Tháng giêng tuyết trắng sương giá, tiếng pháo vang suốt không ngừng. Trong Dịch Vương phủ, toàn bộ Hàn gia đang tụ tập cùng nhau, ăn uống linh đình, trò chuyện vui vẻ qua giao thừa.
Trên mặt các vị đang ngồi tràn đầy vẻ vui sướng đón lễ, chỉ có Hàn Lạc Tuyển cô đơn đầy mặt ngồi ở trong đám người. Không biết đang suy nghĩ gì, nhìn điểm tâm trên bàn, không nhúc nhích.
Luôn luôn chú ý đến nhi tử, từ lúc Hàn Lạc Tuyển trở lại, Dịch Vương phi đã cảm thấy nhi tử vô cùng bất thường. Luôn mất hồn mất vía, không yên lòng, khiến Dịch Vương phi sinh lòng hoài nghi. Đặc biệt tìm Hàn Cửu lén lút tra hỏi, chỉ nghe nói gần đây Hàn Lạc Tuyển đang làm một chuyện lớn.
Dịch Vương phi nghe xong có chút lo lắng, còn đặc biệt nói chuyện với lão Dịch Vương, muốn Vương gia xem giúp nhi tử đang làm những gì. Lại bị một câu ‘Yên tâm đi, không có việc gì đâu. Tất cả đã có Bổn vương âm thầm theo dõi’ của lão Dịch Vương cho qua chuyện. Nhi tử đang làm gì, Vương gia cũng biết, Dịch Vương phi cũng yên lòng. Lão gia chắc sẽ không gài bẫy nhi tử đâu.
Nhưng thấy ngay cả sang năm mới mà Hàn Lạc Tuyển cũng không nở một nụ cười, Dịch Vương phi lại lo lắng rồi. Tính toán đợi sau khi ăn xong mới hỏi kỹ nhi tử một chút, rốt cuộc gặp phải chuyện phiền toái gì mà khiến hắn mặt ủ mày ê suốt ngày.
Hàn Lạc Tuyển một mình phát ngốc, không chú ý đến có người đang lo lắng cho hắn. Đột nhiên nghe được có người nhắc đến tiểu thư của phủ Định Quốc Công, liền hoàn hồn, nhìn về phía người đang nói chuyện.
Ai! Các ngươi nghe nói gì chưa? Phủ Định Quốc Công có vị tiểu thư dòng chính vừa cập kê vào năm nay, nghe nói đang có ý định tìm mai mối. Người nói chuyện là thứ bá Hàn Mặc Vân của Hàn Lạc Tuyển, qua ba lần rượu, sắc mặt đã hồng hồng.
Tiểu thư dòng chính của Lâm gia sao? Trong nhà đứng hàng hai hả? Dịch Vương phi chú ý thấy Hàn Lạc Tuyển cảm thấy hứng thú với chuyện này, liền nối tiếp lời Hàn Mặc Vân.
Hình như là vậy! Lâm gia chỉ có hai vị tiểu thư, một vị là do chính thất sinh, một vị là do di nương sinh. Không phải hai tháng trước mới gả đi một vị tiểu thư sao? Gả đi mà không ai biết thì chắc là vị đại tiểu thư dòng thứ rồi. Phu nhân Tần thị của Hàn Mặc Vân chen vào.
Đàm luận đến chuyện cưới gả, các nữ nhân là am hiểu nhất rồi. Một vị phu nhân khác cũng chen lời, cùng nhau thảo luận.
Ta nghe nói, thân thể của vị tiểu thư Lâm gia này yếu ớt lắm! Nghe Đỗ phu nhân của Bình Khang hầu nói, dăm ba ngày là Lâm gia lại chuyển thẻ bài vào cung thỉnh thái y đến xem bệnh cho Lâm tiểu thư.
Nghe nói thế, Hàn Lạc Tuyển hơi cau mày.
Lâm Thư ngã bệnh sao?
Dịch Vương phi coi như đã nhìn ra, tiểu thư Lâm gia chính là người mà nhi tử để ý, có tình cảm! Nhớ lại mấy tháng trước,Lâm lão phu nhân đến Dịch Vương phủ ngầm cảm tạ còn vờ như vô tình hỏi thăm chuyện của nhi tử nữa.Trong lòng Dịch Vương phi âm thầm ghi nhớ, chờ sau khi ăn xong nhất định phải thử dò xét nhi tử mới được.
Dịch Vương phi liền nói sang chuyện khác, chuyển hướng chuyện của Lâm gia, nói tới những chuyện lý thú khác. Trong lòng Hàn Lạc Tuyển có nghi ngờ, không có tâm tình ở lại, liền đứng dậy nói đôi câu thân thể khó chịu rồi cáo lui.
Trở lại viện Thượng Minh của mình, Hàn Lạc Tuyển gọi Hàn Cửu, dặn dò: Ngươi đi điều tra xem gần đây Lâm gia có mời thái y đến không, nếu có mời thì hỏi rõ ràng là mời cho ai. Mặc dù hắn cảm thấy với thân thể của Lâm Thư thì sẽ không dễ dàng bị bệnh như thế, nhưng muốn điều tra thêm để xác định.
Hàn Cửu hơi khó xử nhìn Hàn Lạc Tuyển, nói: Thế tử, không phải ngài đã tuyệt giao với Lâm tiểu thư rồi sao? Là chính ngài đã nói không qua lại với Lâm tiểu thư nữa, coi như chưa từng quen biết mà. Bây giờ lại muốn đi tìm hiểu gia sự của Lâm tiểu thư, vậy không tốt lắm đâu?
Thế nào? Có vấn đề sao? Hàn Lạc Tuyển híp mắt, tận lực uy hiếp nhìn Hàn Cửu.
Không, không thành vấn đề. Thuộc hạ phải đi làm ngay! Coi như là hắn lắm mồm! Hàn Cửu báo cáo xong, lập tức rời đi.
Hàn Cửu vừa rời đi, Dịch Vương phi liền đi vào. Thấy mi tâm Hàn Lạc Tuyển càng tăng vẻ ưu sầu, Dịch Vương phi đã chắc chắn bảy phần những suy đoán trong lòng mình.
Mẫu phi? Sao người lại tới đây? Thấy mẫu
Trên mặt các vị đang ngồi tràn đầy vẻ vui sướng đón lễ, chỉ có Hàn Lạc Tuyển cô đơn đầy mặt ngồi ở trong đám người. Không biết đang suy nghĩ gì, nhìn điểm tâm trên bàn, không nhúc nhích.
Luôn luôn chú ý đến nhi tử, từ lúc Hàn Lạc Tuyển trở lại, Dịch Vương phi đã cảm thấy nhi tử vô cùng bất thường. Luôn mất hồn mất vía, không yên lòng, khiến Dịch Vương phi sinh lòng hoài nghi. Đặc biệt tìm Hàn Cửu lén lút tra hỏi, chỉ nghe nói gần đây Hàn Lạc Tuyển đang làm một chuyện lớn.
Dịch Vương phi nghe xong có chút lo lắng, còn đặc biệt nói chuyện với lão Dịch Vương, muốn Vương gia xem giúp nhi tử đang làm những gì. Lại bị một câu ‘Yên tâm đi, không có việc gì đâu. Tất cả đã có Bổn vương âm thầm theo dõi’ của lão Dịch Vương cho qua chuyện. Nhi tử đang làm gì, Vương gia cũng biết, Dịch Vương phi cũng yên lòng. Lão gia chắc sẽ không gài bẫy nhi tử đâu.
Nhưng thấy ngay cả sang năm mới mà Hàn Lạc Tuyển cũng không nở một nụ cười, Dịch Vương phi lại lo lắng rồi. Tính toán đợi sau khi ăn xong mới hỏi kỹ nhi tử một chút, rốt cuộc gặp phải chuyện phiền toái gì mà khiến hắn mặt ủ mày ê suốt ngày.
Hàn Lạc Tuyển một mình phát ngốc, không chú ý đến có người đang lo lắng cho hắn. Đột nhiên nghe được có người nhắc đến tiểu thư của phủ Định Quốc Công, liền hoàn hồn, nhìn về phía người đang nói chuyện.
Ai! Các ngươi nghe nói gì chưa? Phủ Định Quốc Công có vị tiểu thư dòng chính vừa cập kê vào năm nay, nghe nói đang có ý định tìm mai mối. Người nói chuyện là thứ bá Hàn Mặc Vân của Hàn Lạc Tuyển, qua ba lần rượu, sắc mặt đã hồng hồng.
Tiểu thư dòng chính của Lâm gia sao? Trong nhà đứng hàng hai hả? Dịch Vương phi chú ý thấy Hàn Lạc Tuyển cảm thấy hứng thú với chuyện này, liền nối tiếp lời Hàn Mặc Vân.
Hình như là vậy! Lâm gia chỉ có hai vị tiểu thư, một vị là do chính thất sinh, một vị là do di nương sinh. Không phải hai tháng trước mới gả đi một vị tiểu thư sao? Gả đi mà không ai biết thì chắc là vị đại tiểu thư dòng thứ rồi. Phu nhân Tần thị của Hàn Mặc Vân chen vào.
Đàm luận đến chuyện cưới gả, các nữ nhân là am hiểu nhất rồi. Một vị phu nhân khác cũng chen lời, cùng nhau thảo luận.
Ta nghe nói, thân thể của vị tiểu thư Lâm gia này yếu ớt lắm! Nghe Đỗ phu nhân của Bình Khang hầu nói, dăm ba ngày là Lâm gia lại chuyển thẻ bài vào cung thỉnh thái y đến xem bệnh cho Lâm tiểu thư.
Nghe nói thế, Hàn Lạc Tuyển hơi cau mày.
Lâm Thư ngã bệnh sao?
Dịch Vương phi coi như đã nhìn ra, tiểu thư Lâm gia chính là người mà nhi tử để ý, có tình cảm! Nhớ lại mấy tháng trước,Lâm lão phu nhân đến Dịch Vương phủ ngầm cảm tạ còn vờ như vô tình hỏi thăm chuyện của nhi tử nữa.Trong lòng Dịch Vương phi âm thầm ghi nhớ, chờ sau khi ăn xong nhất định phải thử dò xét nhi tử mới được.
Dịch Vương phi liền nói sang chuyện khác, chuyển hướng chuyện của Lâm gia, nói tới những chuyện lý thú khác. Trong lòng Hàn Lạc Tuyển có nghi ngờ, không có tâm tình ở lại, liền đứng dậy nói đôi câu thân thể khó chịu rồi cáo lui.
Trở lại viện Thượng Minh của mình, Hàn Lạc Tuyển gọi Hàn Cửu, dặn dò: Ngươi đi điều tra xem gần đây Lâm gia có mời thái y đến không, nếu có mời thì hỏi rõ ràng là mời cho ai. Mặc dù hắn cảm thấy với thân thể của Lâm Thư thì sẽ không dễ dàng bị bệnh như thế, nhưng muốn điều tra thêm để xác định.
Hàn Cửu hơi khó xử nhìn Hàn Lạc Tuyển, nói: Thế tử, không phải ngài đã tuyệt giao với Lâm tiểu thư rồi sao? Là chính ngài đã nói không qua lại với Lâm tiểu thư nữa, coi như chưa từng quen biết mà. Bây giờ lại muốn đi tìm hiểu gia sự của Lâm tiểu thư, vậy không tốt lắm đâu?
Thế nào? Có vấn đề sao? Hàn Lạc Tuyển híp mắt, tận lực uy hiếp nhìn Hàn Cửu.
Không, không thành vấn đề. Thuộc hạ phải đi làm ngay! Coi như là hắn lắm mồm! Hàn Cửu báo cáo xong, lập tức rời đi.
Hàn Cửu vừa rời đi, Dịch Vương phi liền đi vào. Thấy mi tâm Hàn Lạc Tuyển càng tăng vẻ ưu sầu, Dịch Vương phi đã chắc chắn bảy phần những suy đoán trong lòng mình.
Mẫu phi? Sao người lại tới đây? Thấy mẫu
/52
|