất ít người cảm thấy ông ta không tốt.
Người như thế mới đáng sợ, miệng nam mô bụng một bồ dao găm.
Cô đang định xoay người sang chỗ khác, không muốn giáp mặt với hai người kia, nhưng Úc Hà Tâm đã nhìn thấy cô.
“Chú Bạch, cháu nhìn thấy người quen, cháu qua đó một lát nhé.”
Bạch Thế Tuấn chưa nhìn thấy Tề Tiểu Tô, ông ta đang bận chào hỏi với mấy người bạn làm ăn cũ. Nghe thấy cô ta nói thế thì lộ ra vẻ từ ái: “Đi đi.”
Tề Tiểu Tô thấy Úc Hà Tâm đi thẳng tới chỗ mình thì quyết định đứng tại chỗ chờ cô ta.
“Tiểu Tô, không ngờ hôm nay lại gặp em ở đây.” Úc Hà Tâm mỉm cười quan sát cô rồi khen ngợi, “Hôm nay em xinh lắm.”
Ra vẻ tự nhiên thế này cứ như thể giữa hai người hoàn toàn không có khúc mắc gì vậy, y như lúc Bạch Dư Tây giới thiệu hai người làm quen với nhau.
Nghĩ đến việc mình còn từng được cô ta dẫn về nhà khi đang lang thang trên đường, ở lại Úc gia một đêm, Tề Tiểu Tô lại một lần nữa cảm thán thế sự vô thường.
“Cảm ơn, chị cũng xinh lắm.”
Úc Hà Tâm cười nói: “Chị và Dư Tây sẽ đính hôn, lễ đính hôn tổ chức vào tối ngày kia, muốn mời em tới tham dự, chắc hẳn là em sẽ tới đúng không?”
/1139
|