Sau khi chị Long nghe thấy, liền vượt qua hai người đi xem Tinh Lam đang dựa trên tường, ngoài việc phát hiện ra sắc mặt cô tái nhọt, trên người còn có nhiều vết máu loang lỗ.
“Em đi xem vết thương của Tỉnh Lam trước đi.” Chị Long liền nói với Lâm Thiền.
Lâm Thiển gật đầu, lúc này mới đi ra khỏi cổng,đi ngang qua Hiêu Trương hai người, đến thẳng bên cạnh Tinh Lam.
*Chị Long phải không? Ngưỡng mộ chị đã lâu……” Lý Xán còn chưa nói hết câu, chị Long đã tiến đến tát cô ta một cái, người quản lý lập tức đi lên, nhưng chị Long chỉ thẳng vào mũi của đối phương nói.
“Chỉ cần cô dám ra tay, ngay lập tức tôi sẽ khiến cô biến mắt ở làng giải trí này.”
Rõ ràng là một câu nói rất nực cười, nhưng từ miệng chị Long nói ra lại trở nên vô cùng……có sức uy hiếp cao.
Đặc biệt là đôi mắt mở to, ánh mắt lạnh lùng, đối phương trong phút chốc mắt tự tin, hoàn toàn quên mắt mình nên ra tay.
Lý Xán bị tát vào mặt, vốn định tát trả, nhưng lại bị chị Long tóm cánh tay đang dơ ra lại: “Đồ tiện nhân ăn cắp đồ của người khác, có khả năng, mày nên ra ngoài vạch trần sự việc ba năm về trước, tao đang đợi xem kịch hay của mày đây, tao nói cho mày biết, Lý Xán, hôm nay là lần cuối cùng, nều mày dám tìm đến gây chuyện với chị mày một lần nữa, tao sẽ vạch trần việc tiểu diva tình ca đi Thái Lan mời kumanthong ra ngoài.
“Chỉ……” Sắc mặt Lý Xán đột nhiên đỏ bừng.
*Có muốn thử không?”
Người quản lý của Lý Xán vốn định ra mặt thay cho Lý Xán nhưng bị Lý Xán đưa tay ra ngăn lại: “Đừng gây thêm rắc rối nữa, tôi đi là được rồi, quả là người từng ở bên cạnh Đường Ninh, thủ đoạn đối phó với người khác quả là khác người.”
“Đây chỉ là phần nổi của tảng băng trôi, tao biết nhiều hơn mày nghĩ đáy. ” Chị Long lạnh lùng đáp.
“Chúng ta đi thôi.”
Lý Xán không phục, nhưng, trước mắt, chuôi của cô ta ở trong tay chị Long, không thể không phục.
Nhưng mà, chị Long làm sao mà để cô ta đi dễ thế được?
“Cứ như thế mà đi á? Xin lỗi, tiền thuốc men, còn nữa, mày đứng có quên thân phận diva tình ca này, là mày ăn cắp của chị mày, cho nên phiền mày sau này, cũng phải tự biết thân biết phận là một kẻ trộm, đừng có làm con chó hai mặt, tự cho việc mình ăn trộm đồ là lẽ đương nhiên.”
Chị Long nói rất nặng lời, hoàn toàn không để cho Lý Xán chút thể diện nào. Bởi vì cô ấy hận nhát loại người như Lý Xán, ăn cắp đồ của người khác, còn tuỳ tiện chế diễu người ta.
Bắt đầu từ ngày Lý Xán trở thành quán quân, không có ai dám nói chuyện với cô ta kiểu như vậy, chị Long là người duy nhất.
Cho nên, cô ta ngắng đầu nhìn chị Long đầy uất hận, trong đôi mắt hiện rõ tia máu, không…… đó không gọi là tia máu được, phải gọi là tức đến xung huyết.
Nhưng chị Long là ai chứ? Chị Long mà sợ cô ta sao?
Một ca sĩ nhỏ bé, nói trắng ra, nói chuyện với cô đều không biết điều. Tưởng mình thực sự có chỗ đứng trong làng giải trí chắc?
Đối với Superstart, với Hải Thuy mà nói, chỉ như là dẫm chết một con kiến mà thôi.
Cuối cùng, Lý Xán thoả hiệp, nói với người quản lý phía sau: “Đưa tiền, xin lỗi.”
Người quản lý mặc dù ấm ức, nhưng cũng không thể làm gì khác. Còn Lý Xán, quay lại nói một lời xin lỗi không một chút chân thành nào với Tinh Lam, sau đó đưa người quản lý của mình cao chạy xa bay.
“Rác rưởi”. Chị Long nhìn hai người đó rời đi, sau đó dặn dò Lâm Thiển: “Đi liên hệ với bảo vệ, xử lý camera, đừng để bọn lưu manh lợi dụng.”
“Được, vậy Tỉnh Lam giao cho chị.” Nói xong, Lâm Thiển đặt Tinh Lam vào trong lòng chị Long, nhất định phải xoá sạch camera trước hai người đó.
Chị Long đưa Tinh Lam về khu chung cư, sau khi vào phòng khách, chị Long lập tức kiểm tra vết thương cho Tinh Lam: “Cũng may, nhìn thì hết cả hồn, thực ra chỉ rách một chút da.”
Tỉnh Lam đối với người có sức chiến đấu tối đa như chị Long, chắn động đến nỗi không nói nên lời, đây là lần đầu tiên cô ấy thấy Lý Xán bị người khác dạy cho một bài học.
“Chị thật lợi hại……”
“Tôi thế này đã là gì?” Chị Long vừa giúp cô ấy băng bó, vừa cười nói: “Sau này, những cảnh tượng như thế này, em còn phải gặp rất nhiều.”
“Em……chắc là rất khó để được như chị.” Tinh Lam không khỏi gượng cười.
“Em đi xem vết thương của Tỉnh Lam trước đi.” Chị Long liền nói với Lâm Thiền.
Lâm Thiển gật đầu, lúc này mới đi ra khỏi cổng,đi ngang qua Hiêu Trương hai người, đến thẳng bên cạnh Tinh Lam.
*Chị Long phải không? Ngưỡng mộ chị đã lâu……” Lý Xán còn chưa nói hết câu, chị Long đã tiến đến tát cô ta một cái, người quản lý lập tức đi lên, nhưng chị Long chỉ thẳng vào mũi của đối phương nói.
“Chỉ cần cô dám ra tay, ngay lập tức tôi sẽ khiến cô biến mắt ở làng giải trí này.”
Rõ ràng là một câu nói rất nực cười, nhưng từ miệng chị Long nói ra lại trở nên vô cùng……có sức uy hiếp cao.
Đặc biệt là đôi mắt mở to, ánh mắt lạnh lùng, đối phương trong phút chốc mắt tự tin, hoàn toàn quên mắt mình nên ra tay.
Lý Xán bị tát vào mặt, vốn định tát trả, nhưng lại bị chị Long tóm cánh tay đang dơ ra lại: “Đồ tiện nhân ăn cắp đồ của người khác, có khả năng, mày nên ra ngoài vạch trần sự việc ba năm về trước, tao đang đợi xem kịch hay của mày đây, tao nói cho mày biết, Lý Xán, hôm nay là lần cuối cùng, nều mày dám tìm đến gây chuyện với chị mày một lần nữa, tao sẽ vạch trần việc tiểu diva tình ca đi Thái Lan mời kumanthong ra ngoài.
“Chỉ……” Sắc mặt Lý Xán đột nhiên đỏ bừng.
*Có muốn thử không?”
Người quản lý của Lý Xán vốn định ra mặt thay cho Lý Xán nhưng bị Lý Xán đưa tay ra ngăn lại: “Đừng gây thêm rắc rối nữa, tôi đi là được rồi, quả là người từng ở bên cạnh Đường Ninh, thủ đoạn đối phó với người khác quả là khác người.”
“Đây chỉ là phần nổi của tảng băng trôi, tao biết nhiều hơn mày nghĩ đáy. ” Chị Long lạnh lùng đáp.
“Chúng ta đi thôi.”
Lý Xán không phục, nhưng, trước mắt, chuôi của cô ta ở trong tay chị Long, không thể không phục.
Nhưng mà, chị Long làm sao mà để cô ta đi dễ thế được?
“Cứ như thế mà đi á? Xin lỗi, tiền thuốc men, còn nữa, mày đứng có quên thân phận diva tình ca này, là mày ăn cắp của chị mày, cho nên phiền mày sau này, cũng phải tự biết thân biết phận là một kẻ trộm, đừng có làm con chó hai mặt, tự cho việc mình ăn trộm đồ là lẽ đương nhiên.”
Chị Long nói rất nặng lời, hoàn toàn không để cho Lý Xán chút thể diện nào. Bởi vì cô ấy hận nhát loại người như Lý Xán, ăn cắp đồ của người khác, còn tuỳ tiện chế diễu người ta.
Bắt đầu từ ngày Lý Xán trở thành quán quân, không có ai dám nói chuyện với cô ta kiểu như vậy, chị Long là người duy nhất.
Cho nên, cô ta ngắng đầu nhìn chị Long đầy uất hận, trong đôi mắt hiện rõ tia máu, không…… đó không gọi là tia máu được, phải gọi là tức đến xung huyết.
Nhưng chị Long là ai chứ? Chị Long mà sợ cô ta sao?
Một ca sĩ nhỏ bé, nói trắng ra, nói chuyện với cô đều không biết điều. Tưởng mình thực sự có chỗ đứng trong làng giải trí chắc?
Đối với Superstart, với Hải Thuy mà nói, chỉ như là dẫm chết một con kiến mà thôi.
Cuối cùng, Lý Xán thoả hiệp, nói với người quản lý phía sau: “Đưa tiền, xin lỗi.”
Người quản lý mặc dù ấm ức, nhưng cũng không thể làm gì khác. Còn Lý Xán, quay lại nói một lời xin lỗi không một chút chân thành nào với Tinh Lam, sau đó đưa người quản lý của mình cao chạy xa bay.
“Rác rưởi”. Chị Long nhìn hai người đó rời đi, sau đó dặn dò Lâm Thiển: “Đi liên hệ với bảo vệ, xử lý camera, đừng để bọn lưu manh lợi dụng.”
“Được, vậy Tỉnh Lam giao cho chị.” Nói xong, Lâm Thiển đặt Tinh Lam vào trong lòng chị Long, nhất định phải xoá sạch camera trước hai người đó.
Chị Long đưa Tinh Lam về khu chung cư, sau khi vào phòng khách, chị Long lập tức kiểm tra vết thương cho Tinh Lam: “Cũng may, nhìn thì hết cả hồn, thực ra chỉ rách một chút da.”
Tỉnh Lam đối với người có sức chiến đấu tối đa như chị Long, chắn động đến nỗi không nói nên lời, đây là lần đầu tiên cô ấy thấy Lý Xán bị người khác dạy cho một bài học.
“Chị thật lợi hại……”
“Tôi thế này đã là gì?” Chị Long vừa giúp cô ấy băng bó, vừa cười nói: “Sau này, những cảnh tượng như thế này, em còn phải gặp rất nhiều.”
“Em……chắc là rất khó để được như chị.” Tinh Lam không khỏi gượng cười.
/1589
|