Làm quá nhiều điều sai trái rồi.
Lần này, sau khi cô ta trở nên thản nhiên hơn, liền cảm thấy thoải mái hơn trước rất nhiều.
Không bao lâu, Bạch Du đã trở về nhà, chuẩn bị thu dọn hành lý, nhưng Giff đã xuất hiện ở phòng khách, muốn vươn tay ngăn Bạch Du lại: “Em yêu, em định làm gì vậy?”
“Bạch Lâm Lâm đang ở bệnh viện, anh nên tới đó xem Sao.”
“Bà xã, anh sai rồi …” Giff lùi về phía sau hai bước, sau đó quỳ xuống.
“Nhưng đã muộn rồi.” Bạch Du lạnh lùng nói: “Anh và thứ tiện nhân Bạch Lâm Lâm đó, hai người cùng nhau chết đi, còn thỏa thuận ly hôn, tôi đã ký rồi.” Nói xong, Bạch Du kéo vali ra khỏi nhà, còn người đàn ông phía sau thì hồi hận hắt tung chiếc ghế ở bên cạnh.
Kết thúc rồi, tất cả đã kết thúc rồi.
Bạch Du thu dọn hành lý, lập tức trở về Mỹ, nhưng trước khi đi còn gửi cho Đường Ninh một bức thư.
Mặc Đình nhận được bức thư ở Hải Thụy, sau đó mang về nhà đưa cho Đường Ninh.
Nhận được đồ của kẻ thù gửi tới, cái cảm giác này thật sự là có chút vi diệu, nhưng Đường Ninh vẫn mở bức thư ra xem bên trong đó viết gì.
Thật sự chẳng có gì khác ngoài một dòng chữ đơn giản: “Cô thắng rồi, quang minh chính đại mà thắng.”
“Xem ra Bạch Du đã phải chịu một sự đả kích quá lớn.”
“Bị hai người thân thiết nhất phản bội, nỗi đau này đương nhiên sẽ rất sâu nặng.” Mặc Đình chăm chú nhìn Đường Ninh, bởi vì anh nhớ lại lúc Đường Ninh bị Hàn Vũ Phàm phản bội, cả con người cô cũng hoàn toàn lột xác, tái sinh trở lại. VÌ vậy, đừng bao giờ coi thường sức mạnh của thù hận.
“Bạch Du thông minh như vậy, cô ấy sẽ sớm thoát ra được thôi.” Nói xong, Đường Ninh đặt phong thư xuống, đương nhiên lúc này cô cũng rất quan tâm đến kết cục của Bạch Lâm Lâm.
Trong bệnh viện đã bị bao vây kín mít, Bạch Lâm Lâm bây giờ một thân một mình, sau khi tỉnh dậy chỉ có thể ngơ ngác nhìn vào máy quay. Sự việc đã bị phơi bày rồi, đối với một cô gái trẻ mới hơn hai mươi tuổi đầu mà nói, bị nhân dân cả nước mắng nhiếc là tiểu tam là một điều mà không một người bình thường nào có thể chịu đựng nủi.
Quan trọng hơn, còn là một kẻ cặn bã đã làm tổn thương tình cảm của hai chị em…
“Trong giới thật sự hỗn loạn, Bạch Du máy ngày trước vẫn còn tham gia chương trình, ngay lập tức đã rút khỏi giới rồi. Chậc chậc, bị em gái và chồng phản bội, cái cảm giác đó chỉ cần nghĩ tới thôi cũng rất khó chịu rồi.”
“Bạch Lâm Lâm đúng là đồ khốn nạn. Cô ta thật sự dụ dỗ anh rể sau lưng chị gái mình. Nếu là tôi, cô ta nhất định phải chết.”
“Nhưng mà, không phải trước đây Bạch Du luôn duy trì hình tượng chị gái nhà bên dịu dàng sao? Sau khi bắt được vụ ngoại tình giữa chồng và em gái dường như cũng lười giả bộ rồi nhỉ.”
“Chị em không phải là chuyện gì tốt, nhưng Bạch Lâm Lâm còn cặn bã hơn Bạch Du.”
Theo tìm hiểu của chị Long, sau khi Bạch Du rời khỏi Thịnh Kinh, tên Giff tra nam kia cũng bay theo về Mỹ, còn Bạch Lâm Lâm trở thành con đ* trong miệng mọi người, hơn nữa ở viện chưa được mấy hôm đã biến mắt không chút tăm tích, có vẻ như chịu không nổi áp lực này, thế nên mới trốn đi. Máy ngày sau lại nghe nói thần kinh của Bạch Lâm Lâm hình như có chút không bình thường, đương nhiên cho dù là giả hay thật thì cô ta cũng tự làm tự chịu thôi.
Nếu so sánh một chút thì sự phát triển của Thẩm Tinh Yên có vẻ suôn sẻ hơn nhiều, nhưng sẽ không có ai thuận buồm xuôi gió cả.
Thẩm Tinh Yên rất may mắn, cũng nhờ vào bản lĩnh cao siêu của An Tử Hạo, những vai diễn mà cô nhận được gần đây ngày càng quan trọng rồi, cảnh quay cũng ngày càng nhiều. Mặc dù so với Đường Ninh mà nói thì cô vẫn còn một chặng đường rất dài phải đi.
*Lịch trình tối nay đều hủy hết rồi chứ. Chúng ta lén lút ra ngoài hẹn hò một hôm.”
An Tử Hạo thấy cô vất vả lâu như vậy cũng không làm ồn ào đòi anh đền bù gì cả nên anh liền đồng ý với cô.
Thẩm Tinh Yên rất phần khích, cô chuẩn bị đủ mọi thứ để đi ra ngoài, nhưng khi cô vừa mở cửa phòng liền bị người đàn ông xuất hiện trước của làm cho sững sờ.
Người con trai mắt tích từ khi cô 6 tuổi, ngay lúc này đang sống sờ sờ đứng trước mặt cô, còn nắm tay một cậu bé tầm 10 tuổi.
“Tinh Yên…”
Thẩm Tinh Yên thật sự không thẻ hiểu nồi tình hình trước.
mắt, cô chỉ đứng sững tại chỗ cho đến khi An Tử Hạo đỡ cô từ phía sau.
Lần này, sau khi cô ta trở nên thản nhiên hơn, liền cảm thấy thoải mái hơn trước rất nhiều.
Không bao lâu, Bạch Du đã trở về nhà, chuẩn bị thu dọn hành lý, nhưng Giff đã xuất hiện ở phòng khách, muốn vươn tay ngăn Bạch Du lại: “Em yêu, em định làm gì vậy?”
“Bạch Lâm Lâm đang ở bệnh viện, anh nên tới đó xem Sao.”
“Bà xã, anh sai rồi …” Giff lùi về phía sau hai bước, sau đó quỳ xuống.
“Nhưng đã muộn rồi.” Bạch Du lạnh lùng nói: “Anh và thứ tiện nhân Bạch Lâm Lâm đó, hai người cùng nhau chết đi, còn thỏa thuận ly hôn, tôi đã ký rồi.” Nói xong, Bạch Du kéo vali ra khỏi nhà, còn người đàn ông phía sau thì hồi hận hắt tung chiếc ghế ở bên cạnh.
Kết thúc rồi, tất cả đã kết thúc rồi.
Bạch Du thu dọn hành lý, lập tức trở về Mỹ, nhưng trước khi đi còn gửi cho Đường Ninh một bức thư.
Mặc Đình nhận được bức thư ở Hải Thụy, sau đó mang về nhà đưa cho Đường Ninh.
Nhận được đồ của kẻ thù gửi tới, cái cảm giác này thật sự là có chút vi diệu, nhưng Đường Ninh vẫn mở bức thư ra xem bên trong đó viết gì.
Thật sự chẳng có gì khác ngoài một dòng chữ đơn giản: “Cô thắng rồi, quang minh chính đại mà thắng.”
“Xem ra Bạch Du đã phải chịu một sự đả kích quá lớn.”
“Bị hai người thân thiết nhất phản bội, nỗi đau này đương nhiên sẽ rất sâu nặng.” Mặc Đình chăm chú nhìn Đường Ninh, bởi vì anh nhớ lại lúc Đường Ninh bị Hàn Vũ Phàm phản bội, cả con người cô cũng hoàn toàn lột xác, tái sinh trở lại. VÌ vậy, đừng bao giờ coi thường sức mạnh của thù hận.
“Bạch Du thông minh như vậy, cô ấy sẽ sớm thoát ra được thôi.” Nói xong, Đường Ninh đặt phong thư xuống, đương nhiên lúc này cô cũng rất quan tâm đến kết cục của Bạch Lâm Lâm.
Trong bệnh viện đã bị bao vây kín mít, Bạch Lâm Lâm bây giờ một thân một mình, sau khi tỉnh dậy chỉ có thể ngơ ngác nhìn vào máy quay. Sự việc đã bị phơi bày rồi, đối với một cô gái trẻ mới hơn hai mươi tuổi đầu mà nói, bị nhân dân cả nước mắng nhiếc là tiểu tam là một điều mà không một người bình thường nào có thể chịu đựng nủi.
Quan trọng hơn, còn là một kẻ cặn bã đã làm tổn thương tình cảm của hai chị em…
“Trong giới thật sự hỗn loạn, Bạch Du máy ngày trước vẫn còn tham gia chương trình, ngay lập tức đã rút khỏi giới rồi. Chậc chậc, bị em gái và chồng phản bội, cái cảm giác đó chỉ cần nghĩ tới thôi cũng rất khó chịu rồi.”
“Bạch Lâm Lâm đúng là đồ khốn nạn. Cô ta thật sự dụ dỗ anh rể sau lưng chị gái mình. Nếu là tôi, cô ta nhất định phải chết.”
“Nhưng mà, không phải trước đây Bạch Du luôn duy trì hình tượng chị gái nhà bên dịu dàng sao? Sau khi bắt được vụ ngoại tình giữa chồng và em gái dường như cũng lười giả bộ rồi nhỉ.”
“Chị em không phải là chuyện gì tốt, nhưng Bạch Lâm Lâm còn cặn bã hơn Bạch Du.”
Theo tìm hiểu của chị Long, sau khi Bạch Du rời khỏi Thịnh Kinh, tên Giff tra nam kia cũng bay theo về Mỹ, còn Bạch Lâm Lâm trở thành con đ* trong miệng mọi người, hơn nữa ở viện chưa được mấy hôm đã biến mắt không chút tăm tích, có vẻ như chịu không nổi áp lực này, thế nên mới trốn đi. Máy ngày sau lại nghe nói thần kinh của Bạch Lâm Lâm hình như có chút không bình thường, đương nhiên cho dù là giả hay thật thì cô ta cũng tự làm tự chịu thôi.
Nếu so sánh một chút thì sự phát triển của Thẩm Tinh Yên có vẻ suôn sẻ hơn nhiều, nhưng sẽ không có ai thuận buồm xuôi gió cả.
Thẩm Tinh Yên rất may mắn, cũng nhờ vào bản lĩnh cao siêu của An Tử Hạo, những vai diễn mà cô nhận được gần đây ngày càng quan trọng rồi, cảnh quay cũng ngày càng nhiều. Mặc dù so với Đường Ninh mà nói thì cô vẫn còn một chặng đường rất dài phải đi.
*Lịch trình tối nay đều hủy hết rồi chứ. Chúng ta lén lút ra ngoài hẹn hò một hôm.”
An Tử Hạo thấy cô vất vả lâu như vậy cũng không làm ồn ào đòi anh đền bù gì cả nên anh liền đồng ý với cô.
Thẩm Tinh Yên rất phần khích, cô chuẩn bị đủ mọi thứ để đi ra ngoài, nhưng khi cô vừa mở cửa phòng liền bị người đàn ông xuất hiện trước của làm cho sững sờ.
Người con trai mắt tích từ khi cô 6 tuổi, ngay lúc này đang sống sờ sờ đứng trước mặt cô, còn nắm tay một cậu bé tầm 10 tuổi.
“Tinh Yên…”
Thẩm Tinh Yên thật sự không thẻ hiểu nồi tình hình trước.
mắt, cô chỉ đứng sững tại chỗ cho đến khi An Tử Hạo đỡ cô từ phía sau.
/1589
|