Cùng lúc đó, Hàn Chu nhân lúc anh mình không để ý, đem một bản thảo khác đã chuẩn bị sẵn thay vào phần bản thảo đen “ảnh khiêu dâm” của Đường Ninh.
Mãi cho đến khi bản thảo gây xôn xao trên các phương tiện truyền thông, Lục Tiểu Khiên mới phát hiện, tài liệu đen mà em trai gửi đi vốn không phải bản thảo có đề tài: bằng chứng thép về chuyện Đường Ninh leo giường…
Mà bị thay thành bức màn nội tình đen tối kinh thiên động địa, bằng chứng thép leo giường có thêm người mới!
Hàn Chu thông minh không nhắc tới Đường Ninh, đây là thỏa thuận giữa cậu ta và chị Long. Cư dân mạng chỉ cần biết Đường Ninh không liên quan là được, không cần đầy cô ấy lên đầu sóng ngọn gió.
Trong bản thảo này, đưa ra rất nhiều bằng chứng về các chuyến đi xa của Lý Dục và những bức ảnh chụp người mẫu làm quy tắc ngầm. Tên của các ngôi sao nữ liên quan được thay thế bằng những chữ cái đầu tiên viết hoa.
Điều đáng nói là Hàn Chu đã ngầm nhắc rằng, tư liệu này đến từ tay một người quản lý họ Y của công ty quản lý trái cây nào đó. Đây tương đương với việc nói cho mọi người biết, người này chính là Dương Tịnh!
Lục Tiểu Khiên tức giận suýt chút nữa đập vỡ máy tính của Hàn Chu. Nhưng Hàn Chu nhếch mép cười khiêu khích Lục Tiểu Khiên: “Đại ca, đừng nóng giận, cùng lắm thì em lấy được tiền rồi, sẽ chia anh một phần?”
“Rốt cuộc ai cho cậu lá gan lớn như vậy?” Lục Tiểu Khiên tức giận cực độ, đập mặt bàn, lửa giận trong mắt dường như muốn thiêu đốt Hàn Chu.
“Nếu như anh đối với em công bằng hơn một chút, em sẽ không đối xử như vậy với anh. Giờ anh cứ chờ Dương Tịnh đến gây khó dễ đi.” Nói xong, Hàn Chu ném bàn phím xuống, rời khỏi phòng làm việc nhỏ của hai anh em.
Lục Tiểu Khiên không ngờ rằng thủ đoạn của Đường Ninh lại cao minh như vậy, một chiêu “dẫn họa về đông”, không chỉ khiến Dương Tịnh và những người mẫu đoạt giải bằng cách leo giường thảm sát lẫn nhau, mà còn khiến mối quan hệ giữa anh ta và người anh em hoàn toàn rạn nứt. Nhưng, bây giờ bản thảo tin tức đã được gửi đi, dù anh ta có muốn ngăn cản thì cũng không kịp nữa…
Lúc đầu, anh ta thực sự không nên đắc tội Đường Ninh!
Nếu anh ta không tống tiền Đường Ninh, thì cũng không rơi vào bước đường này, tiền không lấy được, ngược lại chọc vào đống hỗn loạn!
Ngay sau khi tin tức được đưa ra, 4 người mẫu và Dương Tịnh đã trở thành từ hot trên mạng. Cư dân mạng ào ào gia nhập đoán thân phận của 5 người này, mà người duy nhất có thể xác định được chính là Dương Tịnh.
Chung quy, ý ám chỉ trong tin tức truyền đi quá mạnh, mà Tranh Điền chỉ có một người đại diện họ Dương là cô ấy…
Bạn thân gọi điện tới hỏi thăm tình hình của Dương Tịnh, nhưng sau khi Dương Tịnh nhìn thấy tin tức, chỉ im lặng hồi lâu, đưa tay đẩy đẩy vành mắt trên sống mũi, bởi vì cô ta có thể cảm nhận rõ rằng đây là đòn phản công của Đường Ninh. Đây là sự trả thù của Đường Ninh, đồng thời… cũng là lời cảnh cáo của Đường Ninh.
Dương Tịnh tắt máy tính, vốn định rời công ty, nhưng người trong công ty lại chỉ trỏ và oán than khắp nơi về cô ta. Ước chừng họ đều cho rằng cô ta bán thông tin leo giường cho paparazzi, kiếm không ít lợi nhưng lại khiến công ty gặp phiền phức.
Khóe miệng Dương Tịnh lộ ra một tia giễu cợọt, không quan tâm đến những lời đồn đại này, nhưng khi bước vào thang máy công ty, lại thấy La Hạo cũng đang chuẩn bị rời đi, khóe miệng Dương Tịnh khẽ động, nhưng không nói gì.
Khi đến tầng âm 1, trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, cửa thang máy tỉnh ting một tiếng, mở ra. La Hạo bước sau lưng Dương Tịnh, giọng nói có chút lạnh lùng: “Anh đã thấy rất nhiều nữ nghệ sĩ bị em dẫm lên, rồi đâm sau lưng. Nhưng anh không ngờ lại có một người cao tay hơn em như vậy.”
“Em thấy là anh rất đắc ý.” Dương Tịnh nói mà không quay đầu lại: “Đừng quên, nếu Đường Ninh biết, là anh ngăn cô ấy vào giải trí Tranh Điền ngay từ lúc đầu tiên, không biết cô ấy sẽ đối phó anh thế nào?”
“Anh có dự cảm sau này em vẫn chịu thiệt trước Đường Ninh.”
La Hạo tùy ý cười, vẻ mặt bớt nặng nề, như đã lâu rồi chưa được thả lỏng như vậy, chỉ vì đòn phản công hoàn hảo đó của Đường Ninh.
“Vậy cứ chờ xem. Quên nói với anh, Lan tổng đã trao nhiệm vụ phỏng vấn người mới cho em rồi. Anh không cần phải phụ trách nữa.”
“Mặc dù Lan tổng không nói, nhưng sự việc leo giường lần này, em đã trở thành mục tiêu công kích rồi. Lan tổng để em phụ trách phỏng vấn người mới là để em chuộc lại chút uy tín trước mặt nhân viên. Đây không phải là vốn để em khoe khoang.” La Hạo đáp.
Dương Tịnh cuối cùng cũng quay đầu lại, nhưng, trợn mắt nhìn La Hạo…
Tuy nhiên, La Hạo đã mở cửa xe, ngồi vào.
Anh thật sự là không tưởng tượng được Dương Tịnh ngông cuồng tự đại, vốn luôn nổi tiếng về mưu kế thủ đoạn, hôm nay lại bị một người mẫu miễu sát”, đến nỗi không còn sức phản kích.
(“miễu sát: thanh toán đối thủ trong thời gian cực ngắn, nhanh ngoài dự tính của đối phương) Đường Ninh, thực sự là phải thay đổi cách nhìn về cô ấy rồi!
Công ty giải trí Hải Thụy, văn phòng chủ tịch, lúc này, đã đến giờ các nhân viên tan làm.
Ầ: Mặc Đình ngôi trong phòng làm việc, nhăm chặt mắt nghe tin tức giải trí về diễn biến việc leo giường.
“Từ những bức ảnh và thông tin bị lộ lần này, cư dân mạng đã so sánh với quá trình bị lộ trước đây của Đường Ninh. Từ đó có thể kết luận rằng Đường Ninh thực sự vô tội trong vụ việc lần này. Chuyện leo giường, cô ấy mới là nạn nhân lớn nhát… “
“Về phần Đường Ninh, chúng tôi cũng đã liên hệ với trợ lý của cô ấy. Trợ lý của cô ấy nói chỉ cần là sự thật thì nhát định không thể chôn giấu. Việc phát hiện ra chỉ là vấn đề thời gian. Mà Đường Ninh cũng nhờ chúng tôi nói cho fan của cô ấy, giờ tâm trạng cô ấy rất tốt, mọi người không cần phải lo lắng… “
Nghe xong đoạn tin tức này, Mặc Đình tắt tivi, ngước mắt lên nhìn Lục Triệt: “Cậu vừa nói cái gì?”
“Chủ tịch, tôi vừa nghe nói người phụ trách cuộc phỏng vấn lần này ở Tranh Điền vừa hay chính là Dương Tịnh. Nếu phu nhân cứ tùy ý đi… nhất định sẽ bị làm nhục.”
“Thế cũng chưa chắc.” Mặc Đình khẽ lắc đầu: “Lục Triệt, đây là cậu vẫn chưa hiểu rõ Đường Ninh. Cô ấy là kiểu người đã đặt ra mục tiêu, nhất định sẽ đạt được. Cô ấy sẽ không rút lui vì phải đối mặt với Dương Tịnh. Cho dù kẻ địch có đang tạm thời đè trên đầu, cô ấy cũng không bao giờ nhận thua.”
“Vẫn là chủ tịch hiểu rõ phu nhân.” Lục Triệt cười: “Nhưng lần phản kích này của phu nhân, quả thật là đẹp. Dương Tịnh kia lẽ ra nên bị thu thập từ lâu rồi.”
Đôi mắt Mặc Đình hiện lên một tia sắc bén, vốn muốn gọi điện thoại cho Đường Ninh, nhưng… Đường Ninh là người gọi đến trước, giọng cô có chút gấp: “Đình, người của Thế kỷ Sáng tạo vừa liên lạc với em. Chủ tịch Thế kỷ Sáng tạo mời em 7h tối cùng dùng bữa. Em vốn muốn khéo léo từ chối, nhưng đối phương hình như đã đưa chị Long đi rồi. Dường như có ý muốn uy hiếp em… muốn em đi qua ngay bây giờ.”
Nghe Đường Ninh nói xong, Mặc Đình không khỏi nhớ lại thư mời mà Thế kỷ Sáng tạo gửi tới, đưa ra nhiều lời đề nghị hấp dẫn cho Đường Ninh, nhưng anh đều trả lời thẳng với Thế kỷ Sáng tạo, Đường Ninh tạm thời không có dự định này.
Nhưng bây giò, người của Thế kỷ Sáng tạo lại dám chơi khó trước mặt anh?
“Vậy nên Đình… Buổi tối, em sẽ đến cuộc hẹn, nhưng… lai lịch của đối phương, anh cũng biết mà, anh có thể để Lục Triệt sắp xếp một số vệ sĩ cho em không?”
“Chỉ cần vệ sĩ là đủ?” Đôi mắt Mặc Đình chọt hiện lên tia lạnh lẽo, như mang theo lưỡi lê.
“Ừm, chỉ cần vệ sĩ là đủ rồi.” Đường Ninh gật đầu.
“Anh biết rồi…” Mặc Đình trả lời xong, cúp điện thoại, rồi nhìn về phía trước không nói một lời.
Mãi cho đến khi bản thảo gây xôn xao trên các phương tiện truyền thông, Lục Tiểu Khiên mới phát hiện, tài liệu đen mà em trai gửi đi vốn không phải bản thảo có đề tài: bằng chứng thép về chuyện Đường Ninh leo giường…
Mà bị thay thành bức màn nội tình đen tối kinh thiên động địa, bằng chứng thép leo giường có thêm người mới!
Hàn Chu thông minh không nhắc tới Đường Ninh, đây là thỏa thuận giữa cậu ta và chị Long. Cư dân mạng chỉ cần biết Đường Ninh không liên quan là được, không cần đầy cô ấy lên đầu sóng ngọn gió.
Trong bản thảo này, đưa ra rất nhiều bằng chứng về các chuyến đi xa của Lý Dục và những bức ảnh chụp người mẫu làm quy tắc ngầm. Tên của các ngôi sao nữ liên quan được thay thế bằng những chữ cái đầu tiên viết hoa.
Điều đáng nói là Hàn Chu đã ngầm nhắc rằng, tư liệu này đến từ tay một người quản lý họ Y của công ty quản lý trái cây nào đó. Đây tương đương với việc nói cho mọi người biết, người này chính là Dương Tịnh!
Lục Tiểu Khiên tức giận suýt chút nữa đập vỡ máy tính của Hàn Chu. Nhưng Hàn Chu nhếch mép cười khiêu khích Lục Tiểu Khiên: “Đại ca, đừng nóng giận, cùng lắm thì em lấy được tiền rồi, sẽ chia anh một phần?”
“Rốt cuộc ai cho cậu lá gan lớn như vậy?” Lục Tiểu Khiên tức giận cực độ, đập mặt bàn, lửa giận trong mắt dường như muốn thiêu đốt Hàn Chu.
“Nếu như anh đối với em công bằng hơn một chút, em sẽ không đối xử như vậy với anh. Giờ anh cứ chờ Dương Tịnh đến gây khó dễ đi.” Nói xong, Hàn Chu ném bàn phím xuống, rời khỏi phòng làm việc nhỏ của hai anh em.
Lục Tiểu Khiên không ngờ rằng thủ đoạn của Đường Ninh lại cao minh như vậy, một chiêu “dẫn họa về đông”, không chỉ khiến Dương Tịnh và những người mẫu đoạt giải bằng cách leo giường thảm sát lẫn nhau, mà còn khiến mối quan hệ giữa anh ta và người anh em hoàn toàn rạn nứt. Nhưng, bây giờ bản thảo tin tức đã được gửi đi, dù anh ta có muốn ngăn cản thì cũng không kịp nữa…
Lúc đầu, anh ta thực sự không nên đắc tội Đường Ninh!
Nếu anh ta không tống tiền Đường Ninh, thì cũng không rơi vào bước đường này, tiền không lấy được, ngược lại chọc vào đống hỗn loạn!
Ngay sau khi tin tức được đưa ra, 4 người mẫu và Dương Tịnh đã trở thành từ hot trên mạng. Cư dân mạng ào ào gia nhập đoán thân phận của 5 người này, mà người duy nhất có thể xác định được chính là Dương Tịnh.
Chung quy, ý ám chỉ trong tin tức truyền đi quá mạnh, mà Tranh Điền chỉ có một người đại diện họ Dương là cô ấy…
Bạn thân gọi điện tới hỏi thăm tình hình của Dương Tịnh, nhưng sau khi Dương Tịnh nhìn thấy tin tức, chỉ im lặng hồi lâu, đưa tay đẩy đẩy vành mắt trên sống mũi, bởi vì cô ta có thể cảm nhận rõ rằng đây là đòn phản công của Đường Ninh. Đây là sự trả thù của Đường Ninh, đồng thời… cũng là lời cảnh cáo của Đường Ninh.
Dương Tịnh tắt máy tính, vốn định rời công ty, nhưng người trong công ty lại chỉ trỏ và oán than khắp nơi về cô ta. Ước chừng họ đều cho rằng cô ta bán thông tin leo giường cho paparazzi, kiếm không ít lợi nhưng lại khiến công ty gặp phiền phức.
Khóe miệng Dương Tịnh lộ ra một tia giễu cợọt, không quan tâm đến những lời đồn đại này, nhưng khi bước vào thang máy công ty, lại thấy La Hạo cũng đang chuẩn bị rời đi, khóe miệng Dương Tịnh khẽ động, nhưng không nói gì.
Khi đến tầng âm 1, trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, cửa thang máy tỉnh ting một tiếng, mở ra. La Hạo bước sau lưng Dương Tịnh, giọng nói có chút lạnh lùng: “Anh đã thấy rất nhiều nữ nghệ sĩ bị em dẫm lên, rồi đâm sau lưng. Nhưng anh không ngờ lại có một người cao tay hơn em như vậy.”
“Em thấy là anh rất đắc ý.” Dương Tịnh nói mà không quay đầu lại: “Đừng quên, nếu Đường Ninh biết, là anh ngăn cô ấy vào giải trí Tranh Điền ngay từ lúc đầu tiên, không biết cô ấy sẽ đối phó anh thế nào?”
“Anh có dự cảm sau này em vẫn chịu thiệt trước Đường Ninh.”
La Hạo tùy ý cười, vẻ mặt bớt nặng nề, như đã lâu rồi chưa được thả lỏng như vậy, chỉ vì đòn phản công hoàn hảo đó của Đường Ninh.
“Vậy cứ chờ xem. Quên nói với anh, Lan tổng đã trao nhiệm vụ phỏng vấn người mới cho em rồi. Anh không cần phải phụ trách nữa.”
“Mặc dù Lan tổng không nói, nhưng sự việc leo giường lần này, em đã trở thành mục tiêu công kích rồi. Lan tổng để em phụ trách phỏng vấn người mới là để em chuộc lại chút uy tín trước mặt nhân viên. Đây không phải là vốn để em khoe khoang.” La Hạo đáp.
Dương Tịnh cuối cùng cũng quay đầu lại, nhưng, trợn mắt nhìn La Hạo…
Tuy nhiên, La Hạo đã mở cửa xe, ngồi vào.
Anh thật sự là không tưởng tượng được Dương Tịnh ngông cuồng tự đại, vốn luôn nổi tiếng về mưu kế thủ đoạn, hôm nay lại bị một người mẫu miễu sát”, đến nỗi không còn sức phản kích.
(“miễu sát: thanh toán đối thủ trong thời gian cực ngắn, nhanh ngoài dự tính của đối phương) Đường Ninh, thực sự là phải thay đổi cách nhìn về cô ấy rồi!
Công ty giải trí Hải Thụy, văn phòng chủ tịch, lúc này, đã đến giờ các nhân viên tan làm.
Ầ: Mặc Đình ngôi trong phòng làm việc, nhăm chặt mắt nghe tin tức giải trí về diễn biến việc leo giường.
“Từ những bức ảnh và thông tin bị lộ lần này, cư dân mạng đã so sánh với quá trình bị lộ trước đây của Đường Ninh. Từ đó có thể kết luận rằng Đường Ninh thực sự vô tội trong vụ việc lần này. Chuyện leo giường, cô ấy mới là nạn nhân lớn nhát… “
“Về phần Đường Ninh, chúng tôi cũng đã liên hệ với trợ lý của cô ấy. Trợ lý của cô ấy nói chỉ cần là sự thật thì nhát định không thể chôn giấu. Việc phát hiện ra chỉ là vấn đề thời gian. Mà Đường Ninh cũng nhờ chúng tôi nói cho fan của cô ấy, giờ tâm trạng cô ấy rất tốt, mọi người không cần phải lo lắng… “
Nghe xong đoạn tin tức này, Mặc Đình tắt tivi, ngước mắt lên nhìn Lục Triệt: “Cậu vừa nói cái gì?”
“Chủ tịch, tôi vừa nghe nói người phụ trách cuộc phỏng vấn lần này ở Tranh Điền vừa hay chính là Dương Tịnh. Nếu phu nhân cứ tùy ý đi… nhất định sẽ bị làm nhục.”
“Thế cũng chưa chắc.” Mặc Đình khẽ lắc đầu: “Lục Triệt, đây là cậu vẫn chưa hiểu rõ Đường Ninh. Cô ấy là kiểu người đã đặt ra mục tiêu, nhất định sẽ đạt được. Cô ấy sẽ không rút lui vì phải đối mặt với Dương Tịnh. Cho dù kẻ địch có đang tạm thời đè trên đầu, cô ấy cũng không bao giờ nhận thua.”
“Vẫn là chủ tịch hiểu rõ phu nhân.” Lục Triệt cười: “Nhưng lần phản kích này của phu nhân, quả thật là đẹp. Dương Tịnh kia lẽ ra nên bị thu thập từ lâu rồi.”
Đôi mắt Mặc Đình hiện lên một tia sắc bén, vốn muốn gọi điện thoại cho Đường Ninh, nhưng… Đường Ninh là người gọi đến trước, giọng cô có chút gấp: “Đình, người của Thế kỷ Sáng tạo vừa liên lạc với em. Chủ tịch Thế kỷ Sáng tạo mời em 7h tối cùng dùng bữa. Em vốn muốn khéo léo từ chối, nhưng đối phương hình như đã đưa chị Long đi rồi. Dường như có ý muốn uy hiếp em… muốn em đi qua ngay bây giờ.”
Nghe Đường Ninh nói xong, Mặc Đình không khỏi nhớ lại thư mời mà Thế kỷ Sáng tạo gửi tới, đưa ra nhiều lời đề nghị hấp dẫn cho Đường Ninh, nhưng anh đều trả lời thẳng với Thế kỷ Sáng tạo, Đường Ninh tạm thời không có dự định này.
Nhưng bây giò, người của Thế kỷ Sáng tạo lại dám chơi khó trước mặt anh?
“Vậy nên Đình… Buổi tối, em sẽ đến cuộc hẹn, nhưng… lai lịch của đối phương, anh cũng biết mà, anh có thể để Lục Triệt sắp xếp một số vệ sĩ cho em không?”
“Chỉ cần vệ sĩ là đủ?” Đôi mắt Mặc Đình chọt hiện lên tia lạnh lẽo, như mang theo lưỡi lê.
“Ừm, chỉ cần vệ sĩ là đủ rồi.” Đường Ninh gật đầu.
“Anh biết rồi…” Mặc Đình trả lời xong, cúp điện thoại, rồi nhìn về phía trước không nói một lời.
/1589
|