Việc gặp Trịnh Ái Ái ở bữa tiệc của Hà Sương đối với Dương Nhu chính là niềm bất ngờ cũng như niềm vui sướng không thể nào tả được. Dù gì ở thế giới cũ hai người chính là một cặp đôi dính với nhau như chị em song sinh, hai người hiểu nhau cực kì, đặc biệt khi cả hai lên kế hoạch nào đó thì nhất định sẽ rất ăn ý. Ban đầu Lục Dương Hàn không biết Trịnh Ái Ái là con gái thì luôn ban cho cô nàng này một ánh nhìn cực kì kinh khủng, nhưng lúc nghe Dương Nhu giới thiệu thì liền lật mặt lịch sự chào hỏi đủ kiểu làm Trịnh Ái Ái không khỏi muốn chạy trốn.
Hiện tại Trịnh Ái Ái đang ở nhà của Diệp Nhu. Cô nàng này cực kì tự nhiên đi vào nhà không thèm bấm chuông làm Dương Nhu lúc từ phòng bếp ra liền giật nảy mình còn tưởng là trộm. Trịnh Ái Ái đang mặc một cái áo phông trắng có in hình chú cún cùng với chiếc quần jean mài rách. Mái tóc màu cà phê xoăn tít được buộc cao tít. Gương mặt phấn nộn, đôi mắt to long lanh, đôi môi không son mà đỏ nhỏ xíu quả thực đúng là điển hình của một gương mặt baby. Cô nàng chễm chệ ngồi ở ghế sofa. Dương Nhu thì chỉ mặc một cái váy liền màu trắng tinh, tóc đen mượt mà dài thả tùy ý kéo đến tận mông. Khi cô ngồi lên chiếc sofa đối diện Trịnh Ái Ái, mái tóc liền chải xuống đệm rất có phong thái của một người thiếu nữ quyến rũ ngọt ngào, khiến đàn ông phải chìm đắm.
- Ái Ái!!! Cậu có thể vào nhà mình lên tiếng ra hiệu cho mình biết được không???- Dương Nhu cầm một cái bình sữa tươi đun nóng rót cho mình một cốc. Còn của Ái Ái có cho thêm một ít café làm cafe sữa. Trịnh Ái Ái nhận lấy cốc café của mình uống một ngụm rồi mới nói:
- Từ trước đến nay đều thế mà không phải sao. Nhà cậu cũng là nhà tớ. Tớ vào thế nào là quyền của tớ.
Dương Nhu thở dài, cô nàng này chỉ biết nói bậy. Từ khi nào cô đồng ý cơ chứ. Dương Nhu dựa vào sofa, tay khoanh lại nhìn Trịnh Ái Ái bằng ánh mắt bà không thèm chấp với đồ trẻ trâu như mi rồi nói:
- Rốt cuộc đến đây làm gì?
Trịnh Ái Ái rất thản nhiên nhìn Dương Nhu với ý dù mi có chấp cũng chẳng so được với chụy. Rồi tiếp lời:
- Lão cha của Hoa Ái ở nhà cứ cằn nhằn việc kết thân với tên Du Viễn để có chỗ dựa cho kinh tế.
Dương Nhu nhếch mép. Liếc Ái Ái một cái:
- Cái tên Du Viễn kia nhìn chung cũng rất ok nhưng mà có chút ngu ngốc khi đi thích Diệp An. Nếu cậu kết thân được với tên đó thì vừa có một tên bạn trai tuyệt vời, còn tớ cũng giữ được cái mạng này đến cuối câu chuyện.
Trịnh Ái Ái bật cười:- Tớ nói cho cậu biết nếu cậu định xử nhỏ Diệp An và mẹ cô ta. Nếu may mắn thì câu chuyên này sẽ bị hủy do không có nữ chính, chúng ta có thể về nhà. Còn nếu xui xẻo thì chúng ta sẽ kẹt ở đây mãi mãi bởi vì câu chuyện có thể biến thành một cuốn tiểu thuyết không có hồi kết.
Dương Nhu cắn môi dưới. Trịnh Ái Ái nói không phải không có lý. Về nhà được thì tốt, nhưng nếu…Thật sự khó xử muốn chết. Cô hít một hơi nói:
- Chúng ta ngoài liều mạng sống tiếp thì không còn cách nào khác. Diệp An dù gì cũng chỉ là khôn lẻo, chỉ biết làm việc theo lời Thâm Liên- mẹ cô ta. Cho nên không khó giải quyết. Cô ta trước có 5 chỗ dựa là oni của mình, Vương Hiên, Hà Sương, Du Viễn và ba ba hờ. Bây giờ oni theo phe tụi mình rồi, Vương Hiên đã chán ghét cô ta cực điểm. Nếu so phe ta và phe cô ta thì phe ta có lợi thế hơn.
Trịnh Ái Ái gật gật đầu nằm lên sofa nhắm mắt một chút. Rồi mở ra đột ngột, ngồi phắt dậy:
- Tớ nhớ trong truyện có nhắc đến một thế lực mạnh đáng sợ trong giới thương mại. Nhưng không nói tới ông trùm thực sự là ai. Nhưng tớ chỉ biết ông ta có quan hệ mật thiết với oni của cậu. Còn quan hệ thế nào thì tớ không rõ.
Dương Nhu gật đầu:- Đúng là thế, tớ nhớ trong thế lực này có một người rất thích Diệp An nên ra tay giúp đỡ cô ta không ít hơn nữa lại ít ra mặt. Tên là La Khải thì phải.
Trịnh Ái Ái vỗ tay một cái hưởng ứng:- Phải phải… Hình như ông trùm kia có biết những gì anh ta làm nhưng do chẳng liên quan tới ông ta nên liền giả điếc làm ngơ. Mặc kệ anh ta.
Dương Nhu cảm thấy cốt truyện của tiểu thuyết này không có đơn giẩn như những gì cô đọc thực rất phức tạp. Các mối quan hệ, thế lực, tiền tài,… cứ loạn hết cả lên cái này đâu có khác hậu cung tranh đấu cơ chứ.
Trịnh Ái Ái đứng dậy đi một vòng nhà Diệp Nhu rồi vui vẻ chạy tới bên cạnh Dương Nhu:
- A Nhu tớ sau khi quan sát căn biệt thự này xong tớ liền quyết định…
- Quyết định gì?- Dương Nhu nghi hoặc hỏi.
Ái Ái đứng dậy đưa hai tay lên trời xoay một vòng nói: -Đó là sẽ chuyển tới đây ở với cậu.
- Hả????
……….... Tiếp…………
Hiện tại Trịnh Ái Ái đang ở nhà của Diệp Nhu. Cô nàng này cực kì tự nhiên đi vào nhà không thèm bấm chuông làm Dương Nhu lúc từ phòng bếp ra liền giật nảy mình còn tưởng là trộm. Trịnh Ái Ái đang mặc một cái áo phông trắng có in hình chú cún cùng với chiếc quần jean mài rách. Mái tóc màu cà phê xoăn tít được buộc cao tít. Gương mặt phấn nộn, đôi mắt to long lanh, đôi môi không son mà đỏ nhỏ xíu quả thực đúng là điển hình của một gương mặt baby. Cô nàng chễm chệ ngồi ở ghế sofa. Dương Nhu thì chỉ mặc một cái váy liền màu trắng tinh, tóc đen mượt mà dài thả tùy ý kéo đến tận mông. Khi cô ngồi lên chiếc sofa đối diện Trịnh Ái Ái, mái tóc liền chải xuống đệm rất có phong thái của một người thiếu nữ quyến rũ ngọt ngào, khiến đàn ông phải chìm đắm.
- Ái Ái!!! Cậu có thể vào nhà mình lên tiếng ra hiệu cho mình biết được không???- Dương Nhu cầm một cái bình sữa tươi đun nóng rót cho mình một cốc. Còn của Ái Ái có cho thêm một ít café làm cafe sữa. Trịnh Ái Ái nhận lấy cốc café của mình uống một ngụm rồi mới nói:
- Từ trước đến nay đều thế mà không phải sao. Nhà cậu cũng là nhà tớ. Tớ vào thế nào là quyền của tớ.
Dương Nhu thở dài, cô nàng này chỉ biết nói bậy. Từ khi nào cô đồng ý cơ chứ. Dương Nhu dựa vào sofa, tay khoanh lại nhìn Trịnh Ái Ái bằng ánh mắt bà không thèm chấp với đồ trẻ trâu như mi rồi nói:
- Rốt cuộc đến đây làm gì?
Trịnh Ái Ái rất thản nhiên nhìn Dương Nhu với ý dù mi có chấp cũng chẳng so được với chụy. Rồi tiếp lời:
- Lão cha của Hoa Ái ở nhà cứ cằn nhằn việc kết thân với tên Du Viễn để có chỗ dựa cho kinh tế.
Dương Nhu nhếch mép. Liếc Ái Ái một cái:
- Cái tên Du Viễn kia nhìn chung cũng rất ok nhưng mà có chút ngu ngốc khi đi thích Diệp An. Nếu cậu kết thân được với tên đó thì vừa có một tên bạn trai tuyệt vời, còn tớ cũng giữ được cái mạng này đến cuối câu chuyện.
Trịnh Ái Ái bật cười:- Tớ nói cho cậu biết nếu cậu định xử nhỏ Diệp An và mẹ cô ta. Nếu may mắn thì câu chuyên này sẽ bị hủy do không có nữ chính, chúng ta có thể về nhà. Còn nếu xui xẻo thì chúng ta sẽ kẹt ở đây mãi mãi bởi vì câu chuyện có thể biến thành một cuốn tiểu thuyết không có hồi kết.
Dương Nhu cắn môi dưới. Trịnh Ái Ái nói không phải không có lý. Về nhà được thì tốt, nhưng nếu…Thật sự khó xử muốn chết. Cô hít một hơi nói:
- Chúng ta ngoài liều mạng sống tiếp thì không còn cách nào khác. Diệp An dù gì cũng chỉ là khôn lẻo, chỉ biết làm việc theo lời Thâm Liên- mẹ cô ta. Cho nên không khó giải quyết. Cô ta trước có 5 chỗ dựa là oni của mình, Vương Hiên, Hà Sương, Du Viễn và ba ba hờ. Bây giờ oni theo phe tụi mình rồi, Vương Hiên đã chán ghét cô ta cực điểm. Nếu so phe ta và phe cô ta thì phe ta có lợi thế hơn.
Trịnh Ái Ái gật gật đầu nằm lên sofa nhắm mắt một chút. Rồi mở ra đột ngột, ngồi phắt dậy:
- Tớ nhớ trong truyện có nhắc đến một thế lực mạnh đáng sợ trong giới thương mại. Nhưng không nói tới ông trùm thực sự là ai. Nhưng tớ chỉ biết ông ta có quan hệ mật thiết với oni của cậu. Còn quan hệ thế nào thì tớ không rõ.
Dương Nhu gật đầu:- Đúng là thế, tớ nhớ trong thế lực này có một người rất thích Diệp An nên ra tay giúp đỡ cô ta không ít hơn nữa lại ít ra mặt. Tên là La Khải thì phải.
Trịnh Ái Ái vỗ tay một cái hưởng ứng:- Phải phải… Hình như ông trùm kia có biết những gì anh ta làm nhưng do chẳng liên quan tới ông ta nên liền giả điếc làm ngơ. Mặc kệ anh ta.
Dương Nhu cảm thấy cốt truyện của tiểu thuyết này không có đơn giẩn như những gì cô đọc thực rất phức tạp. Các mối quan hệ, thế lực, tiền tài,… cứ loạn hết cả lên cái này đâu có khác hậu cung tranh đấu cơ chứ.
Trịnh Ái Ái đứng dậy đi một vòng nhà Diệp Nhu rồi vui vẻ chạy tới bên cạnh Dương Nhu:
- A Nhu tớ sau khi quan sát căn biệt thự này xong tớ liền quyết định…
- Quyết định gì?- Dương Nhu nghi hoặc hỏi.
Ái Ái đứng dậy đưa hai tay lên trời xoay một vòng nói: -Đó là sẽ chuyển tới đây ở với cậu.
- Hả????
……….... Tiếp…………
/46
|