Lần cường hóa thứ ba mà trước đây từng nói tới đã rất đau khổ rồi.
Nhưng sau khi Hệ thống Tiểu Nhất được nâng cấp, mức độ của lần cường hóa này cũng nâng lên một cấp độ mới.
Cũng có nghĩa là, sau khi cường hóa, cơ thể của Tề Tiểu Tô sẽ mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, nhưng đồng thời, đau đớn trong quá trình cường hóa cũng tăng thêm vài lần.
Vui buồn lẫn lộn.
Nếu nói với mức độ của cường hóa trong dự tính, Tề Tiểu Tô trải qua 50 ngày đặc huấn là có thể chống đỡ được, nhưng với cấp độ mới này, với tố chất cơ thể hiện tại của cô...
Có chút thấp thỏm.
Đây cũng là lí do tối nay Vệ Thường Khuynh quay về và cẩn thận mát xa cho cô.
Anh nghe xong đã muốn bỏ cuộc.
Với cơ thể và võ nghệ của cô hiện tại, có anh dẫn dắt cũng chưa hẳn là không thể tới được Liên minh các hành tinh.
Để cô phải chịu khổ như thế, làm sao anh nỡ, sao anh nhẫn tâm được đây?
Như Đổng Ý Thành lúc trước đã nói, võ nghệ và cơ thể hiện tại của Tề Tiểu Tô đã là vạn người có một rồi, đánh bại được nhiều thành viên Ám Mang như thế, còn muốn thế nào nữa?
Đủ rồi.
Giờ bắt cô phải chịu thêm những đau đớn không thể tưởng tượng nổi nữa, lỡ như cô không chịu đựng nổi thì sao?
Hơn nữa, nhìn cô đau đớn, họ có thể chịu nổi sao?
Nhưng Tề Tiểu Tô vẫn kiên trì.
“Hay là thôi đi, đến lúc đó nếu có nguy hiểm gì thì em ở lại trong không gian là được.” Vệ Thường Khuynh nhỏ giọng nói.
“Không được.”
Tề Tiểu Tô lập tức phản đối.
“Nếu như thực sự gặp nguy hiểm, bắt em trốn trong không gian trơ mắt nhìn anh ở bên ngoài chống đỡ, anh thấy em dễ chịu lắm chắc? Hơn nữa, em còn không biết điều khiển phi cơ, lỡ như anh có chuyện gì, em với phi cơ rơi xuống à?”
“Anh có thể dạy em.” Vệ Thường Khuynh trả lời: “Anh đã chuẩn bị hết tài liệu từ một tháng trước rồi, bây giờ quá trình dung hợp và sửa chữa đã gần hoàn tất, đến lúc đó chỉ cần hai ngày là anh có thể dạy em. Huống hồ, còn có No1 mà? Đợi khi sửa xong, có thể để No1 điều khiển phi cơ, em không cần phải lo lắng.”
“Em không đồng ý.” Tề Tiểu Tô quay lại, nghiêm túc nhìn anh, nói chắc như đinh đóng cột: “Em đã quyết định rồi, em phải tiến hành lần cường hóa thứ ba, ai khuyên cũng không làm em thay đổi ý định đâu. A Khuynh, trải qua hai tháng đặc huấn, em đã cảm nhận được lợi ích của việc thân thể mạnh mẽ và võ nghệ tiến bộ rồi, tự mình có bản lĩnh, bất kể làm cái gì cũng thấy tràn trề tự tin.”
Cô ngừng lại một chút lại nói: “Đây là cảm giác tự tin và an toàn mà anh và Tiểu Nhất cũng không thể cho em được, có thể nói, là hai loại cảm giác khác nhau hoàn toàn. Tuy rằng em có thể dựa vào anh, nhưng lần này tới Liên minh, đến anh cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, đúng không? Anh không thể lúc nào cũng kè kè bên cạnh em, cho nên, bản thân em phải mạnh mẽ hơn nữa. Như thế, sau này anh cũng yên tâm hơn, không phải sao?”
Vệ Thường Khuynh im lặng hồi lâu, thở dài.
“Được rồi, em thuyết phục được anh rồi.”
Hệ thống Tiểu Nhất nhân cơ hội này chen vào: “Nếu đã như thế, làm luôn ngày mai nhé?”
Nó cảm thấy Tiểu Tô vẫn nên thử, nếu cô mạnh hơn, không chỉ có lợi cho cô mà còn giúp ích rất nhiều cho Thiếu soái.
Dù sao Liên minh các hành tinh cũng không giống với thời đại này, ở đó có rất nhiều kẻ mạnh. Thiếu soái vốn dĩ đã đánh bại được một đám người, không phải vẫn bị chúng hãm hại đến đây, suýt chút nữa còn bị chôn vùi mãi mãi ở mỏ quặng đấy sao. Một người chống chọi với cả đám người như thế quá tốn sức, nếu như Tiểu Tô có thể cùng xông lên, tuyệt đối không phải chuyện gì xấu.
Nếu không, cô ấy đến Liên minh sẽ trở thành nhược điểm của Thiếu soái mất.
Chỉ khi nào kẻ mạnh hợp sức, mới là thời cơ tốt nhất để quay về Liên minh.
Tề Tiểu Tô gật đầu: “Được, ngày mai luôn đi.”.
Vệ Thường Khuynh nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình.
Một lúc lâu sau, anh nâng mặt cô lên, đặt môi mình lên môi cô.
Đổng Ý Thành là người duy nhất biết chuyện này.
Biết họ đã quyết định rồi, hơn nữa vào ngày cường hóa, anh cũng kiên trì ở bên họ.
Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô đồng ý.
Cùng trải qua khóa đặc huấn điên cuồng suốt hơn hai tháng, võ nghệ hiện tại của Đổng Ý Thành đã không gì sánh nổi, ở Ám Mang, ngoài Vệ Thường Khuynh ra, anh cũng vững vàng ngồi ở vị trí thứ hai, cho dù là Tề Tiểu Tô cũng không thắng được anh.
Nhưng, sau lần cường hóa thứ ba, theo lời Hệ thống Tiểu Nhất, trong Ám Mang không ai còn là đối thủ của cô nữa, bao gồm cả Đổng Ý Thành.
Về điều này, Đổng Ý Thành không hề đố kỵ, anh chỉ thấy lo lắng và đau lòng.
Buổi sáng, tám giờ.
Xuân Thâm Viên.
Bây giờ họ đã lấy lại được Xuân Thâm Viên.
Luật sư Trần ra tay, trên con đường thực thi pháp luật, anh ta chưa hề thất bại lần nào. Tuy rằng về sau Hạ Nông cũng nhúng tay vào, nhưng có Lãnh đạo âm thầm chống lưng, Biên gia căn bản không chịu nổi áp lực, cuối cùng phải giao Xuân Thâm Viên và hai bất động sản còn lại ở hai thành phố khác cho Vệ Thường Khuynh.
Mà lúc đó Vệ Thường Khuynh cũng chuyển hết bất động sản sang tên của Tề Tiểu Tô.
Chuyện này lộ ra, Biên gia ở thủ đô có thể nói là mất sạch thể diện, ông Biên trúng gió nằm trên giường, nói năng cũng không rõ nữa. Nghe nói, Nguyễn gia cũng bắt đầu có thành kiến với Biên gia, bố của Nguyễn Dật Quân bắt đầu phản đối hôn sự giữa hắn và Biên Hải Vi.
Chương Linh Thù cũng nắm chắc cơ hội này, thỉnh thoảng lại tới trước mặt bố mẹ Nguyễn Dật Quân để chứng minh sự tồn tại của cô ta.
Giới thượng lưu nho nhỏ ở thủ đô gần đây vô cùng ngột ngạt.
Nhưng Tề Tiểu Tô tạm thời không để tâm đến những thứ này.
“Tiểu Tô, em thực sự đã chuẩn bị ổn cả rồi chứ?” Đổng Ý Thành ngồi bên cạnh giường, nhìn Tề Tiểu Tô đang nằm trên giường, lông mày anh nhíu chặt lại.
Bên dưới cơ thể cô là ba lớp chăn bông dày cồm cộp. Bởi vì Hệ thống Tiểu Nhất đã nói, quá trình cường hóa sẽ rất đau đớn, đến lúc đó nếu giường nằm hơi cứng một chút thôi cũng có thể khiến cô chỉ cần cử động sẽ đau đớn, cho nên phải mềm hết mức có thể.
Thậm chí, mặt đất bốn phía xung quanh cũng được trải thảm dày, để phòng khi cô quá đau đớn mà lăn xuống đất.
Trong quá trình cường hóa, bất kể cô có phản ứng như thế nào, họ cũng không thể chạm vào hay ôm cô, bởi vì bất kì ngoại lực nào cũng khiến cô đau đớn không chịu nổi.
Câu này có nghĩa là, họ chỉ có thể nhìn cô chịu đau.
Điều này đối với họ mà nói là rất tàn nhẫn.
Nhưng họ ở đây, ít nhất cũng có thể coi như bầu bạn với cô.
“Anh, yên tâm đi, em thực sự đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi.”
Tuy rằng Tề Tiểu Tô nói vậy, nhưng trong tiềm thức, cô cũng đang run rẩy. Chỉ có cô mới biết, mỗi lần cường hóa, sự đau đớn mà cô phải đối mặt luôn vượt qua những chuẩn bị tâm lí của cô!
Lần này cô càng không biết mình có thể chịu được không!
Nhưng mà, cô sẽ kiên trì!
“Vợ, anh ở cạnh em.” Vệ Thường Khuynh nói.
“Ừm.” Tề Tiểu Tô nhìn anh, nhắm mắt lại. “Tiểu Nhất, chúng ta bắt đầu thôi.”
Giọng của Hệ thống Tiểu Nhất vang lên.
“Khởi động chương trình cường hóa lần ba của ký chủ. Xin chú ý, quá trình cường hóa không thể gián đoạn.”
Trái tim Vệ Thường Khuynh run lên.
Tề Tiểu Tô đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi trong đầu nổ ầm một tiếng, khi hộp sọ như bị một cái khoan điện khoan thủng một lỗ, sau đó có thứ gì đó sắc nhọn như đang tách hộp sọ của cô ra, cô suýt nữa đã hét lên thảm thiết!
Cô cắn mạnh môi dưới của mình!
Nhưng sau khi Hệ thống Tiểu Nhất được nâng cấp, mức độ của lần cường hóa này cũng nâng lên một cấp độ mới.
Cũng có nghĩa là, sau khi cường hóa, cơ thể của Tề Tiểu Tô sẽ mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, nhưng đồng thời, đau đớn trong quá trình cường hóa cũng tăng thêm vài lần.
Vui buồn lẫn lộn.
Nếu nói với mức độ của cường hóa trong dự tính, Tề Tiểu Tô trải qua 50 ngày đặc huấn là có thể chống đỡ được, nhưng với cấp độ mới này, với tố chất cơ thể hiện tại của cô...
Có chút thấp thỏm.
Đây cũng là lí do tối nay Vệ Thường Khuynh quay về và cẩn thận mát xa cho cô.
Anh nghe xong đã muốn bỏ cuộc.
Với cơ thể và võ nghệ của cô hiện tại, có anh dẫn dắt cũng chưa hẳn là không thể tới được Liên minh các hành tinh.
Để cô phải chịu khổ như thế, làm sao anh nỡ, sao anh nhẫn tâm được đây?
Như Đổng Ý Thành lúc trước đã nói, võ nghệ và cơ thể hiện tại của Tề Tiểu Tô đã là vạn người có một rồi, đánh bại được nhiều thành viên Ám Mang như thế, còn muốn thế nào nữa?
Đủ rồi.
Giờ bắt cô phải chịu thêm những đau đớn không thể tưởng tượng nổi nữa, lỡ như cô không chịu đựng nổi thì sao?
Hơn nữa, nhìn cô đau đớn, họ có thể chịu nổi sao?
Nhưng Tề Tiểu Tô vẫn kiên trì.
“Hay là thôi đi, đến lúc đó nếu có nguy hiểm gì thì em ở lại trong không gian là được.” Vệ Thường Khuynh nhỏ giọng nói.
“Không được.”
Tề Tiểu Tô lập tức phản đối.
“Nếu như thực sự gặp nguy hiểm, bắt em trốn trong không gian trơ mắt nhìn anh ở bên ngoài chống đỡ, anh thấy em dễ chịu lắm chắc? Hơn nữa, em còn không biết điều khiển phi cơ, lỡ như anh có chuyện gì, em với phi cơ rơi xuống à?”
“Anh có thể dạy em.” Vệ Thường Khuynh trả lời: “Anh đã chuẩn bị hết tài liệu từ một tháng trước rồi, bây giờ quá trình dung hợp và sửa chữa đã gần hoàn tất, đến lúc đó chỉ cần hai ngày là anh có thể dạy em. Huống hồ, còn có No1 mà? Đợi khi sửa xong, có thể để No1 điều khiển phi cơ, em không cần phải lo lắng.”
“Em không đồng ý.” Tề Tiểu Tô quay lại, nghiêm túc nhìn anh, nói chắc như đinh đóng cột: “Em đã quyết định rồi, em phải tiến hành lần cường hóa thứ ba, ai khuyên cũng không làm em thay đổi ý định đâu. A Khuynh, trải qua hai tháng đặc huấn, em đã cảm nhận được lợi ích của việc thân thể mạnh mẽ và võ nghệ tiến bộ rồi, tự mình có bản lĩnh, bất kể làm cái gì cũng thấy tràn trề tự tin.”
Cô ngừng lại một chút lại nói: “Đây là cảm giác tự tin và an toàn mà anh và Tiểu Nhất cũng không thể cho em được, có thể nói, là hai loại cảm giác khác nhau hoàn toàn. Tuy rằng em có thể dựa vào anh, nhưng lần này tới Liên minh, đến anh cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, đúng không? Anh không thể lúc nào cũng kè kè bên cạnh em, cho nên, bản thân em phải mạnh mẽ hơn nữa. Như thế, sau này anh cũng yên tâm hơn, không phải sao?”
Vệ Thường Khuynh im lặng hồi lâu, thở dài.
“Được rồi, em thuyết phục được anh rồi.”
Hệ thống Tiểu Nhất nhân cơ hội này chen vào: “Nếu đã như thế, làm luôn ngày mai nhé?”
Nó cảm thấy Tiểu Tô vẫn nên thử, nếu cô mạnh hơn, không chỉ có lợi cho cô mà còn giúp ích rất nhiều cho Thiếu soái.
Dù sao Liên minh các hành tinh cũng không giống với thời đại này, ở đó có rất nhiều kẻ mạnh. Thiếu soái vốn dĩ đã đánh bại được một đám người, không phải vẫn bị chúng hãm hại đến đây, suýt chút nữa còn bị chôn vùi mãi mãi ở mỏ quặng đấy sao. Một người chống chọi với cả đám người như thế quá tốn sức, nếu như Tiểu Tô có thể cùng xông lên, tuyệt đối không phải chuyện gì xấu.
Nếu không, cô ấy đến Liên minh sẽ trở thành nhược điểm của Thiếu soái mất.
Chỉ khi nào kẻ mạnh hợp sức, mới là thời cơ tốt nhất để quay về Liên minh.
Tề Tiểu Tô gật đầu: “Được, ngày mai luôn đi.”.
Vệ Thường Khuynh nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình.
Một lúc lâu sau, anh nâng mặt cô lên, đặt môi mình lên môi cô.
Đổng Ý Thành là người duy nhất biết chuyện này.
Biết họ đã quyết định rồi, hơn nữa vào ngày cường hóa, anh cũng kiên trì ở bên họ.
Vệ Thường Khuynh và Tề Tiểu Tô đồng ý.
Cùng trải qua khóa đặc huấn điên cuồng suốt hơn hai tháng, võ nghệ hiện tại của Đổng Ý Thành đã không gì sánh nổi, ở Ám Mang, ngoài Vệ Thường Khuynh ra, anh cũng vững vàng ngồi ở vị trí thứ hai, cho dù là Tề Tiểu Tô cũng không thắng được anh.
Nhưng, sau lần cường hóa thứ ba, theo lời Hệ thống Tiểu Nhất, trong Ám Mang không ai còn là đối thủ của cô nữa, bao gồm cả Đổng Ý Thành.
Về điều này, Đổng Ý Thành không hề đố kỵ, anh chỉ thấy lo lắng và đau lòng.
Buổi sáng, tám giờ.
Xuân Thâm Viên.
Bây giờ họ đã lấy lại được Xuân Thâm Viên.
Luật sư Trần ra tay, trên con đường thực thi pháp luật, anh ta chưa hề thất bại lần nào. Tuy rằng về sau Hạ Nông cũng nhúng tay vào, nhưng có Lãnh đạo âm thầm chống lưng, Biên gia căn bản không chịu nổi áp lực, cuối cùng phải giao Xuân Thâm Viên và hai bất động sản còn lại ở hai thành phố khác cho Vệ Thường Khuynh.
Mà lúc đó Vệ Thường Khuynh cũng chuyển hết bất động sản sang tên của Tề Tiểu Tô.
Chuyện này lộ ra, Biên gia ở thủ đô có thể nói là mất sạch thể diện, ông Biên trúng gió nằm trên giường, nói năng cũng không rõ nữa. Nghe nói, Nguyễn gia cũng bắt đầu có thành kiến với Biên gia, bố của Nguyễn Dật Quân bắt đầu phản đối hôn sự giữa hắn và Biên Hải Vi.
Chương Linh Thù cũng nắm chắc cơ hội này, thỉnh thoảng lại tới trước mặt bố mẹ Nguyễn Dật Quân để chứng minh sự tồn tại của cô ta.
Giới thượng lưu nho nhỏ ở thủ đô gần đây vô cùng ngột ngạt.
Nhưng Tề Tiểu Tô tạm thời không để tâm đến những thứ này.
“Tiểu Tô, em thực sự đã chuẩn bị ổn cả rồi chứ?” Đổng Ý Thành ngồi bên cạnh giường, nhìn Tề Tiểu Tô đang nằm trên giường, lông mày anh nhíu chặt lại.
Bên dưới cơ thể cô là ba lớp chăn bông dày cồm cộp. Bởi vì Hệ thống Tiểu Nhất đã nói, quá trình cường hóa sẽ rất đau đớn, đến lúc đó nếu giường nằm hơi cứng một chút thôi cũng có thể khiến cô chỉ cần cử động sẽ đau đớn, cho nên phải mềm hết mức có thể.
Thậm chí, mặt đất bốn phía xung quanh cũng được trải thảm dày, để phòng khi cô quá đau đớn mà lăn xuống đất.
Trong quá trình cường hóa, bất kể cô có phản ứng như thế nào, họ cũng không thể chạm vào hay ôm cô, bởi vì bất kì ngoại lực nào cũng khiến cô đau đớn không chịu nổi.
Câu này có nghĩa là, họ chỉ có thể nhìn cô chịu đau.
Điều này đối với họ mà nói là rất tàn nhẫn.
Nhưng họ ở đây, ít nhất cũng có thể coi như bầu bạn với cô.
“Anh, yên tâm đi, em thực sự đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi.”
Tuy rằng Tề Tiểu Tô nói vậy, nhưng trong tiềm thức, cô cũng đang run rẩy. Chỉ có cô mới biết, mỗi lần cường hóa, sự đau đớn mà cô phải đối mặt luôn vượt qua những chuẩn bị tâm lí của cô!
Lần này cô càng không biết mình có thể chịu được không!
Nhưng mà, cô sẽ kiên trì!
“Vợ, anh ở cạnh em.” Vệ Thường Khuynh nói.
“Ừm.” Tề Tiểu Tô nhìn anh, nhắm mắt lại. “Tiểu Nhất, chúng ta bắt đầu thôi.”
Giọng của Hệ thống Tiểu Nhất vang lên.
“Khởi động chương trình cường hóa lần ba của ký chủ. Xin chú ý, quá trình cường hóa không thể gián đoạn.”
Trái tim Vệ Thường Khuynh run lên.
Tề Tiểu Tô đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi trong đầu nổ ầm một tiếng, khi hộp sọ như bị một cái khoan điện khoan thủng một lỗ, sau đó có thứ gì đó sắc nhọn như đang tách hộp sọ của cô ra, cô suýt nữa đã hét lên thảm thiết!
Cô cắn mạnh môi dưới của mình!
/1139
|