Takuto tĩnh tọa cho đến chiều thì nghe âm thanh vang lên thông báo đấu giá hội bắt đầu thì cũng đứng lên đi vào. Cậu phát hiện trước cửa đã trở nên đông hơn lúc trước rất nhiều với nhiều tiếng ồn ào cãi nhau thậm chí cũng có nhiều người suýt động thủ nếu không có sự can ngăn của bảo vệ. Thật không hổ danh là phòng đấu giá Atemis, một trong bảy phòng đấu giá lớn nhất đại lục.
Tuy nói vậy nhưng khi Takuto nhìn sang một lối đi khác thì thấy con đường đó trải thảm đỏ rất sang trọng giống như là nơi đón tiếp khách quý và những người đi trên con đường đó đều toát ra vẻ cao sang quyền quý. Ở trong đó có một nam tử khiến Takuto chú ý, hắn ta hoảng ba mươi tuổi mặc một chiếc áo choàng xa hoa với mái tóc óng vàng khiến hắn tương đối nổi bật và đặt biệt tu vi hắn khá cao là ma pháp sư cao cấp thổ hệ, thực lực đó cũng khiến hắn có thể miễn cưỡng cầm cự với cao thủ võ giả cấp chín hay nói cách khác là hắn có sức chiến đấu ngang với Takuto. Và hơn nữa mọi người gọi hắn là điện hạ nên Takuto suy đoán hắn là một vị hoàng tử.
Và Takuto còn thấy sự hiện diện của sáu đại gia tộc mà được hai cô bé song sinh nhắc đến, họ là những gia tộc có thực lực rất mạnh nắm giữ nhiều quyền thế và vị trí quan trọng trong nước cộng hòa. Nắm giữ về chính trị và chuyên lo giải quyết các vấn đề ngoại giao là thuộc chuyên môn của gia tộc Zanyx và gia tộc Vontex, nếu nói không ngoa thì hai gia tộc này hoàn toàn nắm giữ hệ thống của nước cộng hòa. Tiếp theo là hai gia tộc Jackson và gia tộc Willer nắm trong tay đại bộ phận quân đội của nước cộng hòa. Tuy vậy mối quan hệ của bọn họ dường như không được tốt lắm. Họ luôn đấu đá với nhau liên tục ngay cả trong sáng lẫn tối.
Một người của gia tộc Willer khi thấy người gia tộc Jackson đến liền lên tiếng chế giễu:
- Gia tộc các người thật vô dụng, người ta giết con trai ngươi ngay tại phòng tập mà đến giờ không có tin tức, nếu là bọn ta hắn đã bị xé xác treo trước cổng thành rồi.
Nghe vậy một trưởng lão có vẻ là cường giả cấp chín lên tiếng của gia tộc Jackson gầm lên:
- Ngươi nói ai vô dụng hả, có tin ta xé xác ngươi ngay tại đây không?
Một người của gia tộc Willer cũng không chịu kém khí thế bừng lên khiến mọi người ở đây đang bàn tán các vật phẩm đấu giá thì giật mình và quay qua theo dõi:
- Cái bộ xương già của ngươi mà đòi xé xác ta! Ngông cuồng, để ta bẻ nó từng miếng đem cho chó giữ nhà ăn có vẻ hợp lý hơn.
Hai người tỏa ra chiến khí khiến Takuto đằng xa cũng thấy hơi khó chịu nhưng chỉ vậy thôi vì cậu đã quen với áp lực của thằng cha Quản Lý khủng bố nên mấy cái này áp lực này là thứ cậu không sợ nhất, cậu hoàn toàn tự tin có thể chống lại áp lực của cao thủ cấp mười.
Nhưng khi hai người đó chuẩn bị lao vào tử chiến thì một bóng người đã xuất hiện và chỉ bằng một tiếng quát đã dừng lại trận đấu. Nghe tiếng quát đó Takuto cũng cảm thấy linh hồn mình run rẩy từng đợt may mà tiếng quát đó chỉ có tác dụng trấn nhiếp chứ nếu không thì sẽ có rất nhiều người bị thương. Khi Takuto định thần lại thì nhận ra người đã cản trận đấu lại chính là cô gái học giả mà đã giám định đạn dược cho Takuto, Lola. Quả không hổ danh là Nhân cảnh cường giả, hai cường giả cấp chín đánh nhau mà có thể chặn được chỉ bằng một tiếng quát. Sau đó cô nói:
- Đừng có gây gổ ở đây, nếu muốn gây thì đi ra ngoài.
Hai người đó thấy cao thủ Nhân cảnh xuất hiện thì cũng không dám xằng bậy nữa mà cung kính rồi trở về. Khi mọi việc có vẻ ổn thỏa, thì Lola cũng nhận ra Takuto đang đứng gần đó và tiến đến gần nói:
- Sắp tới giờ rồi đó mau vô đi, anh có thẻ vip của nơi đây nên có thể đi vào bằng con đường cho khách vip này
Takuto cũng gật đầu, mọi người ở đây nhất là sáu đại gia tộc khi nghe thấy vậy thì cũng thắc mắc tự hỏi hắn ta là ai mà có quan hệ với cường giả Nhân cảnh và mọi người càng ngạc nhiên khi không phát hiện một chút năng lượng nào phát ra từ Takuto khiến mọi người đưa ra hai lý giải:
Một là người này là phế vật không có thiên phú tu luyện, hai là người này có tu vi cực cao đến nỗi có thể nội liễm hoàn toàn năng lượng trong cơ thể. Đa phần mọi người ở đây đều cho rằng khả năng thứ hai là chắc chắn vì cao thủ Nhân cảnh không lẽ nào lại hạ mình bắt chuyện với một phế vật hay sao. Lòng tự tôn của cao thủ Nhân cảnh thì còn ai nghi ngờ.
Khi bước vào thông đạo, Takuto đi khoảng năm phút trong ánh sáng khá ảm đạm và lúc bước đến cuối đường cậu mở của thì một căn phòng khổng lồ đập vào mắt cậu, nó ít nhất phải lớn gấp đôi sân vận động quốc gia mà cậu đa từng đi vơi câu lạc bộ bóng đá điều này khiến cậu ta thở ra một hơi dài. Còn khung cảnh bên trong thì vô cùng tráng lệ nguy nga Takuto nhận thấy còn có sự phân bố đẳng cấp của vị trí nữa. Khi Takuto đang suy nghĩ thì một cô thị nữ đến và hỏi xem thẻ của cậu, khi xem xong cô ấy cười nói:
- Thẻ của ngài là thẻ vip nhất cấp xin mời theo tôi
Nói xong cô gái dẫn Takuto xuyên qua sàn đấu giá và tới một căn phòng và dẫn Takuto vào. Khi vào đó Takuto thấy mình giống như là đang ở trong phòng của khách sạn năm sao vậy, có những cái giường, cái ghế cực kì xa hoa và tinh xảo, cậu thử nằm lên đó và phát hiện mình hoàn toàn không muốn đứng dậy cậu thầm nghĩ quả không hổ danh là phòng vip nhất cấp. Cậu cũng có một cảm giác thật thỏa mãn, đúng là có tiền thì cái gì cũng trơn tru hết ráo.
Trong một căn phòng vip nhất cấp khác có hai lão giả rất già như đã ngoài một trăm tuổi đang ngồi trầm tư như suy nghĩ một cái gì đó, và như muốn phá đi sự im lặng một người nói:
- Nếu theo tin tình báo thì đan dược hôm qua sẽ được đấu giá ở đây, chúng ta phải tìm được người luyện nó và ngỏ lời mời tham gia vào Huyền môn, nếu không mời được thì theo lời môn chủ, cố giữ thái độ thân thiện vì đắc tội với luyện dược sư có thể luyện Thập cấp đan dược tuyệt đối là mua họa vào thân, và biết đâu tạo được ấn tượng tốt cho người đó có khi ông ta sẽ nể mặt luyện cho chúng ta vài khỏa đan dược không chừng.
Người còn lại nghe vậy cũng không có phản bác bổ sung thêm
- Thế còn nếu ta không mua được đan dược thì sao?
- Đừng lo, với hai cường giả bán bộ Địa cảnh như chúng ta và sự xắp xếp của môn chủ thì cho dù ai có được đan dược cũng không thoát khỏi tay chúng ta
Người kia nghe xong cũng gật đầu
- Mặc dù vậy chúng ta cũng cần phải cẩn thận thì hơn, cao thủ hôm nay đến không ít.
Nằm nghỉ ngơi khoảng một tiếng thì Takuto nghe vang lên một hồi chuông báo đấu giá hội đã bắt đầu, đại sảnh đang chìm trong sự ồn ào tột độ cũng bắt đầu im lặng hẳn rồi toàn bộ chú ý lên trung tâm của sàn đấu giá lúc này đã có mấy người đã xuất hiện. Takuto nhìn thoáng qua thì nhận thấy trong mấy người này có ba người võ giải cấp chín và hai pháp sư cấp cao có vẻ họ chịu trách nhiệm trông coi vào bảo vệ vật phẩm đấu giá.
Khi các hang ghế đã đủ người ngồi thì mật âm thanh trầm trầm phát lên tại trung tâm nơi bày ra các vật phẩm đấu giá
- Xin hân hạnh được chào đón các vị khác quý và những vị cường giả đã đến dự buổi đấu giá hôm nay. Tôi là Henry De Lucas là chủ trì và xin phép được bắt đầu!
Tiếng nói của lão ta ẩn chứa uy lực hung hậu của Thổ nguyên tố, có thể quán chú thổ thuộc tính vào giọng nói chứng tỏ lão đầu này it nhất cũng là cấp chín đỉnh chỉ cách bán bộ Nhân cảnh một chút thôi.
Ngay lập tức có một thị nữ từ bên trong bưng ra một chiếc rương và khi đến bên cạnh người tên Henry thì mở ra và bên trong có một thanh kiếm màu bạc tỏa khí thế dũng mãnh và ông ta bắt đầu nói:
- Thưa các vị đây là một pháp bảo ngưng hình được rèn từ móng của ma thú địa giai Ngân Long. Để lấy được móng của con rồng này một mạo hiểm giả gan dạ đã theo dõi một cuộc chiến kinh thiên động địa giữa Ngân Long và Hắc Long và đây là thanh kiếm làm từ chiếc móng bị gãy trong cuộc chiến đó. Giá khởi điểm năm mươi ngàn vàng mỗi lần tăng it nhất mười ngàn vàng.
Nói xong mọi người ở đây bắt đẩu trầm trồ về lai lịch của nó, ai cũng biết rồng không phải là thứ muốn chọc là chọc được. Mặc dù trên đại lục nếu tính cường giả Nhân cảnh thì chỉ khoảng gần trăm người nói chi là Địa cảnh và Thiên cảnh còn hiếm hơn nữa, nhưng Long tộc thì cường giả Nhân cảnh chỉ tính là rồng mới sinh mà thôi Địa cảnh và Thiên cảnh mới là lực lượng chính của bọn nó, và còn có truyền thuyết ở cấm địa long đảo còn có sự hiện diện của Long thần nữa kìa cho nên người trong đại lục đều có một quan niệm duy nhất về loài này là đừng chọc vào chúng nếu ngươi muốn sống lâu.
Tuy nhiên nếu may mắn ngươi có thể kiếm được móng, răng hay vảy của chúng khi chúng tự lột da để tiến hóa thì vẫn có thể bán với giá cực cao mà không sợ bị truy sát bởi loài rồng không để ý đến mấy bộ phần nhỏ đó bởi vì chúng có khả năng phục hồi mạnh nên chỉ cần không phải là bộ phận trọng yếu thì bọn chúng vẫn có thể nhắm mắt cho qua.
Và trên hết loài rồng tuy mạnh nhưng chúng thường không chủ động gây sự với loài khác trừ khi chúng bị khiêu khích thôi nên vẫn có cường giả thường đến khu vực ngoài long đảo để tìm bảo vật mà nó lưu lại khi tiến hóa.
Takuto nghe vậy cũng hơi cảm thấy hứng thú vì thanh kiếm Futsuno Mitama của cậu khi sử dụng quá nổi bật nên cậu quay sang Quản Lý đang ngồi bên cạnh hỏi:
- Ông thấy báu vật này thế nào có nên mua không?
Quản Lý ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn thanh kiếm mà lên tiếng:
- Hừ! Móng rồng là đồ thật nhưng thủ pháp rèn cùi bắp như thế thì phí nguyên liệu quá, ta mà là con rồng đó thì ta đã giết tên thợ rèn đó rồi. Ta dám chắc thanh kiếm đó chỉ phát huy được năm mươi phần trăm uy lực của chiếc móng mà thôi.
Nghe thấy thế Takuto cũng không muốn mua nữa, cậu rất tin tưởng vào nhãn lực của Quản Lý vì dù gì ông ta cũng là một con quái vật có sức mạnh vô hạn mà.
Nhưng Takuto không có hứng thú thì không có nghĩa là những người khác không có, mọi người tranh đoạt dữ dội cho đến khi một thanh niên của gia tộc Willer một trong sáu đại gia tộc đã mua nó với cái giá bốn trăm ngàn vàng.
Takuto thầm nghĩ rằng chỉ những vật sau này mới đáng đồng tiền bát gạo cho nên cậu không có chủ động ra giá. Chỉ sau một tiếng sau khi đấu giá đến vật phẩm thứ mười thì người chủ trì bắt đầu giới thiệu sản phẩm, đó là một sợi dây chuyền mĩ lệ dành cho con gái.
- Pháp bảo trị liệu, có thể giảm các tác dụng tiêu cực và nguy hiểm khi chiến đấu như trúng độc, làm chậm, tê liệt và nhất là ngăn chặn các công kích tinh thần lực. Các vị có thể mua tặng người tình của mình để bảo vệ nàng khỏi gặp bất trắc, Giá khởi điểm năm trăm ngàn vàng mỗi lần tăng một trăm ngàn vàng.
Khi nghe đến đó mắt cậu sáng lên, cậu nhớ tới Suzuno đã bảo vệ cậu hai lần trong cảnh thập tử vô sinh thì quyết tâm mua cho được sợi dây chuyền này, Quản Lý bên cạnh cũng gật đầu:
- Cái này cũng không tệ, có thể để con bé đó đeo để hộ thân cũng được
Nghe vậy Takuto cũng bắt đầu ra giá:
- Sáu trăm ngàn vàng
Mọi người nghe vậy cũng bắt đầu ra giá. Rất nhanh sợi dây chuyền này đã lên được tới giá triệu năm ngàn vàng. Bảo bối phụ trợ rất hiếm lại lại có tác dụng rất tích cực trong những chiến lâu dài cho nên ai cũng muốn có pháp bảo hóa giải tác dụng tiêu cực. Và đột nhiên một tiếng báo giá như muốn trấn áp mọi người ở đây vang lên:
- Hai triệu đồng vàng và pháp kĩ hỏa hệ cao cấp Xích Luân Thiên Hỏa Vũ
Cái giá đưa ra khiến mọi người ở đây im lặng, hai triệu đồng vàng và pháp kỹ cấp cao tuyệt đối không phải ai cũng theo được vì pháp kỹ cấp cao đã có giá hơn một triệu rồi. Khi mọi người quay lên thì nhận ra đó là người của hoàng tộc hay nói chính xác hơn là em trai của đức vua, vương gia Luner Devan Beelzebub nói là thế nhưng cậu ta năm nay chỉ gần ba mươi lăm tuổi trong khi đức vua đã hơn năm mươi tuổi rồi.
Nghe tiếng bàn tán Takuto đã biết lai lịch của người này, cậu siết chặt nắm tay lại và sau khi người chủ trì chuẩn bị ra quyết định bán thì cậu dồn hết quyết tâm rồi lớn tiếng quát giá:
- Hai triệu năm trăm ngàn vàng với đan dược lôi hệ thập cấp
Cái giá này lại càng khiến người ta chết lặng, pháp kỹ có thể khiến người ta tăng thực lực chiến đấu lên một bậc, nhưng còn đan dược thì có thể tăng tu vi lên một bậc, tuy cả hai đều quan trọng nhưng kỹ năng ngươi có thể trao dồi qua chiến đấu nhưng còn tu vi thì phải tu luyện trong thời gian dài mới được cho nên đan dược có giá hơn pháp kỹ một chút. Chưa kể là đan dược thuộc tính lôi hệ hiếm có nữa nên cái giá này chắc chắn vượt qua cái giá của vương gia đưa ra.
Khi ra giá xong, Takuto cảm thấy một luồn tinh thần lực đang quét tới cậu ta vội thu lại Chúc Phúc Tà Thần để tránh bị lộ tung tích và để mặc cho luồn tinh thần lực đó do xét mình.
Tên vừa dò xét Takuto, hay chính là trợ thủ đứng bên cạnh vị vương gia đó lên tiếng:
- Lạ thật, cơ thể không có chút năng lượng nào, chẳng lẽ đây là một cao nhân có thể ẩn dấu năng lực đến tận cùng hay sao. Nếu là như vậy hắn ta có thể ít nhất là bán bộ Nhân cảnh như tôi vậy.
Vương gia bên cạnh cũng tỏ ra hơi ngạc nhiên nhưng cũng chỉ trầm tư một lúc rồi nói:
- Ta mua sợi dây chuyền cũng chỉ để tặng cho cháu gái cưng của ta mà thôi, con bé ấy mới về và ta đã nghe nó chạm trám với sát thủ Hắc Ưng, nếu không có kẻ nắm trong tay báu vật hồng hoang thì ta không gặp lại con bé nữa rồi. Ta muốn gặp hắn để cảm ơn. Chỉ bằng Vạn Niên Thanh Diệp mà con bé lấy trong phủ của nó chỉ e rằng chưa đủ cho nên ta muốn hậu tạ cậu ta một chút.
Nói đến đây vương gia lộ ra trong mắt mình vẻ dịu dàng lo lắng cho cô cháu gái tinh ranh của mình. Khi nghe cô ấy bị tổ chức Hắc Ưng nhắm tới thì không khỏi phẫn nộ và ra lệnh thế lực ngầm phá một căn cứ của tổ chức đó và khi thấy cô ấy an toàn ông ta cũng rất vui mừng và muốn hậu tạ người đã cứu cô, nhưng cô ấy không nói gì đến người đó. Và với tình báo của mình ông ấy đã biết việc cháu của ông lấy Vạn Niên Thanh Diệp cho ân nhân của mình nhưng cũng thầm cho qua không hỏi chi tiết.
Hiện tại, sau khi Takuto ra giá, thì không ai còn có thể ra giá cao hơn nên sợi dây chuyền cũng đã vào tay Takuto. Cậu nói với Quản Lý:
- Ông chuyển tôi vào bên trong chiếc nhẫn được không, và phong tỏa nơi này lại nhé, tôi vô luyện đan dược để trả cho họ đây.
Quản Lý nghe vậy cũng gật đầu và một cái vung tay đã đưa Takuto vô bên trong chiếc nhẫn.
\
Bên trong chiếc nhẫn Takuto bắt đầu tập trung dùng Dung Kỹ để hấp thu và ngưng tụ một quả cầu năng lượng trong bàn tay của mình và bắt đầu chuyển hóa nó thành năng lượng lôi hệ. Cậu cẩm thấy việc này khó khăn hơn trước rất nhiều, các tia chớp bắn ra tứ phía khi cậu nén năng lượng lại, cơ thể cậu như muốn bị giật tung vì chạm phải điện cao thế, và bàn tay đã gần như bị cháy đen nhưng cậu vẫn kiên trì chịu đựng vì để có thể lấy được sợi dây chuyền cho Suzuno.
Khoảng hai tiếng sau, thì cậu đã thành công với viên đan dược màu bạc như được bọc trong những tia chớp lập lòe khiến cho ai nhìn vô cũng cảm thấy được đây không phải là đan dược thông thường. Cậu ra hiệu để Quản Lý đưa cậu ra ngoài, khi ra đến ngoài thì mọi người đã bắt đầu đấu giá đến sản phẩm cuối cùng. Người chủ trì bỗng nhiên ra hiệu thì hơn mười cao thủ bán bộ xuất hiện vây quanh trung tâm đấu giá với vẻ mặt lạnh tanh như sẵn sàng xé xác bất cứ ai tiếp cận khu vực này. Người chủ trì bình tĩnh lên tiếng nói:
- Các vị đừng lo, đây là bảo an cho vật phẩm cuối cùng trong đợt đấu giá hôm nay, Đan dược thập cấp, người luyện tuy không nói rõ tên của nó nhưng theo giám định sư thì đan dược này có sức mạnh khiến người ta phá rồi lập, trọng tố cường độ cơ thể, gia tăng tu vi và nhất là khiến người ta có được năng lượng vô cùng tinh thuần và còn gia tăng tốc độ tu luyện sau này nữa. Hôm qua có vài cường giả cấp chín chỉ bằng việc hấp thu năng lượng thừa mà đã thành công phá rồi lập trở thành bán bộ cường giả còn cường giả bán bộ Nhân cảnh đã lột xác thành Nhân cảnh chân chính. Chính vì thế có thể nói đây là thần đan chân chính cho cường giả cấp chín, bán bộ thậm chí là nếu Nhân cảnh sử dụng cũng có thể đạt được bước tiến dài trong việc nâng cao thực lực của mình. Nhưng quá trình phá rồi lập của đan dược này chính là tự đi kiếm khổ ải địa ngục cho nên nếu không có sự chuẩn bị cần thiết thì bạo thể là điều chắc chắn.
Nghe xong câu đe dọa của người chủ trì cả sàn đấu giá không những không hoang mang mà còn đột nhiên bùng nổ. Nhân cảnh cường giả là cái đích mà cấp chín và bán bộ sẵn sàng bỏ cả tính mạng để bước vào cho nên bọn họ cho dù biết phải trải qua địa ngục nhưng vẫn chấp nhận. Người chủ trì nói tiếp:
- Người bán đấu giá đan dược này ra yêu cầu một công pháp hỏa hệ cấp cao, băng hệ cấp cao và luyện thể cấp cao. Nếu ai thỏa mãn được nhu cầu này thì sẽ bán cho người đó còn nếu không ai mua được thì sàn đấu giá chúng tôi sẽ thu.
Đây cũng là chuyện thông thường khi đấu giá bằng vật phẩm, nếu không ai có thể mua được thì sàn đấu giá nếu thấy có giá trị sẽ mua lại rồi sử dụng hoặc đem đấu giá để kiếm lời bởi vì tiền bạc tuy khó kiếm nhưng công pháp cao cấp còn khó kiếm hơn nhiều. Cho nên không phải ai cũng đồng thời thỏa mãn nhu cầu của người bán chưa kể món đồ mà Takuto đưa ra đã vượt qua ba triệu triệu vàng rồi.
Dứt lời đại diện gia tộc Jackson lên tiếng:
- Gia tộc Jackson xin mua đan dược bằng hỏa pháp kỹ Hỏa Nham Đại Địa, băng pháp kỹ Băng Cốt Thiên Trụ và luyện thể công pháp Kim Cương Lưu Ly thể.
Quả nhiên một trong đại gia tộc có khác, ra tay quả nhiên siêu phàm. Người chủ trì ghi lại những sản phẩm được các đại gia tộc đưa ra và rất nhanh chuyển đến phòng Takuto. Cậu nhìn một lúc rồi đưa cho Quản Lý xem thì Quản Lý lắc đầu khiến cho Takuto không khỏi thất vọng. Bỗng nhiên một giọng nói vang lên khiến mọi người chú ý, đó là một cường giả bán bộ Nhân cảnh người đó nói :
- Công pháp của tôi không tính là cao cấp nhưng cũng thuộc hạng lạ lùng, chỉ có song bào thai mới tu luyện được mà thôi. Băng hỏa đồng nhất trong một công pháp và dường như vẫn còn có một điều kiện nào đó rất hà khắc nên cho dù song bảo thai cũng không thể luyện tới một nửa nhưng uy lực của nó cũng đủ chiến đầu vượt cấp, mặc dù như thế đây cũng chỉ tính là một vô dụng công pháp mà thôi. Công pháp đó có tên Băng Hỏa Song Linh Thần. Và bí kiếp luyện thể của tôi thì cũng đạt cấp cao đó là Vạn Thú Khôi Giáp có thể đạt được cường độ cơ thể không kém so với ma thú.
Khi nghe người đó nói vậy, Quản Lý lộ ra vẻ ngạc nhiên sau có cười phá lên, Takuto bên cạnh tuy không hiểu cái gì nhưng cũng đoán là có chuyện thú vị
- Băng Hỏa Song Linh Thần à! Ta không ngờ ta lại gặp được công pháp của cái tên hiếu chiến đó ở đây mới hay chứ, ta ngạc nhiên là hắn không hủy diệt cái thế giới này đấy.
Takuto bên cạnh nghe được mà cảm thấy rùng mình, việc hủy diệt thế giới mà trong miệng Quản Lý nói cứ như không giống như là việc nhẹ lắm vậy cậu hỏi:
- Ông biết công pháp này à
Quản Lý bên cạnh cũng cười đáp:
- Cái công pháp do một trong những đồng đội của ta sáng tạo ra, kẻ đó là một tên vô cùng hiếu chiến cho nên công pháp hắn tạo ra có tính bá đạo rất cao và hơn nữa nó cũng có một vài tính chất của Dung Kỹ.
Takuto nghe vậy kinh ngạc, cậu đã từng nghe nói có vài người cũng có Dung Kỹ không hoàn thiện nhưng cậu không ngờ lại thấy được công pháp có tính chất của nó. Cậu vui mừng vì đã kiếm được công pháp cho hai chị em song sinh đó. Nhưng cậu lại quay sang hỏi:
- Nè Quản Lý, người khi nãy nói là ngoài điều kiện song bào thai còn có một điều kiện khác đó là gì vậy.
- Điều kiện thứ hai cũng là thứ khiến cho công pháp này hoàn toàn vô dụng đó là cả hai người đó phải là người có tố linh thể chất, cậu thử nghĩ coi mấy cái điều kiện đó làm sao có ai luyện đến mức hoàn thiện chứ nhưng nếu hai chị em này có thể làm được điều đó và khi họ hoàn toàn nắm giữ được nó thì họ có thể so sánh với cậu khi cường hóa lần bảy đó.
- Cái gì? Lần bảy à? Tức là vượt qua cả trình độ cao nhất của trái đất luôn à.
- Chính là như thế đó. Thôi chốt lại vật phẩm rồi chúng ta biến thôi.
Takuto như nhớ tới thứ gì đó rồi la lên đau khổ:
- Quản Lý, tôi đào đâu ra một triệu năm trăm ngàn vàng bây giờ chỉ có đan dược thập cấp thì không đủ.
Sau đó cậu ngước nhìn ông ta với ánh mắt đáng thương như cún con bị bỏ rơi mà cậu nhìn thấy trong phim, Quản Lý thấy thế cũng khinh bỉ mắng một trận nhưng cũng móc tiền đưa cho cậu. Sàn đấu giá sau khi thấy vật phẩm được chốt mua thì cũng không khỏi kinh ngạc, ai mà lại mua một công pháp vô dụng như vậy chứ nhưng bọn họ chỉ nuối tiếc rồi bắt đầu tính kế để chiếm đan dược trong tay.
Tuy nói vậy nhưng khi Takuto nhìn sang một lối đi khác thì thấy con đường đó trải thảm đỏ rất sang trọng giống như là nơi đón tiếp khách quý và những người đi trên con đường đó đều toát ra vẻ cao sang quyền quý. Ở trong đó có một nam tử khiến Takuto chú ý, hắn ta hoảng ba mươi tuổi mặc một chiếc áo choàng xa hoa với mái tóc óng vàng khiến hắn tương đối nổi bật và đặt biệt tu vi hắn khá cao là ma pháp sư cao cấp thổ hệ, thực lực đó cũng khiến hắn có thể miễn cưỡng cầm cự với cao thủ võ giả cấp chín hay nói cách khác là hắn có sức chiến đấu ngang với Takuto. Và hơn nữa mọi người gọi hắn là điện hạ nên Takuto suy đoán hắn là một vị hoàng tử.
Và Takuto còn thấy sự hiện diện của sáu đại gia tộc mà được hai cô bé song sinh nhắc đến, họ là những gia tộc có thực lực rất mạnh nắm giữ nhiều quyền thế và vị trí quan trọng trong nước cộng hòa. Nắm giữ về chính trị và chuyên lo giải quyết các vấn đề ngoại giao là thuộc chuyên môn của gia tộc Zanyx và gia tộc Vontex, nếu nói không ngoa thì hai gia tộc này hoàn toàn nắm giữ hệ thống của nước cộng hòa. Tiếp theo là hai gia tộc Jackson và gia tộc Willer nắm trong tay đại bộ phận quân đội của nước cộng hòa. Tuy vậy mối quan hệ của bọn họ dường như không được tốt lắm. Họ luôn đấu đá với nhau liên tục ngay cả trong sáng lẫn tối.
Một người của gia tộc Willer khi thấy người gia tộc Jackson đến liền lên tiếng chế giễu:
- Gia tộc các người thật vô dụng, người ta giết con trai ngươi ngay tại phòng tập mà đến giờ không có tin tức, nếu là bọn ta hắn đã bị xé xác treo trước cổng thành rồi.
Nghe vậy một trưởng lão có vẻ là cường giả cấp chín lên tiếng của gia tộc Jackson gầm lên:
- Ngươi nói ai vô dụng hả, có tin ta xé xác ngươi ngay tại đây không?
Một người của gia tộc Willer cũng không chịu kém khí thế bừng lên khiến mọi người ở đây đang bàn tán các vật phẩm đấu giá thì giật mình và quay qua theo dõi:
- Cái bộ xương già của ngươi mà đòi xé xác ta! Ngông cuồng, để ta bẻ nó từng miếng đem cho chó giữ nhà ăn có vẻ hợp lý hơn.
Hai người tỏa ra chiến khí khiến Takuto đằng xa cũng thấy hơi khó chịu nhưng chỉ vậy thôi vì cậu đã quen với áp lực của thằng cha Quản Lý khủng bố nên mấy cái này áp lực này là thứ cậu không sợ nhất, cậu hoàn toàn tự tin có thể chống lại áp lực của cao thủ cấp mười.
Nhưng khi hai người đó chuẩn bị lao vào tử chiến thì một bóng người đã xuất hiện và chỉ bằng một tiếng quát đã dừng lại trận đấu. Nghe tiếng quát đó Takuto cũng cảm thấy linh hồn mình run rẩy từng đợt may mà tiếng quát đó chỉ có tác dụng trấn nhiếp chứ nếu không thì sẽ có rất nhiều người bị thương. Khi Takuto định thần lại thì nhận ra người đã cản trận đấu lại chính là cô gái học giả mà đã giám định đạn dược cho Takuto, Lola. Quả không hổ danh là Nhân cảnh cường giả, hai cường giả cấp chín đánh nhau mà có thể chặn được chỉ bằng một tiếng quát. Sau đó cô nói:
- Đừng có gây gổ ở đây, nếu muốn gây thì đi ra ngoài.
Hai người đó thấy cao thủ Nhân cảnh xuất hiện thì cũng không dám xằng bậy nữa mà cung kính rồi trở về. Khi mọi việc có vẻ ổn thỏa, thì Lola cũng nhận ra Takuto đang đứng gần đó và tiến đến gần nói:
- Sắp tới giờ rồi đó mau vô đi, anh có thẻ vip của nơi đây nên có thể đi vào bằng con đường cho khách vip này
Takuto cũng gật đầu, mọi người ở đây nhất là sáu đại gia tộc khi nghe thấy vậy thì cũng thắc mắc tự hỏi hắn ta là ai mà có quan hệ với cường giả Nhân cảnh và mọi người càng ngạc nhiên khi không phát hiện một chút năng lượng nào phát ra từ Takuto khiến mọi người đưa ra hai lý giải:
Một là người này là phế vật không có thiên phú tu luyện, hai là người này có tu vi cực cao đến nỗi có thể nội liễm hoàn toàn năng lượng trong cơ thể. Đa phần mọi người ở đây đều cho rằng khả năng thứ hai là chắc chắn vì cao thủ Nhân cảnh không lẽ nào lại hạ mình bắt chuyện với một phế vật hay sao. Lòng tự tôn của cao thủ Nhân cảnh thì còn ai nghi ngờ.
Khi bước vào thông đạo, Takuto đi khoảng năm phút trong ánh sáng khá ảm đạm và lúc bước đến cuối đường cậu mở của thì một căn phòng khổng lồ đập vào mắt cậu, nó ít nhất phải lớn gấp đôi sân vận động quốc gia mà cậu đa từng đi vơi câu lạc bộ bóng đá điều này khiến cậu ta thở ra một hơi dài. Còn khung cảnh bên trong thì vô cùng tráng lệ nguy nga Takuto nhận thấy còn có sự phân bố đẳng cấp của vị trí nữa. Khi Takuto đang suy nghĩ thì một cô thị nữ đến và hỏi xem thẻ của cậu, khi xem xong cô ấy cười nói:
- Thẻ của ngài là thẻ vip nhất cấp xin mời theo tôi
Nói xong cô gái dẫn Takuto xuyên qua sàn đấu giá và tới một căn phòng và dẫn Takuto vào. Khi vào đó Takuto thấy mình giống như là đang ở trong phòng của khách sạn năm sao vậy, có những cái giường, cái ghế cực kì xa hoa và tinh xảo, cậu thử nằm lên đó và phát hiện mình hoàn toàn không muốn đứng dậy cậu thầm nghĩ quả không hổ danh là phòng vip nhất cấp. Cậu cũng có một cảm giác thật thỏa mãn, đúng là có tiền thì cái gì cũng trơn tru hết ráo.
Trong một căn phòng vip nhất cấp khác có hai lão giả rất già như đã ngoài một trăm tuổi đang ngồi trầm tư như suy nghĩ một cái gì đó, và như muốn phá đi sự im lặng một người nói:
- Nếu theo tin tình báo thì đan dược hôm qua sẽ được đấu giá ở đây, chúng ta phải tìm được người luyện nó và ngỏ lời mời tham gia vào Huyền môn, nếu không mời được thì theo lời môn chủ, cố giữ thái độ thân thiện vì đắc tội với luyện dược sư có thể luyện Thập cấp đan dược tuyệt đối là mua họa vào thân, và biết đâu tạo được ấn tượng tốt cho người đó có khi ông ta sẽ nể mặt luyện cho chúng ta vài khỏa đan dược không chừng.
Người còn lại nghe vậy cũng không có phản bác bổ sung thêm
- Thế còn nếu ta không mua được đan dược thì sao?
- Đừng lo, với hai cường giả bán bộ Địa cảnh như chúng ta và sự xắp xếp của môn chủ thì cho dù ai có được đan dược cũng không thoát khỏi tay chúng ta
Người kia nghe xong cũng gật đầu
- Mặc dù vậy chúng ta cũng cần phải cẩn thận thì hơn, cao thủ hôm nay đến không ít.
Nằm nghỉ ngơi khoảng một tiếng thì Takuto nghe vang lên một hồi chuông báo đấu giá hội đã bắt đầu, đại sảnh đang chìm trong sự ồn ào tột độ cũng bắt đầu im lặng hẳn rồi toàn bộ chú ý lên trung tâm của sàn đấu giá lúc này đã có mấy người đã xuất hiện. Takuto nhìn thoáng qua thì nhận thấy trong mấy người này có ba người võ giải cấp chín và hai pháp sư cấp cao có vẻ họ chịu trách nhiệm trông coi vào bảo vệ vật phẩm đấu giá.
Khi các hang ghế đã đủ người ngồi thì mật âm thanh trầm trầm phát lên tại trung tâm nơi bày ra các vật phẩm đấu giá
- Xin hân hạnh được chào đón các vị khác quý và những vị cường giả đã đến dự buổi đấu giá hôm nay. Tôi là Henry De Lucas là chủ trì và xin phép được bắt đầu!
Tiếng nói của lão ta ẩn chứa uy lực hung hậu của Thổ nguyên tố, có thể quán chú thổ thuộc tính vào giọng nói chứng tỏ lão đầu này it nhất cũng là cấp chín đỉnh chỉ cách bán bộ Nhân cảnh một chút thôi.
Ngay lập tức có một thị nữ từ bên trong bưng ra một chiếc rương và khi đến bên cạnh người tên Henry thì mở ra và bên trong có một thanh kiếm màu bạc tỏa khí thế dũng mãnh và ông ta bắt đầu nói:
- Thưa các vị đây là một pháp bảo ngưng hình được rèn từ móng của ma thú địa giai Ngân Long. Để lấy được móng của con rồng này một mạo hiểm giả gan dạ đã theo dõi một cuộc chiến kinh thiên động địa giữa Ngân Long và Hắc Long và đây là thanh kiếm làm từ chiếc móng bị gãy trong cuộc chiến đó. Giá khởi điểm năm mươi ngàn vàng mỗi lần tăng it nhất mười ngàn vàng.
Nói xong mọi người ở đây bắt đẩu trầm trồ về lai lịch của nó, ai cũng biết rồng không phải là thứ muốn chọc là chọc được. Mặc dù trên đại lục nếu tính cường giả Nhân cảnh thì chỉ khoảng gần trăm người nói chi là Địa cảnh và Thiên cảnh còn hiếm hơn nữa, nhưng Long tộc thì cường giả Nhân cảnh chỉ tính là rồng mới sinh mà thôi Địa cảnh và Thiên cảnh mới là lực lượng chính của bọn nó, và còn có truyền thuyết ở cấm địa long đảo còn có sự hiện diện của Long thần nữa kìa cho nên người trong đại lục đều có một quan niệm duy nhất về loài này là đừng chọc vào chúng nếu ngươi muốn sống lâu.
Tuy nhiên nếu may mắn ngươi có thể kiếm được móng, răng hay vảy của chúng khi chúng tự lột da để tiến hóa thì vẫn có thể bán với giá cực cao mà không sợ bị truy sát bởi loài rồng không để ý đến mấy bộ phần nhỏ đó bởi vì chúng có khả năng phục hồi mạnh nên chỉ cần không phải là bộ phận trọng yếu thì bọn chúng vẫn có thể nhắm mắt cho qua.
Và trên hết loài rồng tuy mạnh nhưng chúng thường không chủ động gây sự với loài khác trừ khi chúng bị khiêu khích thôi nên vẫn có cường giả thường đến khu vực ngoài long đảo để tìm bảo vật mà nó lưu lại khi tiến hóa.
Takuto nghe vậy cũng hơi cảm thấy hứng thú vì thanh kiếm Futsuno Mitama của cậu khi sử dụng quá nổi bật nên cậu quay sang Quản Lý đang ngồi bên cạnh hỏi:
- Ông thấy báu vật này thế nào có nên mua không?
Quản Lý ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn thanh kiếm mà lên tiếng:
- Hừ! Móng rồng là đồ thật nhưng thủ pháp rèn cùi bắp như thế thì phí nguyên liệu quá, ta mà là con rồng đó thì ta đã giết tên thợ rèn đó rồi. Ta dám chắc thanh kiếm đó chỉ phát huy được năm mươi phần trăm uy lực của chiếc móng mà thôi.
Nghe thấy thế Takuto cũng không muốn mua nữa, cậu rất tin tưởng vào nhãn lực của Quản Lý vì dù gì ông ta cũng là một con quái vật có sức mạnh vô hạn mà.
Nhưng Takuto không có hứng thú thì không có nghĩa là những người khác không có, mọi người tranh đoạt dữ dội cho đến khi một thanh niên của gia tộc Willer một trong sáu đại gia tộc đã mua nó với cái giá bốn trăm ngàn vàng.
Takuto thầm nghĩ rằng chỉ những vật sau này mới đáng đồng tiền bát gạo cho nên cậu không có chủ động ra giá. Chỉ sau một tiếng sau khi đấu giá đến vật phẩm thứ mười thì người chủ trì bắt đầu giới thiệu sản phẩm, đó là một sợi dây chuyền mĩ lệ dành cho con gái.
- Pháp bảo trị liệu, có thể giảm các tác dụng tiêu cực và nguy hiểm khi chiến đấu như trúng độc, làm chậm, tê liệt và nhất là ngăn chặn các công kích tinh thần lực. Các vị có thể mua tặng người tình của mình để bảo vệ nàng khỏi gặp bất trắc, Giá khởi điểm năm trăm ngàn vàng mỗi lần tăng một trăm ngàn vàng.
Khi nghe đến đó mắt cậu sáng lên, cậu nhớ tới Suzuno đã bảo vệ cậu hai lần trong cảnh thập tử vô sinh thì quyết tâm mua cho được sợi dây chuyền này, Quản Lý bên cạnh cũng gật đầu:
- Cái này cũng không tệ, có thể để con bé đó đeo để hộ thân cũng được
Nghe vậy Takuto cũng bắt đầu ra giá:
- Sáu trăm ngàn vàng
Mọi người nghe vậy cũng bắt đầu ra giá. Rất nhanh sợi dây chuyền này đã lên được tới giá triệu năm ngàn vàng. Bảo bối phụ trợ rất hiếm lại lại có tác dụng rất tích cực trong những chiến lâu dài cho nên ai cũng muốn có pháp bảo hóa giải tác dụng tiêu cực. Và đột nhiên một tiếng báo giá như muốn trấn áp mọi người ở đây vang lên:
- Hai triệu đồng vàng và pháp kĩ hỏa hệ cao cấp Xích Luân Thiên Hỏa Vũ
Cái giá đưa ra khiến mọi người ở đây im lặng, hai triệu đồng vàng và pháp kỹ cấp cao tuyệt đối không phải ai cũng theo được vì pháp kỹ cấp cao đã có giá hơn một triệu rồi. Khi mọi người quay lên thì nhận ra đó là người của hoàng tộc hay nói chính xác hơn là em trai của đức vua, vương gia Luner Devan Beelzebub nói là thế nhưng cậu ta năm nay chỉ gần ba mươi lăm tuổi trong khi đức vua đã hơn năm mươi tuổi rồi.
Nghe tiếng bàn tán Takuto đã biết lai lịch của người này, cậu siết chặt nắm tay lại và sau khi người chủ trì chuẩn bị ra quyết định bán thì cậu dồn hết quyết tâm rồi lớn tiếng quát giá:
- Hai triệu năm trăm ngàn vàng với đan dược lôi hệ thập cấp
Cái giá này lại càng khiến người ta chết lặng, pháp kỹ có thể khiến người ta tăng thực lực chiến đấu lên một bậc, nhưng còn đan dược thì có thể tăng tu vi lên một bậc, tuy cả hai đều quan trọng nhưng kỹ năng ngươi có thể trao dồi qua chiến đấu nhưng còn tu vi thì phải tu luyện trong thời gian dài mới được cho nên đan dược có giá hơn pháp kỹ một chút. Chưa kể là đan dược thuộc tính lôi hệ hiếm có nữa nên cái giá này chắc chắn vượt qua cái giá của vương gia đưa ra.
Khi ra giá xong, Takuto cảm thấy một luồn tinh thần lực đang quét tới cậu ta vội thu lại Chúc Phúc Tà Thần để tránh bị lộ tung tích và để mặc cho luồn tinh thần lực đó do xét mình.
Tên vừa dò xét Takuto, hay chính là trợ thủ đứng bên cạnh vị vương gia đó lên tiếng:
- Lạ thật, cơ thể không có chút năng lượng nào, chẳng lẽ đây là một cao nhân có thể ẩn dấu năng lực đến tận cùng hay sao. Nếu là như vậy hắn ta có thể ít nhất là bán bộ Nhân cảnh như tôi vậy.
Vương gia bên cạnh cũng tỏ ra hơi ngạc nhiên nhưng cũng chỉ trầm tư một lúc rồi nói:
- Ta mua sợi dây chuyền cũng chỉ để tặng cho cháu gái cưng của ta mà thôi, con bé ấy mới về và ta đã nghe nó chạm trám với sát thủ Hắc Ưng, nếu không có kẻ nắm trong tay báu vật hồng hoang thì ta không gặp lại con bé nữa rồi. Ta muốn gặp hắn để cảm ơn. Chỉ bằng Vạn Niên Thanh Diệp mà con bé lấy trong phủ của nó chỉ e rằng chưa đủ cho nên ta muốn hậu tạ cậu ta một chút.
Nói đến đây vương gia lộ ra trong mắt mình vẻ dịu dàng lo lắng cho cô cháu gái tinh ranh của mình. Khi nghe cô ấy bị tổ chức Hắc Ưng nhắm tới thì không khỏi phẫn nộ và ra lệnh thế lực ngầm phá một căn cứ của tổ chức đó và khi thấy cô ấy an toàn ông ta cũng rất vui mừng và muốn hậu tạ người đã cứu cô, nhưng cô ấy không nói gì đến người đó. Và với tình báo của mình ông ấy đã biết việc cháu của ông lấy Vạn Niên Thanh Diệp cho ân nhân của mình nhưng cũng thầm cho qua không hỏi chi tiết.
Hiện tại, sau khi Takuto ra giá, thì không ai còn có thể ra giá cao hơn nên sợi dây chuyền cũng đã vào tay Takuto. Cậu nói với Quản Lý:
- Ông chuyển tôi vào bên trong chiếc nhẫn được không, và phong tỏa nơi này lại nhé, tôi vô luyện đan dược để trả cho họ đây.
Quản Lý nghe vậy cũng gật đầu và một cái vung tay đã đưa Takuto vô bên trong chiếc nhẫn.
\
Bên trong chiếc nhẫn Takuto bắt đầu tập trung dùng Dung Kỹ để hấp thu và ngưng tụ một quả cầu năng lượng trong bàn tay của mình và bắt đầu chuyển hóa nó thành năng lượng lôi hệ. Cậu cẩm thấy việc này khó khăn hơn trước rất nhiều, các tia chớp bắn ra tứ phía khi cậu nén năng lượng lại, cơ thể cậu như muốn bị giật tung vì chạm phải điện cao thế, và bàn tay đã gần như bị cháy đen nhưng cậu vẫn kiên trì chịu đựng vì để có thể lấy được sợi dây chuyền cho Suzuno.
Khoảng hai tiếng sau, thì cậu đã thành công với viên đan dược màu bạc như được bọc trong những tia chớp lập lòe khiến cho ai nhìn vô cũng cảm thấy được đây không phải là đan dược thông thường. Cậu ra hiệu để Quản Lý đưa cậu ra ngoài, khi ra đến ngoài thì mọi người đã bắt đầu đấu giá đến sản phẩm cuối cùng. Người chủ trì bỗng nhiên ra hiệu thì hơn mười cao thủ bán bộ xuất hiện vây quanh trung tâm đấu giá với vẻ mặt lạnh tanh như sẵn sàng xé xác bất cứ ai tiếp cận khu vực này. Người chủ trì bình tĩnh lên tiếng nói:
- Các vị đừng lo, đây là bảo an cho vật phẩm cuối cùng trong đợt đấu giá hôm nay, Đan dược thập cấp, người luyện tuy không nói rõ tên của nó nhưng theo giám định sư thì đan dược này có sức mạnh khiến người ta phá rồi lập, trọng tố cường độ cơ thể, gia tăng tu vi và nhất là khiến người ta có được năng lượng vô cùng tinh thuần và còn gia tăng tốc độ tu luyện sau này nữa. Hôm qua có vài cường giả cấp chín chỉ bằng việc hấp thu năng lượng thừa mà đã thành công phá rồi lập trở thành bán bộ cường giả còn cường giả bán bộ Nhân cảnh đã lột xác thành Nhân cảnh chân chính. Chính vì thế có thể nói đây là thần đan chân chính cho cường giả cấp chín, bán bộ thậm chí là nếu Nhân cảnh sử dụng cũng có thể đạt được bước tiến dài trong việc nâng cao thực lực của mình. Nhưng quá trình phá rồi lập của đan dược này chính là tự đi kiếm khổ ải địa ngục cho nên nếu không có sự chuẩn bị cần thiết thì bạo thể là điều chắc chắn.
Nghe xong câu đe dọa của người chủ trì cả sàn đấu giá không những không hoang mang mà còn đột nhiên bùng nổ. Nhân cảnh cường giả là cái đích mà cấp chín và bán bộ sẵn sàng bỏ cả tính mạng để bước vào cho nên bọn họ cho dù biết phải trải qua địa ngục nhưng vẫn chấp nhận. Người chủ trì nói tiếp:
- Người bán đấu giá đan dược này ra yêu cầu một công pháp hỏa hệ cấp cao, băng hệ cấp cao và luyện thể cấp cao. Nếu ai thỏa mãn được nhu cầu này thì sẽ bán cho người đó còn nếu không ai mua được thì sàn đấu giá chúng tôi sẽ thu.
Đây cũng là chuyện thông thường khi đấu giá bằng vật phẩm, nếu không ai có thể mua được thì sàn đấu giá nếu thấy có giá trị sẽ mua lại rồi sử dụng hoặc đem đấu giá để kiếm lời bởi vì tiền bạc tuy khó kiếm nhưng công pháp cao cấp còn khó kiếm hơn nhiều. Cho nên không phải ai cũng đồng thời thỏa mãn nhu cầu của người bán chưa kể món đồ mà Takuto đưa ra đã vượt qua ba triệu triệu vàng rồi.
Dứt lời đại diện gia tộc Jackson lên tiếng:
- Gia tộc Jackson xin mua đan dược bằng hỏa pháp kỹ Hỏa Nham Đại Địa, băng pháp kỹ Băng Cốt Thiên Trụ và luyện thể công pháp Kim Cương Lưu Ly thể.
Quả nhiên một trong đại gia tộc có khác, ra tay quả nhiên siêu phàm. Người chủ trì ghi lại những sản phẩm được các đại gia tộc đưa ra và rất nhanh chuyển đến phòng Takuto. Cậu nhìn một lúc rồi đưa cho Quản Lý xem thì Quản Lý lắc đầu khiến cho Takuto không khỏi thất vọng. Bỗng nhiên một giọng nói vang lên khiến mọi người chú ý, đó là một cường giả bán bộ Nhân cảnh người đó nói :
- Công pháp của tôi không tính là cao cấp nhưng cũng thuộc hạng lạ lùng, chỉ có song bào thai mới tu luyện được mà thôi. Băng hỏa đồng nhất trong một công pháp và dường như vẫn còn có một điều kiện nào đó rất hà khắc nên cho dù song bảo thai cũng không thể luyện tới một nửa nhưng uy lực của nó cũng đủ chiến đầu vượt cấp, mặc dù như thế đây cũng chỉ tính là một vô dụng công pháp mà thôi. Công pháp đó có tên Băng Hỏa Song Linh Thần. Và bí kiếp luyện thể của tôi thì cũng đạt cấp cao đó là Vạn Thú Khôi Giáp có thể đạt được cường độ cơ thể không kém so với ma thú.
Khi nghe người đó nói vậy, Quản Lý lộ ra vẻ ngạc nhiên sau có cười phá lên, Takuto bên cạnh tuy không hiểu cái gì nhưng cũng đoán là có chuyện thú vị
- Băng Hỏa Song Linh Thần à! Ta không ngờ ta lại gặp được công pháp của cái tên hiếu chiến đó ở đây mới hay chứ, ta ngạc nhiên là hắn không hủy diệt cái thế giới này đấy.
Takuto bên cạnh nghe được mà cảm thấy rùng mình, việc hủy diệt thế giới mà trong miệng Quản Lý nói cứ như không giống như là việc nhẹ lắm vậy cậu hỏi:
- Ông biết công pháp này à
Quản Lý bên cạnh cũng cười đáp:
- Cái công pháp do một trong những đồng đội của ta sáng tạo ra, kẻ đó là một tên vô cùng hiếu chiến cho nên công pháp hắn tạo ra có tính bá đạo rất cao và hơn nữa nó cũng có một vài tính chất của Dung Kỹ.
Takuto nghe vậy kinh ngạc, cậu đã từng nghe nói có vài người cũng có Dung Kỹ không hoàn thiện nhưng cậu không ngờ lại thấy được công pháp có tính chất của nó. Cậu vui mừng vì đã kiếm được công pháp cho hai chị em song sinh đó. Nhưng cậu lại quay sang hỏi:
- Nè Quản Lý, người khi nãy nói là ngoài điều kiện song bào thai còn có một điều kiện khác đó là gì vậy.
- Điều kiện thứ hai cũng là thứ khiến cho công pháp này hoàn toàn vô dụng đó là cả hai người đó phải là người có tố linh thể chất, cậu thử nghĩ coi mấy cái điều kiện đó làm sao có ai luyện đến mức hoàn thiện chứ nhưng nếu hai chị em này có thể làm được điều đó và khi họ hoàn toàn nắm giữ được nó thì họ có thể so sánh với cậu khi cường hóa lần bảy đó.
- Cái gì? Lần bảy à? Tức là vượt qua cả trình độ cao nhất của trái đất luôn à.
- Chính là như thế đó. Thôi chốt lại vật phẩm rồi chúng ta biến thôi.
Takuto như nhớ tới thứ gì đó rồi la lên đau khổ:
- Quản Lý, tôi đào đâu ra một triệu năm trăm ngàn vàng bây giờ chỉ có đan dược thập cấp thì không đủ.
Sau đó cậu ngước nhìn ông ta với ánh mắt đáng thương như cún con bị bỏ rơi mà cậu nhìn thấy trong phim, Quản Lý thấy thế cũng khinh bỉ mắng một trận nhưng cũng móc tiền đưa cho cậu. Sàn đấu giá sau khi thấy vật phẩm được chốt mua thì cũng không khỏi kinh ngạc, ai mà lại mua một công pháp vô dụng như vậy chứ nhưng bọn họ chỉ nuối tiếc rồi bắt đầu tính kế để chiếm đan dược trong tay.
/21
|