Thế này không phải là giống như việc truyền số liệu thực thể trước kia anh vẫn làm à?
Thật ra thì chỗ đài quan sát không hề có máy bay, là Hệ thống Tiểu Nhất lẻn vào hệ thống của đối phương, thông qua tất cả điểm sáng và hình chiếu có thể điều động được thiết kế ra một hình ảnh, nhưng hình ảnh này lại tương đối chân thực.
Trước kia Vệ Thường Khuynh truyền số liệu thực thể chỉ có cô có thể nhìn thấy được hình ảnh của anh, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy hình ảnh của cái máy bay này, đặc biệt là hình ảnh trong camera của bọn họ vô cùng rõ ràng.
Hoàn toàn mô phỏng theo hình ảnh đa chiều.
“Biết điểm vui của chuyện này nằm ở chỗ nào rồi chứ?” Vệ Thường Khuynh cầm tay cô, dạy cô dùng một ngón trỏ nhẹ nhàng ấn mấy nút bấm trên màn hình, cái máy bay đó liền nghe theo mệnh lệnh của cô, quay đầu lại, đầu hướng về phía bên trong trường đua ngựa, trước mặt còn có một cái chấm đỏ đang nhấp nháy.
“Đây là nhắc nhở tấn công của máy bay, bọn họ sẽ nhìn thấy chấm đỏ.”
Vệ Thường Khuynh khẽ cong môi, ấn một cái nút khác, điều ra một hình ảnh khác.
Đó là camera ở gần đài quan sát, Bành Khố Các và những người lính hắn dẫn theo đã tiến vào phạm vi đó rồi.
“Nhìn thấy chưa, bay xuống một chút.” Vệ Thường Khuynh vòng tay qua người Tề Tiểu Tô, vừa ôm cô vào lòng, vừa thấp giọng dạy cô: “Đến trước mặt Bành Khố Các đi.”
“Đến quá gần sẽ không bị nhìn ra manh mối chứ?” Tề Tiểu Tô có chút căng thẳng. Nhìn cái thứ giống như máy bay kia đang bay từ trên đài quan sát xuống, xông về phía Bành Khố Các.
“Bọn chúng không nhìn ra được đâu.”
Hình ảnh mà Hệ thống Tiểu Nhất phát ra này tương đối giống thật, nhất thời rất khó phân biệt được, rất có khả năng phải mất mười phút mới có thể nhìn ra điểm bất thường, nhưng họ chỉ cần ba phút là đủ rồi.
“Bật đèn sẽ thu hút sự chú ý của hắn trước.”
Quả nhiên, Bành Khố Các đã nhìn thấy máy bay của bọn họ lao qua rồi.
Thứ đầu tiên hắn nhìn thấy là ánh đèn đỏ đang bắn ra kia.
Mặt hắn biến sắc, lập tức vung tay lên, nghiêm nghị quát: “Nằm xuống!”
Tất cả mọi người bao gồm cả hắn lập tức nằm bò xuống đất.
“Ha ha ha ha ha!” Tề Tiểu Tô cười rũ rượi.
Cười chết cô rồi!
Hoá ra còn có thể chơi như vậy à!
Bản thân động cơ bay chính là giả, làm sao có thể bắn thật được chứ?
Bành Khố Các thật sự bị Thiếu soái chơi đùa đến xoay mòng mòng rồi!
Nhìn thấy tất cả mọi người đều thần hồn nát thần tính, sắc mặt thay đổi nằm rạp xuống đất, Tề Tiểu Tô không dừng được cười, hai vai run rẩy trong lòng Vệ Thường Khuynh.
Như vậy đã có thể làm cho cô vui vẻ cười to, Vệ Thường Khuynh cũng cảm thấy tương đối hài lòng, đưa tay ôm cô, xích qua hôn lên mặt cô một cái.
Đúng lúc Tần Tốc xoay đầu trông thấy cảnh này, lập tức quay đi ngay, tim đập thình thịch. Anh ta thật sự không ngờ Thiếu soái nhà mình lại có lúc tình cảm, dịu dàng như vậy đấy!
Hơn nữa, cái kiểu hôn chụt lên má con gái thế này bọn họ thật sự chưa từng tưởng tượng tới ấy.
Nhưng mà Thiếu soái biểu hiện tự nhiên như vậy, xem ra đã làm chuyện này rất nhiều rất nhiều lần rồi.
Đây mới là người phụ nữ anh thật sự yêu.
Hoá ra, Thiếu soái sau khi yêu một người phụ nữ sẽ có dáng vẻ thế này.
Tần Tốc nghĩ đến Mạt Na, đột nhiên có chút lo lắng cô ta sẽ phá hỏng tình cảm giữa Thiếu soái và Tề Vân Diên.
“Bây giờ có thể trốn đi được rồi.” Vệ Thường Khuynh chỉ huy.
Cái máy bay giả kia lập tức quay đầu định chạy trốn.
Bành Khố Các nhìn thấy liền nghiến răng.
Xảo quyệt!
Giả vờ như sắp bắn, ý đồ thật sự là muốn lập tức chạy trốn!
“Bắn đạn theo dõi! Bắn rơi nó xuống!” Hắn gầm lên ra lệnh.
Phi cơ số ba, số bốn nhận được mệnh lệnh, lập tức nhắm chuẩn cái động cơ bay kia bắn đạn theo dõi ra.
“Xông lên xông lên xông lên, bay ra khỏi vòng vây của bọn chúng.” Tề Tiểu Tô cười ha hả kêu lên.
“Được.” Vệ Thường Khuynh lập tức nhận lời.
Cô muốn chơi thế nào thì sẽ chơi thế đó, đều nghe cô hết.
Sau đó, bọn người Bành Khố Các liền phát hiện ra cái máy bay kia lại xông ra khỏi trường đua ngựa, bay qua chỗ đội ngũ của bọn chúng.
Mà đạn theo dõi cũng bám sát theo sau nó.
“Lùi lại, mau lùi lại!”
Sĩ quan phụ tá trợn to hai mắt, lớn tiếng kêu lên, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Trời ơi.
Mau lùi lại, lùi lại! Nếu không bọn họ sẽ rất thảm!
Mặc dù lực sát thương của đạn theo dõi không quá lớn, nhưng vẫn có thể đủ để làm nổ tung một chiếc xe! Nhưng bị đạn theo dõi của mình làm nổ, mặt mũi của bọn họ cũng mất hết.
Quân đội chắc chắn sẽ thông báo phê bình xử lý toàn quân.
Mất thể diện đến tận Liên minh các hành tinh!
“Bắn rơi nó đi!”
“Lùi lại!”
Bên đó loạn hết cả lên, mà Tần Tốc đã lái xe bay theo con đường anh ta đã vạch định sẵn trong đầu rời xa khỏi nơi này rồi.
“Ha ha ha, vui quá đi!” Bay ra rất xa rồi, Tề Tiểu Tô vẫn không ngừng cười nổi, cô cười lăn lộn trong lòng Vệ Thường Khuynh, nhéo anh một cái, nói: “A Khuynh, anh thật sự xấu xa quá rồi đấy, ai lại chơi đội trưởng Bành như vậy chứ!”
Cô không cần nghĩ cũng biết, đợi Bành Khố Các phát hiện ra chân tướng rồi sẽ hộc máu, sẽ tức đến nội thương, sẽ điên cuồng truy bắt bọn họ. Kiểu gì cũng nhất định sẽ nổ tung như sấm.
“Trước giờ anh chưa từng thích chơi đàn ông.” Vệ Thường Khuynh tỉnh rụi, nghiêm túc đáp lại.
“Phụt!”
Tề Tiểu Tô lại không dừng được, cười ầm lên.
“Đội, đội trưởng, chúng ta đi đâu đây?”
Tần Tốc vốn dĩ không muốn quấy rầy bọn họ, nhưng anh ta đã vòng một đường rất xa, tránh được tất cả camera rồi, cũng không thể cứ bay mãi được chứ?
“Đúng rồi.” Tề Tiểu Tô vội vàng nói: “Em có một chỗ có thể đi, đến chỗ đó đi.” Bên kia so ra thì an toàn hơn chỗ chung cư của Vệ Thường Khuynh một chút.
Hệ thống Tiểu Nhất tra được, hoá ra là một ngôi nhà đứng tên thẻ thuỷ tinh.
Cô sai Hệ thống Tiểu Nhất phát định vị đến hệ thống của xe bay, Tần Tốc nhìn thấy vị trí kia, lập tức kinh ngạc a lên một tiếng.
“Chỗ đó là khu nhà giàu cao cấp hai tháng trước mới xây lên!”
Khu nhà giàu cao cấp
Tề Tiểu Tô ngẩn ra.
“Không sai, cả nhà tài phiệt Mạt thị đều ở bên đó cả.”
Tài phiệt Mạt thị, nhà của Mạt Ca Lạc.
Tề Tiểu Tô ngẩn ra, Hệ thống Tiểu Nhất cũng chưa nói những chuyện này với cô.
“Trước kia bản Hệ thống không để ý đến cả khu nhà đó, chỉ là tra ra địa chỉ này mà thôi.” Hệ thống Tiểu Nhất vội vàng kiểm tra lại. Tra rồi mới phát hiện quá khủng khiếp, mảnh đất đó đâu chỉ là khu nhà giàu cao cấp, căn bản là cấp cung điện biết không hả?
Cấp bậc khác nhau, trừ mức độ xa xỉ của nhà cửa ra, còn có cả phương tiện công cộng đẳng cấp khác nhau, cùng với mức độ an ninh cũng không giống nhau của cả một khu.
“Loại xe bay cấp thấp này bị cấm tiến vào khu vực đó, trừ máy bay được đăng ký ở quản lý khu ra, bên đó còn phong toả không phận nữa, bất cứ máy bay nào chưa đăng ký trên sổ đều không được tiến vào hoặc là bay qua.” Tần Tốc nói.
Lần này thì khó xử rồi.
Vẫn không thể đi vào à.
“Vậy dừng lại ở bên ngoài đi, chúng ta đi vào được chứ?” Tề Tiểu Tô hỏi Hệ thống Tiểu Nhất ở trong đầu. Cô không thể hỏi Tần Tốc, nếu không nhất định Tần Tốc sẽ cảm thấy rất kỳ quái là không phải chỗ của cô à mà cô lại không biết vào kiểu gì.
Thật ra thì chỗ đài quan sát không hề có máy bay, là Hệ thống Tiểu Nhất lẻn vào hệ thống của đối phương, thông qua tất cả điểm sáng và hình chiếu có thể điều động được thiết kế ra một hình ảnh, nhưng hình ảnh này lại tương đối chân thực.
Trước kia Vệ Thường Khuynh truyền số liệu thực thể chỉ có cô có thể nhìn thấy được hình ảnh của anh, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy hình ảnh của cái máy bay này, đặc biệt là hình ảnh trong camera của bọn họ vô cùng rõ ràng.
Hoàn toàn mô phỏng theo hình ảnh đa chiều.
“Biết điểm vui của chuyện này nằm ở chỗ nào rồi chứ?” Vệ Thường Khuynh cầm tay cô, dạy cô dùng một ngón trỏ nhẹ nhàng ấn mấy nút bấm trên màn hình, cái máy bay đó liền nghe theo mệnh lệnh của cô, quay đầu lại, đầu hướng về phía bên trong trường đua ngựa, trước mặt còn có một cái chấm đỏ đang nhấp nháy.
“Đây là nhắc nhở tấn công của máy bay, bọn họ sẽ nhìn thấy chấm đỏ.”
Vệ Thường Khuynh khẽ cong môi, ấn một cái nút khác, điều ra một hình ảnh khác.
Đó là camera ở gần đài quan sát, Bành Khố Các và những người lính hắn dẫn theo đã tiến vào phạm vi đó rồi.
“Nhìn thấy chưa, bay xuống một chút.” Vệ Thường Khuynh vòng tay qua người Tề Tiểu Tô, vừa ôm cô vào lòng, vừa thấp giọng dạy cô: “Đến trước mặt Bành Khố Các đi.”
“Đến quá gần sẽ không bị nhìn ra manh mối chứ?” Tề Tiểu Tô có chút căng thẳng. Nhìn cái thứ giống như máy bay kia đang bay từ trên đài quan sát xuống, xông về phía Bành Khố Các.
“Bọn chúng không nhìn ra được đâu.”
Hình ảnh mà Hệ thống Tiểu Nhất phát ra này tương đối giống thật, nhất thời rất khó phân biệt được, rất có khả năng phải mất mười phút mới có thể nhìn ra điểm bất thường, nhưng họ chỉ cần ba phút là đủ rồi.
“Bật đèn sẽ thu hút sự chú ý của hắn trước.”
Quả nhiên, Bành Khố Các đã nhìn thấy máy bay của bọn họ lao qua rồi.
Thứ đầu tiên hắn nhìn thấy là ánh đèn đỏ đang bắn ra kia.
Mặt hắn biến sắc, lập tức vung tay lên, nghiêm nghị quát: “Nằm xuống!”
Tất cả mọi người bao gồm cả hắn lập tức nằm bò xuống đất.
“Ha ha ha ha ha!” Tề Tiểu Tô cười rũ rượi.
Cười chết cô rồi!
Hoá ra còn có thể chơi như vậy à!
Bản thân động cơ bay chính là giả, làm sao có thể bắn thật được chứ?
Bành Khố Các thật sự bị Thiếu soái chơi đùa đến xoay mòng mòng rồi!
Nhìn thấy tất cả mọi người đều thần hồn nát thần tính, sắc mặt thay đổi nằm rạp xuống đất, Tề Tiểu Tô không dừng được cười, hai vai run rẩy trong lòng Vệ Thường Khuynh.
Như vậy đã có thể làm cho cô vui vẻ cười to, Vệ Thường Khuynh cũng cảm thấy tương đối hài lòng, đưa tay ôm cô, xích qua hôn lên mặt cô một cái.
Đúng lúc Tần Tốc xoay đầu trông thấy cảnh này, lập tức quay đi ngay, tim đập thình thịch. Anh ta thật sự không ngờ Thiếu soái nhà mình lại có lúc tình cảm, dịu dàng như vậy đấy!
Hơn nữa, cái kiểu hôn chụt lên má con gái thế này bọn họ thật sự chưa từng tưởng tượng tới ấy.
Nhưng mà Thiếu soái biểu hiện tự nhiên như vậy, xem ra đã làm chuyện này rất nhiều rất nhiều lần rồi.
Đây mới là người phụ nữ anh thật sự yêu.
Hoá ra, Thiếu soái sau khi yêu một người phụ nữ sẽ có dáng vẻ thế này.
Tần Tốc nghĩ đến Mạt Na, đột nhiên có chút lo lắng cô ta sẽ phá hỏng tình cảm giữa Thiếu soái và Tề Vân Diên.
“Bây giờ có thể trốn đi được rồi.” Vệ Thường Khuynh chỉ huy.
Cái máy bay giả kia lập tức quay đầu định chạy trốn.
Bành Khố Các nhìn thấy liền nghiến răng.
Xảo quyệt!
Giả vờ như sắp bắn, ý đồ thật sự là muốn lập tức chạy trốn!
“Bắn đạn theo dõi! Bắn rơi nó xuống!” Hắn gầm lên ra lệnh.
Phi cơ số ba, số bốn nhận được mệnh lệnh, lập tức nhắm chuẩn cái động cơ bay kia bắn đạn theo dõi ra.
“Xông lên xông lên xông lên, bay ra khỏi vòng vây của bọn chúng.” Tề Tiểu Tô cười ha hả kêu lên.
“Được.” Vệ Thường Khuynh lập tức nhận lời.
Cô muốn chơi thế nào thì sẽ chơi thế đó, đều nghe cô hết.
Sau đó, bọn người Bành Khố Các liền phát hiện ra cái máy bay kia lại xông ra khỏi trường đua ngựa, bay qua chỗ đội ngũ của bọn chúng.
Mà đạn theo dõi cũng bám sát theo sau nó.
“Lùi lại, mau lùi lại!”
Sĩ quan phụ tá trợn to hai mắt, lớn tiếng kêu lên, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Trời ơi.
Mau lùi lại, lùi lại! Nếu không bọn họ sẽ rất thảm!
Mặc dù lực sát thương của đạn theo dõi không quá lớn, nhưng vẫn có thể đủ để làm nổ tung một chiếc xe! Nhưng bị đạn theo dõi của mình làm nổ, mặt mũi của bọn họ cũng mất hết.
Quân đội chắc chắn sẽ thông báo phê bình xử lý toàn quân.
Mất thể diện đến tận Liên minh các hành tinh!
“Bắn rơi nó đi!”
“Lùi lại!”
Bên đó loạn hết cả lên, mà Tần Tốc đã lái xe bay theo con đường anh ta đã vạch định sẵn trong đầu rời xa khỏi nơi này rồi.
“Ha ha ha, vui quá đi!” Bay ra rất xa rồi, Tề Tiểu Tô vẫn không ngừng cười nổi, cô cười lăn lộn trong lòng Vệ Thường Khuynh, nhéo anh một cái, nói: “A Khuynh, anh thật sự xấu xa quá rồi đấy, ai lại chơi đội trưởng Bành như vậy chứ!”
Cô không cần nghĩ cũng biết, đợi Bành Khố Các phát hiện ra chân tướng rồi sẽ hộc máu, sẽ tức đến nội thương, sẽ điên cuồng truy bắt bọn họ. Kiểu gì cũng nhất định sẽ nổ tung như sấm.
“Trước giờ anh chưa từng thích chơi đàn ông.” Vệ Thường Khuynh tỉnh rụi, nghiêm túc đáp lại.
“Phụt!”
Tề Tiểu Tô lại không dừng được, cười ầm lên.
“Đội, đội trưởng, chúng ta đi đâu đây?”
Tần Tốc vốn dĩ không muốn quấy rầy bọn họ, nhưng anh ta đã vòng một đường rất xa, tránh được tất cả camera rồi, cũng không thể cứ bay mãi được chứ?
“Đúng rồi.” Tề Tiểu Tô vội vàng nói: “Em có một chỗ có thể đi, đến chỗ đó đi.” Bên kia so ra thì an toàn hơn chỗ chung cư của Vệ Thường Khuynh một chút.
Hệ thống Tiểu Nhất tra được, hoá ra là một ngôi nhà đứng tên thẻ thuỷ tinh.
Cô sai Hệ thống Tiểu Nhất phát định vị đến hệ thống của xe bay, Tần Tốc nhìn thấy vị trí kia, lập tức kinh ngạc a lên một tiếng.
“Chỗ đó là khu nhà giàu cao cấp hai tháng trước mới xây lên!”
Khu nhà giàu cao cấp
Tề Tiểu Tô ngẩn ra.
“Không sai, cả nhà tài phiệt Mạt thị đều ở bên đó cả.”
Tài phiệt Mạt thị, nhà của Mạt Ca Lạc.
Tề Tiểu Tô ngẩn ra, Hệ thống Tiểu Nhất cũng chưa nói những chuyện này với cô.
“Trước kia bản Hệ thống không để ý đến cả khu nhà đó, chỉ là tra ra địa chỉ này mà thôi.” Hệ thống Tiểu Nhất vội vàng kiểm tra lại. Tra rồi mới phát hiện quá khủng khiếp, mảnh đất đó đâu chỉ là khu nhà giàu cao cấp, căn bản là cấp cung điện biết không hả?
Cấp bậc khác nhau, trừ mức độ xa xỉ của nhà cửa ra, còn có cả phương tiện công cộng đẳng cấp khác nhau, cùng với mức độ an ninh cũng không giống nhau của cả một khu.
“Loại xe bay cấp thấp này bị cấm tiến vào khu vực đó, trừ máy bay được đăng ký ở quản lý khu ra, bên đó còn phong toả không phận nữa, bất cứ máy bay nào chưa đăng ký trên sổ đều không được tiến vào hoặc là bay qua.” Tần Tốc nói.
Lần này thì khó xử rồi.
Vẫn không thể đi vào à.
“Vậy dừng lại ở bên ngoài đi, chúng ta đi vào được chứ?” Tề Tiểu Tô hỏi Hệ thống Tiểu Nhất ở trong đầu. Cô không thể hỏi Tần Tốc, nếu không nhất định Tần Tốc sẽ cảm thấy rất kỳ quái là không phải chỗ của cô à mà cô lại không biết vào kiểu gì.
/1139
|