Sau khi đi ăn trưa xong, Dương Nhu cùng Lục Dương Hàn cùng nhau đi công viên chơi. Nhưng trước khi đi Dương Nhu đã xóa bỏ lớp hóa trang, thay bộ đồng phục bằng một bộ váy liền màu xám ngắn đến đầu gối, nhìn rất trẻ trung. Lục Dương Hàn cảm thấy dù ở trong bộ dạng nào Diệp Nhu cũng đều có nét quyễn rũ riêng, nên anh không hề bài xích bộ dạng nào của Diệp Nhu cả. Hai người này nói là đi công viên chơi nhưng tính cách hai người lại khá nghiêm túc nên không như những người khác mua kem, mua kẹo bông,… Mà hai người lập tức chơi trò chơi cảm giác mạnh và đi nhà ma. Qúa trình này người gặp lợi nhiều nhất chính là Lục Dương Hàn. Vì sao ư? Đơn giản là Dương Nhu thực sự rất sợ ma.Mà ý tưởng vào nhà ma lại chính do cô đề ra. Ai ngờ vừa đi vào Dương Nhu đã run cầm cập núp sau Lục Dương Hàn, Lục Dương Hàn lại rất khoái trá, cố tình đẩy cô lên trên. Qủa thực toàn bộ quá trình là một cực hình với cô. Tóm lại sau khi ra ngoài, Dương Nhu coi như là hồn bay phách vía, tay bám chặt Lục Dương Hàn không rời. Lục Dương Hàn cảm thấy vô cùng buồn cười ôm cô rời khỏi trong niềm hân hoan.
Đi một đoạn hai người lập tức nhìn thấy một bóng hình quen thuộc. Hai người lẳng lặng tiến gần hơn, liền nhận ra người đó chính là Diệp Hải, hơn nữa còn vui vẻ với một cô gái. Dương Nhu liền đưa ra kết luận- Diệp Hải có bạn gái!!!
Cô không ngờ một tên đầu óc thô đến mức như Diệp Hải lại có thể có bạn gái. Dương Nhu liền buông Lục Dương Hàn ra, lôi điện thoại ra, zoom thật gần rồi chọn góc độ tốt nhất chụp, để lúc về cô còn có bằng chứng để tra hỏi cho ra lẽ. Hừm nếu có bạn gái thì vì cái gì không cho cô biết. Lục Dương Hàn thấy thế liền thắc mắc:
- Tại sao em không ra đấy hỏi luôn?
Dương Nhu nhún vai một cái bất đắc dĩ:
- Anh hai em có lần nói trước khi 18 tuổi em không được phép hẹn hò yêu đương gì cả.
Lục Dương Hàn nghe vậy có chút buồn bực:
- Vì sao thế?
- Anh ấy nói, con trai ngày nay không hề đáng tin, phải lên 18 tuổi em mới đủ trưởng thành để quyết định. Còn bây giờ….- Dương Nhu cất điện thoại vào trong túi xách.
Lục Dương Hàn nghe cảm thấy có chút bất mãn. Nhưng người ta là người thân anh chẳng thể nào can dự vào được. Nhưng mẫu thân đại nhân ở nhà đang rối lên vì anh mãi không có bạn gái cả lên rồi. Anh liền thở dài một tiếng. Nói toàn bộ những gì anh lo lắng cho Dương Nhu biết.
Dương Nhu khẽ cười:- Em còn tưởng gì, nếu là chuyện này em lo được.
Lục Dương Hàn bật cười hỏi:- Em định giải quyết thế nào?
Dương Nhu đặt ngón trỏ lên môi:- Đây là bí mật.
+++++++++++
Sau khi đi chơi xong Dương Nhu lập tức cải trang thành Diệp Nhu trực tiếp đi về nhà chính. Bảo vệ thấy cô thì có chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh chóng mở cổng cho cô đi xe vào. Cô không hề nói nhiều lập tức vào nhà. Vừa vào đã thấy cả nhà tập trung đầy đủ ở phòng khách rồi. Diệp Nhu rất tự nhiên chỉ liếc mỗi người một cái không thèm chào một tiếng đi đến phía anh hai, lôi điện thoại ra, lướt một lúc rồi đưa ra trước mặt Diệp Hải. Mọi người thấy vậy có chút tò mò, Diệp An không nhịn được lên tiếng:
- Chị, chị cho ca ca xem cái gì thế?
Diệp Nhu liếc Diệp An một cái đắc ý:- Bí mật của anh ấy. Cô không nên biết. Mà cả nhà đều không cần biết.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Diệp Hải đã kéo Diệp Nhu vào phòng anh. Chỉ biết là bên tai của anh có vệt đỏ khả nghi. Diệp An nhận ra điều này thì cắn chặt môi sợ hãi. Cô ta sợ sẽ có người cướp đi Diệp Hải đi, cô ta đã mất đi Vương Hiên rồi không thể mất đi người nào nữa nếu không… thật không dám nghĩ tới hậu quả.
Diêp Hải sau khi kéo Diệp Nhu vào phòng rồi cẩn thận khóa cửa. Quay lại nhìn Diệp Nhu một cách rụt rè:
- Sao…sao em có tấm ảnh này thế?
Diệp Nhu nhún vai, ngồi xuống giường, chân vắt chéo, tay khoanh lại :
- Vậy anh nói cho em biết cô ấy là ai trước, quan hệ của hai người đã rồi em sẽ cho anh biết vì sao em có.
Diệp Hải nghe vây liền ra vẻ bất đắc dĩ, thở dài một cái rồi mỉm cười, ngồi xuống cái ghế đối diện Diệp Nhu khai thật:
- Cô ấy tên Viên Như tiểu thư nhà họ Viên, đối tác công ty chúng ta. Lần trước anh gặp cô ấy đã cảm thấy cô ấy rất xinh đẹp, dịu dàng thuộc tuýp người mà anh thích, vì thế anh quyết đinh theo đuổi cô ấy. Hôm nay mới chỉ là anh vô tình gặp cô ấy nên mới mời cô ấy cùng đi chơi thôi. Người ta cũng chưa có ý với anh mà.
Diệp Nhu thực ra cũng biết cô gái này, trong truyện, chỉ vì Diệp Hải có chút để ý tới cô ấy mà Diệp An đã ra tay hại cô ấy rất thảm. Nhưng có lẽ bởi vì Diệp Hải đối với Diệp An không còn tình nghĩa nên anh ấy liền không ngần ngại thích tiểu thư họ Viên kia. Cô đối với cô gái này rất vừa ý, rất hợp với anh hai não tàn nhà mình nên cô lập tức che miệng cười khúc khích:- Diệp Hải ca ca à, không ngờ cũng có ngày anh cũng dẫm phải trái bom tình ái đấy. Bây giờ nó nổ rồi, anh cũng bị dính rồi, cố mà chống đỡ đi. Nếu mà không biết làm thế nào để kéo người ta cùng dẫm vào bom tình ái thì cứ hỏi em nga~
Diệp Hải nghe vậy liền đỏ mặt:- Anh biết rồi mà. Bây giờ có thể nói cho anh biết em lấy tấm hình đó ở đâu không.
Diệp Nhu nghe vậy chỉ nói bâng quơ:- Hôm nay em có tới đấy chơi bất chợp bắt quả tang anh đang cua gái. Em định để anh cùng người ta chơi tự nhiên rồi về nhà mới hỏi.
Diệp Hải nghe vậy cũng không nói gì nữa, anh liền bảo cô ở lại ngủ qua đêm ở đây, dù sao cũng muộn rồi. Diệp Nhu liền ngoan ngoãn nghe lời.
Đi một đoạn hai người lập tức nhìn thấy một bóng hình quen thuộc. Hai người lẳng lặng tiến gần hơn, liền nhận ra người đó chính là Diệp Hải, hơn nữa còn vui vẻ với một cô gái. Dương Nhu liền đưa ra kết luận- Diệp Hải có bạn gái!!!
Cô không ngờ một tên đầu óc thô đến mức như Diệp Hải lại có thể có bạn gái. Dương Nhu liền buông Lục Dương Hàn ra, lôi điện thoại ra, zoom thật gần rồi chọn góc độ tốt nhất chụp, để lúc về cô còn có bằng chứng để tra hỏi cho ra lẽ. Hừm nếu có bạn gái thì vì cái gì không cho cô biết. Lục Dương Hàn thấy thế liền thắc mắc:
- Tại sao em không ra đấy hỏi luôn?
Dương Nhu nhún vai một cái bất đắc dĩ:
- Anh hai em có lần nói trước khi 18 tuổi em không được phép hẹn hò yêu đương gì cả.
Lục Dương Hàn nghe vậy có chút buồn bực:
- Vì sao thế?
- Anh ấy nói, con trai ngày nay không hề đáng tin, phải lên 18 tuổi em mới đủ trưởng thành để quyết định. Còn bây giờ….- Dương Nhu cất điện thoại vào trong túi xách.
Lục Dương Hàn nghe cảm thấy có chút bất mãn. Nhưng người ta là người thân anh chẳng thể nào can dự vào được. Nhưng mẫu thân đại nhân ở nhà đang rối lên vì anh mãi không có bạn gái cả lên rồi. Anh liền thở dài một tiếng. Nói toàn bộ những gì anh lo lắng cho Dương Nhu biết.
Dương Nhu khẽ cười:- Em còn tưởng gì, nếu là chuyện này em lo được.
Lục Dương Hàn bật cười hỏi:- Em định giải quyết thế nào?
Dương Nhu đặt ngón trỏ lên môi:- Đây là bí mật.
+++++++++++
Sau khi đi chơi xong Dương Nhu lập tức cải trang thành Diệp Nhu trực tiếp đi về nhà chính. Bảo vệ thấy cô thì có chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh chóng mở cổng cho cô đi xe vào. Cô không hề nói nhiều lập tức vào nhà. Vừa vào đã thấy cả nhà tập trung đầy đủ ở phòng khách rồi. Diệp Nhu rất tự nhiên chỉ liếc mỗi người một cái không thèm chào một tiếng đi đến phía anh hai, lôi điện thoại ra, lướt một lúc rồi đưa ra trước mặt Diệp Hải. Mọi người thấy vậy có chút tò mò, Diệp An không nhịn được lên tiếng:
- Chị, chị cho ca ca xem cái gì thế?
Diệp Nhu liếc Diệp An một cái đắc ý:- Bí mật của anh ấy. Cô không nên biết. Mà cả nhà đều không cần biết.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Diệp Hải đã kéo Diệp Nhu vào phòng anh. Chỉ biết là bên tai của anh có vệt đỏ khả nghi. Diệp An nhận ra điều này thì cắn chặt môi sợ hãi. Cô ta sợ sẽ có người cướp đi Diệp Hải đi, cô ta đã mất đi Vương Hiên rồi không thể mất đi người nào nữa nếu không… thật không dám nghĩ tới hậu quả.
Diêp Hải sau khi kéo Diệp Nhu vào phòng rồi cẩn thận khóa cửa. Quay lại nhìn Diệp Nhu một cách rụt rè:
- Sao…sao em có tấm ảnh này thế?
Diệp Nhu nhún vai, ngồi xuống giường, chân vắt chéo, tay khoanh lại :
- Vậy anh nói cho em biết cô ấy là ai trước, quan hệ của hai người đã rồi em sẽ cho anh biết vì sao em có.
Diệp Hải nghe vây liền ra vẻ bất đắc dĩ, thở dài một cái rồi mỉm cười, ngồi xuống cái ghế đối diện Diệp Nhu khai thật:
- Cô ấy tên Viên Như tiểu thư nhà họ Viên, đối tác công ty chúng ta. Lần trước anh gặp cô ấy đã cảm thấy cô ấy rất xinh đẹp, dịu dàng thuộc tuýp người mà anh thích, vì thế anh quyết đinh theo đuổi cô ấy. Hôm nay mới chỉ là anh vô tình gặp cô ấy nên mới mời cô ấy cùng đi chơi thôi. Người ta cũng chưa có ý với anh mà.
Diệp Nhu thực ra cũng biết cô gái này, trong truyện, chỉ vì Diệp Hải có chút để ý tới cô ấy mà Diệp An đã ra tay hại cô ấy rất thảm. Nhưng có lẽ bởi vì Diệp Hải đối với Diệp An không còn tình nghĩa nên anh ấy liền không ngần ngại thích tiểu thư họ Viên kia. Cô đối với cô gái này rất vừa ý, rất hợp với anh hai não tàn nhà mình nên cô lập tức che miệng cười khúc khích:- Diệp Hải ca ca à, không ngờ cũng có ngày anh cũng dẫm phải trái bom tình ái đấy. Bây giờ nó nổ rồi, anh cũng bị dính rồi, cố mà chống đỡ đi. Nếu mà không biết làm thế nào để kéo người ta cùng dẫm vào bom tình ái thì cứ hỏi em nga~
Diệp Hải nghe vậy liền đỏ mặt:- Anh biết rồi mà. Bây giờ có thể nói cho anh biết em lấy tấm hình đó ở đâu không.
Diệp Nhu nghe vậy chỉ nói bâng quơ:- Hôm nay em có tới đấy chơi bất chợp bắt quả tang anh đang cua gái. Em định để anh cùng người ta chơi tự nhiên rồi về nhà mới hỏi.
Diệp Hải nghe vậy cũng không nói gì nữa, anh liền bảo cô ở lại ngủ qua đêm ở đây, dù sao cũng muộn rồi. Diệp Nhu liền ngoan ngoãn nghe lời.
/46
|