Dù chỉ là người yêu cũ nhưng suy cho cùng cũng là mi tình 5 năm, dù đã chia tay nhưng chẳng có lý do gì đi tổn thương người cũ.
La Hạo nhìn Đường Ninh trên bìa tạp chí TQ, nhất thời cảm thấy bản thân đã bỏ lỡ một siêu sao thế giới, nên đưa tay lật tờ tạp chí lại, tựa hồ sợ giây tiếp theo bản thân sẽ hói hận.
Dương Tịnh thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm, hai tay ôm ngực: “Đã vậy, em sẽ tiết lộ cho anh một số thông tin. Em đã liên hệ được với paparazzi trước đây luôn theo sau Lý Dục. Anh ta sẽ tung tin tức chụp được ảnh giường chiếu của Đường Ninh và Lý Dục. Em tìm được những bức ảnh giống hệt rồi. Nếu anh đã đi ngược lại với Lan tổng, vậy chúng ta chỉ có thể đấu đến cùng với Đường Ninh, thì Lan tổng mới không truy cứu trách nhiệm của anh.”
Tay phải La Hạo di chuyển chuột trên máy tính anh ta vẫn hay dùng, giọng điệu thờ ơ và giễu cọt: “Không phải chúng ta, mà là em. Hơn nữa đây là lần cuối cùng em lợi dụng mối quan hệ trước đây giữa chúng ta, để đạt được mục đích của em. Anh cũng chỉ ngăn cản Đường Ninh một lần. Sau này thế nào tùy thuộc vào tình hình. Vậy nên, em muốn làm thế nào là chuyện của em, không liên quan gì đến anh.”
“Đạo bất đồng bắt tương vi mưu*, không có việc gì khác thì ra ngoài đi. Anh còn đang bận.”
(*Đạo bắt đồng bắt tương vi mưu: Người không cùng chí hướng thì khó có thể làm việc cùng nhau) La Hạo đã hạ lệnh đuổi khách, đương nhiên Dương Tịnh không thể tiếp tục ở lại. Thật ra cô ta vẫn thích La Hạo, nhưng hai người có nhiều điểm khác nhau. Dương Tịnh làm việc thường không có giới hạn, chỉ cần có thể đạt được mục đích của mình, nhưng La Hạo lại rất coi thường thủ đoạn đê hèn và vô liêm sỉ đấy của cô ta, vì vậy hai năm qua, quan hệ giữa hai người rơi vào cảnh như nước với lửa.
Sau khi Dương Tịnh rời khỏi phòng làm việc của La Hạo, liền lập tức gọi điện cho tay săn ảnh đã dọa nạt Đường Ninh trước đó: “Tôi không thể đợi thêm được nữa, thả tin tức ra đi.”
“Được, cô cứ chờ xem trò hay đi.” Giọng điệu của đối phương lộ rõ vẻ hơi hưng phấn.
Nếu nói trước đây, Dương Tịnh tìm người bôi nhọ Đường Ninh vì trả thù Đường Ninh cướp tài nguyên nghệ sĩ của cô ta ở show diễn tại Pháp, thì bây giờ là vì phòng bị. Một khi Đường Ninh tiến vào Tranh Điền, với kinh nghiệm và năng lực chuyên môn của cô ấy, chắc chắn sẽ lấy đi không ít tài nguyên, vậy nghệ sĩ trong tay cô ta sẽ mắt đi ít nhất là một nửa cơ hội. Cô ta tuyệt đối không cho phép điều đó xảy ra.
Hơn nữa, Đường Ninh có lẽ đã sớm biết người ở trong bóng tối gài bẫy cô ấy là Dương Tịnh cô.
Bởi TQ bán chạy, fan của Đường Ninh chỉ cảm thấy Đường Ninh mang lại bất ngờ cho họ hết lần này đến lần khác. Vì vậy họ đã ủy thác cho hội cứu viện của chính phủ gửi một lượng lớn quà tặng đến. Nhưng tất cả các món đồ đều được Lục Triệt kiểm tra trước, xác định đồ đạc, nội dung an toàn mới đưa tới tay Đường Ninh.
Giữa đêm tối, Đường Ninh chợp mắt trên ngực Mặc Đình, còn Mặc Đình vừa dùng tay phải ôm Đường Ninh, vuốt ve đường cong tuyệt đẹp trên lưng cô, vừa dùng điện thoại di động xem email công việc của Đường Ninh, và phát hiện email đáng ngờ: “Ninh… xem cái này.”
“Uhm?” Đường Ninh thoải mái ngắng đầu lên, vươn tay nhận lấy điện thoại di động trong tay Mặc Đình, liền thấy email nặc danh, bên trong có một câu rất thẳng thắn: “Gần đây chú ý động tác nhỏ sau lưng.”
“Đình, anh thấy sao?” Đường Ninh nhìn thấy lời nhắc nhở quái lạ này, thực không nghĩ ra là ai đang tỏ ra tốt với cô, và đó là động tác nhỏ gì?
“TQ bán chạy khiến càng nhiều người chú ý đến em hơn. Việc đó ắt cũng sẽ lấy đi cơ hội của người khác. Mà trong chuyện bôi nhọ em này, người góp sức nhiều nhất chính là Dương Tịnh của giải trí Tranh Điền. Bất kể lời nhắc nhở của đối phương có quan hệ gì với Dương Tịnh không, em cũng phải làm tốt phía mình trước… “
Đường Ninh hiểu ý của Mặc Đình, chỉ có bản thân chuẩn bị cần thận, người khác mới không bắt được điểm đen nào.
Mặc Đình đang nhắc cô, chứng cứ trèo cửa giường nên được tung ra.
“Không cần biết người nhắc nhở em là ai, và ai muốn làm những động tác nhỏ sau lưng, Dương Tịnh là người đứng sau màn trong vụ leo giường, em đương nhiên cũng muốn để cô ta nêm thử tư vị bị cắn trả.” Đường Ninh đặt điện thoại xuống, đặt cằm lên xương quai xanh gợi cảm của Mặc Đình.
“Có vẻ như em đã nghĩ đến việc sử dụng số ghi chép xuất hành của Lý Dục.”
Đường Ninh cười, không trả lời.
Kẻ thù Dương Tịnh này, cô ta chắc chắn đã lên đòn, nhưng không biết thủ đoạn của ai cao chiêu hơn.
Nghĩ đến đây, Đường Ninh liền gọi chị Long: “Chị ngủ chưa?”
“Còn đang xem phim.” Chị Long bật người xuống giường, tưởng Đường Ninh xảy ra chuyện gì.
“Đừng căng thẳng, chị Long, nếu bây giờ chị rảnh, em muốn hỏi tên paparazzi đã tống tiền em lần trước, hắn có đồng bọn không?”
“Muốn thực hiện kế hoạch gì sao?” Chị Long suy nghĩ một chút rồi đáp: “Có, tên khốn đó còn có một người em họ phụ trách đồ án.”
“Có thì tốt.” Đường Ninh nhẹ nói nhắn một câu: “Vừa rồi có người gửi mail tới, nhắc nhở em chú ý bị bôi nhọ, chị Long, để tránh cho đêm dài lắm mộng, chị có thể lấy được thông tin liên lạc của người đồng bọn đó không?”
“Haha, chị có danh thiếp, em chờ nhé.”
Chị Long cúp điện thoại, Đường Ninh cũng đặt điện thoại xuống. Mặc Đình lại tiếp tục nhẹ nhàng vuốt ve lưng Đường Ninh. Tuy rằng tư thế lười biếng, nhưng Đường Ninh vẫn vươn tay vuốt ve đôi môi mỏng của anh, gọi cảm nói bên môi anh: “Đừng vuốt nữa… Em muốn rồi…”
Mặc Đình đột nhiên mở mắt ra, khóe miệng lộ ra một nụ cười đùa giỡn: “Nhạy cảm như vậy? Hả?”
Đường Ninh mặc kệ anh, cũng nhẹ nhàng xoa nắn hai gốc đùi anh: “Em cứ sờ anh như thế này, anh có chịu được không?”
Mặc Đình bát thình lình trở mình, đè Đường Ninh xuống dưới người, những nụ hôn nhỏ cũng nhanh chóng tản ra khắp cơ thể cô. Nhưng khi ánh mắt Mặc Đình chạm vào vòng eo uyễển chuyển chỉ bằng một nắm của cô, lông mày anh tự nhiên xoắn lại: “Vẫn đang giảm cân?”
“Muốn tiến đến một nền tảng lớn hơn, em không thể thua những cô gái trẻ đấy.”
“Trong lòng anh, bắt kể em thế nào cũng là người hoàn mỹ.”
Đường Ninh mỉm cười, lời động viên của người yêu luôn khiến tình cảm sục sôi, vậy nên cô chủ động kéo lấy cỏ Mặc Đình, đặt nụ hôn thơm mềm như bông lên… và nhẹ nhàng ngậm lấy dái tai có nốt ruồi đen của anh.
Lúc đêm muộn, khi chị Long gọi điện liên lạc với em họ của tay săn ảnh. Người đàn ông đó đang chuẩn bị tung tài liệu đen của Đường Ninh ra ngoài, mà cuộc gọi của chị Long như đánh bừa mà trúng, chặn được đối phương.
Đối phương cho rằng Đường Ninh nghĩ thông rồi, vẫn muốn mua chứng cứ nên không từ chối yêu cầu gặp mặt của chị Long, chỉ là anh ta không nói chuyện này cho anh trai. Dương Tịnh đã bỏ ra nhiều tiền như vậy để bôi nhọ Đường Ninh, mà cậu ta chỉ được chia 3 phần. Đường Ninh đã trực tiếp nhảy qua anh trai, liên lạc với cậu ta, vậy cậu ta cũng có thể nắm lấy cơ hội này, lấy một khoản tiền của Đường Ninh. Vậy nên trước khi phát hành tư liệu đen, cậu ta đã cố ý xóa một số thông tin, nói là vẫn còn một số thứ cần chỉnh lý, có thể tạm thời chưa đăng tải được.
Tên paparazzi bắt lực, hắn rất tin em trai mình, lập tức gọi điện, nói với Dương Tịnh. Dương Tịnh có lòng cảnh giác rất mạnh, lập tức hỏi: “Sẽ không có thay đổi gì đúng không?”
“Không, không, đương nhiên không rồi…”
La Hạo nhìn Đường Ninh trên bìa tạp chí TQ, nhất thời cảm thấy bản thân đã bỏ lỡ một siêu sao thế giới, nên đưa tay lật tờ tạp chí lại, tựa hồ sợ giây tiếp theo bản thân sẽ hói hận.
Dương Tịnh thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm, hai tay ôm ngực: “Đã vậy, em sẽ tiết lộ cho anh một số thông tin. Em đã liên hệ được với paparazzi trước đây luôn theo sau Lý Dục. Anh ta sẽ tung tin tức chụp được ảnh giường chiếu của Đường Ninh và Lý Dục. Em tìm được những bức ảnh giống hệt rồi. Nếu anh đã đi ngược lại với Lan tổng, vậy chúng ta chỉ có thể đấu đến cùng với Đường Ninh, thì Lan tổng mới không truy cứu trách nhiệm của anh.”
Tay phải La Hạo di chuyển chuột trên máy tính anh ta vẫn hay dùng, giọng điệu thờ ơ và giễu cọt: “Không phải chúng ta, mà là em. Hơn nữa đây là lần cuối cùng em lợi dụng mối quan hệ trước đây giữa chúng ta, để đạt được mục đích của em. Anh cũng chỉ ngăn cản Đường Ninh một lần. Sau này thế nào tùy thuộc vào tình hình. Vậy nên, em muốn làm thế nào là chuyện của em, không liên quan gì đến anh.”
“Đạo bất đồng bắt tương vi mưu*, không có việc gì khác thì ra ngoài đi. Anh còn đang bận.”
(*Đạo bắt đồng bắt tương vi mưu: Người không cùng chí hướng thì khó có thể làm việc cùng nhau) La Hạo đã hạ lệnh đuổi khách, đương nhiên Dương Tịnh không thể tiếp tục ở lại. Thật ra cô ta vẫn thích La Hạo, nhưng hai người có nhiều điểm khác nhau. Dương Tịnh làm việc thường không có giới hạn, chỉ cần có thể đạt được mục đích của mình, nhưng La Hạo lại rất coi thường thủ đoạn đê hèn và vô liêm sỉ đấy của cô ta, vì vậy hai năm qua, quan hệ giữa hai người rơi vào cảnh như nước với lửa.
Sau khi Dương Tịnh rời khỏi phòng làm việc của La Hạo, liền lập tức gọi điện cho tay săn ảnh đã dọa nạt Đường Ninh trước đó: “Tôi không thể đợi thêm được nữa, thả tin tức ra đi.”
“Được, cô cứ chờ xem trò hay đi.” Giọng điệu của đối phương lộ rõ vẻ hơi hưng phấn.
Nếu nói trước đây, Dương Tịnh tìm người bôi nhọ Đường Ninh vì trả thù Đường Ninh cướp tài nguyên nghệ sĩ của cô ta ở show diễn tại Pháp, thì bây giờ là vì phòng bị. Một khi Đường Ninh tiến vào Tranh Điền, với kinh nghiệm và năng lực chuyên môn của cô ấy, chắc chắn sẽ lấy đi không ít tài nguyên, vậy nghệ sĩ trong tay cô ta sẽ mắt đi ít nhất là một nửa cơ hội. Cô ta tuyệt đối không cho phép điều đó xảy ra.
Hơn nữa, Đường Ninh có lẽ đã sớm biết người ở trong bóng tối gài bẫy cô ấy là Dương Tịnh cô.
Bởi TQ bán chạy, fan của Đường Ninh chỉ cảm thấy Đường Ninh mang lại bất ngờ cho họ hết lần này đến lần khác. Vì vậy họ đã ủy thác cho hội cứu viện của chính phủ gửi một lượng lớn quà tặng đến. Nhưng tất cả các món đồ đều được Lục Triệt kiểm tra trước, xác định đồ đạc, nội dung an toàn mới đưa tới tay Đường Ninh.
Giữa đêm tối, Đường Ninh chợp mắt trên ngực Mặc Đình, còn Mặc Đình vừa dùng tay phải ôm Đường Ninh, vuốt ve đường cong tuyệt đẹp trên lưng cô, vừa dùng điện thoại di động xem email công việc của Đường Ninh, và phát hiện email đáng ngờ: “Ninh… xem cái này.”
“Uhm?” Đường Ninh thoải mái ngắng đầu lên, vươn tay nhận lấy điện thoại di động trong tay Mặc Đình, liền thấy email nặc danh, bên trong có một câu rất thẳng thắn: “Gần đây chú ý động tác nhỏ sau lưng.”
“Đình, anh thấy sao?” Đường Ninh nhìn thấy lời nhắc nhở quái lạ này, thực không nghĩ ra là ai đang tỏ ra tốt với cô, và đó là động tác nhỏ gì?
“TQ bán chạy khiến càng nhiều người chú ý đến em hơn. Việc đó ắt cũng sẽ lấy đi cơ hội của người khác. Mà trong chuyện bôi nhọ em này, người góp sức nhiều nhất chính là Dương Tịnh của giải trí Tranh Điền. Bất kể lời nhắc nhở của đối phương có quan hệ gì với Dương Tịnh không, em cũng phải làm tốt phía mình trước… “
Đường Ninh hiểu ý của Mặc Đình, chỉ có bản thân chuẩn bị cần thận, người khác mới không bắt được điểm đen nào.
Mặc Đình đang nhắc cô, chứng cứ trèo cửa giường nên được tung ra.
“Không cần biết người nhắc nhở em là ai, và ai muốn làm những động tác nhỏ sau lưng, Dương Tịnh là người đứng sau màn trong vụ leo giường, em đương nhiên cũng muốn để cô ta nêm thử tư vị bị cắn trả.” Đường Ninh đặt điện thoại xuống, đặt cằm lên xương quai xanh gợi cảm của Mặc Đình.
“Có vẻ như em đã nghĩ đến việc sử dụng số ghi chép xuất hành của Lý Dục.”
Đường Ninh cười, không trả lời.
Kẻ thù Dương Tịnh này, cô ta chắc chắn đã lên đòn, nhưng không biết thủ đoạn của ai cao chiêu hơn.
Nghĩ đến đây, Đường Ninh liền gọi chị Long: “Chị ngủ chưa?”
“Còn đang xem phim.” Chị Long bật người xuống giường, tưởng Đường Ninh xảy ra chuyện gì.
“Đừng căng thẳng, chị Long, nếu bây giờ chị rảnh, em muốn hỏi tên paparazzi đã tống tiền em lần trước, hắn có đồng bọn không?”
“Muốn thực hiện kế hoạch gì sao?” Chị Long suy nghĩ một chút rồi đáp: “Có, tên khốn đó còn có một người em họ phụ trách đồ án.”
“Có thì tốt.” Đường Ninh nhẹ nói nhắn một câu: “Vừa rồi có người gửi mail tới, nhắc nhở em chú ý bị bôi nhọ, chị Long, để tránh cho đêm dài lắm mộng, chị có thể lấy được thông tin liên lạc của người đồng bọn đó không?”
“Haha, chị có danh thiếp, em chờ nhé.”
Chị Long cúp điện thoại, Đường Ninh cũng đặt điện thoại xuống. Mặc Đình lại tiếp tục nhẹ nhàng vuốt ve lưng Đường Ninh. Tuy rằng tư thế lười biếng, nhưng Đường Ninh vẫn vươn tay vuốt ve đôi môi mỏng của anh, gọi cảm nói bên môi anh: “Đừng vuốt nữa… Em muốn rồi…”
Mặc Đình đột nhiên mở mắt ra, khóe miệng lộ ra một nụ cười đùa giỡn: “Nhạy cảm như vậy? Hả?”
Đường Ninh mặc kệ anh, cũng nhẹ nhàng xoa nắn hai gốc đùi anh: “Em cứ sờ anh như thế này, anh có chịu được không?”
Mặc Đình bát thình lình trở mình, đè Đường Ninh xuống dưới người, những nụ hôn nhỏ cũng nhanh chóng tản ra khắp cơ thể cô. Nhưng khi ánh mắt Mặc Đình chạm vào vòng eo uyễển chuyển chỉ bằng một nắm của cô, lông mày anh tự nhiên xoắn lại: “Vẫn đang giảm cân?”
“Muốn tiến đến một nền tảng lớn hơn, em không thể thua những cô gái trẻ đấy.”
“Trong lòng anh, bắt kể em thế nào cũng là người hoàn mỹ.”
Đường Ninh mỉm cười, lời động viên của người yêu luôn khiến tình cảm sục sôi, vậy nên cô chủ động kéo lấy cỏ Mặc Đình, đặt nụ hôn thơm mềm như bông lên… và nhẹ nhàng ngậm lấy dái tai có nốt ruồi đen của anh.
Lúc đêm muộn, khi chị Long gọi điện liên lạc với em họ của tay săn ảnh. Người đàn ông đó đang chuẩn bị tung tài liệu đen của Đường Ninh ra ngoài, mà cuộc gọi của chị Long như đánh bừa mà trúng, chặn được đối phương.
Đối phương cho rằng Đường Ninh nghĩ thông rồi, vẫn muốn mua chứng cứ nên không từ chối yêu cầu gặp mặt của chị Long, chỉ là anh ta không nói chuyện này cho anh trai. Dương Tịnh đã bỏ ra nhiều tiền như vậy để bôi nhọ Đường Ninh, mà cậu ta chỉ được chia 3 phần. Đường Ninh đã trực tiếp nhảy qua anh trai, liên lạc với cậu ta, vậy cậu ta cũng có thể nắm lấy cơ hội này, lấy một khoản tiền của Đường Ninh. Vậy nên trước khi phát hành tư liệu đen, cậu ta đã cố ý xóa một số thông tin, nói là vẫn còn một số thứ cần chỉnh lý, có thể tạm thời chưa đăng tải được.
Tên paparazzi bắt lực, hắn rất tin em trai mình, lập tức gọi điện, nói với Dương Tịnh. Dương Tịnh có lòng cảnh giác rất mạnh, lập tức hỏi: “Sẽ không có thay đổi gì đúng không?”
“Không, không, đương nhiên không rồi…”
/1589
|